Tiếng chuông này tiếng chuông mặc định của WeChat , Lục Cửu Ân đưa tay với lấy điện thoại cạnh mình , cô đang lim dim cũng kệ ai gọi đến , trực tiếp áp lên tai nghe máy luôn , đầu dây nhanh chóng được kết nối , giọng người đàn ông quen thuộc ở đầu dây bên kia truyền đến :” Đang làm gì ?”.
Giọng nói này rất có sức ảnh hưởng đến cô , Lục Cửu Ân nhíu mày :” Chuẩn bị đi ngủ .”
Hắc Kình Hạo nhìn đồng hồ , anh vừa đáp xuống Bắc Kinh , rất mệt mỏi nhưng vẫn thử gọi điện cho cô , không ngờ lỡ đánh thức giấc ngủ của cô rồi .
Hai người im lặng một hồi , Lục Cửu Ân dù vẫn buồn ngủ nhưng cũng tỉnh kha khá hơn một chút , cô xoay người lật chăn đắp lên mình :” Anh vừa tới Bắc Kinh à ?”.
” Ừ .”
” Đã ăn gì chưa ?”. Lục Cửu Ân cảm thấy cứ để anh bắt chuyện với cô trước chắc đến tối cũng không thấy anh nói gì mất.
Sân bay Bắc Kinh rất nhộn nhịp , dòng người vội vã đông đúc , Hắc Kình Hạo vừa lấy vali từ tay cậu phi công vừa nói cảm ơn sau đó lại trở lại nói chuyện với Lục Cửu Ân :” Giờ chuẩn bị đi ăn .”
” Ừ , vậy đợt này anh ở đâu ? .” Đợt này anh ở dài như thế chắc chắn sẽ có nhiều bất tiện , Lục Cửu Ân nghĩ một chút , không muốn người đàn ông này vác bộ dạng thiếu ngủ về tìm cô .
Khách sạn Hắc Bạch có khắp mọi nơi trêи Trung Quốc lẽ ra là anh ở đó nhưng hiện tại đã tới Bắc Kinh rồi sẽ tìm những người anh em thân thiết ở xa , anh đáp lại đại khái :” Chắc sẽ tới chỗ Giang Cảnh Ngôn , bọn anh có công việc cần bàn .”
Cái tên Giang Cảnh Ngôn này rất quen thuộc , Lục Cửu Ân ừ à vài câu :” Cũng không thể thế được , anh ta có vợ rồi , anh căn bản không nên phá hoại người ta .”
Quả thực nếu không có cô nhắc về việc này chắc là anh cũng quên , Hắc Kình Hạo kéo vali ra khỏi sân bay :” Anh biết rồi .” Nói xong anh cũng không đợi cô tạm biệt , trực tiếp cúp máy .
Bước ra đến bên ngoài , tài xế đã ngồi đợi sẵn từ trước , từ trong xe bước ra một trợ lí nam cung kính cúi đầu , mở cửa cho anh .
Hắc Kình Hạo đưa vali của mình cho trợ lí sau đó ngồi vào trong xe , anh trợ lí họ Hàn cầm lấy vali của anh sau đó xoay người đem cho vào cốp xe , xếp xong đồ cũng trực tiếp ngồi vào ghế lái phụ phía trêи để lại Hắc Kình Hạo ngồi ở hàng ghế đằng sau .
Qua gương chiếu hậu , tài xế nhìn anh hỏi :” Ông chủ , đi đâu đây ạ ?”.
Hắc Kình Hạo thuận tay đưa lên xem đồng hồ nhàn nhạt nhả ra từng chữ :” Thân Điển Sơn Trang .”
Tài xế nghe vậy , gật đầu , sau đó lập tức đạp ga phóng đi .
Thân Điển Sơn Trang cách trung tâm Bắc Kinh nửa tiếng đi xe , đây là một nơi khá vắng vẻ mà rất yên tĩnh , cũng là cái nơi tụ họp hội bạn của Hắc Kình Hạo mỗi khi anh tới Bắc Kinh , nơi này là nơi tĩnh dưỡng nghỉ ngơi , căn biệt thự ở đây không khác Viễn Chi Sơn Trang là bao , chỉ sợ là còn hơn , đầy đủ tiện nghi lại còn rất sang trọng .
Xưa đến nay , mỗi khi anh đến Bắc Kinh , số lần anh ở khách sạn chỉ đếm trêи đầu ngón tay , hầu như anh đều qua đêm , nghỉ ngơi ở Thân Điền Sơn Trang , nơi này rất tự do , bên cạnh cũng có những người bạn , Giang Cảnh Ngôn cũng nằm trong những số đó .
Chiếc xe Ferrari nhanh chóng dừng lại trước cổng Thân Điền Sơn Trang , người bảo vệ từ trong phòng ló mặt ra , thấy Hắc Kình Hạo liền tươi cười :” Hắc tiên sinh !”.
Ánh mắt anh đầy sự lạnh lùng , nhìn người bảo vệ chỉ gật đầu một cái , người này từ lúc anh cũng bạn đến đây vẫn luôn ngồi ở đây trông giữ , mấy năm liền không thay người , dĩ nhiên nhận ra bọn họ .
