Con Bạn Thân – Phần 2 – Botruyen

Con Bạn Thân - Phần 2

Chap 3

Các cụ nói cấm có sai : Cố tính trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình cắm liễu – liễu um tùm.

Hôm đó thằng bạn thân em ( thằng này nó chơi với em từ mẫu giáo, lên cấp 1 cấp 2 thì ko học cùng, nhưng do tình hợp nhau dính như shit với ass ) nó mới sinh nhật. Bỏ mẹ toi rồi, thằng này sinh nhật muộn thế à, em xin tiền đi ăn sinh nhật nó 2 lần từ đầu năm rồi

Toàn bộ nướng hết vào điện tử, giờ thì biết đào đâu ra cái gì tặng nó bây giờ

Cực chẳng đã, em lại phải cầu cứu đến cái lão Gia cát lượng dởm

Em : anh cho em vay ít tiền đi, em có việc gấp

Lão : mày thì có việc quái gì gấp, nhưng thôi anh em mà. Muốn bao nhiêu, 500 hay 1 nghìn

Em : e ko đùa đâu, em vay tiền mau quà cho thằng Thắng. Em còn chưa trách anh vụ chọc bục xăm lần trước đâu

Lão có vẻ cũng ngại với mình nên thủ thỉ :

– hay mày lấy bộ conan mày mới mua gói vào tặng nó đi. Có quái gì đâu

– Anh điên à, em vừa mua đc mấy hôm. chưa cả đọc hết

Lão cười đểu

– Thằng ngu, tặng nó chứ có nghĩa là mất éo đâu

– Tặng mà ko mất ? logic vcl

– Ngu lắm em à, mày tặng nó, rồi hôm nào sang chơi mày nhân lúc nó éo để ý. Mày nhét cặp mang về, éo ai biết đấy là đâu

Em gật gù tâm đắc lắm, cái lão này trông thế mà lắm mưu thật. À mà khoan, có cái đéo gì ko đúng ở đây

– Đm ông đứng lại cho tôi, thảo nào cái máy nghe nhạc ông tặng tôi hôm sinh nhật. Nghe đc 2 3 lần đã ko cánh mà bay, anh em đéo gì. Đứng lại

Lão rú lên cười khoái chí, bỏ lại em vừa buồn cười vừa bực. Bực thì bực chứ em vẫn phải làm theo kế của lão. Tối đến chải chuốt đàng hoàng, tóc bổ luống như Tình đơn phương, gương mặt dễ thương vô hạn

Em tự tin leo lên chiếc xe đạp phân khối lớn, gồng lưng đạp đi dự party

Vừa vào đến nhà, em giật mình đến đứng tim. Các thím éo tưởng tượng đc cái gì đang lù lù trước mắt em đâu, mẹ !! éo hiểu sao con X đang ngồi trong phòng . vl 2 đứa nó là bạn lúc nào e éo biết nhỉ

– Thắng, mày ra đây tao bảo

– Sao thế

Em khó hiểu hỏi nó :

– Sao con X ngồi đây, nó học lớp tao đấy

– Vãi, con này học chung cấp 1 với tao, học chung cả bên lớp vẽ nữa.

Cái gì mà hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, giờ em đã hiểu. Chẳng bỏ lỡ cơ hội, em ngồi xuống cạnh con X hỏi nhỏ

– Trùng hợp nhỉ

– Ừ * cười *

Bữa sinh nhật diễn ra trong vô vàn cảm xúc, thằng T nhận quà mà cười típ mắt. Nhìn nó nâng niu bộ truyện của em, mà ruột đau con xót.

Các em tạm ở với nó một thời gian nhé, rồi anh sẽ đón mấy đứa về “

Ăn chơi bóc quà xong, chúng nó rủ nhau chơi trốn tìm. Em ko khoái trò này lắm, con X có vẻ cũng ko thích lắm nên bảo bọn kia chơi nhanh nhanh còn về. Quyết ko bỏ qua cơ hội hiếm có khó này. Em thì thầm nhờ thằng T phối hợp

– ông rủ bọn nó đi chơi điện tử đi. Trốn 1 lúc rồi trốn mẹ luôn đi. Để tôi đưa X về

