Chương 13 :Gia tộc nhà họ Hắc.
Giữa lòng trung tâm thành phố Thâm Quyến , có một căn biệt thự mang kiến trúc Châu Âu nổi lên , căn biệt thự nằm giữa một loạt trung tâm thương mại lớn , kiến trúc Châu Âu cũng theo đó được kéo theo , nhìn rất cổ xưa mà lộng lẫy .
Nghe Hắc Kiều Đinh từng kể , ngày xưa lúc 25 tuổi , cô từng trở về nhà và bàn với cha mẹ về việc cho cha mẹ tới sống ở một sơn trang lớn cách thành phố một chút để cha mẹ tĩnh dưỡng , nơi thành thị bây giờ rất ồn ào .
Nhưng cha mẹ Hắc không nghe còn nói , ban đêm ở đây bọn trẻ đi bộ qua lại nhiều lắm , có mấy đứa còn tập trung nhảy nhót hát hò , thì thoảng hai ông bà không có gì làm thì lại chạy ra xem chúng nó nhảy nhót , tuổi trẻ như thế thì làm sao mà buồn chán ? Làm sao mà ngại phiền ?
Còn chưa kể xung quanh toàn là mấy toà trung tâm thương mại , thiếu cái gì thì ông bà chạy ra mua cái đấy , Duy Nhan là phụ nữ nên thích mua sắm , cứ thi thoảng lại rủ một hội mấy bà phu nhân khác đi mua sắm cùng , nói chung là đồ của bà mỗi ngày trong tủ đều nhiều lên chứ không có ít đi .
Ở giữa lòng thành phố phồn hoa từ lúc mới lọt lòng nên Hắc Kiều Đinh và Hắc Kình Hạo đều muốn có một không gian yên tĩnh hơn trung tâm thành phố nên cả hai đứa mới lần lượt mua nhà riêng , Hắc Kình Hạo thì đúng là có nhà riêng thật nhưng Hắc Kiều Đinh thì chả qua chỉ là ăn bám Tống Dịch mà thôi .
Lại nhắc đến Tống Dịch , lại nhớ vẻ mặt ngày xưa lúc Hắc Kiều Đinh chạy tới đòi ở chung .
Ngày trời mưa lớn như trút nước , Hắc Kiều Đinh từ chiếc taxi bước xuống , nhanh chóng chạy vào sảnh toà nhà chung cư lớn bấm thang máy lên tầng cao nhất .
Con số nhảy lên , nhảy mãi thì lên số 30 , Hắc Kiều Đinh hớn hở bước ra , đến trước cửa nhà Tống Dịch bấm chuông .
Vì đến đột ngột mà không báo trước nên Tống Dịch cũng bị Hắc Kiều Đinh doạ sợ , giật mình nhìn người phụ nữ ướt sũng trước mặt , kéo tay cô vào trong nhà sau đó nhanh chóng đóng cửa :” Em gan thật đấy ,dám chạy đến đây vào lúc nửa đêm thế này .”
Hắc Kiều Đinh mặc nguyên bộ áo ngủ chạy tới , bây giờ quần áo ngủ bị ướt nên phải thay ra mượn áo của Tống Dịch , vừa cởi áo cô vừa nói :” Cũng không sao , đám phóng viên không biết được đâu , hơn nữa em đảm bảo , nếu chúng ta công khai thì họ sẽ ủng hộ .”
Tống Dịch đem áo của Hắc Kiều Đinh ném vào máy giặt , giọng vẵn nhẹ như vậy :” Em ở đây đến bao giờ ?”.
” Đến khi về Mỹ thì em đi , sau đó em sẽ trở lại đây . Đúng rồi , trước cửa … em để vali trước cửa nhà !”.
” Em nói gì ? Em định ở đây luôn ?”.Tống Dịch cau mày nhìn Hắc Kiều Đinh . Bao lâu quen nhau , Hắc Kiều Đinh vẫn tự tiện như vậy , vẫn như cô gái lần đầu tiên anh gặp kia .
Hắc Kiều Đinh bĩu môi :” Sao ? Anh không chào đón em à ? Dù sao thì em cũng nói với cha mẹ rồi , em sẽ ở riêng chứ không ở Hắc gia nữa . Nếu anh định hỏi vì sao thì là vì ở đó quá ồn , cha mẹ em thì lại thích nhộn nhịp nên thích nơi đó , còn em … ài … Cần phải dưỡng sức !”.
