Chuyện đời thực nghiện ma túy biết để tránh – Phần 3 – Botruyen

Chuyện đời thực nghiện ma túy biết để tránh - Phần 3

Trong khoảng thời gian ở HN chơi bời thì thỉnh thoảng thằng Sơn ( Có nhắc ở trên ) nó vẫn lên phòng mình và chơi, trong khi bọn mình chuyển sang chích và nghiện dần thì nó vẫn xin bọn mình cho nó 1 tí để nó hút. Hút vui thế chứ nó không thể nào nghiện nổi. Híc híc.

Chuyện ở HN mình tóm tắt lại nhé các thím, vì nếu kể ra thì cũng dài dòng lắm…..

– Chuyện thằng Anh với thằng H: Hai thằng học trường cơ động ở Kiều Mai mà trốn tường liên tục, kết quả là vào một ngày đẹp trời 2 thằng bị tóm. Lần này không phải bị bọn canh gác tóm mà bị cơ động bắt các thím ạ. Chả là 2 thằng đang đi xe ôm, 1 ông chở 3 đang trên đường, đến chỗ rẽ sang đường Phạm Hùng thì bị 4 anh cơ động tóm lại. Do là thằng Anh với thằng H đang mặc quần cơ động của trường nó, nên sau một hồi xin xỏ không được, đút lót không xong thế là nhà trường biết được, vì bọn nó khai báo số hiệu gì gì đó. Kết quả là bị kiểm điểm lần 1, bọn chúng khai là 2 thằng trốn tường đi thăm người yêu . Rủ nhau đi nhậu luôn . Sau lần đó thì phải lâu lắm mới gặp lại thằng Anh. Sau này thằng Anh kể lại là thằng H do không chịu được ở trong trường cơ động nên viết giấy xin về, ông bà già nhà nó lên khuyên can mãi mà không được nên về thôi. Tốn mẹ bao nhiêu tiền chạy chọt vào đây. Thằng Anh sau này bị tóm một lần nữa ( lần này không phải lên phòng bọn mình, mà tự nó trốn đi mua một mình, nó chơi riêng ), lần này bị đuổi học, ông bà già nghe nói chạy chọt mãi mới yên lành, không bị truột quần thi đấu, à không bị mất quyền công dân

– Còn về phía phòng mình. Do sau này bọn mình chơi liên tục nên kinh tế eo hẹp… Mặc dù nhà mình không có gì, nhà thằng Nam với thằng Tuấn giàu… Nhưng dính vào thì bao nhiêu cũng hết, nên bọn mình cai được một thời gian dài…..

Sau này gần tốt nghiệp thì lại dính lại, thời gian này bắt đầu nhiễu sự trong phòng. Thằng Tuấn bắt đầu bẩn tính hẳn ra, tiền bạc không sòng phẳng với anh em nữa. Mà có đôi lúc nó còn đi lấy “hàng” để chơi một mình nữa cơ, nên bọn mình chán nó lắm. Để kể cho các thím lúc nghiện lên mà không có tiền, đang vã hàng, chán hết cùng cực, nên xoay tiền bằng cách mượn bạn bè nhiều lắm, sau này không biết là có trả hết hay không nữa, vì nợ nhiều đứa quá, không nhớ nổi. Nói chung quen biết là nợ hết, thằng 1 trăm, thằng vài trăm, thằng 1 triệu….. Nhưng cũng trả có lẽ gần hết .

Những lúc hết tiền mà vã hàng, mình với thằng Nam phải lấy tiền ăn đi mua. Rồi đến lúc đói mới khổ. 2 thằng không bước chân đi học được nữa, phải nấu cơm rồi ăn không như thế. Hoặc nấu cơm rồi chiên (rang) lên ăn, chứ không có tiền mua thức ăn. Mà thật ra là không phải không có tiền mua thức ăn, mà có tiền cũng dành để mua ma túy. Các thím cứ tưởng tượng là tiền chỉ mua thuốc lá với thuốc phiện, đổ xăng thôi. Đến trà đá 2k mà cũng tiết kiệm, đéo dám uống…. Đôi lúc thèm chai Sting dâu mà cũng phải nhịn….

