Đào ngập ngừng : ” Em ngại với anh. Em không muốn.”
Tôi hiểu vì sao cô ngại , tôi cũng nắm bắt được tâm lí của các cô Đào mà tôi quản đều không muốn ngủ với tôi, các cô đều muốn xem tôi như một người anh đúng nghĩa để chia sẽ và tâm sự.
Tôi chỉ đưa ra giá tiền và muốn Đào phục vụ cho tôi mục đích là thử xem giá trị Đào ở đâu, và khi cô từ chối thì giá trị của bản thân cô cũng được nâng cao hơn một chút. Và khi đối phương được nâng cao giá trị thì đi kèm với đó là sự tự tin.
Tôi nói : ” Okey, việc em ngại với anh là chuyện đương nhiên và anh cũng nắm bắt được việc đó, nếu em đồng ý thì anh thấy em cũng khá tầm thường, thật may mắn là em từ chối. ”
Đào nhìn tôi có vẻ hơi bất ngờ, cô nhướng chân mày lên rồi nói : ” Đúng như mọi người nói , nói chuyện với anh thật đáng sợ. ”
Tôi cười kɧօáϊ chí : ” Ai nói mà mọi người. ”
” Tất cả những người em biết ở đây.” : Đào trả lời
Sau khi Đào vừa nói xong , tôi nắm lấy tay Đào kéo đi , cô hơi bất ngờ trước hành động của tôi nên có chút rụt rè rút tay lại , tôi nắm chặt tay cô không để cô rút ra, tôi kéo cô tới và chỉ cô nằm lên giường, cô ngoan ngoãn làm theo lời tôi. Tôi quay lưng đi về phía phòng tắm thay đồ và tắm rửa.
Xong xuôi tôi trở ra lại và leo lên giường nằm một cách rất tự nhiên, à tôi có quấn khăn và mặc quần chip ở trong chứ không lỏa lồ cứ thế mà tiến tới.
Đào vẫn chưa hiểu hành động của tôi nên cô có chút bất ngờ liền rút người ngồi dậy dựa vào thành giường, nhìn cô tôi cứ tưởng cô như một cô bé mới lớn đang hoảng sợ vì bị một gã biến thái nào đưa vào phòng khách sạn chứ không phải một con đĩ đơn thuần.
Tôi phì cười khi thấy hành động của cô nên không kìm được đành phải nói ra, tôi vừa cười vừa nói : ” Làm gì vậy cô giáo. ”
Đào nghe hai từ cô giáo hình như có vẻ không thích , nên cô phản kháng khá gay gắt : ” anh làm gì đấy, sao không mặc đồ, mà đừng gọi em là cô giáo, nghe không thích. ”
Giọng điều của Đào không khiến tôi chùn chân, vì mục đích của tôi cũng khiến Đào trở nên bối rối như vậy, khi phụ nữ bối rối thì tâm lí của họ cũng trở nên yếu đuối trong việc kháng cự hơn.
Tôi bông đùa : ” Tắm rửa tí thôi, sáng giờ ngoài đường hơi bẩn. ”
Đào vẫn gay gắt : ” Phòng anh không tắm, sao qua đây tắm. ”
Tôi vẫn đóng mặt chai lì : ” Sẳn đây sao không tắm mà phải về phòng tắm, ở đây phòng nào cũng như phòng anh. ”
Đào dường như không biết nói gì nữa nên cô im lặng, túm lấy cái chăn che cơ thể của cô, cô vẫn mặc y nguyên bộ đồ công sở khi đi dạy , nghĩa là cô chưa đi một người khách nào.
Tôi chú ý thấy điểm đó nên liền nói để đánh trống lãng sang chuyện khác : ” Em từ trưa giờ, vẫn chưa đi khách nào sao ? ”
Đào có vẻ nhẹ nhàng hơn trả lời : ” Em chưa. Chưa đi được ai đã bị ám. ”
” Có muốn đi đâu đó không , cà phê , xem phim ? ” : Tôi nằm lên giường rồi hỏi Đào.
Đào ngạc nhiên nhìn tôi nói : ” Tắm rửa, trần chuồng leo lên đây nằm rồi rủ đi xem phim, anh cũng lạ lùng. ”
” Chứ em nghĩ anh tính làm gì.?” : Tôi hỏi Đào giọng điệu mỉa mai.
” À thôi, không có gì. ” : Đào ngại ngùng.
Đào nói tiếp : ” Em lười lắm, SG giờ nắng nóng lắm.”
Tôi nằm nghiêng một bên, tiện tay tháo cái khăn tắm ra vứt xuống sàn cho thoải mái, một tay kê lên gối, đầu kê lên lòng bàn tay nhìn Đào vẫn đang ngồi tự vệ bởi cái chăn . Tôi kéo cái chăn đắp lên người che đi toàn bộ cơ thể, chỉ chừa lại từ cổ lên đầu.
