Hôm nay vô tình lướt được một topic của bạn gì gì đó về ma túy. Nhận thấy các bạn trẻ còn non nớt, còn ít kinh nghiệm về ma túy – 1 chất cực độc, nên mạo muội lập thread này.
Vì sao mình mạo muội lập thread này? Vì sao lại mà vấn đề ma túy?
Các bạn ạ. Mình năm nay mới 24 tuổi thôi, nhưng thâm niên về ma túy đã là 2 năm rồi, và đã BỎ được 1 năm nay. Vì là mình tự tin đã bỏ, và sẽ bỏ được ma túy, nên mình lên đây chia sẻ cũng như tâm sự với anh em về bản thân mình. Trước kia là thân tàn ma dại, ( giờ cũng đéo ra thể thống gì ), nhưng đã từ bỏ cái chất trắng kia rồi. Còn bạn kia ạ (cái bạn lập topic kia ấy), bỏ đi, bỏ được rồi thì hãy nghĩ lại mà xem. Bạn đã bỏ phí những gì?
– Và nữa, vì trước kia mình là 1 “thằng” nghiện, nhưng có lẽ bây giờ không phải “thằng nghiện” nữa rồi, mà là “thằng người”, mình nói thế bởi lẽ khi đang nghiện ma túy ấy, thì đéo phải là “người” nữa rồi, là “ma” mẹ nó rồi.
Và tùy các bạn nghĩ sao thì nghĩ, các bạn cho mình là thể loại gì thì gì, mình cũng xin tâm sự, kể lể *khóc lóc* về cái cuộc đời đã từng là “Nguyên Phấn Đông” của mình. Và mình cũng cảm ơn rất nhiều, rất nhiều về những người đã khuyên mình, đã chia sẻ, đã cảm thông và đã giúp đỡ mình được trở lại thành người. Để viết ra những dòng này…..
Mình sinh ra trong một gia đình cũng thuộc diện không giàu, không quá nghèo ở một tỉnh miền Trung đầy nắng gió. Cuộc sống khắc khổ ở đây đã từng xây dựng mình là một thằng con hiếu thảo, ngoan ngoãn, là một thằng học sinh giỏi, là một thằng bạn đểu và biết chia sẻ.
Từ khi học cấp 1 đến hết cấp 2. Mình luôn là học sinh ngoan, học sinh tiên tiến xuất sắc mấy năm liền, là học sinh giỏi môn Anh toàn tỉnh. Lên lớp 10, dạo ấy có internet, mình học hành có phần sa sút, chỉ được tiên tiến, nhưng vẫn giữ học sinh giỏi Huyện môn Anh suốt cấp 3. Lớp 12 mình vẫn thế, thời gian này biết yêu nên học hành cực kỳ sa sút hơn nữa. Cuối năm éo được tiên tiến ( Buồn mất mấy ngày). Nhưng yêu đương thì ngon, cưa đổ em lớp bên ngoan xinh nhất lớp. Ngày ấy gia sư cho em này ( không biết đụ đéo gì đâu, cầm tay là đỉnh nhất, hự ). Lớp 12 mình có biết bỏ học, nhưng ít lắm, khi nào có bạn bè rủ đi ăn bánh bèo thì bỏ đi, hoặc cao hứng ra cày Audition thì đi thôi.
Mình kể chuyện học hành chăm ngoan để các bạn biết rằng ngày xưa mình học hành tốt và ngoan ngoãn cỡ… thế đó !
Rồi trượt đại học, là đau đớn nhất cái cuộc đời mình thời điểm đó. Chán…. Lúc đó người yêu đỗ Đh nhưng nó học ở Đà Nẵng, xa cách thế là bỏ luôn… Mình thì nguyện vọng 2 vào 1 trường Dân lập ở Hà Nội.
Hà Nội – Nơi phồn hoa đô thị, mình cố gắng hòa nhập cuộc sống, ở trọ với 2 thằng bạn thời cấp 3. ( Nhà trọ này là nơi mình bắt đầu ma túy ). Mình trọ ở trong chỗ Khương Trung – Thanh Xuân. Ở đây 3 thằng mình thuê cái nhà trọ cực kì đã. Nhà rộng, có gác xép, có bếp riêng, nhà vệ sinh riêng, nhà tắm riêng…. Và bà chủ thì cực kì dễ, lại thích bọn quê mình nữa nên thích ở đây lắm, bà chủ này cứ chiều chiều lại sang quét nhà cho bọn mình, tiền phòng thì lấy rẻ hơn bọn kia 500k ( Thời 2008 500k là to lắm rồi ). Ông chủ thì sang phòng mình uống rượu suốt thôi . Nói chung là ở đây thích.
