Chuyện Nhà Bà Mai – Chương 224: – Botruyen

Chuyện Nhà Bà Mai - Chương 224:

Chuyện nhà bà Mai – Phần VI
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux )

Tập 229 : Chuyện của Thu

Sáu người vui vẻ đi câu mựa cho tới khuya, khi về phòng thì đã gần 11 giờ rồi. Khuya hôm đó 6 người bọn họ quyết định cùng tụ tập lại một chỗ và lại bắt đầu màn truy hoan tập thể, ban đầu họ chia thành 3 cặp: ông Mạnh – Thu , ông Tuấn – Liên , ông Việt – Trâm…
Cuộc vui được khoảng 15 phút họ lại thay đổi thành 3 cặp khác : ông Mạnh – Trâm, ông Tuấn – Thu, ông Việt- Liên…
Và sau đó 15 phút họ lại đổi thành 3 cặp khác: ông Mạnh – Liên , ông Tuấn – Trâm , ông Việt – Thu…
Cả căn phòng tràn ngập những âm thanh của khoái lạc trần gian…
Lại sau 15 phút nữa 3 người đàn ông cho 3 cô gái tạm nghỉ, thì thầm to nhỏ với nhau một hồi 3 người đàn ông quyết định chơi trò mới, họ kêu Thu lại, 3 người đàn ông cùng một lúc chơi Thu ở cả 3 lỗ – l.ồn, đít và miệng – cho đến khi Thu chịu hết nổi họ mới buông tha cho Thu rồi lần lượt đến Trâm và Liên cũng chịu chung số phận ở cả 3 lỗ…
Và 'trận chiến' đêm đó cuối cùng cũng kết thúc ở 3 nơi khác nhau: Ông Mạnh xuất tinh vào l.ồn Thu , ông Tuấn xuất tinh vào lỗ đít Liên còn ông Việt xuất tinh vào miệng Trâm…

Thu tỉnh dậy thì đã hơn 9 giờ sáng, cô không thấy 3 người đàn ông đâu cả, 2 người bạn của cô cũng như cô đều lõa lồ không một mảnh vải che thân, không cần biết bọn họ đi đâu cô ngồi dậy cứ thế trần truồng đi vô toalet tắm rửa rồi sau đó ra kêu 2 người bạn dậy…
Sau khi ăn sáng xong 3 cô gái quay về phòng nằm tám với nhau…
– Thu này, mày quen anh Mạnh trong trường hợp nào vậy ? – Liên chợt lên tiếng hỏi Thu.
– Mà sao tao thấy anh Mạnh quen lắm mày ơi, hình như tao đã nhìn thấy ảnh ở đâu rồi đó mày. – Trâm cũng lên tiếng.
– Ừ thì… – Thu ngập ngừng – Thôi thì chúng mày giờ đây cũng đã quá quen thuộc với ảnh rồi, tao cũng chẳng dấu gì chúng mày nữa, chúng mày có biết ảnh là ai không ?
– Là ai ? – Cả Trâm và Liên hỏi.
– Ảnh là… là bố của nhỏ My đó ?
– Hả ??? – Cả Trâm và Liên đều há hốc – Ảnh là bố của nhỏ My ???
– Đúng vậy ! – Thu trả lời dứt khoát.
– Ôi trời ơi ! – Trâm đưa 2 tay lên trời – Đúng rồi, tao nhớ rồi, tao nhớ đã thấy hình của ảnh lúc mình tới nhà nhỏ My chơi mà, thảo nào mà tao thấy quen quen.
– Chúa ơi ! – Liên ôm ngực – Mày… mày… sao mày lại quen với bố của nhỏ My vậy ?
– Ờ thì…
Thu từ từ kể cho Trâm và Liên nghe chuyện của cô với ông Mạnh.

