Chuyện nhà bà Mai – Phần VI
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux )
Tập 233: Chuyện của Trâm
Thu đã ngừng kể, ánh mắt Thu thất thần nhìn qua cửa sổ, 2 dòng lệ chảy dài…
– Thu… Thu… mày sao vậy ? – Liên lay lay vai Thu.
– Ơ… – Thu giật mình – Không có gì cả, mỗi lần nhớ lại chuyện này tao hơi buồn một chút.
– Vậy là lần đó mày bị thằng người yêu nhà quê đó lừa phải không ? – Trâm hỏi.
– Đúng vậy, khi thấy hắn ngồi uống cà phê tao liền nhớ tới ly nước cam hắn cho tao uống, rồi lại nhớ tới cái nháy mắt đểu giả của hắn với ông xếp là tao biết đã bị hắn lừa dâng tao cho ông xếp, nhưng lúc đó tao vẫn chưa hiểu tại sao hắn lại làm như vậy.
– Vậy khi nào mày biết được lý do ? – Liên hỏi.
– Tao muốn quên đi tất cả nên ngay hôm đó tao lên Thành phố ngay, sau đó một tuần mẹ tao điện thoại báo cho tao biết là hắn đã lên chức Hiệu trưởng, lúc đó tao mới biết hắn đã đánh đổi tao để lấy cái chức Hiệu trưởng đó, thằng khốn nạn… – Thu nghiến răng tức giận.
– Thôi, quên chuyện đó đi mày, tức giận làm chi cho mệt óc, rồi sau đó thì sao ? – Trâm hỏi.
– Tao muốn trả thù, muốn kiếm thật nhiều tiền… Thế là tao điện thoại cho Bảo đồng ý đi chơi với hắn ở Vũng Tàu, lần đi chơi đó tao kiếm được 200 chai, cũng trong lần đi chơi đó tao giúp hắn tiếp 1 ông khách, ổng bo cho tao 20 vé. Khi trở về tao điện thoại cho ông Mạnh đồng ý là tình nhân của ổng …
– Vậy là từ đó mày bắt đầu bước vào con đường làm cave cao cấp ? – Liên hỏi.
– Đúng vậy ! Bảo có mối quan hệ rất rộng, và cũng rất cần những người như tao giúp thuyết phục những ông khách khó tính. Mỗi lần tao giúp hắn thành công hắn thưởng cho tao 50 chai, đó là chưa kể những ông khách của hắn đều bo cho tao rất sộp, người bèo nhất cũng 10 vé. Ngoài ra thỉnh thoảng tao cũng giúp ông Mạnh tiếp những đối tác của ổng, toàn là khách 'xịn' không à…
– Mày 'dữ' quá ha, tao không ngờ đó… – Trâm nói.
– Thế còn mày, ngoài thằng người yêu của mày ra sau đó mày còn 'ấy' với ai khác nữa không ? – Thu nhìn Trâm hỏi.
– Ờ thì… – Trâm ngập ngừng hồi lâu không nói gì cả.
– Tao đã kể cho mày nghe hết quá khứ của tao mà mày còn dấu tao chuyện của mày nữa sao ? – Thu có vẻ giận – Không muốn kể thì thôi.
– Tao xin lỗi, mày đừng giận tao nha Thu… Tao thì không như mày, mày thừa biết sau này tao biết kiếm tiền nhờ 'chuyện đó' đều là từ mày mà. – Trâm nhìn Thu vẻ có lỗi.
– Ừm…
– Vậy là ngoài người yêu mày ra và những ông khách mà con Thu giới thiệu mày không làm 'chuyện đó' với ai khác nữa hả ? – Liên hỏi.
– Có… có chứ… đó là ông thầy dạy Sinh của tao năm lớp 12…
– Ôi trời… thầy giáo của mày ??? – Cả Thu và Liên đều đồng thanh.
– Ừh… tụi mày từ từ nghe tao kể… Tao trao đời con gái của tao cho một anh lớp 12 cùng trường… rồi ảnh lên đại học… rồi tao lên 12… – Trâm từ từ kể.