Mình ở với 2 thằng, 1 thằng tên Nam, một thằng tên Tuấn, 2 thằng này là con nhà giàu, 1 thằng bố nó là giám đốc thủy lợi, 1 thằng bố nó làm trên huyện, 2 bà mẹ thì làm giáo viên cấp 2, cấp 3.
Cuộc sống sinh viên bọn mình rất vui vẻ trong năm thứ nhất. Toàn uống rượu, chơi games xuyên đêm…. Và thỉnh thoảng có tiền lại đi Giáp Bát thăm mấy chị chưa quen .
Cuộc sống sinh viên êm ả cho đến cuối năm thứ 3 thì bắt đầu phịch vào Ma túy…..
Chuyện bắt đầu từ khi có 2 thằng bạn ở quê ra chơi. Bình thường thì ở quê bọn mình ít chơi với nhau lắm, nói chung là có quen biết sơ sơ, xã giao với nhau ấy. 1 thằng này ra đi khám nghĩa vụ công an, 1 thằng đi theo chơi cho biết Hà nội *Quê mà *. 2 thằng này ra Hà Nội nhưng không có bà con thân thích, không biết ai chỉ đường cho số điện thoại của thằng Nam rồi bọn nó xin ở nhờ vài hôm.
Nói về 2 thằng này một chút ( Vì bọn nó “đưa mình vào đời” – cái câu này……). Thằng đi nghĩa vụ công an tên là Anh, còn thằng đi theo tên là Chi. Nhà thằng Anh cũng thuộc giàu có, quen biết nên khi nó tốt nghiệp cấp ba mà trượt đại học nên nhà nó chạy chọt cho nó một chân vào công an. Ra Hà Nội khám nghĩa vụ công an mà đưa cho nó 10 triệu tiền ăn tiêu trong vòng 4 ngày, nên nó rủ thêm thằng Chi đi cùng cho vui. Không thuê khách sạn ở mà lại xin bọn mình ở vì nó biết cuộc sống Sinh Viên chắc vui…..
Sau 1 ngày khám nghĩa vụ công an xong thì bọn mình tập trung đi ăn ốc uống rượu, ai ở Khương Trung chắc biết cái ngã 3 có mấy quán ốc buổi tối đó. Sau một hồi ăn uống no mà chưa say thì về phòng trọ. Vì phòng trọ dễ dãi nên ở mấy chục thằng cũng được, cách nhà bà chủ mấy nhà. Thằng Anh về đến phòng thì nó rủ rê bọn mình ” Ê, bọn bây hút cỏ cho vui không bây?” ( Bọn bây – là bọn mày- quê choa nói rứa ). Nghe nói vui là mấy thằng mình hưởng ứng liền. Thế là nó móc ra một bịch cỏ. Chạy ra mua thêm mấy lon Coca ( nghe nó báo là để “ém”). Nó cuốn cỏ một cách điệu nghệ lắm, chắc ở quê nó hay chơi, một bịch đó mà cuốn được 2 điếu dài như thuốc lá. Hút 1 hơi rồi ém bằng cách nuốt khói vào, uống coca cho khói nó đừng bay ra . Mấy thằng hút xong thì mặt thằng nào thằng đó ngu ra, mắt thì sập lại. Mình thì đây là lần đầu, mẹ cái thằng Anh nó còn chọc cười, làm buổi hôm đó cười méo hết cả miệng. Còn rủ nhau đua xe đạp bằng cách nằm xuống rồi giơ 2 tay 2 chân lên đạp. Không hiểu sao mà như thật luôn ( Phê cỏ ) bọn mình cũng đua xe. Hôm sau ngủ khì đến 1h chiều mới dậy, mệt mỏi vãi mà nghĩ lại thấy hay hay, buồn cười……
Tối hôm sau, thằng Anh nó lại nghĩ ra trò mới. Nó nói:
– Hay là kiếm Ma Túy hút thử đi. Hút cỏ mà phê vậy thì chắc Ma Túy còn sướng gấp mấy lần ấy nhỉ? ( Mình dịch ra tiếng đa dụng luôn, chứ sử dụng tiếng địa phương bọn mềnh thì chắc các bạn dịch không ra )
Lúc đầu thì 3 thằng mình đều sợ, vì toàn bọn ngoan hiền, hút cỏ lần đầu còn sợ sợ nữa là….. Bọn mình từ chối bảo là sợ nghiện, mà lại sợ sốc ( Vì ở quê có thằng bạn sốc vì ma túy chết ). Thằng Anh nó cứ bảo lần đầu không sốc đâu, mà chơi 1 lần thì nghiện sao được….. Cứ dằng co trong tâm trí mãi. Thằng Nam (địt mẹ nó) kêu ” Ừ thì thử”. Thử thì thử……
À mà nói thêm cho các bạn biết. Ma túy có nhiều loại, nhiều dạng lắm, nhưng thứ mình “đã từng” nghiện là ma túy, hàng trắng, heroin đó. Có chơi đá 1 lần nhưng không bao giờ tới lần thứ hai.
