Cô bé Hà Nội – Phần 8 – Botruyen

Cô bé Hà Nội - Phần 8

Chap 25

15/5/2015

Chào các thím, ờ dạo này e bắt đầu có đồng hồ báo thức tự động rồi đếch nướng được nữa, 6h kém e bắt đầu bị hành

“Buổi sáng hôm ấy thấy em chợt khóc

Rồi vội vàng lau thật nhanh nước mắt

Vẫn biết ta đã sai khi gặp nhau

Vì em…đã có…người yêu

Goodbye…I’m fine…xin đừng bận tâm

Đừng buồn vì những gì ta đã có

Anh biết sẽ vẫn quan tâm nhiều lắm

Dù anh…chẳng…là ai ”

………

– a tắt báo thức đi đang ngủ – con e cằn nhằn

– báo thức đâu, chuông điện thoại của t – e rờ rờ tay tìm cái điện thoại

– dạo này a bị ấm đầu à, để chuông làm gì – nó quay sang dơ chân đạp phát vào mông e

– m làm cái gì đấy để yên t tìm điện thoại – e nhăn nhó

– đang ngủ ngon – nó lấy chăn đắp lên mặt

Chuông nãy giờ đổ hết nửa bài hát e mới tìm thấy, mợ đêm nằm kiểu đếch gì sáng ra nó rơi bố xuống đất, cầm đt lên đập thẳng mặt chữ “con heo đất is calling”

– ừ, a nghe này – e cố chỉnh để giọng bình thường nhất có thể tại mới dậy

– hi, a mới dậy à giọng nghe khàn ghê

– ừ..ừ..à đâu…đâu có

– e biết thừa hihi a dậy đạp xe tập thể dục với e đi

– bây giờ ấy hả ?

– vâng, e chuẩn bị đạp xe sang nhà a này hi –

– ơ nhưng a làm gì có xe đạp

– a ngốc, a với e đi 1 xe thôi hi

– ầy, thế ai gọi là tập thể dục

– kệ, e đang sang rồi đấy a dậy đi

– ừ ừ a dậy đây

E lóc cóc bò dậy, vào toilet vscn cho tỉnh ngủ rồi vớ đôi giày thể thao mà e vẫn hay mang khi đi tập gym, quần áo thì thôi không cần diện làm gì. Quần sooc thun cortton ống túp đen có đai to màu trắng, áo thun body trắng khoét nách thế là ok. Để kệ con e nó ngủ e từ từ khép cửa đi xuống nhà, trời vẫn còn sớm chưa thấy nắng thế này đạp xe buổi sáng kể cũng sướng. Đứng chờ gần 10p thì Ngọc Anh đến, cô bé cũng mặc quần sooc áo thun dài tay chân đi giày thể thao hí hửng đạp trên con xe màu đen khá đẹp. Em không biết nó là loại gì nhưng đoán nó cũng không ít tiền, cái khung xe bánh xe với tay lái trông chất lắm.

– a chờ lâu chưa hi

– a mới xuống thôi, e đi thế này không sợ bố mẹ mắng à

– mắng gì chứ hi, e đi bảo đạp xe cho khỏe người mà

– bắt đầu biết nói dối rồi đấy, hư – e cốc nhẹ lên trán NA

– hic, đúng là e đi đạp xe mà có nói dối đâu ạ – môi cô bé trề ra tay xoa xoa chỗ bị cốc

– đúng thật là – e nhéo má NA cái yêu thế

– hihi, mình đi thôi – NA tụt ra sau vỗ tay lên xe

– thế này mà dám bảo là đạp xe hả – e leo lên xe quay lại lườm yêu cô bé

– thì e đạp từ nhà đến đây còn gì ple – NA nhéo eo e

– được rồi, được rồi – xe bắt đầu lăn bánh công nhận xe đi nhẹ thật

– đi hồ Gươm nhé a hi – NA vòng tay ôm e, chân đặt ké lên bàn đạp

– ok vợ

– a này hihi

Lúc này mới chưa đến 6 rưỡi đường vẫn còn khá thưa, e với NA đạp xe thong dong đi, từ hồi mới lên HN đến giờ chắc đây là lần đầu tiên e được thưởng thức cái không khí sáng sớm mát mẻ dễ chịu này, lại còn được đi cùng ny nữa 1 cảm giác thật yomost. Ngồi sau mặc dù là dân HN chính gốc cơ mà đi qua đâu cô bé cũng chỉ chỉ cười nói như đứa trẻ lần đầu được dẫn đi chơi. Chân 2 đứa đạp cùng nhịp, đều đều cho đến hồ Gươm thì chậm lại. E đạp xe sát vào lề đường và chậm để ngắm dòng người già trẻ gái trai đi bộ tập thể dục buổi sáng. Cảnh vật thật yên bình.

– a ơi, mình xuống đi bộ đi hi – NA lay eo e

– ừ

E dừng xe và xuống dắt bộ, NA đi bên cạnh nắm tay e tung tăng chạy nhảy chắc vui lắm đây. Không vướng cái xe thì e đã cõng cô bé chạy 1 vòng quanh hồ luôn cho mấy đôi lác mắt đùa thôi 1/5 hồ đã đếch thở ra hơi cmnr ấy chém tí cho vui cửa vui nhà. Đi bộ được hết 1 vòng hồ NA kêu mỏi chân lại nhảy tót lên xe bắt e dắt đi tiếp ,e vẫn còn sung sức chưa thấm tháp gì dân gym mà lại hị hị. Ngồi trên xe NA lôi điện thoại ra chụp ảnh loạn xị ngậu lên, bẹo má e làm kiểu này hay quàng tay qua cổ e ghé sát mặt e chụp 1 kiểu rồi cả hôn má e nữa, chụp nhiều lắm, người đi đường nhìn suốt e chả biết sao mồm chỉ cười ngượng dắt xe đi cơ mà lòng rất vui hí hí.

8h trời nắng dần, e với NA đạp xe về

– giờ a chở e về nhà e luôn nhé

– ơ, vậy tí a đi bộ về à

– không a bắt xe ôm về hì

– không đâu a chở e về nhà a đi rồi tí e đạp xe về ứ cho a đi xe ôm về đâu – NA phụng phịu

– haiz, để e đạp xe về 1 mình a không yên tâm cứ để a chở e về nhà e đi tí a bắt xe ôm hay xe bus về cũng được mà

– ứ đâu, e ứ cho a làm vậy đâu bắt tội a lắm

– nhưng mà…

– e lớn rồi mà, không sao đâu e đạp đến nhà a được thì e cũng sẽ đạp về được mà hi

– ừm…hay là tí về đến nhà a a đi xe máy kè e về

– thôi mà, nghe e đi mà nha nha nha – NA rướn người về trước mắt chớm chớm thế này này

– được rồi, khổ lắm cơ – e vòng tay ra sau cốc nhẹ lên trán cô bé

– hihi, yêu a nhất

Lúc về đường khá đông, e chật vật mãi mới đạp về đến ngõ, người vã mồ hôi

– a đứng yên để e lau mồ hôi cho, áo tóc ướt hết rồi này – NA lôi trong túi cái khăn mùi xoa nhỏ nhỏ lau mồ hôi trên mặt cho em

thấy không có ai e choàng tay ôm NA vào lòng, cô bé ú ớ vài tiếng rồi cũng ôm lại tay đấm nhẹ vào lưng e

– a này người ta trông thấy thì sao

– kệ họ, a ôm người yêu a thì có làm sao

– đúng là – NA siết chặt lấy e dụi tóc vào ngực e như con mèo ý

Ôm 1 lúc e thả nhẹ NA ra lấy tay khẽ nâng cằm cô bé lên và đặt vào đó 1 nụ hôn ướt át, NA cũng đáp trả nhẹ nhàng nhưng ấm nóng, tay e vẫn ôm chặt lấy eo cô bé (không có 18+ đâu nhá ) như không muốn dời. Nụ hôn kéo dài chưa đến 1p vì có tiếng bước chân từ đầu ngõ vọng vào (nhà e ở là ngõ trong nhé) NA buông vội e ra luống cuống leo lên xe

– hì, e về đây – má NA đỏ ửng haiz lần nào cũng vậy

– ừ,ừ e về cẩn thận nhé – e đơ mất mấy s mợ đang có nụ hôn đẹp

– dạ hihi – NA quay xe chậm chậm đạp đi

– nhớ về đến nhà thì gọi cho a nhé – e gọi với theo

– vâng, e biết rồi

Nhìn dáng bé nhỏ của NA vụt đi mà lòng e tiếc nuối, đậu xanh thằng nào sáng nay đi vào ngõ nhá tối ông vác dầu đến thông chết con ny mày . Thất thểu vác xác lên phòng, con e vẫn đang ngủ trong khi 2 phòng kia vẫn đang ngáy ầm ầm .Kệ nó e tắm cái cho mát mẻ phát công nhận tập thể dục về được tắm nước mắt không gì sướng bằng. Hì hục kì cọ trát xà bông gội đầu hơn 15 thì xong, đúng lúc có đt

Con heo đất is calling

– ừ a này – e cởi trần tay cầm khăn lau đầu

– hi e về vừa về đến nhà này

– ừ, tắm rửa rồi ăn sáng đi không đói

– dạ, a cũng ăn sáng đi hơn 8h rồi đấy

– ừ, a biết rồi

– hi bye bye a nhé

– ừ bye bye e

Giờ này còn ăn sáng gì nữa, con e thì đang ngủ mì tôm thì chưa mua chả có nhẽ xuống ăn bún, thôi kệ khua con quạ này dậy cái đã tính sau. Vẫn chiêu thức cũ 2 cái nắp xoong với điệu nhảy thổ dân da đỏ e bắt đầu hành sự