Có ngày thì không có tiền mua “hàng” cũng không có tiền mua gạo. Nhịn đến 2 ngày, đói gần chết thì phải chạy đi mua nợ lương khô về ăn. Chia nhau lương khô rồi uống nước. Trong khi đang vã hàng, người ngợm thì bẩn mà không dám tắm. Sợ đụng đến nước, ngủ dậy cũng đéo đánh răng luôn ). Mà cái vã hàng này ghê lắm, nó cứ nóng lạnh thất thường, đứng ngồi thì không yên, ngủ thì không ngủ được, hắt xì hơi thì liên tục, sợ nhất là bị nấc cụt thì không thể nào mà lành được… Phải tiếng đồng hồ mới hết nấc ( may mà thỉnh thoảng mới bị nấc cụt)…. Còn gì nữa nhỉ? Còn có kiểu chân không yên nữa, chân thì buốt như kiểu có con gì nó bò ở trong ấy, “dòi bò trong xương” là thế. Nói chung là đã vã hàng thì thôi rồi…. Nhưng không có cái kiểu mà mắt trợn ngược, gãi cổ gãi tai, rồi nước trong miệng ra như kiểu kem đánh răng trên ti vi đâu. Tivi toàn bố láo bố toét…..

Sự việc bọn mình thế cho đến ngày thằng Nam bị đuổi học, do nghỉ học quá nhiều. Mình thì cũng vậy nhưng mà may mà không bị đuổi. Sau đó cảnh tỉnh nên cố gắng lết lên trường điểm danh các kiểu….

Thằng Nam thì bị đuổi học về quê, thằng Anh cũng về quê, thằng Tuấn thì bị lưu ban 1 năm. Còn mình ở lại lê lết ở HN, phải xuống Nhổn ở với mấy thằng bạn. Thời gian này mình không chơi nữa…. Nhưng rồi sau này khác

Mình cũng lê lết tốt nghiệp được. Rồi về quê…………………

Chuyện ở quê: Lúc này thằng Anh đã nghiện nặng rồi, thằng Chi (lúc trước ra HN với thằng Anh ở đoạn đầu) cũng nặng. Thằng Tuấn thì bố mẹ nó biết chuyện nên cho nó vào Đắc Lắc, không liên lạc được. Thằng Nam thì bị giam lỏng ở nhà, không được ra ngoài, mà cũng không cho dùng điện thoại……

Rồi mình về quê, lúc này gia đình vẫn chưa biết là mình như thế. Ở quê thì vẫn có tiền nên vẫn chơi đều, vẫn gặp thằng Anh, thằng Chi và nhiều thằng ở quê nữa…..

Cuộc đời mình giai đoạn đó là có tiền lại chơi thông vài tuần – rồi lại cai mất 5,6 ngày. Rồi nghỉ được vài tuần, rồi lại tái nghiện…. Rồi lại nghỉ… Rồi tái nghiện

Sau một thời gian ở nhà thì mình lại ra HN, lần này là ra để kiếm việc làm, và lần ở HN này xảy ra rất nhiều biến cố trong cuộc đời của mình

Lúc mới đầu ra mình làm việc tại cơ quan của bà chị, cơ quan kiểm toán và kế toán ở chỗ gần cầu trắng – giáp bát. Mình thì được ăn ở tại công ty luôn, vì ở một mình nên cũng buồn. Thời gian này mình chưa tái nghiện

Ở chỗ công ty được một thời gian thì mình bắt sóng được với thằng Nam, thật ra là nó bắt sóng được mình trước. Nó cũng đang ở HN, sau khi bị đuổi học thì ông cậu nó xin cho nó học ở trường cao đẳng du lịch và thương mại, chỗ đối diện đại học ngoại ngữ HN ấy. Nó bị ông bà bắt ở với cậu để cậu coi sóc. Mà bố mẹ nó lại không biết rằng thằng con của ông cậu, tức là anh của thằng Nam lại nghiện hơn thằng Nam nữa, tuy lớn tuổi mà lại vợ con rồi nhưng đã nghiện thâm niên 10 năm ( Có cai có tái nghiện). Lúc thằng Nam đến thì ông anh đã cai được 2 năm và đang chăm chỉ làm việc nuôi thằng con, còn vợ thì chán chồng chạy sang nước ngoài làm ăn rồi ít khi về, để con cho nhà chồng nuôi. Ông cậu thì Giáo sư hay phó giáo sư cứ đi suốt làm gì có thời gian mà coi sóc thằng con với thằng Nam. Cái hôm bắt được điện thoại thằng Nam sau một thời gian dài mình mừng lắm, anh em thân thiết mà. Hôm đó mình chạy lên nhà cậu nó, chỉ có 2 anh em nó ở nhà. Ông Cậu nghe đâu đi vào Nam nghiên cứu cái gì mà tách vàng gì gì đó. Ông anh thằng Nam (mình lại quên tên) sau một hồi lắng nghe chuyện của mình với thằng Nam nghiện ngập thế nào thì đâm ra thèm hàng. Ông máu lắm, bảo mình đi mua về 3 anh em “giao lưu”, chứ lâu ngày không chơi, tìm lại cảm giác phê ngày xưa ( Cái tìm lại cảm giác là một trong những lí do để các anh nghiện tái nghiện =)) ) Mình gọi điện cho chị Hường sau một thời gian dài không liên lạc, và hậu quả là chị Hường không bán hàng nữa. Nghe chị kể là đợt 30/4 bị công an truy quét tí nữa thì bị dính chưởng, chạy chọt hết 12 triệu mới thoát. Rồi chừa chưa dám manh động, sau này rồi cũng bán thôi, vì dứt thế đéo nào ra được cái vụ buôn bán ma túy này chứ. Mình xin chị Hường mối khác nhưng mà chị Hường không cho, hay là không muốn cho ấy…. Thế là chịu thôi, ông anh thằng Nam lúc này máu lên thì bảo bọn mình ở nhà để ông ấy đi mua xem sao. Sau 2 năm trời không chơi không biết là bọn nó có ở nơi cũ nữa không? Ông chạy xuống Thái Hà khoảng 30p thì cũng mua được 2 cái. Nhưng ở Thái Hà này bán đắt hơn. 2 cái mà 300k lận

