Chuyện Tình Buồn Của Tôi – Phần 9 – Botruyen

Chuyện Tình Buồn Của Tôi - Phần 9

Phần 2

chap 1:

Hai tháng trôi qua nhanh chóng,xáng đi học,chiều đi phụ hồ,do buổi tối,tôi cũng rảnh nên tôi làm thêm ở quán cafê nhà thằng dũng nữa

đi làm ở quán cafê về tôi tranh thủ ngồi học tới 12h đêm rồi đi ngủ

Phương thì vẫn gọi điện hỏi han sức khỏe,bảo tôi học bài hằng ngày.

Còn chị tôi giờ đã là sinh viên rồi,căn nhà này giờ chỉ còn mình tôi ở,thật là nhàn chán

Ở quán cafê tôi có quen được một bà chị tên ly,năm nay 30 tuổi rồi và có hai đứa con,1trai 1gái,nhìn chị thì cũng không xinh mà cũng không xấu,bình thường à nhưng được cái là có làn da trắng nên dễ nhìn hơn,thân hình của chị nhìn vẫn đẹp lắm,ai không biết chắc tưởng chị tầm 25 tuổi là cùng

chị làm phục vụ ở quán cafê từ xáng tới trưa,trưa về ăn cơm,rồi chiều ra làm tới 6h mới về.

hôm nay quán có việc nên đóng cửa,8h tối,tôi và chị ly rủ nhau đi dạo ở vỉa hè ,hai chị em ngồi ghế đá nói chuyện.

-muốn ghe chị nói về cuộc đời chị không.

-ơ có_giọng chị ly trùng xuống chắc chị có tâm sự gì.

-ngày xưa chị cũng là một tiểu thư đó..

-vậy sao bây giờ….

-im ghe chỉ kể cho.

-chị có yêu một người năm 18 tuổi,nhưng bố mẹ chị lại cấm cản vì nhà anh ấy nghèo,chị đã làm hết mọi cách để cho bố mẹ chị,có thể chấp nhận hắn,nhưng không,bố mẹ chị vẫn không chấp nhận.

-Tối hôm đó chị vẫn nhớ in chị đã trao hết sự trong trắng cho hắn,một tháng sau chị có thai,chị tưởng chị có thai bố mẹ chị sẽ chấp nhận hắn,nhưng bố mẹ chị vẫn không chấp nhận,còn đuổi chị ra khỏi nhà và xem chị không phải là con của họ

-nhờ bố mẹ chị,chị mới biết hắn là con người như thế nào,hắn làm người yêu chị chỉ vì một chữ “tiền” hắn bỏ mặc chị với đứa con trong bụng để đi tìm đứa khác.

-khi hắn bỏ chị,chị chỉ muốn tử tử thôi,nhưng khi nghĩ tới đứa con trong bụng của chị,chị lại muốn sống tiếp.

-mẹ kiếp thằng khốn…._tôi bức xức nói

-khi chị biết chị sinh đôi,1 trai 1 gái,chị càng cố gắng sống hơn để lo cho hai đứa con của mình,số tiền chị tích lũy lâu nay cũng để chỉ và hai đứa sống được có hơn năm.

-từ khi hết tiền chị đã làm một việc,em biết việc gì không.

-dạ không.

-“điếm” đấy,chị muốn kiếm thật nhiều tiền,kiếm thật nhanh để có thể lo cho hai đứa đủ ăn đủ mặc nên chị đã phải đi làm gái điếm haha nghĩ lại thật nực cười_chị cười lớn,nụ cười chứa chan bao đau xót,ghe chị nói từ “điếm” mà long tôi thấy xót xa,tội nghiệp chị gặp phải thằng chồng khốn nạn,nên phải lầm vào tình cảnh này..

-vậy giờ chị vẫn làm à.

-không chị nghỉ được mấy năm rồi,chị không muốn làm công việc đó nữa,chị muốn làm một việc chân chính hơn,kiếm những đồng tiền trong sạch hơn.

-mỗi lần chị làm xong cầm mấy đồng tiền dơ bẩn kia mà chị chả thấy vui tẹo nào cả,nhưng vì nghĩ tới hai đứa con chị vẫn phải cố thôi.

-cuộc đời đưa đẩy chị tới một con đường khốn nạn.

tôi im lặng ghe chỉ kể,từg câu từ miệng chị nói ra làm lòng tôi co thắt lại,và tôi cũng biết trên đời còn nhiêu người khổ hơn tôi,một thằng có nhà,có gia đình như tôi thì sao có thể liệt kê vào danh sách những người khổ nhất việt nam được

có thím nghĩ những đứa con gái làm “điếm” toàn là dạng hư hỏng cả,nhưng họ cũng vì bất đắc dĩ nên mới làm vậy thôi,không ai muốn làm cái chuyện đó cả.

Nhưng mà họ làm vậy không phải là đúng mà cũng không phải là sai,họ còn đôi tay của mình sao không tự kiếm tiền bằng chính đôi tay của mình việc gì phải làm chuyện đó.

Nhưng đối với chị ly,nếu chị mà đi làm việc chân chính,thử coi một tháng được có ít tiền,thử hỏi xem có nuôi được hai đứa con của chị không.

tôi phải nói là tôi rất nể chị,một người con gái mỏng manh mà chịu đựng bao nhiêu nỗi đau,tự mình nuôi được hai đứa con nên người

-hai đứa con của chị bao nhiêu tuổi rồi nhỉ.

-11,lấy đứa con gái chị không chị để cho.

-dạ thôi.

-haha_chị ly cười lớn.

-muốn không chị cho.

-muốn gì cơ.

-ngủ với chị một đêm.

-thôi thôi,em không ham.

-yên tâm chị 30 tuổi rồi,nhưng vẫn đẹp lắm.

-thôi,nói nữa về giờ.

