chap26:
hôm nay là giao thừa,nhà tôi cũng không chuẩn bị gì nhiều,ngoài con gà với vài cái bánh trưng ít hoa quả để thắp nhang bố mẹ.
Đêm giao thừa tôi và em phương rủ nhau lên cầu…ngắm pháo hoa,còn chị huyền thì ở nhà thắp nhang.
hôm nay giao thừa nên trên cầu rất nhiều người lên đây ngắm pháo hoa đứng chật kín,ghế đá của tôi và phương hay ngồi cũng bị cặp đôi nào đấy chiếm mất ,nên hai đứa phải đi tít cuối cầu mới có ghế đá ngồi,ở cuối cầu này thì cũng ít người ngồi
Hai đứa ngồi xuống ghế đá,phương dựa đầu vào vai tôi,vòng tay qua lưng tôi ôm chặt cứng tôi cũng vòng tay qua vai em,ôm em chặt hơn cho đỡ lạnh
Hôn nhẹ lên mái tóc có mùi thơm quyến rũ của phương,rồi hôn lên trán,mắt,cuối cùng là đến môi nàng,đặt lên đôi môi đỏ hồng ướt át của em một nụ hôn thật chậm rãi,tôi cảm nhận được hơi thở thơm ngát của em,hơi thở gấp gáp của hai đứa,lưỡi tôi chạm nhẹ lên môi nàng,lách qua nó,đôi môi em run rẩy hé mở đón nhận lưỡi tôi
Phương vòng tay qua cổ tôi,Hai cái lưỡi chạm nhau,một luồng điện chạy khắp người,hai cái lưỡi mềm ướt quấn lấy nhau,vờn nhau,quấn quít mơn trớn nhau
Cả hai hôn nhau trong ngây dại,hai đôi môi quằn quại trong nhau không rời,thỉnh thoảng phương lại cắn nhẹ môi tôi,làm tôi ngây ngất.
Rời môi nhau,phương đỏ mặt ngại ngùng ôm chặt lấy tôi đỡ chữa ngượng.
-anh ơi.
-giề.
-hát cho em ghe.
-giở chứng à,tôi làm gì biết hát.
-hát đi mà.
-ừ thì hát,bài chuyện tình bên sông nhé.
-dạ hihi.
Ngồi cạnh em ở bờ sông anh ước một lần gió thổi mạnh làm tốc váy anh ngước…..
Đang say thì bị phá,hơi tức tức,mất hết cảm xúc
-anh hát linh tinh gì thế hả_phương đấm nhẹ vào ngực tôi,đỏ mặt nói.
-lời bài hát nó thế mà.
-anh hát bài khác đi.
-anh thuộc mỗi bài ý,không ghe thôi.
-anh hát tiếp đi em ghe mà.
-lần này mà phá thì thôi nhé.
-dạ.
Đùi em trắng như chân chó……
-sao anh giám nói đùi em như chân chó HẢ_phương nhăn mặt nói.
Bị phá đám lần hai,tức rồi.
-bài hát nó thế mà,với đây là chuyện tình bên sông,chứ có phải chuyện tình trên cầu đâu,với anh có bảo em đâu.
-không ghe nữa
-ờ thế thôi,chả hát nữa.
-mấy phút nữa tới giao thừa anh ơi.
-10p nữa_tôi rút điện thoại ra xem.
10p sau,pháo hoa bắn lả xả,hồng xanh đỏ,tím có hết,tôi thì nhìn chán rồi,nên chả thèm nhìn điếc hết cả tai,phương thì cứ hết vỗ tay lại khen đẹp này nọ cứ như chưa nhìn thấy bao giờ
-hết rồi,mới có tí_phương ỉu xỉu nói.
-ừ,về thôi.
tôi nắm tay em đi xuống cầu,hai đứa nắm tay nhau đi bộ trên vỉa hè,hình như em buồn ngủ thì phả,đầu chốc chốc lại gật cái,lúc nãy xem pháo hoa hăng thế mà,mà giờ lại buồn ngủ.
-lên anh cõng.
-dạ thôi,em tự đi được.
-đã nói lên anh cõng mà.
-nhưng…nhỡ ngãy xương thì sao.
-mẹ cứ lo xa,ngãy nào được xương,cõng em và một đứa nữa cũng được.
-vậy lúc nào mệt thì nói em nha.
phương nhảy lên lưng tôi,2tay em vòng qua ôm cổ tôi,má ấm áp của em áp vào má tôi,xốc em lên cao hơn rồi tôi bước đi.
phương thì chốc chốc lại hỏi tôi xem có mệt không,cứ vài bước lại hỏi lần,miệng lải nhải xuốt,tôi cũng ậm ừ cho em đỡ tủi thân
em thì cứ lấy tay vò tóc tôi tứ tung rồi lại vuốt lại,cứ làm thế tầm vài chục lần.
Hết nói thì em chuyển xang hát,em hát mấy bài tiếng anh gì mà tôi ghe chả hiểu cả.
tự nhiên em không hát nữa,tôi tưởng em giận gì tôi nên im im,quay đầu xang bên phải thì thấy em ngủ tít thò lò rồi
Đưa em về nhà cõng em lên phòng,tôi đặt nhẹ em xuống giường,em hơi cựa mình một chút rồi lại nằm im,lấy chăn đắp kín cổ,cho em đỡ lạnh,tôi cúi xuống hôn nhẹ lên mắt em,rồi ngồi ngắm em một chút.
rồi xuống nhà khép cửa nhà cho em cẩn thận,rồi rắt xe ra cổng,dựng xe ở ngoài cổng,đứg khép cổng lại,rồi tôi thò tay vào trong để khóa cổng,lúc trước em đưa tôi một chùm chia khóa ở nhà em.
chì khóa,tủ,cổng,nhà em,tất tần tất cứ chỗ nào có ổ khóa mà cần khóa là em đều đưa tôi hết,mỗi người giữ một cái.
Tôi ngồi lên xe,đề ga phóng về nhà,thiếu đi vòng tay của em,làm tôi thấy lạnh,từng cơn gió cứ thổi mạnh vào người tôi làm tôi thấy lạnh giá,cóng hết 2 tay.
Về tới nhà,thì nhà chả có ai,đèn xáng trưng,chắc chị huyền thắp nhang xong rồi đi chơi với anh dương rồi,tôi đóng cửa lên phòng ngủ một giấc cho khỏe người
chap27:
Mùng 2 tết tôi chuẩn bị quần áo để vào balô để về quê,do ba lô nhỏ nên chỉ để được có 2cái quần vài cái áo cộc chị huyền thị mùng 3 mới về,hôm nay chị bận xang nhà anh dương làm gì tôi cũng không biết,mùng 3 chị về quê tôi cùng anh dương.
Tôi phóng con wave tới nhà em ,đi trên đường tôi cứ cười xuốt vì sắp được về quê gặp lại anh em
đến nhà em phương,phương chạy ra mở cổng cho tôi vào,còn em chạy lên phòng thay đồ với sắp sửa quần áo.
Ngồi dưới phòng khách đợi em,mở tivi lên thì chả có gì xem,tivi có nhiều kênh mà toàn phim ấp ợ.
ngồi đợi em 15p vẫn chưa thấy em xuống,tôi muốn về quê càng nhanh càng tốt,mà em lại lâu như thế này, tôi hơi bực,ngồi dậy đi lên phòng dục em.
Vẫn thói quen cũ chả cần gõ cửa gì cả,tôi đẩy cửa 1 phát,cửa mở hết cỡ luôn,một cảnh tưởng khủng khiếp cực khủng khiếp,ghê lắm anh em ơi
-AAAAAAA đồ đáng ghét đóng cửa lại ngay_em phương lấy tay che những vùng kín lại.
Tôi vội đóng cửa lại,đứng dựa vào tường thở dốc,cảnh tượng rất đáng sợ,phương không mảnh vài che thân,làn da em trắng hồng hào….
Lắc đầu thật mạnh để sua tan cái cảnh tượng vừa rồi,tôi chạy xuống phòng khách,rót nước uống,hết cốc này lại đến cốc kia,tôi uống hết luôn ấm nước.