Cổng mở , chiếc xe Ferrari trực tiếp phóng nhanh vào , đỗ ở ngay trước cổng lớn ,trợ lí bước xuống trước , nhanh chóng mở cửa cho Hắc Kình Hạo rồi lấy vali đem vào cho anh . Đi được đến trước cửa , anh quay người đem vali lấy lại :” Không cần đem vào .”
Anh trợ lí biết lúc thảo nào cũng như thế , gật đầu một cái :” Vâng , vậy tôi về trước , có gì ông chủ cứ báo.” Cậu trợ lí nói xong , lên xe , tài xế cũng nhanh chóng đạp ga phóng đi rất nhanh .
Chạy như ma đuổi …
Hắc Kình Hạo nhìn mật mã khoá ở trêи cửa , nhanh tay bấm dãy số vốn rất quen thuộc , khi cánh cửa kêu lên một tiếng anh lập tức mở cửa ra .
Trong phòng thoang thoảng mùi hoa oải hương , nơi này thường xuyên sẽ có người đến quét dọn , tất cả người bạn anh đều thích sạch sẽ nên trong nhà lúc nào cũng được cắm hoa và xịt khử mùi hương hoa , lúc nào căn nhà cũng rất ấm áp , rất thơm tho sạch sẽ .
Thiết kế ở đây không khác Viễn Chi Sơn Trang là bao , mở cửa ra , bên cạnh là chỗ để giày sau và một cái tủ để đồ linh tinh , xung quanh có treo tranh tĩnh vật , đi vào thêm vài bước nữa thì mới thấy được phòng khách.
Hắc Kình Hạo cởi giày thay bằng chiếc dép đi ở nhà mới toanh , anh kéo vali bước vào .
Căn biệt thự trang trí bố cục rất sang trọng mà tạo cảm giác thoải mái , phong cách Baroque cổ điển nhìn không hề cổ kính đáng sợ mà ngược lại còn vô cùng đặc biệt , trong nhà không quá thống nhất một màu đơn giản mà là sự kết hợp hài hoà giữa nhiều màu với nhau , đặc biệt là chiếc sô pha êm ái ở hai bên tay được điêu khắc tỉ mỉ . Gối dựa của sô pha cũng là hình hoa văn cổ điển tối giản .
Chiếc ghế sô pha dài ngồi đối vào với nhau , ở giữa là chiếc bàn tranh cổ điển , phía giữa thì là chiếc lò sưởi được khắc hình thiên thần sắc sảo .
Bên sau của ghế sô pha được kê một cái bàn bi- a , nhìn đối lập hoàn toàn so với phong cách cổ điển đúng đắn thời Phục Hưng Ý , may mắn có những bức trang xung quanh đã cứu vớt một chút tình thế , phía đằng sau chiếc sô pha còn lại thì là cây đàn piano cũng là của Steinway nổi tiếng lừng lẫy .
Nếu không phải có cái bàn bi -a thì chắc chắn căn biệt thự này nên được xếp vào tốp thế giới .
Trêи ghế sô pha có bóng dáng của một người đàn ông đang ngồi , bộ dáng rất nhàn nhã , Hắc Kình Hạo không quan tâm , cầm vali chuẩn bị xách lên nhà , người ngồi trêи sô pha đã quay người lại nhìn anh :” Về rồi à ?”.
” Cậu không muốn tôi về đây à ?”. Hắc Kình Hạo xoay người , nhướn mày một cái , không phải lo , tâm trạng của anh hôm nay khá tốt .
Người đàn ông ngồi trêи sô pha vô cùng đẹp trai , là dạng mĩ nam , trêи gương mặt hiện đầy ý cười :” Không hề có ý như thế , Hắc ca , anh không thể nào mới về đã vu oan cho em .”
Hắc Kình Hạo dường như ở bên bạn bè vô cùng thoải mái , anh cười mỉm ,còn đùa lại :” Hiệu suất của cậu cũng rất đáng khen , mới mấy ngày trước chạy tới Thâm Quyến làm loạn , bây giờ đã trở về được đây .”
Hừ , đúng là lão cáo già , Hàng Siêu Quân nở một nụ cười cứng đờ :” Cảm ơn vì lời khen .”
Nơi này thường ngày không có người ở , Hắc Kình Hạo cầm vali chọn phòng ngủ lớn nhất ở đây, đem đồ xếp vào phòng . Tủ quần áo trống trơn chốc chốc đã kín hết đồ nam , trong nhà vệ sinh để vài chai sữa tắm cũng dầu gội nam , tất cả đều cùng một thương hiệu .
Xếp xong đồ , anh từ trêи tầng bước xuống , Hàng Siêu Quân vẫn đang ngồi ở sô pha xem tivi , thấy Hắc Kình Hạo đã soạn xong đồ , anh cười vài tiếng :” Soạn xong đồ rồi à ? Em chuẩn bị đi ăn , nếu anh rảnh thì chúng ta cùng đi luôn .”
Người đàn ông nhìn đồng hồ cổ treo trêи tường :” Được , nếu cậu trả tiền ăn .”
