Tôi đau lắm, tôi cay lắm chứ. Bao nhiêu năm qua tôi là một thằng ăn học tử tế, đẹp trai lịch sự, phong lưu phóng khoáng. Ấy thế mà chỉ vì mấy hôm nay đi đọc sách làm giàu, gặp ngay con ml vô duyên vãi cả đái, nó cười nhạo trên hàm răng trắng muốt như ngà voi của tôi. Nó cười trên vẻ đẹp và sự tự hào bấy lâu nay của tôi. Tôi cay , và Đ** mẹ mày con chó con ạ. Tao sẽ trả thù mày.
Tối đó tôi đi làm về, tôi cầm cái tăm lên và suy nghĩ, đăm chiêu và chăm chú lắm. Tôi đã nghĩ ra cách trả thù rồi. Hôm sau, tôi ăn mặc thật đẹp đẽ, tươm tất và xịt tí nước hoa. Trên con wave cùi, tôi phi thẳng đến trong tâm trạng vui tươi và háo hức. Đến nơi, mấy đứa nhân viên chắc là nhận ra tôi cho nên nó cười tít mắt, vài đứa còn trố mắt ra nhìn kiểu ôi soái ca đây rồi. Cơ mà kệ mẹ nó. Lại góc ngồi cũ, cho ly đen đá không đường anh ơi. Tôi nhâm nhi thức uống yêu thích, châm điếu thuốc và đợi con nhỏ tóc xanh đến. Và đúng là ông trời thật không phụ lòng người, 10p sau tôi thấy nó đẩy cửa vào, nó mặc cái đầm màu trắng tinh trông như thiên thần vậy. Mái tóc màu xanh dài thướt tha tôn lên vẻ đẹp và sự cá tính của một người con gái thành phố. Vẫn góc ngồi cũ, lần này nó mang theo cuốn sách khác rồi vì tôi thấy bìa màu khác. Chắc là truyện sex tokuda hay sao ấy tại dày vl.
– Cho em ly đen đá không đường
Đm con học theo, mày học theo đồ uống yêu thích của tao à. Mấy hôm đầu thì tôi cũng k để ý mà hôm nay tôi để ý vl. Đúng là yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Nó gọi nước ra, ngoáy ngoáy tí rồi húp sụt sụt nhìn ngứa cả mặt. Uống xong một ngụm nó đặt cái ly xuống rồi nhìn tôi, tôi biết nó chuẩn bị cười vì cơ miệng nó đang sắp thay đổi nên tôi đã nhanh mồm cười trước. Tôi nhếch mép một phát và ánh mắt liếc nó cái trông khá điếm. Nó không kịp trở mồm thì tôi đã giả lơ rồi. Haha tức lắm chứ gì con chó. Ngồi được lát, tôi thấy nó đứng dậy chuẩn bị tính tiền ra về nên tôi cũng tính tiền luôn. Tôi với nó cùng đi ra cửa, tôi nhanh tay đi trước và mở cửa cho nó. Nó mỉm cười trông xinh lắm luôn ý. Ngay lúc đấy tôi móc cái tăm xỉa răng nó đưa tôi hôm qua rồi chọc vào đít nó một phát, nó đau quá mà hét lên á á á. Tôi mỉm cười nhẹ nhàng và ghé sát vào tai nó :
– Đít em có con kiến, anh chọc nó hộ em rồi, khỏi cám ơn.
Nó tát tôi một phát kêu cái bốp rồi khóc bù lu bù loa. Đm tôi biết nó xúc động muốn cảm ơn tôi nên nó khóc, nhưng sao nó tát tôi ? Đéo hiểu ? Tôi buồn lắm. Hôm đó tôi chả có hứng thú đi làm gì cả. Tôi ngồi xoa má cả buổi trong chỗ đi làm. Tôi vẫn k hiểu sao nó lại đánh tôi. Nhưng k sao, tôi đã trả thù được rồi. Nghĩ vậy tôi lại vui vẻ ca hát và làm việc hiệu quả hơn. Hôm nay quả thật là một ngày đẹp trời.