Tống Dịch đưa tay ôm trán , cuối cùng đồng ý cho Hắc Kiều Đinh ở lại nhà anh .
***
Lục Cửu Ân được Hắc Kiều Đinh nắm tay bước vào nhà , căn nhà bao phủ một lớp ấm áp khiến Lục Cửu Ân cảm thấy vui vẻ , bất giác mỉm cười một cái , căn nhà mang phong cách giống như nhà của Hắc Kình Hạo chỉ là những màu chủ đạo mang tông trầm hơn so với nhà anh .
Nhà ở bên này cũng lớn hơn nhà của Hắc Kình Hạo một chút , nghe loáng thoáng là do ngoài hai vợ chồng nhà Duy Nhan và Hắc Hải ra thì còn có cả cặp vợ chồng anh cả của Hắc gia , Hắc Ngô và bà xã Diệp Như .
Hôm nay tới chơi không báo trước dĩ nhiên sự xuất hiện của Lục Cửu Ân làm Diệp Như có chút lạ mắt nhưng sau đó tầm mắt lại di chuyển sang nhìn Hắc Kiều Đinh cười :” Đinh ? Về rồi à con ?”.
Diệp Như đang ngồi thêu tranh ở phòng khách , lúc Lục Cửu Ân bước vào thì bà mới nhìn lên nên cảm thấy con bé này có chút lạ mắt nhưng vẫn bà vẫn hiền hậu cười với cô một cái .
Lục Cửu Ân thấy Diệp Như , cũng đoan đoán được phần nào thân phận của bà , cô cũng cười ngọt lịm lại với bà , vì đối với cô , những người tốt đều vô hại và cô sẽ đối xử tốt với họ .
Nhìn nhau được một chút thì ở ngoài cửa vang lên tiếng mở cửa , Duy Nhan mang theo một nụ cười tươi bước vào nhà , tầm mắt bà dừng lại ở Lục Cửu Ân xinh đẹp đang đứng sau đó nụ cười trêи môi còn đậm ý hơn , bà chạy đến cầm tay Lục Cửu Ân , rất sủng ái chân thành :” Ân nhi , con sao lại đến đây ? Thật có lỗi với con , ta không tiếp đãi chu đáo , con đừng trách ta nhé .”
Lục Cửu Ân nắm lại lấy tay của Duy Nhan , cười ngọt một cái :” Mẹ , mẹ yên tâm , hôm nay con đến đây vì chị Đinh dẫn con tới , con cũng không báo trước , là con thất lễ làm phièn mẹ mới phải .”
Duy Nhan nghe vậy , đánh nhẹ vào tay Lục Cửu Ân một cái yêu chiều :” Con bé này , con là vợ của tiểu tử Hạo , đều là người một nhà , con đừng khách sáo thế chứ .”
Dù có nói đi nói lại như thế nào thì Duy Nhan bà đã chấp nhận cô con dâu Lục Cửu Ân này rồi , đầu tiên bà chấp nhận vì cảm thấy con trai mặt lạnh của bà cuối cùng cũng có đứa theo , cuối cùng cũng có một bóng hồng yểu điệu bên cạnh giúp đỡ cho con trai mình nên vừa mừng vừa kinh ngạc .
Lúc đó bà còn chả thèm quan tâm đến thân phận của Lục Cửu Ân nhưng bà chỉ biết , đứa con gái này cho bà nhìn một mặt khác của tiểu tử nhà bà .
Hôm Hắc Kình Hạo đưa Lục Cửu Ân tới , bà vẫn có thể quan sát thấy gương mặt của Lục Cửu Ân còn chút bối rối và ngượng ngùng nên cũng biết được hai cái đứa này định diễn kịch để qua mắt bà nhưng chỉ đáng tiếc là mắt bà đã sớm tu thành hoả long nhãn nên dù có che dấu thế đi nữa thì bà vẫn nhìn ra .
Nhưng hành động của Hắc Kình Hạo mặt lạnh nhà bà lại cực kỳ tự nhiên như là một cặp đôi đã yêu lâu năm , nào là bón cho ăn , nào là lau miệng , động tác đều rất thuần thục khiến người mang nặng đẻ đau thằng tiểu tử như bà cảm thấy vừa mừng vừa buồn , mừng vì tìm được người đích thực của đời mình còn buồn vì người làm mẹ đây như bà sắp phải bị ra rìa rồi .