-haha đồ nhát chết_chị ly cười lớn.

tôi biết chị ly chỉ đùa cho không khí vui hơn thôi.

-nhìn chị vẫn đẹp như vậy,sao không tìm người đàn ông nào đó…….

-chị không muốn lấy chồng nữa,giờ chị chỉ muốn lo cho hai đứa con chị ăn học thôi

hai chị em nói chuyện thêm một lúc nữa,thì về.

Trên đường tôi nghĩ ngợi vì chị,một người con gái mạnh mẽ,một người con gái thương yêu con mình hết mực,biết hi sinh bản thân để có thể cho con mình đủ ăn đủ mặc.

tôi cầu mong bố mẹ chị sẽ đi tìm chị,đừng để chị sống trong đau khổ như vậy nữa.

chúc chị và hai đứa con của chị luôn gặp may mắn trên con đường tương lai của mình

\ chap 2:

5h xáng thức dậy,tôi xuống nhà pha gói mì ăn cho đỡ đói,nhớ chị huyền quá,lâu rồi không gặp không biết nơi chị học có nhiều người tốt không nhỉ? Mà cũng chả lo có anh dương ở đấy rồi,lo làm gì

Ăn xong bát mì tôi lên phòng ôn lại bài cũ,với xem trước bài học hôm nay.

6h30 tôi phóng xe lên trường,sau xe giờ không còn em phương nữa,không còn vòng tay ôm tôi chặt cứng nữa,thật là nhàm chán.

Hôm nay ghe nói lớp tôi có học sinh mới,không biết trai hay gái nhỉ?

Lên tới trường tôi gửi xe rồi đi lên lớp,vào lớp thì bọn bạn tới đông đủ hết rồi,mặt mũi đứa nào cũng hớn hở chắc bọn nó hóng học sinh mới đây mà.

Tôi lại bàn cất cặp rồi đi lại chỗ bọn thằng dũng ngồi ghe bọn nó chém gió.

-lần này chúng mày bảo trai hay gái(bọn nó đang bàn chuyện về học sinh mới)

-gái.

-tao bảo trai.

-lí do.

-làm gì có đứa con gái nào ngu nó vào cái lớp toàn lũ đê tiện này,có thì cũng toàn đứa xấu.

-đúng rồi thằng này nói làm tao mới nhớ,chúng mày có thấy từ năm lớp 11 nhà vệ sinh nữ cạnh lớp mình, không có đứa nào đi không_thằng dũng nói

-có con gái lớp mình chả đi xuốt à.

-không tao nói lớp khác cơ,bọn mày không thấy nhà vệ sinh nữ ngay cạnh lớp mình,mà lũ con gái nó không đi nhà vệ sinh này.bọn nó toàn phải vòng xang khối 10.

-nói từ từ,ướt mặt tao rồi nè.

-tại vì trai lớp mình toàn lũ dâm dê,nên lũ con gái nó khôg đi là phải,chúng mày kém lắm.

Thằng này nó nói cũng chuẩn,nhà vệ sinh ngay cạnh lớp tôi mà chả có đứa con gái nào đi cả,coi như nhà vệ sinh nữ là con gái lớp tôi chiếm.

mà bọn nó còn toàn ra nhà vệ sinh đứng thì ma nào giám đi

-chúng mày nhìn cả lớp đi,lớp toàn trai xinh,gái xấu mà anh em mình bị khinh thế này.

-biết thế tao ếu zô lớp này còn hơn_thằng long bức xúc nói.

-phải sửa,sửa ngay.

-sửa thế nào.

-tuy lớp mình giờ không cạnh nhà vệ sinh nữ nữa,giờ cũng có gái đi qua lớp mình rồi, nhưng từ giờ tao nghiêm cấm thằng nào mà ra hành lang ngắm gái,1cái liếc phạt 5 nghìn, đến lớp phải ở trong lớp cấm thằng nào bước chân ra hành lang nhớ chưa,vì tương lai con em chúng ta,quyết tâm

-thế không được xuống căn-tin à.

-nhỡ lúc cần đi giải sầu thì sao.

-xuống căn-tin thì được,còn lúc đi giải sầu thì, từng thằng đi một,tao nghiêm cấm kéo theo hội,chúng mày có “đi” đâu mà kéo dõ đông ra,nhớ chưa

-DÕ.

-mấy ông kia có gì mà “DÕ” to thế_con loan nói con này nổi tiếng xấu nhất lớp,mà cũng bựa nhất đám con gái,tôi rất thích nói chuyện với con này vì nó ăn nói rất bựa

-đàn bà con gái biết giề,đang bàn việc quốc gia.

***

Hôm nay thằng dũng nói hay ghê,từ khi quen nó tới giờ chưa thấy lần nào nó nói hay như thế này.

Ngồi chém gió một lúc thì trống vào lớp,chúng tôi ổn định chỗ ngồi,mặt ai cũng hớn hở đón học sinh mới.

Nhìn từ xa thì thấy chủ nhiệm đang bước ở dưới sân,đằng sau có hai đứa con gái,xinh hay xấu thì tôi cũng không biết vì mắt tôi cận mà.

-HÚ GÁI RỒI ANH EM ƠI,SỐNG RỒI,HAI ĐỨA LIỀN BÀ CON ƠI_đám đàn ông thằng nào cũng hò hét ầm lớp,còn đám con gái thì mặt mày ỉu xỉu.

lớp tôi cứ thỉnh thoảng có học sinh mới này lại vui

-thằng nào hét nữa đừng trách bà _con loan nói,chắc nó cũng cay vì không có đàn ông đây.

nó nói phát,lũ đàn ông im luôn,chúng tôi thì đứa nào cũng sợ còn này,tuy chỉ biết nó trêu thôi nhưng vẫn im

Chủ nhiệm bước vào lớp,đằng sau là hai đứa con gái,đám đàn ông lại hò hét ầm ĩ lên,con loan gầm gừ thì chúng nó mới im.

