Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi – Chương 14: Trở về – Botruyen

Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi - Chương 14: Trở về

Chương 14: Trở về

Về đến Hắc gia cũng đã là tối muộn , trong nhà chỉ thấp thoáng vài ba phòng còn bật đèn , vợ chồng Hắc Ngô và Diệp Như đã đi ngủ từ sớm , ở phòng khách chỉ có Hắc Hải đang ngồi chơi cờ vua cùng Tống Dịch , Hắc Kiều Đinh ngồi cạnh Tống Dịch , vừa gọt táo vừa xem cờ vua .

Khi Lục Cửu Ân và Duy Nhan trở về tất cả sự chú ý đều dồn vào người Lục Cửu Ân , rất có nhiều câu hỏi muốn hỏi cô . Hắc Hải xung phong nói trước :” Kết quả như thế nào rồi ?”.

Tống Dịch cầm quân cờ trong tay , liếc Lục Cửu Ân một cái rồi mỉm cười . Hắc Kiều Đinh mặt mày cũng hớn hở đợi chờ câu trả lời .

Nhiều người kì vọng đến vậy , Lục Cửu Ân chỉ biết cúi mặt lắc đầu .

Không khí trong nhà đột nhiên ảm đạm , Hắc Hải cùng Tống Dịch dọn dẹp bàn cờ không đánh nữa còn Hắc Kiều Đinh thì âm thầm ăn hết quả táo .

Đúng là trời nói cấm có sai , đừng gáy sớm không cẩn thận tự vả , Hắc Kiều Đinh cô tự nhiên gáy sớm cho Hắc Kình Hạo , giờ chuyện Lục Cửu Ân có thai không phải là thật thì Hắc Kình Hạo không biết sẽ đem người chị như cô đi làm gì đây .

Mấy năm trước , trong lễ giáng sinh , Hắc Kiều Đinh lỡ tay làm vỡ mất chiếc bình cổ mà Hắc Hải yêu thích nhất , lúc bị hỏi đến thì Hắc Kiều Đinh một mực đổ tội cho Hắc Kình Hạo sau đó còn quay sang chỉ bảo anh như thật .

Biểu cảm của Hắc Kiều Đinh vô cùng xuất sắc khiến Hắc Hải tin sái cổ , cuối cùng ông bắt Hắc Kình Hạo chống đẩy 100 lần trước khi ăn cơm trong một tuần .

Lúc nghe cha phạt như vậy , Hắc Kình Hạo cũng chả có ý kiến gì chỉ cười cười gật đầu làm theo . Hắc Kiều Đinh thì đắc ý , vênh cả mặt lên , thi thoảng khi Hắc Kình Hạo đang chống đẩy thì cô còn ra trêu cho mấy câu :’ Làm sao ? Chị là chị của cậu , tốt nhất là nên làm việc tốt này , sau này chị sẽ đối đãi cậu đặc biệt .’

‘ Ồ ? Đối đãi đặc biệt của chị cũng rất đặc biệt , em cũng có một vài thứ đặc biệt muốn giới thiệu cho chị .’ Hắc Kình Hạo cười nhạt , thản nhiên nói .

Vì có chút tò mò , Hắc Kiều Đinh buộc miệng hỏi :’ Là gì ? ‘.

Hắc Kình Hạo làm thần làm bí nói :’ Việc này có thể làm cho chị ăn nhiều mà không béo .’

Thực ra đối với con gái yêu cái đẹp thì luôn luôn muốn mình có vóc dáng đẹp nhưng nếu muốn duy trì thì phải ăn ít nên Hắc Kiều Đinh cô nhiều khi muốn ăn mà không ăn được vì nghề người mẫu này . Hắc Kiều Đinh từng nói nếu cô có một điều ước , cô sẽ ước ăn hoài không béo !

Vì lời nói của Hắc Kình Hạo trúng tim đen của Hắc Kiều Đinh nên làm cô mất ăn mất ngủ mấy đêm liền , chỉ mong Hắc Kình Hạo sớm đưa cho cô cái loại ăn hoài không béo kia . Cô nghĩ là thuốc giữ dáng thần kì , hay là kẹo giảm cân ? Có quá nhiều thứ có thể nhưng đợt này còn thần kì hơn nữa .

Nhưng kì vọng càng nhiều thì càng khiến cho người ta cảm thấy thất vọng nhiều hơn .