– Á à, mày thích nó à

– Suỵt, lượn đi. Mai bao đi ăn xôi

Thằng T nháy mắt cười. Cả phòng đang ồn ào bỗng trở nên tĩnh lặng, chưa bao giờ em có cảm giác gần con X thế này. Kiểu với tay là chạm đc, nhưng ko dám :X

Hai đứa nói chuyện linh tinh, em cũng chả nhớ nói gì. Lúc đó sướng rồi, luyên tha luyên thuyên. Thậm chí nó còn hỏi em là quê Bắc Ninh thế có biết hát quan họ ko, e sĩ gái cũng gào lền. Nhớ mãi cái lần đấy, thộn ko tả đc

Con X cứ lăn bò ra cười. Khoảng cách vô hình như xích lại

– Sao bọn nó đi đâu lâu về thế nhỉ

– Mày vội về à

– Ừ, ta về muộn đc

– Để ta đưa mày về

Con X có vẻ đang lưỡng lự. Chả hiểu phân vân thế nào nhưng cũng gật đầu đồng ý. Em chạy ra lấy siêu xe để đèo nó về. Đù, thằng T nó lấy xe em lượn mất rồi . Ngại vl, đòi đưa người ta về mà giờ cuốc bộ

– Thằng T nó lấy xe t đi chơi rồi

– Thôi đi bộ cũng đc, nhà t ở ngay đây thôi mà

Em sướng lắm. Chả hiểu sao nó lại cho em đưa về, đi bộ thì 1 mình nó về cũng đc. Sau đấy em mới hiểu rađc mọi chuyện …

Hai đứa đi lặng lẽ, trời cũng khá tối ( ngày đó HN còn vài chỗ ko lắp đèn đường ) em bên cạnh nó. Tự dưng nó im lặng đến khó hiểu, bước đi rất chậm chạm

Đi với nó thích thì thích thật, nhưng lò dò theo kiểu của nó thì bao giờ mới tới nơi, em bảo nó đi nhanh lên. Vì e cũng ko thể về muộn quá đc

Bỗng nhiên bên cạnh kêu lên một tiếng bất ngờ, nhìn sang thấy con X đang nhướn người 1 cách điệu nghệ, động tác này nhiều người hay gọi là đo đường … cả người nó nằm bệp, khuôn mặt dễ thương quấn quít ko rời mặt đường

Em muốn cười mà ko dám cười. bấm bụng nhịn hỏi

– Mày sao thế

Con X lồm cồm bò dậy phủi quần áo, thản nhiên trả lời

– Ko sao đâu

Nó tiếp tục đi như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng rất tiếc hiện thực lại ko như nó mong muốn. Một lúc sai cái chuyện như chưa từng xảy ra lại xảy ra 1 lần nữa

Éo hiểu sao đi có 1 đoạn nó lại đo đường 1 phát nữa. Em lúc đấy cũng ngu, ko biết gì là galant chả đỡ nó dậy lại còn cười cười hỏi

– mày làm sao thế

– Ta..ta..tối đến ko nhìn rõ, con X ngập ngừng trả lời

Em phá lên cười ( mẹ thằng khốn nạn )

– Hoá ra mày bị quáng gà hố hố hố

Em quá rõ cái bệnh này, vì chú em cũng bị thế. Đáng lẽ ra em phải biết từ lâu mới phải, thảo nào nó ko muốn sửa xe đạp mà gọi bố đến đón về. Có lẽ nó tính lúc về là đi nhờ xe đạp bọn kia rồi. Thảo nào nó cho em đưa về dù 2 đứa đi bộ, thảo nào nó ngã dấm ngã dúi. Em vỡ lẽ ra, lúc đó nhìn mặt nó đáng thương cực

Em hơi hối hận vì quá lời, nhìn nó bấm môi chực muốn khóc mà thấy mình như thằng tệ nạn

Cúi xuống phủi bụi ở quần cho nó

– Ê xin lỗi nhé, ta ko có ý cười mày đâu. Tại nó cứ thế nào ý

* éo nói gì *

nó dỗi thật rồi các thím ạ, em lúc ấy nghĩ thế nào. Cầm tay nó lên thổi bụi bám ở tay đi, thấy tay nó có vài vết xước bị chảy máu. Chỉ tại em ko biết gì, xui thằng T bỏ đi để nó phải đi bộ về. Giờ nhìn nó chảy máu, tự nhiên em ko biết làm thế nào cả.

