Chuyện nhà bà Mai – Phần VI
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux + Skipvn )
Tập 219: Chuyện ở cơ quan Thủy
My vừa về là Thủy vội đi vào buồng tắm ngay, đã trễ giờ làm rồi, nàng muốn tắm táp một cái cho mát trước khi đi làm, nàng với tay bật công tắc đèn buồng tắm rồi cởi bỏ tất cả những gì có trên cơ thể.
Lúc này cơ thể sexy trắng nõn nà của Thủy không còn bị che đậy gì cả mà được phơi bày lồ lộ trước ánh đèn càng tô thêm vẻ đẹp của nàng, làm nàng càng giống một cô tiên nữ giáng trần vậy.
Thủy đưa tay mở vòi búp sen, ánh sáng tỏa ra một màu trắng dịu dàng, những tia nước lấp lánh như những hạt ngọc lăn dài từ vai nàng lên làn da trắng trẻo, mịn màng đang ướt sũng nước của nàng, chảy xuống ngực nàng, xuống đôi vú đang nhịp nhàng lên xuống, nó như 2 ngọn núi lửa đang trực chờ phun trào, thật là gợi cảm !
Thủy đắm mình trong làn nước, những tia nước mát lạnh từ vòi hoa sen khiến nàng sảng khoái hẳn lên, nàng khe khẽ thì thầm lời một bài hát…
Thủy đứng hơi dựa lưng vào tường, để cho nước lạnh xối mạnh dọc theo người, hai tay nàng kỳ cọ chậm rãi và xoa khắp người… Nàng say sưa tắm và ngắm nghía cơ thể nở nang của mình trong gương rất lâu…
Tắm xong Thủy lấy khăn lau mình cho khô rồi ra khỏi buồng tắm đi vô phòng ngủ, sau đó nàng dùng nước hoa xịt vào ngực, vào gáy, vào cổ nàng, nàng chọn mặc chiếc quần lót màu trắng, chiếc áo ngực cũng màu trắng.
Hôm nay Thủy chọn một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc mini jupe màu đen. Đó là bộ mà nàng thích mặc nhất để đi làm, nó làm nổi bật vẻ trẻ trung hấp dẫn của nàng qua những đường cong hằn lên dưới lớp vải mỏng, và quan trọng là khi mặc bộ này vào trông nàng rất có dáng vẻ 'gái văn phòng' hiền thục, đoan chính.
Thủy ngắm lại trong gương một lần nữa dáng vẻ rất gợi cảm của mình trước khi đi làm. Hè rảnh rỗi ở nhà mãi cũng chán nên nàng nhờ ông Mạnh nhận nàng vô công ty ông làm, ông Mạnh đã sắp xếp cho nàng phụ giúp công việc thư ký cho chị Phượng.
Một tuần Thủy chỉ làm có 3 buổi mà thôi, tùy nàng chọn ngày, nhưng mức lương lại rất hậu hĩnh, 5-6 triệu một tháng chứ ít gì. Nhưng thật ra Thủy đi làm không phải vì tiền, quan trọng là môi trường làm việc ở công ty ông Mạnh rất tốt, giúp nàng có thêm vốn sống và tạo được mối quan hệ rộng rãi.
Và điều quan trọng nhất là ở một môi trường tốt như công ty ông Mạnh thì Thủy có điều kiện làm quen được với nhiều khách VIP, những ông khách VIP này nàng khó có thể gặp được trong môi trường khác, và chính những ông khách VIP này là 'nguồn sống' của nàng.
Lướt đi nhẹ nhàng trên phố cùng chiếc SHi màu cà phê, Thủy thấy trong lòng thật thư thái. Nàng không rõ đó có phải là cảm giác do My mang lại không nữa. Nàng cũng cười duyên với những chàng trai trẻ chạy qua đầu xe nàng quay đầu lại ngắm nhìn nàng.
Thủy biết là minh đẹp, nàng tự tin vào điều đó, không phải chính sắc đẹp của nàng đã đem lại cho nàng và gia đình nàng bao nhiêu thứ đó sao. Nghĩ ngẩn ngơ một chốc mà đã đến cơ quan. Thủy từ từ bước lên căn phòng quen thuộc. Nàng đẩy cánh cửa ra. Đã có mấy nhân viên đến rồi.