Cuối cùng Hắc Kiều Đinh cũng biết Hắc Kình Hạo nói là cái gì.

Chưa đầy hai tuần sau , có một trung tá trẻ tuổi đến gõ cửa Hắc gia gọi tìm Hắc Kiều Đinh , Hắc Hải là người ra mở cửa thì rớt cả tròng mắt xuống vì tưởng con gái nhà ông có bạn trai đến đón xa hoa , còn Duy Nhan thì cuống quýt chuẩn bị trà cho trung tá trẻ .

Vị trung tá giới thiệu tên là Mộc Không Đông , đi cùng với một vài thiếu tá , tất cả đều rất tự nhiên và thoải mái uống trà nói chuyện với mọi người sau đó chốt lại một câu:’ Theo lệnh của thượng tá Lý , chúng tôi xin phép tới đưa Hắc tiểu thư tới doanh trại quân đội A để thực hiện hoạt động nhập ngũ lần này .’

Hai ông bà Hắc Hải và Duy Nhan thì rất không xót con đuổi thẳng Hắc Kiều Đinh đi nhập ngũ , cô nhập ngủ khoảng một tháng thì trở về Mỹ ngay lập tức và không dám quay lại nhà nữa , lúc đó ở bên Mỹ còn mạnh miệng chửi Hắc Kình Hạo này nọ nhưng lúc gặp mặt hàng năm thì lại câm như hến chỉ sợ một cuộc gọi điện của anh thì cô sẽ bị tống cổ vào doanh trại đi quân sự một lần nữa …

***

Lúc lên trêи gác để chuẩn bị đi ngủ , Hắc Kiều Đinh đề xuất Lục Cửu Ân đi ngủ cùng cô nhưng Duy Nhan lại từ chối thay :” Con bé lần đầu tới Hắc gia chúng ta , con cho con dâu ta nghỉ ngơi một chút , ta chuẩn bị phòng cho con bé rồi .”

Hắc Kiều Đinh khoanh tay bĩu môi :” Mẹ làm quá lên thế , Tiểu Ân không phải là khách , mẹ lại đem nhét em nó vào phòng ngủ cho khách sao ?”.

Duy Nhan đưa tay vỗ một cái vào đầu Hắc Kiều Đinh :” Dĩ nhiên là không , ta chuẩn bị phòng cũ của A Hạo cho nó .”

Cả ba người nói nói cười cười một lúc thì cũng đã nửa đêm , Duy Nhan dẫn Lục Cửu Ân lên căn phòng cũ của Hắc Kình Hạo .

Phòng của anh nằm ở tầng năm , ở tầng này chỉ có hai căn phòng là phòng của Hắc Kình Hạo và phòng còn lại là thư phòng riêng của anh . Nghe Duy Nhan nói , thư phòng riêng của anh được sửa sang ngay từ lúc Hắc Kình Hạo mới mười lăm tuổi , vì tính ham học nên Hắc Hải mới quyết định sửa sang một thư phòng cùng tầng với phòng ngủ của Hắc Kình Hạo và đem liền mấy quyển sách anh yêu thích để học. Bà nói , Hắc Kình Hạo ham học đến nỗi ngày đêm ăn ngủ trong thư phòng , tìm hiểu nọ kia , nhiều người khen anh thần đồng tài giỏi nhưng không ai ngờ được vị thần đồng cũng cần phải học nhiều đến vậy .

Hắc Hải là người làm cha cũng nở mày nở mặt hơn nhiều so với mấy ông chủ khác , vài lúc tụ tập bạn bè tổ chức bữa tiệc thì ông đều đem Hắc Kình Hạo ra kể xiết , vui đến nỗi không ngậm được miệng , vài người bạn của ông dùng WeChat vì mỗi ngày nhìn bài đăng trêи vòng bạn bè đều ngán ngẩm vì ông không đăng ảnh con trai ông thì lại đăng thành tích của anh . Có mấy người không chịu được , âm thầm cho Hắc Hải vào sổ đen…

Lục Cửu Ân bước vào căn phòng có nội thất tân cổ điển được phối với vài ba màu xanh và đen trầm , căn phòng rộng rãi đến nỗi trong phòng còn để một chiếc đàn cello và chiếc piano , đàn lâu ngày không dùng nhưng vẫn được dọn sạch sẽ , cello nằm im trong góc tường vì thi thoảng mới được lau dọn nên vẫn có thể thấy một lớp bụi mỏng bám trêи dây đàn .