***
Trâm học rất khá các môn, nhưng không hiểu sao môn Sinh học Trâm lại rất yếu. Bài kiểm tra học kỳ II Trâm không làm được gì, Trâm đã hình dung ra điểm 0 tròn trịa rồi, nếu vậy thì Trâm sẽ phải ở lại lớp, không được thi tốt nghiệp.
Thầy giáo dạy môn Sinh học của Trâm là thầy Quyết, thầy rất khó tính, năm nay thầy cũng đã gần 60 tuổi, chỉ còn một năm nữa là thầy về hưu.
Trâm rất sợ phải ở lại lớp, thế là Trâm quyết định sẽ đến gặp thầy Quyết để năn nỉ thầy nâng điểm cho mình. Trâm tự tin là mình có thể năn nỉ thầy Quyết được vì nhà Trâm và nhà thầy cùng 1 xóm, thầy với ông Nội của Trâm lại là bạn cờ, vả lại thầy Quyết cũng chính là ông nội của anh Quý – bạn trai Trâm.
Chiều hôm ấy, Trâm đến trường lảng vảng gần văn phòng thầy cô giáo, đợi khi các giáo viên khác về hết để đánh liều vào gặp thầy Quyết, Trâm biết thầy Quyết vẫn ở lại muộn hơn các giáo viên khác.
Khi đã hơn 5 giờ chiều, Trâm chắc mẩm không còn ai trong văn phòng nữa. Ngập ngừng hồi lâu trước cánh cửa khép kín Trâm gõ cửa nhè nhẹ.
– Xin mời vào !
Đúng là thầy Quyết rồi, cái giọng nói khó chịu của thầy Trâm không thể lẫn đi đâu được, cô mở cửa rón rén đi vào, không quên ý tứ khép cửa lại.
– Chào em, có việc gì mà em kiếm thầy vào giờ này ? – Ở trường thầy Quyết vẫn thường gọi Trâm là 'em' và xưng 'thầy'.
Thầy Quyết ngước lên nhìn Trâm, giọng thầy hơi khó chịu, thầy đã nhận ra con bé, nó đâu có xa lạ gì với thầy, bài thi kiểm học kỳ vừa rồi thầy đã xem qua, con bé không làm được gì cả, điểm 0 là cái chắn, và với điểm 0 này con bé chắc chắn sẽ phải ở lại lớp – điểm liệt mà.
– Thưa thầy, em muốn xin thầy … – Và Trâm bắt đầu bài ca năn nỉ.
– Xin lỗi, tôi không thể giúp gì được cho em ! – Giọng thầy Quyết dứt khoát sau khi nghe xong bài ca con cá của Trâm.
– Thưa thầy … – Trâm lại năn nỉ tiếp.
– Thôi thôi… – Thầy Quyết cắt ngang lời cô học trò, thầy nhìn xoáy vào cô bé qua cặp kính cận trễ xuống tận mũi.
Trâm lúng túng cúi xuống, mân mê tà áo nói lí nhí:
– Em xin thầy, phải ở lại lớp em xấu hổ lắm, bố mẹ đánh em chết…
Im lặng. Thầy Quyết chăm chú quan sát cô học trò tội nghiệp. Con bé ở cùng xóm với thầy, ông nội nó lại là bạn cờ của thầy. Con bé cũng khá đua đòi, mới tí tuổi đầu mà đã có người yêu rồi, chuyện đứa nào cặp với đứa nào ở cái trường này mà thầy không biết chứ, vả lại thằng người yêu nó thầy cũng đâu có xa lạ gì, nó chính là thằng Quý – cháu nội thầy.
Mỗi lần nhìn con bé đi chơi với thằng cháu là thầy lại đau mắt, con bé ăn mặc rất mát mẻ, áo thun, quần jean bó sát người, eo thon tròn lẳn, mông lắc tanh tách là thầy đã nghĩ nó học hành chẳng ra gì rồi. Giờ nhìn con bé ngồi trước mặt đây, thầy trầm ngâm…
Nhìn kỹ thì con bé không đẹp nhưng hiền hiền. Dáng dấp nom cũng được, cao dong dỏng, thân hình thon thả nhưng đầy đặn, khuôn ngực thiếu nữ đang phập phồng lo âu. Tự nhiên thầy thấy cái tuổi 60 của thầy vẫn chưa già, thầy nhìn khuôn ngực con bé như muốn xuyên thấu qua làn áo mỏng. Sau lần áo ấy là một bộ ngực non tơ mơn mởn với đôi nhũ hoa xinh xắn.
