Chuyện Nhà Bà Mai – Chương 208: – Botruyen

Chuyện Nhà Bà Mai - Chương 208:

Chuyện nhà bà Mai – Phần VI
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux + Skipvn )

Tập 217: Người đàn bà lạc giữa rừng sâu và con ngựa hoang.

Bà Mai không ngờ mình thoát được cái chết cũng như không ngờ chuyến xe mà bà cùng với thằng Minh – con trai bà – trở về Thành phố lại gặp một tai nạn thảm khốc đến vậy.
Lúc lái xe đổ đèo mọi người còn đang lim dim chìm trong giấc ngủ trưa. Đoạn đèo này tuy dốc và hai bên là vực sâu nhưng đường rộng và người lái xe cũng là một người cẩn thận, những hành khách ngồi bên trong xe chả việc gì mà phải lo lắng cả.
– Đoàng… đoàng… – Nhưng rồi vào lúc không ai ngờ tới nhất một loạt súng vang lên.
– Á……… ! – Và tiếp theo là tiếng thét đau đớn của tài xế.
Hành khách trong xe choàng dậy ngơ ngác không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
– Cướp… là bọn cướp … – Có ai đó hét lên giọng kinh hoàng .
Và rồi mọi âm thanh hỗn độn vang lên.
– Chạy… chạy mau…
– Huhu… mẹ… mẹ ơi… á…
– Ôi trời ơi… cướp… cướp… á…

Rồi bà Mai cũng bị những hành khách khác xô đẩy chen lấn ngã xuống sàn xe, nhưng trước đó bà đã kịp nhìn thấy người tài xế đã gục xuống vô lăng, máu phun ra từ ngực.
– Chắc là anh ta đã chết… – Bà Mai thầm nghĩ.
Không có người điều khiển xe, chiếc xe như con ngựa bật kham, nó tròng trành và bắt đầu lao đi với tốc tộc chóng mặt nhằm thẳng phía vực thắm bên ngoài mà lao tới.
– Rầm………
Và sau đó là một màu tối đen !
Bà Mai ngất đi !

Bà Mai tỉnh dậy giữa một đống ngổn ngang những người bị thương và hình như tất cả đã chết trong chiếc xe ở tư thế cắm đầu xuống đất, trong mớ hỗn độn đó bà không nhìn thấy thằng Minh đâu cả.
– Ah… phả ra khỏi đây mau… – Bà Mai thầm nghĩ khi ngửi thấy mùi xăng đã thốc vào trong xe nồng nặc.
Dùng hết sức để bò ra ra ngoài, bà Mai không kịp và cũng không thể cứu giúp một ai cả. Bà thoát khỏi xe và chạy được cách đó chừng 20 mét
– Ầm……… ! – Một tiếng nổi lớn vang lên.
Bà Mai quay đầu nhìn lại, toàn bộ chiếc xe khách đã chìm trong một quả cầu lữa.
– Ôi trời… Minh ơi… huhuhu… – Bà Mai bật khóc !

Một lúc sau khi đã bình tĩnh trở lại, bà Mai kiểm tra sơ qua bản thân. Bà bị thương rất nhiều chỗ, nhưng rất may mắn là tất cả những chỗ bị thương chỉ nằm ở phần mềm, dù có chút ít đau đớn nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh, bà Mai đứng dậy khó nhọc bước đi từng bước, đi đâu bà cũng chưa biết nhưng trước tiên bà phải rời khỏi chỗ này rồi sau đó tính tiếp.

Đi được chừng một giờ bà Mai cảm thấy có chút gì đó thật sự tuyệt vọng. Rừng vẫn xanh thăm thẳm, nó dài vô tận, không có điểm tận cùng…
Đi mãi đi mãi bà Mai vẫn có cảm giác như mình đang dậm chân tại chỗ, lúc này những vết thương trên người bà do vận động quá lâu đã bắt đầu rỉ máu, làm bà cảm thấy rất đau đớn.
Bà Mai buộc phải dừng lại, bà ngồi nghỉ ở một gốc cây, xé nốt những mẩu quần áo trên người buộc lại vết thương ở chân.
Bây giờ trên người bà Mai chỉ còn độc nhất bộ đồ lót, một chiếc áo ngực và một quần xi-líp mỏng manh nhỏ xíu đầy khêu gợi che đậy tam giác 'Bec-mu-đa' huyền bí, 'nó' cũng huyền bí như chính khu rừng này vậy, tất cả đều màu đen, nổi bật trên làn da trắng nõn nà của người đàn bà.
Bà Mai thở một hơi dài, bà đang nghĩ mông lung, trong đầu bà đang tìm cách thoát khỏi hoàn cảnh nghiệt ngã này.
Nghỉ được một lúc không thấy có cách nào khác và sự mệt mỏi cũng giảm bớt đi , bà Mai lại tiếp tục tiến bước về phía trước một cách tuyệt vọng.

