Con Bạn Thân – Phần 6 – cuối – Botruyen

Con Bạn Thân - Phần 6 - cuối

Chap 16 : Sinh nhật

Có nhiều thằng con trai giờ rất buồn cười, tặng được tí quà đưa đi 2 3 chỗ chơi rồi nghĩ rằng nó đồng ý yêu mình. Đến lúc tỏ tình tạch lại quay ra chửi bới, trách móc rằng đàn bà bây giờ thực dụng

Em tính thoải mái, chả bao giờ tính toán kiếu đó cả. Tại ở với bác, chả mất đồng nào tiền thì 2tr 1 tháng để tiêu pha linh tinh. Nên cũng dắt đít 1 triệu đi chơi với em nó. Chạy qua cửa hàng trang sức ở đối điện mua cái lắc tay, mua cái loại cả nam và nữ đều đeo được hết

Nếu tặng nó ko lấy thì mình đeo, hoặc thấy can’t chịch thì giữ lại sau này mang đi chăn rau

Thấy cũng tối tối sắp đến giờ hoàng đạo, em chạy qua lão troll mượn lão đôi giày đi với đeo đồng hồ cho ha-oai. Vừa vào phòng thấy lão đang bị mẹ chửi

– Ôi giời ơi, con cái gì mà lười chảy thây ra, mặt thớt. Con người đang ngủ bị mẹ tát thì phải dậy mà hỏi sao lại tát con, đằng này thì mở mắt ra bảo mỗi câu : đang ngủ ! rồi lại nằm tiếp là thế nào. Mày có biết thương bố mẹ ko ..phì ..phò

Chắc chửi mệt, quay sang thấy em. Em cười nhăn răng mấy khi thấy lão bị ăn hành

– À đây rồi, mày có thấy ai như anh mày ko. Suốt ngày chơi game rồi lại ngủ

Như một lời vô thức em bật ra theo phản xạ

– Có..có con ạ. Con cũng thích chơi game nữa !!

Ngây ngô trả lời, lão troll đang nằm trùm chăn cũng phá lên cười =)))

– Lũ con lợn

Mẹ lão quăng lại cái câu cộc lốc rồi học hằn đi xuống nhà. Lão quay ra hỏi em

– Mày lại nhờ vả xin xỏ gì tao hả ?

– Sao anh biết

– Ko thì sao mày dám cãi cô để giúp tao vậy ( quê em gọi chị của bố là cô )

– Anh quả là người nhìn xa trông rộng

Ko tiếc câu nịnh bợ tởm lợm, lời nói ko mất tiền mua mà.

– Anh cho em mượn đôi giày với cái đồng hồ nào, hjhj

– Con c**

– đi mà anh, em mượn đi tán gái lúc. Tối về trả, mất đéo gì đâu

– Mượn thì cũng được thôi ….

Lão nói 1 nữa, để lại 1 nữa

– Anh muốn thế nào

– Hôm nào mày rủ con 93 kia đi uống nước đê, tao rủ khó quá à…

– Tôi đi làm éo gì, ông tán gái ông đi mà rủ

– Có gì đâu mày cứ làm trò, khéo đi cùng lại được some. Anh ko phải loại cổ hủ khắt khe đâu

Em còn biết phải nói thế nào, đồng ý bừa. Tí về cãi trắng thì làm gì đc nhau, mày râu nhăn nhụi áo quần bảnh bao. Thấy cũng đã gần 7h. Em lượn qua nhà con X, chìa khóa sơ cua thì trả rồi. Giờ thì bấm chuông và chờ cmn đợi thôi …

1 lát sau con X xuống, em bảo là đi ăn trước nhé. Nó đồng ý 1 cách ngoan ngoãn lạ thường. Em với nó vào lotte ăn, ngồi nói chuyện thôi chứ ăn được mấy. Chủ yếu là nó hỏi thôi, tại em cũng chả biết nói gì. Vẫn ngượng ngượng từ lần tỏ tình tạch trước. Đối với con trai thì con gái chỉ có thể chia làm 2 loại, loại tán được và loại đéo tán được. Và nó thì đang đến bờ vực của ko tán được rồi đối với gái ko tán được, con trai thường chẳng biết nói gì.