– Chào Thủy, hôm nay trông em xinh quá! – Một anh trêu.
– Chào anh, chúc một ngày tốt lành! – Thủy cười duyên nói tiếp – Thế chỉ mỗi hôm nay em xinh thôi sao, còn các ngày khác thì em không xinh à ?
– Ồ… đâu có… hôm nay anh thấy em xinh hơn hôm trước…
– Cám ơn anh !
Thủy cảm nhận không khí làm việc hôm nay khác hẳn, có gì đó sôi nổi, vui vẻ hơn, chắc là do tâm trạng nàng đang vui. Nàng ngồi vào bàn, cái vị trí quen thuộc gắn bó với nàng mấy tháng nay.
Thủy nhìn chị Phượng, chị thư ký xinh đẹp đắc lực của ông Mạnh, xếp trực tiếp của nàng. Hôm nay Thủy bỗng có cảm giác chị Phượng hấp dẫn lạ thường, khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc của chị Phượng như hút hồn Thủy.
Thủy ngắm nhìn chị Phượng say sưa như một nhà nghệ thuật ngắm nhìn tác phẩm. Mắt nàng bị hút vào đôi môi đỏ mọng ướt rượt của chị Phượng, đôi môi giờ đang khẽ mở ra hờ hững.
Không hiểu sao Thủy cứ có cảm giác muốn được chạm vào đôi môi đó. Nàng khẽ lắc đầu xua đi những ý nghĩ vừa thoáng qua nhưng đôi mắt nàng vẫn không ngừng xăm xoi cơ thể chị Phượng…
Đôi mắt Thủy bắt gặp bộ ngực tròn đầy của chị Phượng đang vun lên qua lớp áo lót và lớp áo phông trắng. Gò ngực của người phụ nữ trưởng thành đã có gia đình, con cái căng mọng, nó cứ phập phồng lên xuống theo hơi thở của chị Phượng làm Thủy như nghẹn thở.
Có lẽ Thủy sẽ còn ngẩn ngơ trước vẻ đẹp đằm thắm và chín chắn của chị Phượng nữa nếu như không có tiếng điện thoại reo…
Thủy nghe máy rồi quay sang phía chị Phượng nói:
– Chị Phượng !
– Gì đó em ?
– Có người cần gặp chị !
– Họ tới chưa em ?
– Dạ, họ tới rồi, đang đợi ở bên ngoài.
– Ừ… cám ơn em… để chị ra tiếp họ.
Chị Phượng gấp lại xấp tài liệu rồi bước ra cửa. Lúc này Thủy mới nhìn thấy được phần dưới của chị Phượng.
– Trời, chị ấy lớn tuổi rồi mà ăn mặc khêu gợi quá !
Thủy thầm nhủ khi ngắm nhìn Chị Phượng với chiếc mini jupe. Chiếc mini jupe đã bó sát người lại được làm bằng vải trắng mỏng làm ẩn hiện làn da trắng mịn trên cặp đùi dài chắc khoẻ của chị…
Khi chị Phượng đi qua, mắt Thủy như dán sát vào cặp mông tròn lẳn căng mọng của chị Phượng đang ép chặt vào lớp vải. Chiếc quần lót hiện rõ, kiểu quần lót trẻ trung không ôm mông càng làm chị Phượng khêu gợi hơn khi hai bờ mông hiện ra đầy thách thức mời mọc.
– Thảo nào mà ông Mạnh chẳng tuyển chị ấy làm thư ký riêng cho mình. Chị ấy sẽ làm cho cánh đàn ông đau mắt mất thôi!
Thủy thầm nhủ trong khi không rời mắt khỏi chị Phượng cho đến khi chị Phượng khuất sau cánh cửa.
Công việc bộn bề quen thuộc làm Thủy tạm quên đi những cảm giác mới lạ đang mơn man trong nàng, cảm giác đó xuất hiện từ tối hôm qua khi My xuất hiện, nó cứ lởn vởn trong đầu nàng mãi không thôi.
Thoáng chốc mà đã đến giờ nghỉ trưa. Cả phòng đều đi ăn, chỉ còn Thủy và chị Phượng làm nốt phần việc. Thực sự nãy giờ ngồi cạnh chị Phượng làm việc, Thủy không sao tập trung được vào tập tài liệu. Mắt nàng cứ lén nhìn thân thể của chị Phượng…
Chị Phượng vẫn say sưa làm việc, dường như chị không hề nhận ra từng cử động của mình đều bị Thủy theo dõi.