Bà Mai cứ thế đi mãi… đi mãi…
Bà Mai đi mãi cho đến khi ánh hoàng hôn cuối ngày tắt hẳn, trời đột ngột đổ mưa như trút – trận mưa của rừng già.
Bà Mai bị những giọt nước rơi xối xả từ trên cao xuống, rát hết cả người, tối tăm cả mặt mũi không nhìn thấy gì cả.
Bà Mai cứ thế mà lần mò từng bước từng bước trong làn mưa dày đặc, và rất may mắn bà đã tìm thấy một khe đá hẹp, bà đã có thể vào đó tạm che mưa .

Bà Mai chui ngay lập tức vào đó mà không có một chút do dự, vào bên trong bà dùng tay sờ xung quanh, bà cũng hình dung ra đại khái chỗ mình đang trú mưa, đó là một khe núi rất nhỏ, nó nhỏ đến nỗi không đủ cho hai người tránh nhau, nhưng lại rất kín đáo, người ngồi bên trong không cần lo lắng mưa sẽ chạm đến mình. Nơi này lại rất khô ráo nữa.
Thở phào nhẹ nhõm, bà Mai đưa tay ra hứng chút nước mưa bên ngoài rồi ngửa cổ uống ngon lành.
– Vậy là đêm nay mình đã có thể tạm thời được an toàn rồi, ngày mai thảo nào cũng có người đến tìm. Một sự kiện kinh hoàng như vừa rồi không thể không có ai biết được . – Bà Mai thầm nhủ trong lòng.

Bộ đồ lót bà Mai đang mặc trên người giờ đây đã ướt sũng nước mưa, chiếc quần xi-líp tuy mỏng manh nhỏ xíu nhưng cũng ép sát vào 'chỗ đó' làm cho bà Mai cảm thấy rất khó chịu và đôi chút ngứa ngáy, bà bèn cởi nó ra vắt kỹ rồi phơi lên tảng đá trong khe núi.
Một chiếc quần xi-líp nhỏ xíu chả che được bao nhiêu, nhưng dù sao bà Mai cũng không muốn người ta tìm thấy bà trong tình trạng lõa lồ không một mảnh vải che thân, lúc đó cánh báo chí, phóng viên sẽ tha hồ chụp hình mà đăng lên báo, như thế bà còn mặt mũi nào nữa chứ.

Trận mưa dữ dội rồi cuối cùng cũng phải tạnh, trời quanh đãng hẳn, thậm chỉ còn có ánh trăng rọi sáng cả khu rừng.
Bà Mai loay hoay mãi cuối cùng cũng gom được một ít lá cây trải xuống bên dưới làm thành một lớp đệm, sau đó bà ngả lưng nằm lên đó, bà cố gắng ngủ một giấc để quên đi những vết thương đang hành hạ khiến bà đau nhức.