“CHOANG CHOANG” dậy đê con dở trưa rồi

“CHOANG CHOANG” dậy đê dậy đê

Con e mắt nhắm mắt mở đầu tóc rối bù tay cầm cái gối ném mạnh về phía e

– đi ra kia cho e ngủ

– dậy đê, dậy nấu bữa sáng cho a ăn

– mặc xác a, để yên cho e ngủ – nó nằm sấp quay mặt vào tường mợ ương thế

“CHOANG CHOANG” này thì không dậy này “CHOANG CHOANG”

chả mấy khi được hành nó tội gì e cầm vung khua loạn cả phòng

– a Đức ơi, a làm gì mà ầm ầm thế – Nhung ló vào phòng mặt ngớ ra

e giật cmn mình quay ra ấp a ấp úng

– à…à anh…anh…đập con ruồi ấy mà nó bay kinh quá

– ơ đập ruồi mà a cầm vung xoong ý ạ – mặt Nhung như này sau đó như này

– a ý nói phét đấy chị a định khua cả xóm mình lên đấy hứ – con e ngồi dậy lườm e cháy mặt

– ơ..ơ – e lúng túng

– hihi – Nhung bụm miệng cười về phòng

– chết chưa – con e nhéo e cái rõ đau

– ai, m…

– mày mày cái gì, lui ra cho e đánh răng rửa mặt – nó hậm hực

Mợ cứ tưởng hành được nó ai dè , e cất 2 cái vung vào chỗ cũ rồi ra bật máy tính, đành bỏ ăn sáng thôi haizzzzzz

Đến chưa gần lúc ăn cơm con e thế bất nào đòi ngồi máy tính bật mấy bài nhạc để ăn cho dễ nuốt, e thì cũng cóc để ý cứ để cho nó ngồi thôi ra sắp mâm bát chuẩn bị ăn cơm thì….

– anh, anh làm cái gì thế này – nó chỉ tay vào màn hình nhìn e chằm chằm

– gì là cái gì – e lại gần ngó

– cái này này a đọc đi hứ

Cái gì thì các thím biết rồi nhá quên không thoát face để nó đọc hết các tn của e với thím trên này. Xong nó cấu nó nhéo nó hành e suốt bữa ăn còn toan nói cho cả mn biết. E phải năn nỉ mãi nó mới thôi cơ mà nick face bị nó đòi lại không cho dùng .Đến chiều nó cũng xuôi xuôi định xin lại cái face nhưng nó vẫn nhất quyết không cho. Nó bắt e chiều đi chợ nữa mới a kay bị nắm thóp đếch làm sao được .Thế là tối đấy e đi chợ rửa bát quét nhà nó ngồi vênh mặt lên chỉ đạo làm a nó mà e thế này đây

Hơn 8h mấy đứa vác bài sang phòng e chơi lần này chơi uống nước, e hăng máu chiến luôn, đàn ông con trai dạ dày to đếch để ý. Em ngồi cạnh con e với e Phương còn Nhung ngồi đối diện chơi cùng Duyên. Chơi phỏm các thím ạ, e đánh cho con e e mợ ngồi chơi cũng không yên, nó liếc bài e rồi lườm lườm bắt e đánh cho nó ăn không đánh cái là nó nhéo e phát dọa kể hết chuyện cho mn biết. Ức vỡi, tại cho nó ăn nhiều e toàn dính phốt uống cả chục cốc nước no chương cmn bụng lên. Hành nhau đến hơn 10h e kêu no không chơi nữa để Duyên thay chỗ e. Đêm ngủ e đi vệ sinh liên tọi á .

10 rưỡi e lôi đt nhắn tin cho NA

– cô bé của a đang làm gì đấy : p

– cô bé đang dạy e học bài ạ hihi

– ai chà 2 chị e chăm nhỉ, nay không xem phim hoạt hình nữa à : D

– có chứ e mới xem xong lúc hơn 9h mà hihi

– a giỏi, bỏ học xem hoạt hình dạo này hư ghê

– còn lâu nhé, e học buổi chiều rồi xí

– thế à, thế mà chả thấy nhắn tin cho a gì cả buồn 🙁

– hi tại máy e thằng Tùng nó lấy chơi game hết cả pin luôn giờ e mới sạc đầy này : )

– ừ, Tùng học kém toán lắm hả ?

– vâng, kém lắm lớp 7 rồi, e dạy mà nó chả vào đầu mấy ý 🙁

– bố mẹ định thuê gia sư cho nó không e ?

– dạ, e cũng chưa hỏi hi

– thế à, khi nào e hỏi đi chứ môn toán mà để học kém là không ổn đâu

– vâng, hihi mà a đang làm gì đấy : )

– a á, a đang nhắn tin với 1 cô bé rất xinh đẹp và cô ấy yêu a nhiều lắm :3

– ai vậy a 🙁

– chính là e chứ còn ai, cô bé ngốc : )

– biết được ý, nhỡ còn người khác thì sao 🙁

– ngốc à, a chỉ có mình e thôi hiểu chưa “””””””< ghét cái mặt hứ, không trêu mà đang nói chuyện tự nhiên a cúp máy luôn 🙁 thấy e trẻ con nên a bắt nạt ấy gì hứ

– thì a đánh răng rửa mặt xong a ăn sáng luôn mà : D, e đâu có trẻ con đâu chỉ đáng yêu dễ thương thôi <3 a yêu lắm ý :3

– chỉ giỏi nịnh xí, ứ nhắn tin với a nữa e ngủ tiếp đây lêu lêu

– ừ a cũng chuẩn bị ăn sáng đây e ngủ tiếp đi MOA

– dạ hihi

Vừa nhắn tin vừa vscn nên khá lâu, gần 20p e mới xong. Nhìn đồng hồ thấy hơn 6 rưỡi e mặc quần áo rồi xuống quán bún đầu ngõ ăn cho tiện đỡ mất thời gian nấu nướng. Em cứ lên trường là ăn mặc chỉnh tề chứ không kiểu bụi bặm :quần âu ống bó, áo sơ mi tím dài tay giầy lười thế là ok, đơn giản nhưng vẫn chất. Dạo này trời HN nắng nóng sớm lắm mới gần 7h mà đã oi bức đùa chứ e chả muốn ra ngoài tẹo nào. Ngồi ăn bát bún mà e phải chĩa thẳng cái quạt treo tường vào người mới ăn không lại mất công về nhà tắm lại với thay quần áo. Ăn xong e phóng thẳng đến trường mặc dù trong quán có vài e sexy áo ngắn quần ngắn nhìn mà muốn . Nay e chỉ đến nhận báo cáo tốt nghiệp thôi nên đến ngồi nghe thầy cô phân tích giảng giải chút là về. Hí hửng được về sớm e với mấy thằng chí cốt rủ nhau đi trà đá chém gió mợ nóng bỏ mẹ ra ngồi lề đường khác éo gì thui nhau. Bàn tán lúc cuối cùng quyết định vào quán lần trước e với thằng Minh ngồi. 4 thằng 2 xe "like a boss" bước vào quán. Bước vào đến cửa e giật mình thấy thằng cờ hó thắng hôm nọ định choảng e đang ngồi với bạn nó, đếm sơ sơ cũng phải hơn chục thằng. Biết không tránh được e vẫn vào, nó ngồi tận trong góc e ngồi chếch hướng nó quay lưng lại. Nó hình như chưa nhìn thấy e vẫn cười hô hố với đám bạn. Sẵn có mấy thằng chí cốt ở đây e chỉ cho chúng nó biết luôn

– này chúng mày – e nói nhỏ hua tay ra hiệu bảo tụi nó ngồi sát lại

– gì đấy? – thằng Quang đang mở nút chai

– chúng mày có thấy cái thằng ngồi trong góc mặc áo thun đen kia không – e giơ ngón cái chỉ ra sau

– có mà m định chỉ thằng nào t thấy 3 thằng mặc áo đen đm – thằng Minh nheo mắt nhìn

– thằng ngon zai ngồi tận trong góc nhà ấy

– à thấy rồi, sao m định nhờ tụi t xin số để….ấy à haha – thằng Quang cười như chó thấy cứt

– xin xin cái cmm, nó là thằng hôm nọ định chơi t đấy

– thế à, ơ thế đéo nào nó lại ở đây nhỉ – thằng Thành ngơ ngác

– m ngu vcc, nó học cùng lớp Nhung mà trường Nhung gần trường mình nó không ở đây thì ở cứt đâu – cờ hó Quang phân trần

– ờ quên, nó học trường Nhung sao ae mình đéo gặp nó bao giờ nhỉ đm

– m ngu vãi cđ, giờ t mới chỉ mặt nó cho bọn m biết thì m có gặp cũng biết thế đéo nào đc – e ấn đầu nó

– thế sao m với nó đéo gặp nhau – thằng Thành hỏi câu làm e chột dạ

– thì giờ mình có lên trường nữa mấy đâu với lại chắc gì nó trọ ở gần đây – e vân ve chai nước

– mà đm t đéo quan tâm, giờ m tính sao tí về chơi luôn hay lại lảng – Quang choàng vai e

– đánh giờ có ăn được cứt, nó hơn chục thằng, mình có 4 thằng lớ ngớ đi bệnh viện cả 4 – Minh thở dài

– sợ đéo gì, thích t gọi thêm mấy thằng đệ t ra sao phải xoắn – Quang hất hàm

– thôi đánh làm gì, bao giờ nó động vào mình hãy tính, giờ đánh éo ổn lắm đang chuẩn bị ra trường dính vào đánh nhau lại mệt ra t không thích – e trầm ngâm nhìn 3 thằng

– thằng Đức nói chuẩn đấy, cứ kệ mẹ nó đi bao giờ ốp hẵng hay sắp ra trường t cũng đéo muốn đánh nhau – thằng Thành xoa xoa bàn tay vẻ mặt nghiêm túc lắm