– Đau ko

* chuyển sang chế độ câm*

Em cũng chả thèm hỏi ý kiến nó, cầm tay rồi đi dẫn đường :”> như dắt chó đi dạo vậy. Nó chỉ linh tinh thế nào mà em cũng dẫn đc nó về nhà, gần 20ph đồng hồ vật lộn với cái con mù dở này :”> vã cả mồ hôi

Nhà nó to quá, cả căn nhà lớn mà tối om . Em định về luôn nhưng phần vì ko yên tâm, phần vì có chút ân hận. Thây nó chẳng bảo gì, em đi theo vào trong nhà

Nhìn nó loay hoay mở vòi nước đi rửa trức tiếp vết thương, mặt nhăn như ăn ớt. Nhìn ngu ko tả dc, em với tay tắt vòi nước. Bảo nó ngồi ra bàn, cầm cái khăn chấm những chỗ dính cát với bụi, thực ra cũng chả có cái quái gì. Có 2 vết thương con con, còn lại chỉ ửng đỏ tí da vì đi bộ hơi nhanh 1 chút ngã cũng chả ảnh hưởng gì lắm

Thế mà nó cứ làm ra cái vẻ kiểu đau đớn, làm em cảm thấy tội lỗi vl

– Uống nước ko ?

Cuối cùng thì nó cũng chịu mở mồm ra

– Gì chả đc

Nó lấy cho em lon coca, em cầm thôi chứ ko muốn uống lắm. Em hơi tò mò hỏi nó

– Bố mẹ mày ko có nhà à

– Ừ

– Sao tối rồi mà bố mẹ mày chưa về à

Tự nhiên nó ko nói gì, em éo hiểu mình lại làm cái gì sai nữa. Con này thỉnh thoảng như khuyết tật, bực cả mình

– Bố mẹ ta mất rồi

Sau một phút mặc niệm, tự nhiên nó nói ra câu trống trơn

Thôi xong, em lại hỏi cái ko nên hỏi rồi

– Ta xin lỗi, ta ko biết

– Ko sao

– Thế cái ông đi ô tô đón mày đó là ai thế ?

– Chú ta đấy

Nói chuyện một lúc em mới biết, bố mẹ nó mất từ hồi 5 tuổi. Ông bà với bác ở trong nam, nó vẫn ở với chú nó từ bé. Chú nó chưa lấy vợ, nó bảo chú nó sợ nó buồn

Lúc đó em chẳng biết nói thế nào, thấy thương nó . Nghĩ lại những chuyện mình làm với nó ….

– t xin lỗi

– Vì cái gì

– Vì lần kiểm tra lý lừa mày ..vì giả làm mày trên yahoo lừa thằng C.. vì vài số chuyện nữa :”>

Có bố bảo em cũng ko dám khai ra là em chọc thủng xăm + xui thằng Thắng rủ bọn bạn bỏ lại nó 1 mình

Nó cười phẩy phẩy tay xí xoá

– hì, cái vụ yahoo t biết thừa rồi, sao m ác thế

……..

chia tay nó ra về, em quay lại nhà thằng T lấy xe . Về đến nhà, đặt lưng lên giường mà quay trái quay phải ko ngủ đc. Cái hình ảnh con X nó cứ luẩn quẩn trong đầu

Chap 4. Kết thúc hay một khởi đầu mới

Sáng hôm sau đến lớp, vừa thấy nó ngồi vào bàn em đã hỏi

– Ê, ko sao chứ

– Ta ko sao :”>

– Hôm nay nghỉ sớm mày rảnh ko ?

– Rảnh thì sao mà ko rảnh thì sao ?

– Đi ăn chè đê, coi như t xin lỗi mấy vụ lần trước

Em hồi hộp đợi câu trả lời từ nó, mấy s mà cứ như cả thế kỉ vậy. Nó ậm ừ

– Ta bận quá …

Em ỉu xìu thất vọng

– … nhưng có đồ ăn free thì bận cũng thành rảnh * cười lém lỉnh*

Á hoá ra con này nó trêu em. Tí ông lại đạp xe chạy trước cho mày trả hết tiền chè bây giờ. Hôm đấy em rủ nó đi ăn chè cung đình huế mới mở, sang chảnh vờ lờ. Hồi đó 1 cốc là 8k, em phải nhịn điện tử 1 tuần đấy.