Lâu rồi thầy không còn được thấy cái đó, cái đó đã lùi vào dĩ vãng quá xa khi mà giờ đây vợ thầy cũng ở cái tuổi xấp xỉ như thầy. Và còn gì nữa, khuất sau mặt bàn kia, bên trong cái quần jean, hẳn cặp đùi con bé sẽ thon dài và trắng nõn nà. Và giữa hai đùi nó… 'Cái đấy' của con bé trông thế nào nhỉ. Hẳn cũng phải mượt mà nổi phồng lên mũm mĩm. Thầy bỗng khao khát được thấy cơ thể thiếu nữ tràn đầy sức sống kia quá chừng, ngẫm nghĩ một hồi thầy quyết định…
– Được rồi, thầy sẽ đưa lại bài kiểm tra để em sửa và cả bài giải nữa, đảm bảo em sẽ được điểm 8 – đó là số điểm vừa phải ít bị nghi ngờ.
– Em… em cám ơn thầy nhiều lắm. – Trâm mừng rỡ.
– Đổi lại, em có hứa với tôi một điều không? – Thầy Quyết hỏi và đứng lên đi chắp tay sau lưng vòng ra sau cô học trò.
– Dạ, thầy muốn em hứa gì ?
– Rất đơn giản… – Thầy Quyết cười và đặt tay lên vai cô học trò.
– Ah… – Trâm giật mình, cô hơi so vai lại.
– Thầy biết là em đã có bạn trai, nó là thằng Quý cháu thầy … – Giọng thầy Quyết cất lên từ sau lưng cô học trò.
Trâm ngồi yên xem thấy Quyết muốn cô hứa gì, còn chuyện cô đã có bạn trai, bạn trai cô là cháu thầy thì trường này ai mà chẳng biết.
Thầy Quyết ngó xuống qua vai cô học trò, lấp ló trong cổ áo bờ trên cặp vú nổi cao trắng ngần. Thầy còn thấy cả viền áo lót của cô học trò và khe ngực sâu giữa hai bầu vú tròn căng trong áo lót. Thầy đánh liều đặt hai tay lên vai cô học trò nắn nhè nhẹ.
– Ah… – Trâm khẽ rùng mình.
Không để cô học trò kịp phản ứng thầy Quyết nói thao thao:
– Thầy sẽ cho em sửa lại bài kiểm tra, em sẽ được điểm 8, em sẽ được thi tốt nghiệp, kỳ thi tốt nghiệp này có môn Sinh thầy sẽ phụ đạo riêng cho em, em hài lòng chứ ?
– Em cám ơn thầy ! – Trâm mừng rỡ.
– Đổi lại, thầy cần ở em một điều…
– Điều gì thưa thầy… Em hứa sẽ thực hiện ngay ạ !
Nỗi vui mừng vì thoát được môn này khiến Trâm hứa ngay, cô không nhận thấy những ngón tay của thầy Quyết đang đi dần xuống cổ, phần trên ngực cô.
– Thầy già rồi… gần 60 tuổi rồi còn gì… Đã lâu lắm rồi thầy không được thấy vẻ đẹp của một thiếu nữ… – Những ngón tay thầy Quyết luồn vào trong cổ áo cô học trò, chạm vào một bên vú.
– Ah…
Trâm giật mình định bật dậy nhưng hai bàn tay thầy Quyết đã ấn xuống vai cô giữ lại.
– Tuỳ em thôi… Nếu em chấp nhận ở lại lớp 1 năm… Mà nếu có ở lại thì vẫn là thầy dạy – Thầy Quyết giọng uy hiếp – Em thấy đấy, thầy đã già rồi, cũng không đủ sức 'làm ăn' gì nữa đâu, có chăng chỉ là thoả mãn bàn tay và đôi mắt mà thôi.