***
Thu vừa mới lên Thành phố học được hơn một tháng thì nhà Thu có chuyện… Mẹ Thu điện thoại lên báo tình hình ở nhà cho Thu biết, bố Thu làm ăn thua lỗ, hiện giờ còn nợ người ta hơn 200 triệu, nếu trong một tuần nữa mà không trả được nợ thì người ta sẽ xiết nhà, nói chuyện với Thu mà mẹ Thu cứ nức nở liên hồi…
Thu cúp máy mà lòng dạ dối bời, mới chân ướt chân ráo lên Thành phố học mà nhà đã xảy ra bao nhiêu chuyện, giờ Thu cũng không biết tính sao nữa, người ta xiết nhà thì bố mẹ Thu và 2 đứa em sẽ ở đâu, rồi với tình cảnh này nhà như thế này thì Thu biết mình sẽ phải tự mình lo liệu tiền sinh hoạt phí, tiền nhà và tiền học… Thu biết đào đâu ra ?
Thu đã có người yêu ở quê, anh tên An và là giáo viên chủ nhiệm của Thu năm lớp 10, họ yêu nhau và Thu đã trao đời con gái của Thu cho An đúng dịp sinh nhật lần thứ 16, và từ đó Thu đã là người của An, hai người quyết định sau khi Thu học xong Đại học họ sẽ làm đám cưới.
Nghĩ tới An, Thu định điện thoại cho An hỏi xem có cách nào giải quyết không, nhưng rồi cô lại thôi vì cô biết có gọi cho anh cũng như không vì anh là giáo viên, lương giáo viên ở quê ba cọc ba đồng thì anh đào đâu ra số tiền hơn 200 triệu ?
Ba ngày đã trôi qua…
Thu như ngồi trên đống lửa, cô lo lắng cho bố mẹ và các em ở nhà. Rồi không hiểu sao lúc đó Thu lại nhớ tới Bảo, một người đàn ông trẻ tuổi lịch lãm mà Thu mới quen lúc lên Thành phố trong một quán nước, hai người đã trò truyện khá lâu, khi chia tay anh ta có đưa cho Thu 1 tấm card và nói có việc gì khó khăn cần anh ta giúp thì Thu cứ gọi, trong khả năng nếu giúp được gì cho Thu thì anh ta sẽ giúp.
Cảm thấy đây là một người đàn ông giàu có và hình như anh ta cũng có cảm tình với mình, Thu liền gọi đại cho anh ta vì dù sao Thu cũng đã hết cách, Thu đã kể hết cho anh ta biết tình cảnh nhà mình…
Ngoài sự mong đợi của Thu, Bảo hứa sẽ cho Thu mượn số tiền đó không thời hạn, khi nào có trả cũng được và còn thưởng thêm cho Thu 50 triệu nếu Thu làm giúp cho anh ta một chuyện, đó là tìm cách thuyết phục được ông khách hàng khó tính của Bảo chịu ký kết một hợp đồng…
Như người chết đuối vớ được cọc, Thu ok ngay dù lúc đó Thu không biết mình sẽ làm cách nào để thuyết phục ông khác hàng khó tính đó vì với một người đầy kinh nghiệm như Bảo còn không thuyết phục được thì tay mơ như Thu thì làm ăn được gì chứ ?
Nhưng dù sao Thu cũng phải thử, vì đó là cơ hội duy nhất giúp cô có thể giữ được nhà cho bố mẹ, và với số tiền 50 triệu đó Thu sẽ không phải lo lắng gì về chuyện tiền bạc ở Thành phố, Thu hạ quyết tâm mình sẽ phải thuyết phục ông khách hàng khó tính của Bảo cho bằng được, cho dù có phải quỳ lạy năn nỉ, van xin ông ta.
Sáu giờ tối Thu tắm rửa sạch sẽ, ăn mặc thật đẹp theo lời Bảo dặn rồi gọi xe ôm đi tới địa chỉ nhà hàng mà Bảo hẹn…
Người phục vụ đưa Thu tới căn phòng mà Thu nói, anh ta gõ cửa rồi mở cửa cho Thu bước vào, cánh cửa đóng lại sau lưng Thu. Có tiếng chào vui vẻ:
– Ah, Thu đến rồi, em để bọn anh chờ mãi.