“…” Người đàn ông này đường đường là tổng giám đốc Hắc thị , con trai Hắc gia mà còn cần đi xin ăn Hàng gia nhà anh sao ?
Hàng Siêu Quân hào phóng hất tay :” Được , chúng ta đi ăn .” Nói xong anh cầm chìa khoá xe trong tay cùng Hắc Kình Hạo bước ra ngoài .
Xe của Hàng Siêu Quân không phải xe thể thao như Hắc Kình Hạo mà lại là chiếc Maybach sang trọng lặng tĩnh , anh bước tới mở cửa xe ngồi vào ghế lái , Hắc Kình Hạo cũng mở xe ngồi vào ghế đằng sau , Hàng Siêu Quân khởi động xe nhìn qua gương chiếu hậu khó hiểu hỏi anh :” Hắc ca , sao anh không ngồi phía trêи ?”.
Mày đẹp của anh nhướn lên không có ý cười :” Tôi không muốn làm bạn gái cậu .”
Hàng Siêu Quân nghe thấy vậy hừ một tiếng rồi đạp ga phóng xe đi tới nhà hàng .
Hắc Kình Hạo ngồi trong xe nhìn ra phong cảnh bên ngoài , anh thấy giống như đã lâu lắm rồi mới quay trở lại Bắc Kinh , thành phố bây giờ còn càng phồn vinh hơn , người người đông đúc tấp nập , bầu trời xanh , gió mát , anh đưa tay xoa xoa mi tâm dựa vào kính chợp mắt vài phút .
Lúc thức giấc cũng đã tới được nhà hàng , Hắc Kình Hạo mở cửa bước xuống xe , nơi đây có chút quen thuộc với anh , đây là nhà hàng lớn do bạn anh làm chủ , hơn nữa người này không lấy tiền nên Hàng Siêu Quân mới dắt anh đến đây .
Hàng Siêu Quân vừa đỗ xe xong , cùng bước vào cùng Hắc Kình Hạo , đây là nhà hàng Trung Hoa nổi tiếng , nhân viên cũng rất nhiệt tình , hai người đàn ông vừa vào , nhân viên đều cúi đầu chào :” Hắc tiên sinh , Hàng tiên sinh !”.
Có vài cô gái mê trai còn không chịu được vừa cúi đầu chào vừa nhìn lén , mỗi người nhân viên bọn họ đều đã quen thuộc với bạn của ông chủ hết rồi cũng biết bọn họ sẽ ngồi đâu .
Cô nhân viên đưa tay tư thế ‘ mời ‘ trước phòng vip chỉ dành riêng cho nhóm bọn họ cung kính cúi đầu :” Hai vị tiên sinh mời gọi món .”
Hàng Siêu Quân ở Bắc Kinh nên cứ rảnh thì sẽ ghé qua đây , nhiều người cũng biết sở thích của anh nhưng hôm nay có Hắc Kình Hạo , bọn họ dĩ nhiên phải hỏi lại .
Nhưng Hắc Kình Hạo dù không tới đây thường xuyên bằng hội bạn nhưng cũng biết được bình thường bạn anh tới đây sẽ gọi gì , anh nhìn Hàng Siêu Quân đang hơi phân vân , nhẹ giọng nói :” Không cần quá cầu kì , như bình thường là được .”
” Vâng thưa tiên sinh ! ” . Nói xong cô nhân viên cố gắng kiềm chế bản thân không quay lại nhìn , trực tiếp cầm quyển thực đơn đem đi .
Hai người đàn ông ngồi trong phòng đợi đến khi đồ ăn được mang lên hết , Hàng Siêu Quân mới mở miệng :” Mấy ngày trước em tới Thâm Quyến , gặp được Lục tiểu thư .”
Hắc Kình Hạo đang ăn , động tác bỗng dừng lại , cái tên Lục tiểu thư này thật quá êm tai , đối với anh không hề xa lạ gì :” Lục Cửu Ân ?”.
Người đối diện vừa cầm giấy lau miệng , hàng lông mày nhướn lên :” Thì ra tên cô ấy là Lục Cửu Ân .” Hàng Siêu Quân đặt giấy xuống , lại tiếp tục gặp một miếng thịt :” Cô ấy cũng thật thú vị , rất xinh đẹp , cũng rất có bản lĩnh .” Cướp đồ của anh , gan cũng không nhỏ đi .
” Cô ấy là người của tôi .” Hắc Kình Hạo không hề kiêng nể che giấu , dẫu sao thì sau này cũng phải cho hội anh em của anh biết , căn bản không giấu được .
Rõ ràng trong ánh mắt của Hàng Siêu Quân loé lên một tia kinh ngạc nhưng lại không nói gì , anh âm thầm cất giấu sự ngạc nhiên vào trong , cười như không :” Bạn vợ không thể đụng .”
Chính là cái ý này đi , dù sao anh cũng không định cướp vợ bạn , Hàng Siêu Quân anh là cái loại gì còn không nhìn ra sao , bên cạnh anh đâu có thiếu gái , cớ sao cứ phải tranh giành một cô gái với anh em mình ?