Thầy Quyết buông cô học trò ra, thầy đi lại mở cửa hé đầu nhìn ra ngoài. Hành lang vắng tanh, giờ này mọi người đã về hết. Thầy đóng cửa lại, bấm chốt…
– Ah… – Trâm giật mình thảng thốt quay đầu lại nhìn thầy Quyết đang đi vào – Em xin thầy… Em không làm được điều ấy đâu… Thầy đáng tuổi ông Nội em mà…
– Có hề gì chứ, em không nói, thầy không nói ai mà biết, tuổi tác đâu có quan trọng.
– Nhưng em là bạn gái anh Quý, cháu Nội của thầy, thầy biết điều đó mà.
– 2 đứa vẫn chưa làm đám cưới mà, với lại thầy có bắt buộc em đâu… – Thầy Quyết từ tốn – Nếu muốn em có thể đứng lên ra về…
– Dạ… – Trâm định đứng lên.
– Nhưng bài kiểm tra của em vẫn giữ nguyên điểm 0 – Giọng thầy Quyết uy hiếp.
– Thầy… em xin thầy… – Trâm nức nở ngồi xuống lại.
– Thầy nói là không làm tổn hại em mà, em hiểu ý thầy chứ.
– Dạ em…
Trâm ngẫm nghĩ, cô nhớ tới anh Quý đang học ở Thành phố, biết đâu mình sẽ được gặp anh trên đó nếu qua kỳ thi tốt nghiệp này. Giờ mình chỉ chiều thầy một tý thôi, để cho thầy mơn trớn bên ngoài thôi, chắc thầy cũng chỉ muốn thế, đổi lại mình sẽ không phải ở lại lớp…
Thầy Quyết đang đứng sau lưng cô học trò, thầy từ tốn để hờ tay lên vai cô thăm dò:
– Thế nào, em đồng ý không ?
Vẫn để cho thầy đặt tay trên vai mình, yên lặng hồi lâu cuối cùng Trâm quyết định:
– Vâng… – Trâm đáp khẽ như một hơi thở và nhắm mắt lại.
Chỉ chờ có thế, bàn tay thầy Quyết trườn xuống chui vào trong ngực áo cô học trò nhỏ, thầy chụp lấy một bên vú con bé nắn bóp. Bầu vú con bé chắc nịch, chật căng trong áo lót, thầy luồn tay vào trong áo lót… Ôi, da thịt con gái mới lớn mịn màng quá, nóng hôi hổi sờ mà sướng cả tay.
Thầy Quyết cúi xuống vén tóc cô học trò đáng tuổi cháu nội thầy lên, cái gáy cao trắng ngần có một nốt ruồi son thật khêu gợi. Thầy ghé môi hôn khẽ, quả thực đời thầy chưa có lần nào thấy thân thể ai khác ngoài vợ thầy. Mà khi còn trẻ vợ thầy đến với thầy khi đã ở tuổi gần 30, đâu có được như con bé này.
Trâm nghiêng đầu chịu đựng thầy hôn hít khắp gáy và cổ cô. Tay thầy vẫn mâm mê một bên vú cô, những ngón tay thầy đang vân vê đầu vú khiến cô thấy nhồn nhột. Rồi bàn tay ấy thò sang ngực bên kia tiếp tục vày vọc, dường như thầy chưa bao giờ được chụp gọn trong lòng bàn tay một bầu vú căng đầy núng nính đến thế mà nắn bóp, thầy mê mải làm cô thấy thời gian trôi qua dài bất tận.
Rồi thầy Quyết cũng kéo cô học trò nhỏ đứng lên, thầy dìu lại cô lại chỗ chiếc đi văng kê sát tường. Trâm thấy mình cao hơn thầy cả cái đầu, thầy lùn thật, cô thoáng nghĩ và ngồi xuống cái đi văng êm ái…
Thầy Quyết quỳ xuống trước mặt Trâm, hai tay đặt lên hai đầu gối cô, từ từ dang rộng hai đùi cô ra.