– đm, 2 thằng mày nói tụt hứng vãi, biết đéo bao giờ nó ốp mà tính, theo t cứ xơi trước cmn đi – Quang là thằng máu chiến nhất trong nhóm bọn e lần nào cũng thế nó sồn sồn lên muốn cắn ngay mợ

– thôi, thằng Thành thằng Đức nói đúng đấy, cứ để kệ thằng chó đấy đi à mà m tìm hiểu thông tin thằng đấy thế nào rồi mẹ cả tuần nay rồi đéo thấy nói gì – thằng Minh quay sang hỏi

– à t quên, thấy con e t nói thằng này dân HP nhưng lên HN sống được 5 6 năm rồi, nhà nó giàu lắm bố mẹ nó toàn làm công ty to ở trên này, nó là con một nên được bố mẹ nó chiều suốt ngày đi bar ăn chơi nhảy múa. Nó quan hệ rộng phết đấy động vào nó t thấy không ổn đâu – mặt thằng Thành tỏ rõ sự lo lắng 2 tay đan vào nhau

– m sợ à, dù gì nó cũng đéo phải dân HN t đéo ngán thích thì chơi 1 vố luôn đm – Quang là dân HN nhà cũng thuộc loại khá giả đàn anh đàn em nó quen biết cũng nhiều có nó giúp e cũng đỡ lo

– biết thế đã, giờ trả tiền đi rồi về nắng vãi ra – M cứt lèo nhèo

4 thằng đứng dậy phủi đít về tiền để thằng Q trả dân chơi mà . Mới đứng dậy đi được vài bước thì

– ê cho hỏi có phải Đức không ? – 1 giọng quen quen vang lên sau lưng e

3 thằng bạn e quay lại nhìn cái thằng vừa phát âm cái câu vừa rồi, rồi lại quay sang nhìn e, giờ có muốn chối cũng không được e quay lại nhìn nó 2 tay đút túi quần

– ờ, t Đức đây có chuyện gì

– tưởng m chạy, cứng đấy – nó cười đểu đứng dậy, tức thì cả đống thằng ngồi cùng bàn nó quay lại nhìn e thánh họ bố mày người đeo vàng à nhìn nhìn cái beep

– chạy ? sao t lại phải chạy ? – e cười khẩy mặc dù người khá run đánh nhau ở đây giờ chỉ có chết

– m được, thế giờ có muốn cùng t giải quyết sòng phẳng chuyện hôm trước không nhỉ – nó bẻ tay tiến lại gần e mấy thằng bạn nó cũng đứng hết dậy mặt đứa nào đứa đấy hầm hầm sát khí bỏ mợ rồi

– ấy bình tĩnh mấy mấy đứa ơi đây là quán cô mấy đứa đánh nhau thì ra kia cho cô chứ trong này hỏng hết đồ đạc của cô thì cô làm ăn làm sao – cô thu ngân chạy ra giữa can ngăn

– cô yên tâm bọn cháu chỉ nói chuyện thôi chứ không làm gì đâu – thằng thắng gạt cô chủ quán ra trấn an

– sao giờ m tính sao – nó hất hàm ra phía e

– ra kia nói chuyện ở đây không tiện

– ok

4 thằng e ra trước mấy thằng kia ra sau, e lên xe chở thằng Minh, còn thằng Quang chở thằng Thành. Thấy e lên xe thằng Thắng cầm tay lái chặn lại

– đm, chúng m định chạy à

– t đéo phải thằng tiểu nhân nhé, t đi chậm chúng m đi theo sau ok, yên tâm t đéo chạy đâu mà lo, giờ bỏ cái tay m ra – e cầm cánh tay nó hất ra

– được, chúng mày đâu lên xe nhanh – nó quay lại mấy thằng kia quát

– ok

E phóng đi trước chúng nó đuổi theo sau, 6 7 cái xe lối đuôi nhau trên phố bụi mù mịt. Thằng Quang phóng xe lên sát xe e gẩy

– m định dẫn chúng nó đi đâu, có cần t gọi bọn đệ ra không

– dẫn nó ra XXX cho vắng người, m gọi bọn nó đi quả này choảng nhau cmnr

– rồi ok

Thằng Quang lôi lôi đt ra gọi cho nhóm của nó cơ mà thằng Thắng nó tỉnh lắm thấy bọn e đi sát nhau lầm bẩm nó cũng phóng lên sát xe thằng Quang

– gọi người à, đm yên tâm nay có đánh cũng chỉ có t với thằng kia chơi nhau thôi mấy thằng này đứng ngoài hết

– biết thế đéo nào được m, đm đang đánh chúng nó nhảy vào thì sao – Quang đốp lại

– đây đéo phải chuyện của m, cút cmm ra kia – thằng Thắng gằn giọng

– thôi đê Quang, đây là chuyện của t với nó m đừng xen vào làm gì m cứ để t tự giải quyết – vừa nói e vừa đạp nhẹ chân vào chân nó ra ám hiệu

– ok ok – hiểu ý e nó cho xe đi chậm lại tụt xuống dưới

Chạy lòng vòng 1 hồi cũng đến điểm nói chuyện, chỗ này rất vắng người qua lại nếu có đánh nhau chắc chẳng ai biết, cũng nhờ lúc còn yêu Nhung e bị ốp nên mới biết . Em gạt chân chống đứng dựa người vào yên xe máy

– sao giờ m muốn nói chuyện gì

– chuyện gì à hừ…m quá biết còn gì – nó cười khẩy

– m không nói sao t biết được – e quá biết rồi nhưng vẫn úp úp mở mở vì e không tin chuyện e với Nhung chia tay nó lại không biết

– m còn già mồm à đcmm – mặt nó đanh lại, 2 bàn tay đang nắm chặt

– m tránh xa Nhung ra, m không biết gần 2 tháng nay đi học Nhung lúc nào cũng buồn không hả, còn lạnh lùng với cả t, đm không do m thì do ai – nó gầm lên mắt đỏ ngầu

– à tưởng chuyện gì, thế m không biết 2 tháng trước giữa t với Nhung đã xảy ra 1 chuyện à – e vẫn bình tĩnh đơn giản giờ mà nổi điên lên thì bọn e chỉ có thiệt

– chuyện gì ?

– t tưởng m theo đuổi Nhung 2 năm nay thì m phải biết rõ chứ ?

– m đang chọc tức t à đmm, nói ,m đừng bảo t là m đã…

– đã cái đéo gì, m nghĩ t là thằng như thế à, t với Nhung chia tay 2 tháng này rồi ok

– chia tay? m đùa t à, Nhung lúc nào cũng nhắc đến m nhớ đến m kể cả khi Nhung đi chơi với t, mà m nói là chia tay đm m tưởng t tin m chắc

– t … cần m phải tin ok, t hết tình cảm thì chia tay thế thôi, giờ t về được rồi chứ – m quay lưng tay cầm chìa khóa

– ĐỨNG LẠI

"BỐP" 1 âm thanh chát chúa vang lên, mặt e lĩnh trọn cú đấm của nó, e mất thăng bằng loạng choạng ngã ra sau. Thấy e bị đánh mấy thằng bạn hầm hầm nhảy lên, bên kia cũng không vừa cả chục thằng cũng đang sát khi lấn tới. Sợ xảy ra chuyện e đứng dậy giang 2 tay chắn bọn bạn lại

– Đừng, đây là chuyện của t với nó chúng m đừng xen vào

– đm m nói cái gì vậy m vừa bị nó đấm đấy thằng ngu – Quang nắm chặt vai e giật lại

– để yên đi yên tâm t tin thằng này nó không chơi bẩn đâu – e trấn an Quang

– nó nói chuẩn đấy, bọn m yên tâm mấy thằng này không làm gì bạn m đâu, chỉ có t mới làm gì nó thôi, chúng m lùi lại đi – thằng Thắng xua xua tay

Vừa dứt lời mấy thằng kia lùi hết ra sau để 1 khoảng trống trước mặt cho e với Thắng

– sao thấm chứ, cú đấm đấy là giành cho Nhung, đm t đúng không nhìn nhầm người, dạng như m đéo xứng với tc của Nhung đâu – nó gầm gừ

– ừ, đúng là t không xứng với tình cảm của Nhung thật, nhưng t là người thế nào thì m đéo bao giờ biết đâu – e điên lên e vốn ghét nhất thằng nào khinh thường e

E lao lên nhắm mặt nó đấm nhưng xịt, đầu e vẫn còn choáng vì cú đấm vừa rồi của nó

– Bụp, hự – nó né sang bên không quên đấm 1 cái khá mạnh vào bụng e

Bị đấm bất ngờ e khụy xuống, tay ôm bụng nhăn nhó

– đm thằng chó bọn m xông lên đấm chết mẹ nó đi – thằng Quang nóng máu nhào tới

– dừng lại, t không sao, chúng m lui hết lại đi – e khua tay ra hiệu

– m điên à thằng ngu – Thành gầm lên

– đm, chúng m lùi lại đi – e cắn răng

– nó nói đúng đấy, giờ chúng m xông vào là đi cả lũ khôn hồn thì đứng đấy đi – Thắng xách cổ áo e kéo lên

– sao thấy thế nào, 1 thằng yếu ớt như m mà đòi có được tình yêu của Nhung à haha

– Bụp, bốp bụp – 1 phát vào bụng 1 phát vào mặt và 1 phát sút vào cạnh sườn

e lăn nhoài ra bãi đất, máu miệng đã chảy từ lúc nào

Đầu óc e choáng váng, phần bụng đau như bị ai đó đâm 1 nhát chân tay run rẩy, e cố nén đau đứng dậy nhìn thẳng vào mắt nó nhưng mờ ảo