Mà dù không có Hắc Kình Hạo đi nữa anh cũng không có hứng yêu xa cho lắm , cô gái kia hơn nữa cũng không phải loại anh thích , nhìn rất trẻ con , thông qua cách nói chuyện thì chắc tính khí cũng bướng bỉnh lắm đi .
Qua một lúc sau Hàng Siêu Quân đã ăn xong , anh nhàn nhã dựa vào ghế nheo mắt nhìn người đối diện :” Hôm nay anh trở về , Đại ca bảo muốn họp hội .”
Hắc Kình Hạo cũng đã ăn xong , anh vắt chéo chân tay để trêи đùi gõ gõ :” Cũng không gấp làm gì , ngày mai mới là cuối tuần .”
” Những dẫu sao thì cũng đã lâu anh chưa về Bắc Kinh , coi như đây là bọn em đón tiếp anh đi .”
Anh nghe xong thấy cũng có lí ,gật đầu :” Tôi biết rồi .”
Nói xong hai người đàn ông cùng nhau đứng dậy , người phục vụ thấy vậy liền nhớ ra cái gì đó , cô đuổi theo Hàng Siêu Quân :” Xin đợi đã Hàng tiên sinh !”.
Người đàn ông xoay lưng , nhìn cô phụ vụ trong ánh mắt anh đầy vẻ đào hoa , mỗi ngày đi đâu mà anh chả có phụ nữ theo đuổi cơ chứ :” Không có WeChat , tôi dùng điện thoại không dùng sim , không có email , không có phương thức nào để liên lạc .”
Cô phụ vụ nghe vậy mặt đỏ lên , vội vã thanh minh :” Không , ý tôi là …”
Chưa nói dứt câu Hàng Siêu Quân lại nhảy vào :” Tôi không có hứng thú với phụ nữ .”
Lần này cô phục vụ cúi gằm mặt ,cụ thể biểu hiện trêи gương mặt cũng không nhìn rõ được , Hàng Siêu Quân trông thấy thế định xoay người bước đi lại nghe giọng cô phục vụ chào to :” Ông chủ !”.
Nghe đến đây bước chân của Hắc Kình Hạo và Hàng Siêu Quân cũng dừng lại , khác với vẻ lạnh lùng còn chưa tới một phút vừa xong , Hàng Siêu Quân quay người lại , trưng ra nụ cười :” Nhị ca …”
Người đàn ông được gọi là Nhị ca không cười , hất tay với cô phục vụ ý nói cô lui xuống , cô gái liền hiểu ý , gật đầu chào ông chủ lớn rồi mới đi .
Hoắc Đông Dịch giương mắt nhìn Hàng Siêu Quân bộ dáng lạnh lùng trông thấy , tưởng chuẩn bị bị Hoắc Đông Dịch phân tích hành vi bây giờ nên Hàng Siêu Quân chuẩn bị tâm lý xoay người bỏ chạy nhưng điều anh không ngờ là người đàn ông kia lại đột ngột chìa tay ra nhàn nhạt mở miệng :” Tiền .”
Tiền gì ?
Hoắc Đông Dịch nhìn Hàng Siêu Quân cau mày liền biết anh không hiểu , anh lại đem lời nói của mình giải thích cặn kẽ hơn nữa :” Tứ đệ , cậu ăn đồ bên anh không trả tiền , không thấy áy náy sao ?”.
Ba người đàn ông nhìn nhau , Hàng Siêu Quân cũng không có cười, Hoắc Đông Dịch trước tới giờ chưa từng nói chuyện tiền nong với anh , lẽ nào Hoắc gia phá sản rồi ?
Đứng nhìn nhau một lúc , Hoắc Đông Dịch nhìn thấy ánh mắt thương cảm của Hàng Siêu Quân bắn về phía mình anh thu tay lại để vào trong túi quần :” Hoắc gia không phá sản nhưng tiền lương bác sĩ thì được mấy đồng ? Cho các người đến nhà hàng của tôi gọi bao nhiêu sơn hào hải vị lại không bắt các người trả tiền , cũng rất là lỗ .”
Nhưng rõ ràng đây là lần đầu tiên Hàng Siêu Quân được ăn miễn phí ở đây ! Người đàn ông này rõ ràng không nói lí , đến bây giờ lại giở trò rút lời :” Nhị ca , anh chẳng phải còn Hoắc gia sao ? Việc gì lại phải đòi vài đồng tiền ít ỏi của Hàng gia em ?”.
” Tiền cậu ít nhưng tiền câu ăn ở đây không ít , hai ngàn , anh giảm cho cậu rồi còn muốn cái gì nữa ?”.
” Nhị ca , anh chỉ vì hai ngàn này mà tìm đến tận đây ?”. Hàng Siêu Quân không hiểu nổi người này , dù ngữ khí anh hoà nhã những cũng không giấu được vẻ khó chịu hằn học .
Hoắc Đông Dịch chuyển tầm nhìn về phía Hắc Kình Hạo :” Đương nhiên là không đến đây để đòi tiền , tôi đến nhìn xem Hắc thiếu như thế nào rồi .”