– Ah…– Trâm vội lấy tay che phần giữa háng đang dạng ra, cô nhìn thầy van lơn – Em xin thầy…
– Không sao đâu em… em đừng lo lắng quá thế… Thầy hứa sẽ không làm tổn thương em mà – Thầy Quyết an ủi.
Thầy Quyết xích vào gần hơn giữa hai chân cô học trò nhỏ, ngước lên nhìn vào cặp mắt đang hoang mang sợ hãi… Thầy nhẹ nhàng gỡ từng nút áo cô. Khi hàng khuy áo đã mở hết, thầy kéo cái áo trật xuống khỏi bờ vai cô…
Ôi trời, thầy Quyết lặng người ngắm nhìn… đôi bờ vai nhỏ nhắn, khuôn ngực đầy căng lên trong áo lót. Thầy gỡ hai dây áo lót tụt xuống hai bên cánh tay cô, rồi luồn tay ra sau lưng mở cái móc khóa. Cái áo lót chật căng bung ra, tụt xuống làm lộ ra bộ ngực tròn căng đẹp ngỡ ngàng…
Thầy Quyết bỏ kính ra, ngắm nhìn hồi lâu đôi gò bồng đảo của người thiếu nữ đang vào độ xuân thì mơn mởn tràn đầy sức sống…
– Đẹp quá… – Thầy Quyết thì thầm, hai tay thầy vuốt ve, xoa nắn rồi áp mặt vào đó…
Mùi hương thơm tho của da thịt con gái làm thầy ngây ngất, thầy cà khuôn mặt mình lên hai bầu vú cô gái, lim dim tận hưởng sự mịn màng của làn da thiếu nữ mỏng manh. Đôi bàn tay thầy nắn bóp, núm vú cô đã se lại nhú lên như hạt đậu, thầy lè lưỡi gại gại lên đó…
– Đừng… thầy… – Trâm rúm người lại đẩy khuôn mặt thầy ra.
Nhưng mặc, thầy Quyết vẫn cứ lăn xả vào.
Trâm trân người, thầy làm mình nhột quá, gai hết cả người. Cô nhớ người yêu cô và những đêm trăng sáng bên triền đê… Anh cũng đã làm cô thổn thức không kìm được khi vùi mặt vào ngực cô. Tưởng như bàn tay đây là của anh, khuôn mặt đây là của anh… Cô đắm chìm trong nỗi nhớ nhung để mặc thầy thoả thuê với bộ ngực của mình…
Chợt nhận ra đôi tay thầy đang lần mò mở khuy quần mình, Trâm choàng tỉnh giữ tay thầy lại.
– Ôi không, thầy… Em xin thầy… Đừng cởi quần…
– Kìa em… Thầy chỉ muốn chiêm ngưỡng thôi mà…
– Kỳ… kỳ lắm thầy ơi…
– Kìa em… Em hãy chiều tôi một lần đi… Em còn nhớ điều thầy nói ban nãy không ? – Thầy Quyết nhìn cô học trò đang nhăn nhó, nói rành rẽ.
– Nhưng em ngượng lắm… Em xin thầy… – Trâm van xin.
– Chỉ một lát rồi em sẽ hết ngượng ngay thôi, tin thầy đi… – Thầy Quyết khích lệ.
Thôi thì cũng đành phải vậy, đã đến nước này rồi thì mình cố thêm chút nữa, cứ coi như anh ấy đang ngồi trước mặt vậy… Trâm nghĩ thầm, cô buông lỏng tay ra để cho thầy Quyết được thoải mái mở tung khuy quần cô ra và kéo khoá quần xuống.
Trông thấy cái quần lót bên trong lộ ra, thầy Quyết xốn xang trong lòng… Thầy nắm hai bên quần jean kéo xuống, cô đành phải miễn cưỡng nhấc mông lên để thầy lôi được nó tụt xuống hắn dưới mắt cá chân của cô.
