Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 64 – Botruyen
  •  Avatar
  • 45 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 64

Edit: Kali

Beta: TH

Trước đó, Kiều Hạ thỉnh thoảng lướt dạo trên mạng, từng đọc qua một bài post rất hấp dẫn.

Tiêu đề của bài post là: “Trong cuộc đời, bạn đã từng trải qua chuyện nào đáng xấu hổ nhất?”

Cô nhớ mình đã đọc qua rất nhiều câu trả lời.

Có một người ghi: Vốn định mỉm cười thật là thục nữ trước mặt nam thần, kết quả lại cười ra tiếng heo cộng thêm combo chảy nước mũi nữa.

Người khác viết: Vừa chúc đối tượng đi xem mắt ngủ ngon, cuối cùng lại gặp nhau ở hẻm núi trong game Liên quân mobile.

Còn có một người ghi: Đang mặc váy ngủ, đi dép lê, để mặt mộc, tóc tai rối tung, thì gặp phải bạn trai cũ dắt bạn gái mới xinh đẹp đi chơi.

Mà bây giờ, Kiều Hạ cảm thấy những câu trả lời kia hoàn toàn không xi nhê gì! Bởi vì lúc này đây, cô đang gặp phải tình huống xấu hổ hơn gấp trăm lần những tình huống kia nữa.

Không có chút đề phòng nào, cũng không có chút báo trước, giáo sư của bạn trai cứ thế xuất hiện trước mặt cô, tịch thu quyển vở viết H mà cô ngồi viết hơn nửa tiếng.

Nhưng đó cũng không phải chuyện kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là, giáo sư nói sẽ đọc lên cho cả lớp nghe?

Đọc cái gì chứ, ở giảng đường hơn một trăm người này, đọc các loại play và tư thế trên giường mà cô viết sao!

Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Kiều Hạ không có chút nào đường sống.

Trong chớp mắt, trong đầu cô xẹt qua một ý nghĩ: Nếu ném gương mặt này đi, cô có thể đi đến phòng giáo vụ xin tiến hành thủ tục chuyển trường luôn được không?!

Cầm tập vở của cô là một cô giáo đeo kính, họ Trần, 47 tám tuổi rồi.

Cô Trần ho khan một tiếng, nâng gọng kính, đây là tư thế chuẩn bị bắt đầu đọc.

Tay Kiều Hạ nắm chặt lấy cây bút bi, tay bắt đầu không nhịn được run rẩy, ngoài mặt rất bối rối, trong lòng… Càng cực kỳ hoảng sợ.

Giống như có một ngàn con cừu nhỏ chạy trong lòng cô: Hu hu mình viết truyện XXX không những bị cô giáo nhìn thấy, còn muốn đọc trước lớp nữa.

Cố Duyên Xuyên cảm giác được người bên cạnh đang khẩn trương và bứt rứt, trong lòng cảm thấy rất kinh ngạc.

Suốt nửa tiếng này mỗi lần anh quay qua nhìn cô ở bên này, đều nhìn thấy cô im lặng vùi đầu viết gì đó, giống như là đang ghi chép và suy nghĩ câu hỏi của cô giáo vậy.

Anh cầm bàn tay nhỏ đang run nhè nhẹ của cô, nhỏ giọng, quan tâm hỏi: “Làm sao vậy? Thấy trong người không khoẻ không hả?”

Kiều Hạ không biết giải thích với anh thế nào, “Không, không phải không thoải mái, mà là, mà là…”
Cố Duyên Xuyên cười “ừm” một tiếng, ánh mắt từ màn hình chuyển qua nhìn cô.

Kiều Hạ rất vui vẻ, “Cám ơn anh nhiều, em lấy về tiếp tục viết tiểu luận đây.”

Cô vươn tay muốn lấy máy tính đi, Cố Duyên Xuyên lại giữ tay cô lại, ánh mắt đầy vẻ áy náy, “Cục cưng, rất xin lỗi.”

Kiều Hạ trừng mắt nhìn, không hiểu gì cả, “Đã xảy ra chuyện gì, làm sao đột nhiên anh lại xin lỗi em?”

Cố Duyên Xuyên – ôm xốc cô lên, đặt trên bàn, khẽ cắn lỗ tai cô, giọng nói trầm thấp mê người, “Đến bây giờ anh mới biết, cục cưng muốn anh như vậy.”

“Là lỗi của anh, luôn không để ý đến nhu cầu sinh lý của cục cưng.” Giọng anh đầy kiềm nén, khẽ cười.

Kiều Hạ bị anh nói đến nỗi đỏ mặt, “Anh đang nói lung tung gì vậy?”

Cái gì mà nhu cầu sinh lý chứ, không phải là một cách nói khác là cô chưa được thỏa mãn dục vọng hay sao.

Nhưng cô làm gì có!

Cố Duyên Xuyên trầm thấp cười ra tiếng: “Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên [2], đây là có viết. Mỗi người đều có dục vọng, cục cưng không cần ngại ngùng chuyện này.”

[2] Trong “Lễ Ký – Lễ Vận” của Khổng Tử có viết: “Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên”, đại ý là việc ăn uống và quan hệ nam nữ là những ham muốn lớn của con người.

Dừng một chút, anh bình luận, “Em viết những chuyện này, anh xem qua đều rất tốt, nhưng thiếu kinh nghiệm thực tiễn, vẫn có nhiều chênh lệch so với thực tế.”

“A hả?” Kiều Hạ ngu ngơ vài giây, đột nhiên phản ứng kịp, quay đầu nhìn lại máy tính của mình.

Nhìn file đang mở trên màn hình thì cả người cô hoàn toàn ngây ngẩn.

Phía trên màn hình không phải là những truyện XXX mà thuở đầu cô viết sao?

Bản giấy mất rồi, vậy mà lại quên xóa bản word, bây giờ toàn bộ lại còn bị anh đọc được!

Hu hu não cô là não con cá vàng gì đây, bây giờ đi mua mấy hộp não làm bằng bạch kim và sáu quả óc chó bồi bổ đầu óc còn kịp không.

Tác giả có lời muốn nói:

Lão sói xám Xuyên Xuyên: Cừu nhỏ nuôi đã lớn rồi, có thể ăn rồi, hắc hắc.

*Nghe đâu chương sau làm thịt*

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.