Chuyện Nhà Bà Mai – Chương 142: – Botruyen

Chuyện Nhà Bà Mai - Chương 142:

Chuyện nhà bà Mai – Phần IV
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux )

( 148 )
– Tít… tít.. tít…
Minh giật mình tỉnh giấc vì có tin nhắn điện thoại, ánh bình minh chiếu qua khe rèm le lói từ từ thức tỉnh hẳn ý thức của nó… Nó vẫn đang ở nhà dì Cúc, thì ra những gì đã diễn ra với mẹ nó chỉ là một giấc mơ mà thôi, may quá…

Nó lại nghĩ tới dì Cúc, trong đầu óc nó giờ đây là một đám vô minh lẫn lộn, dư âm khoái cảm xác thịt còn âm đọng cộng với những ngỡ ngàng bối rối trong quan hệ mới với dì Cúc. Tâm hồn nó như lạc trong đám mù nửa hư nửa thực. Nó bước xuống giường mặc bộ đồ ngủ đi qua nhà tắm làm vệ sinh buổi sáng. Nó yên tâm trở lại khi nghe tiếng đĩa chén lạch cạch từ phòng bếp vang ra, dì đang chuẩn bị đồ ăn sáng.

Khi nó bước vô bếp thì bữa sáng đã được chuẩn bị gần xong trên bàn. Dì Cúc đang chiên trứng Ốp – la, món ăn sáng yêu thích của nó. Nó cảm giác hạnh phúc vô cùng, cảm giác của đứa cháu trai được dì cưng chiều hay cảm giác của gã nhân tình được người tình chăm chút ? Đầu óc của gã thanh niên mới lớn cũng chẳng màng phân tích, mắt nó bây giờ đang âu yếm cái thân thể người đàn bà kia. Cái thân thể đàn bà sau một ngày bốc lửa thỏa mãn đang tỏa ra sức sống đầy quyến rũ và cám dỗ.

Dì Cúc biết là thằng cháu trai yêu quý đang tiến về phía sau lưng mình. Dì lúng túng tay chân lóng ngóng nửa như mong đợi thằng cháu tiến tới gần, nửa như muốn nó đi về bàn ăn sáng. Sớm nay khi tỉnh giấc, cảm giác của dì cũng rối bời tương tự nó. Vâng, nếu chuyện ngày hôm qua chỉ là một giấc mơ, thì dì ước mong được mơ mộng mãi như thế, nhưng quái ác thay đó lại là một thực tại trái ngang…

Dì đã phạm tội loạn luân khi làm tình với cháu ruột của mình. Con quỉ dâm dục trong dì đã đưa đẩy dì vào cơn trụy lạc… Nhớ lại những gì đã diễn ra ngày hôm qua dì thấy lời lẽ và cử chỉ của mình thật dâm loạn. Dì tự nhận phần lỗi về phía mình, về sự sa ngã nhất thời của dì đã không cấm đoán quyết liệt thằng cháu, để nó đưa dì vào cuộc tình Loạn Luân mà chắc chắn sẽ đầy trắc trở.

Ánh sáng ban ngày đã xua tan bóng đêm. Con quỉ lòng dâm dục đã bị lương tâm của người dì, người vợ lấn át. Khi thằng cháu tiến đến sát sau dì ôm ngang hông dì và đặt một nụ hôn nên gáy dì thì dì đã dồn hết bình tĩnh quay lại đưa một cái nhìn buồn thẳm vào thẳng mắt nó. Dì nói qua hơi thở như cố gắng lắm mới thoát ra hơi:
– Minh về bàn ăn sáng đi cháu. Dì sẽ lại ngay!