Do lâu ngày không chơi, hôm nay chơi lại, mà 3 anh em lại ham nên chơi luôn một lần cả 2 cái. Bỏ cả 2 cái vào ống rồi xóc xóc, lay lay, cho nó tan hàng ra rồi chia ra làm 3 ống. Mình với ông anh thằng Nam chơi được xong thì thằng Nam lại đang loay hoay, nó không tự đâm (chích) được cho nó, nên phải nhờ ông anh thằng Nam ( tạm gọi là K nhé – mình quên tên) đâm giùm. Đang phê, mắt thì đứ đừ nên đâm trượt ven, kết quả là bị “phồng”, tức là đâm vào nhưng không vào ven, nên chỗ tay nó bị phồng lên 1 cục to, mà không được gì cả, lại đau nữa…..

Thằng Nam bị đâm ra ngoài nên cáu bẳn, bực mình nên nó năn nỉ ông anh đi mua giùm nó 1 cái để nó về chơi. Chứ chả nhẽ ngồi nhìn ông anh với mình phê thì cũng khó chịu, mà thằng anh lâu ngày không chơi nên phê đứ đừ chắc không chạy xe máy được nên mình chở đi. Xách con Novou Lx chạy xuống chỗ Thái Hà, mà Thái Hà này có cái hẻm độc thật, nhỏ nhỏ, chạy 2 xe máy song song rất khó. Cái thằng bán “hàng” trông như gấu, đầu trọc lóc, người thì gầy nhom, da mặt thì xám xịt chứng tỏ nghiện thâm niên nè. Ông nhìn mình rồi hắt mặt “Ai đó mày?”

-“Dạ thằng em ở quê ra HN làm việc, đang amateur nên anh để cho nó cái chơi cho vui”

-“Gớm vui vẻ lồn gì cái trò này nữa mà làm hàng”

-“Hì, nếu lần sau nó mà đến thì anh để cho nó với nhé, em thì chắc nằm rồi”

-“Ừm, nó là em mày thì tao để, nhưng mà lần sau có đi thì đi một mình nhé, lạ là anh không chơi đâu” – Ông ấy nhìn mình nói. Mình dạ ngọt, ngoan ngoãn cúi đầu như một con cún. Chạy ra khỏi hẻm Thái Hà thì phóng vèo vèo như một cơn gió, sợ thằng Nam buồn, anh em thế mà . Lúc trước 3 anh em mà đâm 2 “tép” đã phê đứ đừ, mình không để ý mà cũng không nghĩ đến, thằng Nam 1 mình nó “đâm” 1 cái thì sốc các thím ạ. Nó vừa rút kim ra khỏi tay thì ngã ngửa ra sàn nhà, vì nó ngồi xổm đâm mà. Mình hết hồn, nhìn mặt thằng Nam cắt không ra giọt máu rồi dần dần tái, mình đâm hoảng loạn, kêu loạn xạ cả lên “Anh K ơi, cứu thằng Nam, nó bị sốc anh ơi”. Thằng anh đang nằm phê trên salon thì bật dậy nhanh như chớp xuống đất, vỗ ngực thằng Nam bịch bịch, kêu to như kiểu đấm nó hết sức ấy. Vỗ ngực khoảng 3 phút mà thằng Nam vẫn thế, ông kêu mình lấy cái xi thằng Nam, lấy cái đầu kim tiêm đâm vào đầu ngón tay nó, mình đâm mà lúc đầu máu ko ra, sau có ra nhưng ít lắm. Mình lúc đó hoảng thật sự, sợ đéo cứu được nó thì khốn. Thằng anh K thì bình tĩnh hơn, ông lấy bật lửa kêu mình đốt ngón tay thằng Nam, mình lúc đó hoảng nên không sợ ghê mà cứ bật lửa đốt. Còn ông anh K thì xóc cái xi lanh của thằng Nam, bơm vào ít nước lọc rồi bơm thẳng vào ven tay của thằng Nam. Mình đang đốt ngón tay thì thằng Nam tỉnh, nó rút tay ra quơ phải cái mặt mình. Mình lúc đó không thấy đau mà thấy mừng, mẹ thằng chó, mày mà chết thì khổ bố thôi . Cũng may lúc đó có anh K chứ nếu mà chỉ có mình với thằng Nam thì chắc thằng Nam chết chắc, vì sau vụ này mình mới biết cách cấp cứu người sốc hàng, sau này mình có cứu được 1 vụ.