Sự mệt mỏi khiến cho bà Mai thiếp đi, cả ngày hôm nay quá nhiều việc đã xảy ra, quá nhiều thứ khiến bà phải chịu đựng, nếu không phải bản thân bà Mai sinh ra là một người có nghị lực phi thường, lại có sức khỏe thì chắc là bà đã không chịu được cho đến tận bây giờ rồi.
– Húúúúú………
Tiếng sói tru lên từng hồi thật rùng rợn, nó lôi bà Mai ra khỏi giấc ngủ mê mệt. Bà chòang ngay dậy, theo phản xạ bà quơ tay tìm cái gì đó để tự vệ và bà nhìn ra ngoài hẻm núi thấy một cảnh tượng hãi hùng…
Bên ngoài, một bầy sói gồm năm con to lớn răng nhe ra trắng nhởn đang hướng về phía bà.
Không phải, chính xác là bầy sói đang tìm cách vây quanh một con ngựa màu hung, dưới ánh trăng hạ tuần bà Mai thấy trước ngực chú ngựa này có một chùm lông màu đỏ trông cực kỳ nổi bật. Con ngựa chắc là bị bầy sói truy đuổi một quãng đường dài, vì trên người nó có đến 3-4 vết thương, hơi thở cũng nặng nề mệt nhọc.
Thấy mục tiêu của bầy sói lúc này không phải là mình, bà Mai cũng cảm thấy bớt chút sợ hãi, bà chỉ có một chút lo lắng là 'chiến trường' của hai phe – ngựa và bầy sói – nằm ngay ở cửa của hẻm núi. Mà đây là một cái khe núi cụt không có đường nào khác để thoát ra, nếu không bà đã chạy hết tốc lực ra khỏi cái nơi đầy nguy hiểm này rồi .
Con sói to nhất trong bầy sói rình đúng thời cơ vào lúc chú ngựa bị phân tâm vì sự uy hiếp của những con sói khác trong đàn nó chồm lên ngoạm một miếng vào mông con mồi.
– Hííííí………
Chú ngựa bị tấn công bất ngờ chồm cả hai chân trước hất tung con sói phía sau ra rồi phi nước đại chạy trốn.
Nhưng nó không chạy về hướng nào khác mà lại lao thẳng vào hẻm núi , nơi mà bà Mai đang trốn.
– Gừừừừừ………
Cuốn theo phía sau lưng nó là những con sói cũng gào rú đuổi sát !

Bà Mai dù là một người can đảm nhưng trước cảnh tượng đó bà cũng sợ đến nỗi mềm nhũn cả chân tay. Bà muốn đứng dậy chạy vào sâu phía trong nhưng không tài nào nhấc nổi đôi chân lên. Cố gắng lắm bà Mai cũng chỉ có thể bò bằng cả tứ chi để chạy trốn.
– Rầm..
Và rồi con ngựa phóng thẳng vào hẻm núi với tất cả sức mạnh của sự sinh tồn đụng, nó đụng vào bà Mai một cú thật mạnh làm cho bà té sấp xuống đất.
Lúc đó bà Mai choáng váng không phân biệt được trên dưới trái phải gì cả, bùn đất trong hẻm núi cũng văng lên tung tóe mù mịt…
Bà Mai vừa hồi tỉnh, định ngồi dậy thì bà cảm thấy như có vật gì đó rất nặng đè lên lưng bà làm bà không thể cựa quậy được. Ngoái đầu nhìn lại bà Mai thấy con ngựa đang đè lên lưng mình.
Vì hang núi này hẹp dốc ngược lên trên nên khi con ngựa xô vào, nó lại cao lớn nên khi lọt vào trong nó không vào được toàn bộ mà chỉ lọt được phần thân trước mà thôi, còn một nửa thân sau của con ngựa đè dính lấy bà Mai làm bà không thể cựa quậy.

Bà Mai cố hất người lên đẩy cái con vật đang đè lên trên lưng mình ra, nhưng con ngựa hoang này rất bất kham lại cộng thêm sự sợ hãi đối với bầy sói bên ngoài nên nó càng cố rúc sâu vào trong hẻm núi, hai chân sau của nó thò ra ngoài liên tiếp tung ra những cú đá hậu không cho những con sói lại gần. Chiến thuật này của nó tỏ ra khá hiệu quả.
– Ẳng… ẳng… – Mấy tiếng vọng vào chứng tỏ có vài con sói trúng đòn khá nặng .
– Phịch…
Con ngựa hoang lại một lần nữa chồm lên hết sức rúc đầu sâu vào bên trong, nó bây giờ gần như đè bẹp bà Mai bên dưới.
Bà Mai cố ngỏng đầu lên để thở, bà cũng không còn cố gắng vùng vẫy nữa vì bà nhận làm như vậy chỉ làm cho con ngựa hoang này càng hoảng loạn thêm mà thôi, không chừng nó còn đè mình chết luôn .
Ngoài ra con có 1 lý do khác, bây giờ con ngựa hoang này lại vô tình là vật che chở cho bà Mai trước những con sói bên ngoài.Vạn nhất chú ngựa hoang này bị bầy sói hạ thủ ăn thịt thì chắc những con vật hung dữ đó sẽ không tha cho một bữa tráng miệng là bà.
-Hí hí … – Con ngựa hoang lại vùng vằng nhảy nhót tung, theo phản xạ nó đá mấy miếng ra phía sau sau phòng vệ.
– Húúúúú……..
– Gừừừừừ……..
Những tiếng gào rú, gầm gừ của bầy sói đột nhiên to lên.
Bà Mai mặc dù không nhìn thấy gì nhưng bà cũng nhắm tịt mắt lại vì sợ. Bà cứ tưởng tượng những con sói đói, hung ác đó xông vào cắn xé da thịt bà, bà đã tưởng như ngất đi đến nơi rồi.
Nhưng điều đó mãi vẫn chưa xảy ra, tiếng gào rú của lũ sói cũng dần dần im hẳn, chỉ còn lại những tiếng gừ gừ khe khẽ nhưng đầy đe dọa.
– Gừ… gừ… gừ… Bầy sói vừa gầm gừ vừa di chuyển vòng quanh bên ngoài để tìm cách xông vào cắn xé phần mông và hai chân sau của con ngựa thò ra bên ngoài khe núi.
Con ngựa hoang lúc trước xô vào trong hang núi mạnh quá, nó vào tít sâu bên trong nên bây giờ không ngó đầu ra được, nó chỉ có thể hết xoay trái xoay phải phần thân sau để chống đỡ mà thôi.