Căn phòng này của Hắc Kình Hạo có ban công , vì đóng cửa nên Lục Cửu Ân không thấy rõ cảnh đêm bên ngoài , nhìn ban công ở đây lại làm Lục Cửu Ân nhớ mấy chậu hoa oải hương Hắc Kình Hạo trồng , trước khi qua đây cô đã chăm bón rất tốt cho hoa nên cũng không quá lo lắng nhưng vẫn có chút bồn chồn nhớ mùi thơm và cách hoa đung đưa trước gió .

Dù lâu ngày không có người ở nhưng phòng của anh vẫn được quét dọn sạch sẽ vô cùng , kệ tivi cho tới đèn chùm , tới ga giường cũng được rất chải chuốt , mọi thứ vô cùng sạch sẽ , lúc Lục Cửu Ân đặt lưng xuống giường cô còn có thể ngửi được mùi bột giặt trêи ga , là một mùi ngọt ngọt thơm thơm , trái ngược hoàn toàn với con người lạnh giá của Hắc Kình Hạo .

Vì ở trong phòng vô cùng dễ chịu nên Lục Cửu Ân đã sớm buồn ngủ , cô chỉnh lại tư thế một chút sau đó vươn người tắt công tắc đèn ở đầu giường , lúc vươn tay không may va phải một chiếc đèn ngủ , đèn ngủ rung một chút sau đó rơi ra một lá thư nhỏ bằng ba ngón tay .

Tò mò nên Lục Cửu Ân mới cầm lá thư , mở ra đọc .

‘ Gửi Hắc Kình Hạo . Hạo Tư , anh còn nhớ em không ? Em là Tư Tư đây , đã hai năm trôi qua kể từ khi chúng ta chia tay , em nhận ra một chân lí rằng hai năm nay khi anh không ở bên em , em cảm thấy thực cô đơn , em có nghe Lỗ Giải nói , chia tay với em xong thì anh không hẹn hò với cô gái khác nữa ? Có phải anh không quên được em ? Nếu anh không quên được em , có phải là còn yêu, em mong nếu là như vậy thì hãy trở lại với em , em sẽ xây dựng lại tình yêu của chúng ta !’.

Những dòng chữ đập vào mắt Lục Cửu Ân chỉ khiến cô cảm thấy có chút nực cười , theo như lời nói trong lá thư thì chắc chắn là cô gái Lộ Tư gì đó bị Hắc Kình Hạo nhà cô đá , về sau chắc hối hận nên xin quay lại với anh nhưng bị ăn cú bơ ngon chưa từng có .

Hắc Kiều Đinh từng nói họ chia tay do địa lý , nhưng có thực là như thế ? Hắc Kình Hạo là người rất coi trọng tình nghĩa và tình cảm , anh cũng rất ghét bị lừa dối , nếu nói như vậy thì chắc cô gái kia đã làm điều quá đáng khiến anh không thể tha thứ cho cô ta .

Càng nghĩ càng tò mò , lại càng cảm thấy có vấn đề , Lục Cửu Ân mở ngăn kéo đầu giường ra xem .

Bên trong ngăn kéo có một chiếc hộp màu đỏ được gói khá cẩn thận , nơ vàng hộp đỏ bắt mắt , Lục Cửu Ân lúc này quăng luôn Hắc Kình Hạo ra sau đầu , tự tiện cầm chiếc hộp mở ra xem .

Quả nhiên là dự đoán đúng , trong hộp chất đầy ảnh và lá thư , Lục Cửu Ân cầm một lá thư màu xanh khác biệt nhất trong hộp lên mở ra đọc .

‘ Hạo Tư , em xin lỗi vì ngày đó đã phản bội anh , nhưng em không có ý nghĩ gì cả , chỉ là do em cảm thấy , chúng ta đã quen và yêu nhau lâu như vậy rồi mà ngay cả một món quà anh cũng không mua cho em . Em chọn Trịnh Lộc là vì anh ấy có thể mua sắm thoả mãn em , có thể cho em những gì em muốn còn anh vẫn chỉ yêu mấy cái công việc vớ vẩn của anh mà thôi ! Em nghĩ chúng ta không hợp nhau nên mới chia tay , nhưng em đã nhầm rồi . Nếu anh đồng ý thì hãy hồi âm em , em muốn quay lại với anh .’

