Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 15 – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 15

Edit: Pii, TH

Beta: TH

Hai giờ chiều ngày thứ sáu, trận bóng rổ giữa mười trường được tổ chức tại sân vận động A.

Đến sớm sẽ chiếm được một vị trí tốt. Vì vậy lúc một giờ rưỡi, Triệu Mẫn Mẫn đã hối thúc.

“Điềm Điềm, Duyệt Duyệt, các cậu mau nhanh lên. Chúng ta đi xem bóng rổ chứ có phải lên sân khấu đâu, trang điểm tỉ mỉ làm cái gì?”

“Ấy ấy! Để tớ quẹt son một cái nữa là ok rồi.”

“Tớ cũng vậy, sửa soạn lại một chút, 30 giây thôi!”

Hai người nhanh chóng dọn đồ, mặc áo khoác vào, đeo túi lên người, hỏi Kiều Hạ lần thứ ba.

“Hạ Hạ, cậu thật sự không cùng bọn tớ đi xem trận bóng rổ này sao? Trời hôm nay rất đẹp, không khí rất tốt, cả bốn người chúng ta cùng đi xem, cực tuyệt!”

“Hơn nữa Quý Hành siêu đẹp trai, cậu đi xem với tụi tớ đi, nha nha ~” Kiều Hạ đang có ý định thay đồ ngủ, nghe vậy cười lắc đầu, từ chối lời mời của họ: “Thôi, tớ không thích xem bóng rổ, các cậu cứ đi đi, xem vui vẻ nhé.”

“… Được rồi.” Ba người cũng không miễn cưỡng cô nữa.

Chờ họ đi, Kiều Hạ mở máy tính lên, tìm kiếm tài liệu, bắt đầu dịch văn bản mà thầy giáo giao.

Đang tra một cụm từ chuyên môn thì điện thoại di động trên bàn vang lên, cô dừng động tác đánh máy lại, cầm điện thoại xem.

Là thông báo từ WeChat, Kiều Hạ mở mật khẩu, bấm vào xem thử, cô sửng sốt hơn nửa ngày.

Là tin nhắn của Quý Hành?

Quý Hành: [Trận bóng rổ chiều nay, em có đi xem không?]

Đã hơn nửa năm, hai người mới nhắn tin lại với nhau.

Tin nhắn cuối cùng là vào tháng 11, là ngày sinh nhật của Quý Hành. Quý gia tổ chức cho anh ta một bữa tiệc rất hoành tráng, cô lúc ấy nhắn nói rằng mình không đi, sau đó chúc anh ta sinh nhật vui vẻ.

Khi ấy Quý Hành cũng không rep lại cô.

Kiều Hạ không biết vì sao bây giờ anh ta nhắn hỏi mình, nhưng cô vẫn trả lời: [… Em không đi, buổi chiều em ở phòng làm bài tập.]

Chưa đến ba giây sau, đối phương đáp: [Ồ, không hỏi em, anh nhắn nhầm người.]

Kiều Hạ: “…”
Kiều Hạ trong lòng thầm phỉ nhổ, khe khẽ thở dài một tiếng, không so đo với anh ta: “Đi thôi, anh muốn ăn cái gì, em mua cho.”

Sắc mặt Quý Hành hòa hoãn hơn, cùng cô đi vào căn tin, nhìn một lượt qua menu thực đơn, chỉ vào sườn xào: “Anh muốn ăn cái này.”

“Đi.” Kiều Hạ lấy thẻ cơm ra soát một chút, đưa cơm cho anh: “Anh ăn đi, em ra ngoài chờ bạn.”

Quý Hành đương nhiên cho rằng người cô chờ là bạn cùng phòng hoặc bạn nữ. Nhìn con nhóc lùn này ngốc như vậy, không giống đang yêu đương.

Anh ta cầm cơm tìm chỗ không người ngồi xuống, nhưng mà không đến mấy phút thì đã thấy cô nhóc lùn này và một nam sinh đi vào, sau đó hai người cùng mua cơm.

Hay, con nhóc lùn đó thế mà không tới đây ngồi mà còn ngồi xa anh ta cả đoạn.

Quý Hành cũng không ăn nữa, gác chân đặt đôi đũa xuống, nhìn xem bọn họ làm trò gì.

Sau khi ngồi xuống, Cố Duyên Xuyên liếc mắt bắt gặp ánh mắt vô cùng ác liệt, không cách nào bỏ qua được bèn hỏi: “Nam sinh mặc áo đen kia, cậu có quen biết sao?”

Kiều Hạ vài giây sau mới phản ứng lại, gật đầu một cái.

“Rất thân?” Anh hỏi.

Ở chung dưới cùng một mái nhà mấy năm, ngẩng đầu cái là thấy nhau, chắc cũng gọi là thân thiết. Cô suy nghĩ một lát rồi lại gật đầu.

Ánh mắt Cố Duyên Xuyên khẽ nheo lại: “Quan hệ cũng rất tốt?”

Lúc này, Kiều Hạ không chút suy nghĩ đáp ngay: “Không ổn, thật ra thì… Anh ấy có hơi ghét tớ.”

Cố Duyên Xuyên khẽ cười một tiếng. Ánh mắt đối phương mãnh liệt như vậy, khi nhìn anh sắc như dao, cùng là đàn ông, sao anh có thể không hiểu được.

Ghét bỏ? Chỉ sợ là trái lại thì đúng hơn.

Giấu nụ cười trên môi, anh nghiêm mặt nói: “Kiều Hạ.”

Kiều Hạ ngẩng đầu nhìn: “Hả?”

Cố Duyên Xuyên bình tĩnh nói: “Trên đầu cậu có dính gì ấy, chắc là lá rụng.”

Kiều Hạ không hề nghi ngờ, sờ loạn đầu hai bên trái phải: “Còn không?”

“Vẫn còn.” Cố Duyên Xuyên đúng lên, khẽ nghiêng người, động tác vô cùng thân mật nhẹ nhàng phẩy vài cái trên đỉnh đầu cô gái, làm vẻ tìm kiếm cái thứ không hề có ấy: “Để tớ giúp cậu cho.”

Vừa nói vừa liếc mắt nhìn bên kia, quả nhiên mặt đối phương xanh mét lại rồi bỏ đi. Sau khi anh ta đi, anh mới cong môi, giọng điệu dịu dàng nói: “Được rồi, hết rồi đó.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.