Nhưng mà, anh ta không thể làm như vậy, chịu đựng một nhát đao trong lòng, anh
ta đau lòng, trong miệng xác thực bình tĩnh nói: “Tử Hàn không cảm thấy không
thích hợp, đó chính là thích hợp, không phải sao?”
“Cưng à, em đồng ý để hắn ta dây dưa như thế sao?” Lãnh Phong kéo vai Lâm Tử
Hàn ôm vào, giả vờ vô cùng thân mật dùng môi mơn trớn vành tai cô, nói nhỏ bên
tai cô.
Lâm Tử Hàn bị anh khiêu khích nhịn không được run rẩy, cảm giác tê dại từ bên
tai tràn đầy toàn thân, tốc hành tiến đến mỗi một chỗ da thịt trên thân thể.
“Hì…” Cô không được tự nhiên cười khan một tiếng, đầu óc đang cấp tốc vận
chuyển, cân nhắc nên giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào mới tốt, ánh mắt
hai người đàn ông đều nóng bỏng như vậy, đều đang chờ đợi phản ứng của cô,
trời ạ! Sớm biết thì đi công viên nhi đồng cho xong, cùng lắm thì nhìn tiểu
nha đầu chơi!
“Ha ha, tất cả mọi người đừng đứng ở chỗ này” Lâm Tử Hàn xấu hổ cười nói: “Vân
Phi, đã lâu không gặp, hôm nào rảnh rỗi chúng ta tụ tập nhé, Phong ca, chúng
ta đi vào sớm một chút thôi! Rồi, cứ như vậy… Đi thôi…!” Nói xong không
ngoảnh lại ôm Tiểu Thư Tuyết đi qua cửa kiểm tra vé.
Chạy là thượng sách! Đã không có cô, anh không có gì để cãi nhau thôi?
Lãnh Phong liếc mắt nhìn Đỗ Vân Phi bên cạnh, trêu đùa: “Cảnh sát Đỗ cứ vội
kéo cô ấy như thế, là muốn hỏi cô ấy tư liệu Ngôi sao thiên thần sao?”
Đỗ Vân Phi bỗng dưng quay đầu, kinh ngạc quan sát anh, hắn ta đã biết? Hắn ta
sao lại biết? Là Lâm Tử Hàn nói cho hắn ta biết sao?
“Văn minh chấp pháp, lẽ nào không ai đã dạy cảnh sát Đỗ sao? Lừa dối kiểu phụ
nữ đơn thuần như Lâm Tử Hàn, anh có ý định gì?” Lãnh Phong nói ra mỗi một chữ,
đều tiết lộ sát khí nồng đậm: “Anh có biết ở giới hắc đạo, sẽ xử trí loại
người phản bội này thế nào hay không?”
“Anh muốn làm gì với Tử Hàn?” Đỗ Vân Phi nóng nảy, cực lực hạ giọng nói: “Anh
đã biết Lâm Tử Hàn là do tôi lừa dối mới đi trộm tư liệu, không nên đặt hành
vi phạm tội trên người cô!”
Lãnh Phong giương giọng cười to hai tiếng: “Xem ra anh là thực sự rất yêu Lâm
Tử Hàn, yên tâm đi, tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy, chỉ cần cô ấy không tái
phạm!” Tâm tình của anh đột nhiên có một loại sung sướng không gì sánh được,
vốn dĩ chỉ là thử anh ta một chút, bởi vì Lâm Tử Hàn không chỉ nói rõ một lần,
mình là bị lừa gạt mới đi trộm đồ vật. Hóa ra, lúc đó cô không nói dối! Không
như tưởng tượng vạn ác của anh!
Mưu kế của Đỗ Vân Phi, không chỉ không có thay anh tạo thành sóng lớn, trái
lại thay anh tìm được chủ nhân của nhẫn kim cương, tìm được con gái của mình,
trên phương diện này, anh quyết định ngay cả anh ta cũng tha thứ!
Đỗ Vân Phi cứ như thế ngơ ngác nhìn bóng dáng cao ngất đẹp trai của Lãnh Phong
xuyên qua đoàn người, nhìn anh một tay ôm Tiểu Thư Tuyết, một tay ôm eo Lâm Tử
Hàn biến mất trong đám người.
“Hai người trò chuyện tựa hồ rất vui vẻ” Lâm Tử Hàn nhìn khóe miệng vẫn chứa ý
cười của Lãnh Phong, hiếu kỳ mà trêu chọc nói. Cư nhiên ra nan đề như vậy cho
cô! Tuy rằng Đỗ Vân Phi đã lừa gạt cô, nhưng mà cô lại một chút cũng không hận
anh ta, cho nên, cũng không muốn ở trước mắt công chúng trừng mắt nhìn anh ta
xấu hổ”
“Đúng vậy” Lãnh Phong gật đầu một cái, bàn tay từ bên eo cô phủ nhẹ lên cổ cô,
nâng cằm cô lên, cúi người hôn một cái.