Người vừa nói là Bảo, anh ta vội vã đứng lên ra đón cô. Một người đàn ông khác vẫn ngồi tại chỗ, ông ta ngước nhìn Thu, Thu giật mình khi nhận ra người đàn ông đó, đó không phải là bác Mạnh bố của nhỏ My, cô bạn rất thân của Thu đó sao ? Thu cũng đã gặp bác Mạnh mấy lần ở nhà của My rồi, qua ánh mắt của bác Mạnh thì Thu biết bác Mạnh đã nhận ra Thu. Nhưng ông Mạnh vẫn im lặng nhìn Thu vờ như không quen biết Thu.
– Giới thiệu với em đây là anh Mạnh, giới thiệu với anh đây là em Thu. – Bảo giới thiệu cho 2 người biết nhau.
– Chào em ! – Ông Mạnh bình thản lên tiếng trước.
– Dạ… em… em chào anh…
Thu ấp úng chào ông Mạnh rồi ngồi xuống ghế, cô đưa mắt nhìn quanh. Căn phòng này mỗi bề chừng năm thước, sàn và tường ốp gỗ toàn bộ. Sát tường kê một bộ salon bằng mây cùng màu với gỗ ốp tường. Đèn trên trần toả ánh sáng dìu dịu. Một điều nhạc du dương phát ra từ đâu đó. Trên bàn sắp sẵn mấy món thức ăn, một chai rượu ngoại. Hai chiếc ly pha lê đã rót rượu, chiếc thứ ba còn trống, chắc là dành cho cô. Bảo rót rượu vào ly, đưa cô:
– Nào, mời em, anh Mạnh, mời anh.
– Em không uống được rượu đâu anh Bảo … – Thu bối rối nhìn ly rượu.
– Thì em cứ uống thử đi. – Bảo nháy mắt ra hiệu cho cô.

Họ cụng ly, Thu lấy hết can đảm nhấp một ngụm. Hơi rượu nồng khiến cô suýt sặc, nhưng cô nén được. Rượu xuống đến đâu, cô cảm thấy nóng rần rật đến đó. Họ vừa ăn vừa nói chuyện, đủ mọi đề tài… Được chừng nửa tiếng, chợt Bảo đưa tay xem đồng hồ rồi quay sang ông Mạnh:
– Xin lỗi anh Mạnh, xin lỗi Thu, tôi có việc phải đi bây giờ, hai anh em cứ tiếp tục nhé. Thu ơi, ra đây anh nói cái này…
Bảo khoác nhẹ eo lưng Thu, mở cửa ra hành lang. Hành lang trống không, yên lặng như tờ. Bàn tay anh ta lướt từ eo xuống mông cô rồi dừng lại, bóp nhẹ, cảm giác rất rõ làn da thịt rắn chắc của cặp mông thiếu nữ căng mẩy dưới lớp vải mềm. Thu hơi oằn người định né tránh, nhưng rồi cô lại thôi.
– Mình đang nhờ vả anh ta, ráng chịu đựng một chút vậy. – Thu thầm nghĩ.
Bảo đưa cho Thu một xấp hồ sơ rồi nói:
– Thu à, em ráng giúp anh tìm cách thuyết phục ông ta ký cho anh bộ hồ sơ này, anh đã hết cách rồi nên đành phải nhờ đến em.
– Dạ, em sẽ cố . – Thu lí nhí.
– Đây là 10 ngàn đô… – Bảo đưa cho Thu một phong bì – Em tìm cách đưa cho ông ta giúp anh. Bây giờ mọi việc chỉ phụ thuộc vào em thôi, em hiểu ý anh chứ.
– Dạ, em hiểu.
– Em cố gắng chiều ý ông ấy một chút, đừng làm ông ấy phật ý, khó cho anh mà cũng kẹt cho cả em nữa đó, em hiểu chứ…
– Dạ… – Nghe Bảo nói, tim Thu đập thình thịch, cô lờ mờ hiểu ý anh ta.