Đúng như thầy Quyết tưởng tượng, cặp đùi con bé đẹp tuyệt. Trắng mịn màng, thon dài và săn chắc. Cái quần lót ôm lấy háng con bé, nổi gồ lên cái mu hình tam giác giữa cặp đùi… Chà chà… rồi ta sẽ được thấy 'cái ấy' của con bé. Ngay đây thôi, sau cái xi líp mỏng tang này, l.ồn của con bé đấy…
Thầy Quyết run run sờ tay lên cái mu đầy đặn mum múm múp của con bé và nắn nắn nhè nhẹ. Mềm mại quá, nhũn như trái chín nẫu vậy. Ngón tay cái của thầy miết miết vào giữa 'chỗ ấy', nơi có cái khe hõm xuống chia đôi cái tam giác thành hai múi căng mọng.
Trâm run rẩy, thầy Quyết ngước nhìn, mắt cô nhắm nghiền, cặp môi run run. Hẳn là con bé vẫn còn trong trắng đây. Cứ nhìn vẻ ngoài thế này là biết, thầy Quyết sung sướng khi nghĩ rằng mình đang được sờ mó một tấm thân chưa lấm bụi trần, còn nguyên trinh tiết.
Thầy Quyết khẽ banh rộng đùi con bé sang hai bên, nó run quá cứ rúm lại khép đùi vào. Phải rất nhẹ nhàng mơn trớn chậm rãi thầy mới kéo được rộng hai đùi con bé ra. Háng nó dạng ra, cái mu hình tam giác nổi phồng lên đầy đặn giữa mé trong cặp đùi nó, được ôm khít bởi cái xi líp nhỏ vừa vặn…
Ôi trời, l.ồn con bé đấy, ngón cái thầy Quyết di di vào giữa cái tam giác ấy, quần lót chỗ ấy lõm vào hằn xuống một vạch sâu… Hà hà… khe l.ồn con bé đấy, cái mẩu nho nhỏ nhô lên ở giữa đây… Nhị l.ồn đấy, cái chỗ sung sướng của con gái đây mà, đang cưng cứng dần…
Thầy Quyết không thấy con bé phải ứng gì, nó cứ đờ người ra, hẳn là đang thích đây. Chưa được ai mó vào thế này bao giờ mà, thầy móc ngón rỏ kéo đáy quần lót sang một bên. Ui cha… lông l.ồn mịn quá, thầy di đầu ngón tay vào khe l.ồn con bé. Ướt nhơn nhớt, nó đang nứng đây… Thầy thấy phía chỗ bụng dưới thầy nóng lên, cảm giác sôi sục như thủa còn trai tráng.
…
Trâm đang chìm đắm trong những đêm trăng sáng ở triền đê… Anh Quý đang chà xát bàn tay mạnh mẽ trên háng cô, quần dài của cô đã tụt xuống tận đầu gối, còn chiếc xi líp mỏng manh cũng đang bị đẩy xuống dưới đùi. Ngón tay anh đang miết miết vào chỗ sâu kín nhất của cô, trơn ướt quá, cầu mong anh đừng cho ngón tay vào, mặc dù anh hay thích làm thế…
Đã hơn một lần Trâm chiều anh nhưng cô vẫn e ngại những ngón tay ấy. Nó vào sâu lắm, gại gại bên trong làm cô thốn người, anh hay chọc chọc ngón tay trong ấy làm phát ra những tiếng nhanh nhánh nghe ngượng chín người. Anh hay kéo khoá quần xuống rồi cầm tay cô ấn vào trong quần anh, cô e ngại khi chạm phải cái ấy của anh, sao mà to thế, cứ nần nẫn như một khúc bánh tét ấy…
Nhưng cầm cái ấy lâu lâu trong tay mà nắn nắn Trâm cũng thấy thích. Rồi tới lúc anh trườn lên mình cô, đầu gối anh gạt hai đùi cô dạng ra, và cái ấy đi vào trong cô nóng bỏng và căng cứng. Anh nhẹ nhàng dấn mình xuống háng cô, cái dùi của anh khoan xoáy vào trong cô xốn xang thổn thức… Nó làm Trâm bồng bềnh chao đảo rồi đẩy cô lên ngây ngất trong cơn khoái cảm tột cùng.
