Chap 5-2: Gục ngã trước cửa thien đường ( 18+)
Dm em Nan. Bình thường đi rõ khoan thai lắc la lắc lư cái mông, thế mà hôm nay đi nhanh vkl. Em đuổi mãi mới kịp. Em nó còn định bắt taxi về chứ Em biết em nó chỉ giả vờ thế thôi, nhưng thôi cứ giả vờ nịnh nọt em nó tý và cuối cùng em em cũng đồng ý đi cùng em ra bãi gửi xe. Em nắm lấy tay nó, em nó giật mạnh ra, buông cả cái túi đựng váy. Hê hê tốt quá =)) Thê là em bỏ váy vào cốp ( tại xe không có móc) thầm nghĩ “ Nếu em Nan làm căng quá chia tay thì mang váy qua tặng em H vậy”
Về đến nhà, em còn đang loay hoay khóa xe thì em nó đã chạy biến lên tầng trên nhà nó. Em lủi thủi lên phòng. Ngó qua cửa sổ. Im phăng phắc. Em có gọi điện và nhắn tin giả thích nhưng éo thấy rep Mất 2 ngày như thế. Sang ngày thứ 3 em éo chịu được nữa, đành mò sang nhà nàng. Quen nhau gần tháng nhưng đó mới là lần đầu em sang nhà Nan. 2 phòng cách nhau chừng 20m theo đường chim bay nhưng nếu muốn sang nhà cô hàng xóm thì em phải đi đường chó chạy gồm xuống 6 tầng thang bộ. Lách qua bãi xe và leo lên 5 tầng nhà em nó. Cả đi cả về sơ sơ cũng leo hơn 20 tầng. Thôi đéch vào, có gì thì nhắn tin gọi điện thôi chứ sang tận nhà chơi có mà chết trừ khi cho ở lại qua đêm. Em nó cũng mới sang nhà em có 1 lần hôm giả thích vụ thằng cháu họ. Thôi, coi như lần này em đáp lễ vậy, cũng sang để giải thích chuyện em H với lại đưa cho ẻm cái váy. Dm cái váy hôm đấy em mang về cũng tò mò mang ra mặc thử. Dm đẹp vcl luôn các thím ạ Trông gợi tình vãi, tự soi gương xong quay tay phê vãi Mỗi tội đùi trai nên hơi to với lắm lông
Qua nhà em Nan. Gõ cửa. Em Nan ra mở cửa, thấy em có vẻ ngạc nhiên và thích thú lắm. Em thì mệt phờ ra. Thở hổn hển y như vừa qwerty xong.
– Anh qua đưa cho em cái váy.
– Vậy ạ. Em xin.
Vừa nói vừa giật lấy cái váy. Mặt lạnh tanh
– 2 hôm nay anh đã bỏ ra ngắm nghía. Anh đoán chắc em mặc nó thì đẹp lắm đấy. hay em thử luôn đi.
Em nó khẽ cười nguwongj ngùng bảo anh chờ em tý rồi chạy biến vào nhà vệ sinh, để lại em 1 mình ngồi đợi hồi hộp vãi cả cứt ra quần. 20 phút sau, em nó bước ra. Em đéo thể tin vào mắt và mũi của mình nữa. Em há hốc mồm @@ Em nó trông xinh xắn như 1 bông hoa. Trong chiếc váy trắng cô ấy đi lại trong phòng trông thứt tha dịu dàng như hoa bồ công anh trong gió. Ngoài ra thì cũng phẳng phất mùi thơm thơm. Hình như là dạ hương
Thú tính nổi lên, em ôm chầm lấy cô ấy. Hôn. Em Nan giãy nảy. Nhưng em ghì lại.
– Lan! Anh nhớ em lắm. Anh yêu em.
.. Hôn tiếp. Thật tuyệt vời là em ý đã không còn chống cự nữa. Em đẩy Nan vào góc tường. Hôn vào môi xong hít hà cổ em ý. Mạnh bạo y như kiểu hấp diêm vậy.