” Để Nhị ca tiêu hao phí sức rồi , tôi sống rất tốt .” Hắc Kình Hạo cũng nhìn Hoắc Đông Dịch , vốn hai người rất quý nhau nhưng ngữ khí lại như muốn xông vào đánh nhau .
Từ nãy đến giờ đứng nói chuyện đã được nửa tiếng , Hắc Kình Hạo nhìn đồng hồ trêи tay, lắc đầu :” Có việc gì thì đi đi , tôi về Thân Điển Sơn Trang , buổi tối gặp lại .”
Cứ như thế mà đi , Hàng Siêu Quân sau đó lại trở thành tài xế cho Hắc Kình Hạo mà đưa anh về Thân Điển Sơn Trang .
Lúc về đến nơi cũng đã gần 2 giờ , Hàng Siêu Quân đi cất xe xong thì lên , anh thực sự có chuyện muốn nói với Hắc Kình Hạo .
Hắc Kình Hạo đã lên phòng từ lâu , anh định để thời gian trưa này nghỉ ngơi một chút , những tuần này ở Bắc Kinh hầu như dành thời gian chơi bời ăn uống , có đúng một ngày là họp chi nhánh vậy nên anh cũng không cần phải tiết kiệm thời gian làm gì .
Hàng Siêu Quân đẩy cửa bước vào thấy anh đang nằm trêи giường cũng không biết ngủ hay chưa , đành dò hỏi một câu :” Hắc ca ,anh chưa ngủ phải không ?”.
Người nằm trêи giường không động đậy nhưng tiếng ừ nhẹ có phát ra , Hàng Siêu Quân đi tiến tới chiếc sô pha cạnh cửa sổ ngồi xuống vừa kéo rèm vừa nói :” Hôm nay có đủ hội , có cả gái , anh xác định muốn ở nơi này gặp mặt sao ?”. Hàng Siêu Quân biết tính anh , không thích ở gần phụ nữ cùng tiếp xúc thân mật nhiều , trước đây Hắc Kình Hạo có từng vui đến nỗi đặt tay lên vai cô gái mà hội sắp xếp thôi còn lại trước đây chưa từng động đến ai , nói trắng ra là ghét đụng chạm .
” Cậu còn dám sắp xếp phụ nữ cho tôi ?”. Hắc Kình Hạo trở người nhìn thẳng vào Hàng Siêu Quân .
Anh đã sớm quen với việc bị Hắc Kình Hạo lườm , cũng không tránh né :” Cũng không phải em xếp , những việc này thường là Tam ca sắp đặt , anh thấy đấy , ngay cả nơi này đầu tiên cũng là của Tam ca , anh ta ra vào có phụ nữ là chuyện bình thường .”
” Dư Đồ Kiêu cậu ta gan lớn bằng trời có gì không dám ? Vốn tôi còn tưởng cậu ta cùng tôi bằng tuổi sẽ không hống hách cũng không ngờ tật tìm phụ nữ vẫn không hết .”
” Em có nghe gia đình anh ấy nói có sắp xếp hôn thê cho anh ta nhưng anh ấy nhất quyết không đi xem mắt .”
” Đừng nói chuyện này nữa , vỏ quýt dày có móng tay nhọn , sẽ có ngày có người trị được tính trăng hoa của cậu ta .” Hắc Kình Hạo nói xong xua tay đuổi Hàng Siêu Quân :” Đi về phòng của cậu đi , tôi cần nghỉ ngơi một chút .”
Hàng Siêu Quân cũng không cố níu lại , anh đi ra khỏi phòng đóng cửa lại cho Hắc Kình Hạo rồi trở về phòng của mình . Điện thoại trêи đầu giường không ngừng kêu , Hàng Siêu Quân liếc mắt nhìn tên hiện trêи màn hình , bước tới thuận tay cầm lên nghe :” Tam ca .”
” Sao rồi ? Tên kia về rồi có phải tôi nên chuẩn bị phụ nữ cho cậu ta ?”. Đầu dây truyền đến là giọng nói trầm đầy ý cười .
” Tam ca , anh đừng làm loạn !”. Giọng của anh cao hơn một chút những cũng không biểu lộ quá nhiều cảm xúc . Hàng Siêu Quân ngồi xuống giường nhìn trân trân tủ quần áo trước mặt :” Tam ca có nhiều chuyện em nghĩ anh nên nghĩ kĩ rồi hẵng làm .” Tránh việc mất vui giữa anh em bè bạn .
Đầu dây bên kia hử một tiếng :” Ý cậu là gì ?”. Đàn em lại dám lên mặt đàn anh sao ?
” Về việc phụ nữ của anh …” Hàng Siêu Quân rất muốn nói anh ta phóng túng bại hoại nhưng dẫu gì người này cũng trêи cơ của anh , căn bản lời nói có ý chửi người này bị anh đem nuốt vào hết .
Bên đầu dây này Dư Đồ Kiêu thừa biết anh định nói gì chỉ hừ một tiếng , anh kiếm phụ nữ thì sao ? Đàn ông phải có một chút đào hoa mới được phụ nữ yêu thích .