Từ hôm đó , khi về nhà thì Duy Nhan có nhờ người điều tra Lục Cửu Ân , dù bà không quan tâm người con trai bà yêu làm nghề gì nhưng đặc biệt bà rất muốn người con dâu của bà phải là người thật sự có nhân phẩm và nhân cách tốt .
Quả nhiên là thông tin về Lục Cửu Ân khiến Duy Nhan mặt mày này nở hơn mấy phần , không những có địa vị cao và nhân cách tốt , con bé còn trong sạch ngàn phần trăm khiến cho người làm mẹ chồng như bà đây phải mất ăn mất ngủ với đứa con dâu này , bà cưng cô còn hơn cả con ruột mình , đi ngủ còn cầm theo bảng thông tin của cô đặt ở bên cạnh mới ngủ ngon giấc .
Lục Cửu Ân vì vừa nể mặt mẹ chồng mình mà cũng vừa rất quý bà nên khoảng cách của hai người đã sớm được rút ngắn , Duy Nhan kéo tay Lục Cửu Ân ngồi xuống ghế sô pha , bà đưa tay vuốt một sợi tóc bên má của Lục Cửu Ân rất tự nhiên :” Ân nhi , hôm nay hay là con ở lại đây luôn đi ? Thằng tiểu tử nó cũng đi vắng rồi , giờ con ở với ta , chút nữa ta đi nấu đồ gì đó ngon ngon cho con .”
Nghe Duy Nhan nói vậy, Lục Cửu Ân cô cũng không thể từ chối , cô len lén liếc sang Hắc Kiều Đinh rồi gật đầu đồng ý .
Vì cách giờ ăn hai tiếng nữa nên Lục Cửu Ân ngồi cùng với Duy Nhan trò chuyện một chút , lúc nói đồ mỹ phẩm , lúc thì lại quần áo với đồ ăn , nói đến nỗi mà Hắc Kiều Đinh bên cạnh không nghe được gì .
Duy Nhan nói nhiều đến nỗi chính con gái ruột còn sợ thế mà Lục Cửu Ân nghe bà hỏi câu nào là vẫn trả lời câu đó đâu vào đây , trả lời rất chi tiết từng câu một .
Lúc nói chuyện xong thì cũng là giờ ăn cơm , Lục Cửu Ân ngồi ở đầu bàn , bên tay phải là Duy Nhan và Hắc Hải , còn cả cặp vợ chồng Diệp Như và Hắc Ngô . Bên tay trái thì là Hắc Kiều Đinh , Tống Dịch , Hắc Tố Hàn , Hắc Chân Chân .
Hắc Tố Hàn là anh trai của Hắc Chân Chân , cả hai người đều là con của Diệp Như và Hắc Ngô , do hai người sinh sớm nên năm nay Hắc Tố Hàn đã 30 tuổi còn Hắc Chân Chân cũng đã 27 tuổi , cả hai người hình như đều theo chủ nghĩ độc thân , không yêu đương gì .
Nhưng Hắc Tố Hàn lại là một tổng giám đốc của công ty giải trí , nhiều lần Lục Cửu Ân cũng đã từng nghe , anh nổ khá nhiều scandal với người mẫu và diễn viên trong công ty , nghe nói rất sát gái , thay người yêu như thay áo .
Có mấy lần nghe Hắc Tố Hàn trả lời phỏng vấn trêи tivi , Lục Cửu Ân nghe xong cũng chỉ muốn đấm vào mặt anh ta một cái .
***
Hắc Tố Hàn ngồi trong một quán cà phê , chân phải vắt lên chân còn lại nhàn nhã trả lời phỏng vấn , nhìn anh rất đẹp trai , còn có vài nét khá giống Hắc Kình Hạo .
Micro của một đài truyền hình nổi tiếng trong nước được đưa tới cho anh , giọng phóng viên bắt đầu vang lên đặt câu hỏi :” Thưa Hắc tổng , chuyện của anh và cô người mẫu Mỹ Linh Linh có là thật không ? Nghe nói hai người một tuần đi khách sạn ba lần ?”.
Hắc Tố Hàn cười trầm một tiếng :” Xin lỗi , cho hỏi Mỹ Linh Linh là ai ? Tôi không biết cô ta , cũng không có khả năng đi khách sạn với cô ta .”
