Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ – Chương 15 – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ - Chương 15

Mây ngũ sắc kéo dài như vô tận, khổng tước toàn thân đỏ rực như ngọn đuốc, vỗ cánh vững vàng bay trên lượn trên bầu trời xanh trong vắt. Thương Vương Thụ mơ màng tỉnh lại thì phát hiện bản thân nằm an ổn trong ngực một người xa lạ, đầy đầu mờ mịt lại mờ mịt không hiểu rõ tình huống của bản thân.

Y lại chết rồi sao?

Nghe nói khi còn người chết đi, linh hồn sẽ chịu sự dẫn dắt của Hắc Bạch Vô Thường, vậy giờ người đâu a? Đầu năm nay Địa Phủ thay đổi cách thức bắt hồn bằng khổng tước sao? Cũng quá vi diệu rồi.

Ở y suy diễn linh tinh trong lòng, nón áo người nọ chợt rớt xuống, lộ ra trương mặt mỹ lệ không chút tì vết, trong ấn tượng Thương Vương Thụ một đời phong lưu, y chưa từng chiêm ngưỡng qua dung nhan như vậy một người.

Mỹ nhân mắt không chớp, đem dáng vẻ ngây ngốc của Thương Vương Thụ lặng lẽ thu vào trong lòng, thực vui vẻ kêu ra một cái xa lạ.

” A Ly, ngươi tỉnh a~ ”

Thương Vương Thụ nhướng mài khó hiểu.

A Ly? Gọi y sao?

” Thực xin lỗi, ngươi nhận nhầm người rồi, ta kêu Thương Vương Thụ, không phải ngươi A Ly kia ”

Y lắc nhẹ đầu, liên tiếp phủ nhận tên, y không dám tùy tiện nhận người khác thân phận hay tu hú chiếm tổ gì đó. Bất quá người trước mặt y không hề có biểu hiện bất thường nào, sẽ không phải quá nhớ thương vị này A Ly đến hồ đồ nhận sai đi.

Mỹ nhân thật ra là cái cố chấp cuồng, nghe không thuận liền ” oa ” một tiếng chít chít khóc, vẫn không quên đem y như cũ đương thành người kia.

” Ô… Ngươi là ta A Ly mà ”

Thương Vương Thụ đáy lòng ” lộp bộp ” một tiếng, thầm kêu không xong.

Quả nhiên mỹ nhân đều có độc.

Nhận thấy chấp niệm của mỹ nhân quá sâu sắc, một lời không hợp rất có thể đem y ném rớt, vì thế đấu tranh thật lâu giữa tiết tháo và trang nghiêm, y lựa chọn cắn răng nhận.

” Được, được, ta là ngươi A Ly, ngươi mau nín đi ”

Mỹ nhân khóc thật thương tâm, thân là một người theo đảng nhan khống a phi là một thân sĩ, chọc mỹ nhân khóc chính là đại tội đáng bị lăng trì ngàn lần. Mỹ nhân khóc rất lợi hại, Thương Vương Thụ cũng muốn khóc lớn theo một trận.
” Không có, ta chỉ cảm thấy Nữ Oa Nương Nương thân là nữ nhân, bế ta như vậy thật không đúng rồi ”

Oa Hoàng tỏ vẻ hiểu một chút: ” a ”

Thương Vương Thụ tưởng được buông bỏ, lòng thầm mở hội.

” Ai nói ngươi, ta là nữ nhân… ” Oa Hoàng buồn cười quan sát Thương Vương Thụ vẻ mặt, thình lình nhảy ra một câu.

Tiếp đó hắn lại nói: ” Nếu như ngươi không tin, ta có thể ủy khuất chứng minh cho ngươi xem ”

Thương Vương Thụ chết lặng trên giường, nghẹn một phún máu xem Oa Hoàng làm thế nào xả từng lớp quần áo một. Ngực để trần không hề có yếm đỏ như Thương Vương Thụ thường thấy, vòm ngực hắn tùy trông có vẻ non mềm nhưng lại vô cùng rắn chắc. Lại nói, Nữ Oa xương quai xanh cũng rất tinh tế, tổng quan lại không hổ là vưu vật trời ban.

Oa Hoàng bên này sắp lột xong cả quần dài, Thương Vương Thụ mới kịp hồi tỉnh.

” Ta tin, ta tin rồi! ”

Oa Hoàng mím môi, nước mắt chực rơi khỏi viền mắt, tay đặt ở đai quần chợt dừng lại.

” A Ly không muốn xem nữa sao? ”

Còn xem nữa, y còn không sợ phát khiếp, lăn đùng ra đất ngất đi mất.

” Vượt phúc của ta rồi, Nữ Oa Nương Nương xin hãy thu lại diễm phúc này đi ” Thương Vương Thụ yếu ớt cười.

Oa Hoàng ra vẻ đắn đo một lúc, cuối cùng lượm lai y phục chồng vào người.

” Cũng được nhưng ngươi đừng kêu ta là Nữ Oa Nương Nương nữa ” Oa Hoàng bất chợt đỏ mặt, lí nhí nói ” gọi ta là Oa Nhi được rồi ” ( v )

Thương Vương Thụ: “… ”

Xin hỏi cửa sổ nằm ở đâu? Bây giờ nhảy có tính là trễ không?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.