Mở tivi mở nhạc lên ghê,bật nhạc thật to cho sua tan suy nghĩ vừa rồi,nhưng không tài nào loại bỏ khỏi đầu óc,hình ảnh em phương không mảnh vải che thân làn da trắng hồng,làm người tôi nóng ran
Một lúc sau em phương từ cầu thang bước xuống trên tay cầm theo balô,mặt phương vừa đỏ vừa hầm hầm lên nhìn phát khiếp chưa bao giờ tôi sợ em bằng hôm nay,tôi cúi đầu xuống không giám nhìn em.
Phương đi lại đặt balô xuống đất ngồi cạnh tôi mặt vẫn hầm hầm lên.
-anh nhìn thấy gì chưa_phương đỏ mặt nói
-chưa à rồi.
-nhìn thấy chỗ nào.
-hết,trừ đằng sau_tôi e dè trả lời.
Phương trả nói gì im lặng,mặt em đỏ đỏ, lấy tay đánh nhẹ tôi,nhẹ hều à,tuy em đang giận nhưng vẫn thương tôi lắm chứ,đánh tôi em toàn đánh yêu chưa bao giờ đánh đau à.
-anh xin lỗi mà_tôi ỉu xỉu nói.
chắc em phương nhìn thấy bộ mặt thê thảm của tôi,nên em thương dừng tay không đánh nữa,em ôm chặt tôi nói.
-thôi đừng buồn nữa,em không giận đâu.
-ừ,đằng nào anh chả được nhìn thấy,việc gì em phải giận.
– em cấm anh nghĩ linh tinh về hình ảnh lúc nãy biết chưa.
-biết rồi.
-đưa ba lô anh đây em xem.
Tôi đưa balô cho em,em kéo khóa ra,rồi lấy hết quần áo của tôi ra,tôi thì chưa hiểu chuyện gì chả nhẽ em vẫn giận tôi lấy hết quần áo tôi vứt bỏ,cho tôi về quề hết đồ mặc phải cởi trần cho em nhìn lại à.
Thì ra không phải em vứt đồ của tôi,em mang ra gấp lại cẩn thận,rồi xếp vào ba lô,lắm chuyện cứ thế nhét vào cho xong bày đặt gọn vs chả gàng
-anh không gập đồ lại thế này,nên mang được ít đồ là phải.
-đưa ba lô em đây anh xem.
Em đưa balô hồng chóe của em cho tôi,mang gì mà mang nặng ghê tính ở đấy luôn hay sao mà mang nhiều vậy.
Tôi kéo khóa ngăn to nhất ra,bới bới lên xem em mang gì thì toàn là quần áo,à mà hình như trong này có cả quần của tôi nữa em mang quần tôi làm gì nhỉ.
-ê sao trong này có quần anh.
-em biết thừa anh mang ít quần,nên em phải mang thêm giúp anh,sợ anh thiếu quần mặc.
Em hiểu tính cách của tôi hơn ai hết,lo cho tôi đủ mọi thứ vậy mà tôi vẫn vô tâm với em hoài.
tủ cất quần áo của em có vài cái quần của tôi,tôi thỉnh thoảng hay ngủ ở đây nên mang vài cái quần xang.
kéo ngăn khóa thứ 2 thì cảnh tượng rất đáng sợ thứ 2 hiện ra,một ngày gặp 2 cảnh tượng đáng sợ,đồ lót của em.
-AAAA sao anh giám mở ngăn ý hả,đưa đây.
Phương giật ba lô từ tay tôi,em kéo khóa ngăn thứ hai lại,mặt em hồng hồng lên,nhìn yêu dễ sợ,tôi kéo mặt em lại đặt một nụ hôn lên má em,làn da trắng mịn hồng hào hôn thật thích,làm mặt em phương đỏ hơn
-anh….đồ..lợi dụng_phương đánh nhẹ vào ngực tôi.
-hêhê thôi đi thôi,muộn giờ.
-dạ_phương lườm lườm tôi,mặt vẫn đỏ hồng.
Rắt xe ra cổng,đứng đợi em phương khóa cửa nẻo cận thận.
Đặt balô của em lên trước xe,còn balô của tôi nhẹ nên để em đeo.
Phương ngồi lên xe,vòng tay ôm chặt tôi,em thò tay vào túi áo tôi,cấu cấu.
Đề ga phóng xe đi,con đường về quê tôi vẫn nhớ in trong đầu,trên đường tôi bồn chồn khó tả,cảm giác vui vui vì sắp được về miền quê yêu dấu,miệng tôi cứ cười xuốt.
-anh thích về quê vậy hả.
-ừ đợi 5 năm rồi.
-hihi anh vui là em cũng vui rồi,nhìn anh cười vậy em vui lắm.
-sao biết anh cười thế_tôi ngạc nhiên hỏi.
-gương kìa hihi.
Phương ôm chặt tôi hơn,ngón tay em chọc chọc vào bụng tôi,tôi lấy tay trái đút vào túi mình nắm bàn tay em trong đó cảm giác ấm ấm
Ngồi trên xe máy hơn tiếng đồng hồ,phương thì chả thấy mệt gì cả chốc chốc lại chỉ cái này cái kia.
cuối cùng cũng tới,cái cảm giác chờ đợi 5 năm cũng tới,5 năm xa quê làm tôi nhớ tới quê hương da riết giờ đã được về tôi thấy lòng mình vui vui với hơi xúc động.
ở quê yên tĩnh thật,ít tiếng xe cộ,không khí cũng trong lành hơn,tôi hít một hơi thật dài cho đầy lồng ngực rồi thở ra.
quê tôi giờ đã thay đổi,con đường toàn đất giờ không còn mà thay vào đó là con đường đổ xi măng.
nhưng ngồi nhà cấp 4 bé nhỏ đơn xơ giờ cũng không còn mà thay vào đó là những ngồi nha 2 tầng,3tầng sơn màu bóng loáng.
những cây bằng lăng trồng ven đường giờ mất rồi,họ chặt bỏ cây để làm vỉa hè và thay vào đó là những cây xoài,muỗm.
Tôi nhớ những cây bằng lăng,ấy những bông hoa tím,một lần đi học về tôi lại trèo lên hái những bông hoa để tặng cô bạn tên hiền.
đi qua ngôi trường cấp một mà tôi đã từng học ở đấy 5 năm liền,cây xà cừ giờ đã to lớn rồi,kỉ niệm còn bé lại ùa về những ngày tháng ném những quả xừ cừ về nhà lấy thanh sắt nhỏ để khoét lỗ và khoét hết những cái lõi bên trong để thổi sáo.
Cây trứng cá cạnh trường giờ cũng đã bị chặt,tôi hận thằng cha nào đã chặt cây trứng cá này,cây trứng cá mang lại bao nhiêu kỉ niệm của tôi vs bạn bè,những lần trèo cây hái những quả trứng cả bé tí chỉ bằng đầu ngón tay út để ăn.
Trẻ con ở quê không có hoa quả ngon để ăn là mấy,chỉ có những quả dại ven đường ,trứng cá là món khoái khẩu của trẻ con làng quê, quả nó rất ngon và ngọt,đi học tôi thường trèo lên cây trứng cả này chẩy quả để ăn,vậy mà thằng cha nào nó lại chặt mất chứ
Đến nhà em phương nhà em đầy hoa quả trong tủ lạnh,táo..ổi v.v nhưng tôi vẫn cảm thấy nó không ngon bằng những quả trứng cá bé bé,ven đường kia.
-sao vậy anh,anh không thích hả.
-không tại anh vui quá thôi.
-dạ hi,quê yên tĩnh quá anh nhỉ.
-ừ.
về tới đình làng,hình như ở quê tốt có mỗi đình làng là chả có gì thay đổi,nó vẫn cũ kĩ như xưa,bọn trẻ con thanh niên ở làng đanh chơi ở đình thấy tôi và em ai cũng nhìn về phía chúng tôi,trai làng thì đa số là nhìn em là nhiều,Cũng đúng thôi em đẹp mà.
Trong số đám ở đình làng nó tôi nhìn thấy 1 người con gái đang đứng nói chuyện cùng với một bạn gái.