Cảm xúc thăng hoa và em cảm giác có gì đó không ổn. Và đúng như tiêu đê của chap này: Em cảm thấy cái sịp của em đã ướt sũng
Chap 6 – Dứt điểm với em H và thằng cháu họ
Part 1
Sau khi phát hiện ra quần ướt ướt, em ngại quá lấy lý do về gấp. Em Nan thì còn lưu luyến cứ bảo anh ở lại chơi thêm đã. Đinh mệnh Hẳn là muốn mình làm tới đây. Tiếc là lúc đấy công lực đã cạn cm nó kiệt rồi Cũng không quên 1 lần nữa khen ẻm mặc váy đẹp dù trong bụng thầm nghĩ “ em cởi truồng mẹ nó ra còn đẹp hơn gấp bội”
Tưởng vụ này coi như êm xuôi ai ngờ tối về đang ngồi xem The voice Kid thì tò tý te em lan gọi điện. Em ý bảo “ anh qua mang váy về đi, đi mà mang tặng cô hôm nọ ý”. Ơ cái đm mặc nát mẹ cái váy rồi bảo qua lấy về tặng đứa khác. Bố con điên
– Ơ sao lại thế em? Cái váy anh mua tặng em và nó chỉ hợp với em thôi. Em không thấy là em vừa mặc đó đẹp như thiền thần đó à? ( Có 1 sự nói dối mạnh )
– Vậy anh giả thích chuyện hôm nọ đi. Cô ấy nà ai mà lại nhớ nhung anh như thế?
Em bắt đầu kể. Kể từ đàu đến cuối, kể thạt sự những gì đã diễn ra, chỉ xen vào 50% là nói dối, đại khái phải tôn em Nan Nồn lên, dìm em H xuống Em Nan nghe xong có vẻ xuôi tai.
H kém em 1 tuổi. Một cô gái thông minh và cá tính. Cô thích nấu nướng và cũng đôi lần làm bánh cho em ăn. Nhà Hà Nội. Bố làm Trung ta Công an, mẹ giảng viên ĐH Kinh tế Quốc dân. Hai đứa quen nhau tại Havard Fuck This University khi em đi học lại Quen xong thân xong đi chơi, về nhà thì chat chít nhắn tin suốt đêm, có việc gì cũng tâm sự cho nhau nghe. Em còn đến nhà H chơi và bố mẹ H cũng biết em. Những tưởng phi vụ này đã ngon nghẻ thì thì đến khi em ngỏ lời với H thì bị cự tuyệt phũ phàng Sau cái hôm đấy em buồn lắm, quyết quên nàng đi và đã quên thật. Gần tháng chả liên lạc gì với nhau chả hiểu thế đéo nào tối hôm đi chơi với bồ thì em nó xuất hiện. Cũng có 1 sự gọi là lăn tăn nhẹ trong tim em và em đã phải niệm thần chú khi ra quyết định: “ Nan Nồn ngon hơn. Nan Nồn ngon hơn!
– Anh với cô ấy có còn gì với nhau. Em không muốn cô nào khác nhớ anh. Trừ em ra.
– Ừ ừ
Dm người ta đẹp trai học giỏi, nghề nghiệp ngon thế này gái theo là chuyện bình thường, sao mà cấm được chứ. Tiên sư em Nan Nhồn ích kỷ vl
– Niệu anh có thể sắp xếp để em gặp cô ấy không? Xen như na anh giới thiệu em với bạn bè vậy.
Đậu má Sau 1 tháng quen em Nan đến nay em mới thấy sự ghê gớm của em nó. Bình thường cứ tưởng hiền. Lơ mơ cái loiaj này tuyển về làm Gấu nó cưỡi đầu cưỡi cổ như chơi. Nghĩ rất nhanh, em từ chối liền:
– Ơ kìa em Gắp làm gì chứ. Em không thấy là hôm đấy anh đã bơ cô ta rồi à. Anh với cô ấy chưa có gì và cũng không có gì nên đâu cần phải gặp để giải thích gì đâu. Em đúng là Ngốc =))
Thật tâm lúc đó em nghĩ khéo em Nan nổi cơn ghen lên làm tý axit thì cũng bỏ mẹ. Ngoại trừ quả mông ra thì em Nan phải gọi em H bằng cụ về độ ngon
– Em không biết đâu. Anh muốn nàm sao thì nàm. Trong tuần này em muốn mọi chuyện phải dứt điểm! Cach! Cúp cm máy
Suốt mấy đêm em trằn trọc suy nghĩ giải quyết thế nào cho ổn. Không cho gặp thì thể nào em Nan Nhồn chả nổi đóa lên. Mà bố trí gặp thì cũng vô duyên. Dm đó, cứ bí bách thế này chỏ còn nước quay tay. Hai đêm liền em quay Kiệt cm sức. Cuối cùng em cũng bố trí cho gặp, với 1 điều kiện….