Cái cách chữa sốc hàng, nếu không kịp đưa nó vào bệnh viện thì tốt nhất là làm những gì mình với anh K đã làm với thằng Nam như ở trên ấy. Tốt nhất là bơm nước cất vào người nó, hoặc vỗ ngực, đốt ngón tay…..nhiều cách lắm. Nhưng nghe nói là do hàng nó đậm mà khi bơm vào ven làm ven nó tắc hay là gì gì đó, mình bơm nước cất hoặc nước lọc thì làm loãng hàng ra….. Thằng Nam tỉnh dậy ú ớ, nó lại không biết là nó sốc mới sợ chứ. Nó kể là không nhớ gì hết, chỉ nhớ đến đoạn rút kim ra khỏi tay là thôi. Nhưng mà sau khi cứu được nó thì nó phê hết cỡ luôn … Lúc đó nhìn thằng Nam phê mà thèm, hihi.

Sau lần ở nhà cậu thằng Nam, thằng Nam xin xỏ cậu nó ra ở riêng để tiện đi học. Nói thế thôi nhưng nó muốn ở cùng với mình, sau một thời gian xin xỏ năn nỉ thì ông cậu cũng đồng ý. Nhưng ông cậu không biết thằng Nam ở với mình, thằng Nam chỉ nói là ở với mấy đứa bạn cùng lớp nên ông cũng yên tâm. Mình với thằng Nam lần này thuê trọ ở Cầu Giấy, để tiện cho thằng Nam đi học, còn mình đi làm cũng hơi xa. Sau này bọn mình ở 2 thằng thì có 2 thằng ở quê cũng ra HN, 1 thằng học ở Sóc Sơn, còn 1 thằng đi làm ở Gia Lâm, thỉnh thoảng thứ 7 Chủ Nhật lại gặp nhau giao lưu 1 vài cái là thôi, chứ không chơi dày như trước. Được một khoảng thời gian sau thì bọn mình lại chơi dày… Nói về tiền thì nhà thằng Nam gửi cho nó 4 triệu/1 tháng. Mà năm đó là 2k10 nên tiêu xả láng rồi, mình đi làm cũng được 3,5tr. Đủ 2 thằng thỉnh thoảng chơi “hàng” với ăn nhậu. Sau lần bị sốc mà thằng Nam vẫn không chừa tí nào. Híc.

Nói về 2 thằng ở quê mới ra HN mình nhắc ở trên. Cái thằng mà đi làm bên Gia Lâm, nó làm công trình cho Vincom Village, thằng này chơi với anh em thì tốt lắm, nhưng thằng này ở bẩn không chịu được. Cứ lần nào sang bên phòng mình là mình cứ bắt đi tắm đã rồi mới cho ngủ cùng giường. Mình đoán thằng này 1 tháng đánh răng khoảng 1 lần =)). Nó làm công trình xây dựng mà ở bẩn nên bị ghẻ, mình cấm tiệt một thời gian không cho vào phòng, nếu sang chơi thì thuê nhà nghỉ chơi rồi ngủ nhà nghỉ luôn. Thằng này được cháu ông Vượng xin cho một chân chỉ trỏ lấy tiền, chỉ ăn rồi đội mũ công nhân ra chỉ trỏ làm thế này thế nọ… Thỉnh thoảng nó bán được cả xe gạch, cả xe xi măng nên tiền nhiều lắm . Lúc nào nó ngứa ngáy tay chân hoặc nhớ “hàng” là mình với thằng Nam mua “hàng” rồi đi taxi từ Cầu Giấy sang tận Vincom Village luôn . Còn cái thằng học ở Sóc Sơn thì đẹp trai nhưng mà bẩn tính, sống không được lòng bọn mình vì tiền bạc không sòng phẳng, nói chung là nó có tiền mà không chịu chơi, cứ giấu giếm mua đồ đẹp để mặc nên bọn mình không ưa lắm. Thỉnh thoảng nó xuống phòng mình chơi thì cũng chơi “hàng” rồi tiếp đón thế thôi chứ không nên thân với loại người này .