Bà Mai tự nhiên cảm thấy bình tĩnh lại, bà thấy bọn sói không vào được nên dần dần lui đi cơn sợ. Mọi sự đang có vẻ đi theo chiều hướng tốt lên.
– Ah… – Bà Mai giật mình – Ôi trời… không…
Bằng vào sự nhạy cảm của một người phụ nữ, bà Mai cảm thấy có cái gì đó kỳ dị đang cọ cọ ở mông của bà, nó ở rất gần l.ồn bà…
– Ôi trời đất ơi… không thể nào…
Bà Mai thầm than vì bà đã nhanh chóng nhận ra đó là cái dương vật của con ngựa. Chắc không phải là nó cố ý, đó chỉ là sự vô tình của một con vậy, nhưng sự cọ sát này khá là nhột nhạt và khó chịu…
Bà Mai nhích người sang trái chuyển mông ra chỗ khác tránh để bị cái khúc thịt nóng hổi này 'quấy rối'. Yên ổn chỉ được một lúc, nhưng rồi thứ đó lại rò rẫm mò theo bà.
Vì con ngựa hoang này luôn phải nhảy chồm chồm chống lại sự tấn công từ bầy sói bên ngoài nên cái dương vật của nó cứ xoay ngang xoay dọc lung tung cả lên trên mông bà. Có mấy lần nó lướt qua trượt bên ngoài mép l.ồn bà Mai, bây giờ thì nó đang dừng lại ngay bên ngoài 'cửa' và nhớm một phần vào trong âm đạo bà…
Bà Mai vũng vẫy, bà không thể dùng tay hay chân vì bà bị nó đè chặt, bà đành phải dùng răng cắn vào chân trước con ngựa, nhưng điều này lại càng kích thích tính hoang dã của nó và làm cho con thú này tưởng bà có ý định hại nó, ngay lấp tức nó bổ cái mồm to tướng vào ngay gáy của bà.
Cú nện đó làm bà Mai choáng váng , không thể cử động gì nữa, bà mê man đi trong chốc lát… Và rồi …
– Phụt…
Một tiếng nhỏ vang lên, âm dạo bà Mai tưởng chừng như toác ra khi dương vật con ngựa hoang chọc thẳng vào. Cũng còn may là 'nó' chỉ thọc vào thôi chứ không làm gì nữa .