Thôi thì vì tương lai con em chúng ta và kệ cha tương lai con em chúng nó :”>

ngồi vào bàn, em vừa sướng vừa run run. Đây là lần đầu tiên em đc ngồi riêng vs nó ( hôm sn éo tính ) tự nhiên run run thế éo nào ý, mồm mép tép nhảy tự dưng mất điện. May là nó mở mồm trước

– Ê giờ mà gặp thằng C mày có sợ ko ?

– Có cái quái gì mà sợ, t mà sợ nó à

– Thật á … á

Nó lại còn hỏi cái kiểu khiêu khích mới vãi

– Thằng nào sợ làm chó :”>

Ôi đệch vừa nói xong thì thấy cái ngọn núi mang tên thằng Chó hiện sừng sững ngay trước mặt, đù mẹ nó cũng ăn chè ở đây à. Sợ són cả ra quần, em vội vàng kéo con X cúi xuống gầm bàn. Cầm cặp che đi, sợ vãi cả lều. May là nó ăn xong ra trả tiền đi luôn

Ko thì có lẽ em đi về bằng đầu gối mất

Con X cười ngặt nghẽo, em thì dơ vl. Vừa thế thốt xong, làm chó ngay đc

Cái thằng hết khôn dồn cả vào tứ chi ấy, lúc nào ko xuất hiện. Chạy ra đúng lúc ko khí đang lãng mạn như ti ta níc, biến nó thành phim hoạt hình tôm và je ri

Hoạt hình thì hoạt hình, càng vui. Kể cũng lạ, lúc trc em còn coi nó như quân thù quân hằn. Nó thì nhìn thấy em cũng vênh cái mặt lên. Giờ lại líu ríu ngồi cạnh kể em mấy cái chuyện linh tinh tầm phào . Éo thể nào tin đc em lại chịu bỏ tiền túi ra mời nó ăn chè…

Tình yêu làm thay đổi mọi thứ :”>

Nó làm em khùng khùng, làm em thành thằng osin lúc nào ko hay

Từ đợt thân nhau đó, em cứ sáng sáng qua nhà đèo nó đi học, chiều đèo nó về ( học bán trú mà ) . Thỉnh thoảng hai đứa đi ăn lung tung, chơi bời

Nhưng em vẫn k muốn cứ thế mãi, em vẫn đợi cơ hội để thổ cmn lộ :”> Tính em là rõ ràng, ko có bạn thân, bạn cành bạn lá bạn rễ gì hếtyêu hay ko thì nói luôn, có thì dễ bề ăn nói. Ko thì sugar you you go, sugar me me pha nước chanh

Vào một ngày đẹp trời đã từ lâu lắm rồi …

..hôm nay là một ngày trọng đại. Vì hôm nay em quyết định tỏ tình với con X. Ở nhà thì tham khảo ý kiến lão Gia cát lượng dởm, trước khi đi còn lão xịt cho ít nước hoa cho tự tin Mới đầu thì định lúc đón đi học thì bày tỏ :”> đhs ngại quá ko mở lời đc. Tự nhủ lúc ăn chưa thì nói, nói nhanh mẹ lên chứ nước hoa bay hết rồi. Nước hoa mà bay thì tự tin nó cũng bay theo hết

Cả ngày hôm ấy em buồn bực ko biết làm thế nào, cứ gắt gỏng. Làm con X còn sờ trán vì tưởng em ốm nữaLúc đèo nó về, vừa đạp xe vừa chửi mình là thằng ngu. Có thế mà cũng ko mở lời đc. Nhưng giận bản thân thì giận, chứ ko làm gì đc nó cả. Em giận cá chém bàn đạp, bao nhiêu tức giận trút lên cái bàn đạpĐạp càng lúc càng nhanh, xe phòng như quân ăn cướp như phường bất lương.

Con X ôm lấy em sợ hãi kêu- mày làm gì thế, đi chậm thôi.

Éo hiểu lúc ấy nghĩ gì, em vẫn đạp xe như điên, ngoảnh lại gằn giọng lên hỏi

– Ta thích mày, mày có thích ta ko ? thích ko ?