Cô ấy cũng đang nhìn tôi,một ánh mắt rất lạ,ánh mắt của cô ấy hình như có chứa niềm vui ,lẫn nỗi buồn nào đó,mà cô ấy nhìn cũng rất quen thuộc hình như tôi đã gặp ở đâu từ 5 năm trước rồi thì phải.
cô gái đó nhìn cũng xinh,da trắng,môi hồng,người cũng cân đối,chiều cao cũng khoảng m55,nhưng không xinh bằng em phương được,phương XINH NHẤT.
tới ngõ để dẽ vào nhà ông nội,tôi cảm thấy hơi hồi hộp đôi chút,tôi cứ thế lái xe vào sân nhà ông luôn,con chó chắc thấy người lạ nên sủa bậy bạ,tôi dựng xe lại,bảo em phương xuống xe,chắc em sợ chó nên cứ đứng khép nép vào người tôi,bấu ríu tay áo tôi
ông nội tôi từ trong nhà chạy ra,quát con chó im rồi chạy lại ôm tôi,vỗ vai tôi,bà nội cũng chạy ra ôm lấy tôi,nước mắt bà chảy xuống.
-sao giờ cháu mới về hả_bà tôi thổn thức nói.
hai người buông tôi rồi,nhìn vào người phương,em phương cũng lễ phép cúi xuống chào ông bà.
Bà tôi chạy lại nắn nắn tay phương rồi khen đẹp,còn ông tôi thì lôi tôi vào nhà.
cũng gặp ông ở hôm đám tang bố mẹ tôi rồi,nên tôi cũng không nhớ lắm,chỉ nhớ bà tôi thôi.
Vào trong căn nhà vẫn vậy,căn nhà cổ xưa được xây vào năm nào tôi cũng không nhớ nữa.
bà nội rắt tay em phương vào nhà,bà kéo em phương xuống ghế ngồi cạnh bà rồi hỏi han đủ thứ chuyện.
-lâu rồi cháu không về,mà còn con huyền đâu.
-dạ,chị cháu mai mới về ạ.
-đây là bạn gái cháu à.
-vâng.
ông tôi quay xang hỏi phương đủ thứ chuyện nào là nhà cháu ở đâu,bao nhiêu tuổi,phương cũng ngại ngùng đáp lại.
năm nào cũng vậy cô,gì,chú ,bác,đều tập trung ở nhà ông nội để làm cỗ,năm nay chú hương cũng về(chú này trên thành phố,em ruột bố tôi,rất quý chị em tôi) 9h xáng,con cháu,cũng tới đông đủ hết cả,thiếu mỗi bố mẹ tôi.
nhà chú hương ở sài gòn cũng có 2 đứa con,1 trai,1 gái, thằng con trai tên hùng,bằng tuổi tôi, từ bé chơi với tôi xuốt,nhưng đến 1 ngày tôi và nó choảng nhau nên từ đó nó cạch mặt tôi luôn.
năm nay nó cũng đem người yêu về,người yêu cũng dễ thương nhưng xấu hơn em phương,tôi không phải nói là khen em phương xinh nhất đầu,mà tôi nói đúng sự thật thôi.
Còn đứa con gái thì cũng xinh sắn dễ thương,mà đặc biệt nó rất quý tôi,và tôi cũng quý nó nữa,2 anh em nói chuyện rất hợp,tên hường.
Tính theo vai vế thì bọn nó phải gọi tôi bằng anh,nhưng mà thằng hùng nó vẫn xưng tao mày
Cô,gì,chú,bác,ai cũng chê tôi còi, không lớn được,nỗi đau của cháu cô chú cứ động vào làm chi.
Phương thì sắn tay áo xuống bếp phụ các cô nấu nướng,ai cũng khen phương ngoan hiền,chăm chỉ,này nọ,cô,gì,chú,bác,ai cũng quý
nấu nướng tới hơn 10h mới xong,đợi vài chục phút thắp nhang nữa là gần 12h mới ăn cơm,bụng thì đói cồn cào.
bữa cơm thì các bác cứ rót rượu cho tôi uống liền hồi,thỉnh thoảng liếc em phương cái,thấy em cũng đang nhìn tôi,thấy tôi nhìn em,em lườm lườm tôi thay cho lời nói“cấm uống nhiều”
Ăn cơm xong,đợi em phương rửa bát đũa xong,thì tôi dẫn em đi chơi,đi qua nhà thằng giới(bạn thân ở quê của tôi)từ ngôi nhà cấp4 giờ nhà nó đã thành ngôi nhà 2tầg rồi.
-giới ơi_tôi đứng ở cổng gọi vào,tuy tết đứng gọi hơi ngại ngại,nhưng kệ.
-thằng nào gọi tao đấy_giọng thằng này khác khác ồm ồm hơn,mà nó lớn rồi thì khác là phải.
Nó chạy ra ngoài cổng nhìn tôi như người ngoài hình tinh,người thằng này thì béo,to cao,vạm vỡ,chả bù cho mình.
-mày là thằng nào,lại tới tìm em gái tao phải không.
-tao hải nè.
-hải nào_nó nheo mắt hỏi.
-hải còi nè.
-aaaaa.
Nó hét lên rồi chạy lại ôm tôi,vỗ vỗ vai tôi đau điếng.
-thật mày không.
-thì ma à.
-nhìn mày vẫn còi như xưa,ai đây_nó chỉ phương.
-người yêu tao.
-vào nhà đi,để tao gọi lũ kia đến.
bước vào nhà nó,con em nó đang ngồi ở ghế xem tivi(con này ít hơn tôi 2tuổi) thấy tôi nó chào một câu rồi bước lên phòng.
1 lúc sau thì đám bạn ngày xưa cùng tới,thằng nào cũng tay bắt mặt mừng ôm tôi may mà nó chừa cho cái khoản hôn,hôm ý mà nó thêm cái màn hôn thì chắc chết.
Con gái thì cũng có vài đứa đến,nhưng tôi chả quen ai cả,chắc là bạn của lũ kia.
-anh em hôm nay làm cỗ đê_thằng giới nó.
-cứt có tiền cứ thích đú.
-cần gì tiền,tao có kế này.
-kế gì.
-thằng hồng,cu,xang nhà thằng trung bắt trộm 2 con vịt về.
-ê thằng kia kế hay vãi,vịt nhà bố để chúng mày ăn miễn phí à.
-hiếm khi mới có dịp mày bao bọn tao tí.
-đúng rồi,thằng này toàn đi ăn chùa hôm nay bao bọn tao đê.
Ngồi nài nỉ một lúc thì nó cũng cho tới nhà nó bắt vịt.
-thế còn chúng mày làm gì.
-tao với thằng hải,vs thằng quang đi câu trộm cá,lũ con lại đi ra chợ mua rau.
-mày bị điên à mà tết đi ăn chộm_tôi nói.
-lo gì,cái hôm đêm giao thừa tao còn chẩy trộm táo ở nhà lão hùng kìa,táo ngon lắm anh em ạ,tao trèo lên cây chẩy mà gai cứ đâm vào đít,tao ức chế bẻ hết cành luôn.
-thằng chó đéo lấy phần cho bố.
-hôm ý túi tao bủng hết lấy bằng gì.
ăn trộm đêm giao thừa,cảm giác chắc ghê lắm đây.
Tôi và thằng giới và thằng trung cầm cần ra ao nhà lão nào ý câu trộm cá,em phương thì cứ nài nỉ đi theo,tôi bắt em ở nhà sợ lúc bị bắt không chạy được mà em vẫn đi theo.
ao cá nhà này ở ngoài đồng nên cũng vắng vẻ,tết đến lão ý không ở nhà,mà vẫn ra đây chông,nhưng lão ý đang đắp chăn ngủ,làm tôi bớt sợ hơn,say làm ghê.
4 đứa tìm núp trong bụi dậm thả cần câu cá,tôi thì tay run runvì sợ bị bắt,ngày xưa lúc còn bé đi chẩy trộm ổi xuốt có thấy sợ gì đâu,mấy năm rồi không đi ăn trộm cảm giác sợ hơn.
-ahhhhhhhh được rồi haha.
Tiếng thằng quang hết lên,làm 3 đứa tôi giật mình,bố thằng điên đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi cước thế này mà nó hét lên.
-mẹ mày,hét hét gì không thấy lão ý đang ở nhà à.
-hêhê tao vui quá hóa rồ.
may mà lão kia không biết,từ xa ngó vào nhà của lão ý,thì vẫn đang ngủ,tưởng chừng nó im vậy mà lúc sau lại làm 3 bọn tôi giật nảy phát nữa.
-ahhh được tiếp nè các cháu.
-bố bẻ gãy răng mày giờ,không thấy ông ý đang trong kìa à.
-tao quên.