– Thôi, em vào đi, anh đi đây…
Bảo tranh thủ bóp mông Thu thêm cái nữa trước khi quay đi, trong bụng thèm thuồng và tiếc đứt ruột, miếng thịt thơm mình chưa kịp ăn lại phải dâng cho người khác.

Thu tự tin mình sẽ thuyết phục được ông Mạnh vì mấy lần gặp ông Mạnh ở nhà nhỏ My cô thấy ông ta rất có cảm tình với cô. Cô bước vào phòng, quay về chỗ của mình, cố làm bộ vui vẻ nói:
– Bác Mạnh, cháu không ngờ lại gặp bác ở đây đó . – Thu đã thay đổi cách xưng hô cho phải phép.
– Ừh… Bác cũng không ngờ người mà thằng Bảo đưa đến thuyết phục bác lại là cháu đó.
– Thế hợp đồng này khó khăn lắm hả bác ? – Thu hỏi.
– Khó lắm, vì đây là những mặt hàng nhà nước hạn chế xuất cho tư nhân, xuất bậy bạ đi tù như chơi.
– Bác có cách nào giúp cho anh Bảo được không ? – Thu nhìn ông Mạnh năn nỉ.
– Khó lắm cháu ạ… Cháu còn đang đi học mà, sao lại làm cho thằng Bảo ? – Ông Mạnh ngạc nhiên hỏi Thu.
– Dạ…
Và rồi Thu thật tình kể hết chuyện nhà của Thu cho ông Mạnh nghe, rồi chuyện Bảo hứa sẽ giúp Thu nếu cô thuyết phục được ông Mạnh ký hợp đồng này, cô kể hết không bỏ sót một chi tiết nào còn ông Mạnh cứ ngồi im lắng nghe Thu kể. Rồi Thu đưa xấp tiền 10 ngàn đô cho ông Mạnh, ông cứ để nguyên trên bàn rồi nhìn Thu hỏi một câu chẳng đâu vào đâu :
– Em có hay tập thể dục không ? – Ông Mạnh lại gọi Thu là 'em'.
– Dạ… cháu… cháu hay tập chạy bộ vào buổi sáng. – Tuy ngạc nhiên vì câu hỏi chẳng ăn nhập vào đâu này nhưng Thu vẫn trả lời.

– Àh, thảo nào mà em có một thân hình đẹp như thế này.
– Bác cứ nói quá, cháu mà đẹp gì chứ… – Thu đỏ mặt.
– Thu này, trong phòng chỉ có 2 người thôi, mình cứ xưng hô 'anh, em' cho dễ nói chuyện nha, chứ cứ 'bác bác cháu cháu' kỳ lắm.
– Dạ… – Thu lí nhí – Tùy ý anh.
– Thế em đã có người yêu chưa ? – Ông Mạnh lại hỏi.
– Dạ rồi ạh, anh ấy ở quê.
– Vậy hai người đã làm 'chuyện đó' chưa ?
– Dạ… – Thu đỏ mặt vờ hỏi – 'Chuyện đó' là chuyện gì hả anh ?
– Em khéo vờ… – Ông Mạnh cười – Là chuyện đàn ông với đàn bà ở trên giường với nhau đó… Thế em và người yêu đã 'ấy' nhau chưa ?
– Dạ… rồi… – Thu cúi gằm mặt, 2 má cô nóng bừng.
– Khà khà… tốt ! Nào, mình uống thêm ly nữa đi em…
– Dạ… em chỉ xin chút xíu thôi… Em không uống được rượu đâu…
Họ tiếp tục ăn và trò chuyện. Cuối cùng, Thu không nhịn được nữa, rụt rè hỏi:
– Anh… anh Mạnh này, thế còn cái hợp đồng đó, anh có ký giúp cho anh Bảo được không ?
Ông Mạnh trầm ngâm một lát như cân nhắc gì đó ghê gớm lắm, rồi nói:
– Thôi được rồi, vì em anh sẽ ký cho thằng Bảo.
