Cô Vợ Nhỏ Xinh Của Thượng Tá – Chương 2 Nếu cuộc sống giống như lúc ban đầu – Botruyen
  •  Avatar
  • 57 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Vợ Nhỏ Xinh Của Thượng Tá - Chương 2 Nếu cuộc sống giống như lúc ban đầu

Hạnh Nhược Thủy trằn trọc trên giường.

Cô tự nhủ với bản thân hàng nghìn hàng vạn lần, chuyện gì cũng đừng nghĩ nữa, chỉ cần ăn ngủ được là tốt rồi, như thế mới là khỏe mạnh. Dù rất buồn ngủ, nhưng cô lại không thể nào ngủ được, khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

Theo bản năng, cô sờ tay vào sợi dây chuyền trên cổ, độ ấm từ lòng bàn tay truyền đến. Dây chuyền có hình Quan Âm được điêu khắc từ viên đạn.

Cô hoảng hốt nhớ lại ký ức trước kia, khi anh đưa sợi dây chuyền vào lòng bàn tay cô, khi đó anh nói với cô:

“Nếu anh ta đối với em không tốt, nhớ rõ đến tìm anh.”

Lúc anh nói những lời này, gương mặt ngăm ngăm đen, ánh mắt không biểu lộ điều gì, nhưng con ngươi của anh lại ánh lên nhu tình.

……………..

Liên Y kéo cánh tay Thương Duy Ngã ra khỏi phòng, mắt liếc về căn phòng đối diện còn đang đóng chặt cửa. Đi đến phòng khách, mơ hồ nghe được tiếng vang ở phòng bếp. Cô dừng lại, người đàn ông liền quay đầu liếc cô. Cô lập tức trưng ra vẻ mặt tươi cười, càng dán sát vào cánh tay người đàn ông.

Chiếc ô tô Bentley màu đen chầm chậm rời khỏi gara, từ từ chạy ra khỏi cửa lớn.

“Chờ một chút!” Liên Y đột nhiên kêu lên.

Thương Duy Ngã lạnh lùng liếc cô, ánh mắt bày tỏ không hề tức giận, lái xe sát vào vệ đường.

Liên Y yêu kiều cười nói: “Duy Ngã, em để quên điện thoại ở nhà rồi. anh ở đây chờ em một chút, em về lấy ngay!”

không chờ anh lên tiếng, đã đẩy cửa xe chạy xuống thật nhanh. Cô có chìa khóa của tòa nhà, nhưng lại không vào được vì bên ngoài có người canh gác cẩn thận, ngay cả cô là người phụ nữ Thương Duy Ngã đưa về cũng không được vào. Vì vậy chìa khóa này lấy ở chỗ Thương Duy Ngã lúc anh đưa cô về, nay đã có cơ hội phát huy tác dụng.
Điện thoại rất nhanh tắt đi, thanh âm tút tút tút vang lên trong đại sảnh yên tĩnh, quỷ dị và thê lương.

Hạnh Nhược Thủy lần nữa rút hết sức lực, cảm thấy máu trong cơ thể không ngừng tuôn ra. Cô cúi đầu, nhìn thấy máu tươi chảy thành một đường dài mà cảm thấy lạnh người.

Chậm rãi nhắm mắt lại, để mặc cho nước mắt không ngừng rơi. Cô tuyệt vọng chờ đợi tử thần đến.

Chuyện cũ như một thước phim quay chậm hiện rõ trong đầu cô. Giá như có thể làm lại cuộc sống này thì thật tốt biết bao. Cô sớm nên biết, người đàn ông giống như lang sói này, cô muốn cũng không được.

………

Thương Duy Ngã xem xong hai bản báo cáo, vẫn chưa thấy người phụ nữ kia trở lại, không còn kiên nhẫn hơi nhíu mày lại, chuẩn bị khởi động xe. Đang chuẩn bị chạy đi thì Liên Y trở lại mở cửa xe hoảng loạn ngồi vào, thở hổn hển.

không chờ cô ngồi vững, xe liền lao vút như bay trên đường.

Liên Y khẽ kêu một tiếng, thân hình như dính vào ghế ngồi thật chặt. Nhìn Thương Duy Ngã một cái, rồi lại xoay người chuyển ra ngoài xe, mười đầu ngón tay không ngừng xoắn vào nhau. Trong đầu, hỗn loạn không ngừng.

“Két ——” Xe đột nhiên dừng lại. Thương Duy Ngã một tay nắm lấy cằm cô, bắt cô quay mặt về phía mình, “Sao lại sợ hãi? Cô đã làm ra chuyện tốt gì sao?”

Liên Y sợ đến thiếu chút nữa từ trên ghế đứng dậy, “ không có, không có, em cái gì cũng không làm! Thật sự không làm gì cả! A—”

Tay vẫn cầm chặt cằm cô, chặt đến dường như muốn bóp nát cằm cô ra, “Tôi hỏi lại lần nữa, cô đã gây ra chuyện gì?”

Thanh âm lạnh lẽo như ác quỷ địa ngục vang lên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.