-trật tự,hôm nay lớp ta có học sinh mới,hai em vô đây.

Hai đứa con gái bước vào lớp,mà nhìn mặt hai đứa này giống nhau thế nhỉ,thì ra là sinh đôi

-đây là em liên,còn đây là em linh_chủ nhiệm giới thiệu hai đứa kia.

-èo chả nhẽ đây là kim liên trong thủy hử hả anh em ơi

-em kia,trật tự.

hai đứa con gái kia nhìn cũng tạm tạm,mà chắc tôi yêu em phương quá,nên nhìn gái xinh cũng thành gái XẤU.

(hai đứa ý không yêu tôi đâu,mấy thím khỏi nghĩ tới cảnh hai chị em nó giành giật tôi)

-hai em xuống bàn cuối ngồi đi,các em phải chăm chỉ mà học,năm cuối cấp rồi đó.

Chủ nhiệm nói xong bước ra khỏi lớp,đám đàn ông lại ngồi chém gió,đây mà không phải giờ học chắc bọn nó xúm lại hai đứa kia ngồi làm quen rồi.

-ê liên ơi.

-hả_em liên trả lời.

-mình là võ tòng nè

-thằng kia tao mới là võ tòng.

-tao.

Bọn nó cãi nhau xem ai là võ tòng,còn em liên thì ngại mặt hồng hồng lên

-chúng mày câm mồm hết,tao là tây môn khánh đây,haha tao được ngủ với em liên nhé,võ tòng có gì mà mấy thím cứ tranh.

Bọn nó cãi nhau chí choé tới khi cô giáo bước vào thì mới chịu để yên cho bạn kim liên,tội nghiệp hai đứa kia,vào nhầm lớp.

***

trưa đi học về,tôi phóng xe qua nhà em phương,lâu rồi chưa ngắm nhìn căn nhà này.

Tới nhà em,nhà em khóa cửa từ trong lẫn ngoài,tôi đứng ở ngoài nhìn vào,bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về.

nhớ những lần tôi sắp sửa về,phương lại hôn nhẹ nhàng vào má rồi đỏ mặt chạy vào nhà.

Tôi nhớ em quá,nhớ môi,nhớ mắt,nhớ nụ cười và hàm răng trắng nhớ những phút giây hai đứa nhìn nhau lặng thinh,nhớ những cái ôm,bàn tay ấm áp,mái tóc đen mượt của em.

Nhớ mùi hương trên cơ thể em,nhớ những lúc ôm em trên cầu …. giữa mùa đông lạnh giá,nhớ những lần em rặn dò tôi “nhớ mặc ấm đấy” em nhắc lại tôi ghe khoảng 5 lần,chắc em biết tính tôi bất cần hay quên nên em phải nhắc lại

Tôi lấy chìa khóa ở cốp xe,chìa khóa nhà em tôi vẫn giữ,tôi cất nó cẩn thận ở trong cốp xe,sợ để linh tinh mà mất thì tiếc lắm.

Tôi mở cửa cổng rồi bước vào nhà,rồi tới cửa chính,cánh cửa chính được mở ra,căn nhà vẫn như ngày nào,tôi bước lên phòng em,mở nhẹ cửa phòng ra.

Bước vào phòng mọi cảm xúc lại ùa về,đưa mắt nhìn khắp phòng,căn phòng màu hồng rực rỡ đang ở trước mắt tại,chính căn phòng này đã mang lại cho tôi bao nhiêu kỉ niệm với em.

những bức ảnh của tôi em rán trên tường vẫn còn

Tôi đi lại giường,tôi nằm xuống,cái giường vẫn vậy,vẫn êm và ấm áp như ngày nào,haizz tôi lại nhớ những lúc tôi ôm em nằm ngủ,nhớ những lúc em gối đầu lên tay tôi rúc đầu vào ngực tôi.

Tôi nằm thêm một lúc nữa rồi tôi đứng dậy ra về,tôi khóa cửa nẻo cẩn thận rồi mới lên xe phóng về nhà.

về nhà pha gói mì ăn tạm rồi lên phòng lấy sách vở ra học bài.

2h đi phụ hồ,dạo này làm quen với sức khỏe chắc lên,nên tôi không vẹo bên này vẹo bên kia khi sách hai xô vữa nữa,áo tôi lúc nào cũng ướt đẫm mồ hôi,công việc rất cực nhọc nhưng cứ tới cuối tháng cầm đồng tiền mà tự mình làm ra lại thấy hạnh phúc ngay

6h30 về nhà,tôi tranh thủ tắm táp xong xuống bếp nấu gói mì ăn để lấy sức tối đi làm nữa.

cả tháng này tôi chưa động vào hạt cơm nào,toàn mì tôm,một bữa một gói,buổi xáng thì hôm nào đói thì ăn,không đói thì nhịn.

7h15 tôi tới quán nhà thằng dũng,bây giờ nó làm quản lí từ chiều cho tới tối,xáng thì ai quản lí tôi cũng không biết nữa.

Do tôi là bạn thân của nó nên tới muộn nó cũng không bảo gì,nó toàn doạ muộn 1p phạt 10k,5p phạt 50k tôi cũng biết là nó đùa vì hôm nhận lương nó toàn cho tôi thêm.

em thảo thì thỉnh thoảng cũng tới đây uống nước,nhìn thằng dũng với em thảo tình tứ mà tôi ức chế thôi rồi,kiểu như là nó cố ý trêu tôi

***

chắc năm nay là năm cuối rồi,nên lũ lớp tôi bày ra nhiều trò nghịch hơn,chắc bọn nó muốn lưu dữ kỉ niệm cho mình đây mà

Bọn lớp tôi hết nghịch học sinh thì đến cô giáo,hết lớp tôi thì xang lớp khác,xáng này thằng dũng lại đầu têu ra cái trò bắn nịt(chắc mọi người cũng biết trò này nên tôi không hướng dẫn nhé)

Thằng nào cũng xé vài tờ giấy ra để gấp đạn,gấp xong bọn tôi ra đứng ở hành lang gặp ai đi qua là bắn,cái luật đứng hành lang ngắm gái bị phạt 5k bị ngỡ bỏ rồi nhé.