Tỏ tình kiểu đánh boom liều chết, chắc cũng ko khác Binladen đi hỏi vợ là mấy. Giờ nghĩ lại thấy em có tố chất khủng bố vl

– Có .. m đi chậm lại đi

– mày bảo gì cơ * ko tin vào tai mình *

– Ta bảo có, ngốc

Em phanh kít phát lại, các thím éo hiểu cảm giác đó đâu. Cảm giác đang bức xúc, ức chế. Nó vỡ oà trong sung sướng . Tốc độ đạp xe tự nhiên chậm dần đều. Em chỉ mong đường về nhà nó xa hơn, cứ thế xa mãi ko có điểm cuối

Nó tựa đầu vào lưng em, rồi cười bảo

– Điên !

Giờ thì nó nói gì chả đc, em vừa đạp xe vừa huýt sáo. Vui ko tả đc. Cảm xúc tri phối đến suy nghĩ con người. Tự nhiên nhìn cái éo gì cũng thấy đẹp, cái cột điện vướng víu mọi hôm sao hôm nay nhìn thấy nó sừng sững hùng vĩ, bà bán nước mọi ngày hay chửi em “ đmm thằng mất dạy” nay bỗng đẹp lão dịu hiền. Đến cục shit chó ven đường nó cũng hợp mắt, màu sắc vàng thẫm phân bố rất hài hoà theo trường phái nghệ thuật phục hưng Italy

Cũng chẳng có gì để nói nhiều về quãng thời gian này cả, khi yêu thì nhìn cái éo gì cũng thấy vui cũng đẹp đơn giản thế thôi. Với cả trẻ con lớp 7 biết cái quái gì, cầm đc cái tay là hết film. Đc cái con này nó chả giận dỗi bao giờ, bảo gì cũng đc. Khác 1 trời 1 vực cái lúc mới quen đanh đá cá cầy

Mọi thứ đáng lẽ nên cứ như thế, đừng thay đổi làm gì cả. Nhưng cuộc sống ko phải em muốn thế nào, thí nó sẽ như thế ấy

30/11/2006

Em đèo nó về nhà như mọi khi, ngập ngừng ko biết mở lời thế nào cho phải. Nó tát em phát ( tát yêu thôi, tát thât sút cho gãy răng )

– lại làm sao thế ?

– t phải về quê rồi … ( em dân quê, bác em đón e ra HN nuôi dạy ăn học nên ở đây ms có chuyện em chuyển về vì vài lý do ko tiện nói ở đây )

Nó bất ngờ, cúi đầu buồn thiu

– ở lại đi

– ko đc

– tại sao ?

– để sau này t kể có đc ko ?

– còn sau này ko ?

– có nhất định có

Nó im lặng, em cũng ko biết nói gì cho phải. Muốn ôm nó 1 cái, mà ko dám. Đó cũng là điều làm em nuối tiếc nhất.

– tạm biệt * mắt đỏ hoe *

Nó chỉ nói 1 câu thế rồi quay đi, em biết nó giận em. Nhưng em cũng ko biết làm thế nào cả.

Em lững thững đi về, ko 1 lần ngoảnh lại. Ko phải vì em ko muốn, mà em ko thể chấp nhận sự thật này

1 bữa tiệc chia tay ko nước mắt, ko hứa hẹn thề thốt gì cả.

Chả có gì cả, cũng như em và nó. Thời gian trôi đi, trang giây được gấp lại giờ đã bung ra, khiến 2 đường thằng song song giờ lại trở về như cũ … ko 1 điểm chung

……….

ngày .. tháng …. 2010

Em mày mò trên mạng đc cái trang trường xưa chấm vi en. Mày mò đánh vào lớp với trường cũ, tự nhiên lần ra được số điện thoại của nó

Em vội vàng nhắn tin

– Ê cậu là X phải ko ?

– Đúng rồi ai đấy ?

– 4 năm rồi nhanh quá m nhỉ

– ai vậy ?