– m tưởng đánh được t thì Nhung sẽ yêu m chắc ha ha ha, m nhầm rồi, Nhung không bao giờ yêu 1 thằng chơi bời, nhậu nhẹt đàn đúm như m đâu m từ bỏ đi

– mày…mày…- nó nghiến răng, môi bặm lại những đường gân trên cánh tay nó nổi lên mồn một

– m biết tại sao Nhung yêu t không ? đơn giản t quan tâm, t hiểu và biết Nhung cần gì và muốn gì chứ không như mày mang tiền ra khoe ta đây giàu có ta đây là đại ca hừ…m nghĩ Nhung thích người như thế sao

– thằng chó, m im mồm lại cho t – nó lồng lên đấm e 1 phát nữa nhưng e tránh được

– đm, bỏ cái trò vũ lực ấy đi thằng ngu, m nghĩ m đấm t là giải quyết được hết à – e gầm lên

– không giải quyết được nhưng ít ra t cũng trút được giận lên người m – nó vùng lại đá e 1 nhát

Đoán được ý của nó e giơ tay ra đỡ, tiện thể e nắm lấy chân nó quăng mạnh ra xa làm nó lăn lộn vài vòng

– m bình tĩnh đi, chơi t được mấy cái rồi giờ thì nói chuyện đoàng hoàng đi ok

(thím nào bảo e ngu không đánh lại thì nghĩ đi nhé, bên nó hơn chục thằng bên e có 4 thằng chơi lại kiểu gì cũng chết với lại e không muốn mấy thằng bạn liên lụy nên để nó đánh, cơ mà nó đấm cũng đéo xoàng đâu điên lên đấm đá phát nào chả chết phát đấy đơ người cmnl ấy)

– bình tĩnh hừ… với loại như m sao – nó hất hàm

– t đéo cần biết m nghĩ t là loại người nào, nhưng t chia tay Nhung là có lí do của t, không phải t đùa giỡn với Nhung hay đã yêu người khác nên đá Nhung, m chỉ cần biết giữa t và Nhung đã hết tình cảm nên chấm dứt thế thôi

– thế à, thế m có biết 2 tháng qua Nhung như thế nào không thằng chó, m thấy thế mà được à

– m nghĩ t ngu mà không biết à, Nhung ở cạnh phòng t dĩ nhiên là t quá rõ, nhưng t bắt buộc phải làm thế thì Nhung mới quên được t, có nhiều chuyện m không hiểu đâu tốt nhất đừng xen vào

– quên à, đm, m tưởng 1 người con gái yêu thật lòng thì dễ quên sao, hay m chỉ ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân m hả thằng chó

– m muốn nghĩ sao cũng được đấy là quyền của m, còn t chỉ mong sau này Nhung sẽ yêu và được yêu 1 người khác tử tể hơn t và cả m ok

– haha m đang hạ thấp t đấy à, tình cảm t dành cho Nhung bao năm nay mà m nghĩ m ngang hàng với t sao hả m?

– mỗi người có 1 cách thể hiện tình cảm khác nhau ok, còn m 1 thằng ăn chơi đập phá đua đòi m nghĩ Nhung sẽ chấp nhận và yêu m, nếu m muốn có được tình cảm của Nhung tốt nhất m nên thay đổi đi, còn không thì đừng hòng con chó ạ

– t đéo cần m lên mặt dạy đời t, con người t thế nào t tự biết, giờ t chỉ cần m tránh xa Nhung ra để Nhung yên

– m yên tâm, t với Nhung giờ vẫn là bạn, cư xử với nhau rất bình thường t đéo làm gì khiến Nhung buồn đâu, còn tình cảm của Nhung rồi Nhung sẽ quên được, còn m tốt nhất m nên đối xử tử tế đoàng hoàng với Nhung, nếu m yêu Nhung thật lòng thì bỏ hết cmn mấy cái đéo ra gì kia đi, sống sao cho ra 1 thằng đàn ông còn nếu m làm gì ảnh hưởng đến Nhung t đéo bỏ qua đâu Nhung bây giờ quá khổ rồi, m hiểu chứ

– m đéo cần dạy t, còn Nhung m yên tâm t không để Nhung phải khổ đâu t biết t yêu Nhung thế nào – nó nhấn giọng

– giờ về thôi chúng m – nó chỉ tay về mấy thằng kia kêu lớn

Được lệnh mấy thằng đầu bò nhác nhác dắt xe đề máy phóng đi, để lại đằng sau 1 đống bụi mù mịt

– m không sao chứ – thằng Minh chạy lại đỡ e

– đm m bị đéo nhẹ đâu thằng chó đấy chơi hiểm vãi, giơ tay lên t xem eo m xem nào – thằng Thành cầm tay e nhấc lên cầm vạt áo dính đầy bụi bẩn của e kéo lên

– vãi tím cmn thịt rồi, đm chở nó ra bệnh viện xem thế nào đi Minh

– thôi khỏi, đéo gãy xương đâu mà lo m chở t về nhà đi – e khập khễnh vịn vai thằng Minh thằng Quang leo lên xe

– ờ, đm đến lúc nó gãy ra ngồi mà kêu, mà thế đéo nào t toàn thấy m để nó đánh vậy, gym gủng đâu trâu như m mà sợ nó à – thằng Quang léo nhéo

– m ngu vãi, nó chơi 1 phát ngay sọ m m có choáng không,t tập thân chứ có tập đầu đéo đâu, thôi đm chúng m chở t về đi nắng vãi ra

– vãi nắng thân m thì éo lo lo đen da, đm

– ngu chấp làm đéo gì ha ha

bla bla bla

e bị mấy thằng chọc quê suốt đoạn đường về nhà, mợ không phải e đang đau a đã thông chết cm chúng nó rồi . Về đến chỗ trọ vừa lết đến đầu tầng 3 với cái mặt tím bầm, môi bết máu tay ôm bụng đập ngay vào mặt e là e Phương ass mặc quần ngắn áo thun bó sát đang phơi quần áo, đậu đang đau thì chớ gặp cái cảnh này thì đỡ thế đếch nào được . Phương loay hoay treo cái áo lót vào mắc thì thấy e đứng nghệt cmn mặt ra

– ơ a đi đâu về mà mặt mũi sưng vù lên thế kia, quần áo thì bẩn đừng nói a vừa bị đánh nhé – Phương trố mắt nhìn người e khắp 1 lượt

– ờ…ờ…đâu…đâu có a phóng nhanh vấp cái ổ gà lên…ngã xe ấy mà hì hì- e cố nén đau cười gượng

– sao sao, có chuyện gì thế ? ôi trời mặt a làm sao thế kia – e Duyên đi ra nói lớn

Nghe thấy giọng Duyên cả con e e với Nhung chạy ra ngó e

– trời ơi, a Đức người a làm sao thế này – con e lo lắng sờ mặt mũi nắm tay e

– a bị làm sao thế – Nhung cũng lo lắng không kém

– à ừ, a phóng nhanh vấp phải cái ổ gà nên ngã ấy mà, thôi m dìu a về để a thay quần áo cái – e choàng tay qua vai con e chập chững bước về

– ơ ơ – con e luống cuống

– ơ ơ cái gì, nhanh dìu t về t thay quần áo rửa ráy rồi bôi thuốc cái – e càu nhàu sợ đứng đây lúc nữa Nhung phát hiện ra thì ốm

Về đến phòng e cầm quần áo ở nhà vào nhà tắm luôn, thay quần áo rồi tắm lại tiện thể lau hết vết máu vết bẩn trên người, cơ mà cú đá vào eo khá đau éo biết có rạn xương hay gãy xương không, cứ cử động chút là nhói . Xong xuôi e lững thững lại giường nằm, may mà thằng cờ hó nó không đá hay làm gì chân e không giờ chắc e ngồi xe lăn cmnl .

– a ngồi dậy để e bôi thuốc cho xem nào, ngã kiểu gì mà tím bầm mặt thế kia môi thì dập, a nói thật đi a vừa đánh nhau đúng không – con e cầm bông băng thuốc đỏ cầm tay kéo e dậy

– a đau t, m nhẹ nhẹ cái tay thôi – e nhăn nhó nó kéo ngay cái tay trái cùng chiều với cái eo e bị đá

– rồi rồi, giờ a ngồi dậy xem nào – nó để tay sau lưng đỡ e ngồi dậy

– giờ a nói thật đi a đánh nhau đúng không – nó nhìn xoáy vào mắt e mợ e biết éo nói dối được rồi đành khai thật

– ờ, đánh nhau, thôi m bôi thuốc cho t đi – e ngồi thừ ra

– a làm gì mà đánh nhau mà ai đánh đánh ai – nó vừa bôi vừa tra khảo

– m hỏi làm gì, ngồi bôi cho xong đi rồi nấu cơm lằng nhằng – e cáu

– ơ hay, không biết thì e hỏi có thế cũng cáu nóng tính xì – nó xị mặt

– lắm chuyện bôi đi

Làm xong khuôn mặt e nhẹ nhẹ kéo cái áo lên cho nó xoa thuốc vào vết bầm ở eo mợ đau vãi

– trời ơi, sao nó tím bầm lại thế này, liệu có gãy xương không a? – nó lo lắng nhìn vết tím ở eo

– chắc không, nó đá mạnh nên tím lại ấy mà, m xoa thuốc cho t đi

– chắc không thôi á, xưng vù lên rồi đây này, hay để chiều e chở a đi khám

– vớ vẩn, t bảo không sao là không sao, m xoa thuốc vào đi mấy ngày là khỏi thôi

– được rồi, mai mà làm sao a đừng có kêu nhé – nó đổ dầu gió ra đầu ngón tay xoa xoa

– ai đau, m làm nhẹ thôi đau bỏ xừ á – e nhăn nhó khổ sở

– biết đau còn đi đánh nhau cơ, cho chừa đi nhá

– ơ hay cái con này – e quắc mắt

– ơ cái gì, ngồi im xem nào – nó lườm lại

Ngồi cho nó bôi thuốc mãi mới xong, vừa dứt tay Nhung với 2 bé phòng đầu sang thăm. Cũng hỏi han qua loa vài câu e ậm ừ cho qua chuyện cứ nói là ngã xe cho nhanh, lằng nhằng là lộ hết, biết ý con e cũng chả nói gì tập trung nấu cơm. Nhung lo cho e lắm, tí nữa thì khóc à, con e với e an ủi mãi mới chịu về phòng. Haizz chẳng biết Nhung sẽ thế nào khi biết sự thật nhỉ ?