Phóng viên đặt một tập ảnh có hình một nam một nữ đưa nhau vào khách sạn , nam có thân hình khá giống Hắc Tố Hàn còn nữ thì lộ rõ khuôn mặt của người mẫu Mỹ Linh Linh . Người đàn ông trong ảnh dáng người cũng xấp xỉ Hắc Tố Hàn , bóng lưng cũng khá giống anh , nếu không biết chắc chắn đây là ai thì ai cũng nghĩ đây là Hắc Tố Hàn . Người trong ảnh giống anh đến chín mười phần trăm .
Hắc Tố Hàn nhìn bước ảnh trêи bàn , nụ cười hạ thấp xuống , giọng lạnh ngắt trả lời phóng viên :” Các người có bằng chứng gì nói đây là tôi ? Có hàng tá bóng lưng trêи thế giới này giống tôi , với cả Mỹ Linh Linh cũng không phải nhân viên công ty tôi , tôi không hứng thú , cũng không cần biết cô ta là ai .”
Phóng viên nghe xong tiếp tục đặt câu hỏi mới :” Vậy anh có thể giải thích gì về việc ca sĩ Hà Thiệt tố cáo anh làm cô ấy có thai nhưng lại chối bỏ trách nhiệm ?”.
Hắc Tố Hàn lại nhàn nhã , nhấp một ngụm cà phê , giọng lạnh hơn trước , chậm rãi nói :” Hà Thiệt đúng là người của công ty tôi , nhưng tôi không nói là hứng thú với nhân viên mình , lại càng không ngủ với cô ta làm cô ta có thai , muốn đổ oan cho tôi cũng phải tìm lí do chính đáng hơn .”
Mọi người ở trường quay nghe vậy ồ một tiếng , phóng viên ho khụ một tiếng , đặt câu hỏi cuối :” Vậy cho hỏi , có người đồn rằng mỗi tháng anh đều thay một người phụ nữ để ngủ chung ? Anh giải thích gì cho việc này ?”.
” Tôi hỏi tất cả đàn ông ở đây , ai là không có ɖu͙ƈ vọng ? Ai mà không có lúc cần tới kɧօáϊ cảm tình ɖu͙ƈ ? Tôi đi khách sạn thì có sao ? Tôi chán cô này thì đổi cô khác thì làm sao ? Không ai quản được tôi cả vậy nên các cô không thấy hỏi câu này là quá buồn cười sao ?”. Hắc Tố Hàn còn cười một cái chứng minh .
Sau đó buổi phỏng vấn kết thúc , Lục Cửu Ân ngồi trước tivi , tay vẫn cầm bát ăn cơm nhưng không làm sao mà nuốt trôi nổi .
Cái tên khốn nạn đáng ghét hư hỏng Hắc Tố Hàn ! Đây chính là nguồn lí do khiến cho đàn ông Trung Quốc ngày càng phóng túng đến kinh khủng ,có nhu cầu liền tìm người thoả mãn mà không nghĩ đến hậu quả , rốt cục họ vứt nhân phẩm đi đâu ? Hay bị chó gặm mất một nửa ?
Từ đó Lục Cửu Ân cứ hễ nghe tới công ty giải trí Tố Hàn là đau đầu , nhức óc , thực sự nghe là muốn đạp tên Hắc Tố Hàn khốn nạn kia .
Hôm nay gặp trực tiếp Hắc Tố Hàn , không phải vest lịch lãm điển trai mà là bộ quần áo ngủ rộng rãi ở nhà , gương mặt cũng không thay đổi gì , vẫn đẹp trai sáng sủa như ở trêи tivi , đặc biệt vẫn có nét giống Hắc Kình Hạo khiến Lục Cửu Ân cảm thấy vừa quen vừa ghét .
Hắc Tố Hàn cùng Hắc Chân Chân có vẻ thấy Lục Cửu Ân lạ lẫm nên Hắc Chân Chân tranh lời hỏi trước :” Cô , cô gái này là ai vậy ?”.
Duy Nhan che miệng cười :” Giới thiệu với mọi người , đây là Lục Cửu Ân , vợ của tiểu tử Hạo .”
Hắc Hải ngồi cạnh nghe vậy thì dùng mắt âm thầm đánh giá , lộ liễu gật đầu một cái . Diệp Nhu và Hắc Ngô thì trông cũng có vẻ có thiện cảm , nụ cười trêи môi họ cũng đậm hơn , duy chỉ có Hắc Tố Hàn và Hắc Chân Chân là ngồi im không quan tâm .