Trap 6.2 : Dứt ddiemr với em H và thằng cháu họ
– Điều kiện gì?
Em Nan hỏi với giọng đầy nghi hoặc. Còn em thì chưa bao giờ nghiêm túc đến thế.
– Anh cũng muốn gặp gỡ 3 người với thằng K. Anh muốn biết tất cả những chuyện xảy ra trước đây giữa 2 người, như anh đã thẳng thắn kể với em về H.
– Ô kê ( con dê)
Vậy là một cuộc hẹn đầy bất ngờ được đặt lịch ngay ngày hôm sau. Gặp em H vào lúc chập tối và thằng K vào lúc muộn, ở quán café ngay chỗ hồ Quan Hệ.
Nhập nhoạng tối, em lấy xe chở em Nan ra đó ngồi trước. Trên tầng 2 em lặng lẽ nhìn ra không gian hồ yên ả. Mấy trung niên vây quanh 1 đám câu cá. Bên cạnh có mấy bô lão đang ngồi đánh cờ. Thỉnh thoảng các cụ thốt lên “ Dm xe mày chạy đâu. Haha” Rồi các cụ chửi nhau, cãi nhau như mấy đám trẻ trâu. Có cụ đánh thua bị bắt quỳ đánh chứ không được ngồi đánh. Vui đáo để. Trời tối tối mà các cụ vẫn éo chịu về. Bật dèn pin ngồi đánh cờ :rolf: Trong lúc em đang ngồi ngắm cuộ sông bình dị thường ngày thì em Nan lấy điện thoại ra tự sướng
10 phút sau, điện thoại đổ chuông ò í e… Em H gọi. 1 phút sau, em nó bước vào. Ôi đệt Em H hôm nay xinh vl luôn. Lúc em nó bước vào không chỉ em và cả em Nan Nồn nhà em cũng lặng mẹ người. Và điều mà em và cả em Nan đều nhận ra ngay lập tức và vô cùng sửng sốt là em H cũng mặc 1 cái váy trắng y như em Nan ở nhà, nhưng dài hơn 1 chút, thành ra cặp đùi chỉ lộ ra mỗi khúc dưới. Em vốn giỏi Xác suất thống kê nên nghĩ ngay đến 1 cái gọi là “ biến cố ngẫu nhiên”, nhưng em Nan chắc thì nghĩ khác. “ Không phải nà anh cũng mua cho cô ta 1 cái váy như thế đấy chứ? Thằng khốn nạn”. Và trên gương mặt của em H cũng có 1 sự sửng sốt không kém khi nhìn thấy em đang ngồi đợi sẵn với 1 cô gái khác. Hẳn là em nó nghĩ em hẹn nó ra đây để nối lại tình xưa và có thể 1 điều bất ngờ khác, như 1 lời tỏ tình chẳng hạn. Thành ra khi trông thấy cảnh tượng ấy, chắc em nó có 1 chút hụt hẫng, ngại ngùng, cay cú, thất vọng! Mất mấy giây cả 3 đứa há hốc mồm nhìn nhau. Em đứng dậy, kéo ghế mời em H ngồi. Giới thiệu:
– Lan à, đây là H bạn học của anh. … Còn giới thiệu với H, đây là Lan. Hôm nay anh hẹn em ra đây là để giới thiệu với em bạn gái anh.