– Ôi… em cám ơn anh… – Thu mừng rỡ, trong lòng cô như trút được tảng đã vì cuối cùng đã xong được vấn đề khiến cô đau đầu suốt mấy ngày nay.
– Mình cạn ly nha em !

Ông Mạnh tiếp tục rót rượu cho mình và cho Thu. Vì đang vui, Thu không từ chối nữa mà uống cạn. Rượu bây giờ không còn cay nồng khó uống như lúc ban đầu, mà chỉ hơi the the, khiến cô nóng rực cả người, khuôn mặt trái xoan hồng lên, ánh mắt long lanh trông đáng yêu hết sức.
Hai người uống hết chén này đến chén khác, Thu không ngờ mình có thể uống nhiều đến như vậy, cô không thấy khó chịu mà chỉ có cảm giác rạo rực, đầu óc hơi chuếch choáng, nói cười vui vẻ. Ông Mạnh quay sang nhìn Thu chăm chú rồi hỏi :
– Thu này, anh đã đồng ý ký cái hợp đồng này cho em rồi, vậy em có thưởng gì cho anh không ?
– Thế anh muốn em thưởng gì nào ? – Thu ấp úng hỏi.
– Anh muốn em thưởng… chính em !
– Là sao anh ? – Thu bối rối.
– Là…- Ông Mạnh đột ngột đứng lên, đi vòng ra sau lưng Thu – Anh muốn em thưởng em cho anh.
Thu ngưng thở, cô rùng mình khi hai bàn tay ông Mạnh đặt lên vai cô, mấy ngón tay chạm khẽ vào nửa trên bầu ngực cô. Chiếc nịt ngực cô mặc vốn chỉ che một nửa bên dưới, nửa bên trên vồng hẳn lên trên nền áo, chắc hẳn ông Mạnh đã quan sát thấy từ đầu.
– Thu… em đẹp quá… – Ông Mạnh cúi xuống nói khẽ.
– Em… em có gì đâu, anh cứ chọc em… – Thu bối rối, cô đỏ bừng mặt.

Thu không biết phải hành xử thế nào cho phải phép vì dù sao đây cũng là bố của bạn cô. Nhưng cô cũng không thể gạt tay ông ta ra, bởi cô hiểu, làm thế thì ông ta sẽ giận, và lời hứa của ông ta sẽ không còn giá trị nữa, bản hợp đồng vẫn chưa được ký mà.
Thu đờ cả người, hơi thở gấp gáp, hai vai co lại như muốn thu mình che giấu, khi cảm thấy hai bàn tay ông Mạnh từ từ đưa xuống ngực mình, nhẹ nhàng nắn bóp đôi bầu vú. Qua hai lần vải nhưng ông Mạnh vẫn cảm thấy sức căng của cặp vú thiếu nữ. Thu không dám phản kháng, cô xấu hổ quay mặt sang bên. Thấy vậy, ông Mạnh khẽ lùa bàn tay trái vào khe hở giữa hai tà áo, chạm vào ngực cô. Cô giật mình kêu lên:
– Bác Mạnh… Đừng mà…
Thu đồng thời cuống quýt quay người đi như muốn né tránh. Ông Mạnh chả buồn để ý đến tiếng kêu của cô gái, tay tiếp tục mơn man trên làn da mịn màng của bầu vú, rồi luồn vào trong chiếc nịt ngực, chạm vào đầu vú nhỏ xinh.
Như có luồng điện giật, Thu vặn người, thở dồn dập, vội đưa tay lên giữ tay ông ta, nhưng vẫn không dám đẩy ra. Ông Mạnh tiếp tục nắn bóp vú bên phải cô, ngón cái và ngón trỏ mân mê đầu vú khiến nó căng cứng lên. Bàn tay phải ông nhẹ nhàng gỡ tay Thu, đặt xuống đùi, rồi từ từ mở cúc áo cô.