Đột nhiên Hắc Tố Hàn đập bàn một cái :” Đây là vợ của A Hạo ? Tại sao cậu ta không có mắt như vậy ?”.
Hắc Chân Chân đang cúi đầu nghe vậy ngẩng lên đánh vào vai Hắc Tố Hàn một cái :” Đồ điên ! Người ta đẹp như vậy ! Là em họ có phúc mới được rước người ta về .”
Hắc Tố Hàn cau mày :” Em im đi cái đồ cuồng nữ giới đẹp ! Rõ ràng cô gái này với A Hạo không có liên quan .”
Hắc Chân Chân lại đánh một cái :” Anh mới phải im cái đồ cuồng em họ ! Em chỉ là giữ chút thể diện cho anh nên không nói với mọi người nhé chứ anh xem trong gia đình này có ai là không biết anh thích em họ ? Còn cuồng em họ đến nỗi trong phòng dán đầy poster của nó , còn bảo cái gì mà đi kiếm gái kể quên nó ? Anh nói đi ? “.
Hắc Tố Hàn bị nói như vậy im bặt đi , quay ra nghi hoặc hỏi cha mẹ mình :” Cha mẹ , hai người biết con thích A Hạo rồi ?”.
Hai vị cha mẹ ngồi đối diện nhìn nhau , e dè gật đầu một cái .
Cả hai người cha mẹ Diệp Như và Hắc Ngô đều sớm đã biết con trai con gái họ có xu hướng giới tính không bình thường , từ nhỏ Hắc Tố Hàn đã bám riết lấy Hắc Kình Hạo , lớn hơn Hắc Kình Hạo tận 4 tuổi nhưng vẫn cứ như trẻ con , bám riết người trầm tính kia đến nỗi lây tính thì thôi . Đến năm Hắc Tố Hàn 26 tuổi thì đã nói với Hắc Kình Hạo rằng cậu thích anh nhưng cuối cùng bị Hắc Kình Hạo xa lánh , từ đó không bao giờ gặp cậu nữa .
Hắc Tố Hàn từng có thời gian nghĩ rằng nếu Hắc Kình Hạo không có bạn gái thì cậu có thể từ từ dùng thời gian bẻ cong anh nhưng tự nhiên đùng một cái lòi ra một Lục Cửu Ân làm anh trở tay không kịp , mọi thứ rơi vào bế tắc , lần này Hắc Tố Hàn anh nhất định không bỏ qua .
Còn Hắc Chân Chân , đường đường là nữ giới xinh đẹp 27 tuổi rồi nhưng vẫn chưa mảnh tình vắt vai , chủ yếu là do Hắc Chân Chân không thích nam giới mà chỉ thích nữ giới đẹp , nhiều khi Diệp Như hỏi cô rằng cô có vấn đề về giới tính không thì Hắc Chân Chân vẫn thẳng nuột trả lời cô có thích nam chỉ là không có ai đáng để cô yêu .
Hai đứa con đều không mấy bình thường lắm cũng đã trở thành chuyện bình thường trong Hắc gia , dù sao cũng chỉ là hai đứa chưa hiểu chuyện , tuổi cũng đã đến gian đoạn ế rồi mà vẫn như trẻ con .
Duy Nhan thấy Hắc Tố Hàn nói vậy , đập đôi đũa xuống bàn nghiêm nghị quát :” Tiểu Hàn ! Cô nói bao lần rồi , tiểu tử nhà cô nó giới tính bình thường , sau này cũng phải kết hôn sinh con chứ cháu không thể cứ đợi nó mà bẻ nó được . Cô khuyên cháu nên thử tìm một cô gái nào đó và yêu đi , đừng ở đây nói linh tinh !”.
Hắc Ngô ngồi đó cũng gật đầu đồng tình :” Nếu con không tìm được đối tượng thì cha sẽ giới thiệu cho con .”
Thực ra người làm cha làm mẹ như Hắc Ngô và Diệp Như rất lo lắng , ông bà không kì thị đồng tính nhưng con bà cứ si ngốc vì em họ nó như thế không phải là cách mà chúng nó vốn cũng không thể ở chung một chỗ , tốt nhất là nên để Hắc Tố Hàn con bà tìm một đứa con dâu ngoan về làm bà ấm lòng .
