Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 49 – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 49

Edit: TH

Làm, làm chuyện khác ư?

Trong đầu Kiều Hạ treo dấu hỏi chấm to đùng.

Một nam một nữ, ngủ cùng một phòng, trên cùng một chiếc giường. Dựa vào hiểu biết của mình về anh, cô cảm thấy cái “chuyện khác” chắc chắn không phải hai người chỉ đùa giỡn nhau cho vui.

Nhưng… Bây giờ bọn họ đang ở trong nhà bác mà, nếu như làm ra động tĩnh nào to thì chẳng phải xong đời sao!

Cô cảm thấy anh chắc không đến nỗi không suy nghĩ hậu quả, lại rất tò mò anh đến để làm gì.

“Anh muốn làm gì?” Đôi mắt như quả hạnh của cô ngập nước, hoang mang đặt câu hỏi.

Cố Duyên Xuyên không đáp lại, mà dùng giọng điệu thương lượng nói với cô, “Cục cưng, hiện tại mới mười tám tuổi, còn quá nhỏ. Nếu anh ăn cục cưng, hình như không thích hợp lắm. Nhưng nếu đợi cục cưng lớn hơn thì hay, anh không kiềm được nóng vội, cho nên bây giờ cục cưng có thể…”

Anh dừng lại, đôi mắt cụp xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía cô, cất tiếng khàn khàn hỏi: “Trước hết để anh ăn một nửa, được không?”

Kiều Hạ ngẩn người, bị câu nói của anh làm cho vừa ngạc nhiên vừa thẹn thùng, “Ăn một nửa? Anh có ý gì?”

“Đừng sợ, tất cả giao cho anh, cục cưng à em chỉ cần…” Cố Duyên Xuyên nhếch mép cười, ý cười rộ lên: “Nằm hưởng thụ là được rồi.”

Vẻ mặt Kiều Hạ ngơ ngác, hưởng thụ? Cô hưởng thụ cái gì cơ chứ?

Trong lúc cô nhất thời chưa kịp phản ứng lại, váy ngủ của cô đã bị kéo lên đến tận hông.

Sau đó một hành động dứt khoát, bàn tay lành lạnh có vết chai chạm lên lớp vải phía trên.

Kiều Hạ: “?!!”

Cô xấu hết muốn chết, sao người này lại không nói tiếng nào chạm vào chỗ đó của cô chứ! Không đúng, kế cả có nói cũng không được đụng vào!!

“Anh, anh… Mau bỏ cái tay ra.” Mặt cô đỏ lựng như quả cà chua chín, giọng nói khẩn trưng đến nỗi phát run.

“Cục cưng, anh tuyệt đối không làm tổn thương em đâu…” Giọng điệu Cố Duyên Xuyên vừa trang trọng lại vừa cười nhẹ, con ngươi u ám lúc này nhuốm lên ngọn lửa rực rạo, “Anh chỉ muốn để em cảm nhận được thoải mái từ trước đến nay trước từng có.”

Tay anh hơi cong lại, cách lớp vải quần lót làm bằng chất liệu cotton, nhẹ nhàng thổi, vô cùng dịu dàng mà đầy kiên nhẫn. Dường như đang thực hiện trò chơi nào đó làm người khác vui vẻ.

Dưới động tác của anh, ngón chân nhỏ nhắn của Kiều Hạ dần co lại, không kiềm được rên “a” một tiếng.

Bị mắng như vậy, Cố Duyên Xuyên trái lại rất muốn cười, cô gái nhỏ của anh thật sự rất ngoan, lúc tức giận vẫn mắng loại câu “bại hoại” như học sinh tiểu học vậy.

Nhưng cười nhất định không thể cười thành tiếng, anh làm bộ thành khẩn giải thích, “Cục cưng, anh sai rồi, thật xin lỗi.”

Kiều Hạ phồng má, mắt toé lửa nhìn anh, không nói lời nào.

Cố Duyên Xuyên suy nghĩ vài giây rồi xốc chăn lên đắp lại cho cô. Còn mình thì nằm xuống bên cạnh, làm bộ chuẩn bị nhắm mắt đi vào giấc mộng.

Kiều Hạ không hiểu ý anh, muốn đi hỏi một chút, nhưng lại nhớ tới lời mình vừa nói, không ổn, thế sẽ tự vả mặt mình.

Vì thế, cô lấy điện thoại di động ra, nhắn một tin hỏi: [Anh làm gì vậy?]

Nghe được tiếng “tinh” vang lên, Cố Duyên Xuyên mở ra xem, môi cong cong nhưng cố nén lại: “Anh chọc cục cưng giận, anh không xứng đắp chăn chung với em.”

Kiều Hạ nhíu nhíu mày, gửi tin nhắn cho anh: [Trong phòng bật điều hòa, anh không đắp chăn sẽ bị bệnh đấy!]

Cố Duyên Xuyên nhìn, nghiêm túc nói: “Kể cả có đổ bệnh, cũng là phạt anh tội làm cục cưng giận.”

Nói xong, anh rất thức thời ho khan hai tiếng, để Kiều Hạ vốn đang kiên định cũng dao động mấy phần.

Cô dĩ nhiên là không thể trơ mắt nhìn anh chết lạnh rồi phát sốt được. Do dự một chút, cô chán nản thở dài, rốt cuộc cũng mở miệng nói, “Được rồi, em không giận anh nữa, anh vào đắp chân ngủ với em.”

“Anh có thể ôm cục cưng ngủ không?” Anh được ước lấn tới.

Trong lòng cô vẫn còn chút tức giận, không đáp lại.

“Cục cưng nếu không đồng ý thì đã chứng minh không thật sự tha thứ cho anh. Vậy anh không xứng đắp chung chăn với cục cưng đâu.” Cố Duyên Xuyên nhíu mày.

“Có thể.” Kiều Hạ nhỏ giọng lại không cam lòng nói.

Một giây sau, ngay lập tức mình bị chàng trai phía sau ôm lấy.

Ôi, thật sự cô không thể đấu lại với anh mà.

Lời editor: Vừa edit vừa nản cái tụi yêu nhau này ghê.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.