Thu ngồi im như bị thôi miên, mặt nóng bừng vì bối rối, xấu hổ, biết rằng mình đang làm một việc trái đạo đức và có lỗi với người yêu ở quê, nhưng giờ đây tâm trí cô hoàn toàn tê liệt. Lại thêm hơi rượu bốc lên khiến cô chuếch choáng, mắt mờ đi. Và rồi chiếc cúc thứ nhất bật ra,
– Ơ kìa… bác Mạnh…- Thu hốt hoảng.
– Lại 'bác' rồi…- Ông Mạnh lên tiếng nhắc nhở.
– Đừng… anh, nhỡ người ta thấy…
– Em yên tâm đi ! – Ông Mạnh thì thào – Khi mình đã vào đây thì không ai được quấy rầy, trừ phi mình nhấn chuông gọi.
– Em… em không thể… – Thu sợ hãi.
– Nếu không thể, em có thể đứng dậy ra về, coi như không có chuyện gì xảy ra, anh không ép buộc em.
Vừa nói, ông Mạnh vừa cởi tiếp chiếc cúc thứ hai, rồi thứ ba, vẫn rất từ từ, không hề vội vã.
Thu sợ hãi nhưng không dám phản kháng. Cuối cùng, hai tà áo của Thu đã bị ông ta mở phanh, để lộ tấm thân nõn nà, trắng mịn, với cặp vú căng tròn của người thiếu nữ.
Bây giờ đến lượt ông Mạnh thở dồn dập. Ông luồn cả hai tay vào trong áo ngực Thu, ôm gọn hai bầu vú mà nắn bóp, mân mê. Thu đờ cả người, chỉ biết ngồi im chịu trận, trong lòng đầy cảm giác tội lỗi với người yêu ở quê.
Ông Mạnh rút tay ra, kéo tuột hai dây đeo nịt xuống hai bên, trật nịt vú xuống, để lộ ra toàn bộ cặp vú trắng nõn, tròn căng, với hai đầu vú xinh xắn hồng hồng đã săn cứng, nom thật thích mắt.
– Em có bộ ngực đẹp quá, người yêu em thật có phước mới được sở hữu cặp vú đẹp như thế này … – Ông Mạnh thì thào.
Bản năng của người con gái đoan chính khiến Thu ngượng chín người trước lời khen sống sượng đó, nhưng cô không biết nói gì.
– Mình cố gắng chịu đựng một chút vậy, nếu không sẽ đổ bể hết ! – Thu cố tự nhủ.
Ông Mạnh đứng thẳng người lên, đi về chỗ của mình. Thu vội vã khép hai tà áo lại, mặt cúi gằm. Ông Mạnh gọi cô:
– Em qua bên này với anh đi …
Thu miễn cưỡng đứng lên, nhưng cô không dám để lộ cho ông Mạnh thấy. Lấy hết can đảm, cô đi sang phía bên ông Mạnh ngồi, ngực đập thình thịch vì sợ hãi không biết sẽ còn những trò gì đang chờ mình.
Ông Mạnh kéo Thu đứng trước mặt ông, mắt ông lúc này đã rực những tia lửa thèm muốn.
– Kìa em…
Ông Mạnh gỡ hai tay cô gái đang ghì chặt tà áo, bỏ chúng buông thõng dọc tấm thân thon thả, rồi đưa tay cởi áo cô, vắt lên lưng ghế. Từ từ, ông cởi nốt chiếc nịt vú mà cô chưa kịp kéo hai dây đeo về chỗ cũ, thả nó rơi lên chiếc áo. Nửa người cô gái đã hoàn toàn phơi bày trước mắt ông.
– Ah…
Thu cuống quýt khoanh tay lên che ngực, mắt rưng rưng nhìn người đàn ông đầy vẻ cầu khẩn, van xin.
Vẫn ngồi trên salon, ông Mạnh luồn hai tay vào dưới chiếc váy lụa của Thu, vuốt ngược theo chân lên đùi cô, mơn man lớp thịt mềm nơi đùi non một hồi khiến cô gái nổi hết gai ốc, rồi vòng ra sau, luồn vào trong chiếc quần lót bằng sa tanh nhỏ xíu chỉ che được nửa mông, nắn bóp cặp mông tròn lẳn, vừa mềm mại vừa rắn chắc, căng tràn sức sống của cô gái… Nắn bóp hồi lâu, ông Mạnh từ từ lần tay ra phía trước.
