Chuyện đời thực nghiện ma túy biết để tránh – Phần 2 – Botruyen

Chuyện đời thực nghiện ma túy biết để tránh - Phần 2

Thời gian bọn thằng Anh với thằng Chi ở với bọn mình mấy ngày thì mấy ngày liền đều hít cả. Lúc thì có thêm thằng Sơn. Kể về thằng cha Sơn này chút. Hắn học giỏi lắm, học Đại Học ở Trần Duy Hưng, khoa Bảo hiểm thì phải…. Thằng này học cùng lớp cấp 3 với thằng Nam và thằng Tuấn trong phòng mình, mình khác lớp. Hồi đi học thằng cứt này học tài tử lắm, đi học chỉ độc mỗi cái bút với quyển vở nháp . Thế đéo nào mà Toán Lý Hóa cứ nhất nhì lớp, mà lại lớp chọn (chuyên) nữa. Lạ là thằng này đánh bài cũng hay, đánh bi-da cũng giỏi, đế chế thì lại đỉnh, thế là thế đéo nào…. Cứ như nó hoàn hảo ấy, trắng trẻo, đẹp trai, gái theo đầy, thế mà nhắc đến gái cứ đỏ mặt lên. 4 năm Đại học nó có yêu ai địt đâu, gái thì cứ theo nó mà nó ko quan tâm, ko phải gay hay ko có chim, bằng chứng sau này nó hốt con em xinh lắm . Thằng này cũng ham chơi, từ hôm được “hít” lần đầu là y như rằng mấy lần sau lại có mặt. Mà lần đầu thằng này cũng nôn mật xanh mật vàng ra ấy chứ.

Rồi cũng đến lúc thằng Anh với thằng Chi về quê… Bọn mình lại quay lại nếp sống cũ trong phòng, chia nhau ra nấu cơm, rồi đi học, đánh điện tử ( ngày ấy đánh đế chế ) xuyên đêm… Nhậu nhẹt suốt, thỉnh thoảng đi thăm các chị gái ở Giáp Bát. Rủ rê thằng Sơn đi để phá trinh đời trai nó mà ép thế nào nó cũng không đi, say đến mấy mà nhắc đến đi chơi gái là nó tỉnh rụi à. Mà dường như không ai nhắc đến “ma túy” nữa, hình như là không có ai khởi đầu câu chuyện thì phải….

Các thím có thắc mắc là sau mấy lần hút hít thì bọn mình đã nghiện hay chưa chứ gì? Thưa các thím là CHƯA. hay là KHÔNG nghiện một tí nào. Sau mấy ngày đứ đừ phê thì hôm sau không chơi cũng không có cảm giác gì, không mệt nhọc không vật vã gì cả. Thế đéo nào cả bọn lại nghĩ chắc chơi cái này không nghiện đâu. Mà nghiện thế địt nào được khi tù tì 6 7 ngày hút liên tục mà không thằng nào mắc nghiện

Nhưng mà chuyện nghiện là chuyện của sau này các thím ak.

Sau đó khoảng mấy tháng thì bọn mình về quê dịp lễ, mà về quê thì các thím biết đấy. Cái kiểu sinh viên nói về quê vì nhớ nhà, nhớ cha nhớ mẹ. Nhưng có thằng đéo nào về quê mà ăn cơm với ông bà già một bữa tử tế đâu… Toàn tụ tập với nhau suốt à…. Kể thêm, trong thời gian từ khi ở Hà Nội về quê thì thằng Anh nó tụ thêm được một ít kinh nghiệm hút hít .