-anh em bắn con kia kia,xinh ghê.

-đâu.

-kia.

cả lũ bắn vào con kia,khổ nó nhìn cũng xinh xinh mà bị chúng bao nhiêu đạn thế này.

Nó bị ăn đạn xong thì quay xuôi quay ngược tìm thủ phạm,mắt bọn nó dừng lại ở bọn tôi,bọn tôi thì giả vờ như không biết,đứng huýt sáo.

-mấy cu kia sao giám bắn chị.

con này cũng chỉ học lớp 10 hay 11 chứ mấy mà giám gọi bọn tôi bằng cu,láo ghê.

-ai tên “CU” trả lời em nó kìa.

-ừ em ơi ở đây có ai tên “CUUUUU” đâu.

-ơ lũ điên -nó nói xong đỏ mặt đi luôn.

Bọn tôi thì cười hả hê,bọn tôi cứ đứng ở hành lang gặp ai bắn,giang hồ tới thư sinh bắn hết,bọn thư sinh thì không nói gì,còn mấy thằng giang hồ chửi te tua

Vào giờ học bọn nó vẫn còn nghịch thỉnh thoảng lớp học lại phát lên tiếng “AU” “Á” “thằng kia sao bắn tao” “thằng nào bắn tao”

***

Tiết cuốisinh hoạt,lớp im thin thít,mặt mũi ai cũng tỏ vẻ sợ sệt,tôi thì chả sợ tiết này nữa,cô giáo có sử phạt thì cũng sử tôi quét lớp hay định chỉ thôi.

Cô giáo bước vào mặt hầm hầm đầy xát khí,trên tay cầm cái thước dài khoảng 1m,lại là cái màn cải lương miễn phí diễn ra như bao tuần khác,bọn tôi đặt tên cho tiết sinh hoạt là “xỉ nhau cuối tuần”

Từng thằng bị cô giáo gọi lên,trong đó thì chắc chắn có tôi,tuy dạo này tôi chăm học hơn và cũng biết nhiều hơn nhưng tôi không muốn lúc nào cũng chỉ cắm đầu vào quyển sách mà quên mất một việc là nghịch cả,việc học đúng là quan trọng,nhưng đối với tôi thì bạn bè mới là quan trọng

***

trống trường vang lên tôi đeo cắp sách rồi về,ra quán nước ven trường tôi vào lấy xe rồi phóng về nhà

gần đến nhà của tôi,nhìn từ xa thấy một người con gái đang đứng ở cổng nhà,cô gái đó cầm cái balô để lên trước trán,dáng người quen quen nhưng không biết là ai,có phải là em không nhỉ,à không em ở trên …. Rồi mà làm gì có chuyện ở đây. Mẹ kiếp mắt bị cận tức ghê

Tôi đi chầm chậm tới nhà,hình như đúng là em rồi,đúng rồi là em,tôi phóng xe thật nhanh tới cổng,dừng xe trước cổng.

tôi nhảy xuống xe,ôm em luôn,phương cũng ôm chặt lấy tôi nước mắt em lại rơi.

em vẫn như trước,mùi hương,mái tóc,khuôn mặt,làn da mát mát vẫn như cũ,tôi ôm chặt lấy em hơi áp mặt lên tóc em để hít hương thơm mà bấy lâu này tôi đã không được ngửi.

-hức anh…em..nhớ..anh..lắm.

-anh cũng nhớ em lắm,vào nhà đi đứng đây nắng lắm

-dạ hức.

Tôi mở cổng,rồi rắt xe dựng ở sân,em một tay bám áo tôi lũn cũn đi theo sau,em vẫn nức nở khóc,chắc tại em nhớ tôi quá

Mở cửa nhà xong,tôi kéo em ngồi lại ghế,vòng tay kéo em vào lòng ôm chặt em.

-sao về được đây,hôm nay không đi học à.

-mẹ em đi công tác mấy ngày nên em trốn về đây,hôm nay em nghỉ học hihi.

-thế về bằng gì.

-em mua vé máy bay,bay về đây,rồi bắt taxi tới nhà anh.

-thế có ai biết em về đây không.

-dạ có bác giúp việc.

phương ngước mặt lên nhìn tôi,bàn tay mát lạnh của em sờ mặt tôi,mắt,tai,mũi,miệng,em xoa xoa đầu tôi rồi vuốt tóc tôi,hết sờ đầu em lại cầm tay tôi nắn nắn,rồi xoa bụng tôi rồi nói.

-anh gầy hơn trước,lại bỏ bữa phải không.

-không vẫn đủ mà.

-thế sao lại gầy hơn,chắc lại ăn ít chứ gì,chả chịu lo cho sức khỏe gì cả

-ừ,thế bao giờ về.

-chiều mai_phương ỉu xỉu nói

-để chiều mai anh trở em về nhà.

-đi bằng xe máy à.

-ừ.

-thôi nắng lắm.

-kệ,mai 7h or 8h tối thì về.

-nhưng..

-không nhưng nhị gì.

Tôi rút điện thoại ra gọi cho bác trung xin nghỉ làm chiều này với chiều mai,rồi gọi điện cho thằng dũng xin nghỉ tối nay với tối mai,do toàn người quen nên xin nghỉ dễ chứ người lạ chắc bị đuổi từ đời nào rồi

-để em xuống bếp nấu gì cho anh ăn nha.