Xử lí xong mọi chuyện e cầm đt check tin nhắn, quả thật máy có 3 tin nhắn của NA, 4 cuộc gọi nhỡ 1 của NA còn lại của 3 thằng bạn. ( Truyện được đăng miễn phí tại Haythe.US – truy cập ngay để đọc nhiều truyện khác nhé. ) Sợ mấy thằng lo e nhắn tin lại kêu ổn rồi không sao mỗi vậy chứ không gọi. Còn đây là tin nhắn của NA

– a về nhà chưa ? a nhận báo cáo tốt nghiệp rồi chứ ?

– a vẫn ở trường à : ) khi nào về thì nhắn lại cho e nhé hi

– sao không thấy a nhắn lại vậy, a làm sao rồi hic

Không nghĩ nhiều e gọi cho NA luôn

– a ạ – NA bắt máy ngay

– ừ a này, a về rồi nhé hì hì e đang làm gì đấy

– dạ, e đang trên phòng mới ăn cơm xong, sao giờ e mới gọi lại cho e ạ hic

– à a bận đi uống nước với mấy đứa bạn lâu lâu không gặp ấy mà hì, về nhà a mới để ý điện thoại thấy tn của e a gọi lại luôn hì

– thế ạ, làm e cứ tưởng hic, mà a nhận báo cáo tốt nghiệp rồi chứ ạ

– ừ a nhận sáng nay luôn rồi, mai a bắt đầu làm luôn

– hi có khó không a

– cũng không khó lắm với lại thầy cô cũng hướng dẫn cho a mà, e cũng chịu khó ôn thi đi sắp thi rồi đấy biết chưa

– dạ, e biết rồi e sẽ cố gắng đạt điểm thật cao để có quà của a hihi à a ăn cơm chưa

– ừ điểm cao sẽ có quà hì, a chưa giờ chuẩn bị ăn này, mà e ngủ trưa đi nhớ đừng xem phim đấy nhé

– dạ, e ngủ bây giờ đây hi a ăn ngon miệng nhé hi

– ừ cô bé ngủ ngon

– hi bye bye a ngố

– bye bye e

Cúp máy vác ass ra ăn cơm, éo biết có phải do bị đánh không mà e quất 1 phát hết 5 bát cơm làm con e ngán ngẩm lắc đầu . Vì bị đau nên e không phải rửa bát để kệ con e nó rửa, có mỗi 2 ae ăn nên bát đũa dùng ít, khuấy vèo cái là xong. Em bật máy lên voz facebook chơi, từ sáng đến giờ không ol thấy nhớ mấy thím voãi hí hí dầu ăn không đùa thôi. Xem xét tình hình chiến sự lúc e leo lên giường đi ngủ, mấy ngày rồi không được giấc ngủ trưa người ngợm ẻo lả cả ra . Do mệt e làm giấc một mạch đến chiều, dậy thì con e đi chợ rồi với đt nhắn tin cho NA cho đỡ nhớ tí, mới nhắn được vài tin NA kêu xuống phụ mẹ nấu cơm, thế thôi e vác xác đi tắm với cắm nồi cơm cho lành. Tắm xong con e cũng về tay xách 1 túi to chả biết mua cái gì chỉ thấy mờ mờ mấy quả dưa lê thì phải. Uầy thèm nhỏ dãi ra lâu rồi e chưa được ăn, hỏi nó mua mấy cân nó quắc mắt "tiền đâu ra e mua có hơn 1 cân thôi tí ăn cơm xong rồi ăn, a gọt bí cho e đi" Đậu đã đau thì chớ vẫn bị nó hành mà thôi làm hộ nó cho nhanh không nó lèo nhèo điếc tai lắm . Nay nó làm món bí nấu thịt xay, tép kho với lạc rang, toàn món đơn giản nhanh gọn, hơn 30p là xong. Đánh chén no nên nó bắt e rửa bát còn nó gọt dưa với gọi mấy đứa sang ăn cho vui. Thấy ăn có khác mắt e Phương e Duyên sáng lên, Nhung thì bình thường nhé, cơ mà mấy đứa cũng góp thêm mấy quả dưa chuột, 1 túi mận mợ chua vãi ra. Ngồi ăn tán phét chán chê e Duyên lại rủ chơi bài quẹt son, e chả dại mặt e đc trang điểm sẵn rồi e éo chơi . Lượn lên máy tính ngồi, nhắn tin kêu NA học bài rồi thi thoảng đá qua xem tình hình chiến tranh của mấy đứa thế nào. Kết quả e Phương ass dính nhiều nhất mặt đỏ như cái đít khỉ ý . Chơi chán đến gần 11h mới chịu về, mợ nay toàn e lười học hành không học cứ để a phải lười theo . Đến giờ hoàng đạo e với NA cùng lôi đt cùng nhắn tin yêu thương mùi mẫm cho nhau e éo up lên đây đâu các thím GATO thì bỏ mẹ .

Nay e hát cho NA bài "Trót yêu" còn NA hát cho e bài "say you do" nghe ngộ lắm nhưng e thích

"Ta gặp nhau 1 chiều thu tháng 10,

vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày.

Đêm về nghe lòng thương anh mất rồi,

ngại vì mình con gái.. phải làm sao?! Trời ơi.. Trời ơii !!!

Chorus:

Lỡ buông lời yêu anh,

sợ anh xa lánh.

Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình.

SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!

Lỡ mai mình yêu nhau,

đừng cho em ngóng những trưa hẹn

dù trời nắng hay mưa trên đầu.

SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!

Brige:

Em nằm mơ nói tiếng yêu anh.

Vì mai là thức giấc sẽ không dám cho anh 1 ngàn tiếng ca.

Em yêu anh, em yêu anh, yeah yeah yeahhhhh"

Chap 29

19 & 20/5/2015

Chào các thím đang theo dõi review của e , nay rảnh e ngồi đọc lại hết tất cả các phần mà e đã viết tự nhiên thấy nó nhàm quá, ngày nào cũng viết lại tất cả các sự việc của ngày đấy mà đâu phải lúc nào e cũng có chuyện hay để viết đâu. Thôi giờ thế này, cứ vài 3 hôm e viết 1 lần tổng hợp lại những chi tiết mà e thấy hay nhất để đưa lên đây thế cho có mắm có muối ok

Sau cái vụ bị thằng Thắng nó ốp e ít ra ngoài hẳn dù bình thường vẫn thế, con e nó cứ léo nhéo bảo đi kiểm tra xem có làm sao không nhưng e kệ có sao khắc có biến. Ngày hôm sau vết bầm đã đỡ tím hơn cơ mà rất đau với sưng, chỉ cần động nhẹ hay vặn người cái là mặt cắt không còn giọt máu. Mẹ thằng này sút gì mà hiểm thế sút vào mông thì éo sút chơi ngay vào cạnh sườn thốn vãi ra. Biết e đau con e cũng chả bắt làm gì, đi chợ nấu cơm nó làm hết kể cả giặt quần áo, e có mỗi cái việc rửa bát ăn ngủ hết. Nhung cũng lo thi thoảng sang xem e thế nào rồi bôi thuốc cho e nhưng chỉ phần mặt thôi còn phần eo e không dám cho biết. Nhung biết sẽ phát hiện e nói dối chuyện ngã xe ngay, cơ mà Nhung có nghi ngờ e, ngã xe gì mà chỉ dính mỗi ở mặt tay chân thì không việc gì quần áo cũng không thấy rách. Em chả biết nói sao cứ ậm ậm ừ ừ vậy. Ngồi nc không hiểu sao tự nhiên Nhung kể e chuyện về thằng Thắng, mợ chả nhẽ con gái có giác quan thứ sáu mạnh thế

– anh, anh còn nhớ Thắng học cùng lớp e không ? – Nhung nhìn thẳng mắt e

– à ừ, cũng nhớ, sao vậy e ? – e chột dạ

– vâng, tại dạo này e thấy Thắng hay hỏi về a nên em hỏi a vậy thôi hi – mắt Nhung lạc ra hướng khác

– ừ thế à, mà Nhung này… – e ngập ngừng

– dạ sao a ?