– Mày dạo này học hành thế nào rồi

– Cũng ất ơ thôi

– Còn đánh điện tử nữa ko

– Hì, nó nhiễm vào máu rồi còn hỏi

Nó mồi chài cho 1 lúc cũng bớt ngại, luyên thuyên linh tinh với nó đủ thứ trên đời. Kể với nó về Bk, về chuyện đi thí nghiệm bị thầy đuổi, về đứa con gái cùng lớp ngọt nước. Nó cười hoài, chắc tại em nói chuyện có duyên

– Ê ăn xong rồi, sang trường m chơi đi. T chưa vào bách khoa bao giờ !

– Có cái gì mà vào, toàn gay ý mà

– M cũng gay à

– Ừ, gay nên có đứa nó éo thèm yêu

– M thông minh đấy

Em chở nó vào BK chơi, lúc này đã 8h tối. Dẫn nó ra Hồ tiền ngồi, mát cực luôn. Nó ngồi cạnh em rồi thở dài

– Lúc nào cũng được thế này thì tốt biết bao..haizzz

– Tí tuổi đầu mà cũng thở ngắn than dài thế ?

– Chả biết nữa

Nó dựa đầu vào vai em. Em định vòng tay qua ôm eo, mà nghĩ thế éo nào lại thôi. Chắc dạo này ăn nhiều đậu rán, hóc-môn tiết ra ko được nhiều

– Mày hát cho t nghe đi

Nó thủ thỉ, hơi thở thơm mát phả vào em.

– À a à ơi, con ơi con ngủ cho ngoan ….

– Linh tinh !

Nó đánh em 1 cái, em cười đùa. lấy đt ra bật cái beat lên. Tính em cũng hay hát hó, nên đt hay có mấy cái beat thỉnh thoảng hát cho vui

” Có một con đường, mang tên là tình yêu .. khi tôi bước một mình đến những nỗi cô đơn … ”

(Em hát hay phết đó =)) thím nào muốn nghe em share link cho )

Tay em và nó đã nắm lấy nhau từ lúc nào ko hay, chẳng biết ai là người chủ động nữa.

– Ko thể làm bạn được sao ?

– Được thì được nhưng t ko muốn

– Thế mày còn yêu t ko ?

Nó hỏi em

– Còn thì sao, mà ko còn thì sao !

– Chả sao cả

Nó lấp lửng làm em khó nghĩ quá. Giá mà nó hỏi mày còn muốn chích t ko, thì em đã trả lời ko một chút do dự rồi

Con người đôi khi rất buồn cười, khi theo đuổi một cái gì đó thì rất cố gắng rất mong đợi. Nhưng khi nó tự tìm đến mình thì lại lưỡng lự, ko đưa tay mà nắm chặt lấy. Để lại những hối hận muộn màng

– Xòe tay ra

– làm gì ?

– Tặng mày này

Em đeo cái lắc vào tay nó, hơi rộng chút ( thế mới vừa với em nữa chứ ) nó cười. Thế là éo trả à, món quà đầu tiên em tặng. Ngồi hơn 30ph thì em thấy hơi lạnh. Em rủ nó đi xem phim, nhưng nó bảo mệt rồi nên muốn về

Em vừa lái xe vừa quay đầu xe lại hỏi

– Có lạnh ko ?

– Hơi hơi

– Thế ôm ta đi

Nó ôm thật, cằm tựa vào vai em. Em có thể nghe cả tiếng thở nó nữa, nhịp tim bỗng dưng đập loạn nhịp muốn phá vỡ lồng ngực mà chui ra.