-ừ.

Phương rời vòng tay tôi đi xuống bếp,tôi xách ba lô của em mang lên phòng,ba lô nặng giữ,thế mà em cũng xách được.

ở có vài ngày thôi sao lại mang nhiều đó thế,tính đi cắm trại luôn à

Đặt ba lô của em ở góc giường,vừa bước ra cửa phòng thì chuông điện thoại reo lên ,tôi ngó ngược ngó xuôi xem tiếng chuông ở đâu,ở balô của em.tôi lại mở balô lấy điện thoại ra, dương gọi dương là đứa nào nhỉ,hay em có người khác ôi trời tôi thắc mắc quá

tôi bấm nút ghe xem đàn ông hay đàn bà.

-alô.

-ơ ai vậy,sao lại cầm điện thoại của phương_giọng con gái may quá.

-à tôi là bạn của phương,ai thế.

-chắc ông là hải,tôi gọi hỏi xem phương nó về tới nơi chưa.

-đợi tí,tôi mang máy xuống cho phương.

Tôi chạy xuống nhà,đi vào bếp thấy em đang lục lục cái gì đó rồi nhìn tôi mắng.

-sao toàn mì vậy hả_em tức giận quát.

-bạn gọi,bạn gọi_tôi đưa điện thoại cho em,em cầm điện thoại để lên tai

Tôi ra phòng khách ngồi,bật tivi lên xem,tưởng em có người khác may mà không phải,mà sao bạn em biết tôi tên hải nhỉ,chắc em hay kể cho bạn em ghe về tôi nên nó mới biết được tên tôi

Một lúc sau em từ bếp bước ra,mặt hầm hầm đầy xát khí,mỗi khi em tức lên như con giở ý ghê lắm tôi sợ bỏ xừ ra.

-sao toàn mì là mì vậy hả.

-ừ thì,anh lười nấu.

-chở em ra chợ mua thức ăn.

-trưa rồi ai bán đâu.

-vẫn có.

Tôi đứng dậy rắt xe máy rồi chở em ra chợ,vòng tay thất lạc mấy tháng giờ đã tìm thấy ở ngay đây,em ôm tôi chặt cứng trời thì nóng mà cứ thích ôm

Ra tới chợ,tôi đi gửi xe rồi cùng em vào,do buổi trưa nên cũng ít người,tôi và em đi dạo quanh chợ,chân mỏi lừ,em tìm mấy chỗ có rau tươi mới mua,mà mua thì mua dõ lắm,ăn có hai hôm thôi mà việc gì phải mua nhiều làm gì chợ buổi trưa nên cũng ít người bán hàng,rau thì cũng không được tươi như buổi xáng..

chợ thì hết thịt rồi nên tôi và em lại phải phóng lên siêu thị mua thịt,loanh quoanh tới 1h30 mới xong.

Hai tay tôi hai túi đồ to tướng ra về nặng kinh khủng.

-đưa em xách cho_chắc phương nhìn thấy bộ mặt khổ sợ của tôi nên em thương.

-thôi anh xách được rồi.

-đưa đây.

Phương rựt lấy hai túi đồ tôi đang xách,em xách hai túi đồ nặng như vậy mà mặt vẫn tỉnh bơ,khỏe gớm…

Về nhà là hai giờ,tôi nằm ở phòng khách ngủ còn em phương vào bếp nấu nướng,kiểu này là ăn cơm chiều rồi chứ trưa gì nữa…

Nghĩ lại thấy khổ em,đi xa về đây mà không được nghỉ ngơi,mà lại phải xuống bếp nấu nướng cho tôi ăn,còn tôi nằm ngủ như ông hoàng

chap 3:

Đang ngủ ngon thì thấy bàn tay của ai đó lay lay người tôi.

-dậy ăn cơm,dậy dậy.

Tôi mở mắt rồi ngồi dậy,lắc đầu vài cái cho đỡ mệt,rồi nhìn phương ngắm nhìn khuôn mắt xinh đẹp kia,khuôn mắt trắng mịn hồng hào,đôi mắt long lanh,trong vắt đang nhìn tôi,bờ môi đỏ ướt át.

Tôi kéo em ngồi xuống ghế,phương cũng ngoan ngoãn ngồi xuống,phương đỏ mặt nhìn tôi,tôi nhìn em trán em lấm tấm những giọt mồ hôi,tôi đưa tay lên mặt em,khẽ vén mái tóc đang dính ở trán em,tôi khẽ vuốt ve gò má láng mịn,mềm mại,nghịch cái mũi xinh xinh,rồi nhẹ nhàng chạm ngón tay cái lên bờ môi căng mọng

-đi ăn cơm đê,nhìn giề.

-ơ dạ_phương đỏ mặt,ấp úng nói.

Phương đỏ mặt đi luôn xuống bếp,tôi cũng ngồi dậy đi theo em,vào bếp tôi mở tủ lạnh lấy chai nước lạnh,uống.

Ngồi xuống bàn ăn,thịt kho,rau muống sào,cá rán,lâu lắm rồi mới được ăn cơm do em nấu

Phương đưa tôi bát cơm,vài tháng rồi tôi mới được động vào cơm… cứ tưởng tôi sẽ không được động vào cơm tới khi tôi lên đại học..

Hai đứa vừa ăn vừa trêu nhau,hạnh phúc thật đấy,đã lâu lắm rồi nhà tôi mới có thêm một người ăn cơm cũng tôi,nói chuyện cùng tôi,mai em đi rồi cuộc sống lại chở lại như cũ rồi,ước gì ngày mai kéo dài hơn để tôi được ở bên em lâu hơn

Ăn cơm xong tôi ngồi nhìn em rửa bát,em cứ cười xuốt,không hiểu sao em lại cười nhiều vậy tôi có trêu trọc gì em đâu nhỉ.

em rửa bát xong hai đứa vào phòng chị tôi ngủ,phòng của chị tôi có điều hòa,ôm nhau còn mát,chứ ở phòng tôi bật quạt thì chết nóng.

