“Vậy em có chịu để cho nó nhìn sao?” Tôi thừa cơ nói theo.
“Không cho!”
“Em có thể mặc thêm chút gì đó, không lộ núm ra là được!”
“…”
“Có được không hả bà xã?” Tôi nhấp em mấy cái thật sâu.
“Ừm … ừm…” Không biết là rên rỉ hay là đồng ý, ngược lại tôi cứ coi như em đã chấp nhận.
Sau một tiếng mà tôi vẫn còn chưa ra, Tĩnh đã bắt đầu xin tha, tôi nói vậy chúng ta nghỉ giữa hiệp, tung người xuống ngựa, đem Tĩnh ôm vào lòng.
“Ông xã, mình đi xem thử xem thằng Phong có trả lời hay không đi?”
“Em mong lắm à?” Tôi giễu cợt em.
“Thì người ta hiếu kỳ thôi mà!” Trên mặt của em lộ ra vẻ hưng phấn, đáng yêu vô cùng.
“Vậy giờ ra coi!”
“Ừm…”
Tôi cẩn thận đẩy cửa phòng ra, ngoài phòng khách đã tối đen, phòng thằng Phong cũng không có ánh đèn. Tôi và Tĩnh khoác áo ngủ, rón ra rón rén ngồi trước máy vi tính, đăng nhập email tôi mới đăng ký.
Thằng Phong không để cho bọn tôi thất vọng, mail trả lời như sau: “Tôi 1m77, 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học xong, dáng dấp có thể coi như đẹp trai chút. Vợ chồng bạn bao nhiêu tuổi? Tôi muốn nhìn hình vợ anh thử, chỗ nào cũng được. Dani.”
“Tên tiếng Anh của thằng Phong là Dani, wao!” Tĩnh nói.
“Mình trả lời nó thế nào?” Tay của tôi lướt nhẹ qua bầu ngực tròn trịa căng đầy của Tĩnh, cảm nhận sự mềm mại ẩn dưới lớp vải tơ áo ngủ, kề tai em khẽ giọng nói.
Tôi vừa nắm lấy đầu vú của Tĩnh, thân thể của nàng lập tức liền mềm nhũn ra tựa lên người tôi. Vòng tay ôm lấy cổ tôi,
“Tùy anh,” em nỉ non nói.
“Cho nó nhìn chỗ nào?”
“Nghe anh!”
“Mình trêu chọc nó môt chút nhé, trước hết cho nó nhìn bụng của em!”
“Được rồi…”
“Bây giờ mình chụp luôn được không?”
“Anh ôm em thêm chút nữa đã!”
“Ừ ừ…”
Sau một phen ôn tồn…
“Bà xã, em cởi đồ ngủ ra đi!” Tôi tay cầm máy chụp hình chỉ huy.
“Bị thấy được thì sao?”
“Thì vậy em nhanh lên chút, chụp một cái là xong, nào!”
“…”
Tĩnh nhìn chăm chăm về hướng cửa phòng thằng Phong một úc, lại lắng tai nghe một hồi, xác nhận là không có động tĩnh gì, mới cởi cái áo ngủ từ trên người ra. Nàng cứ đứng trần trụi như vậy, trong căn phòng khách tối lờ nhờ, ánh đèn ngoài phòng xuyên thấu qua chiếc rèm cửa mỏng manh lọt vào trong, trùm lên tấm thân ngọc ngà gần như hoàn mỹ của nàng. Có thể lờ mờ nhìn thấy đường cong chín muồi quyến rũ của Tĩnh, tưởng tượng rằng em chỉ cách một cánh cửa mỏng manh, không có một chút gì che giấu lồ lộ hiện ra không xa một người đàn ông khác, thằng nhỏ của tôi cũng gần như muốn xé rách quần chui ra.
“Đi nghiêng tới … duỗi thẳng chân ra … đúng rồi cứ để yên như thế nhé, đừng cử động!” Rắc rắc… rắc rắc… ánh đèn flash lóe lên liên tiếp, ghi chép lại mỗi một tấc xinh đẹp của Tĩnh.
“Xoay người lại… cúi người xuống… tư thế này của bà xã thật là dâm!” Rắc rắc…
“Lại chụp một tấm… xong rồi!”
Đang say mê trong bầu không khí dâm mỹ, Tĩnh chợt tỉnh táo lại, vội kéo tôi trở vào phòng.
“Em về phòng trước đi, anh còn muốn chọn một tấm PS một cái rồi gửi cho thằng Phong!” Tôi cười khẽ nói bên tai em.
Tĩnh véo tôi một cái, muốn nói cái gì song lại không lên tiếng, híp mắt liếc xéo, đi vội trở vào phòng ngủ.
Mười lăm phút sau, một email đính kèm tấm hình cái bụng trắng phẳng lì của Tĩnh được gửi đi. Tôi tắt máy tính, nhẹ nhàng đi trở về phòng ngủ mở cửa ra – Tĩnh không ngờ đang không mảnh vải che thân nằm trên giường thủ dâm!