…………………………….
Sau khi mấy thằng đồng ý thử Ma túy thì lại đéo biết mua ở đâu. Vì nó có bán như thuốc lá đéo đâu mà biết, với lại đây là lần đầu cơ mà, biết thế đéo nào được. Ngồi ngẫm nghĩ một lúc thì thằng Anh nói với mình ” Tao với mày đi”. Mình thì nghĩ mình sống ở Thủ Đô lắm cứt này lâu hơn nó mà bây giờ nó rủ mình đi, là thế đéo nào, chẳng lẽ nó rõ hơn mình. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng mà ma túy thì mình có biết cái địt gì đâu, thế là cũng dắt xe ra đi với nó. Dream lùn nhé các thím,trước có con Dream lùn. Cơ bản nhà 2 thằng kia có điều kiện, ở quê nhà thì xe Exciter các kiểu, nhưng ra HN ngại đưa ra nên 3 thằng mua con Dream lùn biển 29 đi trong Thủ đô lắm cứt vậy thôi.
Tiếp chuyện, mình với thằng Anh phóng xe ra ngoài Ngã Tư Sở, dưới chân cầu luôn. Thằng Anh dặn mình dựng xe ở quán nước rồi đứng đó chờ nó. WTF, éo biết nó định làm gì luôn…. Híc. Nó một mình đi bộ ra chỗ xe ôm thầm thì với ông xe ôm trẻ trẻ gì đó…. Xong thấy nó leo lên xe vút luôn…. Mình ngồi trà đá 30p thì nó về, 2 thằng lò dò về phòng với cái tâm trạng rất chi là hứng khởi. Giống như kiểu phá trinh ấy, vừa sợ sợ vừa muốn muốn . Về đến phòng, sau một hồi móc ví, móc túi áo, túi quần, thì mặt thằng chó nó đờ ra… Rơi mẹ cục hàng rồi…. Khi đó thì teo hết mẹ ý chí muốn chơi rồi. Mấy thằng mình nói ” Thôi thế là đéo ai muốn mình thử rồi, thôi rượu ốc nhé!”. Nhưng thằng Anh lại khì khì, nhìn mặt nó lúc này ghét bỏ mẹ, nó nói ” Thôi thì mua lại, tao xin được số bà bán hàng đây rồi, điện phát”. Theo lao vậy, nó bấm số. 0164……6222. Đầu dây là một giọng phụ nữ khá ngọt ” Alo”.
– A lô, dạ cho em hỏi có phải số chị Hường đây không ạ?
– Ai đấy?
– Dạ em lúc nãy đi với anh Hùng ngã tư sở đây chị ạ.
– À ừ, có chuyện gì vậy em?
– Dạ em muốn lấy tiếp chị à. Chị bán cho em một cái với ạ.
Tắt máy cái rụp, mặt nó đờ ra. Chắc là đéo bán rồi, khách lạ mà. Với lại lúc nãy mới lấy mà…. Băn khoăn vãi lờ ra, không biết thế nào thì có tin nhắn. ” Mua hàng thì đừng ăn nói bỗ bã như vậy nhé em. Hàng cấm mà em làm như mua thuốc lá vậy”,”Dạ em xin lỗi, lần đầu em giao dịch với chị nên không biết thế nào, chị chỉ dạy em với ạ”. Chị Hường gọi lại vào số nó bảo lên chỗ rạp phim ở ngã tư Láng Hạ. Lần này thằng Anh vẫn rủ em đi cùng, em thì run run, đọc tin nhắn của chị kia thấy mua cái này ghê gớm thế nào, sợ công an bắt bỏ mẹ. Nhưng lại sĩ diện với mấy thằng, rằng ta đây đéo sợ. Xách xe đi với tâm trạng ” Lần này mà không được thì thôi nhé”. 2 thằng phóng xe ra chỗ rạp phim lại xách điện thoại gọi. Lần này phải gọi đến 3 lần mới bốc máy, tưởng là bị ăn quả lừa…. Sau một hồi nói chuyện thì thấy một người phụ nữ đi ra chỗ 2 đứa em đang dựng xe.