Hai cô gái khẽ cười rồi cúi người chào nhau nhưng hình như trong ánh mắt mỗi người có 1 viên đạn Nhưng sau 1 số câu chuyện vu vơ thì thế đéo nào 2 đứa phát hiện ra là có gặp gỡ nhau đôi lần ở cái hội nhóm chết tiệt gì đó khi cả 2 cùng là sinh viên và điều khốn nạn hơn là trong tầm 3k friends trên fb của mỗi đứa thì có đứa còn lại. Ôi địt mẹ đời thật lắm éo le! Cũng may là em lên fb mỗi tháng có 1 lần và chỉ thỉnh thoảng like chứ đéo bao giờ up ảnh hay cmt đong đưa tán gái gì nên cũng không sợ. Mà cũng mới chỉ kết bạn với em H chứ vẫn nói dối em Nan là ko dùng fb Mất đến nửa tiếng 2 đứa toàn ngồi buôn cái chuyện chết tiệt gì để em sốt ruột vãi cứt, chủ yếu là do em Nan nói luôn mồm mà cái tật nói ngọng của em thì nói chung là rất buồn cười, nhất là đối với 1đứa HN gốc như H. Trong 1 thoáng nghĩ ngợi si đa em thấy mình ngu quá Sao lại chọn em Nan mà ko cố gắng đợi thêm 1 thời gian là có phải bắt dc em H rồi không. Xinh xắn, học giỏi, trẻ trung, gia đình tốt. Huhu. Dm Thịnh! Mày ngu lắm! Mông thì em H thua chứ đùi thì ngon ngang ngửa nhau
– Anh Noo có người yêu mà giờ mới thấy khoe nhé. ( Em H gọi em là Noo Phước Thịnh )
– Thì hôm nay anh giới thiệu với em còn gì
– (Quay sang N) Mừng cho chị nhá. Ngày xưa em cũng tán anh ý mãi mà không đổ đấy. Hihi ( nói với ánh mắt lưỡi dao)
– Nan: Thực ra chuyện của 2 người anh T cũng kể chị nghe rồi. Anh ấy khen em nắm. Học giỏi, tốt bụng, khéo tay nại còn xinh nữa chứ. Nên chị cứ phải nằng nặc để được gặp em đấy.
Em H hơi lúng túng không biết nói gì tiếp theo, cười nhạt rồi quay mặt ra phía hồ, chỗ mấy ông đánh cờ vẫn còn đang đuỵt mẹ đuỵt bố nhau. Em nghĩ cũng nên nói thẳng thắn cho cả 2 cùng nghe, dẫu có mất lòng ai.
– Lan ạ, thực ra là anh yêu H
À quên. Em nói là em yêu em Nan và cũng nhấn mạnh trước đây dù có một số chuyện xảy ra với H thì cũng coi đó là những kỷ niệm ngốc ngếch thôi. Hy vọng sẽ không có gì ảnh hưởng đến chuyện của em với Nan cũng như những kỷ niệm với H. Với H em vẫn sẽ là bạn học như ngày nào và vẫn giữ liên lạc với nhau chứ không cắt đứt hết, em Nan cũng phải đồng ý với chuyện đấy mà ko dc ghen tuông gì cả… bla bla nói cũng nhiều lắm. Nói đến tận gần 9h tối. Em H cũng ờ ờ cạc cạc ròi xin phép ra về. Chưa đầy 5 phút sau em có nhận được 1 tin nhắn từ số máy lạ “ Why?” Em đoán chắc đó là H nhưng em không reply. Rồi em và Nan lại ngồi chờ thằng K đến. Trời đổ mưa nhẹ và khi thằng K hốt hải đến, tóc lướt thướt nhỏ nước. Nó hí ha hí hửng bảo xin lỗi cô chú tại lớp tan muộn ( nó đang đi học cao học, và từ tuần này nó gọi em là chú xưng cháu ) Nó hỏi cô Lan có chuyện gì mà hẹn nó ra đây thế. Em Nan chỉ bảo tối cô chú đi café thì gọi mày ra cho vui Thực ra em cũng không biết phải nói chuyện gì với thằng cháu hơn 1 tuổi này cả, tại mọi chuyện đã nói từ trước rồi và nó đã gọi em là chú tu hết cốc sinh tố nó cắp đít về bảo tối còn có việc mẹ gì ý.