Tôi trợn mắt há mồm nhìn Tĩnh hiền thục đoan trang của tôi đang một tay cầm vú xoa nắn, một tay kia lọt thỏm vào nơi hai chân kết hợp lại, hai bắp đùi kẹp sát vào nhau chà xát. Thậm chí ngay cả khi tôi đi vào phòng vẫn không có dừng lại. Tôi liền nhào tới…
——————————————————————–
Tôi ngây ngô ngồi trước chiếc laptop ở văn phòng công ty, hồi ức cơn vân vũ tối hôm qua, khóe miệng không khỏi lộ ra nét cười. Tối hôm qua bụng Tĩnh đặc biệt nhạy cảm…
Rất muốn kiểm tra mail ngay tại công ty, nhưng tôi biết thứ tốt càng phải cần chờ đợi, cần chia sẻ. Tôi đem laptop về nhà (trong nhà có mạng wifi).
Thằng Phong có chút kỳ quái không hiểu sao dạo này anh chị thường về phòng từ rất sớm.
Trên đầu giường, Tĩnh trong bộ váy ngủ nóng bỏng được tôi ôm vào lòng, trên đùi của em là laptop của toi. Tôi hôn lên vành tai em một cái, “Mau mở xem, anh chờ cả ngày hôm nay đó!”
“Cho anh sốt ruột chết đi, ứ cho anh xem đâu!” Lời tuy nói như vậy, nhưng Tĩnh hiển nhiên cũng sốt sắng giống tôi.
Thư trả lời của thằng Phong là vầy:
“Woa thật là đẹp, không có chút mỡ thừa nào luôn, thật kích thích … Hai bạn chắc còn rất trẻ nhỉ? Muốn giao lưu tình cảm thế nào đây? Lần sau có thể gửi cho tôi hình khác nữa được không? Tôi xưng hô hai bạn như thế nào, thôi tôi gọi là anh trai với chị gái được không? Tôi thích phụ nữ trắng trẻo mịn màng, và lớn hơn mình vài tuổi, tôi nghĩ chị gái nhất định chính là như vậy. Anh chị bình thường có dùng MSN hay là QQ (1 phần mềm chat phổ biến của TQ, giống YM – người dịch chú) không? Tôi thì chiều hay tối đều được, có điều tối thì phải hơi khuya một chút mới được. Dani.”
“Thằng Phong nó nói loại hình nó thích giống như em đó!” Hai tay của tôi mơn trớn lướt nhẹ khắp thân thể Tĩnh.
“…” Tĩnh toàn thân mềm nhũn dựa hẳn lên người tôi, giống như cả người không có tí sức lực nào vậy.
“Thế mình trả lời nó thế nào?”
“Em sao mà biết…”
Tôi chợt nghĩ không biết thằng Phong có phải đang vào mạng ở máy tính trong phòng khách hay không, bèn add nick nó, nó không lên mạng.
“Anh định làm cái gì thế…”
“Trò chuyện với nó một tí.” Tôi cười dâm tiện, “Chúng ta cùng trò chuyện đi!”
“Không bị lộ tẩy chứ?”
“Dĩ nhiên, làm sao nó có thể biết được đó là hai đứa mình!”
“À…” Tĩnh nghĩ đến chỗ thú vị, cũng bật cười.
Đúng lúc này, trên màn hình chợt có một cửa sổ msn hiện ra, thằng Phong lên mạng!
Tôi và Tĩnh trao đổi cho nhau một ánh mắt hồi hộp, mặc dù vốn đã tính toán như vậy, nhưng cái này cũng là quá đột nhiên đi? Còn không chờ chúng tôi kịp nghĩ xem có nên logout tránh, một tin nhắn đã được gửi tới.
“Là anh trai chị gái có phải không?”
“Làm sao bây giờ?” Tĩnh hồi hộp quay đầu nhìn tôi.
“Nói … chào bạn đi!”
“Úc…” Tĩnh đờ đẫn gõ hai chữ này.
“Là anh trai phải không?”
“Nó đang thử dò xét đó.” Tôi cười, “Nói không phải!”
“Oh là chị gái ạ!”
“Gọi chị được rồi, chị gái nghe quê quê.” Câu này là Tĩnh tự đánh.
“Được, thế anh trai đâu?”
“Anh ấy còn chưa tan việc.” Tĩnh bắt đầu chế truyện, dù sao cũng là một người thích chat nhảm, rất nhanh sự hồi hộp đã tan đi.
“Cực như vậy sao, anh trai mình làm nghề gì ạ?”
“Thì công chức văn phòng thôi!”
“Oh thế còn chị thì sao?”
“Cảnh sát!” Tĩnh gõ rồi bật cười!
“Chuyên đi bắt những thằng nhóc xấu xa!”
“Ha ha, chị đùa đấy à?”
“Em là sinh viên à?”
“Vừa tốt nghiệp xong.”
“Oh…ở chỗ nào thế?”
“Ở Thượng Hải!”
“Đi làm chưa?”
“Hiện giờ tạm thời đi làm công nhật, đang tìm việc.”
“Uhm…”
“Anh nhà hay về rất khuya à?”
“Ừm…” Tay phải của tôi lòn vào giữa hai chân của Tĩnh, Tĩnh véo tôi một cái.
“Chị ơi, hình của chị thật là đẹp!” Tôi cười, “Đến rồi.” Tôi nói khẽ vào tai Tĩnh.
“Thích không?” Tĩnh hơi do dự gõ.
“Thích, vừa trắng vừa mịn, thật muốn sờ một cái!”
Tai Tĩnh đỏ ửng. Tôi bật một tiếng cười khẽ, ngậm lấy vành tai em, xem xem em chuẩn bị trả lời thế nào.
Tĩnh khựng lại một chút, rồi gõ, “Nhóc quỷ, có bạn gái chưa?” “Có, có điều ở quê!”