…
Thầy Quyết kéo cái mảnh vải cuối cùng ấy tụt xuống dưới đùi con bé, l.ồn con bé lộ ra trắng phau, mu l.ồn khum khum nhô cao trên háng, lông mịn như tơ rối… Nhìn thích thật, tuyệt đến thế là cùng, người đâu mà có cái l.ồn đẹp thế… Đúng là tuổi trẻ, mình già lão quá rồi, thật uổng phí cái tuổi xuân ngày trước.
Thầy Quyết than thầm trong bụng, thuận tay thầy vuốt cái quần lót tuột hẳn xuống kheo chân con bé. Dang rộng hai chân con bé ra chút nữa, thầy thèm thuồng nhìn tròng chọc vào 'chỗ ấy'. Hai cánh hoa hé mở e ấp, nhị hoa nho nhỏ hồng hồng lấp ló bên trong…
Bàn tay thầy Quyết rờ rờ trên đùi con bé rồi từ từ tiến dần lên háng nó. Thầy vạch hai mép ra, di ngón cái vào cái khe nhỏ, đã ướt nhớt cả rồi, thầy bập ngón cái ấn vào sâu trong khe… Con bé co rúm người vội khép chân lại.
– Ôi không, thầy… Em xin thầy… – Trâm chợt tỉnh, cô trở về với thực tại.
– Đẹp quá… Bướm em đẹp quá…
– Kỳ quá thầy ơi… – Trâm đỏ mặt khi thấy thầy cứ nhìn chòng chọc vào 'chỗ đó'.
– Thầy ao ước được một lần sờ một cái bướm đẹp như thế này đã từ lâu. Xin em chiều thầy chút xíu… Rồi em sẽ được toại nguyện hơn những gì thầy đã hứa.
– Em chỉ xin thầy cho em 5 điểm thôi… Em không muốn gì hơn… Thầy cho em mặc lại quần vào đi, em xấu hổ lắm…
– Có gì mà em phải xấu hổ chứ ?
– Thầy là bạn của ông Nội em, là ông của anh Quý mà…
– 2 người đó đâu có ở đây ?
– Thế thầy không cảm thấy có lỗi với ông em, với cháu thầy sao ?
Thầy Quyết làm như không nghe thấy gì cả, ngón tay thầy ấn sâu hơn nữa, lọt vào cái lỗ nóng bỏng ướt đẫm của con bé. Trâm bặm môi lại khép chặt đùi vào, túm lấy tay thầy Quyết cố kéo ra khỏi háng nó, cô thổn thức:
– Không mà… Thầy buông tay ra đi… Em xin thầy…
– Kìa em… – Giọng thầy Quyết nài nỉ – … Em cho tôi được tận hưởng cái ẩm ướt ngọt ngào của 'cái này' đi…
– Đừng thầy…
– Rồi em sẽ thấy thích ngay thôi…
– Thầy… thầy muốn làm gì. – Trâm thảng thốt, cô mở to mắt nhìn thầy.
– Ồ, đơn giản lắm… Nào, em hãy dạng chân ra đi… – Thầy Quyết cười, nheo mắt một cách dâm đãng.
– Không… em không thể… Thầy, thầy không thể làm thế được… – Trâm hoảng hốt nghĩ thầy sắp làm cái việc mà anh Quý – cháu của thầy – đã từng làm với cô, cô thấy ghê sợ.
– Kìa em… Thầy chỉ muốn hôn vào 'chỗ này' thôi… Em chiều thầy chứ. – Thầy Quyết trấn an, càng nghĩ con bé này còn trong trắng.
Thầy muốn hôn vào cái 'chỗ ấy ??? Eo ôi ghê chết đi được, anh Quý cháu của thầy cũng chưa từng dám hôn vào 'chỗ ấy' của cô. Trâm nghĩ thầm theo lối cổ hủ của con bé nhà quê, chưa bao giờ cô nghĩ người ta lại làm thế, hôn môi thôi chứ ai lại hôn vào cái chỗ người ta đi tiểu chứ, dơ lắm…
Nhưng điều này lại làm Trâm tò mò, đàn ông họ ham hố kỳ lạ thật, cái 'chỗ ấy' của cô giờ ướt nhoe ướt nhoét mà thầy cũng muốn ghé miệng vào đấy mà hôn ư ? Eo ôi… May mà mình mới tắm sáng nay chứ không thì… nó oi nồng lên ấy chứ.