Thằng nào nó giật cá ghê quá,tôi và thằng giới không gọi là câu cá mà là bón cơm cho cá ăn.
câu được 2 con cá to,khoảng vài cân,bọn tôi đựng vào túi bóng đen rồi rút về,đi qua ngõ nhà ông nội,tôi bảo bọn nó là về nhà có chút việc,tí qua.
Thật ra là có việc gì đâu,tôi chốn về nhà để đỡ phải làm.
Về nhà thì chả có ai ở nhà,chắc ông nội đi chơi bạn bè,còn đám con nhà chú hương thì không biết đi đâu nữa.
Tôi kéo phương ngồi xuống hè thì em nói.
-lúc nãy sợ quá,nhỡ bị bắt thì sao anh.
-thì bị ăn roi chứ sao,nói sợ mà vẫn đi.
-hihi,anh ơi.
-gì.
-có nước nóng không để em tắm.
-để anh đi nhóm bếp đun cho em nhà.
-dạ hihi.
Tôi xuống nhà bếp nhóm củi bắc một xoong nước thật to lên đun,khói bay mù mịt chảy cả nước mắt.
15p sau nước sôi,tôi bắc nước xuống mang vào nhà tắm đổ vào chậu rồi mở mở vòi cho nước lạnh vào,thấy nước đủ ấm tôi gọi em cho em tắm.
phương vào nhà tắm đóng cửa cẩn thận rồi thế nào nữa tôi cũng không biết,ghe tiếng nước từ nhà tắm phát ra làm tôi nghĩ tới cảnh lúc xáng,lắc đầu thật mạnh cho xua tan suy nghĩ đó.
15p sau phương mở cửa nhà tắm bước ra,lúc đầu tôi còn tường em mặc mấy đồ ở nhà,thì ra là không phải em mặc quần jean xanh,áo sơ mi.
trên tay cầm bộ quần áo cũ của em,em bước lại giường mở ba lô,gập mấy bộ quần áo của em lại nhét bộ quần áo cũ của em vào,tôi thì chả hiểu gì cả tính không giặt à,mà cất
Cất quần áo xong,em phương mang một cái khăn từ balô ra lau tóc,em vừa đi lại chỗ tôi vừa lau tóc,em ngồi cạnh tôi đưa khăn cho tôi lau khô tóc giùm em.
-sao cất quần áo làm gì vậy,không giặt hả_tôi vừa lau tóc cho em vừa nói.
-dạ,để vừa em giặt cũng được.
-sao lại phải để về mới giặt.
-thì tại…tại_tự nhiên em đỏ mặt,tôi chả hiểu rồi.
-tại sao.
-thì có mấy đồ ý ý_phương ấp úng nó.
chắc mấy thím cũng biết là đồ gì rồi.
-à,mấy đồ ý thì có liên quan gì hả.
-em không muốn ai nhìn thấy đồ ý của em.
-lắm chuyện bày đặt,anh nhìn thấy rồi mà.
-anh khác.
-ừ.
Tôi đi lại giường lấy quần áo vào nhà tắm thay,quần áo của tôi cũng bẩn hết rồi,thay sao tôi vứt vào chậu để giặt,đang xả nước vào chậu thì em phương nói.
-để đấy em giặt cho.
-hả,biết không,giặt bằng tay đấy.
-hihi biết.
Phương ngồi cạnh tôi,đổ xa phòng vào rồi lấy tay giặt quần áo cho tôi,tôi hơi ngạc nhiên tí một nàng tiểu thư như em mà cũng biết giặt quần áo bằng tay à.
-ở nhà em cũng giặt bằng tay à.
-dạ không toàn bằng giặt à,mỗi quần áo của anh em mới giặt bằng tay.
-hả quần áo anh vẫn sạch sẽ việc gì phải giặt.
-thỉnh thoảng em mang giặt thôi à.
-tại sao quần áo của anh em mới giặt bằng tay vậy.
-hihi vì anh là người quan trọng nhất của em.
phương nói xong câu này tôi cũng hơi đỏ mặt,và nhờ vụ giặt quần áo này tôi mới biết trong tim em tôi đứng ở vị trí bao nhiêu.
tôi hôn nhẹ vào má em,nụ hôn đó thay lời cảm ơn của tôi dành cho em,cảm ơn vì em đã yêu tôi nhiều đến vậy.
Phương đỏ mặt quay xang nhìn tôi,4 mắt chạm nhau,đôi mắt em nhìn tôi chứa chan tình yêu thương của em dành cho tôi, hai đứa nhắm mắt lại từ từ xích lại với nhau hơn và rôi 2 đôi môi chạm vào nhau,một nụ hôn,một nụ hôn ngọt lịm,tôi và phương hòa nhịp với nụ hôn ấy,cả hai hôn nhau khá lâu,hai cái lưỡi đá nhau,quấn lấy nhau rồi thám hiểm ngọ nguậy lung tung trong miệng.
-hahaha.
Tiếng cười của anh em nhà chú hương,làm tôi và em phương giật mình,rời môi nhau,mặt phương đỏ như gấc,phương thò tay xuống chậu giặt quần áo cho tôi tiếp.
hận lũ kia giám phá đám,cay quá lần đầu tiên hôn em mà bị phá đám thế này
chap28:
3 đứa phá đám kia ngồi bậc hè,nói chuyện,cười đùa vui vẻ,con hường với người yêu thằng hùng,thì mặc cái quần sooc để lọ 2 cặp đùi trắng khoác trên người cái áo khoác,đúng dân trâu bò,trời lạnh vậy mà người nó không run tí nào.
tóc bọn này hơi ướt chắc xang nhà cô,gì nào đó để tắm.
tôi đảm bảo danh dự của thằng đàn ông 2 đứa con gái này ra đường mà mặc đồ như thế này thì kiểu gì người ở quê cũng nói sau lưng là“ăn chơi v.v”
Thằng hùng thì luôn miệng khen người yêu nó vs con hường, dáng đẹp này nọ chân trắng, hình như nó có một ý gì đó chê em phương thì phải,kiểu như là nó chê em phương là nhà quê ở nhà vẫn mặc cái quần jean mà thằng này nó thù dai giữ,5 năm liền.
Nó nói lải nhải lại mấy câu đó liên hồi làm tôi cũng hơi tức tức,thử cho con hường vs người yêu nó đứng cạnh em phương xem dáng đẹp bằng phương không,đứng thì bằng vai em phương mà cứ nói lắm
Em phương là gái ngoan hiền,em không mặc những đồ hở hang ra đường hay trước mặt thằng đàn ông nào hết,những người được chiêm ngưỡng dung nhan lúc em mặc đồ ngắn thì tôi chắc là chỉ có tôi và bác hậu thôi.
phương giặt xong quần áo cho tôi,đứng rũ rũ một lúc cho bớt nước,rồi em lấy móc treo lên phơi cho tôi.
Tôi kéo em lại bậc hè ngồi,do ở đây có 3 đứa kia nên phương không giám ôm tôi chỉ nắm tay tôi thôi.
ngồi một lúc thì thấy thằng giới nó xang nhà tôi gọi xang nhà nó ăn cơm,trên đường đi cùng nó thì nó nói.
-có cả con hiền đó mày.
-hả ừ kệ nó.
-tự ngày mày đi nó ít chơi vs tụi tao ,hôm nay mày về nó xang làm tao cũng hơi bất ngờ
-ừ.
Tôi lặng người đi suy nghĩ một lúc,tại sao tôi đi mà con hiền lại ít chơi với lũ thằng giới nhỉ,thật khó hiểu
-anh ơi hiền là ai vậy_phương ghé tai tôi nói thầm.
-à bạn anh.
-trai hay gái.
-gái.
Mặt phương khẽ nhăn lên một chút rồi thôi,tôi ghé tai em nói thầm.
-bạn bè thôi mà em.
-dạ,nhớ là bạn bè thôi đấy.
-ừ.
-cấm anh không được uống say đâu đấy,say em đánh_phương giơ nắm đấm lên dọa tôi.
-biết rồi
Tới nhà thằng giới thì cơm đã dọn sẵn ra 2 cái chiếu rồi,có 1 can 5 lít rượu dựng ở cột nhà,trai một măm,gái một mâm.