Nó lập tức khuất phục bởi thái độ hết sức thánh thiện của dì. Nó đứng đó chờ dì lấy trứng ra đĩa và nó bưng cả hai đĩa về bàn ăn. Họ điểm tâm bữa sáng trong im lặng bao trùm, và dì – lại chính là dì đã nên tiếng trước khi hai người bắt đầu dùng trà:
– Minh à!
– Dạ !
– Chuyện ngày hôm qua, tại dì yếu đuối nhất thời… dì… dì đã không cản cháu quyết liệt hơn… dì… dì… – Dì Cúc hơi lưỡng lự tìm câu hợp lý để nói với cháu.
– Dì ! Cháu yêu dì lắm ! – Nó cướp lời dì ( ??? – Thằng này lại giở 'bài' ra rồi đây )
– Dì biết, dì cũng thương, cũng yêu cháu lắm… nhưng cuộc sống của chúng ta còn có mẹ cháu, còn có chú Thành chồng của dì, còn có xã hội… Trong đời dì chưa từng lừa dối chú Thành, nếu mẹ cháu và mọi người mà biết chuyện này thì dì không dám nhìn mặt mẹ cháu và mọi người luôn đó, chắc dì chỉ có nước chết thôi.
– Nhưng mà làm sao chú Thành chồng của dì , mẹ cháu và mọi người biết được chuyện này nếu 2 dì cháu mình không ai nói ra ? – Nó lý luận một cách ngây thơ.
– Dẫu chú Thành, mẹ cháu và mọi người không biết, nhưng lòng dì không được thanh thản và nếu biết thì hậu quả sẽ ra sao? – Dì Cúc giờ đây đã rơm rớm nước mắt.
– Dì! Dẫu sao cháu vẫn mãi mãi yêu dì! – Nó nắm lấy hai bàn tay dì Cúc mắt đối mắt như đôi tình nhân thề thốt lời trăm năm.
– Mai này ra đời cháu sẽ quen biết nhiều bạn gái, rồi sẽ lấy vợ sinh con… sẽ có một cuộc sống thanh bình… chuyện ngày hôm qua với dì cháu hãy coi như một giấc mơ đẹp hay như một cuộc phiêu lưu chớp nhoáng với một người đàn bà xa lạ. Còn một điều dì van xin cháu dù điều gì xảy ra cũng mãi mãi giữ bí mật chuyện này cho dì, sống để bụng, chết mang theo. Cháu hứa ?
– Cháu hứa !
– Vậy thì dì yên tâm rồi.
Dì Cúc đứng dậy dẹp đồ ăn sáng trên bàn và kết thúc câu chuyện:
– Bây giờ dì phải đi ra ngoài có chút việc, cháu ở nhà canh nhà nha, lát nữa dì sẽ về !
– Dạ !

Minh tiếp tục ngồi nhâm nhi ly trà đã nguội lạnh, cho tới lúc dì Cúc đã thay xong đồ và tiếng cửa chính khép lại sau lưng dì. Một niềm cô đơn ập đến với nó. Cảm giác của nó có lẽ giống như một gã ăn mày rách rưới đang nhiên được một tay phú ông ngông cuồng nào đó cho hưởng một đêm lễ hội giàu sang rồi sáng mai lại vứt trở lại lề đường bẩn thỉu.

Vâng mới ngày hôm qua thôi, nó tưởng như thành công của nó còn hơn cả thành tựu của nhân loại chinh phục vũ trụ. Còn giờ đây nó là một kẻ vô đạo đức mà nhân loại ai cũng có quyền dè bỉu chê bai. Loài người nên án nó ư ? Ai có thể tự nhận mình là kẻ trong sạch để kết tội người khác? Hơn nữa cuộc sống của nó quan trọng là bản thân nó và người thân của nó. Mặc kệ nhân loại! Nó tự tuyên bố.

