Cô Ấy Rất Đáng Yêu – Chương 14 – Botruyen
  •  Avatar
  • 18 lượt xem
  • 3 năm trước

Cô Ấy Rất Đáng Yêu - Chương 14

Editor: Liz

Beta: TH + Sun

Cố Duyên Xuyên đi tới trước cửa phòng, vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng gõ phím chơi game cạch cạch của hai người bạn cùng phòng, miệng liên tục mắng vài câu thô tục.

Anh bỏ chìa khóa lên bàn, hình ảnh Kiều Hạ đỏ mặt ẩn hiện trong tâm trí anh, giọng nói mềm mại vang lại bên tai: “Tớ muốn về để ngủ trưa.”

Tốt thật, cô giống như một đứa trẻ vẫn duy trì thói quen ngủ trưa. Không như anh, tám năm trước đã quên mất việc ngủ trưa là gì.

Anh không nhịn được tưởng tượng tới hình ảnh lúc cô ngủ trưa.

Có phải cô sẽ mặc một bộ đồ hoạt hình, phía trên lộ ra xương quai xanh, phía dưới lộ mắt cá chân, bộ dạng ngoan ngoãn nằm trên giường đắp chăn.

Cô nhỏ như vậy, cơ thể đều mềm mại hơn nữa lại rất ngoan ngoãn, ôm vào lòng nhất định rất thoải mái.

Shit, thật biến thái.

Trong lòng Cố Duyên Xuyên mắng thầm mình thật không đúng đắn, chưa làm gì đã bắt đầu ảo tưởng bộ dáng lúc ngủ của bạn cùng bàn rồi.

Triệu Lập tức giận đập bàn phím một cái, mắng: “Gì mà chơi game gà như vậy”, vừa quay đầu lại liền bắt gặp một hình ảnh cực kỳ đáng sợ.

Chỉ thấy khuôn mặt của nam sinh một năm số lần tươi cười đếm còn chưa hết một bàn tay mà lúc này đang đứng trước bàn, trên tay cầm một cái chìa khóa, vừa ngắm vừa cười đến mức gió xuân phơi phới!

“Anh Xuyên, anh đang gặp chuyện mừng à, cười vui vậy?”

Triệu Lập trừng to mắt khiếp sợ nói “Anh anh anh sẽ không lừa dối ba người bọn em, lén mua vé số trúng thưởng chứ?”

Dựa theo sự hiểu biết của cậu đối với tính cách và kinh tế của Cố Duyên Xuyên, 500 vạn cũng không thể khiến anh vui vẻ như vậy, đừng nói là giải thưởng lớn mấy ngàn vạn đi.

Tống Nghị xuống lầu lấy thức ăn, đúng lúc mở cửa đi vào thì nghe thấy câu này, liền nói: “Triệu Lập, cậu có bị mù không? Anh Xuyên của chúng ta sẽ vì tiền mà khom lưng sao, bộ dáng này chính là nghĩ đến gái rồi.”

Triệu Lập cùng Trương Dương nghĩ đến mấy ngày trước có tin đồn xác thật lập tức hỏi: “Là Triệu Ngữ Nhu của đội lễ nghi hay là đội trưởng đội cổ động viên – Sở Hinh Nhi?”

“Đều không phải!!!”
Chữ còn chưa viết xong điện thoại reo một tiếng, tài khoản thanh toán gửi tin nhắn đến: GYC đã chuyển cho bạn 10000 tệ.

Không phải chứ? Phía sau có bao nhiêu số 0 thế? Từ Bình dụi mắt hai lần, sau ba lần đếm đã xác định đối phương thật sự gửi cho cậu một vạn tệ!

Nhà tên này không phải có mỏ trong nhà mà là có rất nhiều mỏ!

Từ Bình xóa bỏ dòng chữ còn viết dở kia, vừa xóa bài viết của mình, lựa chọn cúi đầu trước một vạn tệ.

【 Ba ba mạnh khỏe. Ba ba, tạm biệt. 】

Tống Nghị nhanh chóng ăn xong miếng thịt bò, cầm điện thoại tính toán xem lại bài viết một lần nữa, ngắm nhìn những cô gái xinh đẹp trong trường.

Nhưng khi nhấn vào, phía trên hiện lên: 404 not found, bài viết đã bị xóa.

Tống Nghị mờ mịt: “Anh Xuyên, em vừa mở cho anh bài viết xem phải không? Tại sao bỗng dưng lại bị xóa?”

Cố Duyên Xuyên không trả lời mà đàng hoàng hỏi lại: “Đây vốn dĩ là xâm phạm quyền riêng tư của nữ sinh, đem hình của cậu đăng lên cho người khác soi mói thì cậu có vui không?”

Tống Nghị: “…”

Bình thường cũng chưa chắc thấy anh Xuyên có tinh thần trượng nghĩa như vậy, gặp chuyện bất bình lên tiếng giúp đỡ?

Nghĩ mãi không ra, cậu lại đi chơi game.

Cố Duyên Xuyên mở album ảnh ra xem, xem mấy tấm ảnh vừa lưu vài phút trước. Mùa hè năm ngoái, trên mặt cô vẫn còn vài phần trẻ con, tóc cũng không dài như hiện tại mà chỉ mới đến ngang vai.

Không khác nhau lắm, nhất là đôi mắt như làn thu thủy kia, trong veo, sáng rực.

Nhìn lâu rồi mà vẫn chưa đủ.

Tại sao bạn cùng bàn của anh lại có thể thu hút nhiều người thích đến như vậy? Thích đến mức vì cô mà nguyện rơi vào tay giặc. Anh muốn nhanh chóng ôm cô về mà cưng chiều, thỉnh thoảng… Hung hăng bắt nạt cô.

Nhưng bây giờ vẫn không được, lỡ như hù dọa đến cô thì làm sao? Anh muốn từ từ, không thể khiến cô sợ hãi, từng bước một khiến cô thích mình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.