May là đường về cũng ngắn, chứ ko chắc đột quỵ mà chết mất

– Về nha

Em cũng muốn lên nhà chơi, mà ngại ko muốn mở lời. Nó vẫy tay tạm biệt

– Ừ, về cẩn thận nhé

Từ bao giờ con này lại biết quan tâm đến người khác vậy ? Em thắc mắc nhưng ko dám hỏi sợ nó trở mặt. Về đến nhà mà miệng toét lên đến mang tai. Sang nhà lão troll trả đồng hồ và giày

– nhanh thế …

-…….phải tập thể dục nhiều vào phần eo là quan trọng nhất. Bật tivi để được lâu hơn đúng ko ??

– ….

– Anh ơi, gái gú sao nó khó hiểu vậy

Em ngồi xuống tâm sự với lão. Thực sự em cũng khó nghĩ quá, em ko muốn phải làm bạn với 1 đứa con gái. Là thằng đàn ông mà đi làm bạn với con gái thì có dá* cũng chẳng để làm gì

– Mày ngu lắm, ko nghe sex-bia nói là ” phụ nữ ko phải để hiểu mà là để yêu à”, đừng cố tìm hiểu xem nó đang nghĩ gì. Đến nó cũng chưa chắc đã biết nữa, lừa gạt- dụ dỗ mới là chính đạo. Nói thật lòng thì chó nó yêu thôi em à

Chương môn phái Tán gái, người FA 25 năm nay phán thế. Em chỉ biết gật gù mà nghe.

Chap 17 : Sự thật đau lòng

Nhiều thím đọc xong chap trước cứ băn khoăn với cái câu hỏi : mưu hèn kế bẩn đâu sao ko lôi ra để được chịch em nó ? sao m ko tiến tới luôn cmm đi ? đè nó ra là được rồi

Em từ trước đến nay luôn nhận mình ko phải loại đạo mạo quân tử dởm, nhưng là một thằng tiểu nhân thì cũng phải là một thằng tiểu nhân chính thống

Sử dụng thủ đoạn với chính người con gái mình yêu, thì quá đê hèn rồi. Và em cũng ko dám chắc tình cảm của nó là gì, là sự thương hại ? hay là bố thí ?

Tỏ tình tạch, unfr thay số các kiểu con đà điểu để cầu xin tình yêu ư ? Thằng đàn ông mà ko có sĩ diện, ko biết phấn đấu thì có gấu cũng chẳng để làm gì

Em có nguyên tắc của riêng em !

Tản mạn thế để các thím hiểu hơn về con người em thôi.

Sau vụ sinh nhật tưởng như em với nó đã kéo gần lại khoảng cách, nhưng sự thật thì luôn phũ phàng hơn mong ước

Nó chả liên lạc gì sau vụ đó cả, em thì muốn nt nhưng sợ làm phiền đến cuộc sống của nó nên lại thôi.

Có lẽ nó nói đúng, yêu nó chỉ làm em khổ thêm thôi. Tình cảm thì nên được xuất phát từ hai phía, là sự đồng cảm của hai con tim. Ép buộc nhau chỉ làm khó xử thêm mà thôi

Tháng 12/2013

Cũng đã lâu lắm em ko gặp nó, thời gian trôi thật chậm rãi. Đếm từng ngày để quên nhau đi. Sầu nhi đã từng nói : Hỏi thế gian tình ái là chi ?