– Em Anh đây hả, sao em?
– Dạ chị bán cho em một tép với ạ
– 100 nghìn em.
Giao dịch xong. Chị dặn :
– Lần sau gọi điện đừng nói mua bán gì cả nha. Với lại nếu muốn lâu dài thì chỉ dùng một số điện thoại, một người gọi thôi nhé.
– Thế em phải nói thế nào ạ?
– Bảo là chị còn tiền không cho em vay 1 trăm, 2 trăm…. gì đó.
Xong việc thì mình phóng xe về ngay, trên đường về còn chém gió bà Hường này. Không biết bà có nghiện không mà bán, rồi chắc có chồng con rồi, nhìn già thế cơ mà……
Về đến phòng trọ, cả lũ túm tụm lại, khóa cửa trong cho an toàn. Bóc “hàng” ra. Bên ngoài là bọc bằng một lớp giấy bạc, bên trong là một cục trăng trắng như cục phấn. Nhưng nhỏ cỡ viên thuốc B1, vuông vắn. Từng đó là một trăm nghìn….
Rồi mấy thằng lại nói ” Giờ chơi cái này ra sao”. Thằng Anh nói nó đã từng xem mấy thằng ở nhà chơi rồi, nó nói mấy thằng nghiện cái này ở quê toàn vào phòng nó chơi à…..
Nó bắt đầu bóc vỏ gói Vina, các thím thấy trong phim thế nào thì ngoài đời nó 80% trái ngược như vậy, đúng là phim với ảnh. Các thím biết vỏ gói thuốc vina ấy. Mà bọn nó rảnh rỗi hay bóc ra trắng bóc ấy…. Cái phần mà được bóc ra đó làm bằng bạc thì phải….
Thằng Anh lấy dao lam ( dao tem ) tách cái phần vỏ Vina một cách thuần thục. Mình thêm vào ” Mặt lờ mi chắc ở nhà có nhởi rồi hống, chuyên nghiệp gớm” ( Mặt lờ mày chắc ở nhà có chơi rồi phải không ). Nó nói nó xem thôi, mấy thằng anh nghiện không cho nó chơi. Xong phần giấy bạc vỏ Vina ( Vina ngày xưa thôi, giờ ko bóc được), nó lấy bật lửa đốt ra. Vuốt nhẹ một cái là thành tờ giấy bạc luôn@@. Nó nhẹ nhàng lấy dao lam cắt nhỏ “hàng” ra thành nhiều phần, rồi lấy từng phần nhỏ bỏ vào trên giấy.
Nó là thằng chơi đầu tiên, nó bảo” tao chơi đầu, bọn mày lấy kinh nghiệm chơi sau nhé”. Mẹ, trên phim thì bọn nó cầm cái bật lửa đốt lên rồi lấy mũi hít hít. Nhưng mà phải lấy mồm mà hít vào, chứ hít bằng mũi thì 100 năm sau hàng mới vào nhé. Mả cha bọn làm phim . Từng thằng từng thằng thò đầu vào hít, phải mấy vòng mới hết cục “hàng” 100 nghìn.
Và……
Cảm giác lần đầu tiên chơi ( hít ) hàng là khó chịu, 5 thằng chơi mà 4 thằng đã phải nôn ra…. Cảm giác như kiểu hút khói gì lạ lạ mà rất đắng, chơi xong lại nôn ra mà đéo “phê” tí nào nên mình chửi đổng ” Đkm cái này mà nghiện được”. Mấy thằng trong phòng cũng nói ” Như lờ ” Sợ xanh mặt. Chơi mà nôn ra mà không phê, mất mẹ 100k.
Thế là tưởng như là không chơi nữa, nhưng mà đến tối hôm sau…..
Thằng Anh điện về nhà hỏi mấy ông anh nghiện, thì được mấy ổng bảo “Lần đầu thằng nào mà chả thế, nôn ra hết đúng không?”. Rồi nói phải lần thứ hai cơ…..
Thế là lại có lần thứ hai, lần này chắc là phê hơn đây.
