Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 67 – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 67

Edit: Liz

Beta: TH

Đi du lịch là không thể nào, kể cả kì nghỉ dài hạn cũng không thể đi.

Mấy ngày nay Kiều Hạ nghỉ ngơi, vất vả lắm mới tĩnh dưỡng tốt, vậy mà tối qua lại bị anh ép đến kiệt sức. Thảm hại hơn đó là sau khi kết thúc cô vẫn không được ngủ đủ!

Bởi vì, cái kia của anh mới vừa “làm xằng làm bậy” trên người cô nhất định phải cùng cô trao đổi chút cảm nhận.

Kiều Hạ cực kỳ thẹn thùng, trên mặt nổi hai rặng mây đỏ, nhỏ giọng: “Có gì mà trao đổi chứ?”

Cố Duyên Xuyên bưng ly nước ấm đến bên miệng cô, nghiêm mặt nói: “Dĩ nhiên là có rồi, chúng ta vừa mới bắt đầu nếm thử cái này, kinh nghiệm còn chưa đủ. Chỉ có trao đổi thì cục cưng mới có thể cảm nhận được…”

Anh dừng một chút, trong mắt hiện lên nụ cười, “Sau này anh mới có thể tiến bộ, mới có thể khiến cục cưng thoải mái hơn.”

Kiều Hạ: “…”

Mặc dù hai người mới vừa bắt đầu thử, nhưng anh lại không biết xấu hổ nói kinh nghiệm bản thân chưa đủ. Rõ ràng là các thể loại anh đều rất thuộc cơ mà!

Không phải đã nói nam sinh ở phương diện này đều là thiên phú dị bẩm, tự học thành tài đấy sao.

“Thì cảm giác rất tốt.” Anh kiên trì không ngừng truy hỏi, cô không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt trả lời.

Lời này là trăm phần trăm thật lòng.

Mặc dù sau hai lần cô đã mệt muốn chết, ngay cả sức để xuống giường đi rót nước cũng không có, nhưng mà trải nghiệm cái tư thế kia… Khoái cảm mãnh liệt, pháo hoa trong đầu không ngừng nổ tung.

Cố Duyên Xuyên nghe câu trả lời, đáy mắt thấp thoáng ý cười, lại hỏi: “Mấy tư thế vừa rồi, cục cưng có thích không?”

Cái này cũng muốn hỏi sao? Kiều Hạ đỏ mặt, khẽ cắn môi dưới, “Đều thích.”

Cố Duyên Xuyên đặt ly nước sang một bên, ôm lấy cô gái nhỏ chỉ mặc độc đồ lót vào lòng.

Đáp án như thế hiển nhiên không thể làm anh vừa ý, cho nên anh tiếp tục truy hỏi: “Vậy cũng quá chung chung rồi, cục cưng thích nhất tư thế nào?”

Kiều Hạ:… Không đúng! Hỏi như thế có phải cặn kẽ quá không?

“Thì là tư thế thứ hai.” Cô suy nghĩ một chút, giọng mềm nhũn, hận không thể vùi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ au vào ngực anh.

Cố Duyên Xuyên cúi đầu nở nụ cười, sắc mặt vui vẻ và thỏa mãn, “Cục cưng, chúng ta quả nhiên tâm linh tương thông. Anh cũng thích cái tư thế thứ hai nhất.”
Ăn xong cơm tối trong căng tin, Cố Duyên Xuyên nắm đôi tay lạnh như băng của cô vào túi áo mình.

Một tay khác của Kiều Hạ cầm ly trà sữa, hút một hơi, giơ lên cao đưa cho anh “Đây là vị mới ra, em uống thử thấy rất ngon, anh có muốn thử một lần không?”

Cố Duyên Xuyên cho tới bây giờ không quá thích đồ ngọt, nhưng là cô đưa nên không từ chối lần nào cả.

“Ừ, ngon.” Anh uống thử, ánh mắt nhìn về phía cô đầy vẻ dịu dàng.

Kiều Hạ vui vẻ cười lên, uống thêm vài ngụm, hỏi: “Hôm nay anh không có lớp sao, buổi tối định làm gì?”

Cố Duyên Xuyên trả lời: “Mấy ngày trước nhận một công việc về phần mềm trò chơi, lát về phòng ngủ làm.”

Kiều Hạ “wow” một tiếng, chân thành nói: “Bạn trai của em thật là lợi hại.”

Cố Duyên Xuyên cười, vừa định nói gì thì có một chiếc xe bỗng dừng ở ven đường. Từ bên trong xe có một người đàn ông mặc âu phục màu đen, hơn ba mươi tuổi bước ra.

Người đàn ông đi tới trước bọn họ, đầu tiên là nhìn Kiều Hạ, nhìn mười giây rồi đột nhiên cười một tiếng, “A Xuyên, con chẳng chịu nói con có bạn gái với chú một tiếng.”

Kiều Hạ thấy vậy có chút xấu hổ, cúi đầu không nói gì.

Cố Duyên Xuyên bảo vệ cô, lông mày nhăn lại, không rõ nguyên do ông xuất hiện ở đây, “Chú tìm cháu có việc gì sao?”

Cố Hoài nói rõ lý do: “Ông cụ xế chiều tim có chút vấn đề, giờ đang trong phòng làm giải phẫu, cũng không biết tình hình thế nào. Cháu đi một chuyến với chú đến bệnh viện xem sao.”

Nói xong, anh ta đè thấp giọng, hiển nhiên là đứng ở phía anh: “Nhỡ đâu ông cụ tỉnh, nhìn thấy ba người kia đứng trông trước giường bệnh, cháu lại không có ở đó thì chẳng phải để bọn họ đóng hết vai con cháu hiếu thảo sao.”

Cố Duyên Xuyên trầm tư chốc lát, cuối cùng nói: “Vâng, lát cháu với chú đi, cảm ơn chú.”

Anh quay đầu nhìn Kiều Hạ, quàng lại khan quàng cổ cho kín lại, “Trong nhà có chút chuyện, anh về trước xem sao, cục cưng lên trên lớp đi.”

Kiều Hạ nghe được bọn họ nói chuyện, mặc dù không có hoàn toàn hiểu rõ tình hình nhưng cũng mơ hồ cảm thấy nghiêm trọng, gật đầu nói: “Vâng, anh đi đi.”

Cố Duyên Xuyên sờ đầu nhỏ của cô, giọng dịu dàng: “Anh không có ở đây, cục cưng phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân, đợi anh quay lại.”

“Ừm, em biết rồi, anh yên tâm đi.” Kiều Hạ đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh.

Đến cạn lời với cô Hạ, uống bò húc mà có thể tăng tinh lực =)))))

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.