Vì 1 tuần bọn mình chỉ chơi 1-2 lần nên khó nghiện lắm, chơi thứ 7, CN với lại chơi cũng ít, lúc 4 thằng thì chơi 2 cái, lúc 3 thằng thì chơi 1 cái. Còn lúc chỉ còn mình với thằng Nam thì thỉnh thoảng mới chơi, chứ 2 thằng uống rượu nhiều hơn.

À nhắc đến chuyện uống rượu. Cái này thì mình không thể nói một cách chắc chắn được, hình như là tùy người thì phải. Thế này các thím ạ. Có thằng thì uống rượu vào rồi mới chơi hàng thì nó tỉnh rượu, có thằng thì chơi xong lại phê cả 2 nên dễ sốc lắm. Mình cũng chứng kiến nhiều đứa cứ uống rượu vào mà chích cái là rất chi là dễ sốc. Mà đã có men rượu vào trong người thì thể nào cũng tìm đến cái cảm giác phê “hàng” cho mà xem.

Rồi cũng có ngày túng thiếu, đó là lúc thằng ở Gia Lâm nó bị đuổi việc, nghe đâu nó bị bắt quả tang khi đang bán xe gạch cho đội khác ( Ở công trường thì có nhiều nhà thầu, có nhiều xe chở gạch, xi măng khác nhau, rồi chỉ huy thì lung tung vậy). Thằng này bị đuổi việc thì đâm ra buồn, ăn ở trong phòng mình, thời gian này lại chơi hàng dày hơn. Tức là ngày nào cũng phải có, không có không chịu được rồi. Đến lúc túng thiếu thì mình đã sử dụng tiền mua laptop ra để chơi hàng (Ân hận đến giờ, thì có nhiều cái ân hận, nhưng cái này là tiền của ông anh bên nước ngoài gửi về nên nhắc lại chán lắm). Ông anh ở Đức có gửi cho 450$ để cho mình mua laptop, mình ra ngân hàng rút tiền chuyển sang VND thì được hơn 9 triệu một tí. 9 triệu đó chỉ có tiền ăn chơi, tiền mua hàng, điện tử, bi-a độ….. Rồi cả 3 thằng lại nghiện mà không có tiền, thằng công nhân cũng không có tiền mà về quê nên 3 thằng vất va vất vưởng….Mình thì vẫn cố đi làm, xe máy thì cầm đồ nên phải đi xe bus đi làm, đi làm trong tình trạng vã hàng nó khổ lắm, mà ngồi vi tính thì không yên. Nên mình xin xếp nghỉ 1 tuần lấy lí do về nhà hỏi vợ . Trong tuần này cả 3 thằng cố gắng cai. Ngày thứ nhất thằng Nam phải đi bộ 5km đi học vì cũng hết tiền xe bus nốt. Mà 3k xe bus không có thì tiền đâu mà đi chợ mua thức ăn chứ…. Bần cùng sinh đạo tặc, giờ mới thấm câu này, trong cái lúc ăn cơm với nước mắm. Trưa hôm đó mình với thằng công nhân đang lang thang ở Cầu Giấy, đi bộ cho đỡ vã, 2 thằng nói chuyện liên miên cho đỡ nhớ hàng, thằng Nam thì đang đi học…. Thấy cái xe đạp dựng ở trước cổng một shop bán quần áo. Thằng M ( công nhân ) rủ mình ăn trộm, tính mình thì nhát gan sẵn, lại ngoan hiền từ bé nên ăn trộm là điều khó có thể xảy ra… Nhưng làm đồng phạm thì mình ok, vì lúc đó nghèo lắm rồi . Mình vào shop quần áo xem quần áo, xem có camera không, rồi nháy mắt cho thằng M lấy xe…………