Hai người không nói gì nữa , Hàng Siêu Quân đem máy trực tiếp cúp đi , dẫu anh không trị được người đàn ông này thì cũng sẽ có người khác trị hộ , anh không dặn được cũng sẽ có người làm được tất cả mọi điều mà anh không làm được hiện tại , việc bây giờ của anh nên làm là đợi đến đêm nay của Đại thiếu hội đập bung bét là được .
Quả thực tối đến rất nhanh , Hắc Kình Hạo cùng Hàng Siêu Quân thay âu phục thường ngày thành chiếc áo sơ mi cùng quần âu , nhìn thế nào cũng vô cùng dụ hoặc , hai người cùng bước đi , bây giờ là thời gian lên bar gặp mĩ nữ tối đến mới cùng anh em trở về Thân Điển Sơn Trang đập phá .
Nơi hẹn là một quán bar của Tam ca trong hội , bày trí sang trọng là chuyện đương nhiên , hai người tới đầu tiên theo như hướng dẫn của các cô phục vụ ở đây tới phòng vip dành riêng cho hội bọn họ , không cần nói cũng biết nơi này xa hoa như thế nào , căn phòng này không khác gì khách sạn cả .
Việc bày trí ở nơi này cũng rất tinh tế , trêи bàn cắm một bình hoa nhài thơm ngát , mùi hương thơm tho toả ra tứ phía .
Không gian ở đây rất dễ chịu , hai người đàn ông cùng ngồi xuống dựa vào ghế sô pha để hưởng thụ , ở đây chỉ có nhạc nhẹ nhàng , tiếng lướt phím đàn piano tinh tế chứ không như bar thường lệ , bật nhạc xập xình , phòng ở đây cách âm khá tốt ở trong này loáng thoáng nghe được tiếng chào của phục vụ vì họ đứng gần cửa còn không tuyệt đối một từ cũng không nghe lọt .
Ông chủ lớn mở cửa bước vào , trêи gương mặt điển trai có vài nét lạnh lùng , Dư Đồ Kiêu nhìn hai người đến đầu tiên cười như không tự sải chân tới ghế ngồi xuống :” Kình Hạo , cậu tới Bắc Kinh không nói cho chúng tôi biết , hôm nay tôi nghe trợ lý báo được cậu tới đây cảm thấy rất bất ngờ .”
Anh nghe vậy , khoé môi không tự chủ được mà cong lên , câu này có đầy hàm ý châm chọc anh :” Đồ Kiêu, cậu thực vất vả, còn nỗ lực đón tiếp tôi như vậy .”
Người đàn ông đứng giữa như Hàng Siêu Quân không biết nên nói gì cho phải ,anh là người đứng giữa ở đây nên không biết tại sao hai người này vốn cùng tuổi mà nói chuyện với nhau lại nồng nặc mùi thuốc súng như vậy . Từ ngày còn đi học Hắc Kình Hạo mấy khi được qua Bắc Kinh nên mỗi dịp anh tới đây đều được chào đón rất tịch cực có riêng Dư Đồ Kiêu mặc kệ , giống như một người đàn ông trẻ con đố kị .
Về sau này anh mới thực sự biết rằng Dư Đồ Kiều không phải là đố kị , ghen tức hay thậm chí là ghét mà lại là do cách nói chuyện của anh là như vậy giống như sự hống hách đi sâu vào ruột gan rồi .
Việc Dư Đồ Kiêu có chút phóng túng đào hoa giống công tử nhà giàu thì trong hội ai cũng biết , bây giờ còn trẻ nhưng về sau tuổi càng lớn càng ngộ ra ngày xưa mình phóng túng không đúng chỗ thế nào .
Cả ba người ngồi nhìn nhau một lúc , đến tận vài phút sau mới có thêm người đến , lần này là Giang Cảnh Ngôn cùng Ngạo Thiên Du cùng đến , ở đây có mỗi Ngạo Thiên Du là con gái nên cô có chút lúng túng chào mọi người trước mặt rồi tìm chỗ ngồi cạnh Giang Cảnh Ngôn
.
Hai vợ chồng Giang gia ngồi chưa ấm ʍôиɠ thì có hai anh em song sinh họ Quý kéo đến , Quý Duật Đông là anh , Quý Duật Dương là em hai anh em nhà này nhìn rất giống nhau chi ngược lại ở thái độ , Quý Duật Đông lạnh lùng không nói còn Quý Duật Dương lại nhởn nhơ , bộ dáng rất giống Dư Đồ Kiêu phóng túng đào hoa .
Hội gần đầy đủ , Giang Cảnh Ngôn một tay khoát lên vai Ngạo Thiên Du tay còn lại cầm một điếu thuốc :” Đến đủ rồi chứ ?”.
Mọi người nhìn xung quanh đúng ra là còn một người cuối cùng là Hoắc Đông Dịch nhưng đợi mãi đã 30 phút anh cũng không đến , Dư Đồ Kiêu không đợi nổi ngoắc tay gọi một cô phục vụ :” Đem rượu lên , tí nữa sẽ có mấy cô gái là người bọn tôi gọi đến , chỉ đường cho cô ta vào .”