Bức thư làm cho người ngu cũng biết , Lộ Tư nói rằng cô ta yêu tiền của Hắc Kình Hạo , có lẽ khi yêu anh thì cô ta chưa biết anh là ai nên mới như vậy cho nên chia tay rồi mới biết anh là còn rùa vàng thì lại tiếc .

Xem đến đây là đủ rồi , những chuyện còn lại , Lục Cửu Ân cô muốn chính miệng anh nói , chỉ cần cô biết có lẽ Hắc Kình Hạo không còn thích Lộ Tư nữa là được , chỉ cần anh vẫn ở bên cô là được .

Chuyện quá khứ không quan trọng , quan trọng phải là hiện tại và tương lại của anh sẽ có mặt của em …

***

Hai tháng còn lại trôi qua nhanh như chớp mắt , tới giờ đã là cuối tháng 8 , mấy cây hoa oải hương trước ban công vẫn đung đưa trong gió mang theo mùi hương thơm ngát khắp cả căn phòng .

Lục Cửu Ân ngồi dưới nền đất nhìn mấy bông hoa rồi lại mỉm cười , mới ngày hôm qua cô còn đòi nằng nặc đi đến đón anh thì lại bị Hắc Kình Hạo cấm túc bắt ở nhà ngồi đợi , anh nói sẽ trở về rất nhanh .

Nói là nhanh nhưng hiện tại cũng đã là mười một giờ đêm , Lục Cửu Ân mỗi ngày đều trôi qua cuộc sống rất bình dị , nhất là hôm nay ngồi đợi ông chồng tương lai nhà cô về thì còn sướиɠ hơn nữa .

Nhưng đợi hơn nửa tiếng rồi mà Hắc Kình Hạo mãi chưa về , Lục Cửu Ân buồn chán nằm úp mặt xuống sàn , để hé nửa mặt nhìn hoa oải hương đung đưa , bàn tay chạm vào một bông hoa , uể oải tự hỏi :” Mày nói xem , bao giờ thì chồng tao về ?”.

“…” Đáp lại Lục Cửu Ân chỉ là tiếng gió và không khí mát mẻ trong lành thổi tung mái tóc cô .

Lục Cửu Ân lại nhìn chậu hoa oải hương bên cạnh đã trụi hoa rồi lại nhìn oải hương bên chậu mình bĩu môi :” Tại sao đều là oải hương mà mày thì đầy hoa còn bên này đã trụi hết vậy ?”.

” Hoa em đang chạm là Lavendin , nó nở lâu hơn loài Spanish lavender bên cạnh , còn chậu ở góc trong cùng tay trái em là True Lavender , đã sớm rụng từ mấy tuần trước rồi .”

Lục Cửu Ân nghe thấy giọng nói quen thuộc bao lâu không gặp liền giật mình quay mặt lại nhìn .

Hắc Kình Hạo mặc quân phục cơ trưởng như trong trí nhớ lần đầu mà cô gặp anh , tay để ngang hông cầm chiếc mũ đồng bộ , dáng người cao ráo cùng với mỹ quan đẹp đẽ toả ra ngày càng mạnh mẽ , anh ngày càng đẹp đến nỗi không thể diễn tả bằng lời . Giống như lúc này không có ánh dương mà anh lại sáng chói như ánh mặt trời .

Lục Cửu Ân bật người dậy , nhanh chóng lao tới bên Hắc Kình Hạo , hai tay dang ra ôm chặt anh , khuôn mặt nhỏ vùi vào lồng ngực rắn chắc dụi dụi thoải mái :” Anh về rồi !”.

Hắc Kình Hạo treo chiếc mũ lên giá quần áo ở trước cửa , bàn tay lớn xoa mái tóc Lục Cửu Ân rối tung , chất giọng vẫn có chút lạnh :” Ừ . Về rồi !”.

Lục Cửu Ân cười cười , nhanh chóng cởi lấy quân phục của Hắc Kình Hạo sau đó treo lên giá cho anh , cô bận rộn bước tới trước cửa ban công kéo cửa vào , rèm và mọi thứ cũng được kéo vào hết , Lục Cửu Ân nhanh chóng bước vào phòng tắm chuẩn bị nước nóng , khi thử nước đã vừa độ ấm cô mới gọi Hắc Kình Hạo :” Hạo Hạo ! Nước ấm rồi , anh mau tắm đi .”