Quả ăn trộm xe đầu đời thành công các thím à. Thằng công nhân thì nó bợp được xe đạp là ngồi đạp vù vù về phòng trọ mà cất, không dám ra khỏi phòng… Mình thì ung dung đi bộ về phòng và thỉnh thoảng xem có biến gì không . Xong rồi 2 thằng đạp xe xuống đường Láng để bán xe… Cái xe đạp ngon lành cành đào mà bán chưa được 500k nữa, được 450k….Đầu tiên là làm 2 thằng 2 đĩa cơm rang thập cẩm cho nó đầy bụng đã, tính sau. Còn 400k lại bắt xe bus xuống Thái Hà mua 1 tép hàng về đâm, chia ra 3 cái, bọn mình chơi trước, phần thằng Nam đi học sau của nó là 1 cái xi có hàng và 30k tiền ăn…. (Bạn đang đọc truyện tại wapsite Haythe.US – Chúc bạn có những phút giây vui vẻ) Quay đi quẩn lại còn có 150k, mình bàn với nó là để số tiền đó mà về quê đi. Thứ nhất là t giờ không nuôi nổi mày, thứ hai là lần ăn trộm này là lần cuối (nói thế nhưng sau này….), lần sau tao có chết vì vã hàng cũng không trộm nữa đâu, thứ 3 là về quê kiếm cái gì mà làm chứ sống khổ thế này cũng chán rồi. Thế là 150k đó nó cầm về quê thật, để lại cho mình nỗi buồn man mác, bình thường vã hàng đã buồn rồi, giờ lại có mỗi mình với thằng Nam nữa, chán lắm…. Cũng may mà gia đình mình chưa biết được con đường nghiện ngập của mình nên mình vẫn ổn, mấy ngày ăn cơm với nước mắm cũng qua. Mấy ngày này phải nói là khổ, cha của khổ luôn. Sáng mở mắt dậy không phải đi làm nhưng cũng không ngủ nướng được, đã nghiện thì đố thằng nào mà ngủ nướng được, trừ khi đang có thuốc, mở mắt ra là việc đầu tiên trong đầu là nghĩ làm sao mà có tiền. Đến thuốc lá cũng không có mà hút, thèm thuốc lá thì chạy ra đầu ngõ xin bà bán nước chè bi thuốc lào, huhu. Tại thời gian này chưa quen được hàng tạp hóa gần nhà, chưa nợ được )… Thằng Nam thì hút thuốc lá nhiều hơn mình, có hôm đi học về nó chìa ra gói Vina ôi chao mừng như kiểu lâu ngày không biết đến hút nguyên điếu là gì, toàn hút nửa điếu =)). Tội thằng Nam nhất, tiền xe bus cũng không có, mà bỏ học thì không được, người thì mệt lử ra mà phải lết đi học bằng đôi dép thần thánh, nhiều khi đi học về đến phòng nó bệt ra giường luôn, nghĩ lại mà muốn khóc. 12h30 vào học thì đi học từ lúc 11h, học xong đi bộ về đến nhà gần 6h chiều… Đó là may mà còn có gạo mà nấu cơm đấy…Sau này còn có thời gian hết gạo nữa cơ…. Ôi thôi.

Mình thì thời gian không phải đi làm nhưng vẫn cố lết đến công ty chai mặt mượn tiền, vì đã nói với sếp là về quê cưới vợ nên phải thậm thụt bắt cóc nhân viên từ đầu hẻm để mượn tiền…. Cái điện thoại thì cắm 1 cái được 600k, 1 cái được 200k từ lâu lắm rồi… Một thời gian dài hai thằng không biết xài đến cái điện thoại, thỉnh thoảng mượn mấy thằng em sinh viên lắp Sim gọi về gia đình xin tiền. Thời gian nghĩ lại cũng buồn cười, ngày nào mượn được tiền (nói chung mượn khắp nơi, bạn bè, anh em họ hàng…. thậm chí mới quen cũng chai mặt mượn tiền) thì hai thằng phê pha, cơm nước đàng hoàng, ngày không mượn được tiền thì đi bộ đi học trong tình trạng chân không bước nỗi, người thì như giẻ rách, ruồi đậu lên người cũng đéo muốn đuổi… Ngày chích một lần ngày không có mà chích, tội thì thôi rồi…. Gia đình tưởng công việc không ổn định nên vẫn gửi tiền ra cho mình sinh hoạt, ông bà của thằng Nam cũng gửi tiền cho nó đi học nhưng không được như xưa nữa, nhà ông bà giàu nhưng từ khi biết thằng Nam bị đuổi học vì nghiện ngập nên lần này chỉ đúng tiền nhà, tiền ăn với tiền xe bus cho nó, ngoài ra tiền trà đá cũng không xin được, nhưng cũng không đến nỗi kẹt là sít sao…. Đến ngày mình đi làm trong tình trạng thất thểu, trả nợ cho một số anh em, còn một số chưa trả hết (Vì không nhớ hết mượn những ai, mà họ lại không nhắc…hì hì) thì cũng chán. Âm thầm gửi đơn xin nghỉ việc cho bà chị. Rồi về an ủi thằng Nam, “thôi mày về ở với cậu rồi cố gắng đừng chơi nữa, học hành xong, lấy bằng xong rồi tính”. “Tao có lẽ về quê xem sao chứ không trụ nổi tình trạng như thế này đâu”. Thằng Nam cũng nghĩ thông nên cuộc chia ly diễn ra nhanh chóng. Hai thằng mua 2 cái hàng rồi chia nhau ra đâm. Hứa với nhau “Đây là lần cuối chơi hàng”… Nhưng hứa là hứa mồm, chứ có thằng địt làm được đâu….