– Ah…
Thu giật nảy mình khi tay ông ta chạm vào chỗ kín đáo nhất của người con gái, ngón tay nhè nhẹ thám hiểm nơi đó, vân vê những sợi lông như lớp cỏ mượt mà, nắn nắn lớp thịt mềm mại nơi cửa động tiên đang run rẩy hé mở…
Rồi như không kiên nhẫn được hơn nữa, hai tay ông Mạnh thô bạo kéo tụt chiếc quần lót mỏng tang của cô gái xuống dưới đầu gối, cô định giữ lại nhưng không kịp, chỉ vội kêu lên như khóc:
– Kìa… anh Mạnh… đừng anh… em xin anh …
Mặc cho Thu van lơn, ông Mạnh đứng thẳng người lên, ôm chặt lấy cô hôn tới tấp lên đôi môi mềm đang hé mở như nụ hồng hàm tiếu. Cô nhắm nghiền đôi mắt ầng ậng nước, không đáp ứng những cái hôn của ông, nhưng cũng không dám né tránh hay phản kháng.
Ông Mạnh kéo hai tay Thu quàng lên cổ mình, cô miễn cưỡng làm theo, hay tay choàng hờ qua vai ông. Ở tư thế này người cô hoàn toàn trống trải, hai bàn tay ông Mạnh tha hồ vày vò tấm thân cô. Rất nhanh, chiếc khoá kéo đằng sau lưng váy cô bị kéo xuống, và chiếc váy rơi tự do xuống sàn, mắc vào hai chân cô cùng với chiếc quần lót nhỏ xíu.
Bây giờ thì Thu đã hoàn toàn trần truồng, không còn che giấu được gì nữa. Nhận ra tình thế của mình, Thu xấu hổ và nhục nhã muốn phát khóc. Ngoài người yêu cô ra – người đàn ông mà cô tự nhủ sau này sẽ là chồng cô – thì chưa người lạ nào được trông thấy thân hình cô, vì cô luôn ăn mặc rất kín đáo. Ngay cả với người yêu khi 2 người 'gần' nhau cô vẫn rất ngượng ngùng mỗi khi đứng trần truồng trước mặt anh. Thường cô không bao giờ dám tự cởi hết quần áo, mà chỉ nhắm nghiền mắt nằm im để cho anh cởi cho mình, dưới ánh đèn ngủ mờ mờ…
Vậy mà hôm nay Thu bị một người đàn ông đáng tuổi bố cô, mà lại là bố của bạn cô lột trần truồng cô ra không một chút thương xót mà cô thì lại không dám kháng cự, và lại còn buộc phải ôm hôn ông ta, để ông ta tha hồ giày vò thân thể mình, cô phải chịu nỗi nhục này là vì bố mẹ cô, các em cô.
Nắn bóp hai vú Thu chán chê, bàn tay ông Mạnh lại đưa xuống dưới, xoa bóp cặp mông cô, rồi đưa ra phía trước, luồn vào giữa hai đùi cô, tách cặp đùi đang khép chặt rất phụ nữ. Tay ông úp lên vùng mu với những sợi lông mềm hơi quăn quăn, ngón tay giữa luồn vào khe suối mà miết lên miết xuống hai cánh hoa nhỏ bé, ướt át, mềm mại, nhạy cảm…
– Ah…
Thu giật bắn người, cô thót mông ra sau để tránh, hai đùi cô bất giác kẹp chặt tay ông Mạnh ở đó. Ngón tay ông ta thọc sâu vào bướm cô, lúc đó đã ướt đẫm và nóng rực, trong khi miệng ông tham lam bú mút hai đầu vú Thu… Một lúc lâu, chợt ông ngừng lại, nói với cô:
– Em đẹp quá Thu àh…
– Em xin anh… anh tha cho em đi… dù sao em cũng là bạn của My con gái anh mà… – Thu rưng rưng.