Đéo ai biết, hỏi khó vãi cả

Thôi thì người ko yêu mình thì mình đành phải yêu lấy bản thân vậy. Có lẽ em sẽ quên được nó nếu như vào một buổi chiều hôm ấy. Em đi về gặp nó trên đường. Nhìn nó mà em đau nhói như có ai cấu,véo,đấm,đá mình vậy

Mắt nó đỏ hoe, mặt thì tím bầm lại

– Mày sao thế

– Ko sao cả

– Nói đi có việc gì nào

Em giận dữ quát lên, nó lách người qua và lững thững đi về. Bóng dáng quạnh hiu cô liêu ấy, em mở mồm ra lại ngậm lại. Phải rồi, em là ai mà đòi xen vào cuộc sống của nó ? Mà xen vào thì em cũng chỉ làm mọi thứ rắc rối hơn mà thôi

Tự nhủ vậy, định mặc kệ mọi thứ rồi

Về đến nhà nghĩ thế nào, bỏ block fb nó. Vào xem wall trắng tinh ko thấy viết gì, chợt em nhớ ra mình quả thật ngu quá. Nó ko nói thì hỏi con bạn nó ( con Hồng ở chap 13 em đã kể rồi đó, con này là bạn thân của nó học cùng nhau năm lớp 6,7. )

Em addfr Hồng, inbox luôn

– Ê, tôi N đây ! bà rảnh ko tôi nói chuyện lát

– N nào ?

– Quên à, N lớp 7D đây mà

– Sao ?

Con này từ trước đến nay vẫn ko thích em cho lắm, bảo em là loại ko đáng tin. Đkm trước toàn xui con X chia tay em, cú vãi mà ko làm gì được. Nhưng thôi, người ở dưới mái hiên ko thể ko cúi dầu

– Bà có biết dạo này X có việc gì ko, tôi hôm nay thấy X khóc đấy

– ko biết

– Nói cho tôi biết đi, đi mà ( em bắt đầu lầy )

– ko biết là ko biết, lượn đi

Nó ko thèm trả lời em nữa luôn. Em cú lắm, inbox ko được thì em gặp tận nơi mà hỏi cho ra nhẽ. Mày mò wall con này một lúc lâu ( khác với X con này tràn ngập tự sướng trô môi khoe mỏ ) em thấy cái ảnh nó chụp lịch học

Hôm sau em đến lớp nó, ngồi đợi bạn cũ lâu năm. Công nhận bọn này lắm gái thật, éo như bk con nào ra con nấy.

Lớp nó cũng bé thôi chứ như cái giảng đường của bọn em thì em xin về, con Hồng vừa vào lớp cái em chạy thằng ra. Kéo tay nó

– Mày ra đây !

Con này nó ngỡ cmn ngàng, phần vì ko ngờ em lại biết lớp học của nó phần vì cả lớp đang ồ lên vì tưởng em là ny nó

– sao mày mò được đây

– m vẫn còn nhận ra t cơ đấy

– mặt m thì có thành tro .. nhé

– m nói thật đi, có việc gì đang xảy ra vậy ?

Nó tránh ánh mắt của em, nhìn bâng quơ về hướng khác . Càng thế em lại càng nghi ngờ

– Việc gì là việc gì ? t ko biết gì đâu nhé

– Đừng dấu nữa, m với con X thân nhau thế làm gì có chuyện ko biết. T đọc trộm đc inbox của 2 đứa mày rồi

Em tóm lấy cổ tay nó, bắt nó phải nói ra cho bằng được. (Truyện bạn đang đọc được up bởi wapsite: Haythe.US – Ghé thăm để đọc nhiều truyện mới và hay hơn nhé! ) Nhận ra em đang nổi nóng, nó chấp nhận

– Thôi được rồi. Ra quán nước cổng trường đi, chuyện này dài lắm

Em với nó vào đại 1 quán cafe, gọi 2 cốc nước cam

– Được chưa, m nói đi

– Ừm, chuyện này phải nói từ 7 năm trước. Sau khi mày chuyển về quê …

Nó chậm rãi kể lại mọi chuyện, khi em chuyển về quê một thời gian việc làm ăn của chú nó trở nên khó khăn. Và rồi việc gì đến cũng đến, công ty chú nó phá sản. Nợ nần chồng chất, chú nó lao vào rượu chè. Đánh đạp vợ con, và nó cũng chẳng thể tránh khỏi.