Thế là mình xách đít về quê, để lại HN với rất nhiều kỉ niệm, và kỉ niệm phần lớn là ôm bụng đói hoặc ôm cái xác đang vã hàng đi lang thang vất vưởng ngoài đường. May là không có tính trộm cắp vặt, chứ nếu mà bần cùng quá thì mấy em sinh viên ở chỗ trọ của mình cũng khổ….

Ở quê, vừa bước xuống xe chưa về nhà đâu. Đi tìm mấy thằng bạn xem có thằng nào không đã. Gặp ngay anh công nhân thần thánh đang ngồi rung đùi uống nước ở ngã ba. Nói gì hết độ mừng nữa, mừng mừng tủi tủi như xa cách mấy chục năm giờ mới gặp lại. Nó chở mình trên con xe Star đi lấy hàng, xong 2 thằng mua xi lanh các kiểu, chạy thẳng ra đồng… Cánh đồng lúa nơi kỉ niệm gắn liền với những bãi cứt và những lần phê hàng, sốc hàng của bọn mình. Vì ở cánh đồng có cái mương được xây nên chỗ đó thuận tiện cho bọn mình buổi tối xách đít ra đó ỉa, nhà thằng nào thằng đó có nhà vệ sinh sạch đẹp nhưng không sướng bằng trời trong xanh gió mát mà ngồi ỉa ngoài đồng. Nói chung là bọn mình buổi tối toàn ra đây ỉa thôi, còn ban ngày thì ra đây chích, thấy bóng người là thu thu giấu giấu (Nhưng mà ai chả biết, ban ngày mà mấy thằng ra đồng thì chỉ có chích thôi chứ làm địt gì, với lại cả xã – huyện này ai chả biết là thanh niên nghiện nhiều hơn thanh niên ngoan đâu). Trở lại với câu chuyện, hai thằng mình ra đồng làm phát giao lưu sau những ngày sống chết có nhau. Thằng công nhân (mình gọi thế cho dễ phân biệt) này giờ nặng đô lắm rồi, nó nói lần chơi với mình này là cữ thứ 4 trong ngày của nó rồi. Mình ngạc nhiên có phần sững sờ vì cách đây không lâu nó chưa đến nỗi, với lại nhà nó cũng không khá giả mà nói thẳng ra là nghèo vãi cứt ra, nhà có 3 mẹ con, bố nó bỏ đi từ hồi nó còn 3 4 tuổi, mẹ nó nuôi 2 anh em nó cũng vất vả, nó không học hết cấp 2, còn thằng em học giỏi, vừa đậu BK HCM xong. Nhà thì bé xíu, mẹ nó làm giáo viên nhưng sau khi về hưu không có lương thì phải, phải bám chợ để buôn bán hoa quả. Mình hỏi nó “Tiền lồn đâu ra mà chơi lắm thế, mà dạo này sao mà nặng thế”. Nó nói hôm nó ở Hà Nội về thì ở quê “động hàng” (Tức là công an truy quét nhiều, bọn bán hàng nó ko dám bán, hoặc có bán thì cũng kín, nói chung lấy hàng những đợt náy khó lắm), thằng bán hàng sợ nên hỏi nó có bán giùm không? Nó nghĩ thế đéo nào mà lại đồng ý, nó nói lúc đó đéo nghĩ đến chuyện công an bắt, chỉ nghĩ đến ngày nào cũng có hàng chơi là được. Nó bán giùm thằng kia một thời gian, vì hàng trong người lúc nào cũng có, mà bán hàng thì nó cắt ra được nhiều, nên ngày nào nó cũng chơi 5-6 cữ. Rồi nghiện nặng lúc nào cũng không hay, giờ ngày phải 3 cữ là ít. Đến khi nghiện nặng thì thằng kia lại không giao hàng cho bán nữa nên nó với một thằng nữa đi kiếm cơm. Nó nói tối nào nó với thằng làng bên cũng đi trộm gà, trộm chó…. Ngày nào cũng kiếm được. Mình nghe mà nổi da gà. Mình nghĩ trong đầu có khi nào mình cũng đến giai đoạn này không nhỉ????