Trong đám con gái ở đây có một đứa mà xáng này tôi đã gặp ở đình rồi,chả nhẽ đây là con bé hiền ngày sưa sao ta,cô gái đó nhìn tôi với ánh mắt vui mừng rồi đột nhiên chuyển xang ánh mắt buồn buồn,chả hiểu gì
ngồi vào mâm cơm,bọn bạn cứ ép uống rượu tôi cũng uống vài cốc cho có lệ,tránh để say cả em phương oánh.
thỉnh thoảng tôi lại liếc nhìn em,nhìn em nổi bật nhất trong đám con gái,tôi lại thấy vui vui vì có được một cô người yêu thật xinh xắn
ăn 2 bát cơm rồi tôi đứng dậy tính đi,vừa xỏ dép xong thì bọn bạn bắt uống 3 cốc rượu nữa mới cho đi,ừ thì chiều uống xong 3 cốc rượu,tôi lại phòng khách nhà thằng giới ngồi rót nước uống.
Ngồi một lúc thì thấy cô gái gặp trên đình đi lại phía tôi,ngồi vào ghế để cạnh ghế tôi.
-sao giờ mới về_cô gái đó hỏi.
-cô là ai.
-hiền nè,không nhớ à.
đúng như suy đoán nó là hiền,cái con đen nhẻm đen nhem giờ sao mà lại trắng thế nhỉ,thay đổi khiếp,không biết có đi phỗ thuật thẩm mĩ không nhỉ.
-nhìn mày ngày sưa đen nhẻm sao giờ trắng thế.
-tôi biết được.
Nó xưng “tôi” với tôi,bố con giở hơi này ngày sưa toàn “tao,mày” hôm nay bặt đặt tôi.
-“tao mày”đê,“tôi” ghe không quen.
-người yêu ông kìa hả.
Cái con ập ợ này,ngày sưa thì văng tục như mưa bão vậy mà giờ ngoan thế.
-ừ.
tôi và nó ngồi ôn lại chuyện xưa,những ngày tháng đi học,những buổi đi học về tôi trèo lên cây bằng lăng hái hoa cho nó,những cuộc chơi,những buổi đi ăn trộm,
Do mải nói chuyện vs con hiền nên quên mất là ở đây có phương,chắc em tức lắm đây.
Thỉnh thoảng tôi ngó nhìn em phương thấy phương cũng đang nhìn mấy,thấy tôi nhìn em,em quay đi chỗ khác như kiểu “không quan tâm,làm gì thì làm”
Ngồi ở phòng khách lũ đàn ông lại bàn nhau đi chẩy trộm táo,xuốt ngày đi ăn trộm đúng lũ hết trò nghịch.
Ngồi đợi đám con gái dọn dẹp xong xuôi thì tôi kéo tay phương về,lũ đàn ông thì thằng nào cũng say bí tỉ,chả biết tí bọn nó có đi trộm táo không nữa,say thế này đi nguy hiểm.
trước khi về con hiền còn rủ tôi là xáng mai đi chơi nữa.
-lên đê không_vừa đi tôi vừa nói vs phương
-KHÔNG.
-sao không.
-đi mà rủ cô gái tên hiền gì đấy.
-bạn anh mà có gì đâu.
-nói chuyện tình cảm như vậy mà bảo bạn,hứ.
-thôi đi đi,đi cho anh giải rượu phát.
-tự đi mà đi,tôi về.
Phương quay bước đi vào ngõ để vào nhà ông tôi,đành một mình đi lên đê chơi vậy,đang đi được một lúc thì thấy đằng sau có tiếng dép,quay đầu lại xem là ai,thì ra là phương,tưởng em nói là về nhà ông mà.
-lên anh cõng.
-dạ thôi,tự em đi được_phương nói kiểu này là tôi biết em hết giận rồi.
-đã bảo lên mà.
Phương nhăn mặt lại,lấy 2 tay bấu vào vai tôi,lấy điểm tựa để em nhảy lên,tôi vòng tay ra đằng sau cầm lấy 2 chân em,xốc em lên cao hơn rồi bước đi
Bây giờ trên đê đã được lắp bóng điện xáng chưng,không như ngày xưa ban đêm lên đây là phải soi đèn pin.
Cõng em trên lưng,một cục thịt nặng 47kg,đi ven bờ đê,cảm giác thật tuyệt,không khí trong lành,yên tĩnh,không có tiếng xe nào cả,đã lâu rồi không lên đê,kỉ niệm ngày xưa lại ùa về.
những ngày xé giấy làm diều,lấy cơm để gián thay cho băng dính,làm xong lại chạy lạch bạch từ nhà ông nội ra đê thả diều,nằm xuống đất ngắm nhìn những đuôi diều do chính tay mình làm đang bay cao vút trên trời,nhớ những ngày đó quá.
Không khí ban đêm thật lạnh lùng và yên tĩnh,những cơn gió lạnh không biết từ đâu tới chốc chốc lại thổi vào người tôi và phương,phương thì chốc chốc lại hỏi tôi có mệt không
-anh ơi anh.
-gì.
-kể cho em ghe về hiền đi anh.
Chiều em,tôi chậm dãi thả em xuống,kéo em ngồi bệt xuống bãi cỏ rồi ôm em vào lòng,đôi mắt tôi nhìn xa xăm một nơi nào đó nhưng không biết nhìn đi đâu,tôi cố gắng nhỡ những chi tiết kĩ càng về con hiền.
Tôi kể cho em những kỉ niệm của tôi và con hiền,ăn chộm,chửi nhau kể hết,tôi cũng đã quá sai lầm khi tâng bốc một cô gái trước mặt người con gái thương tôi.
Thỉnh thoảng phương lại nhăn mặt lên cắn nhẹ vào cổ tôi chắc là em ghen vì tôi tâng bốc con hiền
Vừa kể được nửa câu chuyện,phương vùng vằng khỏi tay tôi,rồi đứng lên,bước đi thật nhanh,tôi thì chả hiểu cái gì hết tự nhiên giận.
-A_tiếng A rất nhỏ từ em phương,làm tôi bừng tỉnh chạy lại xem em bị sao.
chắc phương vấp phải hòn gạch nên ngã,em đặt bệt xuống đấy,tôi chạy lại đỡ em dậy,lấy tay phủi phủi bụi bẩn dính trên áo em.
-đau không,đi kiểu gì mà ngã thế.
-kệ em,anh đi vs cô tên hiền kìa,khen người ta xinh mà.
-bạn anh mà,không có gì đâu.
Tôi ôm em vào lòng,phương thì lấy tay đẩy tôi ra,nhưng tôi vẫn ôm chặt,được một lúc thấy em im không đẩy nữa,tôi hôn nhẹ lên tóc em,mái tóc có mùi hương quyến rũ,rồi ghé tai nói nhỏ vs em.
-bạn anh thôi,không có gì đâu,xuốt ngày giận.
-ai bảo anh khen cô ấy trước mặt em.
-èo vậy anh phải chê à.
-không,nhưng anh cũng không được khen cô trước mặt em,anh biết không khi ghe người yêu mình khen một người khác em giận lắm không.
Tôi lấy tay nâng nhẹ cằm em lên,4 mắt chạm nhau,phương đỏ mặt ngay thức thì.
Từ từ,tôi đưa môi mình kề vào môi em,hai đôi môi chạm nhau như có một luồng điện chạy qua người,cảm giác vẫn như ngày đầu tiên hôn em.
Đôi môi mềm mại của em bắt đầu mút nhẹ môi tôi,người tôi run run lên trong tê dại,phương vòng một tay qua cổ tôi,còn tay kia em vòng ra lưng ôm tôi.
Tôi không làm chủ được bản thân nữa,bàn tay tôi sờ xoạng khắp lưng em,qua một lớp vài dày.
Tôi cho bàn tay lạnh giá của tôi,hẳn vào trong áo em,xoa xoa tấm lưng trần của em,da thịt em thật mềm mại.
Hai đứa rời môi nhau,phương đỏ mặt,áp mặt vào vai tôi,tay của tôi từ từ rút ra khỏi áo em,ôm em chặt hơn cho đỡ lạnh,hít hà hương thơm từ tóc em.
-về nha anh,tối rồi.
-ừ,chân có đau không.
-dạ,không.
Hai đứa nắm tay nhau đi xuống đê,cảm giác thật hạnh phúc khi được nắm tay người mình yêu đi trên còn đường ngàn ngày nhớ này.