Tất cả những lời chú nó nói với em lần trước đều là giả dối, nó và thím đâu có cãi nhau

Mỗi lần rượu say là chú nó lại gây chuyện, ko chịu được nữa nên nó chuyển về nhà bố mẹ ở. Mới đầu thím nó cũng cho một ít tiền, nhưng càng về sau. Thím nó ko chịu được chú nó mỗi lần rượu say đều đánh đập, đã bỏ đi để lại đứa con gái cho chú nó

Có một người bạn của mẹ nó từng muốn đón X vào miền Nam để sống cùng. Cô ấy ko lấy chồng ko có con nên muốn nhận nó làm con nuôi

Nhưng nó ko muốn, nó muốn đưa em nó đi cùng. Và nó cũng muốn chờ em, vì em đã hứa từng quay lại

năm đó là năm nó lớp 9

Bao năm qua đều là cô đó gửi tiền ra chu cấp, lớn lên thì nó đi làm thêm.

Em lặng người nghe câu chuyện tưởng như trong phim qua lời kể của Hồng

– Tao ko biết lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy đó

– Mày thì biết cái gì, m chỉ là một thằng vô tâm mà thôi

– tao xin lỗi

Em xấu hổ

– m xin lỗi tao làm đéo gì

– nhưng tao đang hỏi hiện tại cơ mà, m kể lể quá khứ làm gì. Ko phải bây giờ mọi thứ đã ổn rồi sao. Tao đã ở đây rồi, từ giờ tao sẽ lo cho nó

– mày lo ?

Hồng nhếch mép khinh bỉ

– Nói hiện tại đi

– M nên hỏi nó thì rõ hơn, t cũng ko biết nhiều lắm. Chỉ biết chú nó nợ nần, đang ép con X bán ngôi nhà bố mẹ nó để lại. Căn nhà đó có 1/3 chú nó được hưởng, chú nó muốn chia tiền. Con X ko đồng ý nên đang cãi nhau.

Em lặng người đi, sau đó cơn giận từ đâu đó bắt đầu bùng lên. Em lao ra ngoài lấy xe, phóng như bay đế nhà chú nó, muốn hỏi loại mặt người dạ thú ấy. Vì sao lại làm như thế ?

Chap 18 : Chân trời cách biệt

Em tính nóng, hầu như chưa bao giờ kiểm soát được nó. Mối khi như thế là gần như phát điên, em đến nhà chú nó. Bấm chuông thì có 1 cô bé gái ra mở, gương mặt xanh xao ốm yếu. Dường như rất sợ hãi người lạ, em cũng dịu dịu đi

– Bố cháu đâu

Con bé chỉ vào trong nhà, rồi lại lủi thủi vào góc ngồi. Em chạy vào trong, vừa nhìn thấy lão ấy cơn giận tưởng như đã dịu lại bùng lên. Em lao vào nện một quả đấm giữa mặt lão

Chú nó ăn đánh bất ngờ cũng ko kịp né. Giận dữ lao vào em đánh nhau như hai đứa trẻ con

Đứa bé thì sợ hãi một bên khóc thét lên, 2 người đàn ông vật lộn. Mới đầu em còn nghĩ đến hỏi cho ra nhẽ, nhưng nhìn cái bản mặt của lão thì thực sự ko thể nói chuyện đc rồi. Thù oán thì nên giải quyết bằng nắm đầu, có những người ko thể dùng lý lẽ mà thuyết phục được

Lão này có hơi men ra tay rất nặng, em thì ko dám như thế. Càng đánh em càng bị lão tẩn cho 1 trận

Đang ăn hành thì con X từ đâu chạy ra, chắc do con Hồng gọi điện bảo. Nó chay vào giữa can em với lão kia ra

– Dừng lại, tất cả dừng lại cho tôi

Em coi như gió thoảng bên tai, nhân lúc lão dừng tay sút một phát vào bụng. Con X ôm chặt lấy em

– Mày về trước đi

– Ko được

– Mày về đi, t bảo mày về đi cơ mà

Nó khóc, nước mắt rơi như mưa. Em sợ nhất là con gái khóc, lấy xe lúi cúi đi về. Trước khi đi còn ko quên quay lại trừng mắt nhìn lão kia

– Đcm chuyện này chưa xong đâu

Tối về em có gọi điện hỏi thăm nhưng nó bảo mọi thứ ổn rồi, ko cần em phải lo.