Cô phục vụ không nhiều lời gật đầu sau đó bước ra ngoài , chưa đầy năm phút cả người và rượu đã cùng thấy .
Hôm nay trừ Giang Cảnh Ngôn đã có vợ ra thì ai cũng có một cô gái cho riêng mình , Dư Đồ Kiêu tay ôm một nữ minh tinh nổi tiếng tên Diệp Tân , trong mắt anh đầy ý cười :” Kình Hạo , đợt này tôi kiểm chọn rất chặt chẽ cậu đừng chê cô gái tôi chọn cho cậu ,nổi tiếng không kém gì Diệp Tân đâu .”
Trong đáy mắt của Hắc Kình Hạo không có một ý cười nào , đáy mắt lạnh lẽo như băng cứ thế bắn về phía cô minh tinh đang bước đến gần mình , cô gái này đoán chắc là người mới trong giới giải trí , khuôn mặt còn đầy non nớt , nhưng cũng rất nóng bỏng xinh đẹp , tên là Trần Thiển .
Trần Thiển bước tới khoác tay ôm lấy Hắc Kình Hạo đưa bộ ngực khủng cọ cọ vào tay người đàn ông , đúng là diễn viên , giọng đầy nũng nịu :” Hắc tiên sinh , tôi tên là Trần Thiển , tôi ngồi cạnh anh , anh không phiền chứ .”
Phiền chứ sao không ?
Nhưng dù phiền anh vẫn mặc kệ , đôi mắt vẫn trầm tĩnh nhìn người đàn bà ở bên cạnh ưỡn ẹo , hôm nay là ngày anh trở về người ta đã có lòng thì anh cũng có dạ , Hắc Kình Hạo tay kéo lấy Trần Thiển , cô gái xô vào lòng anh , lúc này anh cúi xuống đem những lời nói rót vào tai Trần Thiển :” Nếu cô làm loạn hay động chạm quá khích đến tôi , tôi sẽ ngay lập tức đưa cô xoá sổ khỏi giới giải trí .”
Trần Thiển nghe thế mặt tái nhợt không nói nên lời , cô ta hôm nay đến đây vốn do sự chỉ định của Dư Đồ Kiêu , anh ta là tổng giám đốc của Dư Hạ , là cái nôi cho giới giải trí Bắc Kinh , cô không đắc tội với anh ta được mà càng không được đắc tội với Hắc Kình Hạo nhưng khi thấy mặt của Hắc Kình Hạo cô ta đã có ham muốn quy tắc ngầm với người đàn ông này để trèo cao , dù sao đã đến đây thì có gì có thể gọi là trong trắng .
Đại lục thiếu gia hội thấy Hắc Kình Hạo lần đầu ra tay với một cô gái như vậy còn tưởng là chuyện tốt đem rượu nâng lên uống cạn , Dư Đồ Kiêu bắn ánh mắt đầy lạnh lẽo về phía Trần Thiển , để Hắc Kình Hạo động tay chân tới chứng tỏ người này đã không hài lòng .
Nhưng dù sao anh còn có thể thấy cô gái Trần Thiển này rất có sắc đẹp chả lẽ Hắc Kình Hạo một người đàn ông bình thường như vậy lại không thích phụ nữ đẹp như vậy ?
Đại lục thiếu gia lâu rồi mới có dịp ngồi lại với nhau , uống biết bao nhiêu là rượu , Hắc Kình Hạo ngà ngà say , Hàng Siêu Quân cũng có chút say , nhân lúc không khí còn nóng anh có biết bao nhiêu câu hỏi nhằm vào Hắc Kình Hạo :” Hắc ca , cô gái ở buổi đấu giá rốt cục là gì của anh ?”.
Cả hội đều đã say say nhưng vẫn đủ tỉnh táo để ngóng tai nghe , Hắc Kình Hạo dù đã say nhưng vẫn biết được câu này đang hỏi cái gì anh cũng không nói bừa câu nào cứ thế im lặng .
Dư Đồ Kiêu cười trầm một tiếng hất hất tay về phía Trần Thiển ý bảo mau mang Hắc Kình Hạo đi , Trần Thiển thấy chỉ định của sếp gật đầu , Hàng Siêu Quân nhìn đồng hồ rồi nhìn nhóm bạn say của mình :” Muộn rồi , chuẩn bị trở về Thân Điển Sơn Trang làm tăng hai thôi .”
Cô gái Trần Thiển gồng người dìu Hắc Kình Hạo đứng lên , Giang Cảnh Ngôn thấy thế định gạt tay thì Dư Đồ Kiêu lại ngăn lại :” Cậu để Trần Thiển dìu cậu ta dù sao chúng ta cũng không có sức mà dìu cậu ta về .”
Cứ như thế không ai nói gì , Trần Thiển dìu Hắc Kình Hạo ra tới tận cửa , đằng sau vang lên tiếng chụp ảnh cùng ánh đèn flash , cô ta cười trộm một cái , chỉ cần có một bức ảnh này , một cái scandal này chắc chắn sự nghiệp của cô ta sẽ lên như diều gặp gió .