Chuyện kể rằng hôm ở quê bọn mình đang cafe thì gặp thằng Anh. Nó vừa đi hút về, mắt nó thâm quầng, mắt ríu hẳn, giọng nói thì ồm ồm hẳn ra. Với lại nó cứ gãi gãi khắp người là biết rồi … ( Có cái vụ Tivi, cứ thằng nghiện nào lên cơn là cứ gãi ngang cổ – Không phải đâu các thím ạ, khi vã không có ngứa ngáy gì đâu, mà khi phê nó mới ngứa đấy, đúng là Tivi mà ). Thế là cả bọn mình lại hùa nhau lại đi kiếm thiên đường giải trí. Đến đoạn này thì phải kể đến quê mình…. Quê mình đã nghèo khó thì không nói, dạo này phát triển lên rồi, nhà nhà san sát, 3 4 tầng, quán cafe, karaoke mọc lên như nấm rồi. Mà có 1 làng này rất hay – cả làng hầu như nhà nào cũng có người đi nước ngoài – đi Anh, đi Đức. Mà thống kê lại thì nhà nào cũng có người đi, nhà thì bố mẹ, nhà thì bố – anh trai… Nói chung là làng này giàu, bố mẹ đi Anh đi Đức làm ăn, để con cái ở nhà học hành thôi . Vì cái thể loại đi Anh đi Đức sang bên đó trồng cỏ nên làng này nhiều dân ăn chơi lắm. Trước là cỏ, sau thì ma túy. Sau đó gọi là làng ma túy. Vì 10 thằng thanh niên thì có 8 thằng bập vào ma túy rồi ). Bọn mình muốn mua “hàng” thì chạy sang làng này, luôn luôn có, không khi nào thiếu

Tối đó bọn mình làm 500k, thuê phòng kara rồi hút. Lần này hút bằng giấy bạc kẹo cao su. Không phải là cứ thế mà đốt đâu, mà giấy này qua quá trình như sau: Giấy bạc cao su thấm nước rồi bóc lấy phần giấy đi, còn lại là phần bạc, sau đó thổi khô rồi đốt lên. Là thành giấy để hút, bọn mình hút 500 mà 6 thằng nằm phê đứ đừ… Hưng phấn lên thì hát kara, thằng thì nằm nhắm tịt mắt mơ mộng gặp chị Hằng, thằng nằm gãi tay gãi chân. Bát nháo cả phòng kara .

Mà có cái này hay nha các thím, đó là khi phê “hàng” thì khác phê rượu là địt thằng nào hứng lên chơi gái cả đâu. Ngược lại là cho cũng không chơi ấy… Không có cảm giác gì hết…. Em đã từng thử xóc quả lọ mà mỏi tay – tay trái mỏi chuyển sang tay phải nhưng cũng không ra. Rồi đi chơi gái cũng không ra nữa… Cả tiếng đồng hồ mới ra ) (Đừng thím nào nghe lời rồi muốn lấy le với gái mà hút đó, nói thật là chơi thì gái sướng còn mình thì khổ lắm, không muốn cũng ko có tí nào thích thú )…..

Tiếp cái giai đoạn đang là sinh viên.

Chơi bời ở quê cũng ít nên cũng không thấy vật vã gì. Cứ đinh ninh trong đầu là cái địt này không nghiện đâu? Chuyện đó đâu ai ngờ…..

Ở Hà Nội một thời gian không dính dáng gì đến ma túy, bọn mình vẫn khỏe mạnh, rượu đầy mồm, điện tử tê tay ……… Cho đến mấy tháng sau thì thằng Anh đi học ở Hà Nội. Nói là học nhưng là đi nghĩa vụ công an, nó ở Nhổn, chỗ trường cao đẳng In đi lại một đoạn có cái trường của nó đó… Kiều Mai phải ko nhỉ??? Trước khi nhập học nó đem hẳn một “phân hàng” ra Hà Nội tụ tập với anh em phòng mình. ( Báo cáo các thím, 1 “phân hàng” nó to bằng ngón tay cái ấy. Nói chung là dài khoảng 1,5cm, dày khoảng 1cm. Ở quê bán 500k, còn ở Hà nội bán 800k, bình thường bọn bán hàng thì 1 phân nó chia ra khoảng 10-12 “tép”.) Và thời gian nghiện bắt đầu từ đây….