Lại gọi điện cho chị Hường, rút kinh nghiệm, lần này gọi điện à ơi ” Chị Hường ơi, chị còn không cho em vay một trăm với ạ”. Chị nói là chị đang trên đường xuống Hà Đông nên nếu chị đem vào tận nơi cho chị thêm 30k tiền xăng nhé. Ok thôi, đang còn nhiều tiền mà . Thế là thằng Anh lại mua thêm “1 con hàng” nữa cho anh em thưởng thức lần thứ 2.
Cũng như tối hôm trước, dụng cụ gồm bật lửa, vỏ gói vina được bóc cẩn thận, mà mấy cái mồm =)).
Bỏ cục hàng ( sau khi cắt nhỏ) lên giấy bạc, rồi bật lửa để ở loại gas nhỏ ( Hỏi kinh nghiệm mới biết để gas lớn là khói nó bốc lên nhanh lắm, hút vào không hết). Một thằng bật lửa, một thằng thò mồm vào hít…. ( Mà cái thể loại này hít vào, thế đéo nào đi đâu thằng nào nghiện cũng gọi thể loại này là “Thổi”, còn thể loại kim tiêm là “Chích”, hay là “đường thủy”).
Sau mấy vòng thì cũng hết cục hàng, không thằng nào nôn ra nữa, hàng vẫn đắng mồm. Nhưng lần này thì hơi phê. Khó để tả cho các thím cái cảm giác nó phê thế nào? Bọn nghiện chúng mình thì nhiều người bảo lên gặp chị Hằng, rồi lên gặp chị tiên nâu….. Cảm giác phê nó hay lắm, ảo ảo trong đầu, hưng phấn một cách kì lạ, cảm thấy đời nó tươi vui……. Khó tả cảm giác lắm ( Nhưng các thím đừng có dại mà thử đó).
Không được đờ đẫn như bọn ở nhà đã từng thấy, thằng Anh nó suy nghĩ lắm. Nó bảo chắc chưa có kinh nghiệm chơi nên chưa phê hết cỡ, hoặc là ít quá, 5 thằng mà chơi có 100 nghìn thì phê thế đéo nào được. Thế là thể loại này lại có lần thứ 3….
– Tiếp lần thứ 3. Lần này cũng là mình chở thằng Anh đi mua “hàng”. ( Các bạn để ý là mình viết chữ “hàng” để trong ngoặc kép, là vì ở mỗi nơi gọi mỗi khác, mỗi thằng nghiện có cách gọi khác, ví dụ có thằng gọi là “đồ – Ở chỗ mày đồ có đắt ko…bla..bla”, có thằng gọi là “trắng”, có thằng gọi là “cái đó “….). Vẫn gọi cái số điện thoại chị Hường, lần này chị nói chạy xe lên nhà chị. Sau một hồi điện thoại chỉ dẫn thì mình chạy lên Đê La Thành, chỗ ngã tư Láng Hạ – Giảng Võ đó. Một dãy hàng bán đồ sắt, đồ gỗ…. Hẻm nhà chị Hường là một hẻm nhỏ, 3 trăm mấy ấy …. Nhà chị nghe nói là nhà thuê, chị tâm sự là có chồng và 2 đứa con. Chồng đánh bài bị bắt, không có tiền nên bị giam. Còn 2 đứa con trai, 1 đứa đang học lớp 10, 1 đứa 27,28 tuổi, lông nhông không có việc làm. Mà thằng anh trai này lại nghiện đá nặng, lâu lâu chị đùa là chị bán “hàng” không được bao nhiêu, thằng anh về xin tiền đi đập đá suốt ngày. Đéo hiểu chị nghĩ gì mà cung cấp tiền cho nó suốt…. (Về sau này mình mới biết vì sao nhiều người lại không màng sống chết mà buôn cái này, không phải là một vốn bốn lời mà là một vốn và n lời… n là số tự nhiên có lẽ lớn hơn 5, và là bao nhiêu thì tùy người bán đó ).
Nói đến chuyện mua “hàng”, lần này bọn mình mua hẳn 3 “cái”, là 300k. Chị Hường dặn dò ra khỏi nhà chị thì cầm “hàng” ở tay, thấy công an thì vứt mẹ. Hoặc ngậm hàng vào miệng, công an hỏi thì nuốt mịa nó vào bụng. Và sự thật thì mình lấy ở chị Hường chưa bao giờ bị công an tóm, vì đội mũ bảo hiểm, tham gia giao thông tốt thì thôi. Cơ mà thằng bạn mình đã 1 lần bị tóm – 141 tóm – lần đó mình ở quê nên thoát. Bọn 24h đem lên báo với cái tít vãi lều lắm . Để tí nữa kiếm link mềnh phọt lên .