Và thầy Quyết đã úp mặt vào háng Trâm, ôi thầy làm thế thật… Trâm rùng mình khi cái lưỡi nóng rẫy của thầy Quyết lướt trên cái mấu nhỏ của cô, 'chỗ ấy' vẫn làm cô bủn rủn mỗi khi anh Quý mơn trớn nghịch ngợm bằng mấy đầu ngón tay, bây giờ cảm giác ấy còn hơn thế nhiều lần…
Trâm thấy bụng dưới cứ sôi cuộn lên, vùng háng và mé trong đùi râm ran như có kiến bò, l.ồng ngực cô nghẹn lại làm hơi thở trở lên hổn hển. Cô sững sờ giây lát vì ngạc nhiên, cố che dấu để cảm xúc đừng bật ra thành những tiếng rên, cô lặng yên và thích thú để mặc cho thầy lia cái lưỡi to bè trong cái khe ướt át của mình…
Thầy Quyết cũng chưa bao giờ làm thế này, tất nhiên là với vợ thầy, thầy có biết ai ngoài vợ đâu. Nhưng thấy cái l.ồn trắng tinh thơm tho của con bé thầy thèm được cắn, được mút quá đỗi nên thầy mạnh dạn làm thử coi…
Ai dè cũng thích thật, khi môi và lưỡi thầy tiếp xúc với chỗ da thịt mỏng manh nhạy cảm này thầy mới cảm nhận được hết sự tuyệt diệu của cái l.ồn con gái… Nó mềm mại, đàn hồi, toát ra một cái mùi quyến rũ… Cái mùi ấy đang ngày càng đậm hơn, quyện lại nơi đầu mũi thầy.
Thầy Quyết rời cái l.ồn của Trâm ra, vị của nó còn đầy trong miệng thầy. Thích thật, thầy banh rộng hai mép l.ồn con bé, giờ đã nứng lên đỏ hồng và căng mọng, thầy chăm chú nhìn… l.ồn nó trơn mướt, đỏ chon chót, mở ra như một con sò nhỏ đang há miệng… Thật hoàn hảo, chưa bao giờ thầy thấy một thứ đẹp và hấp dẫn đến vậy. Nhìn lỗ l.ồn nó kìa, nhỏ tí, có còn trinh không nhỉ, sao lồ lộ ra thế kia…
Thầy Quyết tự hỏi và không kìm được ham muốn khám phá cái chỗ sâu hút bí ẩn đó. Thầy đưa ngón trỏ lên, từ từ cho vào trong, sâu dần… sâu dần… rồi ngập lút. Nóng hổi và mút chặt, trong ấy chất nước nhờn quánh đặc, thầy bắt đầu khều móc nhè nhẹ…
Trâm giờ đây đã ngửa hẳn người ra đi văng, khuôn mặt cô ngây dại đờ đẫn vì sự hưng phấn kích thích làm đầu óc nó mụ mị. Cảm giác hệt như lúc anh Quý đưa 'cái ấy' của anh vào trong mình cô, nó rạo rực xốn xang khó tả…
Những tiếng ư ư khe khẽ không kìm nén nổi của chính mình làm Trâm chợt tỉnh, mình đã đi quá xa rồi chăng, thầy ấy đang đút ngón tay vào trong mình, thích thật đấy nhưng xấu hổ quá, dù sao thầy ấy cũng là ông Nội của anh ấy mà… Ai lại tô hô phơi bày 'chỗ ấy' ra trước mặt thầy cho thầy ấy 'nghịch' thế này cơ chứ.
Bỗng dưng Trâm thấy thầy Quyết đổ ập lên người mình, cô choàng tỉnh chới với, thất kinh la lên:
– Ối không…….. thầy… thầy làm gì thế ?