Về tới nhà ông nội,thì ông bà ngủ hết rồi còn mỗi 2 đứa con chú hương vs người yêu thằng hùng còn thức,và đang nằm trên giường nói chuyện rôm giả,3 đứa ý ngủ chung một giường,cũng biết ý đấy nhường tôi vs phương một giường
Tôi cởi bỏ áo khoác ngoài rồi, kéo phương lên giường ôm em nằm ngủ,đắp chăn kín cho hai đứa đỡ lạnh,chăn thì mỏng đệm thì cũng mỏng nốt,nên cũng hơi lạnh
-anh ơi,đừng ôm_phương nói nhỏ cho 2 đứa đủ ghe thấy
-sao không.
-nhỡ mai ông bà dậy,mà thấy thì ngại lắm.
-nhưng anh lạnh lắm,ôm cho đỡ lạnh.
-vậy cũng được,mai em dậy sớm để tránh ông bà nhìn thấy nha.
-ừ ngủ đi,không ma bắt giờ.
-anh đừng trêu em làm gì có ma.
-có thật đấy,ngày xưa ghe ông bà nói,là ở nhà này đầy ma lảng vảng_tôi nói giọng rùng rợn cho em sợ.
-anh đừng trêu em,em sợ.
Phương ôm tôi chặt hơn rúc đầu vào ngực tôi,người em run run chắc sợ thật,thôi không trêu em nữa,tôi nhắm mắt lại ngủ một giấc.
***
Xáng tỉnh dậy,ngó quanh nhà thì chả thấy phương đâu chắc dậy rồi,uể oải ngồi dậy,mặc cái áo khoác ra khỏi người,rồi bước ra sân.
Ra sân thì thấy phương đang chuẩn bị cơm nước cùng bà ngoại để thắp nhang,còn con hường thì đang đánh răng,2 bọn kia thì vẫn ngủ lì bì.
Phương thấy tôi dậy thì chạy lại nói.
-anh không đánh răng hả.
-có bàn chải đâu,xúc miệng thôi
-anh mở balô lấy bàn chải của em mà dùng.
-thôi mất vệ sinh.
-hứ,hôn tôi thì không bảo mất vệ sinh,đã vậy lần sao ứ cho hôn nữa.
-thôi,lấy được chưa,vợ gì toàn hành chồng.
-cấm được mở ngăn ý biết chưa.
-ngăn nào_tôi biết rồi nhưng cố hỏi.
-biết rồi còn hỏi,thôi em đi vào bếp cùng bà đây.
Tôi lại giường lấy cái ba lô hồng choé của em ra tìm bàn chải đánh răng,mở hết các ngăn ra tìm,tìm mãi không thấy có cái bàn chải đánh răng mà dấu như đồ cổ.
tôi gọi phương vào cho em tìm cả tôi tìm chả thấy,phương bước vào nhà nhìn thấy cảnh tượng ba lô ngăn nào cũng bị mở toang,phương chạy vội lại khóa bỏ ngăn quan trọng.
-đồ dê,em đã nói không được mở ngăn này mà_phương đỏ mặt nói.
-anh bới hết rồi chả có,tưởng em cất ngăn ý nên anh mở lên anh bới nốt,nhưng vẫn không có.
-trời đây nè_phương lấy cái bàn chải đánh răng từ cái ngăn bé bé ở ngoài nhất đưa cho tôi,vậy mà tôi không tìm thấy nhỉ đúng mặt kém,chưa già mà đã lẫn rồi.
Cầm cái bàn chải ra nhà tắm ngồi đánh răng,kem đánh răng thì nhà bà cũng có rồi,lâu rồi mới đánh răng ở nơi không có kính soi,nước nóng,cảm giác thích thật.
Đánh răng xong tôi thấy mặt phương dính nhọ nhồi,tôi gọi em lại,phương ghe lời tôi thấy tôi gọi em,em đang làm cũng bỏ luôn để chạy lại chỗ tôi xem tôi bảo gì.
-sao anh.
-mặt bẩn kìa,đứng xát đây anh lau cho.
Tôi nhúng cái khăn mặt vào nước,rồi vắt cho nước chảy hết rồi lau mặt cho em,thỉnh thoảng tôi kì mạnh cái,phương lại nhăn mặt lên làm bộ dỗ lau mặt cho em xong thì em nói
-anh đáng ghét,đau hết mặt em.
Thấy mình cũng quá tay,những chỗ tôi kì mạnh thì đỏ hết,thấy cũng thương thương nên tôi giữ mặt em hôn hết những chỗ đỏ trên mặt mà tôi đã kì qua.
mặt phương đỏ như gấc,em nói trong ngại ngùng.
-anh kì,nhỡ bà thấy thì sao.
-thì kệ chứ sao hêhê,mà sao mắt thâm vậy.
-ai bảo anh tối qua trêu em,làm em sợ thức cả đêm.
-haha anh đùa mà
-thôi em đi làm tiếp đây.
những cử chỉ thân mật của tôi và phương đã bị một cặp mắt nhìn thấy,đó là con hường nó đang ngồi ở bậc hè nhìn tôi cười cười
chap29:
Tôi lại hè ngồi cạnh con hường ,lâu ngày không nói chuyện với con này giờ ra nói chuyện với nó cũng hơi ngại
-dạo này mày học có tốt không_tôi hỏi.
-ơ dạ,em vẫn học tốt.
-mấy năm nay học sinh gì
-hi có năm tiên tiến có năm giỏi.
-kém thế,tao giỏi từ lớp 6 tới lớp 10 nè
-ơ anh học giỏi thế hả,em nhớ năm cấp 1, anh toàn trung bình mà.
-hơi ngại rồi nha_mặt tôi hơi nóng lên.
-hihi.
Lâu ngày không gặp còn này,năm còn bé nhìn nó ngố ngố giờ nhìn người phổng phao ghê.
Ngồi nói chuyện với nó được một lúc thì thằng giới ở ngoài cổng huýt sáo gọi tôi,tôi chạy ra xem nó bảo gì.
-gọi gì mày,mới xáng sớm.
-đi chẩy trộm táo cùng tao không.
Bố thằng bệnh ở nhà không đi toàn đi ăn chộm táo,mà tết nhất này mà đi ăn trộm không sợ “rông cả năm à”
-hết trò à mà xuốt ngày đi ăn trộm.
-mẹ tao cay_nó uất ức nói.
-cay gì.
-mấy lần trước tao chẩy trộm bị lão ý bắt,lão cầm gậy oánh tao đỏ cả mông lên,nên tao thề ăn hết cây táo nhà lão biền ý.
-rảnh.
-mà mấy năm trước thằng nào hay lôi bố đi đào trộm khoai.
-hehe,đi.
Tôi vào gọi phương đi cùng nhưng em không đi vì đang giúp bà làm cỗ,ra tới vườn nhà lão biền thì đầy táo là táo,toàn táo to nhìn ngon phải biết.
Tôi thì sợ độ cao từ nhỏ nên đứng ở dưới,thằng giới nó treo lên cây ngồi ăn nhôm nhổm rồi nó nhổ hạt táo vào người tôi.
Nhắc tới hạt táo tôi lại nhớ tới ngày còn bé,ăn táo xong lấy hạt đi rửa thật sạch rồi cất,ra đường thấy hạt táo ở đường cũng nhặt về cất,hạt táo thời ý quý như báu vật của chúng tôi,nhặt về chơi 3 cây ăn hạt táo vui thật.
-vứt hạt táo vào người tao làm giề.
-cho mày về rửa sau mà chơi.
-giờ làm gì có ma nào chơi hạt táo nữa.
-ừ hehe.
-vứt tao vài quả xem nào,ăn mảnh à.
-nè_nó vứt cho 5 6 quả xuống cho tôi đón,nhưng đón chả được quả nào toàn rơi xuống đặt, mấy quả táo ở dưới thì toàn quả bé ăn không ngon.
Nó ăn được chục quả thì vứt cho tôi một quả khuyến mại thêm vài hạt táo nữa tôi cất vài quả vào túi mang về cho phương.
cây táo bao nhiêu quả thế này bao giờ nó mới ăn hết đây.
-về mày.
-từ từ.
-về nhanh không tao về trước giờ,đang đói.
-ừ đợi tí tao xuống.
hai thằng đi cùng nhau về nhà,trên đường nó hỏi tôi.
-bao giờ mày lên trên ….
-mùng 6.
-sớm vậy,hè nhớ về chơi vs tao.
