Chúa Tể Chi Vương – Chương 118: Lập Uy (Thượng) – Botruyen

Chúa Tể Chi Vương - Chương 118: Lập Uy (Thượng)

Trên đài hay dưới đài đều bị tình cảnh này làm cho kinh biến, dẫn tới một cú sốc trong lòng.

Không ai ngờ rằng Triệu Phong lại đột nhiên xuất thủ, một thiếu niên bát trọng Cố Thể Cảnh mà lại có thể biểu hiện ra thân pháp huyền diệu và tốc độ kinh người như vậy.

Bản thân Yên Ba Vô Ảnh Bộ chỉ là một bộ võ học Bán Thánh Phẩm, nhưng Triệu Phong đã tu luyện nó tới cảnh giới viên mãn.

Cho dù ở ngoại môn của Hiểu Nguyệt Tông, cũng có rất ít người có thể tu luyện võ học Phàm phẩm tới viên mãn.

Huống chi, sau khi dung hợp với “Tùy Phong Thức”, bộ pháp Bán Phàm phẩm này lại tăng thêm nửa cấp nữa.

Ngay cả Quy Phong Vân cũng giật mình, lời còn chưa nói xong thì Triệu Phong đã tới sát sau lưng.

Điểm Tinh chỉ!

Đầu ngón tay của Triệu Phong phun ra nuốt vào một luồng chỉ quang, kình phong rít gào, phảng phất như xung quanh đột nhiên sinh ra một cơn lốc vô hình, bao phủ toàn thân Quy Phong Vân.

– Phong Luân Phá Thể!

Quy Phong Vân kinh hãi quát một tiếng, trong cơ thể bắn ra một luồng nội kình màu lam xoay tròn với tốc độ cao, giống như bánh xe gió, phá thể mà ra, kèm theo đó là một luồng lực lượng bá đạo không gì địch nổi, mạnh mẽ bành trướng, tạo thành một vòng tròn xoay quanh người.

Rầm rầm rầm…

Tiếng nổ trầm muộn không ngừng vang lên, kèm theo đó là một trận sóng khí vỡ tan, kinh hồn động phách

Người đang quan chiến dưới sân cũng ngừng thở, tập trung ánh mắt quan sát.

Trong dư âm khí kình vỡ tan, một thân hình vững chãi như Thái Sơn, uy nghiêm như bá chủ chấn nhiếp thiên hạ.

Thịch thịch…

Thân hình của một thiếu niên khác bị cuốn bay lên không trung, bị chấn bay xa vài chục trượng sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất.

– Nội kình thật đáng sợ!

Triệu Phong vừa hạ xuống đất liền cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào, trong mắt lộ ra một tia kinh hãi.

Mặc dù một chỉ vừa rồi, Điểm Tinh chỉ và Quyển Phong Thức của hắn đều có giữ lại, không xuất toàn lực, thế nhưng thực lực mà Quy Phong Vân biểu hiện ra cũng vượt xa dự đoán của hắn.

Võ Đạo Nội Kình của nửa bước Thoát Phàm Cảnh so với cửu trọng võ đạo bình thường còn mạnh mẽ hơn nhiều, hơn nữa càng thêm ngưng luyện, có thể nói là áp súc vô cùng.

Bất luận là số lượng hay độ cô đọng thì nửa bước Thoát Phàm Cảnh đều vượt xa cửu trọng Cố Thể Cảnh bình thường.

Huống chi, Triệu Phong chỉ mới tu vi bát trọng Cố Thể Cảnh, nếu không phải Ngân Bích Quyết của hắn đã tu luyện tới tầng thứ tám đỉnh phong, lực phòng ngự tương đối mạnh thì vừa rồi đã bị chấn nội thương rồi.

Trên đài khiêu chiến.

Quy Phong Vân vẫn đứng vững vàng tại chỗ, lũ lũ bất động, ngạo nghễ cười lạnh:

– Tiểu tử họ Triệu kia, ngươi so với tưởng tượng của ta thì mạnh hơn chút xíu. Nhưng nếu ngươi chỉ có chút thực lực đó, e rằng ngay cả tư cách xách giày cho ta cũng không có!

Triệu Phong đứng cách ngoài vài chục trượng, hô hấp có chút dồn dập, khẽ nheo mắt lại…

Phù…

Phần lớn đệ tử ngoại môn ở dưới đài đều thở phào một hơi, trên mặt tràn đầy hồi hộp.

Lượt giao phong vừa rồi chỉ diễn ra trong nháy mắt, thật sự quá nhanh.

Tốc độ thân pháp của Triệu Phong đã nắm ngoài tưởng tượng của mọi người, hoàn toàn đạt tới trình độ nửa bước Thoát Phàm Cảnh, thậm chí lại càng huyền diệu hơn.