– Thắng…thắng nó có biết chuyện a với e chia tay không ? – e sợ không nhìn vào mắt Nhung

– à, không e lớp e chẳng ai biết cả, mà sao a lại hỏi e chuyện đấy – Nhung dò xét ánh mắt nhìn xoáy sâu vào tâm trí e

– ừ…anh…anh tò mò lên hỏi thôi hì, mà e nấu cơm chưa gần trưa rồi đấy – e cầm đt lên xem hơn 11h mợ rồi

– e chưa hi có mỗi mình nên cũng ngại e định tí rang lại cơm nguội ăn

– e ăn uống thế đủ chất sao được, thôi tí sang đây ăn cùng 2 ae a cho vui

– đúng đấy chị, tí chị sang đây ăn đi, bữa nay e nấu nhiều món lắm chị không phải lo thiếu thức ăn đâu hihi – con e đang nấu cơm trong bếp cũng chõ mồm ra

– nhưng mà…

– nhưng gì mà nhưng, tí nữa e cứ ở đây ăn cơm, cùng xóm với nhau có gì mà ngại Tú Anh nhẩy – e háy mắt với con e

– vâng hihi – nó gật đầu cái rụp

– dạ, vậy để tí nữa e sang hi giờ e về dọn qua cái phòng đã – Nhung cười đứng dậy

– tí nữa chị nhớ sang nhé hi

– ừ chị biết rồi, e về đây hi

– ừ

Thế là trưa nay Nhung sang phòng e ăn cơm, thêm người nên bữa ăn vui hẳn lên, 2 chị e vừa ăn vừa trêu nhau chí chóe còn e bị bơ ra rìa . Thấy Nhung ăn hơn 1 bát xíu e đặt đũa hỏi

– e ăn ít thế, thức ăn còn nhiều mà

– chị ăn thêm đi, để e xới cho nhé – con e cầm bát Nhung lên

– thôi chị không ăn nữa đâu,chị ăn đủ rồi 2 ae ăn tiếp đi – Nhung cầm cổ tay con e chặn lại

– e ăn thêm bát nữa đi, thức ăn còn nhiều mà, phải ăn khỏe lên để lấy sức, dạo này e đang ôn thi đấy

– e vốn vẫn ăn ít mà, với lại ở phòng e có mấy hộp sữa rồi, khi nào đói e ăn thêm không sao đâu – Nhung đặt tay lên bàn tay e lay nhẹ nhưng đột nhiên Nhung rút tay lại rất nhanh, mắt nhìn xuống mâm cơm

– ừ thôi vậy, Tú Anh đơm a bát cơm nhanh – thấy Nhung hơi buồn e lảng sang chuyện khác

– ơ vâng

Bữa ăn bắt đầu bằng tiếng cười và kết thúc trong trầm lặng, chắc có lẽ cái tình cảm của e và Nhung vẫn chưa hoàn toàn dứt ra được. Và đấy có lẽ cũng là lí do Nhung không kể với ai hay cho 1 ai biết e và Nhung đã chia tay. Cái nắm tay nhẹ hờ hững ban nãy và hành động rút tay về ngay tức khắc cũng đủ cho e biết Nhung vẫn còn tình cảm với e nhưng sợ,sợ 1 thứ vô hình nào đó đang chắn ngang giữa e với Nhung mà không thể nào phá vỡ được. Thế cũng tốt e muốn Nhung nhanh chóng quay lại thời điểm 1 năm trước, thời điểm Nhung vẫn coi e là bạn. Còn về Ngọc Anh, cô bé chưa hề hay biết tình hình của e,e với NA vẫn chiều chiều nhắn tin với nhau đều, lúc sến sẩm lúc trêu đùa nhau vui như tết. Đang dự định tuần này đến nhà NA chơi 1 chuyến nhưng tình hình thân thể thế này e đành dẹp, vác cái mặt sưng đỏ lòm màu thuốc này vào ra mắt bố mẹ tương lai ông bà chả xách chổi đập cho trận nữa cũng nên. Thôi để khi nào khỏi, nhan sắc trở lại như xưa ta sẽ cưỡi trâu đến ra mắt sau, giờ chuyên tâm chữa cái đã.

À nhắc đến NA mới nhớ, lúc tối cô bé nhắn tin cho e bảo có mấy thằng ranh gọi điện tán tỉnh cô bé rồi cả rủ NA đi chơi nữa. Lúc xác định yêu NA e đã biết sẽ có ngày xảy ra chuyện này nên tâm lí cũng thoải mái không ghen hay tức giận gì. Căn bản NA xinh như vậy ngây thơ đáng yêu như vậy sao mà không có vệ tinh cho được, đến e còn có nữa là . Nói vậy cho vui thôi chứ e lo bỏ mẹ ấy, NA còn ít tuổi chưa chắc chắn trong chuyện tình cảm lơ là cái là e mất NA ngay. E dặn NA thế này " e bơ chúng nó đi, rủ đi chơi đừng có đi, chúng nó gọi điện nhắn tin nhiều quá e đổi số cho a, trong tim e chỉ được phép có mình a thôi biết chưa" nghe xong cô bé cười rồi trách e "ghen tuông quá đà" haiz không làm thế sao e cắt đuôi được chúng nó. Mợ nghĩ cũng ức, mấy bố biết người ta có người yêu rồi sao còn chen vào làm gì làm mất hạnh phúc của người ta, e mà là chúng e éo thèm bỏ xừ đi tán e khác còn hơn .

Qua ngày hôm sau tức ngày 20, phần mặt e đã đỡ hơn nhờ con e tận tình bôi thuốc cho, còn phần eo nó vẫn sưng và đau, e éo xoa dầu nữa bảo con e đi mau ít đã về chờm xem có đỡ không. Chờm đá vào nó lạnh buốt nhờ thế nó làm giảm cơn đau hơn, mong nó chóng khỏi để e còn đi thăm bố mẹ vợ sốt ruột lắm rồi. Sáng vẫn như thường ngày, 7h NA bắt đầu hành giấc ngủ của e, đêm toàn 11h 11 rưỡi mới ngủ thì chớ giờ còn đau sườn, lúc ngủ trằn trọc mãi mới e mới nhắm mắt mơ màng được. Mà sợ nhất là con e nó hay có thói quen gác e, chẳng may đêm nó nằm mơ rồi đưa cả cái chân vào người thì thôi xong, hôm sau mang xe lăn chở e lên viện . Con e sáng nay cũng dậy sớm, e đánh răng rửa mặt xong nó cũng mò vào hỏi nó nay dở người à nó lườm phát sắc hơn dao cạo mợ. Cơ mà bù lại được nó nấu bữa sáng cho ăn may éo phải nhịn đói .

– m dạo này ôn thi đến đâu rồi – vừa ăn e vừa hỏi

– cũng bình thường a, chủ yếu là môn học thuộc ấy mà

– ờ triết, rồi Mác Lê Nin tư tưởng Hồ Chí Minh không dễ ăn đâu m ôn không cẩn thận thi không qua được học lại thì ối tiền nhá

– xì, e biết rồi làm như e đi học không biết gì không bằng – nó bễu môi

– ờ, ngồi đấy mà to mồm đến lúc tạch lại mếu

– này nhá, e còn lâu mới tạch nhá cứ ngồi mà trù e đi hứ

E không nói gì mặc xác nó nói thêm chỉ tổ đau đầu, ăn xong e bê bát ra rửa tiện thể bảo nó đi mua ít đá về uống nước với chờm eo. Cả sáng chẳng có việc gì ngoài ngồi máy tính làm báo cáo, đau hết cả mắt mỏi nhừ cả lưng. Cố nốt tháng nữa ra trường lấy cái bằng rồi tha hồ bượt mặt mà kiếm tiền . Thà cứ là 1 thằng sinh viên còn sướng hơn. Đến gần trưa mấy e phòng đầu rủ nhau bữa nay ăn chung, tại trời nắng nấu chung đi chợ chung cho nhanh mà lại được ăn ngon. Mợ khôn vãi

– trông mặt a hôm nay đỡ nhiều rồi đấy may mà không sứt mẻ tẹo nào tí nữa thì mất vẻ đập choai – e Phương ass trêu

– ôi giời mặt a Đức có mà thêm vài vết sẹo nữa thì nó vẫn vậy, xấu nó vẫn hoàn xấu mà ha ha ha – đến e Duyên

Cái định mệnh 2 e nhá may cho 2 e người a đang trọng thương chứ không thì a tét cho nát ass

Cả dãy có 3 phòng 2 phòng ăn chung chả có nhẽ lại bỏ bê phòng còn lại, con e e với Duyên lanh chanh sang rủ Nhung ăn cùng, dĩ nhiên là Nhung đồng ý. Rồi cả 4 người đi chợ luôn bắt e ở nhà 1 mình bơ vơ với nồi cơm. Đông người ăn nên e cắm gần 4 bát gạo với ít cơm nguội lúc sáng còn thừa, mà thế méo nào e cắm thì quên cmn éo bật nút nấu, để lúc mấy đứa về lườm cho cháy da mặt vì cái tội đoảng . Làm bữa cơm mất ngon cơm bị trương lên mà nhưng may mấy mấy ngon bù lại hị hị. Không nói phét chứ con gái xóm e nấu ăn đều ngon và món ăn đa dạng lắm cứ thế này chắc e bảo cả xóm góp gạo thổi cơm chung cmn mất . Ăn xong e với Duyên rửa bát còn lại là gọt hoa quả ăn, trời nóng mà toàn mua mận không à, dưa thì đếch thấy mua. Ăn mận mùa này nóng bỏ mợ khéo còn lở mồm long móng ấy, thế mà tụi con gái bao nhiêu cũng hết . Tầm chiều chiều ai về phòng nấy, còn e thì ngủ lấy sức chiều tối còn làm báo cáo với nhắn tin hát hò với NA . NA bảo mai sang e chơi e đếch biết chối thế nào, thôi kệ đằng nào cũng biết, thế biết sớm đi cũng được đỡ phải giấu giếm. Mấy thằng bạn e cũng quan tâm gọi điện hỏi han tình hình thân xác e thế nào, rủ sang chơi nhưng bận làm báo cáo nên thôi không thằng nào dám chểnh mảng. Cuối tuần mang lên nộp để thầy kiểm tra rồi lo voãi. Em cũng đang tức tốc làm nên mấy hôm nay chẳng có thời gian mà ol lắm tối rảnh rảnh tí mới lên rồi type.

À tối đấy mấy đứa lại sang phòng e chơi lấy cớ là ăn hết chỗ mận kia chứ thực ra là sang phòng e hóng gió trời, phòng e có cái cửa sổ hướng ra phía nam gió lùa vào mát rượi.

