Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 60 – Botruyen
  •  Avatar
  • 36 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 60

Edit: Tiêu

Beta: TH

Trải qua lần này, lòng Kiều Hạ cuối cùng cũng đã hoàn toàn nguội lạnh. Cô chặn số điện thoại di động của Triệu Như Mi và xóa nó. Từ nay về sau, có lẽ cô sẽ không bao giờ liên lạc lại với bà ta nữa.

Cố Duyên Xuyên cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ. Một người phụ nữ tâm địa xấu xa cứ như vậy mà buông tha thì quá hời cho bà ta rồi.

Anh không gọi cảnh sát vì không có bằng chứng thuyết phục, và quan trọng hơn, anh không muốn Kiều Hạ bị đưa đến phòng giam thẩm vấn và bị hỏi về sự tình xảy ra đêm ấy.

Nếu bà ta đã thích bỏ thuốc cho con gái mình như vậy, bà ta cũng có thể nếm trải cảm giác ngất đi sau khi uống thuốc mê là như thế nào.

Hoạt động ngày thường của Triệu Như Mi rất dễ xác định. Bà ta thích giao tiếp và nơi náo nhiệt. Về cơ bản, tất cả các bữa tiệc từ lớn tới nhỏ đều sẽ tham dự.

Thật trùng hợp, mấy ngày này có một bữa tiệc từ thiện được tổ chức vào buổi tối.

Mấy chỗ thế này lắm thầy nhiều ma, để người phục vụ đưa một ly rượu sâm banh đến tay bà ta cũng không phải việc gì khó.

Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Triệu Như Mi hơi nhíu lông mày, có chút không tỉnh táo nhưng bà ta chỉ cho là đã uống quá nhiều, không để tâm lắm, nói lời tạm biệt với một vài người bạn rồi mang theo túi rời tiệc.

Tài xế đang đợi bên ngoài. Triệu Như Mi chưa kịp đi đến, một chiếc xe tải phóng đến trước mặt cô, hai người đàn ông to lớn bước ra và kéo bà ta vào trong xe.

“Các người muốn làm gì?” Triệu Như Mi kêu lên, sợ hãi.

Không ai trả lời. Người đàn ông ngồi bên cạnh bà ta đã cầm chiếc khăn đã được tẩm thuốc mê, nhanh chóng bịt miệng bà ta lại. Chưa đến một phút sau, bà ta đã ngất xỉu.

“Tiểu Ngũ, lái xe.” Một người đàn ông ra lệnh.

“Vâng!” Chàng trai tên Tiểu Ngũ đạp chân ga, lái chiếc xe đến cửa hộp đêm.

Sau đó, hắn ta ôm Triệu Như Mi đang ngất từ trong xe đi vào, tìm một chiếc ghế sofa trống đặt bà ta nằm xuống.

“Anh Vĩ, cứ vậy trả hai mươi vạn rồi ra tay, việc làm ăn này dễ dàng thế?” Tiểu Ngũ kích động, không thể tin hỏi lại.

Người đàn ông trầm ổn hơn gật đầu: “Đây là yêu cầu của khách hàng. Đi thôi, chúng ta đi lấy tiền rồi đến một thành phố khác. Người phụ nữ này ăn mặc khá sang trọng, chắc chắn không phải loại dễ chọc vào.”

“Được thôi, hai mươi vạn, đủ để chúng ta thoải mái tiêu trong một thời gian.”

Trước khi rời đi, Tiểu Ngũ tháo lấy sợi dây chuyền trên cổ Triệu Như Mi và chiếc nhẫn trên tay bà ta.

“Nhặt xác” là hoạt động thường xảy ra trong các hộp đêm. Với Triệu Như Mi mà nói, bà ta có bị nhặt hay không hoàn toàn phụ thuộc vào số của bà ta rồi.

“Ừm… Vậy em sẽ đợi anh trở lại, chúng ta cùng nhau ngủ.”

Kiều Hạ nói xong, cứ nghĩ rằng anh sẽ đứng dậy và đi vào bếp, nhưng đột nhiên anh lại kéo dây áo của chiếc váy ngủ xuống.

Cố Duyên Xuyên cúi đầu và cắn nhẹ một cái.

Kiều Hạ: “!!!”

Cô cố đẩy anh ra nhưng lại hoàn toàn không có lực, khuôn mặt cô nóng bừng: “Anh đang làm gì vậy, tại sao đột nhiên…”

Những lời còn lại cô không thốt thành lời.

Cố Duyên Xuyên dừng lại và ngước nhìn cô, đôi mắt đen của anh ánh lên một nụ cười.

“Cục cưng, em đã quên sao, anh đã từng nói nơi này của em có mùi thơm mềm mại, ngọt ngào giống như một chiếc bánh ngọt.”

“Em không phải vừa mới đồng ý cho anh ăn sao?” Cố Duyên Xuyên hỏi lại.

Kiều Hạ: “…”

Từ bao giờ cô đồng ý loại yêu cầu vô lý như vậy, cô nào có!!!

Nhưng Cố Duyên Xuyên không nghe lời bào chữa của cô, vùi đầu xuống và tiếp tục. Ăn xong “cái bánh” bên này, anh lại đi ăn cái bên kia.

Sau khoảng năm đến sáu phút, giọng nói của Cố Duyên Xuyên nghe có vẻ dễ chịu hơn. “Bây giờ anh không đói nữa rồi. Cục cưng, chúng ta đi ngủ thôi.”

Kiều Hạ: “?!!”

Anh cứ tung lắm chiêu như vậy, lúc nào mình mới phản kháng lại được đây.

Đêm đó, Kiều Hạ có một giấc mơ. Trong giấc mơ này, cô giống như lần trước, biến thành một chú cừu nhỏ, đáng thương.

Nhưng lần này, con sói lớn không chịu buông tha cho cô mà dùng móng vuốt, vuốt ve đầu cô và khẽ mỉm cười: “Chờ đợi một thời gian dài, cuối cùng cũng béo lên và có thể ăn rồi.”

Kiều Hạ – cừu con nhỏ “be be” khóc lớn.

Cảm ơn em Tiêu đã tham gia chương này cùng với team.

Còn 10 chương nữa hoàn chính truyện nha~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.