Trong mắt đám người Tiêu Vẫn và Vân Hương Mộng cũng lộ ra vẻ ngoài dự đoán.

Có lẽ, việc Triệu Phong dám khiêu chiến Quy Phong Vân cũng không phải hoàn toàn là không có chút nội tình nào.

Mọi người vừa mới thở phào một hơi thì tình huống trên đài lại biến hóa.

Cuồng Phong Ảnh Thân! Phong Luân Cổn Vân!

Một luồng nội kình bạo ngược xoay tròn với tốc độ cao, biến thành cơn lốc, dẫn động một trận kình phong cuồng bạo, giống như xếp thành một hàng, chỉ trong nháy mắt đã ập về phía Triệu Phong

Trong khoảnh khắc đó, mọi người gần như không thể nhìn thấy được thân ảnh của Quy Phong Vân.

Hắn đã đem thân pháp Phàm phẩm “Cuồng Phong Ảnh Thân” dung nhập vào trong công pháp chủ tu là “Phong Luân Biến”.

Hai loại công pháp Phàm phẩm hạ cấp hỗ trợ lẫn nhau, bất luận là tốc độ thân pháp hay uy năng công kích đều được bù đắp, gần như đạt tới cực hạn Cố Thể Cảnh.

– Thân pháp dung hợp hoàn mỹ với công kích, Quy Phong Vân này quả thật có tiền vốn để cuồng vọng!

Một ít đệ tử ngoại môn ở dưới sân đều kinh hãi hét lên.

Thân pháp vô ảnh và công kích cuồng bạo ập đến, thân hình Triệu Phong giống như lá khô bay lượn, hết sức nhỏ bé, trong nháy mắt đã bị cơn lốc bao phủ.

Ngân Bích Trấn Giang!

Thân ảnh Triệu Phong đột nhiên lóe lên ánh sáng màu bạc, khí thế như sông lớn cuồng bạo trùng kích, lại vững vàng như tường đồng vách sắt.

Đợt đổi phiên công kích đầu tiên, Quy Phong Vân cũng không có phá vỡ được phòng ngự của Triệu Phong, dường như nội tình của đối phương còn mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Bản thân Ngân Bích Quyết là công pháp nổi bật trong Phàm phẩm hạ cấp, mà Triệu Phong lại tu luyện “Quy Nguyên Khí Quyết”, cho nên nội công của hắn cũng hùng hậu gấp đôi người cùng cấp.

Không những thế, Quy Nguyên Khí Quyết của hắn còn có năng lực đồng hóa các loại nội kình khác ở một mức độ nhất định.

Dĩ nhiên, chênh lệch giữa tu vi của hai người vẫn khó có thể bù đắp.

Triệu Phong chỉ phòng ngự đơn thuần, sớm muộn gì cũng sẽ bị công kích và thân pháp đáng sợ của Quy Phong Vân ép vào tuyệt cảnh.

Phong Luân cổn Vân!

Một chiêu này của Quy Phong Vân chỉ mới thi triển được một nửa thì thân hình Triệu Phong đã khẽ rung chuyển.

Ngân Cương Khí Tráo!

Bên ngoài thân thể Triệu Phong hiện lên một tầng hào quang màu bạc mờ mờ, phát ra một luồng khí tức áp bách nặng nề.

Trong từng trận tiếng vang trầm muộn, Ngân Cương Khí Tráo bắt đầu rung động nhộn nhạo, có khuynh hướng không ôn định, thế nhưng vẫn thành công tiếp được “Phong Luân Cổn Vân” của Quy Phong Vân.

Một chiêu này đã là công kích chủ động của Quy Phong Vân, thế nhưng vẫn không đánh ngã hoặc áp chế Triệu Phong dễ dàng như dự liệu.

Tùy Phong Thức! Quyển Phong Thức! Điểm Tinh Nhất Chỉ!

Thân hình Triệu Phong chợt động, trong nháy mắt phát động phản kích, đồng thời vận dụng hai loại áo nghĩa của Tùy Phong Thức và Quyển Phong Thức.

Tùy Phong Thức là muốn mượn thế gió để chống lại thân pháp cuồng bạo của Quy Phong Vân.

Còn Quyển Phong Thức lần này đã phát huy tới bảy tám phần áo nghĩa, so với lần trước thì nhiều hơn hai thành.

Song, đáng sợ nhất chính là “Điểm Tinh Nhất Chỉ”.

Triệu Phong đã phát huy “Điểm Tinh chỉ” tầng thứ bảy tới cảnh giới cao nhất.