Khoảng thời gian này cứ 2 3 ngày thằng Sơn lại mò lên phòng mình để chung vui cái vụ hút hít….( Các thím thắc mắc sao lại nhắc thằng Sơn suốt, vì nó là 1 minh chứng rằng chơi nhiều – mà không liên tục – thì không nghiện). Được khoảng 1 tuần thì thằng Anh nó nhập học ở trường nó. Sau ngày không có thằng Anh ở phòng trọ thì bọn mình cũng chẳng chơi, mà cũng không thấy mệt. Nhưng đến ngày thứ 2, bọn mình ngủ dậy thì 10h sáng, và biểu hiện đầu tiên là ngáp. Cả 3 thằng đều ngáp, mà không phải ngáp kiểu buồn ngủ mà là ngáp dài… Ngáp mà nước mắt trào ra ấy… Mà các thím biết rồi, nhịn ỉa nhịn đái còn có thể chứ ngáp thì đố thằng địt nào mà nhịn được đấy. Rồi biểu hiện thứ 2 là đau lưng, cái lưng của mình cứ như là bị gãy ra làm hai ấy, khó chịu, rồi như kiểu hai bên hông nó nặng xuống, giống như đeo 2 viên gạch 2 bên vậy. Nghĩ trong đầu có lẽ chết rồi, có vấn đề gì ở đây rồi…. Nhưng được khoảng 2 tiếng đồng hồ sau lại không còn cảm giác gì… Bọn mình nghĩ trong đầu chắc hiệu ứng phụ, chứ nghiện thế địt nào được…. Nhưng đến 7h tối, bọn mình đang ăn cơm thì thằng Anh nó điện thoại. Giọng nó run run lắm, rằng nó cũng cảm thấy như bọn mình, nhưng nó tệ hơn, bọn mình thì 2 tiếng thì hết, còn nó thì cả ngày hôm nay cứ đứng ngồi không yên. Lại còn lúc lạnh lúc nóng nữa, hay là sốt con mẹ nó rồi??? Nhưng nó chắc là nhớ “hàng”. Thì mình trả lời nói ” Thế mày chịu thôi, ở trong đó kiếm viên thuốc nào uống cho đỡ sốt đi”. Nhưng nó một mực đòi ra các thím ạ. Mà các thím biết đấy, đã đi nghĩa vụ công an thì thế địt nào mà ra được, có phải như bọn sinh viên mình đâu….

Nghĩ thế nên thôi, 3 thằng mình rủ nhau ra ngồi quán trà đá… À, có thím nào ở đoạn Khương Hạ, chỗ ngã tư có trường trung cấp mầm non ấy, Cafe Huy ấy… Đoạn ngã tư này có quán trà đá chị Bắc mà bọn mình ngồi thường xuyên. Chị Bắc bán trà đá xinh lắm, có chồng con, 30t mà trẻ dã man, xinh dã man. Lại ăn nói thì hết biết… Chị bán trà đá mà cứ như biết mọi chuyện trên đời ấy, chuyện gì cũng chém gió hết. Nói chung ngồi quán này thì cứ khi nào mỏi đít thì mới xách đít về thôi

11h bọn mình mới về phòng thì cũng đúng lúc thằng Anh mò đến. Nó đi xe ôm đến. Mẹ nó, nó cả gan trèo tường trường nghĩa vụ công an – cơ động mà ra đây, ai mà biết thì chết mẹ. Mà nó mới nhập học được 1 ngày @@. Đến lúc này mới nhận ra là thằng Anh nó vã hàng rồi, vì ở quê nó chơi liên miên nên chắc là nghiện rồi. Thế là bọn mình lại tiếp tục gọi chị Hường rồi mua 300k về chơi…. Chơi xong đang phê thì lại phải chở thằng Anh về trại nó. Nó trèo ra ai mà biết thì đuổi học như chơi, mà trường nó đuổi học thì ghê lắm, mất quyền công dân chứ chả chơi. Thằng này dại thật… Mình khuyên nó lần này lần cuối đi, vào cố gắng mà nghỉ đi, chứ thế này thì chết đấy…..

Cũng có hiệu nghiệm các thím à. Suốt một tuần nó không gọi điện nữa . Bọn mình thì cũng không mua chơi, vì không ai đề xướng cả, giả như có thằng đề xướng thì cũng mua về hút… Và thằng đề xướng là thằng Sơn, thằng cứt này lại mò mặt lên phòng bọn mình rồi đánh bài quỳ… Đánh chán chê xong nó hỏi ” Có muốn thử cảm giác phê như mọi hôm không”. Thì tất nhiên rồi, phê sướng thế còn gì, mà lại không nghiện nữa chứ. (Bạn đang đọc truyện tại wapsite Haythe.US – Chúc bạn có những phút giây vui vẻ) Thế là không có thằng Anh mà bọn mình vẫn mua về dùng, tự bọn mình mua kẹo cao su về rồi tự hút lấy….