Em bật cười, nó hỏi đúng quá. Nó hỏi em là ai, đến bản thân em cũng muốn hỏi bản thân mình là ai nữa là

Nó sống với hiện tại, em chỉ là quá khứ mà nó đã quên mà thôi

5/7/2012

Từ quê lê cái xác ra HN thi đại học, nói chung học hành vất vả kq như lol. thi xong em ở lại HN luôn mà ko về quê nữa. Vẫn ở nhà bác em …

và mọi chuyện nhì nhằng chính từ đây bắt đầu

Chap 5 Gặp lại

Ngày ấy em thi ĐH về, đợt đó thi ĐH xong là biết toạch cmnr . Toán lý hóa chả môn nào quá 5 cả, cũng vì cái nghiệp điện tử mà ra

Nên khi thi về mọi người hỏi em cũng ko dám bốc phét

Cả nhà cũng chả bất ngờ cho lắm, vì 3 năm cấp 3 em cũng nát quá rồi. Sau khi công viên thống nhất lại, mọi người quyết định ko cho em chơi bời lêu lổng nữa

Nhàn cư vi bất thiện, nghiện ngập hại 1 đời.

2 tháng hè chờ xem đi học ở đâu. Em phải đi làm, tặc lưỡi làm thì làm sức dài vai rộng há lại nề hà

Em sang công ty bác em làm vài ngày thì chán, vì thứ nhất em ko biết việc. Thứ hai gò bó quá em ko chịu nổi, cắn rơm cắn cỏ cắn cần chơi lắc em lạy lục bác em cho em đc sang nhà cô ( chị gái bố em ở quê em Bắc Ninh người ta gọi là cô ) để trông nét. Vì cô em mở quán nét mà, mới đầu thì phản ứng dữ dội lắm. Bắt đi làm để em tu chí, bỏ cái thói quán xá game gủng đi cho đời nó sáng

Giờ lại thế thì còn nước non mẹ gì nữa.

Nhưng em quyết chí lắm, nên trời ko chịu đất thì đất phải chịu thuế của đảng.

Thế là em chuyển thành thằng trông nét, đang là cán bộ từ nay thành thằng ất ơ cho chúng nó sai vặt.

Thím nào chưa đi trông nét cỏ thì chưa biết nó vui thế nào đâu ))

Ngồi toàn chơi, lên mạng lướt voz. Lúc ít khách thì ngồi đánh dota, thỉnh thoảng có mấy em cave vào ngồi trong góc chát sex. Mình ngồi máy chủ xem đc hết ) coi free luôn

Nhưng cũng nhiều lúc kinh tởm vcl, nhiều thằng nó sóc lọ bắn ra kinh vcl. Đm thằng nào có thói quen này thì bỏ ngay nhé, kinh bỏ mẹ

Từ ngày coi nét, em đc bọn ở đấy dạy cho cái phây búc ) ở quê làm gì có ai chơi cái đó. Tập tành lập cái nick, lúc đó nó có cái tìm kiếm bạn bè . Điều đầu tiên em nghĩ đến là phải xem con X nó có xài cái mặt sách này ko

Vì 6 năm rồi em ko liên lạc với nó, chỉ có cái tin nhắn hồi lớp 10. Từ đó mỗi năm

Gõ nick yahoo vào ( trước nó có yahoo nhưng từ khi em về quê hình như nó ko xài nick này nữa, vài lần liên lạc ko đc nên em cũng nản )

Ko ngờ là nó xài nick cũ để đăng ký face. Em addfr luôn, đợi cả nữa ngày ko thấy chấp nhận lời kết bạn

Cứ nghĩ là nó bơ mình rồi, ai ngờ bơ thật. Em inbox nó

Em : ê

mãi lúc sau mới thấy nó rep

con X : ?

Em : mày biết ta là ai ko ?

con X : biết ( em để tên thật )

Em : lâu rồi k gặp

con X : uhm

Em : sao ko chấp nhận addfr đê

con X : ko thích

Em : ừ

Đã xem tại lúc nào đó

Kết thúc nhắn tin một cách lãng xẹt

Thốn đến rốn, chẳng hiểu sao con này giờ nó lạighét em như vậy. Ko yêu nhau nữa thì cũng là bạn cũ, ko cho chịch xã giao thì cũng đâu đến mức kẻ thù

ko đội trời chung

Nhưng thôi tính điên của nó em lạ gì. Ko yêu nữa thì bố về, đời còn dài gái còn đầy

1 tuần sau

sáng sớm tinh mơ, có một thằng thanh niên khôi ngô tuấn tú người thấy người yêu hoa thấy hoa nở thất thểu bước đi

Khuôn mặt trắng bệch, hai mắt đỏ long sòng sọc. Thằng đó còn là ai ngoài em ? Số là em vừa đi cày đêm về ( em trông nét cho cô vào ca chiều tối nên đêm đến em trốn sang quán nét khác cày đêm sáng về ngủ )

Đang vội vã về nhà đánh 1 giấc để chiều còn đi làm thì gặp ngay ông bác rể đi tập thể dục. Tim như rớt cmn ra ngoài, sợ vcl ra. Ông ấy tinh như cáo, liếc qua đã thấy làm em ko kịp trốn. Đành phải vẫy tay chào

– Con chào bác

– Ờ, đi đâu mà dậy sớm thế này ?