Ờ thế còn người thân ? Không phải nó cũng đã bao nhiêu lần ngủ với mẹ ruột của nó rồi sao ? Rồi còn với chị My, chị gái nó; Rồi bác Hạnh, bà bác dâu nó; Và chị Hà, chị họ nó… Nó cũng đã làm chị Hà có thai mà có sao đâu, có ảnh hưởng đến ai đâu, có chết chóc gì đâu. Vậy với dì Cúc thì cũng chẳng thành vấn đề, dì chỉ là em gái mẹ nó, là dì ruột của nó thôi mà.
Còn chú Thành, chồng của dì nữa ? Đúng là nó có lỗi với chú Thành, nhưng mà nói rành mạch ra thì cũng không hoàn toàn. Giả sử như đêm qua nó đã ngủ với một người đàn bà khác thì dĩ nhiên nó chẳng mắc tội gì với chú Thành cả. Cũng như dì nó đêm qua có qua đêm với một người đàn ông khác thì nó cũng chẳng có lỗi gì với chú. Cái phần lỗi chính là ở chỗ cái người đàn bà đêm qua mây mưa cuồng loạn với nó lại là vợ của chú – tức là vợ chú 'ngoại tình' với nó. Vậy cái gì dẫn đến việc vợ chú ngoại tình với nó ? Chú hoàn toàn vô tội hay sao ? Ai bảo chú có vợ đẹp mà không biết giữ. Nó quanh quẩn tự bào chữa mãi cũng không giảm nỗi bức bối trong lòng.

Còn dì nữa ? Nó tiếp tục luẩn quẩn – những hành động, những cử chỉ đêm qua của dì khi dì lên cơn cực khoái vẫn còn lởn vởn trong đầu nó lẫn lộn với những lời đạo đức sáng nay của dì làm đầu óc của nó như muốn vỡ bung. Nó có muốn tiếp tục cuộc tình loạn luân với dì không? Chắc chằn là có. Nó có thấy những điều sáng nay dì nói là đúng không? Cũng có.

Thoáng một cái mà đã cả tiếng đồng hồ, sao dì giờ này vẫn chưa về nhỉ ? Dì nói đi 1 chút thôi mà. Mà thôi thà không thấy dì còn hơn, mong làm gì ? Nó tự chấn an lòng mình trong khi bước chân cứ đưa nó tới cửa ngóng ra ngoài. Nó đang trông mong ai chẳng biết? Như một kẻ tình si!!!!

Thời gian trôi qua, nó cũng chẳng biết, chỉ biết khi thoáng cái bóng dáng mà nó mong đợi thì nó run nên, tim đập thình thịch. Nó vội rời khỏi cửa như sợ bị bắt quả tang? Nó chạy về phòng mình đóng cửa lại.
… Về phần dì Cúc thực ra dì cũng chẳng có việc gì phải ra ngoài. Chỉ là dì muốn thoát ra khỏi tình cảnh khó xử. Khi mà mỗi lần nhìn vào nét mặt sầu buồn của thằng cháu trai, dì thấy thương nó vô hạn. Nếu không cố gắng kiềm chế lòng mình có lẽ dì đã ôm lấy nó mà âu yếm mà chút cả tấm thương yêu cho nó. Dì đi tìm sự yên tĩnh, để tránh đi một sự dao động nhất thời. Nếu lúc đó nó lại liều lĩnh đứng dậy và ôm dì lại thì có lẽ một lần nữa dì sẽ ngã vào vòng tay nó cùng với hạnh phúc và oan nghiệt.

Không khí thoáng mát ngoài trời làm dì tỉnh táo hơn. Bước chân vô định đưa dì rời xa căn nhà. Đầu óc vẫn mông lung chuyện dì và thằng cháu trai. Tại sao dì lại có thể yếu đuối sa vào một quan hệ đầy rắc rối như vậy. Giá như nó không phải là cháu ruột của dì có vẻ dễ chấp nhận hơn. Cái chuẩn mực đạo đức có thể dị nghị một cuộc ngoại tình nhưng như vậy vẫn còn có lối thoát…

Dì không biết được là bước chân hay con tim đưa đã đưa dì quay trở lại gần căn nhà mà dì đang cố đi xa. Càng gần căn nhà bước chân dì tự nhiên càng vội vã. Thấp thoáng sau bóng cây, dì nhìn thấy một bóng người vội rời khỏi cửa, dì đoán thằng cháu sẽ đứng sau cửa chờ mình. Chạy lên bậc cửa dì đưa tay đẩy rộng cánh cửa không khoá. Dì gần như bật khóc khi trước mặt dì là một khoảng mờ tối hắt ra? Thằng cháu không có ở đó.