– Khà khà… thì đã sao… giờ chỉ có anh và em thôi mà, có ai biết đâu. Thôi nào em, giờ em đứng ra giữa phòng, chỗ dưới ánh đèn ấy, cho anh ngắm toàn thân em một chút được không ?
Ôi trời, đây đúng là một đòi hỏi quá sức chịu đựng của một người con gái vốn hết sức ngoan hiền, e thẹn như Thu.
– Em… em không thể… – Thu ấp úng.
Cô cứ đứng sững như thế hồi lâu, khiến ông Mạnh phải giục thêm lần nữa.
– Kìa Thu… Cho anh ngắm toàn thân em một chút đi.
Thu chợt nhớ tới lời Bảo dặn 'cố đừng làm phật ý ông ấy', rồi lại nhớ tới số tiền mà Bảo hứa, Thu nuốt nước mắt cố ép mình làm theo lời ông Mạnh. Cô líu ríu rút chân ra khỏi váy và chiếc quần lót, trần truồng đi ra giữa phòng, nơi có mấy ngọn đèn mắt ếch gắn trên trần nhà chiếu xuống.
Thu đứng đó, thẹn thùng, mắt rưng rưng, một tay che trước ngực, tay kia che phía dưới, người hơi co rúm lại như muốn che bớt cơ thể loã lồ. Nhưng ông Mạnh không chịu, ông lên tiếng:
– Kìa em… Em đứng thẳng lên đi… rồi rồi… em để xuôi hai tay dọc theo thân người đi…
Thu cắn răng làm theo lời ông ta. Nhưng ngắm được một chút, ông Mạnh lại lên tiếng yêu cầu Thu làm kiểu khác:
– Tốt lắm, giờ em giơ hai tay lên chắp sau gáy đi… đúng rồi… em hơi ưỡn ngưỡi ra phía trước đi… ok đúng rồi đó… đẹp lắm… thật tuyệt…
Thu làm theo lời ông ta, ở tư thế này Thu không còn che giấu gì được nữa, mọi bộ phận trên cơ thể trắng nuột của cô phơi bày rõ mồn một dưới ánh đèn.
Lúc này cặp vú tròn căng của Thu vươn cao khêu gợi, đầu vú đỏ hồng, săn cứng, cái bụng phẳng lỳ với chiếc rốn xinh xinh, đôi hông tròn trặn vạch một đường cong tuyệt mỹ xuống cặp đùi nở nang phía trên và thon dần xuống phía dưới. Ở giữa hai chân, vùng mu tam giác nhô cao, đen sẫm, những sợi lông lấp lánh dưới ánh đèn đến mê ly, phủ kín hai bờ khe huyền ảo.
Rồi ông Mạnh lại bắt Thu quay lại để ông ta ngắm thân thể cô từ phía sau. Phía dưới tấm lưng ong, cặp mông của cô trông hấp dẫn hết sức. Nó trắng muốt, tròn lẳn, chắc nịch, với hai cái hõm nho nhỏ khêu gợi phía trên khe mông, nằm rất cân đối trên cặp đùi dài, thon, nhìn chỉ muốn cắn một miếng. Mỗi khi cô mặc quần bò bó sát đùi và mông đi lại ngoài đường, cánh đàn ông con trai nhìn trố cả mắt.
Chưa bao giờ Thu nghĩ rằng sẽ có một ngày người con gái xinh đẹp, thông minh, biết bao người theo đuổi như cô, lại bị lột trần truồng, đứng biểu diễn khoả thân giữa phòng cho người khác xem như thế này. Cô ứa nước mắt vì uất ức, tủi thân.
Nhưng ngược lại, hình như những giọt nước mắt đó của Thu càng khiến ông Mạnh bị kích thích hơn và muốn hành hạ cô hơn. Ông tiếp tục bắt cô quay tới quay lui để ông nhìn ngắm cô từ mọi hướng…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.