Đêm hơn 10 rưỡi là mấy đứa lướt về còn e đấy cũng là thời điểm e bắt đầu nói lời yêu thương với NA hí hí, nhắn tin hơn 1 tiếng luôn cơ mà không hát nhé tại e buồn ngủ.

Chap 30

21/5/2015

Như nói trước từ chap hôm qua nay là ngày NA sang nhà e chơi, e nửa muốn nửa không muốn. Muốn vì mấy ngày không gặp nên rất nhớ cô bé, còn không muốn vì sợ NA biết e bị thương lại làm cô bé lo lắng. Nhưng không từ chối được, cứ đến đâu thì đến vậy. Hơn 7h NA gọi cho e, lúc này e vẫn đang ngủ

– ừ a nghe này

– hi, dậy đi a e chuẩn bị sang rồi đấy

– sang sớm vậy, không sợ bố mẹ hỏi à ?

– e nói sang nhà bạn là được mà, không muốn e sang ý gì hứ – giọng trách móc

– đâu có, a lo cho e thôi, a đang nhớ e muốn chết đây hì hì

– vâng, chỉ giỏi nịnh thôi hứ, a dậy đi đấy à cả Tú Anh nữa nhé, e mua đồ nấu bữa sáng rồi đấy

– ừ được rồi, bao giờ đến thì gọi a ok

– dạ hi

Đặt điện thoại đấy, e quay sang con e vẫn thấy nó đang vênh mặt lên ngủ đầu tóc rối bù, e nảy ra 1 ý đánh thức nó cơ mà hơi bựa chút. Em trùm hết chăn của nó với của e lên người nó rồi thò ass vào trong làm "ti…ti…tít…ít…ít" 1 cái rồi nhảy ra khỏi giường lẻn vào nhà tắm đánh răng rửa mặt thi thoảng ngó ra xem tình hình con e thế nào. Chưa đầy 2p sau con e bắt đầu tung chăn ra, mặt nhăn nhó mồm lẩm bẩm

– ư…ưm…ưm…mùi gì thế này…ư…ư…thối thế…

E đứng trong nhà tắm cười khúc khích phọt cmn cả kem đánh răng ra

– anh, anh làm cái trò gì đấy hả ? – nó ngồi dậy nhìn chằm chằm vào nhà tắm giọng dọa nạt

– tao..ó..àm..gì..âu (tao có làm gì đâu)

– lại còn không, tại sao chăn a lại đắp lên người em ? – nó hậm hực ném cái chăn e sang 1 bên

– ao..iết…ao..ực..ấy ( tao biết sao được ấy)

– hứ, đồ bẩn, bẩn kinh lên được, đang ngủ – nó vò đầu lườm e

E kệ vừa đánh răng vừa cười khằng khặc, nghe tiếng e cười nó càng tức, mặt hầm hầm đi vào toilet thụi mạnh cùi chỏ vào lưng e làm e tí sặc

– xê ra, bẩn

– ơ hay, t đang súc miệng

– mặc xác a, nhích ra kia cho e đánh răng nhanh

– ơ ơ – nó hích e ra 1 bên

– này nhá lần sau còn thế nữa e đạp thẳng chân luôn nhá, bẩn – nó nhăn mặt nhíu mày

– ai bảo m không chịu dậy hờ

– dậy làm gì a dở người à

– à Ngọc Anh bảo t đánh thức m dậy nên t làm thôi có sao đâu hờ hờ – e vẫn trêu tức nó

– 2 người nay ấm đầu à, tự nhiên gọi e dậy sớm làm gì, đúng là

– ờ thì tí nữa NA sang đây nấu bữa sáng nên bảo t gọi thôi, mà m đứng dịch vào kia để t rửa mặt cái – e hẩy người nó vào

– lắm chuyện

Rửa mặt xong e ra ghế ngồi bật máy tính bật ít nhạc nghe cho đỡ buồn, sáng sớm ngày ra chỉ có nhạc nhẹ mới làm tâm hồn khoan khoái sảng khoái lạ thường. Nghe được 3 4 bài e có điện thoại, NA gọi xuống nhà mở cửa cho e ấy, đến nhanh thế chứ lị. Mới có hơn 7 rưỡi mấy phòng ngoài im như tờ, ờ cũng phải có đi học nữa đâu dậy sớm làm gì cho mệt. Em đi chậm xuống dưới nhà, đi mạnh là cái eo nó giựt giựt báo đau ngay mợ khổ ghê. Xuống tới nơi, xe cộ vứt đầy nhà hơi hướm mùi xăng e cố lách qua từng cái xe để mở cửa cho NA. Cái cửa lâu ngày không chêm dầu vào bánh nên khá kít, e cố lắm mới đẩy được 2 cánh ra. Trước mặt e là NA đang đứng cạnh xe mặt mày hớn hở, 2 má hồng hồng do nắng sớm càng tôn lên vẻ đẹp trong trẻo ngây ngô của cô bé. E chỉ muốn chạy ra thật nhanh mà ôm mà hôn ngấu nghiến lên cái khuôn mặt ấy cơ mà sợ đau nên thôi

– mua gì mà nhiều thứ thế kia – e ngó thấy 2 túi to treo trên xe liếm mép hỏi

– e mua cả bữa trưa luôn mà hihi – NA lây tay hất tóc mái sang 1 bên trông đáng yêu lắm

– ui giời, chu đáo quá cơ…ơ

NA chạy lại ôm chặt lấy e làm e hơi bất ngờ,đầu cô bé áp sát vào ngực em 2 cánh tay bé nhỏ của NA siết chặt lấy vùng eo e thật chặt thật chặt như muốn xóa tan đi nỗi nhớ sau vài ngày không gặp. Mắt e nhắm chặt, răng cắn chặt lấy môi các múi cơ trên người gồng lên để chống lại cơn đau đang ập tới, nó đau lắm đau dữ dội, nước mắt e dường như muốn trào ra, e cố gắng dùng cái hạnh phúc cái ấm áp của tình yêu mà NA đang trao cho e để nén chặt cơn đau lại, 2 cánh tay run run vòng qua người cô bé ôm lại, trao cho e ấy hơi ấm của e

– em nhớ a lắm – NA thủ thỉ, cái mũi tinh nghịch chọi vào ngực e buồn buồn

– anh cũng…nhớ em – giọng e yếu ớt

– dạ – NA càng ôm chặt e hơn, cơn đau ngày càng tăng làm chân e bủn rủn muốn khụy xuống, tay trái e đặt nhẹ lên chỗ đau

– anh, anh làm sao vậy, sao người a run lên thế – NA ngửa khuôn mặt ngây ngố nhìn e

– trời ơi, mặt a làm sao thế này – NA buông e ra đặt 2 bàn tay nhỏ nhắn mát lạnh lên sờ vào má e, đôi mắt NA tỏ rõ vẻ lo lắng

– à..ờ…anh…bị…ngã xe ấy mà – e nắm nhẹ tay cô bé đang đặt trên má e, 1 tay ấn nhẹ lên eo kìm cơn đau

– hic, nó sưng lên này, lại còn thâm nữa, a đau lắm không – mắt NA rưng rưng

– không sao đâu, a bị nhẹ ấy mà – giọng e yêu ớt, mặt nhăn lại rúm ró

E buông vội tay NA ra năm chặt lấy cánh cửa, đầu gục lên vai lúc này e đau quá rồi, không chịu nổi nữa chân như mất hết sức lực

– ANH, anh làm sao vậy – NA đỡ cánh tay e sợ hãi

– anh..anh – e gồng tay lên dựng người dậy

– sao tay a giữ chặt lấy eo vậy, a bỏ tay ra e xem nào ?

– Đừng…đừng

Nhưng không kịp nữa rồi, cô bé đã nhấc được tay e ra vén vạt áo lên

– trời…ơi, a bị nặng vậy, e làm a đau lắm đúng không…hức..hức…sao anh…không…nói…hức hức…em xin lỗi..hu..hu – cô bé nước mắt lưng tròng 2 tay năm chặt tay e run rẩy

– thôi nào, a không sao đâu, nín đi mọi người nhìn kìa – e ôm lấy cô bé, vuốt nhẹ lên mái tóc thuôn dài của e ấy an ủi

– hức…hức…e xin lỗi a…hu..hu..tại e làm a đau…em..xin lỗi..