Bước vô nhà qua cửa phòng thằng cháu đóng kín. Dì dừng bước lưỡng lự thở dài trước cánh cửa vô tri im lìm. Dì không biết rằng đằng sau cái khoảng cách mỏng manh kia có một kẻ đang căng từng tế bào khi nghe bước chân dì dừng lại. Đau khổ dì cất bước về phòng mình… Và bước chân của dì như bị trói lại khi nghe tiếng cánh cửa phía sau lưng kẹt mở. Dì quay người lại và trước mắt dì là thằng cháu si tình đứng trơ như một bức tượng. Bản thân dì cũng đứng đó trân trân ngó nó…

Mắt đối mắt, ôi những đôi mắt của cuộc tình ngang trái, những ánh mắt có ý nghĩa bằng vạn ngàn lời nói… . vài giây trôi qua… rồi như có cùng một ma lực vô hình, hai dì cháu lao đến với nhau. Họ ghì chặt lấy nhau như thể nếu rời ra thì hạnh phúc mỏng manh kia sẽ tan biến vĩnh viễn. Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi họ trao cho nhau những nụ hôn nóng bỏng đầy gợi dục. Hai cơ thể nóng bỏng bừng bừng lửa tình dần dần được giải phóng khỏi những quần áo trang sức trên mình. Và khi hai dì cháu đã hoàn toàn trần truồng quấn chặt lấy nhau thì nó không kìm được niềm vui sướng:
– Dì !
– Sssuỵt!!!
Dì chặn lời nó bằng một nụ hôn cháy bỏng. Dì sợ mọi lời nói bây giờ có thể sẽ thức tỉnh thực tại. Trong dì giờ đây là đam mê cháy bỏng. Vâng, dì sẽ chìm đắm trong đam mê này.

Nó đáp lại nụ hôn của dì bằng cái ghì đến nghẹt thở. Bàn tay nó lần mò xuống mông dì xiết chặt. Dì ngửa cái cổ cao trắng mịn lên chờ đợi. Như hiểu ý dì, nó đưa lưỡi liếm từ từ xuống duới và dừng lại nơi yết hầu, nó dùng môi ngoạm lấy cổ dì mà mút nhè nhẹ làm dì rên 'ư ử'. Cái miệng ác độc của nó lại trườn xuống cặp vú căng tròn đang cương lên như mời gọi. Nó mút bú chùn chụt thỉnh thoảng lại ngoạm cả cái bầu vú dì mà hít hà. Cũng là thằng cháu mà muời mấy năm về trước đã chúm cái miệng xinh xinh bú vú dì khiến dì nhột nhột sung sướng. Còn giờ đây là cái miệng cuồng loạn của một gã trai trẻ đang vần vò cặp vú dì đưa dì đến tột đỉnh của thèm khát… yêu đương.

Dì lùi người lại dựa lưng vào tường, ghếch một chân lên cao dì cặp ngang mông của thằng cháu kéo nó lại phía mình. Tay dì cầm lấy con cu đang nổi gân cương cứng của nó mà kéo hướng vào âm hộ dì giờ đây cũng thèm khát ướt đẫm dâm thủy. Khi cái đầu khấc mới lọt vào qua hai khe thịt chạm vào cái lỗ nhị hồng hồng thì như một chìa khóa vạn năng đã tra vào ổ. Dì hoàn toàn bị chế ngự bởi bản năng thú tính giống cái:
– Oh! Cho 'nó' vào đi cháu!… ah! Ôi… 'yêu' dì đi cháu! Dì dành cho tất tất đó!… oh! oh!…