Đối với việc này của Lục Cửu Ân , Hắc Kình Hạo có chút hơi lạ lẫm nhưng sau đó cũng gật đầu mà nhanh chóng bước vào tắm rửa sạch sẽ .

Lúc tắm , Hắc Kình Hạo lấy sữa tắm thì thấy không còn đến nửa chai , sữa tắm chỉ còn chút ít ở dưới đáy , mới đó mà chai sữa tắm 950ml của anh đã bị Lục Cửu Ân dùng hết sạch , Hắc Kình Hạo vừa vui vừa tức , đành tạm dùng nốt chỗ sữa tắm còn lại mà tắm rửa .

Lúc anh bước ra với quần áo ngủ rộng rãi thì Lục Cửu Ân đã nằm trêи giường mở tivi xem , có vẻ điều trêи tivi rất thu hút đến nỗi khi anh bước ra cô cũng không nhìn lấy một cái .

Hắc Kình Hạo nhíu mày , nhanh gọn bước tới bên Lục Cửu Ân nằm xuống đệm , hôm nay thực sự là ngày rất mệt mỏi với anh , từ bảy giờ sáng đã phải dậy để chạy đến công ty họp gấp cho dự án sau đó buổi chiều lại nhanh chóng tới sân bay để kiểm soát kĩ thuật và động cơ của máy bay để đảm bảo an toàn sau đó thì bắt đầu lên máy bay mà lái về Thâm Quyến .

Tất cả đều xảy ra trong vỏn vẹn một ngày mà Hắc Kình Hạo anh lại ba đêm chưa ngủ nên vô cùng mệt mỏi , lúc này anh chỉ muốn đi ngủ lấy sức .

Lục Cửu Ân nằm bên cạnh , lặng lẽ tắt đèn với tivi rồi chui vào chăn ôm lấy Hắc Kình Hạo dụi dụi , cô thì thầm vui vẻ :” Đúng là mùi người thật luôn thơm hơn .”

Hắc Kình Hạo nghe vậy , bàn tay lớn đưa lên xoa đỉnh đầu Lục Cửu Ân , trầm giọng nói :” Lần sau đừng dùng sữa tắm của anh khi có anh ở đây .”

” Sao vậy ?” . Lục Cửu Ân nghe vậy thì lấy làm lạ , cô cảm thấy sữa tắm mùi gỗ của anh rất thơm . Với cả dùng sữa tắm của anh sẽ cho cô cảm giác an toàn .

Nhưng trái ngược với Lục Cửu Ân thì Hắc Kình Hạo lại cau mày không bằng lòng :” Em nói xem , có ai làm với người có mùi giống hệt mình hay không ?”.

” Làm gì ?”. Lục Cửu Ân ngu ngơ không hiểu .

” Làʍ ȶìиɦ .”

“…” Ờ , thật hết nói nổi , chỉ vì mấy cái này mà cô phải đổi sữa tắm , lúc nào trong đầu anh cũng có mấy cái này , mệt rồi còn nghĩ được mấy cái này chắc sinh lực vẫn dồi dào lắm !

***

Mọi thứ khi đã trở lại quỹ đạo vốn có của nó thì cuộc sống trôi qua lại trở nên có chút bận rộn , Lục Cửu Ân phải tiếp tục tới Hắc thị làm việc cho Hắc Kình Hạo , ở công ty thì hai người luôn đúng đắn làm việc nên nhanh chóng trở thành cặp đôi ăn ý nhất mọi thời đại .

Lục Cửu Ân sớm được người trong công ty gọi là ‘ Lục thần tiên ‘ vì chỉ có cô là làm việc với Hắc Kình Hạo lâu nhất mà chưa bị đuổi , ý chỉ cô là thiên thần có tính nhẫn nại cực cao khiến người khác vô cùng nể phục .

Theo như vài lời đồn uy tín trong công ty mà Lục Cửu Ân nghe ngóng của được một bác lao công trong công ty thì Hắc Kình Hạo trong một năm từng thay hơn 7 trợ lý , còn có đợt mỗi tháng thay một trợ lý .

Lần đầu là một trợ lý nam đã vào nghề lâu năm nhưng sớm đã bị Hắc Kình Hạo đuổi việc do không biết pha cà phê .

