Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ – Chương 3 – Botruyen
  •  Avatar
  • 63 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ - Chương 3

Thân Công Báo mặt không đổi sắc vén lên vạt áo Thương Vương Thụ, thậm chí còn chực chờ bất kì lúc nào cũng sẵn sàng giật phăng quần lẫn nội khố của y.

Hắn bình tĩnh như ruồi đặt tay lên sẵn lưng quần y ” Bệ hạ, thần có công hộ giá có phải nên ban thưởng gì đó hay không? ”

Thương Vương Thụ sống chết vì trinh tiết cái mông cầm lại lưng quần, giận đỏ mặt với hắn.

” Muốn thưởng thì đến ngân khố mà lãnh ”

Thân Công Báo là báo yêu hoá thành, người phàm mắt thịt như y cầm cự được một lúc nào địch nổi sức bền bỉ với hắn. Vì thế Thương Vương Thụ nhanh chóng đổi phương án khác, đành xuống nước vừa đấm vừa xoa dịu Thân Công Báo chỉ mong bảo toàn tánh mạng què này.

” Thân Công Báo, ngươi bình tĩnh một chút có được không? Hay là ta trước giúp ngươi vuốt ve nó vài cái… Chứ mặt kia của ta còn rất đau a ”

Thân là vua một nước, tốt xấu gì cũng thương lượng quá không ít người đứng đầu một quốc. Bây giờ lại phải không tiết tháo bán thân giao dịch, càng nghĩ y lại càng thấy con đường làm minh quân phía trước có lẽ lại dài ra một đoạn.

” Ân ” May mắn Thân Công Báo chịu gật đầu đáp ứng đem y thả trên giường ngồi trước, còn bản thân đứng đối diện y ” loạt xoạt ” tháo ra dây thắt lưng cuối cùng còn hào phóng cởi luôn quần dài lẫn nội khố.

Phân thân được giải toả nội khố chặt hẹp, vui vẻ nhảy nhót ở ngoài giương nanh vuốt đói khát trước mặt Thương Vương Thụ còn đang ngây người.

Ngoạ tào, hôm qua y làm sao có thể sống sót nổi vậy?

Thứ này khác gì hung khí giết người a!

Thương Vương Thụ nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy nhắm mắt bắt lấy hung khí dữ tợn vừa gân guốc vừa nóng muốn bỏng tay vuốt lộng lung tung không theo tiết tấu nào cả, cảm nhận vật trong tay không ngừng lớn dần Thương Vương Thụ mặt đỏ bừng bừng mắng thầm.

Hỗn đản…

Thân Công Báo khẽ cười, từ đầu tới cuối vẫn luôn cúi đầu nhìn đôi hồ điệp đang run run nhắm chặt. Hắn biết hắn thực sự yêu thích người này, phảng phất đây như là sứ mệnh được đặt ra từ lúc vừa sinh ra.

Kể từ khi gặp được y, từng tế bào trên người hắn điên cuồng gào lên bắt lấy y, Ái y, sủng y, đem hết thảy mọi thứ tươi đẹp nhất đều dâng lên tặng cho y.
Nghĩ nghĩ một hồi, Lý Na Tra lớn mật ngang nhiên sờ tay y vài cái nữa.

Thương Vương Thụ bị hắn đùa bỡn, dù giận trong lòng ngoài mặt vẫn cười ôn hoà đối với hắn.

Y là cái minh quân đi chấp nhặt với tiểu tử này làm gì chứ!

” Lý Na Tra, ngươi thật sự chán sống rồi đi ” y bất ngờ rơi vào lồng ngực ấm áp quen thuộc, quanh chóp mũi lượn lờ mùi hương đàn y yêu thích nhất.

Thân Công Báo tươi cười dữ tợn kéo y về xong không quên giương cung bạt kiếm với Lý Na Tra.

Lý Na Tra ôm tay cười giễu cợt ” Ta còn tưởng là tên yêu quái nào xa lạ, hoá ra là con báo tinh năm xưa ”

Lúc nhỏ hắn tí nữa bị con báo đen trước mắt này đem ném xuống biển.

Đáng giận địch yêu nay còn quấn lấy bệ hạ của hắn không buông phát tao lung tung.

Thân Công Báo tức giận muốn nhe răng nanh ra ” răng rắc ” cắn chết thằng nhãi con hỗn xược không biết trời cao đất dày này.

Năm xưa nếu hắn không nổi tính người, nhẫn tâm một chút đá văng thì đã không có hoạ ngày sau.

” Lý Na Tra, ngươi giỏi lắm! ”

Nào ngờ Lý Na Tra da mặt dày sánh ngang tường thành, hào phóng coi đó là lời khen mà thừa nhận.

” Quá khen rồi ”

Xem tức chết con báo rồi!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.