2 ngày sau…

Nó nhắn tin cho em

– Mày sang đây

– Làm gì ?

– Thì cứ sang đi

Sang đến nơi, thấy có con bé hôm nọ cũng ở đây. Em ngồi xuống xoa đầu, nhìn ở người thỉnh thoảng còn có vết bầm tím gương mặt xanh xao vàng vọt. Em xoa đầu bè

– Chị đâu ?

Nó chỉ tay lên tầng trên, em móc ra cái kẹo đưa cho nó. Tính em hảo ngọt đi đâu cũng hay cầm theo viên kẹo. Con bé thích lắm, nhờ em bóc hộ rồi ăn ngon lành

Đợi 1 lúc thì con X đi xuống, em sửng sốt

– mày định làm gì ?

– Nhìn mà ko biết sao

Nó giơ 2 cái vali đồ đạc lên rồi cười với em

– M nói là mọi chuyện ổn rồi cơ mà

– Thì ổn rồi đó

– Thế sao mày còn đi đâu nữa

Nó kể với em, nó muốn dẫn em nó đi. Tránh xa khỏi người bố rượu chè đó, căn nhà thì ko cần, tiền cũng ko cần. Nó để lại tất cả, chỉ cần chú nó đồng ý cho nó dẫn em nó đi mà thôi

– Mày định đi đâu ?

– Miền nam, t mua vé tàu rồi. Có một người bạn của mẹ t muốn t vào ở cùng cô ấy. T nhận lời rồi

Em buồn rầu ngồi xuống,

– Đáng lẽ m nên đi từ lâu rồi. Đáng lẽ m ko nên chịu đựng những chuyện này

– T muốn gặp m một lần, m bảo là sẽ quay về mà

Nó cười, đây mới chính là người con gái em yêu. Nhẹ nhàng, dịu dàng và luôn mỉm cười dù đứng trước bao nhiêu sóng gió. Em còn biết nói gì nữa ?

– Mấy giờ tàu chạy

– 30ph nữa.

Em đèo 2 chị em ra ga, đưa cho nó 2 cái vali.

– T về đây

– Ừ

Nó mìm cười, vẫy vẫy tay chào em

Em ko muốn ở lại nữa, em cũng ko muốn quay lại. Chỉ muốn đi thật nhanh, để quên chuyện này đi

Ký ức 7 năm trước lại hiện về, khoảnh khắc ly biệt luôn là lúc con người ta buồn nhất

Nhưng có lẽ khác, ko giống như năm xưa. Em quay lại, ôm lấy nó vào lòng. Nó tháo cái lắc em tặng ra, đeo nó vào tay em

– M đeo nó đi, t ko muốn nhìn thấy nó, nhìn thấy nó t lại nhớ về HN.

– nhớ về HN chứ ko nhớ t sao

– Hì

Em chần chừ hỏi nhỏ

– Mày sẽ quay lại chứ

– Ko đâu, m đừng chờ t làm gì

– Ừ. T ko yêu m đâu, người ta nói ko có tình yêu nào là mãi mãi cả. M làm bạn với t nhé, con bạn thân. T ko bao giờ quên m đâu, đừng bắt t đơi quá lâu.

Nó quay đi, giờ khắc ly biệt đã tới. 2 đường thẳng song song ấy trải qua bao sóng gió vẫn vậy, xa cách chân trời

Tháng 12/2013

Con bạn thân, anh yêu em !

Hết

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.