Tiếp theo thì là nữ trợ lý quyến rũ , lẳng lơ như mấy bộ phim truyền hình đã sớm bị anh đuổi ngay từ ngày đầu tiên vì tội hϊế͙p͙ mắt anh , gây cản trở công việc .

Vài lần sau cũng là trợ lý nữ vào công ty anh với mục đích ngắm và quay lén anh đều bị anh tống cổ nhanh chóng từ đó mới không tuyển trợ lý nữ nữa , may mắn là lúc tuyển trợ lý nam thì chọn trúng Hàm trợ lý , là trợ lý nam thân cận bên anh đã lâu , mọi việc Hàm trợ lý làm đều rất ưa mắt Hắc Kình Hạo nên anh ta ở bên anh rất lâu cũng được phong là ‘ Hàm siêu sao ‘ vì anh ta đẹp trai nên có chút đào hoa mà còn nhẫn nại cao nên mới được người trong công ty thân mật gọi tên như vậy .

Mãi đến về sau này thì Hắc Kình Hạo ổn định nên mở tuyển người vào vị trí phòng marketing , lúc này là lúc anh đã gặp Lục Cửu Ân và lại lần nữa cho cô vào vị trí trợ lý đặc biệt .

Hắc Kình Hạo có một điều anh chưa từng nói với Lục Cửu Ân , là đối với anh , anh cảm thấy ngay lần gặp đầu tiên của anh với cô ở công ty đã cho anh có chút thay đổi về cái nhìn của nữ trợ lý .

Thay vì những trợ lý lẳng lơ quyến rũ trước đây thì Lục Cửu Ân đi phỏng vấn lại rất nghiêm túc mặc áo sơ mi dài tay , váy dài qua đầu gối , còn nghiêm chỉnh buộc tóc lên nữa , nếu không phải do mặt của Lục Cửu Ân vẫn còn trẻ con chắc Hắc Kình Hạo anh cũng tưởng cô lớn hơn anh vài tuổi .

Khi biết thân phận thật của Lục Cửu Ân , Hắc Kình Hạo vốn không đặt nhiều kì vọng vì anh không nghĩ rằng một tiểu thư lớn lên trong sự bao bọc và tình yêu thương như cô làm được việc gì nên hồn .

Anh không phải người dễ tin dễ nghe nên lúc Lục Từ Nhiên nói tin tưởng Lục Cửu Ân cũng chỉ làm cho anh mìm cười cho qua , anh chỉ nghĩ đó là vài ba lời nói cho vui , chứ làm sao một cô bé vài tuổi gánh vác được cơ chứ ? Năng lực để đâu ?

Hắc Kình Hạo anh đi nhiều nơi , gặp nhiều loại người , đến nỗi anh nhìn một cái có thể biết người này như thế nào nhưng anh đã nhầm to . Anh vốn không thể cứ đánh giá con người qua vẻ bề ngoài .

Giống như cha anh , một vì chủ tịch , chủ của cả một tập đoàn lớn như vậy nhưng ông sống giản dị , mỗi sáng đều mặc quần áo thể thao của Adidas , cùng tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng quanh khu nhà mình , vui vẻ làm bạn với vài cụ già bằng tuổi sống gần đó . Thi thoảng ra ngoài đường cũng chỉ có 100 tệ đi mua mấy cái bánh bao mang về cho cả nhà ăn .

Hay cũng giống Lục Cửu Ân lúc này , tiểu thư bánh bèo , suốt ngày chỉ biết kêu than lại là một nhân tài kiệt xuất , lại là một người rất giỏi hơn ai hết . Cô không cậy nhà mình giàu mà ăn nói hỗn láo , càng không cậy nhà mà vươn lên , cho dù ngành hàng không đáng lẽ không phải chuyên môn của Lục Cửu Ân , nhưng mỗi ngày cô đều rất cố gắng tìm tòi làm việc . Chăm chỉ tới nỗi làm cho Hắc Kình Hạo giật mình .

Anh từng hỏi Lục Cửu Ân :’ Tại sao em lại tới chỗ tôi làm việc ?’. Ý của anh là cô có Lục thị sao lại không ở Lục thị mà tới đây .

Lục Cửu Ân lúc đó chỉ hơi ngạc nhiên khi anh hỏi vậy sau đó rất nhanh chóng mỉm cười nói :’ Tất nhiên là học hỏi .’