Lục Cửu Ân ngồi giữa , khoé môi giật giật không tin được , cô không ngờ Hắc Tố Hàn cô ghét lại có tình cảm như vậy với Hắc Kình Hạo , đột nhiên có chút đồng cảm , Lục Cửu Ân cười đang định bắt chuyện thì lại có cảm giác chua trong cổ họng xông lên , cô lấy tay che miệng , nôn khan vài cái , đến khi ngước lên thì cả Lục gia đều nhìn cô .
” A ? Mặt con có dính gì sao ?” . Lục Cửu Ân ngây ngốc cười một cái , không hiểu vì sao mọi người nhìn mình.
Duy Nhan trong giọng có chút xúc động không tin được , cầm tay chồng mình :” Ân Ân Ân … nhi? Có khi nào là con có rồi không ?”.
Lục Cửu Ân cau mày cười ngốc một tiếng :” À cái này , con chưa đi kiểm tra …”
Tống Dịch ngồi cạnh Hắc Kiều Đinh , nhíu mày nhìn cô với ánh mắt khó hiểu : Em nói cho anh biết , việc này rốt cục là như thế nào ?
Hắc Kiểu Đinh cười hi hi , liếc mắt sang Lục Cửu Ân rồi lại đảo lại :Như anh thấy đấy , Lục Cửu Ân có em bé rồi .
Duy Nhan thấy Lục Cửu Ân như vậy , trong lòng lại dâng lên cảm giác yêu thương hơn , bà gắp mấy miếng thịt bò vào bát cho cô , rất cẩn thận dặn dò :” Con ăn nhiều một chút , con quá gầy rồi đấy !”.
Nhìn bát mình mới sạch sẽ không còn một hạt cơm mà giờ lại thành núi đồ ăn trong bát , Lục Cửu Ân vừa ngượng vừa mừng , nếu cô thực sự có bảo bối này thì chắc chắn tranh sủng được với lẫn Hắc Kình Hạo và Duy Nhan . Nhưng nếu cô không có bảo bối , cô thật không chắc mình sẽ như thế nào .
Đợi Lục Cửu Ân ăn xong , Duy Nhan phất tay bảo người giúp việc dọn dẹp sau đó gọi quản gia ra :” Quản gia Trần , tầm 30 phút nữa chuẩn bị xe đi đến bệnh viện .”
Ông quản gia Trần kính cẩn gật đầu , cẩn thận hỏi lại :” Thưa phu nhân , việc này có cần báo cậu chủ không ạ ?”.
Duy Nhan nghe vậy cau mày lắc đầu :” Ông đúng là theo tiểu tử nhà nó lâu rồi , cái gì cũng phải báo cho nó , việc này kệ nó , đợi nó vác xác về thì vợ nó cũng bụng mang dạ chửa rồi !”.
Ông quản gia Trần vốn là người làm việc ở Hắc gia đã vô cùng lâu , từ lúc ông đang 16 tuổi thì đã được gửi vào Hắc gia làm việc , lúc đó cả Hắc Hải và Hắc Ngô đều vẫn còn là học sinh đang đi học , chính người làm như ông đã tận mắt chứng kiến nhiều việc của hai người lớn nhất cái Hắc gia này lớn lên , cũng chứng kiến họ đi lấy vợ rồi đẻ con còn quản gia Trần ông tối ngày chỉ ở trong biệt thự Hắc gia làm việc ngay cả đến lập gia đình cũng chưa từng có ý định .
Từ ngày Hắc Kình Hạo ra đời , quản gia Trần luôn là người chịu trách nhiệm chăm sóc cho cậu tiểu thiếu gia này.
Công việc của Hắc Hải và Duy Nhan ngày đó cũng đều bận rộn , Duy Nhan thì bận bịu mấy công ty thời trang còn Hắc Hải thì bận bịu Hắc thị , làm khách sạn mấy năm nên Hắc Kình Hạo thời gian hầu như đều tự chơi một mình , chị của anh là Hắc Kiều Đinh thì ngày đêm vùi mặt vào đống múa may nên cũng không có thời gian ở bên cạnh cậu em này chơi .Lúc đó chỉ có mỗi quản gia Trần là cùng chơi với Hắc Kình Hạo, chính vì đó mà quản gia Trần ông rất hiểu anh , anh chỉ cần nói 1 nửa ý là ông liền hiểu .