-ờ chắc chắn.
nhà của ai nhà ý về,về nhà ông tôi thì thấy chị huyền vs anh dương tới rồi,anh dương thì đang ngồi nói chuyện vs ông nội tôi,còn chị huyền đang ngồi tán ngẫu với em phương ở bậc hè
tôi đi lại bậc hè ngồi cạnh em phương,thò tay vào túi lấy mấy quả tao cho chị huyền vs phương,ăn.
-táo lấy đâu đây_chị tôi hỏi.
-trộm chứ mò đâu ra.
chị huyền thò tay cấu vào sườn tôi đau điếng,tôi giật nảy kêu lên nói
-sao cấu em.
-tết mà đi ăn trộm ghê ta.
-chị gì mà hễ giận gì lại dùng cào cấu long chảo thủ ra.
-thích cái nữa không.
-thôi khỏi,đau quá.
-đau lắm hả_phương ghé tai tôi nói,tôi gật đầu.
phương thương tôi nên lấy tay em xoa xoa vào chỗ bị chị cấu.
thằng hùng và người yêu nó vs con hường đang ngồi ở bậc hè bên kia,tôi cầm vài quả tao vứt cho con hường dù gì nó cũng là em họ mình.
họ hàng thì cũng tới đông đủ,ai ai cũng khen ông nội có cháu rể đẹp trai,cao to,cháu ruột ngay đây mà mấy bác ý không khen đẹp trai câu nào tủi thân ghê gớm,toàn nhận được lời khen“thằng còi gầy thế”cô chú,thế,đấy.
Trong 3 đứa cháu lớn của ông nội tính luôn anh dương vào thì trong 3 đứa tôi là thằng gầy nhất,thấp nhất,học dốt nhất,nhưng mà lại có người yêu xinh nhất,còn đẹp trai thì không biết.
Dọn cơm ra ăn,anh dương thì bị các bác bắt uống rượu liên hồi,hết cốc này tới cốc kia,uống được mấy chục chén thì mặt anh ý đỏ lên rồi say bí xỉ,chị huyền bỏ cơm lại đỡ anh ấy lên giường nghỉ,miệng anh dương thì gọi tên chị huyền liền hồi nào là“huyền ơi anh yêu em,huyền ơi” chị huyền thì mặt đỏ như gấc…..
Tôi và chị huyền không may mắn về gia đình,mất đi bố mẹ ở cái tuổi 18 17, nhưng lại rất may mắn về tình yêu.
tôi và chị ai cũng có một tình yêu thật đẹp,chị và anh dương cũng là mối tình đầu của nhau giống tôi và phương,những lúc tôi thấy anh dương ở bên chị tôi,chị tôi cười liên hồi chốc chốc lại cười cái dù chả có ai pha trò gì cả,nhìn chị tôi hạnh phúc như vậy tôi cũng cảm thấy vui vẻ hơn
cuộc đời tôi có hai người con gái quan trọng nhất của tôi đó là phương và chị huyền,họ hết mực yêu thương tôi nhưng tôi lại ngu ngốc chỉ làm họ buồn,những ngày đi chơi qua đêm quên không xin phép,điện thoại thì hết pin, chị tôi lại phải thức cả đêm đợi tôi,có lần chị còn đi cùng anh dương tìm hết cho nãy đến cho kìa để tìm tôi,haizzz đến giờ vẫn vậy tôi vẫn không sửa được cái tính vô tâm đó,thỉnh thoảng tôi vẫn làm chị/phương buồn,tôi cũng ân hận rất nhiều về những chuyện tôi đã làm ra,xin lỗi hai người con gái quan trọng nhất đời tôi
Tôi phải cảm ơn anh dương,vì anh đã ở bên chị tôi,lo lắng yêu thương chị tôi,để tôi bớt đi một gánh nặng
Tôi biết nhiều lần phương phải rơi nước mắt về cái tính vô tâm của tôi,tôi biết mấy lần đó em giận tôi lắm,nhưng em vẫn yêu tôi chưa bao giờ trong tình yêu của tôi và phương có khái niệm là “chia tay” cả.
Ăn cơm xong tôi và phương ngồi ở bậc hè,mọi người thì cũng đã ngủ trưa hết rồi,phương dựa đầu vào vai tôi thủ thỉ linh tinh,tôi không hiểu em nói gì những cũng ậm ừ cho em đỡ tủi thân.
Rủ em lên đê chơi,buổi trưa ở ngoài này cũng vắng chả có ai tôi và em ngồi bệt xuống bãi cỏ,hai đứa đưa đôi mắt xa xăm về một nơi nào đó.
-anh ơi_phương dựa đầu vào vai tôi nói.
-gì.
-sau nay anh tính mình đẻ mấy đứa.
-1 đứa thôi.
-nhỡ đứa đấy bằng con gái thì sao.
-thì đẻ tiếp.
-nhỡ lại con gái.
-lại tiếp,lúc nào bằng được con trai thì thôi.
-nhỡ đứa thứ 10 vẫn là con gái thì sao.
-điên mà đẻ 10đứa,đẻ độn à,mà nhiều vậy.
-thì anh nói là bằng được con trai mới thôi mà.
-3 đứa mà toàn con gái thì thôi.
-dạ,hi.
Tôi kéo em vào lòng ôm em chặt hơn,cho em đỡ lạnh,phương thì lấy tay chọc chọc vào bụng tôi rồi lại véo má tôi,phương hát vu vơ mấy bài tiếng anh mà tôi ghe chả hiểu gì cả
Bị hút hồn vào đôi môi đỏ mọng của phương,nhẹ nhàng và từ từ tôi đặt lên đôi môi đỏ mọng ướt át của phương một nụ hôn chậm rãi,phương đang hát thì bị tôi hôn,em ú ớ không nói nên lời,vài giây sau em cũng từ từ đưa 2 cánh tay của em vòng qua đầu tôi,ghì đầu tôi xuống.
hai đôi môi đang nhẹ nhàng mút lấy nhau,hai đôi môi quyện chặt vào nhau như không muốn rời.
những hơi thở hổn hiển đứt quãng chốc chốc lại phát ra do cả hai đều đang ngộp thở trong hạnh phúc.
Người tôi nóng ran lên,những hình ảnh của buổi xáng hôm ấy lại lỏn len trong đầu tôi,tôi như không kiềm chế được mình nữa,bàn tay tôi vô thức lẻn vào trong áo em,tay tôi chạm vào bụng em,cái bụng phẳng lì không có tí mỡ thừa nào,da thịt em ấm ấm mềm mại,tôi cứ xoa xoa cái bụng phẳng lì đó.
đầu tao đang bị những suy nghĩ đen tối lẫn chiếm,tôi không làm chủ được bản thân nữa,những hình ảnh buổi xáng hôm ấy cứ lỏn len trong tâm chí tôi,tôi muốn xua tan nó nhưng không thể
chap 30
Môi tôi và phương vẫn quấn chặt lấy nhau,môi em mềm,môi em ngọt,vị ngọt của tình yêu
Thấy có tiếng cười ha hả ở dưới chân đê,tôi và phương giật mình rời môi nhau,phương đỏ mặt lấy tay lau môi,tôi rút tay nhẹ nhàng ra khỏi bụng em rồi đứng lên ngó xem là lũ nào phá đám,thì ra là bọn thằng giới,tức ghê toàn đến lúc cao trào bị phá đám dạo này ăn ở tốt vậy mà
May mà bọn nó chưa đi lên,nên chưa nhìn thấy cảnh tượng tôi và phương,bọn này mà nhìn thấy chắc tôi và phương lại nổi tiếng ở làng mất.
Bị phá đám hai lần,mà vào ngay hôm mùng 2 mùng 3 tết cay thế không biết nữa,không biết có phải do ăn ở nữa không mà đen thế.
-ơ,hải bọn mày cũng ở trên này à.
-ờ bọn mày lên đây làm éo gì.
-đá bóng,mày đá không.
lũ giở đời tết không ở nhà mà chơi vs ông bà,anh em,lại mang bóng ra đây đá,còn phá đám con nhà người ta nữa.
Con gái chơi cùng bọn này cũng đông khoảng tầm mười mấy đứa,trong đó có cả con hiền,tôi thì ngán đá bóng từ nhỏ,chạy chết mệt ra nên tôi không đá ngồi xem bọn nó.