Cảm giác phê, hưng phấn lắm. Quên đi thời gian, quên đi mọi sự buồn trên đời ấy. Cứ như cuộc đời này nở hoa =))

Rồi một ngày….

Thằng Anh lại trèo tường ra. Lần này nó hết tiền đi xe ôm, vì trường cơ động hình như ko cho xài tiền mặt mấy thì phải. Nhưng mà vẫn được xài điện thoại, thế là 11h tối mà nó gọi điện bảo mình xuống chở. Từ chỗ Khương Hạ mà chạy xuống Kiều Mai, trời mưa lâm thâm, lạnh vãi lờn, lại sợ cơ động nữa chứ…. Rồi cũng chạy được đến nơi, thằng này có biểu hiện của vật hàng rồi… Mình thì mình cứ sợ nó bị phát hiện trốn trường rồi bị đuổi học, lại khổ. Rồi cũng chở nó lên Đê La Thành mua cho nó 500k. Mình lấy 2 cục, cho nó 3 cục bảo nó về trường mà chơi, chứ ra ngoài lỡ ai mà bắt được thì khốn nạn lắm….. 3h sáng thì mới mò về đến phòng trọ, 2 thằng kia ngủ khì nữa rồi… Một mình chơi thì không vui cho lắm, nên đành lên ngủ vậy, để sáng mai chơi.

12h trưa đang mơ màng ngủ thì bọn nó đập dậy ăn cơm, hôm nay được nghỉ học nên thằng nào cũng ở nhà. Thằng Nam định uống rượu thì mình từ chối ( chuyện này ít khi lắm, ít khi từ chối uống rượu lắm. hihi), nó cũng ngờ ngợ… Mình bảo tí có trò vui hơn, ăn cơm đi đã… Cơm nước xong xuôi thì mình mở kho báu ra. 2 cục “hàng” trắng đục….. Kết quả ra sao thì các biết rồi đó ( Ko kể lể phê thế nào nữa, bị gạch )… Chuyện tưởng chừng như thế thôi, ai ngờ 2 ngày sau thằng Anh lại gọi. Mình với thằng Nam nghĩ chắc là thằng này dính chắc rồi… Lần này 9h đã gọi, mà bình thường 9 10h gì bọn nó mới điểm danh cơ. Nó giục giã mình xuống chở nhưng mình cũng nói là cứ điểm danh đi đã rồi tao xuống chở sau. 11h thì mình cũng chạy xuống chở nó trong cái lạnh buốt mùa đông . Tiền hôm nay là của thằng Nam, nó đưa cho mình 700k để tiêu. Nói về thằng Nam, là bạn cùng phòng với mình, tuy thời cấp 3 mình với nó khác lớp nhưng từ khi mình với nó ở chung phòng thì thân như anh em ruột vậy. Tiền bạc thì ko nói, nhà nó giàu hơn nhà mình gấp mấy lần, nhưng tiền của nó mình tiêu không phải nghĩ, sau này nó khốn đốn mình nuôi nó gần 1 năm trời . Sau này vì câu nói của nó mà mình cũng cai được ). Mình mua 500k tiếp, chị Hường hôm nay trở trời hay sao, hay là vắng chồng lâu ngày có thằng nào thông cho thì phải, tự dưng hôm nay khuyến mãi cho thằng em thêm 1 cái – trị giá 100k ). Thế là được 6 cục “hàng”. Lần này mình đưa cho thằng Anh 4 cái, nói nó trong vòng 1 tuần thì xoay sở lấy đi, với lại khuyên nó suy nghĩ lại, giờ mới là bắt đầu chớm nghiện, nên đừng có mà dính sâu vào. Nhưng đâu cũng hoàn đó, chưa hết 5 ngày nó đã dùng hết 4 cái .