Thực ra dì cũng không phải chờ đợi lâu vì nó cũng đã đưa sụt con cu của nó vào *** dì làm cắt ngang lời nói của dì và chỉ còn lại tiếng hổn hển của nó và tiếng rên rỉ hít hà của dì. Cái tư thế đụ đứng này là lần đầu tiên dì được làm tình như vậy. Thứ nhất nó làm thỏa mãn cái khao khát được đút vào ngay của dì. Hơn nữa buồi của thằng cháu cứ xiên chéo mà thuốn vào *** dì. Cái đầu khấc kia đâm cọ vào thành sâu trong *** khiến dì cảm giác rất thốn. Cứ mỗi cú đâm của cái buồi kia sập vào là dì lại ưỡn người ra như cố nuốt hết cái buồi ấy vào *** mình. Mười ngón tay dì cào, cấu, bóp, kéo cặp mông của thằng cháu theo những cơn sướng tưởng như bất tận.

Phần Minh, nó cũng bị kích thích không kém, phần tâm lý nó sung sướng khi dì nó đã ngã hẳn vào vòng tay của nó như một người đàn bà bừng bừng lửa dục. Phần thực tại, kiểu chơi này cực đã nên khoái cảm càng tăng gấp bội. Ban đầu nó nhấp từ từ đút ra đút vào – từ từ nhưng mà nó cố đưa vào sâu hết mức có thể với tư thế này. Dần dần đã quen với quĩ đạo ra vào, nó đưa nhịp nhanh dần nhanh dần khiến dì hét nên vì vì thốn vì sướng. Tay dì giờ đây quắp chặt lấy cổ thằng cháu, không kìm nổi cái đê mê của mỗi cú giập, dì đưa cả hai chân quặp lấy hông thằng cháu mà đu lên.

Nó bây giờ phải mang cả thân hình của dì, vừa phải nhịp đưa vào đưa ra thì dĩ nhiên tốc độ có chậm lại nhưng bù lại mỗi lần nó nhấc hông dì lên và để hạ xuống thì buồi của nó như một cây cọc xiên ngập vào *** dì sâu hết cỡ làm cả hai dì cháu giật lên vì sướng.

Được một lát dì hạ một chân xuống trở về tư thế cũ. Không biết do dì ôm mỏi tay hay là dì sợ thằng cháu mệt. Chỉ biết khi đó cái tốc độ đụ của nó như điên như dại đâm chéo đâm ngang làm dì mụ mẫm đi vì khoái lạc. Nước trong *** dì và tinh dịch của nó hòa lẫn vào nhau làm *** dì mở rộng. Những phát địt của nó do quá nhanh hay *** dì quá trơn chu, thỉnh thoảng lại trượt ra ngoài làm dì cảm thấy trống vắng trong ***. Mỗi lần như vậy, dì tóm lấy cái buồi lừng lững đặt lại đúng mép *** cho nó sập vào. Rồi không biết do hay bị tuột ra ngoài hay do dì sợ nó xuất tinh ngay mà dì muốn thay đổi tư thế. Dì muốn nằm xuống sàn để thằng cháu đụ dì cho thỏa thích.

Khi thằng cháu rút buồi nó ra khỏi *** mình, dì thấy 'nó' phựt nên kiêu hùng. Dì nắm lấy nó như bị thôi miên, rồi bất ngờ dì ngoạm lấy cái buồi còn ướt đẫm tinh dịch mà bú mà mút. Cái vị mặn mặn tanh tanh kia giờ đây lại trở thành kích dâm dì vô cùng. Tay dì nặn nặn vân vê hai hòn dái của nó làm nó tưởng như được nên thiên đàng. Ánh mắt nó bắt gặp ánh mắt dì ngẩng nên đĩ thõa, dâm đãng… Nó thèm được hôn vào cái miệng kia, được liếm cái chất nhờn đang dính quanh cái miệng dâm dục kia. Nó rút buồi ra khỏi miệng dì và đè dì xuống sàn. Cùng lúc đôi môi nó gặp môi dì thì buồi nó cũng đã ngập trong *** dì.