Hàng Siêu Quân uống rượu không thể lái xe nên đã gọi tài xế đến , người tài xế đỡ lấy Hắc Kình Hạo từ Trần Thiển sau đó để anh vào trong xe , Hàng Siêu Quân thấy thế hất tay ngữ khí lạnh hơn băng :” Cô nhanh chóng biến khỏi nơi này , bằng không ngày mai cô sẽ không còn trong giới giải trí nữa .”
Quả là bạn bè với nhau , Trần Thiển dẫu thế nào cũng vẫn có chút sợ hãi nếu mà anh tra được ra là cô ta thuê người chụp ảnh rồi tạo scandal để tiến bước thì có bóp chết cô ta hay không ?
Chiếc xe Maybach phóng như bay trong đêm, hôm nay say như thế này còn đâu tâm trạng mà ngồi tụ tập với nhau , Hắc Kình Hạo ngồi cạnh Hàng Siêu Quân con người toả ra đầy khí lạnh :” Cô ta dám lợi dụng tôi để nổi tiếng .”
” Đây là chuyện thường ngày trong giới giải trí .” Hàng Siêu Quân nói như lẽ thường , vỗ vai Hắc Kình Hạo :” Hắc ca , có cần em thay anh giải quyết hay không , chuyện này nhỏ như con kiến đối với em .”
Trong mắt Hắc Kình Hạo tràn ngập sự thờ ơ :” Tôi muốn xem xem với cái gan của cô ta thì định viết bài báo phong phú như thế nào .”
Dám lợi dụng anh để nổi tiếng , cô ta rất được cái giá nhất định phải trả là rất đắt .
***
Sáng hôm sau thức dậy , cả Bắc Kinh tràn đầy sự náo nhiệt , cả giới giải trí loạn lên vì một tin tức của Trần Thiển , tựa đề vô cùng phong phú « Trần Thiển cùng cơ trưởng quốc dân cùng nhau từ bar trở về nghi ngờ cùng nhau trải qua một đêm tại khách sạn » .
Quản lí của Trần Thiển đi đi lại lại bắt điện thoại , không ngờ chỉ có một cái scandal như thế mà có biết là bao nhiêu là kịch bản muốn cô ta đi thử vai , quản lí kϊƈɦ động lay người Trần Thiển :” Em nổi tiếng thật rồi Tiểu Thiển , cái người có scandal với em là người trong giới thượng lưu , ảnh hưởng rất lớn !”.
” Đương nhiên , em phải cố gắng lắm mới nghĩ được cái tiêu đề này .” Trần Thiển còn cho là cô ta đã đại thành công , cầm lấy sợi tóc trước ngực uốn uốn .
Cũng cùng lúc đó vào buổi sáng ở Thâm Quyến , Lục Cửu Ân từ trêи nhà đi xuống nhìn người giúp việc hôm nay chào cô , dù đây là việc hiển nhiên nhưng cô vẫn cảm thấy kì lạ .
Thím Trần đem đồ ăn qua cho cô cười nói :” Tiểu Ân , hôm nay cây vườn đằng sau lại cần đến con rồi đấy !”.
Lục Cửu Ân nhìn đồ ăn trước mặt cầm bánh mì lên gặm :” Vậy sao ? Không phải hôm qua con vừa tưới rồi sao ?”.
” Hôm nay chúng tôi tỉa cây , tiểu thư Lục rảnh thì đi cùng chúng tôi luôn .” Các cô giúp việc cười rủ Lục Cửu Ân đi cùng .
Cô thấy vậy nhướn mày :” Các người không phải có gì giấu tôi đấy chứ ?”.
Người giúp việc chột dạ :” Không ! Tuyệt đối không có .” Sáng nay cô vừa đọc tin tức biết chuyện của Lục Cửu Ân và Hắc Kình Hạo đang tốt đẹp nếu cho Lục Cửu Ân đọc loại báo này thì việc của bọn họ khẳng định sẽ mất mất .
Vốn dĩ Lục Cửu Ân rất nhạy bén nghe người giúp việc nói vậy cô liền thấy khó chịu , cô ghét nhất là một mình mình đang không biết chuyện gì xảy ra , Lục Cửu Ân bỏ bánh mì xuống đứng dậy đi ra phòng khách mở tivi to lên .
Bản tin hiện ra , từng dòng chữ rất to ” Trần Thiển cùng cơ trưởng quốc dân cùng nhau qua đêm tại khách sạn .”
Điều khiển trong tay rơi xuống dưới đất , Lục Cửu Ân đờ đẫn nhìn màn hình tivi , che miệng không thế tin được , hình ảnh sắc nét , góc mặt nghiêng đó cô không thể nào quên được , đó đúng chính xác là người đàn ông hàng đêm nằm bên cạnh cô .
Thím Trần thấy phản ứng của Lục Cửu Ân liền tới cạnh cô nhặt điều khiển lên , tivi tắt vụt đi chỉ còn màn hình đen :” Tiểu Ân đây chỉ là hiểu lầm mà thôi !”.
______
Lời tác giả :
Biến căng nhé ! Biến căng nhé !