Lần này thì nó dính thật rồi, cả ngày hôm đó điện thoại của nó liên tù tì, rằng đưa xuống cho nó vài cái, tiền bạc sau này tính. Vì hôm đó chỉ còn có 200k trong người nên mình chỉ mua cho nó được 2 cái. Lần này tự đích thân mình vào trường cơ động của nó, như kiểu người thân vào thăm tù ấy, đi vào cổng có chú công an bắt trình chứng minh thư. Rồi mới được vào, mình tưởng là bị khám xét, bị xét mà ăn luôn 2 cục hàng thì chết. May mà không xét . Đưa vào cho nó 2 cục hàng thì mình phắn về ngay, vì có việc, phải chạy đi lấy tiền ở ngân hàng.

Mấy hôm nay hết tiền, ngoài tiền ăn ra thì 3 đứa mình hết tiền tiêu. Tháng này tiêu nhiều thật, vì ít khi mà 2 đứa bọn nó thiếu tiền lắm, con nhà giàu mà . Thế là mấy hôm toàn ăn cơm xong thì mấy thằng ở trong phòng xem tivi thôi, chứ không ra quán net cũng ko có cafe mà uống (sau này còn khổ gấp mấy). Được hơn 1 tuần thì có cứu cánh, là bố mẹ thằng Anh gửi ra, nhưng mà do thằng Anh ko dùng thẻ ATM nên nó nhờ thẻ mình. Mình đi rút thì bố mẹ nó gửi cho 4 triệu. Nó bảo mua 5 cái “hàng” đợi tối đến chở nó lên, lại trèo tường ra lần nữa đây. Híc híc.

Tối đó mình xuống chở nó, ( Mình với thằng Nam hay chở nó, còn thằng Tuấn thì không khi nào xuống, sau này nghiện mới biết nó sống bẩn bựa với anh em lắm) lần này là 2 thằng chứ không phải mỗi thằng Anh, là thằng cùng ở với thằng Anh, quê ở Hưng Yên. Thế là phải thuê thêm 1 ông xe ôm, chứ mình sợ chở 3 cơ động nó túm lại thì khổ… Tiền xe ôm hôm đó 80k, cho ông thêm 20k đêm khuya nữa là 100k. Ông xe ôm chở thằng Anh về phòng trọ, còn mình chở bạn thằng Anh ( tự dưng quên tên – Đặt là H vậy), trên đường đi thằng H cũng tiết kiệm lời lắm…Chỉ xã giao mấy câu thôi, nhưng nó vẫn biết là mình chở nó đi mua “hàng”. Chạy từ Nhổn rồi đi đường Cầu Giấy xong rẽ lên Đê La Thành, lại vào nhà chị Hường yêu dấu, lần này mình mua hẳn 1 triệu. Chị Hường lại khuyến mãi là thành được 11 cái “hàng”, tức là 11 “tép”. Trên đường về mình cảm thấy khác lạ mọi hôm, mọi hôm cầm tay 1-2 cái thì gặp cơ động còn nuốt hoặc vứt được. Nhưng cầm 11 cái “hàng” sợ vãi đái ra, lỡ 141 nó mà tuýt còi gọi mình thì éo biết làm sao ấy…. Trên đường về thấy thằng H cứ ngó nghiêng làm mình chột dạ, hỏi nó ” Gì vậy anh? (Lịch sự xưng anh, sau mới biết nó bằng tuổi). Nó làm câu mình chột luôn ” Kiếm hiệu thuốc tây mua giùm em cái xi?”. Chết mẹ, mình tưởng là thằng Anh này đưa thằng này ra để đưa nó vào đời, ai ngờ thằng cứt này lại là một anh nghiện thâm niên, dùng đến xi rồi cơ. Nhưng mà gần 12h đêm thì có quán xá nào mở đâu, kể cả là Hà Nội thủ đô lắm cứt nhé. Mà thằng H này thông minh vãi vồn ra, nó bảo chở nó xuống bệnh viện, mình thì thấy trên đường có bệnh viện Nhi nên rẽ vào luôn. Rẽ vào nó còn hỏi mình “Tụi anh dùng xi không, hay là thổi?”. “Thôi anh mua cho anh đi, tụi em hít mà”. Thế là nó chạy vào chỗ bán hàng ban đêm của bệnh viện Nhi, lúc ra thì nó mua được xi thật.

