Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 57 – Botruyen
  •  Avatar
  • 36 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 57

Edit: Pol

Beta: TH + Er

Kiều Hạ vốn cho rằng vài ngày nữa buổi tiệc mới diễn ra, chỉ cần mua váy và đôi giày sandal là đủ, nhưng không ngờ Triệu Như Mi vẫn không ngừng bảo cô thử thêm quần áo.

“Mẹ, mẹ đã mua cho con quá nhiều rồi.” Kiều Hạ từ chối.

Tính cô không thích ăn diện, bình thường cũng chỉ mặc những bộ đồ nhãn hiệu có giá cả tương đối hợp lý. Chưa hôm nào giống hôm nay, mua nhiều quần áo như vậy, hơn nữa bộ nào cũng có giá mấy vạn.

Triệu Như Mi cười cười: “Con có ngốc không vậy? Có cô gái nào mà không thích có nhiều quần áo chứ? Bây giờ là tuổi ăn diện, có nhiều chiếc váy nhỏ xinh không tốt sao?”

Nói xong, bà lại lấy một chiếc váy đen hở vai từ trên giá xuống, “Con mặc chiếc váy này vào chắc chắn rất đẹp, mau vào thử một chút xem nào.”

Kiều Hạ đành phải cầm lấy chiếc váy đi vào thử đồ.

Mặc dù cảm thấy mua hơi nhiều, nhưng trong lòng cô thật ra rất vui. Trước kia mẹ sẽ không bỏ thời gian và công sức đi dạo phố với cô như vậy, còn tự mình chọn váy với giày cho cô nữa.

Đi dạo phố được ba bốn tiếng, họ tới một nhà hàng riêng tư gần đây. Sau đó, Triệu Như Mi đưa cô đi làm tóc.

Kiều Hạ chỉ uốn tóc, cũng không tốn quá nhiều thời gian. Sau khi cô làm xong, Triệu Như Mi vẫn còn đang nhuộm tóc.

Triệu Như Mi mở miệng nói: “Nơi này rất gần công ty của Quý thị. Hạ Hạ, con ở đây chờ mẹ cũng không có chuyện gì làm, hay là con đi mua ít bánh ngọt cho A Hành đi. Thằng nhóc đó gần đây theo chú Quý học tập xử lý chuyện công ty nên rất vất vả.”

Kiều Hạ kinh ngạc không thôi, vậy mà mẹ lại chủ động quan tâm tới Quý Hành? Bọn họ không phải vẫn trong trạng thái như nước với lửa sao?

Triệu Như Mi như đoán được suy nghĩ trong lòng cô, thở dài, “Năm đó mẹ chia rẽ gia đình vốn hoà thuận của cậu ta, là mẹ có lỗi với nó. Chỉ là mâu thuẫn giữa hai chúng ta quá sâu, có lẽ cậu ta sẽ vĩnh viễn không chấp nhận mẹ, mẹ muốn bồi thường cũng không có cơ hội. Nhưng mà…”

Ánh mắt bà liếc liếc nhìn Kiều Hạ, sắc mặt chân thành và tha thiết nói: “Tuổi hai đứa cũng xấp xỉ nhau, bình thường vẫn có thể ở chung được. Mẹ hi vọng con có thể quan tâm tới thằng bé nhiều hơn, coi như là bồi thường sai lầm trước kia của mẹ.”

Kiều Hạ không có tâm tư gì, nghe xong chỉ cảm thấy mẹ thật sự bởi căn bệnh mà thay đổi rất nhiều, trở nên khác hoàn toàn so với trước kia.

“Vậy bây giờ con sẽ đi tìm Qúy Hành.” Cô cầm túi xách định đi.
Cố Duyên Xuyên đương nhiên không muốn cô tặng quà gì có ý nghĩa kỉ niệm, vì thế trực tiếp trả lời: “Tặng phong bao lì xì đi.”

Kiều Hạ ngẩn người, mắt hạnh đen nháy xoay chuyển, nghi ngờ hỏi, “Đưa tiền, vậy không phải quá thô tục à?

“Không đâu.” Cố Duyên Xuyên nửa lừa gạt nửa giải thích, “Cục cưng em suy nghĩ chút đi, em vì anh ta hao tâm tốn sức chọn một món quà. Đợi đến sinh nhật của em, anh ta khẳng định cũng muốn hồi đáp. Anh ta lại không biết em thích gì, nghĩ tới nghĩ lui cũng phiền toái. Không bằng bọn em tặng lẫn nhau phong bao lì xì, bớt việc, cũng sẽ không xảy ra sai lầm.”

“Thật không?” Kiều Hạ hơi bị thuyết phục, suy nghĩ một chút nói, “Vậy… Em sẽ tặng cho anh ấy phong bao lì xì trên WeChat nhé.”

“Được.” Cố Duyên Xuyên cong môi, cười khẽ một tiếng.

Anh nói tiếp nhưng không cười nữa, biểu cảm trịnh trọng hơn, “Cục cưng đưa anh thời gian và địa điểm tổ chức tiệc đi. Chờ sau khi kết thúc, anh đi đón em.”

Chỉ cần vừa nghĩ đến mẹ cô lòng anh luôn luôn cảm thấy hơi bất an, nhưng vẫn vô cùng hy vọng là do chính mình quá lo lắng. Không thì, cuối cùng cô gái nhỏ của anh sẽ thương tâm đến nhường nào.

“Được ạ.” Kiều Hạ cười trả lời, “Chắc là năm, sáu tiếng sẽ kết thúc, đến lúc đó chúng ta có thể ra ngoài xem phim!”

Tiệc sinh nhật của Quý Hành tổ chức ở một khách sạn rất nổi tiếng trong thành phố A.

Đông người tới nên không khí vô cùng náo nhiệt. Toàn bộ buổi tiệc Kiều Hạ đều được Triệu Như Mi dẫn đi. Chào hỏi giữa một đám phu nhân, nghe họ hàn huyên chuyện trò.

Tất nhiên lúc giao tiếp sẽ không thể thiếu rượu. Sau khi cụng ly, Triệu Như Mi đột nhiên nhớ tới điều gì, chợt nói xin lỗi: “Thật ngại quá, hôm trước tôi vừa mới làm một ca phẫu thuật nhỏ. Bác sĩ đã dặn qua, không thể đụng vào rượu, ly rượu này…” Bà cười cười, đưa ly đang cầm trong tay cho Kiều Hạ, “Không bằng để con gái tôi uống thay.”

Mọi người sẽ không vì loại chuyện nhỏ này mà dị nghị. Kiều Hạ cũng không muốn sức khỏe mẹ cô vì uống rượu mà xảy ra vấn đề, hơn nữa nồng độ rượu cũng không cao.

Sau khi nhận lấy, cô ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu.

Sau khi nói chuyện với người này, Triệu Như Mi lại dẫn cô đi gặp người khác. Sau các cuộc trò chuyện ngắn, rượu đương nhiên đều là Kiều Hạ uống giúp.

Không được bao lâu, Kiều Hạ cảm thấy đầu có chút choáng váng, đứng cũng có chút không vững nên nắm tay Triệu Như Mi, mơ màng hỏi, “Mẹ ơi, rượu này bao nhiêu độ thế, sao con cảm giác mình hơi say?”

Triệu Như Mi đỡ lấy người lung lay sắp ngã của cô, “Đây là rượu Úc nhập khẩu, chỉ số nồng độ rượu so với rượu trong nước thì cao hơn một chút. Không sao đâu, mẹ dẫn con lên phòng trên nghỉ ngơi.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.