Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 21 – Botruyen
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 21

Edit: TH

Trước đó Cố Duyên Xuyên chưa từng tổ chức sinh nhật.

Không ai sẽ chúc mừng anh, ngay cả người mẹ thân sinh của anh là Hứa Khanh Viện cũng vậy. Tất cả đều cho rằng sinh ra anh là một quyết định cực kì sai lầm.

Hứa Khanh Viện từng rất hận chồng mình, không thể nào thôi oán hận ngay cả trong mơ. Toàn bộ đều trút hết cơn phẫn nộ lên người con trai bà.

Hai mươi mấy năm trước, Hứa Khanh Viện là một vũ công múa bale vô cùng đẹp. Tất cả mọi người đều nói bà muốn đứng trên đỉnh sân khấu này hào quang bắn ra bốn phía.

Nhưng sau khi kết hôn, vì chồng là Cố Thanh Nham và đứa bé mới được sinh ra, nhịn đau bỏ qua cơ hội không dễ gì mới có được là trở thành vũ công hàng đầu cả nước.

Tuổi trẻ của Hứa Khanh Viện tin tưởng vào tình yêu, cũng tin tưởng mình trả giá là đáng giá. Nhưng bánh xe số mệnh lại cho bà một cái tát thật đau.

Thời điểm bà mang thai bốn tháng, chính mắt thấy chồng mình càng ngày càng khác thường. Đối tượng mà khiến ông ta vượt quá giới hạn chính là nhân viên ở quầy lễ tân.

Kể cả bằng cấp, khí chất hay diện mạo, mọi thứ cũng không bằng vợ mình. Đối với người kiêu ngạo như Hứa Khanh Viện mà nói, đây chính là một sự sỉ nhục.

Trước kia mong chờ đứa bé sinh ra nhiều bao nhiêu thì hiện tại bà căm ghét nó bấy nhiêu.

Đứa trẻ này tồn tại một giây đều nhắc nhở bà, chính bản thân tự quyết định cùng hy sinh là ý nghĩ ngu xuẩn nhường nào.

Cho nên sau khi sinh con, Hứa Khanh Viện đã làm được. Chưa từng ngó xem cũng chưa từng ôm, giống như hai người xa lạ.

Thế là từ nhỏ đến lớn, Cố Duyên Xuyên chưa bao giờ nhận được sự khen ngợi và quan tâm từ mẹ mình, càng đừng bàn đến loại chuyện như chúc mừng sinh nhật.

Đối với sinh nhật của mình anh cũng chẳng để ý, cho rằng ngày đó với ngày bình thường cũng chẳng có gì khác biệt.

Nhưng bây giờ không giống vậy.

Bạn nhỏ cùng bàn của mình đồng ý sang năm cũng muốn chúc sinh nhật. Vì câu nói này của cô mà người không có cảm giác gì như anh cũng rất mong chờ ngày đó đến, cùng nói vui vẻ và ngỡ ngàng với cô.

Khóe miệng không kiềm được cong lên, Cố Duyên Xuyên xách bánh ngọt mở cửa, sau khi đi vào, Trương Dương kinh ngạc, “Trong phòng chúng ta ai sinh nhật vậy?”

Cố Duyên Xuyên đặt bánh ngọt lên bàn, “Tôi, lại đây ăn đi.”

Trừ Trương Dương ra, hai người khác cũng kinh ngạc.

Bọn họ chưa bao giờ biết đến sinh nhật của Cố Duyên Xuyên. Trước đó có hỏi qua nhưng anh không nói, dần dà cũng bỏ quên mất chuyện này. Đối với nam sinh thì những ngày thế này đều rất nhạt nhẽo.
“Sao vậy?” Kiều Hạ thấy anh hỏi xong mà nửa ngày chẳng nói lời nào, chủ động hỏi, “Cậu tìm tớ có chuyện gì không?”

“Có.” Cố Duyên Xuyên gật đầu, trịnh trọng mở miệng, “Tớ ước tối nay cậu đến thư viện tự học với tớ.”

Kiều Hạ không nghĩ giống anh, đôi mắt sáng trong veo đầy hoang mang, “Nhưng hôm nay là ngày cá tháng tư, sao cậu lại ước tớ đến thư viện tự học vào ngày này chứ?”

Vẻ mặt Cố Duyên không thay đổi, “Không phải mấy ngày nữa cậu sẽ thi khảo sát sao, học trong phòng không hiệu quả bằng học ở thư viện. Tớ nghĩ bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày mỗi tối đều cùng cậu đi thư viện học, có được không?”

Thấy ánh mắt khẩn trương của anh, tuy trong lòng cảm thấy hết sức kì quái nhưng trong lòng Kiều Hạ vẫn rât cảm động.

Anh không chỉ nhớ cô thi chuyên khảo sát 4 kì mà còn muốn cùng học với cô nữa!

“Được.” Cô không chút do dự đồng ý.

Bước đầu tiên của vấn đề đã được giải quyết, âm trầm trong lòng Cố Duyên Xuyên cũng vơi đi một nửa, nở nụ cười, “Buổi tối chúng ta sẽ ăn cơm ở đây, cậu không cần về phòng ngủ đâu.”

Tám giờ tối, thư viện yên tĩnh.

Hai người tìm một cái bàn trống ngồi xuống. Kiều Hạ lấy từ trong túi ra quyển đề thi tập bốn, đeo tai nghe lên rồi bắt đầu viết.

Trước mặt Cố Duyên Xuyên đặt một quyển sách, nhưng không xem chút nào, tầm mắt anh vẫn luôn theo dõi thông báo trong nhóm chat của phòng ngủ đang không ngừng nhảy lên.

Tất cả ba bạn cùng phòng đều có mặt ở hiện trường tỏ tình.

Trương Dương: [Tác phẩm của người anh em này thật kinh điển! Hoa hồng mua 99 đóa, còn là loại hồng xanh đắt tiền, đựng đầy cả cốp xe!]

Triệu Lập: [Đã bày nến trên mặt đất rồi, người vây xem cũng không ít. Đợi đến 9 giờ sẽ bắt đầu hô lên trên lầu.]

Tống Nghị: [Cố Duyên Xuyên!!! Anh Xuyên đừng ngồi chờ chết nữa, tiểu tiên nữ sắp bị thằng khác cướp mất rồi!!!]

Nhìn qua nơi này, Cố Duyên Xuyên đứng lên, cầm di động đi ra ngoài, gọi đến một dãy số.

Đầu bên kia vừa nghe máy, giọng điệu anh cực kì nghiêm túc, giống như sắp nói một chuyện vô cùng quan trọng, “Vâng, là nhân viên bảo vệ ở trường phải không ạ?”

“Tôi nghe nói có người định thổ lộ tình cảm bằng cách đốt hàng trăm cây nến tại toà nhà số 3 dãy kí túc xá nữ sinh. Tôi cho rằng việc này tồn tại nguy cơ gây ra hoả hoạn, hi vọng các anh đến xử lý.”

“Vâng, không cần khách sáo, phòng cháy an toàn, mỗi người đều có trách nhiệm. Hỗ trợ công tác của các anh là việc sinh viên chúng tôi nên làm.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.