Về quê, thời gian đầu ở nhà thằng công nhân ngày nào cũng rủ mình chơi. Lần nào nó chơi nó cũng rủ mình, nhưng đi ăn trộm lại không rủ, mà hồi đó rủ chắc mình cũng đi theo luôn, híc. Thời gian này mình chơi giống như nó, tức là nó chơi lúc nào mình chơi lúc đó, nó chơi từng nào mình chơi từng đó, thế là nghiện nặng giống nó. Buổi tối nó đi trộm gà trộm chó mình ở nhà xem tivi….. Ban ngày thì hai đứa hay đi chung với nhau, nói chung thời gian ở nhà chỉ là ăn cơm trưa thôi. Trưa nắng nào mình cũng với nó, lúc thì đi mua hàng, lúc phê xong mà còn tiền thì cafe cà pháo. Có hôm nó làm được ít thì chỉ chơi được ít, mình phải xin nhà mình thêm tiền để chơi thêm. Chứ giờ chơi 1 cữ buổi sáng thì buổi chiều đã vã hàng rồi, nên ngày nào cũng 3 cữ là ít. Gia đình mình lúc đầu chỉ nghi nghi, vì thời gian này mình xin tiền nhiều, độ dày đặc. Mà lại hàng xóm phong phanh là thường xuyên đi với thằng công nhân. Mà thằng công nhân nghiện có tiếng ở làng nên nghi mình cũng nghiện. Nhưng chỉ nằm diện nghi ngờ thôi, vì cứ nghĩ là mình ngoan hiền từ bé giờ, nghiện thế địt nào được, chắc chỉ chơi xã giao với anh công nhân thôi .

Rồi gia đình biết được, đó là cú sốc rất lớn với gia đình mình, vì từ bé giờ là thằng con ngoan mà, đùng một cái đã thành thằng nghiện. Ai mà chịu được. Đó là hôm thằng công nhân đi “làm ăn xa”, tức là đi ăn trộm gà trộm chó ở xã khác, mình thì vã hàng nên xin tiền đi cafe. Xin được tiền thì đi mua hàng để chơi, vì đi một mình nên không ra nghĩa địa hay ra đồng chơi. Mà lại về chơi ở nhà, híc. Nghĩa địa – chắc nhiều thím biết là nơi tụ tập nhiều cái xi lanh nhất nhỉ. Tất nhiên rồi, nghĩa địa là nơi thường xuyên vắng vẻ, với lại cũng cách xa dân cư nên bọn mình – bọn nghiện – hay mò đến. Gì chứ chơi ở nghĩa địa vẫn hay, có hôm nào mà nhà nào đi thắp hương là bọn mình chơi hàng xong lại có bánh kẹo ăn . Hôm chơi ở nhà, thế đéo nào mình đã khóa cửa phòng lại an toàn rồi, xóc xi xong đang chìa tay tìm ven để đâm, vừa đưa được cái xi lanh vào tay thì nghe tiếng hét vang đến chói tai ngoài cửa sổ. Khi mình ngoảnh lại thì là mẹ mình (Không bao giờ quên được khoảnh khắc đó), mẹ mình hét lên, mắt chữ O mồm chữ O luôn “Mi đang làm chi đó?”. Chết cha, bị bắt gặp rồi…. Tình cảnh đó thì chối thế đéo nào được, thằng nào đang cầm xi đâm vào tay mà nói “chỉ là chuyện đùa” thì có lẽ chuyện chỉ ở trong phim.

Hôm ấy mẹ mình ngất lên ngất xuống, chị gái cũng thế, bố mình cũng khóc khi mình thông báo “Vâng con đã nghiện”…….. Nhớ click vào quảng cáo bên dưới giúp mình nha.

End——
Đọc thêm: truyện voz hay
Xem thêm: truyện teen tuổi học trò tại đây.

Yêu thích truyện tiên hiệp hay thì đọc tại đây.

Thích truyện ngôn tình hay 2020 thì lượn vào đây đọc nè các bạn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.