Mình hỏi nó thế đéo nào nó lại mua được? Nó bảo “Em vào trong thấy chị bán hàng, mà viện này viện Nhi nên nói là thằng em của em đang bị ốm, mua cái xi về để chích cho nó liều thuốc?” Không hiểu sao mà bà bán vẫn bán cho nó cái xi….

Về đến phòng trọ thì bọn thằng Nam, Tuấn, thằng Anh đã chuẩn bị đầy đủ cho công cuộc đi tìm chị Hằng rồi. Giấy bạc đã chuẩn bị sẵn. Mình khéo léo khóa cửa trong lại… Âm thầm leo lên gác rồi ném bịch xuống 11 cục “hàng”. Thằng Anh nó cất 5 cái vào túi áo. Xong nói “Để 5 cái tao với thằng H về đơn vị dùng, tối nay anh em mình dùng có hết 6 cái này không”. Rồi quay sang H “Mày chích hả, lâu rồi không dùng thế có dùng hết 1 tép ko”. Thằng H mở 1 cái “hàng” ra, xong nói “Hàng này nhỏ hơn ở quê tao, lâu rồi không chơi thôi thì để tao đâm 1 tép xem sao?”…

Thế là 4 thằng mình quây tròn lại, mình, thằng Nam, thằng Tuấn với thằng Anh lần lượt kéo, hít, hà cho đến khi phê cũng hết có 3 cục “hàng”. Còn thằng H nhìn tụi mình chơi xong mới bắt đầu tiến hành công việc của nó. Đầu tiên nó bóc xi lanh ra, rồi đổ cả tép thuốc phiện vào trong ống. Xong rồi nó ép cho cục “hàng” tan ra thành bột. Rồi nó lấy trong túi áo ra 1 ông nước Novocain, nó bẻ ống nước bằng tay nghe cái “tách” rất điệu nghệ (sau này mới biết bẻ, nó có ngấn đã cưa sẵn nên bẻ dễ lắm). Nó rút vào trong xi 1 CC nước trong ống Novo, xong nó lắc lắc cái xi. Rồi đưa lên ngón tay chà chà…. Mình hỏi sao mà chà chà vậy. Nó nói cho hàng nó nóng lên, nhanh tan hơn… Đến công cuộc lấy ven, do trời thì lạnh, thằng H này cũng hơi mập nên ven nó lặn mẹ đâu hết. Nó vỗ vỗ bắp tay đỏ lên mới hiện ra cái hằn xanh xanh – ven. Nó đâm mũi kim vào ven, rút nhẹ ra, thấy máu đỏ rồi lại ấn vào… Thế là xong . Vừa rút kim tiêm ra, nó đã sập xuống, đang ngồi xổm mà nó ngồi cái bịch. Miệng méo xệch, mình tưởng thằng này đứt rồi. Ai ngờ nó phê, tại lâu rồi không chơi nên chơi lại nó phê lắm – nó nói. Thế là mấy thằng thi nhau phê, gãi gãi, đặc biệt hưng phấn lên nói chuyện thấy vui lắm. Nói đủ chuyện trên đời

Xong nằm được 2 tiếng sau thì bọn thằng Anh thằng H rủ nhau về đơn vị. Lần này là bắt xe ôm cả 2 thằng, mình không chở nữa. Vì đang phê

Sau này được kể lại thì thằng Anh đang ở trong nhà vệ sinh ở trường cơ động, đang hút thì thằng H cũng đi vào nhà vệ sinh. Wc sát nhau nên thằng H cứ nghe tiếng bật lửa liên tục, ghé sát tai nghe tiếng hút, tiếng gió ấy . Lúc thằng Anh mặt phê ra khỏi Wc, mà mặt phê thì chạy thoát thế đéo nào được thằng đã có thâm niên nghiện như thằng H. Sau một hồi đò đưa thì thằng Anh cũng kể cho thằng H chuyện của nó với bọn mình. Thế là lại có thêm đồng đội trốn trường hằng đêm )