Mỗi lúc chị Phượng cúi người xuống để viết là Thủy lại thấy hồi hộp khó tả khi chiếc áo phông của chị Phượng trễ xuống, làm lộ ra hai gò ngực trắng ngần căng mọng ngay trước mắt Thủy. Thủy phải cố gắng để không bật ra tiếng thở bị nén trong cổ họng…
Nhưng cũng có lúc không kiềm chế được sự tò mò và khao khát khám phá, Thủy vờ ngồi xuống dưới thấp lấy tài liệu, nhưng thực ra mắt nàng đang cố gắng len lỏi vào khoảng không giữa hai đùi của chị Phượng.
Chiếc váy ngắn bó chị Phượng đang mặc như tiếp tay cho Thủy, nàng dễ dàng nhận ra đáy chiếc quần lót màu trắng nằm sâu giữa hai háng của chị Phượng, phần trước của chị Phượng dường như ôm căng lấy chiếc quần lót mỏng…
Nếu như không có tiếng đồng hồ kêu, thì Thủy đã có thể nhìn rõ hơn để khám phá phần da thịt bí ẩn của chị Phượng ở phía sau lớp vải mong tanh khêu gợi đó.
– Thủy, mình đi ăn chút gì đi em!
– Dạ, em cũng hơi đói rồi!
Cả hai chị em đi ra nhà ăn. Bữa trưa diễn ra nhanh chóng. Khi về phòng vẫn còn gần 30 phút nữa mới vào giờ. Vẫn chưa có ai quay trở lại.
– Thủy ơi, đi vệ sinh với chị không ?
– Dạ … dạ …
Dù đây là chuyện rất quen thuộc giữa Thủy và chị Phượng, nhưng lần này Thủy thực sự bối rối khi chị Phượng rủ nàng đi. Căn phòng vệ sinh dành cho nữ ở cơ quan rất sạch sẽ, lịch sự.
Chị Phượng dường như không chịu nổi, chị chạy vội vào một buồng…
Thủy đẩy cửa buồng bên cạnh bước vào. Nàng gỡ khuy mini jupe cho đỡ chật rồi lấy hai tay kéo mép dưới của váy lên ngang bụng. Chiếc quần lót nhanh chóng được tụt xuống đùi. Nàng từ từ ngồi xuống bồn cầu, khẽ ép bụng. Từng dòng nước rỉ ra rồi thành những dòng nước lao nhanh xuống. Cảm giác khoan khoái dễ chịu lan toả…
Cả buổi hôm nay âm hộ Thủy bị ức chế cực độ, vừa vì chiếc quần lót và chiếc mini jupe ôm chặt vừa vì những suy nghĩ, những hình ảnh mà nàng nhìn thấy bị dồn nén lại không được xả ra.
Thủy nhìn xuống bụng, ngắm những giọt nước cuối cùng đang rỉ dần xuống đám lông mu đen rậm rạp. Bất chợt trong nàng nảy ra suy nghĩ:
– Không biết 'cái đó' của chị Phượng thế nào nhỉ ? 'Nó' có rậm rạp như của mình không? Có dài và ẩm ướt như của mình không?
Mới chỉ nghĩ thế thôi nhưng Thủy đã cảm thấy nơi sâu thẳm có gì đó thốn thốn. Nàng lắc đầu thầm nhủ :
– Hư thiệt, mình đen tối quá.
Thủy với tay lấy giấy vệ sinh thấm hết nước còn đọng lại rồi kéo quần lót lên. Đang thả mini jupe xuống thì Thủy nghe tiếng chị Phượng gọi:
– Thủy ơi ! Em có đó không ?
– Dạ !
– Qua đây giúp chị với !
– Dạ, chị đợi em chút.
Thủy kéo vội khoá lên rồi sang bên buồng vệ sinh của chị Phượng. Nàng rụt rè đẩy cửa vào, chị Phượng đang đứng trên bồn, hai tay đang cố kéo chiếc khoá váy nhưng hình như không được.
-Sao thế chị ?
-Trời, cái khoá chết tiệt này nó kẹt! Không kéo lên được em ơi! Em kéo giúp chị với!
– Dạ, chị để em.