– a hết đau rồi mà, đừng khóc nữa, mà e có biết a bị đau đâu mà có lỗi ngốc này – e kéo cô bé ra lau nước mắt cho cô bé, tội e anh toàn làm e khóc thôi

– anh…anh bị thương…hức… sao…hức…không nói em..hức – NA vừa nấc vừa nói như trẻ con

– anh sợ e lo mà, với lại giờ a cũng đỡ rồi cô bé ngốc này có vậy mà cũng khóc – e nhéo má NA

– tại e làm a đau mà, a đau e cũng đau nên e khóc

– đáng yêu quá cơ, cho a thơm cái

– ứ giận rồi, ai bảo bị ngã xe mà không nói e, ứ cho hôn – NA khoanh tay trước ngực làm mặt giận

– nhưng a phải thơm e 1 cái a mới đỡ đau ý, giờ vẫn còn đau này hic – e nhăn mặt giả bộ

– thật không ? – 2 mắt NA long lanh kiểu này này

– ừ thật – e phì cười

– thật mà cười à hứ

– ơ, không a nói thật mà hic – e năn nỉ

"Chụt" bất ngờ NA đặt nhẹ lên môi e một nụ hôn ấm nóng

– đấy nhé, thơm rồi nhé hết đau chưa hi – NA nhìn e cười tủm

Người e lúc đấy nóng ran lên, tim đập mạnh không thể cưỡng lại được nữa e ôm ghì lấy cô bé, hôn khắp mặt cô bé. Bị bất ngờ NA khẽ chống cự, miệng ú ớ nhưng chỉ được vài câu đã bị môi e bịt kín. Bờ môi e quấn chặt lấy môi cô bé ngọt lịm, mấy ngày rồi không được ôm được ôn e nhớ nó lắm. NA dần dần cũng đáp lại nồng nhiệt không kém tay e ấy đã ôm chặt lấy e nhưng chỉ 1 tay thôi vì sợ làm e đau. 2 người cứ thế quấn lấy nhau không dứt chỉ đến khi có tiếng chân bước nhẹ trên cầu thang mới chịu buông. Má NA ửng đỏ, 2 bàn tay đan vào nhau ngại ngùng

– ờ thôi để a dắt xe lên

– dạ – NA lí nhí

Đúng lúc đấy 1 e đi xuống, e này ở tầng 4 rất ít khi gặp cũng không xinh nhìn bình thường thấy cầm cái ô chắc đi ra ngoài gặp thằng ất ở nào đấy, 3 mặt nhìn nhau chẳng ai nói ai câu nào. Em ra dắt xe NA đứng trong nhà mắt nhìn xuống chân, còn cô bé kia quất mông đi thẳng kệ mợ e éo quan tâm. Xách 2 túi đồ lên phòng NA đi trước e đi sau, cô bé cứ nằng nặc đòi cầm hộ cơ mà e không cho, nhìn cồng kềnh thế nhưng khá nhẹ vì toàn rau là chủ yếu. Nhìn thấy con e e là 2 đứa tíu tít cười cười nói nói làm như vài năm mới gặp không bằng. Mang 2 túi đồ vào bếp e lôi mớ rau thơm ra nhặt, thấy e 1 mình ngồi làm NA lăng xăng chạy lại can

– a đang đau đấy, lên ghế ngồi đi để e với Tú Anh làm cho hi

– ôi giời có mớ rau ấy mà a nhặt tí là xong – e tặc lưỡi

– đúng đấy, bà cứ để a t nhặt đi đau mặt chứ có đau tay đâu anh nhỉ hì – con e liếc đểu sax nó trả thù e vụ lúc sáng đây mà

– ừ nhỉ, vậy a nhặt đi hi còn xào nấu để e lo – đậu xanh

– ừ…ừ

Ngọc Anh nay chiêu đãi bữa bún ốc, bún thì mua sẵn còn ốc cũng được người ra khêu cho giờ chỉ việc xào lên thôi. Cơ mà ngon lắm, bún mới nên không chua cộng với tài nấu nướng của cô bé bữa sáng càng thêm ngon hơn. E đánh lèo 1 phát đi 2 bát bún, NA với con e mỗi người 1 bát. Ngồi ăn cô bé cứ nhìn e cười cười thi thoảng mải nhìn quá quên cả ăn làm e phải nhắc mấy lần . Ăn xong e với NA rửa bát người rửa người trướt bát cho nhanh, thật ra chả có nhiều 1 cái nồi ba cái bát tô 3 đôi đũa 3 cái thìa với 1 cái muôi nhưng e vẫn tranh vào rửa cùng, mấy khi NA đến nhà chơi đâu phải tỏ ra ta đây galang chăm chỉ tí chứ . Thế mà mãi mới xong làm con e ngồi ngoài la eo éo.

Vì NA có nói sang đây học bài nên ăn xong bôi thuốc cho e đầy đủ cô bé bắt đầu bỏ sách ra ngồi học và tất nhiên con e cũng học theo luôn. Nản ghê, toàn chăm không đúng lúc thôi thì mn học chả nhẽ mình lại lười, e ngồi máy tính tìm tài liệu để làm báo cáo sắp nộp phần 1 rồi thời gian không còn nhiều. Đoạn này e cắt nhá chả có gì ngoài gõ bàn phím cả, à vài lúc e đá lại chỗ NA ngắm e ấy học hì nhìn má với môi cô bé lúc ấy chỉ muốn hôn cho vài cái . Im lặng gần đến trưa e mới mở lời

– nấu cơm thôi, a đói rồi

– a đi mà nấu, không thấy tụi e đang học à – con e làu bàu

– hì, a đói à để tí nữa e với Tú Anh nấu rồi ăn nhé, giờ e học nốt bài này đã hi – đấy NA của e hiền dịu thế cơ mà chả bù cho con

– ừ, e học xong đi rồi nấu cũng được cũng còn sớm ấy mà hì

– thế ai vừa kêu đói ý nhỉ ? – con e lườm

– ơ

– hihi – NA bụm miệng cười

Mợ cái con quạ này chuyên gia phá đám e cú thế cơ mà đếch làm gì được nó ngoại trừ trận sáng nay, ngồi nghĩ lại vẫn thấy buồn cười

Trưa nấu cơm, NA với con e e chịu trách nhiệm chế biến món ăn còn e gánh phần cắm cơm với nhặt rau

– a làm báo cáo đến đâu rồi – NA vừa rán cá vừa hỏi

– a mới làm được chút thôi may đề a chọn không khó lắm hì

– chủ quan nha xí

– đâu có tại nó cũng giống giống 1 phần bài báo cáo thực tập vừa rồi nên a làm được chứ đâu chủ quan

– biết được ý hihi, à a bị ngã xe sao chân tay không việc gì mà lại còn bị sưng ở eo là sao ?

– à lúc a ngã eo a bị đập vào viên gạch nên thế ấy mà còn chân tay thì có quần áo đỡ cho rồi nên không sao – e lấp liếm

– thật ạ, thế quần áo rách tơi bời còn gì hi

– ừ ừ rách hết mà a vứt đi rồi

– vâng, mà a đi làm sao mà ngã vậy ?

– a vấp phải ổ gà ấy mà đường xấu quá toàn ổ gà ổ voi thôi, e từ nay đi đứng cẩn thận nhé hì

– e biết rồi hi

Lại cặm cụi nấu tiếp, nói chuyện thêm tí nữa chắc cá cháy đen xì luôn

Bữa ăn diễn ra khá nhanh chóng vì trời nóng và Ngọc Anh phải về sớm trông nhà. Tội cô bé thật sáng sớm đã dậy mua đồ rồi phóng xe sang phòng e nấu ăn, trưa cũng lại cơm nước cho e ngồi nghỉ được tí lại phóng xe về. Ngoài đường nắng nóng đông đúc e thân con gái đi xe 1 mình e lo lắm nhỡ làm sao chắc e hối hận mà trách mình không quan tâm đến cô bé để e ấy quá vất vả vì e. Sau này e sẽ cố gắng bù đắp cho NA nhiều hơn không để tình trạng này diễn ra nữa.

Vừa về đến nhà cô bé gọi điện báo ngay cho e, giọng cười khúc khích. E bắt NA ngủ 1 giấc cho lại sức mệt mỏi cả sang rồi. NA ngoan ngoãn nghe theo trước khi ngủ còn bắt e hát ru nữa, nay là ngoại lệ nhá mọi lần toàn tối thôi. Hát xong e cũng đánh 1 giấc luôn đến tận chiều tối mới mò dậy. Nhấc đt đã có tin nhắn của NA

– a nhớ bôi thuốc với ăn uống đầy đủ đấy, vậy vết thương mới mau lành được nghe chưa, mà đau quá a phải báo e ngay không được giấu đâu a làm vậy e buồn lắm e sợ lắm a đau e cũng đau mà. Thôi e học bài đây a bye bye a hi

– ừ a biết rồi, a xin lỗi a không muốn e lo a mới làm thế, từ nay a có chuyện gì sẽ kể hết cho e nghe đừng giận a nhé thôi a phụ Tú Anh nấu cơm đây hì

– e nhắn lại luôn

– dạ hihi – NA cũng thế nhắn lại tức thì

E mò dậy con e đang nấu cơm rồi, chắc cũng sắp xong nó giục

– a đi tắm đi rồi ăn cơm

– ừ, nay ăn sớm thế

– ăn sớm cho khỏi nóng bức, à tí nữa ăn xong a nhớ uống thuốc đấy NA có nhắn tin dặn e mua thuốc giảm đau cho a, gớm quan tâm quá cơ – nó bĩu môi

– kệ t, tập trung mà nấu đi, t đi tắm

E cầm quần áo vào toilet không quên dúi đầu nó 1 cái can tội troll e

– a thích chết không hả ?- nó quay lại lườm

– nấu cơm đê – e đóng cửa cái rầm mặc xác bộ mặt hậm hực của con e

Tắm táp cơm nước xong xuôi e leo lên ngồi máy tính tiếp, con e thì ngồi nghịch điện thoại. Tối nay mấy e không thấy sang chơi gì phòng ai cũng bật đèn học hết chăm voãi ra. Tính lượn sang troll cái chơi cơ mà nhìn xuống cái eo e lại sợ thôi kệ rước họa vào thân làm gì khổ ra. Cơ mà cả ngày không nói chuyện với mấy đứa cũng thấy nhớ nhớ các thím ạ . Nhung hôm nay e ít gặp có gặp thì gặp lúc Nhung ra ngoài đi chợ với phơi quần áo thôi còn đâu Nhung toàn trong phòng. Thi thoảng Nhung ngó qua hỏi han e xem vết thương thế nào rồi về phòng tiếp hết.

Đấy chiều tối chán ngát e type ngắn, đêm cũng không có gì ngoài việc nhắn tin với NA nhưng e không up lên đây đâu các bác lại bảo sến

À bữa nay e không hát nhé NA sợ e đau không cho hát chỉ nhắn tin chúc ngủ ngon thôi thế nhé hết ngày 21

Yêu thích truyện tiên hiệp hay thì đọc tại đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.