Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 5 – Botruyen
  •  Avatar
  • 38 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 5

Edit: Pii

Beta: TH + Sun

Phần sau của tiết học trôi qua rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã hết giờ.

Chọn môn học không nhất thiết phải nghe giảng, các bạn sinh viên đã sớm thu dọn sách vở xong, chờ giáo sư nói tan học là ngay lập tức nhấc túi rời đi.

Kiều Hạ không gấp như vậy, chờ sinh viên trong phòng ra hết phân nửa mới chậm rì cầm bút và chai nước cất vào cặp.

“Ừm… Tớ đi trước đây, hẹn gặp lại.” Cô cười, vẫy vẫy tay với Cố Duyên Xuyên.

Tuy không phải rất thân quen, nhưng tốt xấu gì cũng ngồi cùng bàn hai tiết. Anh không chỉ giúp cô trả lời câu hỏi của giáo sư, mà còn cho cô rất nhiều xúc cảm, trong lòng cô vẫn rất cảm ơn anh.

“Cậu…” Môi mỏng của Cố Duyên Xuyên mấp mở một nửa, chỉ nói một từ.

Đảo ánh mắt, nhìn vào một góc nhỏ phía trong, anh không nói gì đột nhiên dừng lại.

Kiều Hạ có thói quen nói chuyện với người khác thì luôn nhìn thẳng vào mắt đối phương, bởi vì chiều cao hai người khá chênh lệch nhau cho nên cô phải ngẩng mặt lên nhìn anh.

Cố Duyên Xuyên hạ mi mắt, thấy khuôn mặt không son phấn cùng với đôi mắt trong suốt ngập nước, không hề chớp mắt của cô. Dáng vẻ rất nghiêm túc lắng nghe.

Sao lại ngoan ngoãn như vậy chứ, thoạt trông cứ như là học sinh cấp 3 vậy.

Cả tính cách lẫn học vấn đều thuộc loại ưu tú, không giống như những người khác. Anh không nhịn được nghĩ đến bộ dáng của cô khi quy củ mặc đồng phục sinh viên màu lam pha trắng, cột tóc thắt bím đuôi ngựa.

Nghĩ đến hình ảnh này, cặp mắt đào hoa lành lạnh của anh cũng hiện lên vài phần ý cười.

Kiều Hạ vẫn nhìn anh, thấy anh một lúc lâu không nói gì, cô nghiêng đầu một chút, khuôn mặt xinh đẹp hiện ra vẻ hơi hoang mang: “Cậu muốn nói gì với tớ sao?”

“Không có gì.” Cố Duyên Xuyên nhếch môi cười, cầm mũ áo đội lên cho cô, giọng điệu ôn hoà: “Buổi tối rất lạnh, đừng để bị cảm mạo.”

Kiều Hạ bị động tác của anh làm cho mặt đỏ đến tận mang tai.

Đối với cô, đây là lần đầu tiên được người khác phái quan tâm như vậy.

Hơn nữa chủ nhân của động tác này lại còn là một chàng trai đẹp vô cùng, cô nhất thời không quen.

“Ừm… Vậy cậu cũng về sớm một chút đi.” Nói xong Kiều Hạ ba chân bốn cẳng chuồn nhanh.

Nhìn bóng lưng cô rời đi, Cố Duyên Xuyên cất vài bước, cúi người xuống nhặt lên một cái khuyên tai hình thiên nga.

Nó sáng lấp lánh nằm trên mặt đất, không biết là rơi xuống từ lúc nào.

Cố Duyên Xuyên bị câu nói “lần đầu tiên” khiến trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Anh nắm lấy viên kẹo đường kia, xé vỏ giấy bọc bên ngoài ra rồi cho vào miệng, là vị đường matcha.

Đúng như anh suy nghĩ, quả nhiên ngọt đến phát ngấy, rất nhiều năm không có nếm qua đồ nào ngọt như vậy.

Nhưng anh không cảm thấy chán ghét, mà dường như có hơi thích.

Môi cong cong, Cố Duyên Xuyên vui vẻ cười một tiếng, đáp lại cô: “Ừm, rất ngon.”

Kiều Hạ mừng rỡ, kinh ngạc chớp mắt, thì ra nam sinh rất dễ dỗ thế nha.

“Cái đó… Vậy về sau khi cậu không vui, đừng có hút thuốc, ăn kẹo sẽ ngon hơn!”

“Được.” Cố Duyên Xuyên lôi tất cả thuốc lá và bật lửa ra, ném vào trong thùng rác bên cạnh: “Tôi sẽ không hút thuốc nữa.”

Oà, anh cũng thật dễ khuyên bảo!

Kiều Hạ coi như là làm một chuyện tốt, rất có cảm giác đạt được thành tựu, vui sướng cười rộ lên: “Vậy cậu mau trở về đi, tớ bị mất một khuyên tai, mình về lớp học tìm.”

Cố Duyên Xuyên ho nhẹ một tiếng, thần sắc lộ ra một vẻ mất tự nhiên: “Tôi giúp cậu cùng tìm.”

Kiều Hạ nhìn không ra, trái lại thực cảm kích: “Oa, vậy cảm ơn trước nha.”

Đẩy cửa đi vào, trong phòng học tối như mực, Cố Duyên Xuyên ấn công tắc đèn, đi theo Kiều Hạ đến vị trí họ ngồi vừa rồi.

Tất nhiên là không có khả năng tìm được.

Tìm xung quanh vài vòng, Kiều Hạ thất vọng lắc đầu: “Có lẽ rớt trên đường rồi, không tìm được…”

Cố Duyên Xuyên chủ động đề nghị: “Tôi đôi khi lên lớp sẽ nhìn qua chỗ này, có lẽ trùng hợp sẽ tìm được. Không bằng cậu cho tôi phương thức liên lạc, nếu tôi thấy sẽ nhắn qua cho cậu.”

Kiều Hạ rất thích khuyên tai này, nghe vậy liền gật đầu, ngọt ngào cười: “Vậy được, chúng ta thêm WeChat đi!”

Lấy điện thoại di động mở giao diện WeChat, cô bỗng nhớ đến nữ sinh lần trước bị anh cự tuyệt: “A, tớ nhớ là hình như cậu không có WeChat!”

Cố Duyên Xuyên chuẩn bị mở WeChat thu tay về ngay: “…Vậy thì số di động đi.”

Kiều Hạ nghi ngờ nhìn anh: “Nhưng mà, cậu không phải vừa rồi mới nói, di động của cậu đã quá hạn sử dụng lâu rồi sao?”

Cố Duyên Xuyên: “…”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.