– Ọe..
Sự khó chịu và đè nén trong dạ dày làm bà Mai nôn ra hết mọi thứ trong bụng ra ngoài . Bà nằm bẹp dúm bên dưới con ngựa hoang thở dốc. Khúc thịt của nó đang ngọ ngoạy một cách vô thức trong l.ồn bà.
-Ưh…
Bà Mai vô thức rên lên vào những lúc hai mép l.ồn bà co lại thít vào cái vật đang bành trướng bên trong âm đạo bà. Không thể tự khống chế, nước nhờn bên trong bà bắt đầu ri rỉ ra bôi trơn quanh thành âm đạo.
– Chẳng lẽ mình bị con ngựa hoang này chơi mà cũng sướng sao ? – Bà Mai cay đắng nghĩ.
Dương vật con ngựa hoang này quá dài, nó đã chọc đến tận đáy âm hộ bà Mai rồi mà bà có cảm giác còn một đoạn dài nữa đang chờ ở bên ngoài .Thứ đó mà thọc nốt vào đảm bảo bà sẽ thủng bụng mà chết là cái chắc, bà chống cùi tay xuống đất cố bò thẳng về phía trước.
-Ư……..ôi …
Cách làm của Mai đúng là có làm cho cái dương vật của con ngựa dần dần tụt khỏi âm đạo bà, nhưng được cái này lại mất cái kia .Trong lúc cái dương vật khủng bố kia từ từ rời bỏ âm đạo bà Mai thì cái đầu cu của con ngựa khi trượt ra như muốn rạch nát vách l.ồn của bà Mai.
Nhưng thật là lạ, bây giờ xen lẫn cảm giác đau rát và tức thở thì bà Mai lại nhận thấy lẫn trong đó là cái cảm giác tê tê sướng sướng. Cái cảm giác mà một người đàn bà từng trải như bà luôn biết đó là gì, thứ khoái cảm này không lẫn vào đâu được…
Chỉ còn một chút nữa là l.ồn bà Mai được giải thoát khỏi cái dương vật to đùng dài ngoằng của con ngựa.
– Hííííí………
Bà Mai chợt nghe tiếng con ngựa hí lên đâu đớn.
– Gừừừừừ………
Một con sói lại chồm tới tấn công con mồi, lần này nó nhảy lên ngoạm vào chân sau con ngựa và siết chặt bằng hàm răng cứng như thép của loài sói.
– Hííííí………
Con ngựa giãy giãy đạp đạp hai chân để giằng ra khỏi con sói và dúi người sâu thêm vào trong hang núi, chỉ còn cái chân bị con sói cắn là bị lôi ra thôi. Dương vật con ngựa tưởng như đã tuột ra khỏi âm đạo bà Mai bây giờ lại cắm sâu vào trong âm đạo bà Mai.
Lần này con ngựa còn dấn 'nó' vào sâu hơn lần trước, 'nó' lại còn không ngừng ngoặt trái, rồi ngoặt phải và còn thụt ra thụt vào nữa chứ vì con sói bên ngoài cố gắng lôi con ngựa ra ngoài để các con sói khác cùng hợp sức tấn công.
Còn con ngựa thì ráng sức co kéo để không bị lôi ra ngoài.
– Ááááá……… – Bà Mai hét lên.
Hai bên càng co kéo nhanh thì dương vật của con ngựa càng thụt ra thụt vào nhanh hơn trong l.ồn bà Mai.
Ngay từ lúc con ngựa đột ngột thúc mạnh dương vật vào l.ồn bà Mai là bà đã không nhịn nổi, bà đã phụt nước ra chan chứa và thứ nước nhờn đó đã bôi trơn tru âm đạo bà khiến dương vật con ngựa thụt vô thụt ra thật trơn tru dễ dàng…

Cảm giác đau rát mất đi gần hết, khoái cảm tăng lên rất nhiều, mông bà Mai cứ tự chuyển động vểnh hẳn lên và lại còn lắc lắc mỗi khi dương vật con ngựa đâm xuống, lúc khúc thịt đó kéo lên bà Mai cũng nâng mông lên để dương vật con ngựa không bị tuột khỏi âm đạo.
Bây giờ không chỉ có tiếng hí đau đớn của con ngựa, tiếng gầm rú giận dữ của bầy sói, mà còn có thêm tiếng thở hổn hển liên hồi và gào thét của bà Mai.
– Ááááá………
Bà Mai gào lên mỗi khi đạt đến đỉnh hay những lúc dương vật con ngựa đi quá sâu chọc đến tận cùng của âm đạo bà, chỉ chút nữa thôi là nó có thể đâm toạc âm đạo bà ra.
Và rồi cuối cùng con ngựa cũng phóng tinh xối xả vào l.ồn bà Mai. Phải nói đó là một cái vòi nước phun xối xả không ngừng .
L.ồn bà Mai bên ngoài thì bị nút chặt bởi dương vật con ngựa nên tinh dịch của nó không trào ra ngoài được mà tích tụ hết trong bụng bà làm bụng bà trương lên như đàn bà có chửa vậy .
May mà việc đó không diễn ra lâu quá, phóng tinh xong cu của con ngựa cũng teo nhỏ lại, tinh dịch của nó theo đó mà thoát ra ngoài.

Lúc đó bà Mai cũng mê đi…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.