Một chỉ phá không trong nháy mắt, tiếng rít gào chói tai vang lên, giống như sao băng, dung nhập với áo nghĩa của Quyển Phong Thức, có xu thế “xé rách phong bạo”, uy năng tăng cường trên diện rộng

Phành…

Một chỉ của Triệu Phong trực tiếp xé rách nội kình phòng hộ xoay quanh người Quy Phong Vân như bánh xe gió, khiến đối phương thất sắc. Liền gầm lên một tiếng rồi phi thân rút lui.

Từ khi giao phong tới nay, đây là lần đầu tiên Triệu Phong ép Quy Phong Vân phải lui về.

– Quy Phong Vân bị đánh lui rồi!

Biến hóa như vậy cũng kinh động phần lớn đệ tử ngoại môn.

Trong lúc Quy Phong Vân rút lui đã mạnh mẽ vận chuyển Phong Luân nội kình, cố gắng thay đổi cục diện.

Thế nhưng, hành động này cũng khiến cho tốc độ của hắn chậm lại, lộ ra một vài sơ hớ.

Mắt trái của Triệu Phong nhạy cảm bực nào? Hắn lập tức thúc dục Điểm Tinh chỉ cảnh giới viên mãn, chỉ quang nổ đùng, liên tiếp phát ra từng đợt sao băng, rực rỡ kinh hồn.

Giờ khắc này, bất luận là công kích hay tốc độ, Điểm Tinh chỉ đều đạt tới cực hạn trước nay chưa từng có.

Điểm Tinh chỉ ở trong Tương Vân quốc cũng là loại chỉ pháp nổi bật nhất, uy lực có thể so với công pháp Bán Phàm phẩm, người tu luyện tới tầng thứ bảy, trên cơ bản có thể bễ nghễ toàn bộ cửu trọng võ đạo.

Mặc dù nó chỉ giới hạn ở quốc gia bên ngoài, không thích hợp với Tông môn, thế nhưng vẫn không thể bàn cãi uy lực của loại chỉ pháp này.

Huống chi Triệu Phong còn đem “Quyển Phong Thức” dung nhập vào Điểm Tinh chỉ hết sức hoàn mỹ, uy lực đã đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới.

Quyển Phong Thức! Điểm Tinh chỉ!

Triệu Phong thừa thắng truy kích, đánh trúng sơ hở của Quy Phong Vân.

Trong lúc truy kích, Triệu Phong đã phát huy áo nghĩa của Quyển Phong Thức tới mười thành, công kích của Điểm Tinh chỉ càng trở nên mãnh liệt hơn.

– Tiểu tử này vẫn còn dư lực…

Quy Phong Vân kinh sợ, chẳng những không thể thay đổi cục diện mà còn bị rơi vào trạng thái bị áp chế.

Lúc trước bị công kích mạnh mẽ của Triệu Phong đánh lui, dù không cam lòng nhưng hắn vẫn rút lui, nghĩ rằng có thể bằng vào tu vi cường đại của mình mà nhanh chóng thay đổi cục diện.

Kết quả nắm ngoài tưởng tượng, công kích của Triệu Phong lại trở nên mãnh liệt hơn, đồng thời còn nắm bắt được những sơ hở cực nhỏ trên người hắn.

Phành! Phành! Phành…

Trên đài, thân hình Quy Phong Vân liên tục thối lui, dường như có chút chật vật, bị công kích của Triệu Phong hoàn toàn áp chế.

Một màn này khiến cho phần đông đệ tử ngoại môn ở dưới đài đều trợn mắt há hốc mồm.

– Xảy ra chuyện gì vậy! Quy Phong Vân mà cũng bị áp chế?

Mọi người nhìn Quy Phong Vân liên tục thối lui, nghẹn ngào thốt lên.

Không chỉ có đệ tử ngoại môn là kinh ngạc, ngay cả Khâu chấp sự là trọng tài phụ trách cũng lộ vẻ kinh dị.

Những đệ tử ngoại môn mới tới như đám người Tiêu Vẫn, Vân Hương Mộng, Liễu Nguyệt Nhi thì đều ngây người, giống như hóa đá.

Dĩ nhiên, Quy Phong Vân là đệ tử nội môn dự khuyết, thực lực còn xếp hạng mười ba, nội tình tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy, chắc chắn sẽ không để một thiếu niên bát trọng Cố Thể Cảnh dễ dàng áp chế.

– Phong Luân Bạo!

Thân thể Quy Phong Vân đột nhiên bùng lên một luồng khí kình mạnh mẽ, điên cuồng xoay tròn áp súc, trong nháy mắt bộc phát ra.

Phành…

Một tiếng nổ lớn vang lên, bộc phát trên đài khiêu chiến, sóng khí cuồng bạo giống như cơn lốc bao phủ phương viên một hai chục thước.

Tầng đá đen còn cứng rắn gấp máy lần sắt bình thường của đài khiêu chiến lưu lại một cái hố nông, xung quanh cũng có chút gồ ghề.

