Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 63 – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 63

Edit: Er

Beta: TH

Nói xong câu cuối, không những bị dẫn sang đến chuyện kết hôn mà Kiều Hạ trong lúc mơ hồ còn bị đưa tới phòng đọc sách, bắt phải nhớ năm mươi từ đơn tiếng Anh!

Cố Duyên Xuyên đưa sách từ đơn tiếng anh cho cô, lật trang đầu tiên, “Một chút nữa anh sẽ kiểm tra, thuộc lòng đi rồi ngày mai anh mới đưa cục cưng đi ăn kem nổi tiếng.”

Kiều Hạ: “…”

Bỗng nhiên có cảm giác mình như một cô nhóc bị cha mẹ giám sát học tập rất nghiêm.

Nhưng cô thật sự rất thích ăn kem ở nhà hàng cơm Tây kia, cho nên… Anh nói như vậy chỉ có thể nghe theo.

Sau khi học thuộc từ đơn tiếng anh, Kiều Hạ bật điện thoại lên, mở tin nhắn kia ra xem.

Lúc nãy vừa nhìn thấy tin nhắn, đầu óc cô đã lập tức mơ màng, chỉ thấy vô cùng nhiều tiền!

Sợ anh gửi nhầm tin nhắn, còn chưa đếm xem được bao nhiêu, cô đã kích động chạy đi tìm Cố Duyên Xuyên.

Lúc này, cô ngồi trước bàn, dùng đầu ngón tay út của mình chọc màn hình, đếm tỉ mỉ một lần, sau đó bị số tiền lớn này làm giật mình.

Cô lập tức đi dép lê nhỏ vào, “loẹt xoẹt” chạy tới chỗ anh.

Cố Duyên Xuyên đang ở trong phòng gấp quần áo, Kiều Hạ ngồi xuống trước mặt anh, khẩn trương hỏi, “Có phải anh nhầm không, gõ nhầm vài con số nữa sao!”

So với dáng vẻ vội vã của cô thì sắc mặt của Cố Duyên Xuyên thận trọng hơn nhiều, bế cô ngồi lên đùi mình, bình tĩnh nói, “Cục cưng, anh không gõ nhầm số.”

Kiều Hạ kinh ngạc trừng to mắt, nói chuyện không lưu loát, “Vậy vậy… Anh có biết anh gửi cho em bao nhiêu tiền không?”

“Anh biết.” Cố Duyên Xuyên cười một tiếng.

Anh thẳng thắn thành khẩn nói, “Lúc trước anh đã đầu tư một khoản tiền lớn vào thị trường chứng khoán nên tạm thời không thể rút ra được. Trong tài khoản chỉ còn lại khoảng một nghìn vạn, chỉ mới đưa cho cục cưng một nửa số tiền còn lại đó.”

Kiều Hạ: “???”

Chỉ? Số tiền lớn như vậy, sao anh lại sử dụng từ “chỉ” để hình dung chứ!

“Bình thường em ăn một bữa cơm ở căng tin, thỉnh thoảng mua chút đồ ăn vặt và trà sữa, một tháng tiêu không vượt quá một nghìn năm. Coi như là anh đưa em tiền sinh hoạt hằng ngày thì cũng không cần nhiều như vậy, căn bản là em dùng không hết.”

“Sao lại dùng không hết?” Cố Duyên Xuyên nhìn cô, cười nói, “Không phải mấy cô gái đều thích dạo phố mua quần áo và túi xách sao?”

“Anh hi vọng về sau cục cưng đi trên đường nhìn thấy cái gì muốn mua thì sẽ không cần do dự mà mua luôn.”
Nghĩ nghĩ, cô đột nhiên đề nghị, “Buổi tối anh có đi học đúng không, cho em đi với anh nhé.”

Cố Duyên Xuyên đương nhiên muốn ở cùng cô, nhưng anh cũng biết chuyên ngành của anh đối với không người học qua mà nói rất chán nản và không thú vị cỡ nào.

“Không cần đâu, cục cưng sẽ cảm thấy nhàm chán.” Anh từ chối.

Kiều Hạ lắc đầu, nhìn anh, mềm giọng nói, “Không sao, em vẫn rất tò mò rằng mỗi ngày anh học gì. Anh cho em đi nghe một chút, được không?”

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt trong suốt của cô thì yêu cầu to lớn gì Cố Duyên Xuyên cũng đồng ý, huống chi chuyện này vốn là kỳ vọng của anh.

“Được.” Trong mắt anh xuất hiện ý cười.

Tới buổi tối, trong phòng học trừ mấy hàng đầu đều không có ai ngồi, hai người họ đi tới hàng ghế thứ ba ngồi xuống.

Kiều Hạ vốn ôm hứng thú rất lớn đi nghe môn học của anh, nhưng tình hình thực tế đối với cô mà nói, những gì giáo sư nói giống như văn thần tiên trên trời viết ra vậy.

Không chỉ hoàn toàn không hiểu mà còn càng nghe càng buồn ngủ.

Cô không nhịn được mà ngáp một cái, không thể tiếp tục nghe được nữa, nếu không thì tuyệt đối sẽ mê man tại chỗ.

Kiều Hạ suy nghĩ vài giây, lấy một quyển vở nhỏ trong cặp sách ra, quyết định làm vài chuyện có thể khiến tinh thần mình nâng cao.

Không sai, chính là viết truyện H.

Đã rất lâu rồi cô không viết, đã quên mất cách viết xe chấn thế nào rồi.

Lúc trước viết cô đã ảo tưởng nam chính là người đang ngồi bên cạnh mình, chính xác giờ còn thành bạn trai của cô, đây là duyên phận thần kỳ đến mức nào chứ!

Đang cầm bút viết “xoạt xoạt” thì Kiều Hạ nghe thấy giáo sư đang giảng bài đột nhiên nói, “Thời gian thảo luận đã kết thúc, các bạn sinh viên nói ra suy nghĩ của mình một chút.”

Cô ngẩn người, có chút nghi hoặc, vừa mới thảo luận gì sao?

Đang muốn quay đầu hỏi Cố Duyên Xuyên thì đã thấy giáo sự bước vài bước đến trước mặt mình, sau đó mạnh mẽ rút quyển vở nhỏ trong tay cô, nghiêm túc mở miệng.

“Tốt! Tất cả mọi người im lặng, bây giờ tôi sẽ đọc lý giải của bạn nữ này về vấn đề này.”

Kiều Hạ: “?!!”

Cô viết truyện H sẽ bị đọc trước mặt mọi người sao?

Tình huống gì vậy, cứu mạng với!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.