Cố Ý Mê Hoặc – Chương 110 – Botruyen
  •  Avatar
  • 34 lượt xem
  • 7 tháng trước

Cố Ý Mê Hoặc - Chương 110

Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Nhân viên nữ kia vẫn đang chìm trong khiế͙p͙ sợ.
Trym chóc.
ƈôи ȶhịȶ thô dài và hùng vĩ hoàn toàn vượt xa kich cỡ thông thường của đàn ông.
Đồng tổng… thế mà lại có vốn liếng lợi hại như vậy!

Lúc trước cô ta đã nghiền ngẫm qua sống mũi cao thẳng của người đàn ông nên cũng đoán được “hàng họ” của Đồng Kinh Niên hẳn là không tồi, nhưng đến khi được tận mắt nhìn thấy thì vẫn có một chút khác biệt so với suy nghĩ.

Hàng thật chẳng những không hụt đi chút nào mà thậm chí còn bành trướng ra không ít, khiến cho người ta không khép được miệng.
Thế nhưng rất nhanh, cô nhân viên đó liền rơi vào trầm tư.
Tại sao Đồng tổng lại khoe trym ở trong văn phòng?

Không đợi cô ta kịp giả vờ hét lên “Anh muốn làm gì?”, thì tầm mắt đã đối diện với Tô Tâm Đường ở dưới gầm bàn.

Cô gái mặt xinh da trắng, ở trong mắt nữ nhân viên thì vẻ đẹp này hoàn toàn có thể coi như em gái trà xanh* cực phẩm. Lớn lên xinh đẹp như vậy, không biết đã động dao kéo lên mặt hay chưa?

*Em gái trà xanh (Trà xanh biểu): Chỉ những cô gái luôn tỏ vẻ trong sáng ngây thơ nhưng thực chất bên trong lại thủ đoạn và đầy toan tính.
“Cô…”
Đồng Kinh Niên dùng đôi chân che khuất Tô Tâm Đường.
“Cút đi.”
“Ngay bây giờ, ngay lập tức.”
“Còn nữa, cô bị đuổi việc.”

Nhân viên nữ run rẩy, cô ta bị người đàn ông lạnh lùng đuổi ra ngoài, ngay cả một câu phản bác cũng không nói nên lời mà chỉ có thể lảo đảo chạy ra khỏi văn phòng của tổng giám đốc.
Dáng vẻ vừa rồi của Đồng tổng giống như muốn giết người.

“Anh man phết đấy.”

“Bảo bối, chẳng lẽ đây chính là tổng giám đốc bá đạo trong truyền thuyết sao?”
Sau khi người kia rời đi, Tô Tâm Đường cũng không đùa nghịch với tiểu Đồng nữa, cô cười tủm tỉm khích lệ Đồng Kinh Niên.

Đệch, thế mà cốt truyện tổng giám đốc bá đạo lại xảy ra ở ngay trước mặt cô, xem sướng hết cả người.
“Ngại ghê, khiến anh bị người ta nhìn thấy JJ —- Á!”
Tô Tâm Đường vốn dĩ đang muốn trêu chọc Đồng Kinh Niên vài câu, nhưng lại bất ngờ hét lên.

Người đàn ông kéo cô từ dưới gầm bàn lên rồi sau đó ôm cô đặt ở trên đùi, anh dùng đầu ngón tay nâng cằm của Tô Tâm Đường, đôi mắt sắc bén phía sau chiếc kính gọng vàng tỏa ra nguy hiểm.
“Đến lúc tính sổ với em rồi.”

Theo lý mà nói cảnh tượng này sẽ làm người ta sợ hãi.
Nhưng trên gương mặt của Tô Tâm Đường lại không có một chút kinh hoàng nào cả, trong mắt cô chỉ có niềm hưng phấn. Cô thuận thế ôm lấy người đàn ông, bàn tay bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
“Dùng “roi lớn” của anh để tính sổ hả?”

“Hửm?”
Cô vừa nói vừa dùng cặp ᘻông đầy đặn đè ép vật nóng bỏng ở bên dưới.
Trước đó không lâu Tô Tâm Đường cũng làm như vậy rồi, nhưng bây giờ lại có một chút khác biệt.

Khác ở chỗ vừa nãy Đồng Kinh Niên còn mặc quần áo đàng hoàng, nhưng hiện giờ nơi ấy của anh đã lộ hết ra ngoài, hoàn toàn thức tỉnh.
Bàn tay của cô đã cùng với nó tiếp xúc thân mật nên cũng biết nó to ra sao và cứng thế nào.
Nó khát vọng tìm đến động nhỏ để cắm thẳng vào trong.

Gương mặt của cô gái xinh đẹp yêu kiều, vừa phóng đãng vừa lớn mật.
Yết hầu nhô lên của Đồng Kinh Niên chuyển động lên xuống, anh khẽ mắng một câu thô tục.
Thật khó có thể tưởng tượng được chuyện này sẽ xảy ra ở trên người của Đồng Kinh Niên.

Thế nhưng anh không nhịn được, cô gái này đang muốn lấy mạng của anh.

Cách làm của Đồng Kinh Niên chính là ôm cả người Tô Tâm Đường lên.
Anh muốn vào trong phòng nghỉ.

Tuy Đồng Kinh Niên không phải là kiểu người xa xỉ, nhưng thân là Boss lớn nhất của cả một tập đoàn nên những thứ cơ bản cần có vẫn sẽ có.
Trong phòng làm việc của anh có đầy đủ phòng nghỉ và nhà vệ sinh, những lúc làm việc mệt mỏi thì anh có thể nghỉ ngơi luôn tại đó.