– dạ con… dạ con ( lúc đó cuống vl em bí quá đành bốc phét ) con đi tập thể dục ạ

– Tốt thanh niên thế mà khá, 2 thằng nhà bác giờ vẫn đang ngủ như chết trương. Nào lại đây, 2 bác cháu cùng tập . Tốt * vỗ vai *

Thôi xong, kèo này em quỳ rồi. Lúc đó em khổ ko biết kêu ai, thầm nhủ ko cái ngu nào như cái ngu nào

Số phận đưa đẩy, ông ấy chạy đằng trước em gồng mình bám theo sau. Éo gì già rồi, hơn 50 mà chạy như thanh niên. Đúng là ko cái dại nào như cái dại chó

Nhưng cuộc sống nó vốn dĩ rất công bằng các thím ạ. Mất cái lọ em lại đc cái chai. Nhờ chạy thể dục ở công viên em lại bất ngờ gặp lại đc nó

Con X cũng đi tập thể dục. Em nhìn phát nhận ra ngay bởi vì con gái nó dậy thì sớm nên từ lớp 7 đến giờ cũng ko thay đổi nhiều ( em cũng xem ảnh nó đăng trên face nên mới nhận ra nữa )

Có điều em nhận ra nó, nhưng nó ếu nhận ra em. Lượn qua lượn lại như cá cảnh, mà nó éo phản ứng gì. Vẫn chạy bộ như bt

Thực sự lúc đó em rất buồn. Cái cảm giác này như kiểu, bạn đi ăn cái bánh thấy nó ngon thì nghĩ ước gì cô ấy ở bên cạnh để thưởng thức cùng. còn cô ấy đi ăn cái banh thì ước gì đéo phải trả tiền vậy

Yêu đương như hay là nó có thằng khác ? hay là nó quáng gà giờ bị cả quáng chó. Ban ngày cũng k nhìn rõ nữa à ?

Bao nhiêu câu hỏi cứ chất chứa trong lòng ko có lời giải đáp. Làm em muộn phiền ăn ko ngon nhưng ngủ như điên ..

Sự thật đôi khi khiến con người ta thật đau lòng

Em lững thững đi về, mặc dù buồn thì buồn thật đấy . Nhưng em đc cái lạc quan, em nhanh chóng sốc lại tinh thần

Mày ko còn yêu tao ! Ok chấp nhận

Mày quên cmn tao rồi ! đồng ý luôn

Nhưng em đã tán được nó 1 lần, thì em sẽ tán đổ được nó lần nữa . Đứng trước thách thức lần thứ 2, lần trước phần nhiều là nhờ may mắn. Thiên thời địa lợi nhân hoà đủ quả, giờ thì khó lại càng thêm khó

Một cánh én ko thể tạo lên mùa xuân, mà cần phải đảng cho ta. Em trước tiên liên hệ với thằng bạn nối khố của em là thằng Thắng

Một cán bộ lão thành góp phần ko nhỏ vào thành công của cách mạng. Nó mà ko giúp em cho nó đi chữa bệnh.

Kể ra mình cũng khốn nạn ra HN 2 tuần lễ chả đến thăm bạn. Giờ nghĩ đến gái mới mò đến

Người ta nói chả sai bao giờ

VÌ đổ bát canh chua

Anh em huynh đệ vẫn thua con 4` ( đang giận nó nên chửi thế thôi )

Thôi mình khốn nạn thì đổi lại đẹp trai ông trời thật công bằng !

Phi xe sang nhà ông bạn cũ, vờ lờ thằng đệ ngày xưa của tôi, tay bồng tay bế đứa con rồi. Nhìn xuống dưới “thằng em” mình cả năm chỉ 2 lần được nhìn thấy ánh mặt trời là lúc đi đái và lục đi ị 🙁

– Ê thằng tật nguyền !

