Cô Vợ Nhỏ Xinh Của Thượng Tá – Chương 50 Nhược Thủy anh nhớ em lắm – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Vợ Nhỏ Xinh Của Thượng Tá - Chương 50 Nhược Thủy anh nhớ em lắm

“ Nhược Thủy trước cửa có người tìm cô” Cô giáo Hà đi vào phòng làm việc, thông báo cho Nhược Thủy.

“ Ai thế? ” Hạnh Nhược Thủy xem đồng hồ treo tường, ai lại đến tìm cô vào lúc này?

Cô giáo Hà chau chau mày cười rất là mập mờ: “ là một người đàn ông siêu cấp đẹp trai! Đại Suất Ca a! ” Tiếc là không phải bạn trai cô. Nửa câu sau cô chưa nói.

Đàn ông Nhược Thủy biết đều rất ưu tú, hôm nào để cô ấy giới thiệu. Dù sao dáng dấp của cô cũng không kém, không chừng có hy vọng.

Hạnh Nhược Thủy trong lòng vui mừng, cũng không quản cô giáo Hà có biểu tình gì, rất nhanh chạy ra khỏi phòng làm việc. Ở thành phố Z, có người đẹp trai tìm cô nếu không phải Trường không thì chính là Đường Việt. người sau cơ hội tính ra không lớn, vậy chính là Trường không rồi.

Một hơi chạy đến cửa trường học, lấm lét nhìn trái nhìn phải một hồi không thấy người, chỉ có một cỗ xe chạy băng băng rồi dừng lại trước cửa trường.

“ Tại sao không có ai? ” Hạnh Nhược Thủy chép miệng, theo bản năng sờ sờ trán. Đang muốn xoay lại hỏi người gác cổng, đột nhiên có tiếng nói phát ra từ sau lưng.

“ Nhược Thủy em tìm anh sao? ” Thanh âm lạnh như kim loại, không có một chút nhiệt độ.

Hạnh Nhược Thủy toàn thân chấn động, cứng đờ một hồi. Cô đột nhiên nhắm mắt lại, ở trong lòng lẩm nhẩm: Đây không phải là thật, đây là ảo giác!

Tiếng cười thật thấp vang lên, kèm theo một cái tay đặt ở trên vai cô.

“ Chạy hơn bốn tháng, Nhược Thủy em vẫn đáng yêu như vậy ” Hơi thở nóng rực, kèm theo lời nói của người đàn ông, phun ở bên tai cô, mũi cô thấp thoáng ngửi thấy cái hương mà ngày trước cô vẫn thường mong nhưng đó là ngày trước, còn Nhược Thủy ngày hôm nay. Khác rồi.

Tâm Hạnh Nhược Thủy trầm xuống, sắc mặt tái nhợt đến dọa người. Đột nhiên ngẩng đầu lên, ngẩng đầu chặt chẽ trừng mắt nhìn người đàn ông phía trước Thương Duy Ngã!

Tròng mắt hẹp dài, ánh mắt lạnh lùng. Cánh môi mỏng bạc tình. Khẽ nâng lên khóe miệng, tản ra hơi thở vô tình. Đúng vậy, Thương Duy Ngã!

“ Sao vậy, không biết anh? ” hắn vẫn câu khóe miệng, nhỏ giọng hỏi, cái loại cảm giác dịu dàng đó tựa như lúc bọn họ yêu đương cuồng nhiệt. Khi đó, cô vì nó mà rung động. Hôm nay, cô vì nó mà run rẩy.

Hạnh Nhược Thủy kinh ngạc nhìn hắn, cơ hồ không thở nổi, đầu óc trống rỗng.
Hạnh Nhược Thủy trong lòng tràn đầy nghi ngờ, chân có chút run lên. Trong tai nghe được người đàn ông áo trắng nói: “ Thương Duy Ngã đã lâu không gặp ”

Mơ mơ màng màng lên xe, Hạnh Nhược Thủy mới bất tri bất giác sợ lên. Cô căn bản không gặp qua những người này, chỉ bằng một tiếng chị dâu, ai biết bọn họ là người tốt hay người xấu?

Sợ hãi của cô đều biểu hiện ở trên mặt, một người ở ghế trước quay đầu lại, nói với cô: “ Chị dâu, chúng tôi sẽ không làm tổn thương chị, chị yên tâm ”

nhưng khi nhìn thấy trên mặt hắn có một vết sẹo dữ tợn, Hạnh Nhược Thủy trong lòng càng lo lắng, lồng ngực đánh một hồi trống.

nhưng tiếp theo liền phát hiện, xe đúng là đang hướng tới nhà bọn họ. không bao lâu liền dừng lại ở dưới lầu.

Cho đến khi cô vào trong nhà đám người kia mới rời đi.

Hạnh Nhược Thủy kinh ngạc nhìn một hồi, chân mềm nhũn cả người rơi xuống ghế sofa. Trường không!

Cô muốn tìm điện thoại di động gọi, lại phát hiện túi xách vẫn còn ở phòng làm việc. Vì vậy dùng cả tay chân bò lên ghế salon rất nhanh đè lên số điện thoại của Ưng Trường không. Điện thoại tút tút vang lên một hồi cũng không có người nghe. Gọi ba lần vẫn là như vậy.

Cô chán nản nhấn phím hands – free, dựa vào tay vịn ghế salon. Đột nhiên nhớ đến Bội Thi vội vàng nhấn nút gọi cho cô ấy.

“ Này, Nhược Thủy sao lúc này lại gọi điện thoại cho mình? ”

“ Bội Thi, Bội Thi cậu có thể đến nhà mình hay không? ” Cô không nhịn được, liền nghẹn ngào.

“ Nhược Thủy đã xảy ra chuyện gì? ”

“ Bội Thi cậu có thể đến đây liền hay không? ” Cô cuối cùng không nhịn được bật khóc.

“ Cậu đừng khóc mình lập tức tới liền ” 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.