Cũng muộn muộn rồi, em nắm tay em Nan, rủ đi dạo.
Em Nan có vẻ vẫn chưa hết phê vì những điều em nói ban nãy cũng em H nên mặt cứ đần ra, trông ngu dã man
– Thế em đã ưng chưa? ( Nói dịu dàng)
– (Trym) ưng
Hai đứa lượn ra hồ Tây lộng gió, dựng xe 1 góc nắm tay nhau đi lang thang.
Và….. xảy ra cái chuyện như lời dẫn.
Nghĩ lại cũng thấy kích thích các thím ạ luồn tay vào quần gái và thấy rậm rậm. Phê vãi. Dù cho tới khi em ngồi gõ chap (:trap: ) thì em đã mắt thấy, tay sờ, mũi ngửi cái chỗ ấy em Nan
CHAP 7 – ANH SẼ CƯỚI EM CHỨ?
Vâng, thưa các thím, như đã tâm sự ở các chap trước, chuyện của em với em Nan xinh gái coi như đã khá rõ ràng. Mấy mối nguy hại xung quanh là em H và thằng K cháu họ cũng đã giải quyết xong. Bây giờ chúng em cứ gọi là đắm chìm trong tình yêu
Sau cái tối định mệnh ở Hồ Tây đó, em Nan đã cởi mở hơn với em rất nhiểu. “Cởi” và “mở” :beaty: Em xin liệt kê một số điều em Nan dành cho em:
+ cho hôn hít tự do
+ em Nan thay đồ ngay trước mặt em một cách hồn nhiên như con điên, à quên, như cô tiên
+ em Nan nấu cơm và thường xuyên gọi em sang ăn cùng cho vui. Ăn xong thì nắm tay đi dạo phố.
+ trời bắt đầu lạnh lạnh, em Nan mua cho em 2 đôi tất mới cùng với 2 cái sịp màu đỏ chót bảo “ em thích màu này” . Hôm sau em nhờ con bạn mua giúp cho mấy đồ phụ nữ linh tinh đưa cho em Lan :”> Em nó mắng em “bệnh hoạn” nhưng vẫn nhận cười tươi như hoa.
Điều đó cho thấy tình cảm của chúng em đang tiến triển tốt và trong đầu em thì nhen nhóm ý nghĩ “ làm sao để xếp hình đây ta?” Em thì từ sau cái hôm sờ bím em Nan thì chưa được sờ hay nhìn tận mắt lại lần nào nên tò mò lắm. Cũng đòi hỏi nhưng em nó từ chối
Ở chap 3 hay 4 gì đó em có đề cập đến chuyện em Nan về quê, ngay sau cái đêm sờ bím ở hồ Tây ấy. Và dịp đó cũng xảy ra bao nhiêu là chuyện…
Em Nan về tổng cộng 3 ngày mà trong mấy ngày ấy em thấy thời gian trôi đi lâu vãi. Người ngẩn ngẩn ngơ ngơ y như thằng thất tình. Cũng có nhắn tin gọi điện. Vẫn giọng nói ngọng nghịu nhí nhảnh ấy nhưng mà điều em nhớ lại là cặp mông cơ. Muốn sờ muốn ôm muốn bẹo Phim xxx thì em đã cai từ lâu. Nhiều lần lại định mở ra xem nhưng nghĩ giờ mình có em Nan rồi, sao lại lãng phí những giọt tinh dầu tinh túy ấy cho mấy đứa dở hơi trên màn hình chứ? Phải dành cho em Nan. Thế là em cố nín nhịn chờ ngày được xả xì trét vào cái chỗ bí hiểm ấy – cái chỗ mà mới chỉ được chạm khẽ vào 1 lần
Chiều muộn Chủ nhật, em Nan từ quê lên. Em hẹn ra Ga Long Biên đón em nó về. DM đồ đạc lĩnh kỉnh vkl về có mấy hôm mà mang cả vali quần áo. Xong lại còn bao gạo mang từ quê và cả 1 bao ổi, giống ổi Bo, quả to thơm ngọt. Khổ sở chở em nó về rồi xách đống đồ lên tầng 5 nhà nó. Hết con mẹ hơi. Em nó lấy cho chai sting dâu và cái bánh bảo anh ăn đi, rồi lắc lư cái mông vào rửa ổi, vừa hát
“ Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi. Đi đâu noanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi suốt trăm năm một cõi đi về…”
Ôi địt. Ngoại trừ cái chữ “noanh” ra thì nói thật là em Nan hát hay đéo khác gì Hồng Nhung :beaty:
– Hôm nay em yêu đời thế. Có chuyện gì vui hả cưng
– Tý em kể cho anh chuyện này. Hay nắm.