Trẻ con làng quê thì đá bóng hay thôi rồi,thằng nào tức vì không dành được bóng thì chạy lại thằng đang dẫn bóng đạp nó ngã lăn ra đất rồi cướp bóng.
bên trái là phương còn bên phải là em hiền,tôi bị 2 đứa con gái kẹp giữa,à không tôi bị mười mấy đứa con gái vây mới đúng.
giá như bị bọn con gái này lột hết đồ tôi,hấp tôi ngay ở đê này dù có bao nhiều người nhìn thấy, tôi cũng cam lòng,tuy đó chỉ là ước mơ nhưng tôi vẫn ước,ai cũng có ước mơ mà
Con hiền thì mồm luyên thuyên liên hồi bên tai phải của tôi,con nay lớn hơn,người phổng phao hơn,mà cũng lắm mồm hơn,ngày xưa thì tôi lải nhải vs nó thì nó quay xang vả tôi vài phát,mà giờ nó lại là người lải nhải,chả nhẽ tôi cũng quay xang vả nó vài phát giờ.
Phương thỉnh thoảng thấy tôi cười nói với con hiền,chắc em ghen nên cứ giật giật áo tôi,tôi quay xang nhìn em thì em quay mặt xang nơi khác như kiểu là“ứ quan tâm”
bọn kia không đá nữa,đi lên chỗ bọn tôi đáng đứng nói.
-đi trộm táo,cùng bọn tao không.
-thôi tao không rảnh,tí tao phải về giờ
bọn nó nài nỉ tôi thêm một lúc nữa rồi thôi bỏ mặc tôi và em ở đê,còn bọn nó đi trộm táo.
tôi kéo phương ngồi dậy để về nhà ông,Trên đường về nhà ông,tôi và em chả ai nói với ai câu nào.
Về nhà thì không thấy 3 đứa kia đâu,nhà chả có ai, ông bà nội,chị huyền anh dương đi đâu rồi nhể.
Tôi kéo phương ngồi xuống hè nói chuyện
-anh đun nước cho em tắm đi.
-thôi,3 4 ngày tắm mà chả được.
-đi mà,một ngày không tắm,khó chịu lắm.
-anh 1 tuần không tắm có thấy gì đâu.
-vậy để em tự đun.
-thôi để đấy anh đun cho.
Tôi xuống bếp nhóm bếp,bắc nồi đun nước cho em,khói lại bay mù mịt chảy cả nước mắt
mười mấy phút sau nước sôi,tôi bắc nồi vào nhà tắm đổ nước ra chậu,rồi pha nước đủ ấm rồi gọi phương vào cho em tắm.
-anh.
-gì.
-đi ra em tắm.
-thôi cho anh nhìn tí hêhê_tôi trêu em.
-đánh cho cái giờ,đi ra em tắm_phương đỏ mặt nói.
Tôi bước lên hè ngồi nhường nhà tắm cho em.
lấy điện thoại em mở ninja lên,game vẫn lưu ở máy em,em không xóa,chắc em thấy tôi thích chơi,nên phương không xóa
Ngồi chơi một lúc thì phương tắm xong,em mặc quần jean bó xát vs cái áo sơ mi người em hơi run run lên,thấy vậy,tôi chạy lại giường lấy cái áo khoác đưa cho em mặc.
Phương lại cất mấy bộ đồ cũ vào ba lô haizz bày đặt ngại vs chả ngượng nữa.
Phương lấy cái khăn ngồi lại hè đưa cho tôi,để tôi lau khô tóc giùm em.
-mang nhiều quần áo không,không giặt thì mấy hôm nữa lấy gì mặc.
-con 5 bộ nữa.
-mang nhiều thế.
-hihi.
em mang nhiều đồ thế thảo nào balô dõ nặng ra,tính đi cắm trại hay sao mà mang nhiều thế
tôi vò đầu phương,cho tóc em bù xù tứ tung lên,phương thì đánh yêu tôi vài cái,rồi đưa tay chỉnh sửa lại tóc cho ngọn ngàng
lau tóc cho em một hồi rồi thôi,phương lấy cái khăn mang đi giặt rồi treo lên phơi.
Chả biết mấy người kia đi đâu nữa mà mãi không về.
ngồi chơi vs phương một lúc thì ông bà vs chị huyền và 3 đứa kia cũng về,chả biết đi đâu mà kéo theo cả team thế này.
-thằng này hôm nay đi đâu vậy_ông tôi hỏi.
-cháu lên đê chơi.
-không ở nhà,tao đưa lên nhà cụ vãi.
-dạ.
Phương với bà vs chị huyền con hường và người yêu thằng hùng xuống bếp phụ bà tôi nấu nướng.
Còn tôi và anh dương ngồi trên hè tán ngẫu,ông nội tôi ngồi ở ghé đọc sách,thằng hùng thì ngồi chơi game.
6h nấu xong cơm,chải chiếu ra hè rồi dọn cơm ra ăn,ông nội,tôi và anh dương,thằng hùng thì ngồi nhậu.
Phương chắc vẫn ngại nên em không giám gắp thức ăn,toàn ăn rau,nên tôi phải mấy lần gắp cho em,rồi nói thầm là “cứ tự nhiên,đừng ngại”
Con gái ăn xong,vào hết trong nhà ngồi nói chuyện,nhường mâm cho cánh đàn ông nhậu nhẹt,thằng hùng thì say khướt chạy ra giếng nôn mửa rồi lên giường ngủ.
giờ còn mỗi tôi và anh dương vs ông,từ ngày bố mẹ tôi mất tôi cũng hay uống rượu,nên rất khó say.
Người ngục tiếp theo là anh dương,anh được chị huyền kéo lên giường ngủ cùng thằng hùng,miệng lại lải nhải mấy câu giống lúc xáng.
Tôi cũng tính thôi không uống nữa,nhưng ông nội bắt ngồi uống tiếp,chắc ông nội tính hạ ngục tôi đây.
-thằng này thế mà khá_ông nội nó.
-dạ,thôi ông,ông say rồi.
– bậy mày,ông mày say thế nào được uống tiếp đi.
Tôi thì cũng hơi ngà ngà rồi,mà ông vẫn bắt uống tiếp,thôi chiều ông ngồi nhậu với ông tiếp.
Rồi tôi ngục lúc nào không hay nữa.
***
Tỉnh dậy thấy đầu choáng váng,ngó xang bên cạnh thì thấy anh dương vs thằng hùng đang ngáy lì bì,ngồi dậy lắc đầu cho đỡ choáng,tôi bước ra hè thì thấy bà nội với các cô con gái đang ở hết ngoài sân
Tôi ngồi xuống hè dựa lưng vào cột nhà,đầu vẫn hơi đau,phương thấy tôi thì chạy vào nhà tắm lấy khăn mặt rồi nhúng vào nước,rồi vắt cho chảy hết nước,rồi chạy lại chỗ tôi lau mặt cho tôi,em làm thật nhẹ nhàng,không như tôi hôm qua ghì thật mạnh
-hôm qua ai ngục trước thế.
-anh,anh mở balô em mà lấy bàn chải,mà đánh răng,ở ngăn ngoài nhất đó.
-ờ.
-cấm mở ngăn kia biết chưa_phương lườm tôi nói.
-rồi lo hoài.
-mặc áo khoác vào cả lạnh.
-ờ,biết rồi.
Tôi uể oải ngồi dậy,lết đôi chân vào nhà,lại chỗ em để balô mở ngăn ngoài nhất lấy bàn chải,mang vào nhà tắm đánh răng.
Đánh răng xong thì tôi lên hè ngồi dựa lưng vào tường,biết thế hôm qua không uống cho xong đầu đau khủng khiếp
Phương lên hè ngồi cạnh tôi.
-anh,đau đầu lắm hả.
-ừ,đưa điện thoại đây anh mượn.
-dạ,đây_phương rút điện thoại trong túi áo em đưa cho tôi.
mở nhạc lên ghe cho đỡ chán,điện thoại phương đa số toàn mấy cái bài tiếng anh ghe chả hiểu gì cả.
***
Mùng 6 rời quê lên thành phố,bọn bạn thì đứng tiễn tôi như là người dân tiễn thanh niên đi cứu nước.
lên thành phố mọi thứ lại trở lại như cũ,xáng đi học,chiều đi phụ hồ,tối tới nhà phương học tới 10h,chủ nhật thì hai đứa rắt tay nhau đi dạo trên cầu ….