Tối hôm đó tôi về , vắt tay lên trán suy nghĩ, hôm nay có phải tôi hơi quá đáng không. Nhưng tại nó chọc quê tôi trước mà, nghĩ vậy nên tôi tặc lưỡi rồi kệ cmn. Ngủ một giấc dậy, hôm nay cũng như mọi ngày, tôi tới quán cà phê và góc ngồi cũ. Ly cf hôm nay có vẻ đắng hơn mọi hôm, nhưng không sao, tôi thích vị đắng của nó, một vị đắng chỉ có duy nhất cà phê đen không đường sở hữu, rất đặc biết, giống y như con người tôi vậy. Ngồi được một lát thì con nhỏ tóc xanh cũng tới. Nhưng lần này nó kéo theo nguyên một đám con trai tới. Bọn nó nhìn đô con lắm. Con nhỏ đứng ngoài chỉ chỉ vào mặt tôi xong bọn nó kéo ùn ùn vào xách cổ tôi ra ngoài quán.
– Đ** mẹ hôm qua mày làm gì con bé ?
– Hả ? Tôi ngơ ngác nhìn bọn nó, vừa há mồm ra nó đã thụi một đấm ngay mồm tôi làm tôi bật ngửa. Như được đà, mấy thằng kia cũng hùa vào đấm tôi túi bụi. Tôi đau quá ko kịp phản kháng. Đánh đấm xong xuôi, nó phủi tay và không quên hăm dọa :
– Tránh xa Nhung ra.
Đ** mẹ bố m thèm quá. Tôi chỉ nghĩ thế thôi chứ nào dám hé mồm. Con bé nhìn tôi vẻ tội lỗi rồi lon ton chạy theo mấy thằng kia, đkm con giả tạo.
Hôm đó tôi nghỉ làm luôn. Tôi về nhà và nằm khóc. Tôi khóc là tại đau quá chứ tôi đéo có sợ bọn kia đâu. Đm con chó, mày nhớ đấy, tao sẽ trả thù mày tiếp, à mà nó có gọi người tới đánh mình không nhỉ ? Nghĩ vậy sợ quá nên tôi lại thôi. Tôi nằm thẫn thờ và nghĩ vu vơ một lát. Thì có tiếng người gọi ngoài cổng :
– Có ai ở nhà không ạ ?
Tôi lững thững bước ra mở cổng. Là con chó hôm nay kéo người lên đập tôi đây mà. Trên tay nó là một bịch bông băng cá nhân dầy cộm. Tôi bực quá định đóng sầm cửa lại thì nó cầm lấy tay tôi :
– Cho em vào nhà đi.
– Đéo, cút đi.
– Em xin lỗi, em thật sự không biết mấy người đó sẽ đánh anh. Cho em vào nhà được không.
Nó vẫn nắm chặt lấy tay tôi không cho tôi đóng cửa. Tôi như sờ tay vào cầu chì vậy. Một luồng điện tê tái chích vào người tôi, truyền từ tay lên não rồi lan ra khắp toàn thân. Đm từ bé giờ tôi nào đã biết cầm tay con gái nó ra làm sao. Nhưng ngay giây phút này đây, một đứa con gái xinh đẹp với mái tóc xanh dương đang nắm chặt tay tôi, đôi mắt nài nỉ của nó làm tim tôi bay mẹ đi đâu không biết nữa. Mà không phải, tôi mất mẹ nó trí rồi ấy chứ. Gật đầu lạnh lùng, tôi để nó vào nhà.
Nó ngồi xuống ghế, nhìn quanh một vòng rồi kéo người tôi xuống :
– Để em xem nào.
– Đồ giả tạo. Cô gọi bọn nó đến đánh tôi rồi bây giờ đến đây là có mục đích gì ?
– Em chỉ kể với mấy đứa là anh xàm xỡ em thôi. Em định nhờ mấy anh đó hù anh cho anh sợ. Em không biết là mấy anh ấy sẽ đánh anh ra nông nỗi này.
– Đm giả dối, á á đau đau…
– Để em bôi thuốc cho anh.
Tôi ngồi im nhìn nó bôi thuốc lên mấy vết thương của tôi. Mấy câu nói của nó nửa thật nửa giả tôi chẳng biết nên tin hay không nữa :
– Anh học trường kinh tế luôn à ?
– Ờ.
– Em là tân sinh viên của trường , mong anh giúp đỡ – nó nhe răng ra cười.
Đm , đừng có giả vờ lấy lòng tao.
– Thằng hôm nay đánh tôi là gì của cô thế ?
– Anh ấy là bạn của chị em. Học năm cuối rồi. Ảnh theo đuổi em lâu rồi mà em không chịu.
– Đ** mẹ hèn gì hôm nay nó đánh tao đau vãi.
Con nhỏ xị mặt tỏ vẻ biết lỗi. Lúc đấy ở ngoài có tiếng xe máy dừng lại. Chắc ông anh tôi về. À quên giới thiệu, tôi ở chung với ông Khánh? Là anh em kết nghĩa thôi nhưng ổng rất tốt với tôi. Đây là nhà riêng của ổng.