Tôi nhìn Đào âu yếm nói : ” Em có thể đi thay bộ đồ được không , mặc đồ ôm như thế không thấy khó chịu à? ”
” Thay đồ để anh thịt em hay sao ? ” : Đảo mỉa mai tôi
” Anh là người lớn, không phải trẻ con, anh vẫn rủ em đi ra ngoài chơi mà, nếu em ngại thì có thể đi đâu đó em thấy an toàn. Hai đứa mình đều là người trong nhà, anh lại thẳng tính. Không cần quan ngại anh. Ờ nhưng mà nếu em mặc thế vẫn ok thì tùy em. Anh nhìn hơi chướng mắt một chút. ” : Tôi giải thích
Đào : ” hmm.”
Cô không trả lời mà thở dài một cái rồi đứng lên lấy đồ trong balo của cô để sẳn trong căn phòng này từ lúc nào. Phòng Đào tuyệt nhiên không có nhiều vật phẩm , chỉ có đúng cái balo và vài vật dụng của khách sạn, đồ cá nhân của cô không có nhiều. Không như bao cô đào khác , trong phòng luôn luôn ở trạng thái bừa bộn và khá bẩn , trừ khách sạn nào có phục vụ buồng phòng siêng thì còn hạn chế được.
Đào đi tắm và thay một cái váy đen bóng hai dây có ren hoa ở ngực. Cô không mặc áo ngực và điều đó khiến tâm trí tôi rơi vào trạng thái bất ổn. Tôi lúc này mới có thể nhìn ngắm toàn bộ cơ thể cô một cách chi tiết nhất trừ một vài phần trêи cơ thể được che đậy bởi cái váy hoa kia…
Đào từ từ bước lại cạnh giường, ngay lúc này mùi thơm của cơ thể cô phát ra khiến tâm trí tôi cảm thấy hưng phấn mỗi lúc một tăng lên. Tôi không muốn ngủ với Đào và Đào cũng vậy.
Nhưng khi nhìn ngắm toàn bộ cơ thể của cô tôi thật sự không kiềm hãm cảm xúc của mình được…
Ánh mắt của tôi chìm trong cơ thể Đào ẩn sau cái váy hai dây đó một cách say đắm…
Cái ánh đèn phòng mờ ảo làm cho nhan sắc cũng như sức hút của Đào càng mãnh liệt hơn. Đôi môi căng mọng ẩn sau lớp son đỏ, hai cái quai xanh khiến cô trông hấp dẫn thêm nữa, sự mãnh liệt về ái tình khiến tôi hưng phấn đến tột độ. Nhìn ngắm toàn bộ cơ thể Đào trong cái ánh sáng không rõ ràng khiến tôi cứ ngỡ cô phải là một con Đĩ cao cấp và giá trị hơn nhiều so với cái mức cô đang đi khách là một triệu năm.
Tôi sẳn sàng trả cho Đào gấp đôi hay gấp ba để làʍ ȶìиɦ với sự hấp dẫn của cô, nhưng để mà nói sự gợi cảm của cô không khiến tôi thú vị được như thế, cái chính là mỗi lần tôi nghĩ tới ba chữ Cô Giáo Đào đột nhiên lại cảm xúc đến kì lạ.
Đào lên giường rồi thu gọn mình dưới cái chăn màu trắng thường thấy ở khách sạn. Tôi quay sang nhìn cô với ánh mắt dịu dàng nhất có thể , sau đó đưa tay lên vuốt một lọn tóc ra đằng sau tai cho cô để có thể nhìn khuôn mặt cô một cách chi tiết nhất.
Lúc này…
Cô trông thật đẹp..
Thật sự…
Rất đáng để tận hưởng một bữa tiệc vui vẻ..
” Trông em thật đẹp ngay lúc này ” : Tôi trìu mến nói với cô
Cô quay sang nhìn tôi : ” Thật sao, vậy lúc khác là không đẹp rồi . ”
Chậc !
Phụ nữ luôn vậy, luôn muốn được đàn ông khen ngợi và vỗ về, nhưng không !
Khi chúng ta thường xuyên khen họ, họ lấy điều đó làm đắc chí và lời khen đó giá trị không còn cao nữa. Hãy khen vào một vài thời điểm thích hợp như : trêи giường , đi tiệc , vào buổi sáng sau khi thức dậy….
Tôi lựa những ngôn từ nghe tinh tế nhất trả lời để tránh làm cô mất vui : ” No, hiện tại em thật đẹp, chỉ vậy thôi , mình đừng nói những lúc khác. ”
Cô hài lòng nghe tôi trả lời và nói : ” Vậy, một gã đàn ông cùng trêи giường với một cô gái đẹp thì sẽ như thế nào nhỉ ?
Vẫn là giọng điệu đó, giữ nguyên cái khí chất của một con đĩ trí thức , tại sao không phải là nói ” thằng con trai , đứa con gái mà là gã đàn ông với một cô gái ”
Nghe qua thì không có gì đặc biệt nhưng chú tâm vào ngôn ngữ sẽ thấy ngay. Một gã đàn ông thì phải là đi cùng với một ả đàn bà, không phải là gã đàn ông với một cô gái.
Nói vậy hoá ra tôi là kẻ xấu , cô ta là người tốt ?