Rốt cục thì cũng chỉ hỏi như vậy công việc sao lại học hỏi ở ngành hàng không thì Hắc Kình Hạo không xen vào .

Lục Cửu Ân rất được việc , nói chung là gì cô cũng có thể làm , không biết làm thì cố gắng học làm thế là biết .

Thi thoảng việc có chút lười biếng là không thể tránh khỏi , Hắc Kình Hạo cũng có chút nuông chiều cô nên cô có chút tự tiện , đến nỗi nghỉ mà không xin phép . Nhưng anh không giận vì anh cũng bắt cô tăng ca ở lại cùng anh khá nhiều nên việc cô nản và sợ là đương nhiên .

Mấy ngày làm việc rất đều đặn , Hắc Kình Hạo vẫn ở công ty , thi thoảng Hàm trợ lý vào báo cáo anh rằng có vài chuyến bay cần anh thì anh chỉ phất tay điều người đi thay .

Đợt này vì Lục Cửu Ân mà Hắc Kình Hạo đi công tác cũng ít hơn trước , anh hầu như không còn đi nữa , công việc vốn là cơ trưởng nổi tiếng đã thành tổng giám đốc ngồi ru rú ở công ty rồi .

Bàn làm việc của Lục Cửu Ân được chuyển vào phòng tổng giám đốc từ mấy ngày trước do có một hôm có một vị khách dám làm khó dễ cô ở ngoài nên Hắc Kình Hạo có chút thương xót mà chuyển cô vào trong phòng cùng mình .

Hai người vẫn làm việc rất bình thường , đến ngày hôm nay thì công việc đã coi như nhàn rỗi hơn , Lục Cửu Ân đọc vài bảng tư liệu cho Hắc Kình Hạo , sắp xếp đâu ra đấy rồi khoanh tay ngồi nhìn Hắc Kình Hạo đang làm việc ở bàn nhạt nhẽo vô cùng .

” Hạo Hạo , anh làm xong việc chưa ?”. Lục Cửu Ân nằm ườn ra bàn nhìn Hắc Kình Hạo , vẻ mặt có chút chán đời .

” Em nói xem ?”. Hắc Kình Hạo không ngẩng đầu chỉ lạnh nhạt buông hai chữ sau đó đặt tay vỗ nhẹ vào tập giấy cao ngút bên cạnh .

Cho dù công việc nhàn hơn nhưng là tổng giám đốc công ty này thì có nhàn thế nào thì cũng vẫn là bận . Anh vốn là người yêu thích công việc nên một khi vùi mặt vào là không ra được cho tới khi công việc xong xuôi .

Dạo này dự án hợp tác giữa anh và Lục Từ Nhiên rất thành công , quá trình xây dựng được đẩy nhanh , tăng cường rất nhiều , nhân công cũng chăm chỉ và vui vẻ đến công trình làm việc vì tiền đồ ăn của bọn họ bây giờ đã được Hắc Kình Hạo bao , cơm hộp của họ đều được Hắc Kình Hạo và Lục Từ Nhiên chuẩn bị luân phiên cho nhân công để họ không cảm thấy nản khi làm việc . Nhờ đó mà công trình trong 4 tháng hoàn thành gần 50% , nhanh hơn gấp 2 lần so với dự kiến ban đầu .

Dự kiến ban đầu phải mất tầm 1 năm mới hoàn thành được công trình nhưng bây giờ chắc chỉ ruta xuống tầm nửa năm là đã có khách sạn .

Vài người là fan của khách sạn Hắc Bạch cũng rất háo hức đón chờ sự hợp tác giữa Hắc thị và ‘kiến trúc Cửu Nhiên ‘mới nổi này .

Dù mới nhưng Cửu Nhiên đã được đón nhận rất nhiều do thiết kế lạ mắt và độc đáo nhưng vẫn mang nét Trung Hoa , lần này kết hợp với Hắc thị nổi tiếng lâu năm lại làm cho con nhà giàu phấn khích muốn đến ở .

Khi bản thiết kế dự án được tung ra , nhiều người còn nói đùa , sau này có bị đuổi ra khỏi nhà thì vác cặp lên đến Hắc Bạch ở , ở nhà kho

cũng đẹp hơn nhà mình gấp 3 lần .