– Hiếu ơi mở cổng cho anh.
– Dạ…
– Thôi em về nha, bữa khác em lại qua thăm anh. Chuyện hôm nay em thành thật xin lỗi.
Tôi không nói gì, dắt nó ra cổng cho nó về trước con mắt ngạc nhiên của lão Khánh.
– Ê ê nhỏ nào thế ? À mà sao trông mày tàn như chó thế ?
– Em bị bạn của con nhỏ hồi nãy đánh, mà thôi quên đi.
– Quên thế lone nào mà quên. Để tao ra tóm con kia lại hiếp chết mẹ nó đi. Đm dám động vào em tao à ?
– Thôi điên à. Nó không cố ý đâu. Tại mấy thằng kia thôi.
– Là thằng nào, mai mày dắt tao lên tao chém chết mẹ bọn nó.
Tôi biết tính ổng nóng lắm chứ. Đợt vừa rồi ổng mới đi cải tạo 1 tháng vì ăn trộm gà nhà hàng xóm. Cải tạo là bị chủ nhà bắt được nên bị phạt thôi. Nhà lão giàu lắm, tại thích vậy á chớ. Người lạ nhìn vào tưởng lão du côn vô học chứ thực ra lão sống tình cảm và nghĩa khí lắm.
– Thôi đi. Mà anh đi đâu hôm qua tới giờ thế ?
– À haha. Hôm qua tao đi bar, say quá. Đéo hiểu sao sáng ngủ dậy thấy đang nằm cạnh con nhỏ nào ngon vãi lìn. Thế là tao quất nó tiếp. Mệt quá nên ngủ tới giờ.
– Đ** mẹ thua.
– Thằng nào hôm qua đánh mày thế, để tao lên tao san bằng cả nhà nó luôn. Đ** mẹ nó. Nghĩ là thấy ngứa gan.
– Thôi bỏ đi. Em cũng không biết nữa.
– Không được, ngày mai tao sẽ lên trường với mày .
– Tùy…
Sáng hôm sau, lão Khánh chở tôi lên trường sớm lắm. Hai ae ra quán cf ngồi chém gió tí, nhân tiện lão chờ rình thằng kia luôn. Tôi thì chả muốn đấm nhau đéo gì cả.
– Mấy em tân sinh viên ngon và nuột quá Hiếu. Mày quen ai giới thiệu cho tao đi.
– Đồ điên.
– Ê ê nhỏ tóc xanh kia quen quen mày.
Hòa vào dòng người đang vội bước đến trường, tôi thấy nhấp nhô mái tóc màu xanh dương quen thuộc. À đúng là nó rồi. Bên cạnh nó là thằng ml kia lẽo đẽo theo sau. Trông con nhỏ có vẻ không thích lắm.
– Thằng kia là thằng đánh mày hả ?
– Ờ nó đó, ông định làm gì ?
Ổng đéo nói gì cả. Chạy xồ ra chỗ hai đứa kia rồi túm đầu nó vào tường đấm cho nó một trận mà nó chưa kịp hỏi nguyên nhân. Thấy căng quá nên tôi chạy ra định ngăn lão lại. Con tóc xanh thì cứ hét ầm ĩ cả cái cổng trường lên.
– Khánh ơi được rồi. Đ*** mẹ mạnh tay thế.
– Tao dần cho chết con mẹ nó hôm nay luôn.
Con nhỏ quay qua lườm tôi, mắt nó đỏ hoe. Đm tao có biết cái đéo gì đâu mà mày nhìn tao.
Tôi lôi lão Khánh ra rồi kêu lão đi về. Lão đánh hăng say vl. Trong lúc không để ý thì thằng ml kia cầm cục đá rồi chạy lại :
– Đ *** m mày.
Tôi giật mình quay lại, đúng lúc đó con nhỏ chạy lại đứng trước mặt rồi ôm tôi, cơ mà đm thằng kia nó điên lắm rồi. Hoảng quá tôi xoay người con bé lại và thế là ăn nguyên cục đá vào sau gáy.
– Chết đi thằng chó. Mày nhớ mặt tao này. Tao là Tùng. Mày chưa xong với tao đâu – nó quăng cục đá rồi chạy mẹ mất.
Tôi chỉ nghe loáng thoáng bên tai tiếng ai khóc :
– Anh… anh… anh, tỉnh lại đi mà.