Có ông nào trong này hâm mộ Đen Vâu giống tôi không. Tôi thích lão từ mấy năm trước , lúc còn đang đi học trung học cơ sở. Câu chuyện của tôi trùng hợp y như lời bài hát của lão nên tiện thể lấy tên là cô gái bàn bên luôn.
Tôi là Hiếu, sinh viên năm 2 nghành quản trị kinh doanh. Nói sơ về bản thân một chút, ngoài đẹp trai ra thì tôi khá nghèo và hơi bẩn bựa. Tôi không mê game lắm, thi thoảng có làm vài ván thôi. Ngoài giờ học ở trên trường, tôi có đi làm phục vụ ở một quán cf nho nhỏ, lương cũng đủ gặm mì gói qua ngày. Vốn sinh ra trong một gia đình nghèo truyền kiếp nên tôi quyết tâm phấn đấu để lo cho tương lai sau này. Vì vậy mà sau giờ học , tôi thường ra quán cf ngồi đọc sách tầm 1-2 tiếng rồi đi làm thêm. Cuộc sống của tôi cứ trôi qua một cách vô vị và tẻ nhạt như thế. Cho đến một hôm, một buổi chiều định mệnh, tôi ra quán cf quen thuộc đó, ngồi ở góc ngồi quen thuộc. Châm điếu thuốc và đọc cuốn làm giàu không khó hay gì gì đại loại vậy quên mẹ tên rồi. Trước khi ra quán cf thì ngày nào tôi cũng đi ăn bún riêu, từ lâu đó đã là món ăn khoái khẩu của tôi.
Bước vào quán, tôi ngồi vào chỗ như mọi khi. Bên cạnh bàn tôi ngồi có một con nhỏ cũng ngồi đọc sách, chắc là truyện sex vì tôi thấy nó ngồi một mình và rất đăm chiêu. Hai đứa nhân viên pv ra hỏi tôi với nó uống gì. Trùng hợp vãi cả lone là cả hai cùng đồng thanh :
– Cho ly đen đá không đường anh ơi.
Nó quay qua nhìn tôi rồi tôi cũng thế. Nói sao nhỉ, vì tự ti về bản thân nên tôi cũng chả dám mơ mộng cao sang. Cơ mà con bé đó, nó khá là đẹp. Một nét đẹp của con gái thành phố. Em có mái tóc dài nhuộm màu xanh dương. Tôi cũng đéo biết nó có ý nghĩa gì, chỉ là nó đập vào mắt tôi ngay cái nhìn đầu tiên thôi. Tôi nhếch mép cười một phát để lộ hàm răng trắng muốt như ngà voi của mình rồi tiếp tục đọc sách. Nhưng tôi vẫn giả vờ liếc liếc lên , hình như nó đang tủm tỉm cười, khoảnh khắc có 5s thôi rồi sau đó lại đâu vào đấy.
– Cười con cặc – tôi nghĩ bụng vậy rồi tiếp tục thủ dâm tinh thần với cuốn sách yêu quý.
Xong hết một ngày. Chả có gì đặc sắc. Hôm sau vẫn như thường ngày, tôi ra quán cf, vẫn góc ngồi đó, vẫn cuốn sách đang đọc dở hôm qua. Vừa đặt đít xuống ghế thì có con nhỏ cũng ôm cuốn sách ngồi bàn bên cạnh. Vẫn là mái tóc xanh dương đấm vào mắt tôi, chỉ là cách ăn mặc khác. Đ*** mẹ là con nhỏ hôm qua mê trai đẹp đây mà. Thằng phục vụ cũng ra và vẫn thứ đồ uống quen thuộc và yêu thích của tôi : một ly đen đá không đường. Nó cũng vậy, lần này thì đéo đồng thanh nữa rồi. Tôi lại quay qua nhìn nó, lần này tôi nở một nụ cười nham hiểm và tỏ vẻ đểu đểu, ý là tao rất lạnh lùng ấy. Nó lại tủm tỉm cười nhếch mép 5s rồi lại đâu vào đấy.
– Cười con cặc, chưa thấy trai đẹp cười bao giờ à.
Xong hết một ngày thứ hai gặp nó. Chả có tí ấn tượng gì. Hôm sau, sau khi đã no nê với tô bún riêu không tiết và nhiều riêu thì tôi lại ra quán cf đó và đọc sách. Lần này thì nó đã ngồi ở đấy sẵn cmnr. Đm con này nó rình mình hay sao vậy ? Một cảm giác bất an vcl. Tôi lướt qua người nó và không quên một nụ cười đểu cán, nhưng là vu vơ chứ k phải cười thẳng vào bản mặt mê trai của nó. Lại một ly đen đá không đường. Đang say sưa húp cf và đắm đuối bay theo từng dòng chữ, thì có tiếng bước chân đi lại chỗ của tôi. Khẽ ngước lên từ từ và thật chậm rãi, là mái tóc xanh dương đó. Đm con nhỏ đó, chính nó rồi, thơm vcl. Vừa ngước lên , nó đã nở một nụ cười tỏa nắng làm tim tôi bay mẹ đi đâu không biết, chưa kịp định thần thì nó nhẹ nhàng nói :
– Anh quên xỉa răng kìa.
Nói xong nó đưa tôi cái tăm mà bọc trong tờ giấy ngoài quán ăn hay có ấy. Đm tim tôi chết đứng ngay khoảnh khắc đấy. Nhục vcl . Nói xong nó quay đít ra về, để lại tôi bơ vơ với ly đen đá không đường và cái tăm xỉa răng. Đm nó.
Đọc thêm: truyện voz hay
Yêu thích truyện tiên hiệp hay thì đọc tại đây.