Nó chơi dì như điên như dại. Dì cũng đáp ứng lại bằng những cái ưỡn người lên đón nhận. Lại những tiếng phạch phạch va đập, lại những tiếng lép nhép dâm cuồng. Dâm thủy cứ tuôn trào… do ma sát của buồi nó và *** dì mà nổi bọt trắng như xà phòng bám quanh mép *** dì.

Nó nâng chân dì lên vai mình khiến cho dì rên hự một tiếng khi nó sập buồi ngập chạm tử cung dì và nó giập nhanh, mạnh như người ta giã gạo làm dì chỉ còn biết la hét ầm ĩ hòng xả cắt cơn sướng tột đỉnh để đón nhận những đợt sướng mới.

Lúc này cho dù có chồng dì, chị gái dì- mẹ nó- có xuất hiện thì dì cũng mặc kệ, dẫu rằng dì và nó – hai dì cháu ruột – có bị đày xuống địa ngục thì cũng mẵc kệ, ở đó họ vẫn tìm được 'Chốn hoan lạc' riêng cho hai dì cháu. Vâng, con quỉ dâm loạn đã hoàn toàn chiến thắng giữa ánh sáng ban ngày. Cám dỗ dâm dục xa đọa đã che mất ánh sáng thánh thiện trong lòng họ. Hai dì cháu đang đụ nhau một cách cuồng loạn giữa ban ngày, mặc kệ xã hội …

Dĩ nhiên hai người dâm loạn đang đưa nhau đến cực lạc lúc này đâu có nghĩ đến ai nữa, với họ bấy giờ chỉ là hôn hít, liếm láp, giập và rướn… chỉ là tiếng rên rỉ, tiếng hổn hển… Và khi nó vẫn để hai chân dì nâng cao nhưng thay vì giang ra trên hai vai mình thì nó khép hai chân dì lại để *** dì kẹp chặt buồi nó lại… Mỗi cú giập của nó thực sự đưa cả hai dì cháu tới cực điểm của tình ái. Cả hai dì cháu cùng cất tiếng rống như những loài thú hoang dã và khi thằng cháu bắn tinh trùng xối xả vào *** bà dì thì nước *** dì cũng trào ra giật giật…

Đê mê thỏa mãn, dì ôm chặt lấy thằng cháu như khẳng định một quyền sở hữu. Dì thì thào không biết với thằng cháu hay với ông trời:
– Trời ơi sướng thế này bỏ làm sao được!!!

Vâng Quỉ Satan đã chiến thắng bằng cách giành một chỗ trong địa ngục để cho hai dì cháu xây dựng 'Chốn hoan lạc' cho họ !

Lời nói của dì Cúc không đơn thuần chỉ là một câu thốt ra trong lúc đạt tới đê mê sung sướng của tình dục, đó còn là một lời kết luận chung mà dì tuyên bố thay cho cả hai dì cháu. Cả dì và thằng cháu sẽ không ai có thể từ bỏ cái lạc thú mà họ đem đến cho nhau và đón nhận của nhau. Dĩ nhiên từ nay họ sẽ luôn luôn là những kẻ vụng trộm, cùng nhau vụng trộm một chút khoái lạc của đời. Tâm hồn họ sẽ không còn sự thanh thản nữa, mà đôi khi là sự lo sợ, niềm ân hận hay cảm giác tội lỗi… Để rồi lúc nào đó tất cả trở thành vô nghĩa dưới sức cám dỗ nhục dục và niềm khát khao chờ đợi… để rồi họ lại lao vào vòng tay nhau say đắm trong hoan lạc… Và mỗi lần như vậy cái mức độ truy hoan càng dấn sâu hơn, trụy lạc hơn, dâm đãng hơn, tội lỗi hơn…
Cả ngày hôm đó, và những ngày sau nữa, nó và dì Cúc chìm đắm trong 'Chốn hoan lạc', không còn biết gì đến thế gian. Cứ như vậy 'Chốn hoan lạc' của nó và dì Cúc lúc nào cũng ngập tràn hạnh phúc trong đau khổ với bấp bênh đầy sóng gió… Niềm vui của nó và dì Cúc cứ kéo dài mãi như vậy cho đến khi chú Thành chồng của dì về…
Và cũng đã đến lúc Minh phải quay lại Thành phố, trở về nhà, ở nhà đang có người phụ nữ xinh đẹp, dịu hiền và đầy cám dỗ đang chờ đợi nó – Mẹ nó !