“Đừng làm chuyện không đứng đắn! Tất cả mọi người đang nhìn anh kìa!” Lâm Tử
Hàn e lệ vuốt tay anh, giận dữ nói!
Lãnh Phong không đồng ý nhìn lướt qua bốn phía, xác thực có rất nhiều chúng nữ
đang chăm chú nhìn, đó lại có quan hệ gì? Anh ngày hôm nay tâm tình tốt, nhất
định yêu thương mà hôn nhẹ cô, đùa giỡn cô!
“Mẹ, con muốn cùng mẹ đi sàn nhảy” Tiểu Thư Tuyết chỉ vào chỗ sàn nhảy cách đó
không xa, thoải mái nói. Lâm Tử Hàn giả vờ nghiêm túc nói: “Thua phải đánh
lòng bàn tay nha”
“Được! Nhưng không cho phép đánh nặng như vậy, đau lắm, đau lắm!”
Lâm Tử Hàn gật đầu: “OK! Không cho phép bày trò!” Giỏi lắm, không phải rõ ràng
đòi bị đánh sao? Dám cùng ba ba của mình lạnh nhạt với cô? Thù này không báo
không phải mẹ của Lâm Thư Tuyết!
Một đường vui rạo rực đi đến chỗ nhảy, Tiểu Thư Tuyết thân lùn chân ngắn,
đương nhiên không phải đối thủ của Lâm Tử Hàn. Dáng điệu nhỏ bé tại sàn nhảy
sôi nổi nhưng thật ra rất đáng yêu, chọc cho người bên ngoài cười khanh khách
liên tục.
“Được rồi, đến chỗ đó!” Lâm Tử Hàn bế con bé nhảy xuống từ trên thảm.
“Người ta còn muốn chơi lại một lần mà!” Tiểu Thư Tuyết không nghe theo giãy
dụa.
Lâm Tử Hàn giả vờ giận dùng ngón trỏ chỉ con bé: “Nói không được bày trò nha!”
Tiểu Thư Tuyết lúc này mới ngoan ngoãn khép cái miệng nhỏ nhắn lại, nhìn Lâm
Tử Hàn chơi.
Lâm Tử Hàn cười hì hì giẫm lên, Tiểu Thư Tuyết vẫn bị cô dạy dỗ, lại dám đấu
với cô? Quá non rồi!
Không bao lâu, liền nghe được tiếng Tiểu Thư Tuyết hô to gọi nhỏ: “Mẹ! Rất lợi
hại! Mẹ dạy con đi mà!”
Lâm Tử Hàn nhảy xuống từ thảm nhảy, ngoắc ngoắc ngón tay với con bé, cười tà
nói: “Chìa bàn tay ra, mẹ đánh xong sẽ dạy con”
Tiểu Thư Tuyết giấu hai tay ra sau lưng, thối lui đến phía sau Lãnh Phong núp
vào.
Lại dùng chiêu này với cô, Ngọc Hoàng đại đế cũng không thể nào cứu được con!
Lâm Tử Hàn trộm cười một tiếng, nhìn liếc mắt Lãnh Phong mỉm cười, nghĩ lại
nghĩ, dụ dỗ lừa gạt Tiểu Thư Tuyết nói: “Sợ đau có đúng không? Nếu không thì
con bảo ba ba thay con chịu đòn cũng được, ba ba thương con nhất!”
Tiểu Thư Tuyết vừa nghe có thể tìm người khác thay thế, hài lòng hết sức, kéo
ống quần Lãnh Phong làm nũng: “Ba ba…, ba ba ngoan… xòe tay ra…, không
đau mà”
“Tiểu lưu manh, ba ba một điểm cũng không thương con, con xem kìa, ba ba không
muốn.” Lâm Tử Hàn ở một bên châm ngòi thổi gió, chỉ sợ thiên hạ chưa loạn.
Lãnh Phong đương nhiên biết tâm tư của cô, vì vấn đề thể diện, tuyệt đối không
thể để cho cô thực hiện được! Một tay ôm eo nhỏ của cô, hướng lên trên, trừng
mắt với cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh cũng không thể không thắng được
em, sau lần này hòa được chứ?”
Lâm Tử Hàn sửng sốt, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, lập
tức mặt giãn ra nở nụ cười: “Đương nhiên có thể!” Phong ca nhảy trên sàn? Ha
ha! Người lạnh lùng như thế, khốc ca [Anh chàng tàn bạo, tàn khốc] nghiêm
trang nhảy trên sàn? Cô thật đúng là muốn xem! Nói nữa, anh cũng chưa chắc có
thể thắng cô.