Thật ra thời điểm Tô Tâm Đường còn làm gia sư cho Phương Chính, Đồng Kinh Niên rất ít khi về nhà. Cũng bởi vì vậy nên có không ít nhân viên đánh giá anh là một cái máy chỉ biết làm việc.
Nhưng bây giờ bộ máy lạnh lẽo đó lại đặt hết tâm tư vào cô gái ở trong ngực.
Anh muốn thu thập cô.

Ừm… Dùng cái “roi lớn” mà cô nói.
Vốn dĩ Tô Tâm Đường đang tách chân ngồi trên đùi của Đồng Kinh Niên, đến khi được anh bế lên thì cô thuận tiện quấn cả hai chân lên vòng eo rắn chắc kia. Chỉ là cô lại ngăn cản không để cho anh tiến vào bên trong phòng nghỉ.

“Em muốn ở chỗ này cơ —-”
Ngón tay mảnh khảnh chỉ về phía bàn làm việc to rộng của anh.
Đồng Kinh Niên: “Nghịch…”
Chữ “ngợm” còn chưa kịp nói thì Tô Tâm Đường đã dâng đôi môi đỏ lên.

Cảm giác mềm mại và ngọt ngào in dấu trên cánh môi mỏng của Đồng Kinh Niên, anh cũng vô thức đón nhận nụ hôn của cô.
Động tác nghiêm túc và chuyên chú.

Anh thật sự rất thích hành động thân mật này, khi hơi thở của hai người đan vào nhau anh có thể nhìn thấy từng biểu cảm của cô. Loại cảm giác này khiến cho anh vô cùng thỏa mãn, tựa như trên thế giới này chỉ còn sót lại hai người bọn họ mà thôi.

Trai đẹp gái xinh hôn nhau ở trong văn phòng, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng nước xấu hổ.
Âm thanh hôn môi.
Tô Tâm Đường bị hôn đến mức choáng váng, kỹ thuật hôn hiện giờ của Đồng Kinh Niên có thể xưng là cao siêu, cô rất thích được cùng với anh hôn môi.

Tất nhiên cô cũng không quên mục đích chính của mình khi đến đây là gì.
Không phải chỉ đơn thuần hôn vài cái với anh đâu, mà chính là văn phòng play đó nha.

Thế là Tô Tâm Đường ngửa đầu ra sau để tách khỏi Đồng Kinh Niên, sau đó lại nhảy xuống từ trên người của anh, cô nâng ᘻông ngồi lên trên bàn làm việc.
Gương mặt nhỏ tinh xảo ngẩng cao, ánh mắt quyến rũ nhìn đối phương.
“Có dám không?”

Đồng Kinh Niên không nói gì, anh dùng hành động thực tế để biểu đạt câu trả lời của chính mình.
Anh nhìn thoáng qua Tô Tâm Đường, sau đó đi khóa cửa rồi lại bước về phía cô.

Bởi vì sợ có người bất ngờ tiến vào nên mới cần phải khóa cửa, tường kính trong văn phòng là loại bên ngoài không thể nhìn được vào trong.
Mặc dù xác suất có người đột nhiên xuất hiện gần như bằng 0, nhưng Đồng Kinh Niên vẫn phải phòng ngừa cẩn thận.

Anh không hy vọng sẽ xảy ra bất cứ tình huống ngoài ý muốn nào cả, không muốn để cho người khác nhìn thấy được dáng vẻ của Tô Tâm Đường.

Cơ thể của người đàn ông mạnh mẽ xâm nhập vào giữa hai chân của cô gái, đem đôi chân thon dài quấn lên eo của chính mình. Đồng Kinh Niên vén váy của cô lên, anh chăm chú ngắm nhìn gương mặt yêu kiều đã đạt được mục đích của cô.
Anh nhận thức rõ ràng một điều.

Anh thật sự đã trở thành nô lệ tình yêu.

“Ưm —-”
Hết thảy đều tiến hành rất thuận lợi.

côn thi.t của Đồng Kinh Niên đã sớm cương cứng, sau khi trải qua một hồi hôn môi thì dưới thân của Tô Tâm Đường cũng ướt đẫm. Vừa rồi cởi quần lo\”t cho cô, anh đã nhìn thấy nơi ấy nước chảy dầm dề.

Đồng Kinh Niên chẳng cần phải làm dạo đầu cũng có thể tiến vào, nhưng anh vẫn cẩn thận dùng ngón tay xoa nắn âm đế của Tô Tâm Đường, lắng nghe tiếng rên rỉ khó nhịn và ngắm nhìn thân thể đang vặn vẹo bên dưới. Lúc này đây mới để cho tiểu Đồng luôn sẵn sàng đợi lệnh nhắm thẳng vào âᘻ hộ của cô gái, đâm vào bên trong khe hở nhỏ hẹp.

Cặp ᘻông đẫy đà của Tô Tâm Đường cũng rướn lên theo động tác tiến vào của người đàn ông.
Trên bàn làm việc lạnh lẽo có không ít đồ dùng của Đồng Kinh Niên, nhưng tất cả chúng đều bị anh gạt hết sang một bên.

Vừa cúi đầu là có thể nhìn thấy người đàn ông không cởi hẳn quần tây, anh chỉ để côn thi.t thô sưng ra bên ngoài, bàn tay nắm chặt vòng eo của Tô Tâm Đường, hướng đến bên trong tiểu huyệt mà cắm.

Tô Tâm Đường có thể nhìn thấy ƈôи ȶhịȶ tím hồng khiến người ta sợ hãi đang dần biến mất ở giữa hai chân của cô, miệng huyệt cũng đang dần bị ép căng…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.