Thời gian này bọn mình cũng bắt đầu uể oải những lần ngủ dậy, thằng nào cũng kêu oải trong người, ngáp liên tục, ngáp chảy nước mắt, với lại đến khoảng chừng 5h chiều trở đi thì trong người nó buồn lắm. Như kiểu là cả thế giới này quay lưng lại với mình ấy, ngồi toàn nghĩ lung tung…. Trời thì đang mùa rét, mà nóng vã cả mồ hôi ra, nhưng thế còn đỡ. Cứ 30 giây nóng thì 30 giây sau lại lạnh, mà lạnh ở sống lưng ấy, mồ hôi thì rít lắm, mồ hôi dầu thì phải. Người ngợm bẩn thỉu, nhưng mà lại sợ nước vãi, không hiểu sao lại không muốn tắm, nhất là trời đang lạnh nữa…. Nhưng đến tối thì không chịu được nữa, mình lại chạy lên chị Hường lấy thêm 200k về để dùng. Dùng xong mới chịu tắm rửa đàng hoàng…. Hic, nghiện con mẹ nó rồi.

Được một thời gian thì thằng Anh không thấy mò mặt lên, nghe nói hôm nó với thằng H đang chuẩn bị trèo tường thì bị bọn gác bắt gặp. Do là bạn bè nên bọn nó bỏ qua nhưng hứa là không được đi nữa. Trong thời gian này thằng Anh khổ lắm, người ngợm thì vã hàng như mình nói ở trên đã đành, nó lại là công an cơ động nên ngày nào cũng phải tập luyện khổ cực. Mà sức có đâu mà luyện… Đang trong thời gian cai nghiện thì ngủ không được, ăn cơm cũng không được… (Vì thế thằng nào chả gầy nhom ra). Được 1 tuần thì nó đỡ…. Thế mà nó không chừa, thỉnh thoảng gọi điện cứ à ơi đòi trèo tường ra cho bằng được.

Về phía phòng mình thì sau khi vật vã giai đoạn chớm nghiện. Cả 3 thằng bảo nhau là không chơi nữa, ngày đầu không chơi, không thằng nào ngủ được, người chả ra người, ngợm chả ra ngợm, ngày thứ 2 không chịu được nên lấy 1 cái về chia nhau hút…. Ngày thứ 3 thứ 4 thì không chơi…. Đến ngày thứ 6 thì khỏi, ăn được ngủ được. Dù là giấc ngủ chập chờn, tối ngủ được khoảng 2 – 3 tiếng là mừng lắm. (Sau này đi cai, có ông anh chuyên bán hàng, chích ngày lần 2 phân “hàng”, ông cai tay bo mà đếm được 35 ngày không thể chợp mắt, híc híc)….

Khoảng 1 tháng ngon lành cành đào thì bọn mình không chơi nữa. Nhưng thỉnh thoảng thằng Anh với thằng H ở đơn vị vẫn chơi được. Nghe đâu bạn thằng H đưa vào cho suốt, đưa cả kim tiêm vào cho nó nữa… Thằng Anh gọi điện nó bảo nó chuyển sang chích rồi, không hút nữa, vì trong trường mà, chơi chích cho nhanh, gọn (theo lời nó)….

Rồi một ngày bọn nó lại trèo tường ra và bắt xe ôm xuống chỗ mình, lúc 9h nó đã điện sẵn cho mình là mua giùm nó 5 cái “hàng” với 5 cái xi rồi . 11h hơn thì 2 thằng lò mò vào phòng, vừa vào phòng đã khóa ngay cửa lại, cái kiểu vội vã này chắc nhịn lâu lắm rồi đây…. Lần này nó lại rủ bọn mình chích, nó nói chích phê gấp 2-3 lần hơn hút nè, rồi là chích thì rẻ hơn hút… Bọn mình thì ham vui, nghe nói phê hơn là thích rồi. Thế là chích thôi. 5 thằng 5 ống tiêm. Bọn mình không biết tự chích nên thằng H đâm cho. Sau này thì lấy ven còn hơn cả bác sĩ nữa. Có lần mình còn đâm ở lòng bàn tay nữa cơ (Cái này mình tự nhận là phục mình sát đất luôn)

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.