“Đã cảm ơn dì Lâm Lâm chưa?” Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn bình thủy tinh lớn nhiều
đá màu, cũng không quan tâm nhiều.
“Cảm ơn dì”.
“Ngoan” Lâm Tử Hàn hôn một cái lên trán con gái, nhìn sang Tô Lâm Lâm nói:
“Ngày mai còn bay không?”
“Ngày mai nghỉ ngơi, ngày sau bay sang Ý”.
“Dì Lâm Lâm, con muốn nghe tiếng chuông nước Ý” Tiểu Thư Tuyết đạp đạp chân
nhỏ nói.
“Được, một ngày sau cho con nghe”.
“Cảm ơn dì Lâm Lâm”.
Lâm Tử Hàn nhìn bộ đồng phục tiếp viên hàng không xinh đẹp của cô ấy, ước ao
nói: “Mỗi ngày nếu như có thể bay đi khắp nơi, vui vẻ thật đúng không?”
Tô Lâm Lâm trợn trắng mắt nói: “Siêu cấp không vui, nếu như gặp khách khó
tính, thực sự ngay cả tâm trạng nhảy nhót cũng không có”.
“Không có gì, tiền lương cao là được”.
Tô Lâm Lâm sau khi cười đùa nói: “Mục tiêu của mình là trong cuộc sống có thể
tìm một người đàn ông giàu có, mà không để mình đi kiếm tiền”.
“Không tiền đồ!”
Tô Lâm Lâm chán nản, kêu lên: “Cậu có tiền đồ! Cũng không xem cậu pha trộn ra
điểm cái gì ở đây”.
“Mình muốn làm tiếp viên hàng không, tiền lương cao, đãi ngộ tốt, đáng
tiếc…” Haizzz, một tiếng thở dài phát ra từ miệng, chỉ có thể nghĩ lại mà
thôi.
Tô Lâm Lâm liếc nhìn cô, mỉa mai: “Làm tiếp viên hàng không không phải chỉ cần
xinh đẹp là được, cậu sao? Sau đó thì phải đi cải tạo lại cậu mà thôi”.
“Tuyến đi trong nước cũng muốn tốt nghiệp chính quy mới được sao?”
“Đương nhiên!” Tô Lâm Lâm trả lời, ánh mắt nhìn vào Đỗ Vân Phi đang đứng bên
kia, trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười xinh đẹp, chờ đợi anh bước vào sân.
“Lâm Lâm, bây giờ không phải lúc đi làm, cậu không cần cười như vậy” Lâm Tử
Hàn liếc mắt nhìn Đỗ Vân Phi trêu ghẹo mà nói.
“Đáng ghét!” Tô Lâm Lâm nói, khuôn mặt bắt đầu nóng lên thành màu đỏ.
Đỗ Vân Phi bước vào sân, không giống như những ngày bình thường đùa Tiểu Thư
Tuyết một chút, cũng không liếc mắt nhìn Tô Lâm Lâm, nhìn Lâm Tử Hàn lạnh lùng
nói: “Lâm Tử Hàn, em lại đây!”
“Có chuyện gì sao?” Lâm Tử Hàn biết rõ còn hỏi, cô chỉ biết, anh đêm nay nhất
định sẽ đến.
Tô Lâm Lâm thấy sắc mặt của anh không đúng, vội hỏi: “Các cậu nói chuyện đi,
mình đi về trước, Tiểu Thư Tuyết bái bai.”. Hôn lên mặt Tiểu Thư Tuyết một cái
sau đó quay người rời đi.
“Dì Lâm Lâm, bái bai” Tiểu Thư Tuyết nâng cao giọng lên nói.
“Tử Hàn, hắn ta là ai?” Đỗ Vân Phi nói thẳng vào vấn đề.
Lâm Tử Hàn do dự không biết trả lời như thế nào, bởi vì cô cũng không biết anh
ta là ai, tuy rằng gặp mặt hai lần, nhưng mà những lần đó đều gặp tại Quỷ môn
quan, ngay cả anh ta họ tên gì cũng không biết.
“Anh ấy là…” Lâm Tử Hàn nói nhỏ, ngập ngừng: “Anh ấy là bạn trai trước đây
của em, nhiều năm chưa gặp, ngày đó vừa vặn gặp được, cho nên…”
“Cho nên em cùng hắn ta hôn môi” Đỗ Vân Phi ủ rũ cắt đứt lời cô.
“Em…”
“Em còn yêu hắn ta?” Đỗ Vân Phi dè dặt hỏi thăm, một người đàn ông đẹp trai
như vậy, cô không có khả năng nào không yêu? Nghĩ tới đây, tim của anh đau
nhói.