– thằng chó

Hai thằng chạy lại ôm nhau tay bắt mặt mừng. Công nhận lấy vợ rồi trông đứng đắn hẳn, trước nhìn ất ơ như thằng bán xổ sổ. Giờ trông chỉn chu như thằng giao báo

Em : Dạo này nghiêm túc thế

Thắng : Nghiêm túc đéo gì. Mày làm gì mà bao nhiêu năm trời mới đến thỉnh an bố thế

Em : Thôi chuyện đó nói sau

Thắng : Thôi nói luôn đi

Em : Sao phải nói luôn

Nó kẹp cổ em

– Để mày đéo nhìn vợ bố mày nữa

Đm thằng số hưởng, nó húp đc con vợ ngon vl. Cao ráo da trắng, mặt dâm suýt nữa thì em quên cả mục đích đến đây

Tự tát vào mặt phát ! Thằng khốn nạn, tán được con X trước đã. Con vợ thằng này tính sau

– Ra quán bia làm vài cốc. Nhạt nhẽo vờ lờ

Em rủ luôn, ngồi đây công ngủ vl

– Ok đi luôn

Em với nó 2 thằng 1 xe vào 1 quán bia cỏ ven đường. Gọi 2 chai HN, trước tiên kịch phát

– Sao mày lấy vợ sớm thế, dính trap à ?

– Trap éo gì, tao bỏ học từ lớp 9 ở nhà. Ông bà già bắt lấy

– Đm thằng tệ nạn

Làm vài cốc cho có không khí. Em bắt đầu đi vào chủ đề chính

– Lâu nay mày có liên hệ với con X ko ?

– Ko, từ hồi mày về quê. Nó bỏ lớp học thêm, tao cũng ko gặp lại nữa. Hôm tao sang nhà nó thì chú nó bảo là nó về nhà bố mẹ nó ở rồi

– Bố mẹ nó mất rồi, nó về đấy ở với đéo ai ? hư cấu

– Tao nói phét mày làm gì, bố biết thế đ’ nào đc chuyện chúng mày

– Thôi uống đi

Ko khai thác được tí thông tin hữu ích nào, lại mất cho thằng bạn chầu bia. Đáng lẽ phải cưa mới đúng, mà thằng này mặt dày bắt em trả bảo như là cho cháu tiền sữa

vờ lờ ông bạn hiền, lôi cả con ra thì tôi cũng

Đang loay ko biết phải làm gì, thì về nhà lên face. Thấy con X nó đồng ý lời mời kb với em rồi ) sướng vl. Tình cũ ko cần rủ cũng đến, tôn ngộ không sao thoát khỏi bàn tay của phật tổ như lai

Nó kb cũng như ko, cái wall sạch bong ko có 1 cái gì. Làm em ko tìm hiểu đc gì. Em ngủ một giấc dậy, rồi trông quán nét như thường ngày

Hôm nay quán thì vắng, 4` thì ko vào chat sex

Đang chán cái cảnh đời thừa, thì lướt face thấy có 1 thằng bỏ mẹ nào đó vào viết lên wall face con X

” Em là đồ độc ác ”

what the hell ? đm chửi Ex tao à. Em vào chửi nhau luôn

” Ác kệ xác nhà em ”

” Cậu là ai mà vào đây nói linh tinh thế ”

” là thằng bố mày ”

Thằng này đc cái đã ngu còn đạo đức giả, ko chửi nhau thằng luôn mà inbox chửi em . Xin phép từ nay gọi là thằng Chó cho dễ nhé ( cũng ko phải ghét gì đâu nhưng em thích thế )

Tiện thì chúc mừng mày luôn thằng chó version 2006 mày đã hoá kiếp làm người

Thằng chó : đmm ăn nói cho hẳn hoi

Em : thế nào là ăn nói cho hẳn hoi

Thằng chó : mày là cái đéo gì mà vào cmt linh tinh

Em : thế mày là cái gì

Thằng chó : tao là người yêu nó

Đã xem và dí *** vào trả lời

Hoá ra nó có người yêu thật, biết điều đó là hiển nhiên. Nhưng sao em vẫn cứ thấy buồn

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.