Hiểu anh đến nỗi , biết Hắc Kình Hạo lúc giận giữ hay ghì chặt lấy thành tách trà , hay lúc mất kiểm soát anh thường làm rối tung mọi thứ trong phòng lên , cũng biết khi anh khó chịu một điều nào đó sẽ không tự chủ được mà cau mày và cũng biết cả lúc Hắc Kình Hạo ngượng ngùng sẽ quay mặt đi chỗ khác không nhìn vào người kia mà nói chuyện .
Tất cả thói quen của Hắc Kình Hạo , ông đều thuộc rõ trong lòng bàn tay và ông cũng đã là người duy nhất hiểu anh , cũng là người dành gần như cả đời mình để chăm anh . Đến bây giờ quản gia Trần như ông cũng đã gần 60 tuổi , sức khoẻ không còn được như trước , ngoài việc kiểm tra công việc của các giúp việc trong nhà và nhắc nhở họ công việc thì ông cũng không thể làm được việc gì nữa do sức khoẻ đã yếu .
Năm nay Hắc Kình Hạo ông coi như con trai đã có một người vợ xinh đẹp như Lục Cửu Ân nhưng ông vẫn không thể chắc chắn thằng bé có thực sự hạnh phúc hay không . ( Lục Cửu Ân : Không hạnh phúc cũng bắt phải hạnh phúc …)
Thực chất cậu chủ nhà Hắc gia này cũng không phải người ăn chơi quá đà , cũng không phải người thích tìm phụ nữ để ăn chơi rồi dùng tiền mua chuộc , càng không phải loại đưa gái về nhà làm mấy chuyện bẩn thỉu , thi thoảng quản gia Trần cũng thấy anh có qua đêm ở ngoài nhưng ngay sáng hôm sau đã trở về , lúc ông hỏi anh cũng nói thật là đi thoả mãn nhu cầu nhưng sau đó cũng đã về luôn và người thoả mãn vẫn là người cũ không thay đổi .
Lớn đến bé , Hắc Kình Hạo là người khá tách lập với mọi người , mỗi người đều luôn được anh tạo một khoảng cách nhất định , vì vậy mà anh mãi không có bạn thân , còn người thân thiết nhất từ trước đến giờ của Hắc Kình Hạo thì lại là cô bạn gái thời cấp 3 chỉ tiếc là hai người đều đã chia tay trong êm đẹp .
***
Lúc chiếc xe dừng lại ở một bệnh viện tư có tên Từ Bạch , bệnh viện này thực ra không quá xa lạ đối với những hội con nhà giàu với chi phí đắt đỏ cho một buổi khám lên tới hàng vạn và phòng vip hai tầng y hệt khách sạn 5 sao quốc tế , phục vụ cũng đội ngũ y tế có thể nói là chuyên nghiệp hàng đầu Trung Quốc .
Duy Nhan dắt tay Lục Cửu Ân bước vào khoa sản , vì Duy Nhan đã đặt lịch trước nên hai người không cần xếp hàng mà có thể trực tiếp vào khám .
Ở trong phòng khám sạch sẽ vô cùng , mùi hoa trà át đi mùi thuốc sát trùng vốn có của bệnh viện mang đến cho bệnh viện này một không gian thơm mát giản dị , mà còn dễ chịu thấm vào tim gan người khác .
Người siêu âm cho Lục Cửu Ân là một nữ bác sĩ trẻ tuổi , cô bác sĩ rất chu đáo vào nhiệt tình , lúc mời Lục Cửu Ân nằm xuống còn hỏi :” Chồng em đâu ? Chả lẽ em muốn dành bất ngờ cho chồng mình sao ?”.
Nghe vị bác sĩ nói vậy , Lục Cửu Ân chỉ cười cười , phối hợp với
nữ bác sĩ vén áo lên .
Ở ngoài hành lang của bệnh viện , Duy Nhan ngồi thấp thỏm chờ đợi kết quả , bà thực sự chưa từng nghĩ cái ngày bà mong chờ lại đến nhanh tới vậy , giống như người ta nói , Lục Cửu Ân là thần hộ mệnh của nhà họ Hắc vậy .