đã lâu lắm rồi tôi chưa được ôm em ngủ,em vẫn như vậy,vẫn rúc đầu vào ngực tôi,một tay vòng qua ôm tôi,do lúc nãy tôi cũng ngủ rồi nên giờ không ngủ được nữa

Tôi nằm ngắm nhìn em ngủ,bàn tay tôi khẽ vuốt ve mái tóc,tôi cúi xuống thơm lên mái tóc,mùi thơm của mái tóc lan tỏa lên mũi tôi,hết vuốt ve tóc tôi lại xuống má,gò má láng mịn hồng hào

Hơi thở của em đều đều,tôi cười nhẹ,cảm giác bình yên,hạnh phúc,vui vẻ ,người con gái tôi yêu đang ngủ trên vòng tay tôi,tay tôi ghì chặt đầu em vào ngực tôi,em hơi cựa mình một chút rồi lại rúc đầu vô ngực tôi,lại chìm đắm trong giấc ngủ

***

khoảng tầm 4h chiều phương cựa mình rồi tỉnh giấc.

-dậy rồi à,ngủ say gớm.

-anh không ngủ hả oáp_phương ngồi dậy lấy tay che miệng ngáp dài.

-không,lúc nãy ngủ rồi,giờ không ngủ được.

-em đi tắm đã,ba lô của em anh để đâu vậy.

-trên phòng ý.

phương bước xuống giường đi ra khỏi phòng,tôi nằm một lúc rồi cũng dậy,lên phòng lấy quần áo rồi xuống nhà tắm,nhà tôi có hai phòng tắm

Tôi tắm xong ra ngoài phòng khách bật ti vi xem,15p sau em từ trên cầu thang bước xuống,em mặc cái quần short với cái áo cộc,em bước ra phòng khách ngồi cạnh tôi nói.

-anh tắm rồi hả.

-ờ,tắm gì mà mất nửa tiếng,anh tắm có 5p nè.

-hihi con gái mà.

-lên thay đồ đi,mình đi chơi.

-dạ.

Phương bước lên phòng tôi thay đồ,còn tôi ngồi ở dưới đợi típ

10p sau phương xuống em mặc cái quần jean xanh với cái áo sơ mi.

Tôi khóa cửa nẻo cẩn thận rồi nắm tay em kéo đi,hai đứa nắm tay nhau đi dạo trên vỉa hè giữa một buổi chiều nắng ngắt

từng cơn gió có thổi mạnh vào hai đứa,thổi mái tóc dài của em bay bay,tôi nhìn em,đôi mắt long lanh,em khẽ nhìn tôi rồi mỉm cười,khuôn mặt trắng hồng,dễ thương,vài giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt em.

Tôi kéo tay em vào quán cafê của nhà thằng dũng,thằng bảo vệ đứng ở ngoài nhìn tôi cười,chắc nó cũng hơi bất ngờ

Vào trong quán tôi nhìn thấy đám bạn ở lớp tôi đang tụ tập ở trong,khoảng 10đứa cả trai lẫn gái,có bọn này ở đây là nguy hiểm nên tôi tính chuồn luôn,quay lại,bước chân được vài bước thì bọn nó hét lên

-Á thằng còi vào đây,đi đâu thế

_bao nhiêu người ở đây,mà nó hét lên không biết ngại à.

lần này hết đường chạy,tôi đành phải quay lại,kéo em lại bàn gần bàn tụi nó.

Chị ly chạy lại bàn tôi nói.

-có người yêu rồi mà cứ dấu chị,giờ mới cho chị gặp.

-hêhê,cho em 2cốc cafê nha chị.

-ừ em tên gì.

-dạ,em tên phương.

-ừ đợi chị chút_chị phương quay vào quầy,lúc sau quay ra trên taybưng cốc cafe và nước cam.

-hai đứa ngồi chơi vui vẻ nha.

-dạ.

Tôi biết ngay mà ngồi cũng lũ lớp tôi kiểu gì cũng có chuyện bọn nó thì liên hồi bơm đểu.

-tao nhớ là thằng còi nó thích con hiền mà.

-không phải,tao nhớ hôm trước nó ngồi tán tỉnh con liên.

-con linh cơ.

tôi nhìn mặt em phương thấy mặt em hơi đỏ đỏ,chắc lại ghen đây.

-chúng mày có tin tao bật đồ sát chém chết từng đứa một không_tôi ức chế nói.

-bọn tao có nói phét đâu,bà liên ở đây,hôm trước nó tán tỉnh bà phải không.

-ờ ờ hôm ý ôg còi xin số điện thoại tôi,nhưng tôi không cho_con này chém ghê quá,hôm ý chắc tôi cũng ngồi nói chuyện với nó dăm ba câu có xin số điện thoại đâu mà nó giám nói,lũ này giết tôi rồi.

Nhìn em phương thấy em cũng đang nhìn mình,mặt lạnh tanh nhìn mà phát sợ.

-bọn nó trêu anh ý đừng tin.

-không biết.

-lũ kia trêu nữa đừng trách tao.

-bình tĩnh mày,nóng nảy là dễ ỉa chảy.

-vậy bình tĩnh là dễ ỉa cóng à,còn thằng dũng mày tin tao nói với con thảo là hôm trước mày tán gái ở ngoài đường không

-từ từ,tao không trêu nữa…

Quay xang em phương thấy mặt em có vẻ là vẫn bực mình.

-bọn nó trêu ý mà,đừng để ý.