Thủy đến sát bên chị Phượng, nàng thấy chiếc khoá chỉ kéo được lên qua háng một chút. Nàng ngồi xuống, mặt nàng đối diện với hạ bộ của chị Phượng.
Ôi trời ! Mắt Thủy ngay lập tức nhìn chằm chằm vào phần đang bị mở ra của chị Phượng, chiếc quần lót trắng mỏng tanh đập vào mắt nàng, những sợi lông mu đen nhánh mọc dài nổi lên sau lớp vải… ( Lãng : Híc híc… máu cam chảy ra rồi !!! ; Tử : Sao vậy bác ??? )
Một mùi nữ tính ngai ngái quen thuộc sộc vào mùi nàng. Thủy khẽ nuốt nước bọt trong khi một tay nàng giữ vào mép trên váy của chị Phượng, tay kia giữ lấy cái khoá cố kéo lên, cái khoá đúng là kẹt thật, hình như nó bị mắc vào đâu đó.
– Chị Phượng, giờ mình phải kéo khoá xuống trước rồi thử kéo lại!
– Ừ … Vậy em kéo giùm chị với.
– Dạ …
Thủy run run khi bàn tay nàng kéo dần chiếc khoá xuống, đôi mắt nàng như ngây dại theo từng phần quần lót hiện ra, đến khi chiếc khoá được kéo xuống hết, thì toàn bộ chiếc quần lót phơi bày ra ngay trước mặt nàng…
Thủy vờ thử thử khoá trong khi mắt nàng bị hút vào đáy quần lót, cái phần đang vun cao lên đen sì sau lớp vải. Một vài sợi lông dài len qua mép quần lót dính vào đùi chị Phượng.
Chưa bao giờ Thủy nhìn phần kín của người phụ nữ khác gần như bây giờ. Nàng nhìn thấy cả những vết nước thấm đáy quần lót của chị Phượng, có lẽ là vừa mới bị.
– Có được không em ?
– Dạ … dạ… chị đợi em chút…
Thủy giật mình, nàng chợt nhớ mình đang làm gì, tay nàng giữ chặt chiếc khoá kéo mạnh lên, lần này thì thật dễ dàng, chiếc khoá đã lên hết cỡ.
– OK ! Được rồi đó chị!
– Cảm ơn em nhé!
– Có gì đâu chị !
– Em biết không, chị đang nghĩ nếu mà không kéo được khoá lên thì chị phải làm sao đây?
– Còn sao nữa hả chị? Thì…chị chỉ mặc quần lót thôi chứ sao? – Thủy cười trêu chị Phượng.
– Hứ… Em cứ đùa chị .
– Hihi… Chị còn giả bộ nữa!
– Gì nữa đây ?
– Hihi… Em thấy chị mặc khiêu gợi lắm rồi đó nhé! Chị định xài thời trang siêu mỏng đến cơ quan đấy phải không?
– Là mốt mới đó em! Hơn nữa cánh đàn ông thích thế quá còn gì ?
-Ừ, thích thì thích quá rồi! Là xếp Mạnh thích phải không chị ? – Thủy lại trêu chị Phượng.
– Thôi, không tếu táo nữa, vào phòng đi em, đến giờ làm rồi! – Chị Phượng nghiêm lại
– Dạ …
Không hiểu sao từ lúc đó đến hết cả buổi, Thủy cứ ngẩn ngơ mãi. Đầu óc nàng không còn những số liệu như hàng ngày, mà trong đó cứ lởn vởn chiếc quần lót trắng của chị Phượng, và cả hình ảnh về My đêm qua nữa.
Càng lúc Thủy lại càng cảm thấy mình có cảm tình đặc biệt với hai người con gái này …
Và Thủy giật mình khi thấy thứ tình cảm đó hình như không đơn thuần giữa những người con gái với nhau, có gì đó hơn thế, bởi nàng có cả những khao khát.
– Không lẽ mình …
Thủy không muốn mà cũng không dám nghĩ thêm nữa.
Nàng lại chúi đầu vào công việc nhưng vẫn không quên thỉnh thoảng đưa mắt sang ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy mời mọc của chị Phượng, có một cảm giác gì đó là lạ cứ len lỏi vào trong tâm trí nàng, y như là tối hôm qua khi nàng nằm bên cạnh My vậy…