Em nó mang ổi ra vừa gọt vừa nói kể khe khẽ…
– Hôm rồi em về quê ăn cưới đứa bạn. Nhìn nó mặc váy xinh dã man con ngan anh ạ. Em cũng thích mặc váy cưới. hì hì. Nhưng chắc phải mấy năm nữa ý anh nhỉ.
– ờ ờ
Em chỉ biết trả lwoif qua qua xong cắn miếng ổi cho ngập mồm đỡ phải nói. Định mệnh em Nan. Em đang nghĩ cái cục cứt gì trong đầu thế không biết. Vốn đã quá nhiều kinh nghiệm trên f17 và f45, em nghĩ rất nhanh về mấy kịch bản tồi tệ nhất. Lẽ nào có đứa ăn ốc bắt mình đổ vỏ???
Chả biết vô tình hay cố ý mà chuyện cuwois xin không hề được đề cập nữa. Chỉ còn chuyện ổi, chuyện anh Lệ Rơi và mấy chuyện dời ơi đất hỡi. Xong em Nan vào thay đồ. Em nó bước ra với cái váy trắng em mua cho dạo nó. Xoay 1 vòng.
– Xinh hơm? :beaty:
Em đứng dậy khẽ ôm em nó rồi thì thầm vào tai:
– Xinh vãi luôn em ạ
Thế rồi vòng tay em dần dần chặt hơn. Tay lên mân mê lên và xuống những chỗ quen thuộc. Do hậu quả của việc lua ngày không thẩm du lên thú tính của em nổi lên ầm ầm. Em đè em Nan xuống giường, hôn hít vật lộn các kiểu. Em Nan chỉ rên lên khe khẽ “ Đừng. Đừng anh ơi”.
Dm các thím bảo đến lúc ấy còn đừng làm sao được nữa Em mặc kệ, cứ tiếp tục hành động. Em luồn tay vào xoa bưởi và tiếp theo luồn tay xuống. Lần thứ 2 em được chạm vào chỗ đó nhwung lần này không bị giãy ra, và tay em thì lại còn thấy ướt ướt Em lột tung cái ra. Ôm hôn hít hà lên khắp mọi chỗ trên cơ thể em Nan.
Em Nó bắt đầu giãy mạnh hẩy tung em ra nhưng em lại phi vào ôm chặt luôn.
– Lan ơi, anh yêu em lắm. Anh nhớ em lắm. Cho anh đi.
Em cũng lọt quần áo của em ra và khi em vừa vục mặt xuống chỗ đó thì em Nan đạp em tung xuống đất, co rúm lại.
– Đừng anh ơi. Em chưa sẵn sàng.
– Em không yêu anh sao?
– Em yêu anh nhưng có nẽ giờ chưa phải núc. Nàm chuyện ấy thì anh sẽ cưới em chứ?
Câu hỏi của em Nan khiến em cứng mẹ người đéo biết phải trả lời ra sao. Em mặc quần áo rồi khẽ ôm em Nan, thì thầm
– Anh xin lỗi. Chỉ vì quá nhớ, quá yêu em nên vừa rồi anh mới manh động thế. Đừng giận anh nhé.
Thế rồi hai đứa ngồi tâm sự. Nói cho nhau nghe quan điểm về tình yêu, tình dục này nọ. Em Nan bảo, em sẽ chỉ trao điều đó cho ai đủ tin tưởng sẽ là chồng tuwong lai của mình. Và em thì chưa đủ điều đó, ít nhất là 2 đứa còn chưa hiểu gì về gia đình của nhau.