Về đến phòng trọ thì ở phòng xuất hiện 2 nhân vật khác, đó là thằng Sơn và thằng bạn học của thằng Tuấn là thằng Long. Thằng Sơn này là bạn học cùng lớp với thằng Nam và thằng Tuấn hồi cấp 3. Thằng cha này học hành tài tử lắm, hồi cấp 3 đi học mà có mỗi cuốn vở nháp với cái bút. Vãi lờ… Nhưng thằng này lại thông minh từ bé, học hành giỏi, lại trắng trẻo đẹp trai nên con gái theo nhiều lắm… Còn thằng Long là bạn học Cao đẳng với thằng Tuấn, tình cờ 2 thằng này lại lên phòng mình chơi… Thật ra thì bọn này thỉnh thoảng lên phòng mình đánh bài, uống rượu, vì phòng trọ mình dễ dãi với lại bọn mình lại nhiệt tình trong khoản bài bạc, bài quỳ và uống rượu …. Mình lăm le cấu véo thằng Anh là đợi tí để xem thế nào đã, phòng có người, không phải người lạ cơ mà cũng đéo phải thân quen. Mà ma túy thì thế nào ai cũng biết rõ rồi đấy….
Nhưng cái thằng mặt lồn Anh này lại đéo hiểu cho bọn sinh viên bọn mình, nó cứ khóa phòng rồi ném bịch 3 cái “hàng” xuống nền nhà, dõng dạc tuyên bố ” Ma túy nè, thằng nào thử không bây?”. Mình, thằng Nam với thằng Tuấn thì không nói rồi, còn thằng Long với thằng Sơn nữa, mình thấy ngại bỏ mẹ ra. Èo ôi, thế mà 2 thằng đó cứ nhăm nhe nhìn vào 3 cục “hàng”, hỏi dồn dập trong sợ hãi ” Nghiện thì chết à”. Thằng Anh nhăn cái răng cười hố hố bảo ” 1 lần thì nghiện thế địt nào được”. Lúc đó mình còn chèn thêm câu “Phê lắm” nữa, thế là 2 thằng nhỏ cứ lén lút thế đéo nào rồi cũng gật đầu đồng ý thử.
Thế là như tối trước, thằng Anh có nhiệm vụ cắt vỏ bao Vina ra đốt, lần này rút kinh nguyệt 2 lần trước, mình lấy tờ tiền 2 nghìn cuốn lại làm thành cái ống hút. Hút cái này hơi được dài hơn, nhiều khói vào trong người hơn. Hí hí….
Thế là 7 thằng lại đốt hết 300k, 3 cục “hàng”….
Tối hôm nay đúng là phê thật. Cảm giác bay bổng lên gặp chị Hằng khoái lắm, địt mẹ thằng Nam còn tuyên bố 1 câu ” Trên đời này chẳng có cái lồn gì sướng bằng thuốc phiện bọn mày nhỉ”. Mình còn nhảm thêm ” Ừm, sướng hơn cả đụ nhau ấy chứ”…..
Cảm giác hưng phấn lạ kì, như kiểu tách rời với hiện tại ấy. Lâng lâng, phê phê. Người ngợm thì như có con kiến nó bò trên người, ngứa…. Mà lạ nha, ngứa ở đây không khó chịu như kiểu ghẻ lở hắc lào, mà ngứa lạ lắm. Nó mang lại cảm giác gãi sướng lắm…. Khó tả lắm các thím…. ( Nhưng đừng có thử cái cảm giác này đó )…. Cảm giác nó kéo dài đến hơn 12h. Đặc biệt là khi đó hút thuốc lá nhiều hơn bình thường nữa, 7 thằng mà kéo hết 2 gói Vina trong vòng có mấy tiếng đồng hồ. Đéo thằng nào ngủ được thế là cả bọn kéo nhau ra quán Net ngồi, thằng thì đánh chế, thằng xem sex, thằng nghe nhạc….. Cho đến sáng, kéo nhau về làm thằng bát bún rồi lại cafe Huy – ở ngã tư chỗ Khương Trung ấy – làm thằng cốc cafe rồi về lăn ra ngủ đến chiều….