Hai đạo thân ảnh dưới luồng nội kinh đáng sợ kia bộc phát, lập tức bị tách ra.

Vụt!

Thân hình Triệu Phong ở giữa không trung lộn vài vòng, khí huyết sôi trào, rơi xuống mặt đất.

Ở cách đó không xa.

Thân hình của Quy Phong Vân vững vàng đứng yên trên mặt đất, lồng ngực khẽ phập phòng, trên quần áo có vài chỗ bị thủng, có chút chật vật.

Hắn vốn cho rằng, trận chiến này sẽ khiến kẻ khiêu chiến trở thành trò cười, nào ngờ lại khó khăn và thảm liệt đến như vậy, đây là điều mà hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới.

– Lực chiến đấu của tiểu tử này không ngờ lại kinh khủng như vậy!

– Nhìn tình huống hiện nay thì Quy Phong Vân chẳng những không chiếm được thượng phong mà còn bị thiệt thòi không ít.

Mọi người ở dưới đài lại rối rít nghị luận.

Không đúng!

Một đệ tử nửa bước Thoát Phàm Cảnh trầm giọng nói:

– Trong tình huống đối chiến mãnh liệt như vậy, cho dù thân pháp và công kích của Triệu Phong có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng không thể chống lại nửa bước Thoát Phàm Cảnh mà không bị thương, trừ phi…

Người nói chuyện chính là Hạ Vân Đông, đệ tử nội môn dự khuyết bị khiêu chiến ở trận đầu.

Hắn vừa lên tiếng, mọi người cũng nhận ra điều này.

– Trừ phi… Lực phòng ngự cơ thể của Triệu Phong đã đạt tới mức có thể chống lại cửu trọng võ đạo.

Vương Dương khiêu chiến ở trận đầu tiên cũng trầm ngâm nói.

– Nhất định là vậy! Công pháp luyện thể mà hắn chủ tu là Phàm phẩm, cảnh giới e rằng đã gần đạt tới tình trạng như “Hầu Viên” xếp hạng thứ tư, điều này giúp cho hắn có đủ căn cơ nội tình để liên tục ngạnh kháng với nửa bước Thoát Phàm Cảnh mà không bị thương…

Hạ Vân Đông quả quyết nói.

Lời nói của hai cường giả nửa bước Thoát Phàm Cảnh đã hé lộ một ít nội tình thực lực của Triệu Phong

Bình thường, công pháp luyện thể càng luyện về hậu kỳ thì lại càng khó khăn, tu luyện thân thể tới mức có thể chống lại cửu trọng võ đạo, quả thật cực kỳ hiếm thấy.

Trong hai mươi hạng đầu của ngoại môn, cũng không quá ba người có thể làm được.

Trong đó, Hầu Viên xếp hạng thứ tư là mạnh nhất, có thể bằng vào lực lượng cơ thể mà áp chế được cường giả cửu trọng, chống lại cửu trọng đỉnh phong.

– Tiểu tử họ Triệu kia, đến đây là chấm dứt rồi! Vừa rồi ta chỉ phát huy bảy thành nội công mà thôi, tiếp theo, chờ đợi ngươi sẽ là báo thù đau đớn đến mức sống không bằng chết!

Sắc mặt Quy Phong Vân lóe lên một tia âm hiểm, trên người phát ra một luồng nội kình mạnh hơn, kình phong xung quanh nổi lên phần phật, từng trận gió bắt đầu thôi mạnh, luồng khí tức này thậm chí đã tiếp cận cấp bậc “Thoát Phàm Cảnh”.

Thần sắc của Triệu Phong cũng trở nên ngưng trọng.

Tất cả mọi người đều hiểu được, Quy Phong Vân đã muốn ra tay thực sự rồi.

– Phong Luân Phân Thủy Chưởng!

Trong lòng bàn tay của Quy Phong Vân xuất hiện một luồng nội kình màu lam, áp súc ngưng tụ tới cực điểm, xoay tròn tốc độ cao, truyền đến tiếng rít gào mãnh liệt, trong nháy mắt bổ ra một chưởng, trong không khí liên vang lên những âm thanh “rắc rắc” kỳ dị.

Mọi người chỉ thấy phảng phất như có một bàn tay xé gió cắt sông, không gì cản nổi, khí thế đủ tách cả một dòng sông, rẽ cả mây trời.

– Trời đất, không ngờ hắn đã học xong chiêu này. Nếu như không tu luyện “Phong Luân Khí Quyết” tới cảnh giới cao nhất là tầng thứ mười thì tuyệt đối không thể nắm giữ được chiêu thức này.

Hạ Vân Đông xếp hạng thứ hai mươi liền kinh hãi biến sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.