Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 61 – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 61

Edit: Kali

Beta: TH

Sáng hôm sau, Kiều Hạ bị đau đến mức choàng tỉnh.

Bụng truyền đến từng cơn khó chịu, dựa theo kinh nghiệm nhiều năm thì cô gần như có thể kết luận rằng mình đã tới tháng.

Bình thường cuối tháng cô mới tới ngày, bây giờ chỉ mới giữa tháng thôi mà. Suy nghĩ một lát, Kiều Hạ đoán có lẽ là do tác dụng phụ của thuốc kia, nên mới đến sớm như vậy.

Nhưng mà cô không chuẩn bị gì cả, không cần nghĩ cũng biết nhất định đã vấy đầy ra ga giường rồi.

Kiều Hạ cảm thấy xấu hổ và vô cùng ngượng ngùng.

Lần đầu tiên ở nhà người ta đã làm bẩn giường rồi! Lát nữa không biết phải mở miệng thế nào đây, thật lúng túng quá mà.

Cô muốn thoát ra khỏi lòng anh, sau đó muốn lén lút thu dọn tàn cuộc. Nhưng mới động đậy một chút, Cố Duyên Xuyên đã mở mắt ra.

Nắng sớm ban mai nhàn nhạt ngoài ô cửa sổ chiếu xuống, anh nhíu mày, kinh ngạc: “Hôm nay sao cục cưng dậy sớm vậy?”

Kiều Hạ da mặt mỏng, dễ đỏ, lông mi dài run rẩy mấy cái, thỏ thẻ nhìn anh: “Em, em làm bẩn ga giường của của anh rồi.”

Trong mắt Cố Duyên Xuyên hiện ra vẻ nghi ngờ, nhất thời chưa hiểu ra.

Kiều Hạ tiếp tục, nhỏ giọng giải thích, “Em tới tháng rồi, nhưng trước đó em không ngờ. Sau đó thì, cứ như vậy, xin lỗi anh…”

Cô cúi đầu, vẻ mặt có chút ảo não, mặt đỏ hồng, như một đứa trẻ vừa mắc lỗi.

Sau khi Cố Duyên Xuyên hiểu ra, anh bật cười nhẹ, nhéo khuôn mặt vừa mềm vừa nhỏ nhắn của cô, dịu dàng nói: “Chuyện này có gì to tát chứ, không cần nói xin lỗi.”

“Cục cưng bây giờ có bị đau bụng không?” Anh lo lắng hỏi.

Tuy anh không quá hiểu rõ chuyện này của con gái, nhưng trước kia hồi cấp 3 cũng từng tận mắt thấy trong lớp có một bạn nữ bởi vì tới tháng mà mặt trắng bệch.

Bạn nữ chảy mồ hôi nhiều đến ướt sũng cả quần áo mà vẫn kiên trì lên lớp. Cuối cùng đau đến hôn mê bất tỉnh, rồi được đưa đến phòng y tế của trường.

Quần nhỏ của cô đang bị anh cầm trên tay, mặt cô vừa đỏ vừa nóng rẫy: “Sao anh đột nhiên lại nhớ tới việc giặt mấy thứ này chứ?”

Vòi nước vẫn chưa đóng, Cố Duyên Xuyên tiếp tục giặt, vẻ mặt rất bình tĩnh, hoàn toàn không cảm thấy đây là chuyện khó khăn gì.

Anh cầm một cục xà phòng, chà xát, trả lời: “Giờ cục cưng không thể đụng vào nước lạnh, nếu không sẽ không tốt cho cơ thể.”

Nhìn động tác của anh, Kiều Hạ xấu hổ đến chết. Đồng thời trong lòng còn cảm thấy vô cùng kỳ quái, làm sao anh có thể bình tĩnh mà giặt mấy thứ đó của cô như vậy chứ.

“Trước đây mỗi lần tới tháng, em đều tự giặt, không sao đâu, em không yếu ớt như vậy.” Cô thuyết phục anh.

Cố Duyên Xuyên nghe vậy lại nói: “Cục cưng của anh, đương nhiên anh phải nuôi trong lồng kính rồi. Lần sau không được như vậy nữa, em phải biết chăm sóc bản thân.”

“Nhưng, nhưng mà…” Kiều Hạ khẽ cắn môi dưới, đỏ mặt, giọng nói cũng rất nhẹ: “Mấy thứ này rất ô uế.”

Cố Duyên Xuyên cười cười, giặt xong rồi thì vắt khô, “Cục cưng, không bẩn chút nào.”

Thấy cô vẫn còn thẹn thùng, anh cong môi, rất nghiêm túc nói: “Cục cưng, giữa chúng ta đã là quan hệ rất thân mật rồi, em không cần phải ngượng ngùng mấy cái này. Huống chi đêm qua…”

Dừng một chút, ý cười càng sâu, “Ngay cả “bánh ngọt” của em anh cũng ăn rồi.”

Nghe anh nhắc lại như vậy, một màn tối qua lại hiện lên trong đầu, Kiều Hạ không cảm thấy tốt hơn, ngược lại… Mặt càng nóng hơn.

Chỗ đó của cô… Làm sao mà lại biết thành bánh ngọt rồi.

“Cục cưng, tối nay cho anh ăn thêm một lần nữa có được hay không?” Con ngươi đen thẫm của anh ngập ý cười, chẳng chút đứng đắn nào.

Mặt Kiều Hạ đỏ bừng, xoay người rời đi.

Hừ, còn muốn ăn đến nghiện hay sao? Đồ xấu xa, sau này không cho anh ăn nữa.

TH: Bạn editor edit “đại phôi đản” (trong chương vừa rồi là “đồ xấu xa”) = thứ mất nết mà t cười đau cả bụng =))))

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.