-………..!

hai đứa ngồi chơi một lúc nữa thì tôi đứng dậy cầm tay em kéo đi,đằng sau vẫn còn tiếng ý ới của thằng dũng “thằng kia chưa trả tiền,tiền mày”

hai đứa lên cầu …. trời nóng nên nhiều người lên đây ngồi hóng mát,tôi và em phải đi tít xuống cuối cầu mới có ghế đá để ngồi.

Phương ngồi cạnh tôi,đầu em ngả vào vai tôi,một tay em vòng qua sau lưng tôi,ôm tôi

Tôi vòng một tay ra sau lưng phương bám nhẹ vào eo em,kéo em lại ngần hơn ,tôi ôm em chặt hơn,để cảm nhận được làn da ấm mát,hương thơm từ cơ thể

những cơn gió mát rười rượi cứ thổi vào hai đứa,tóc em cứ bay bay trước gió,hương thơm từ tóc em lan tỏa lên mũi tôi.

***

6h30chúng tôi về nhà,phương lên phòng thay quần áo rồi xuống bếp nấu nướng,còn tôi lại ngồi ở phòng khách nằm xem tivi.

Ăn cơm xong hai đứa ngồi xem tivi một lúc rồi vào phòng chị tôi ngủ,tôi có thói quen là khi ngủ phải tắt hết bóng đèn,đèn ngủ cũng không được bật,có ánh xáng dù là mờ mờ cũng làm tôi rất khó ngủ.

Còn phương thì có thói quen là ngủ phải mở đèn ngủ cả tối quá em không ngủ được.

Tôi cũng tính mở đèn ngủ lên,nhưng em một mực không cho mở lí do là “anh không ngủ được nên em cấm cho mở”

Tôi ôm em nằm ngủ,giữa căn phòng tối om,chả nhìn thấy gì,chắc phương cũng không ngủ được nên thỉnh thoảng lại thấy em cựa quậy

Mắt tôi cũng hơi lim dim ngủ rồi,nhưng đột nhiên,tôi cảm nhận được một khuôn mặt đang ghé sát mặt tôi,hơi thở chầm chậm thổi vào mặt tôi nhẹ nhẹ,hởi thở luồn qua khẽ môi tôi,một bờ môi nóng ấm áp vào môi tôi,tôi bất ngờ khoảng 5s rồi đáp trả lại,cuồng nhiệt hôn lại em.

Đã vài tháng rồi môi tôi chưa được chạm vào môi em,môi em vẫn vậy,ngọt lịm,mỏng ướt át.

tôi mút nhẹ đôi môi mềm mại của em,cảm nhận sự ngọt ngào từ bờ môi,tôi như muốn nốt chọn đôi môi của em vậy….

Bàn tay phương xoa nhẹ nhẹ lên má tôi,bàn tay mềm mại ấm mát,phương vuốt tóc tôi ngược xuôi.

một lúc sau tôi rời môi phương,trong bóng tối nên tôi không nhìn thấy được sắc mặt của em lúc đó ra sao,tôi đoán chắc mặt em lại đỏ lên,phương gối đầu lên tay tôi em rúc đầu vào ngực tôi.

Tôi ôm em chặt hơn,bàn tay tôi lại vuốt mái tóc của em.

-ê.

-dạ.

-ở trên ý có lăng nhăng với thằng nào không thế.

-làm gì có ai,cô giáo bảo em diễn văn nghệ nhưng em từ chối vì sợ tiết mục ý có liên quan tới nắm tay,anh hỏi như vậy em giận giờ _phương nói giọng buồn buồn.

-ừ hêhê,đừng giận.

tôi hơi lạ vì từ chiều tới giờ chưa thấy em hỏi tôi là “ở đây anh có lăng nhăng với ai không đấy” thường thấy những cặp đôi nào xa nhau dài khi gặp nhau toàn hỏi vậy mà,vậy mà em không hỏi nhỉ,tôi thắc mắc nói.

-thế không hỏi anh là “anh có lăng nhăng với ai”,à

-em tin tưởng anh mà,nên em việc gì phải hỏi,lúc anh hỏi em “em có lăng nhăng với ai không” em buồn lắm dù biết anh yêu em,nên anh mới hỏi vậy,nhưng em vẫn buồn vì người yêu mình lại không tin mình,nên em sợ em hỏi anh,anh lại buồn,nên em không hỏi.

-ừ,xin lỗi.

-dạ.

Phương thương tôi,lo lắng cho tôi từng li từng tí vậy mà thỉnh thoảng tôi vẫn làm em buồn haizz

hai đứa chúng tôi tâm sự đủ thứ,em kể về cuộc sống ở trên đó,kể tôi ghe về cô bạn tên dương,kể về mẹ ruột của em v.v,tôi và em tâm sự tới 12h đêm,thì ngủ.

***

Tầm 5h xáng tôi mở mắt thức dậy,phương vẫn nằm trên vòng tay tôi,rúc đầu vào ngực tôi.

-dậy,xáng rồi.

-ưm để em ngủ thêm tí nữa.

-dậy đê,anh đói rồi.

phương ngoan ngoãn ngồi dậy,em lấy tay che miệng ngoáp dài rồi bước xuống giườngđi ra khỏi phòng,chắc đi vào phòng vệ sinh….(cạnh phòng của tôi có nhà vệ sinh kiêm luôn nhà tắm,ở dưới nhà cũng có một phòng)

Tôi bước xuống giường vừa đi được vài bước thì điện thoại của em lại reo lên.

Tôi bước lại giường cầm điện thoại lên xem ai gọi,dương gọi…

-phương ơi có điện thoại.

-anh ghe giùm em_giọng nói của em từ nhà vệ sinh,phát ra.

-à ừ.

Tôi ghe máy

-alo.

-ơ phương đâu,sao lần nào tôi gọi ôg đều ghe vậy…

-phương đang có việc,có gì không.