Lục Cửu Ân mới hôm qua cũng đã cùng Hắc Kình Hạo tới giám sát công trình , quả nhiên là đội nhân công giỏi nhất Trung Quốc , so với bản thiết kế thì quả nhiên đã giống được tới 80% .

Lúc tới xem , Lục Cửu Ân nhớ tới công trình này là của Lục Từ Nhiên lại tự dưng cảm thấy nể phục anh mình . Cô chưa từng thấy tác phẩm của Lục Từ Nhiên nên mới chả có cảm giác gì với anh , nhưng giờ thấy tác phẩm của anh tận mắt thì lại cảm thấy có chút nể phục .

Cô cũng vui thay cho Lục Từ Nhiên đã thực hiện được giấc mơ cho mình , đáng lẽ định tha thứ cho việc anh trai bỏ mình ra đi nhưng Lục Từ Nhiên đột nhiên lại phát ngôn làm cho Lục Cửu Ân tức đến nỗi hận không thể bóp chết Lục Từ Nhiên .

‘ Anh biết anh là thiên tài và thực sự rất giỏi , cũng không như ai đó học mãi không vào được đầu mà còn vì trai quay sang học hàng không .’

Lục Cửu Ân nghe xong méo mặt , sắc mặt không thể nào là trắng hơn , Lục Từ Nhiên là cư nhiên chê cô như thế , còn đâu là lời khen ngợi anh dành cho cô ngày xưa ? Chả lẽ mọi thứ là giả dối .

Nhân đây ra ngoài giám sát công trình , Lục Cửu Ân mãi mới có ngày tản bộ như thế .

Từ ngày cô quen Hắc Kình Hạo thì hầu như đều dành thời gian cho công việc và ở nhà của anh nên ngay cả bản thân cũng không còn chăm chút như lúc đang làm tiểu thư , nghĩ đến có chút tủi vì là con gái nên mê làm đẹp mà lại không được đi nên cô có chút buồn chán .

Cho tới ngày hôm nay ngồi ở cạnh anh đây , cô lấy hết dũng khí nói :” Hạo Hạo ! Em nghĩ chúng ta nên dành một ngày ở với nhau.”

Hắc Kình Hạo đang đọc tài liệu nhíu mày , liếc nhìn :” Ở với nhau không đủ nhiều sao còn muốn nữa ? Công việc của em cần trau chuốt hơn , thay vì em nghĩ mấy cái ở chung cùng anh thì em nên tìm cách tìm hiểu công việc và xử lí dự án .”

Lục Cửu Ân bị nói vậy liền á khẩu không dám cãi , nhưng vì cô thực sự không nhịn được , rốt cục thì vẫn nói :” Em không có ý đó ! Ý em là hãy dành thời gian đi chơi và hẹn hò với nhau .”

Nghe đến đây thì Hắc Kình Hạo lại cau mày :” Mấy cái việc vô bổ đấy ? Em đi làm gì ? Yên phận mà làm việc và tìm tòi thì em sẽ giỏi lên , lúc đó em muốn làm gì cũng được .”

” Đấy là anh nói nhé ! Em nghĩ ra được cái này rồi .”

” Cái gì ?”

” Em quyết định từ bây giờ sẽ theo đuổi anh tới cùng !”.

————-

Tác giả có lời muốn nói :

Mình lại trở lại sau gần 1 tuần vắng mặt . Hiện tại mình rất rất xin lỗi các độc giả thân yêu của mình do bệnh lười của tác giả mình đây ngày càng lên cao 🤦🏻‍♀️ Thời gian mình viết truyện có nhiều nhưng căn bản lại chả nghĩ được gì , hầu như mình hay viết vào buổi đêm 1-2 giờ sáng nên thi thoảng mình up truyện vào giờ đó để sáng các bạn mở máy ra là thấy ngay chương mới .

Mình sẽ cố gắng để viết truyện nhất có thể , cố gắng không phụ lòng các bạn mà hoàn truyện , mà viết thêm 20 chương nữa đến hoàn 🥰 Để ủng hộ cho Tiểu Hinh thì các bạn nhớ đón đọc truyện và vote cho mình nhé ❤️ Mình muốn có thật nhiều động lực để chữa căn bệnh lười này đâyy🙆🏻‍♀️♥️ Yêu tất cả các động giả của tôiiiii~

✨Uyên Đình Ninh Hinh ✨Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi - Chương 14: Trở về

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.