Ngồi một lúc mãi sau thì Lục Cửu Ân từ trong phòng bước ra , gương mặt hơi sửng sốt một chút , trong ánh mắt cũng không giấu nổi vẻ thất vọng , Duy Nhan là phụ nữ nên cũng phần nào đoán được kết quả , bà cầm tay Lục Cửu Ân , kéo cô xuống ghế ngồi :” Ân nhi , con và Hạo còn trẻ , tương lai cũng có cơ hội hơn .”
Lục Cửu Ân thấy khoé mắt hơi cay cay vì cảm thấy Duy Nhan đối xử với cô thật quá tốt làm cô có chút cảm giác áy náy .
Kết quả siêu âm cho thấy , Lục Cửu Ân không có thai mà chỉ bị viêm dạ dày nhẹ , uống thuốc sẽ đỡ và ngoài ra cô cũng có triệu chứng của hội chứng không dung nạp được lactose .
Vì kết quả nằm ngoài dự đoán nên Lục Cửu Ân mới đầu nghe thấy hơi khó tin sau đó dần cũng chấp nhận . Cô với Hắc Kình Hạo , đúng là còn rất trẻ , còn nhiều cơ hội , bây giờ công việc chưa ổn định , cô đúng là chưa sẵn sàng có con bây giờ .
Cảm giác có chút thất vọng và buồn nên Lục Cửu Ân cũng không đoái hoài vào thứ gì xung quanh , chỉ thấy bàn tay Duy Nhan đang nắm chặt tay mình rời đi từng bước nhưng giữa đường lại đột ngột đứng lại .
Lúc hoàn hồn , Duy Nhan bên cạnh đã cười cười nói nói :” Đường Đường đấy hả con , cũng đã lâu rồi không gặp con , còn nhớ ta không đấy ?”.
Từ Bạch Đường mỉm cười , hai tay đặt ở túi chiếc áo blouse trắng , trêи gương mặt điển trai có vài nét hiền hoà , nhưng không giấu được vẻ khí chất vốn có của người đàn ông , mái tóc được chải chuốt rất kĩ càng , đôi mắt xếch lên có chút quyến rũ , cảm giác có chút xa lạ và mạnh mẽ , anh có thể dùng hai từ xinh đẹp để được diễn tả .
Lục Cửu Ân nhìn Từ Bạch Đường , có hơi ngây người sau đó mới hoàn hồn khi Duy Nhan giới thiệu bản thân mình :” Đây là vợ của Hạo Tử , Lục Cửu Ân , định hôm năm mới cháu cùng chị tới nhà thì giới thiệu nhưng giờ gặp rồi thì giới thiệu để hai đứa làm quen luôn . “
Từ Bạch Đường gật đầu , hiền lành chào Lục Cửu Ân :” Chào cô , tôi là Từ Bạch Đường , cháu của dì Nhan .”
Lục Cửu Ân gật đầu , cũng giới thiệu lại bản thân :” Tôi là Lục Cửu Ân , tôi là …” đến đây , Lục Cửu Ân rốt cục cũng không biết dùng thân phận gì để chào hỏi thì đã có một cô y tá chạy tới gọi Từ Bạch Đường .
” Bác sĩ Từ , bệnh nhân ở phòng vip 555 bị gãy chân đang đòi gặp anh để chữa trị , cô ấy nói chỉ muốn anh chữa cho cô ấy .” Y tá cúi thấp người , rất kính cẩn nói .
Từ Bạch Đường xua tay tỏ ý hiểu sau đó quay ra gật đầu với Duy Nhan và Lục Cửu Ân :” Cháu có việc , xin phép trước .”
Nói xong thì anh cũng đi mất , chỉ để lại một khuôn mặt điển trai khiến người ta nhớ điên cuồng .
Lục Cửu Ân nhếch mép cười , lúc ra xe thì ngồi cạnh Duy Nhan , khuôn mặt cô từ thất vọng chuyển sang tươi như hoa , cười hì hì mấy tiếng .
Từ Bạch Đường ?
Không đẹp trai bằng Hắc Kình Hạo nhà cô đâu …
_____
Tác giả có lời muốn nói :
Chào độc giả thân yêu của Tiểu Hinh ~ Sau 3 ngày mất tích thì mình trở lại rồi đây hihi . Lần này bật mí cho các bạn một nhân vật mới rồi nhỉ ~ Từ Bạch Đường , chàng trai cực phẩm như thế này tất nhiên là sẽ có một bộ truyện riêng chỉ là không biết anh ấy bao giờ được lên sóng thôiii ~