-không,tôi hỏi nó mấy chuyện linh tinh thôi,lúc nào phương hết bận bảo nó gọi cho tôi nha.

-ừ.

tôi tắt máy cầm điện thoại mang xuống phòng khách,đặt ở dưới bàn,rồi vào phòng vệ sinh,VSCN xong xuôi tôi bước ra phòng khách…

Phương thì đang ngồi ở bếp xào nấu gì đó,chắc là đang rang cơm,tôi ra phòng khách ngồi,cầm điện thoại của em nghịch.

login facebook thì chả có gì hót,em không đăng một cái ảnh nào,thoát facebook,điện thoại gì mà chả có gì hay ho cả,game thì chả có game nào đi được vào lòng người….

-anh ơi vào ăn cơm.

-ờ.

Tôi đặt điện thoại xuống bàn,đi vào bếp,vừa vào tới bếp đã ngửi thấy mùi cơm rang rồi,2 bát cơm rang trứng đặt ở bếp,tôi ngồi xuống ghế,cầm đũa,cầm bát,và ăn

-lúc nãy ai gọi em vậy.

-con dương gọi.

-nó bảo gì vậy.

-khôg biết,chuyện linh tinh gì ý.

tôi và em ăn xong bát cơm rang,em rửa bát còn tôi đứng cạnh em,phương thỉnh thoảng cứ nhìn tôi cười,chắc bị chậprồi nên mới cười nhiều như vậy

***

Ngày hôm đó tôi và em đi chơi khắp nơi,chơi tới trưa thì về ăn cơm rồi ngủ tới chiều đi chơi tiếp.

Tôi và em ở bên nhau tới 9h tối thì tôi rắt xe chở em lên …. Trên đường tôi cố gắng đi thật chậm để được bên em lâu hơn,cảm giác khi sắp phải rời xa người yêu buồn lắm mấy thím à

Phương ngồi sau chỉ đường tới nhà em,giọng nói em buồn rười rượi,tới nhà em tôi dựng xe trước cổng,phương xuống xe,tôi cũng xuống xe,kéo em vào lòng.

Tôi nâng nhẹ cằm phương lên,em nhìn tôi,đôi môi hồng mím chặt lại,hình như em đang cố gắng để kìm nén những giọt nước mắt,rồi như không kiềm chế được nữa,em bật khóc,tiếng khóc vang lên trong đêm,từng giọt nước mắt lăn dài trên má,em ngục vào bả vai tôi nức nở nói

-hức…không còn em ở bên,hức..anh nhớ phải giữ gìn sức khỏe nha.

-ừ.

-đừng hút thuốc nữa,hại cho sức khỏe lắm.

-anh có hút đâu.

-còn chối,người ta nhìn thấy bao thuốc anh cất trong tủ rồi,ghét nhất mấy người nói dối.

-à ừ.

-hôm nào mệt thì nghỉ hức…đừng cố gắng đi làm nhớ chưa.

-ừ.

-đừng ăn mì tôm nhiều quá không tốt đâu.

-ừ.

-nhớ ăn đúng bữa…hức…đừng bỏ bữa đó.

-ừ.

-nhớ phải học..hức..thật tốt đấy.

-ừ.

-đừng thức khuya biết khôg.

-ừ.

-huhu em nhớ anh lắm..

Tôi nâng nhẹ cằm em lên,khuôn mặt bé nhỏ,đôi mắt long lanh ướt lệ nhòa,tôi vuốt ve bờ má,lau đi những giọt nước mắt.

Đôi mắt long lanh khép hờ,hàng mi ướt đẫm,dòng nước mắt cứ chảy trên má.

Tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại,chầm chầm tiến sát lại mặt em hơn,hơi thở nhẹ nhẹ của em lẻn lỏn vào khẽ môi tôi.

môi tôi áp lên đôi môi ngọt ngào của em,phương vòng tay quanh cổ tôi,đáp trả lại,lưỡi tôi luồn lách nhẹ nhàng luồn vào miệng em,cuốn lấy lưỡi em,lưỡi em ngọt lịm,cái lưỡi ngọt ngào ẩm ướt,một cảm giác ngọt ngào lan tỏa khắp bờ môi,đầu lưỡi ngọt ngào ẩm ướt đang cuốn lấy lưỡi tôi thật chặt

nụ hôn đau buồn,chứa chan những giọt nước mắt,tôi rời môi phương,tôi hôn lên đôi mắt đang ướt đẫm lệ kia,vị mặn của nước mắt.

-anh đi đây.

không cần đợi câu trả lời của em,tôi ngồi lên xe đề ga phóng đi luôn,đi được một đoạn tôi quay đầu lại,thấy em vẫn đứng đó nhìn tôi,hình như nước mắt em vẫn chảy……..

Tôi phóng xe thật nhanh giữa màn đêm lạnh lẽo,nước mắt tôi chảy ra,tôi khóc,khóc vì đau,tại sao tôi lại phải chịu mọi sự dày vò như vậy hả,gia đình,hay tình yêu,tôi đều phải chịu một sự mất mát.

Bố mẹ mất.

Còn phương em vẫn ở trên trái đất này,mà tôi lại không được ở bên em,mỗi đứa một nơi, ĐM cuộc đời……

Hết việc bị gia đình cấm cản,đến nỗi phương phải cắt tay,giờ lại cái việc hai đứa phải rời xa,sau này không biết lại xuất hiện ra cái vụ gì đây….

Thử thách quá nhiều,những ngày hạnh phúc của tôi và em dù cũng là nhiều,nhưng mấy ngày hạnh phúc đó sao bằng được những thử thách trông gai của sau này và sau này nữa……

ôg trời thật bất công,một năm sau tôi gặp em,hạnh phúc thì ngắn mà đau khổ thì nhiều…..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.