( Lời tác giả : 3 tháng sau, qua lời mẹ nói lại Minh biết tin dì Cúc có bầu… rồi nửa năm sau, dì Cúc hạ sinh 1 bé trai, nó cứ ngờ ngợ không biếc có phải là con của nó không nữa, vì nếu tính ra thì dì Cúc có bầu và sinh con vào đúng trong 'tuần trăng mật tội lỗi' của dì và nó… Rồi có dịp gặp lại dì Cúc, khi đó bé Lộc – con trai dì – đã được 1 tuổi, lựa lúc không có ai bên cạnh nó hỏi dì bé Lộc có phải là con của nó không, dì chỉ im lặng không trả lời nó, dì không phủ nhận nhưng cũng không khẳng định, vật thì có thể bé Lộc là con nó lắm chứ… )

Hết phần IV

—————————————————————————————————-

Phần IV kết thúc ở đây nha các bạn. 'Chuyện nhà bà Mai' tạm dừng ở đây, hẹn gặp lại các bạn ở Phần V trong một ngày gần đây ( Nếu các bạn đọc vẫn chưa chán mà còn muốn tớ viết tiếp, xin cho biết ý kiến của các bạn là : ' Nên dừng lại ở đây' hay là ' Tiếp tục' )
Sau đây là danh sách những truyện mà Langtux copy về 'đã dùng' và 'dự kiến sẽ dùng' cho những tập tiếp theo của bộ truyện tổng hợp 'Chuyện nhà bà Mai', xin chân thành cảm ơn các tác giả đã viết ra những truyện này.
1. Chuyện chàng sinh viên.
2. Giấc mơ có thật.
3. Chốn hoan lạc.
4. Hoan lạc.
5. Cô thư ký xinh đẹp ( Phần I , phần II )
6. Vắng chồng ( Phần I , phần II và phần III.a , phần III.b ).
7. Những nỗi truân truyên của Nữ phó giám đốc xinh đẹp.
8. Những thằng bạn chồng khốn nạn.
9. Căn nhà ngoại ô.
10. Bài học Internet
11. Cô giáo Thảo.
12. Bà chị kết nghĩa.
13. Bà giám đốc đa tình.
14. Thú đội lốt người.
15. Địa ngục trần gian.
16. Xà nữ.
17. Chuyện của Lê.
18. Loạn luân.
19. Cuộc tình ngang trái.
20. Tống tình.
21. Giăng bẫy.
22. Nốt ruồi kín.
23. Ca-ve trường học.
24. Người chị dâu đáng kính.
25. Một đêm trên chuyến tàu kinh hoàng.
26. Đi biển một mình ( 5 chàng trai đi biển )
27. Cái giá phải trả ( Như Lan )
28. Nữ nhà báo Lan Anh.
29. Ngựa hoang.
30. Số phận.
31. Đên trăng mật kinh hoàng.
32. Bí mật của một gia đình
33. Ham muốn.
34. Những người mẹ.
35. Tổ thợ điện.
36. Dạy con.
37. Một chút riêng tư.
38. Người đưa thư may mắn.
39. Chuối thật chuối thịt.
40. Bác thợ điện may mắn.
41. Nàng dâu khiêu gợi.

Và còn rất nhiều truyện khác mà mình quên không nhớ hết để kể ra !
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.