– Bố ơi mình đi đâu thế?
– Dẫn con đi dạo một chút.
Phi Hành ngơ ngác nhìn vào đường phố xa hoa nhộn nhịp, đây là lần đầu tiên thằng bé được chứng kiến thế giới bên ngoài.
Nó tò mò và hiếu kì trước tất cả mọi thứ trước mắt.
Rất nhiều thứ mới lạ được thằng bé dùng đôi mắt đầy tò mò mà chỉ trỏ rồi hỏi Phi Long.
Sau chừng 30p đi bộ cả hai người đã xuất hiện trước một dãy phố có tên là Trần Duy Hưng.
Một cô gái trẻ trung xinh mơn mởn khi thấy Phi Long đi tới thì hồ hởi nói.
– Anh trai vui vẻ không?
Phi Long nhìn cô gái rồi mỉm cười đầy lịch sự đáp lại.
– Cảm ơn hôm nay anh rất vui vẻ.
Rồi hắn kéo tay của Phi Hành và rời đi bỏ lại cô gái còn đang chửi bới ầm ĩ ở phía sau.
Phi Long hướng Phi Hành nhàn nhạt nói.
– Hãy nhớ rằng gia đình là số 1. Gia đình là thứ tồn tại duy nhất mộ thứ khác có hay không đều không quan trọng.
Phi Hành gật đầu lắng nghe hắn nói, Phi Long mỉm cười hài lòng nói tiếp.
– Ta có thể cho con quyền lực, tiền tài danh vọng nhưng ta sẽ không làm thế. Điều ta cho con là tình cảm gia đình con có sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để thay cha bảo vệ nó không?
Phi Hành quả quyết gật đầu rồi nói.
– Chắc chắn rồi cha.
Phi Long dừng lại ngồi xuống ngang bằng với Phi Hành rồi giơ ngón tay mình ra.
– Móc ngoéo.
Phi Hành cũng giơ ngón tay của mình cả hai sau khi móc ngoéo thì cười đầy vui vẻ.
– Được rồi, làm chuyện chính của buổi tối ngày hôm nay. Trước khi bảo vệ được gia đình thì con cần chính thức thành đàn ông đã, theo cha.
Hai người tiếp vào một dãy phố nhỏ với ánh sáng mờ ảo lập loè.
Khi đi qua mỗi dãy nhà thì Phi Hành đều thấy những cô gái ăn mặc rất mát mẻ có người đứng có người ngồi ở trong những căn nhà ở hai bên.
Phi Long hướng đến một ngôi nhà có một cái cửa giống như những quán rượu của dân cao bồi miền TÂy với tay đẩy cửa mà bước vào.
Bên trong là một không gian hết sức ồn ào với những người đang tụ tập uống rượu nhiều người trong số đó đang ngồi đối đầu với nhau trên những chiếc bàn lớn bên cạnh họ là những chiếc vò rượu ngổn ngang.
Một người phục vụ xinh đẹp đon đả chạy đến khoác vai Phi Long rồi mỉm cười đầy thân thiết.
– Anh rai cho xin pass.
– Chúa Tể.
Cô gái thay đổi khuôn mặt trở nên sợ hãi rồi lắp bắp nói.
– Quản Quản oản Lý.
– Chuyện gì.
Một người trung niên dáng người hộ pháp đi tới dáng vẻ của hắn đầy hung tợn.
Phi Long đã rất cao to rồi thế nhưng hắn còn cao hơn Phi Long cả nột cái đầu.
Cô gái kiễng chân lên rồi nói thì thầm vào tai hắn.
Sắc mặt tên quản lý bỗng chốc thay đổi trở nên hoà hoãn hơn nhiều.
– Dạ dạ thành thật ngàn lần xin tha thứ, mời ngài chọn chỗ. Còn công tử thì để cho chúng ta giữ giúp.
Phi Long nhìn hắn rồi lắc đầu bình thản nói.
– Hôm nay nhân vật chính là nó, ta muốn nó phải được tận hưởng chế độ Super Vip Max. Cứ cho nó thoải mái hết mữ có thể, tiền bạc không thành vấn đề.Còn ta thì chỉ đến uống rượu thôi.
– Dạ dạ.
Tên quản lý vội vàng rời đi, một tên phục vụ khác lập tức chốt hết cửa quán lại khiến nó trở thành nội bất xuất ngoại bất nhập.
Cô gái thì đi tới và dắt tay Phi Hành, Phi Hành nhìn về cha mình thấy Phi Long gật đầu thì ngoan ngoãn đi theo cô gái kia.
Cô gái nhấn vào một nút trên tường một thông đạo rộng lớn xuất hiện Phi Hành sau khi bước vào thì thông đạo cũng đóng lại như lúc ban đầu.
Phi Long thấy nó đã tiến vào thì hướng đến bàn nơi có 2 người đang tu rượu ừng ực rồi hỏi.
– Ta muốn tham gia uống bao nhiêu rồi.
– 15 bình.
Phi Long tay cầm một bình rượu lên rồi ngửa cổ làm một hơi hết sạch, tiếp theo hắn uống liền một lúc thêm 29 bình nữa thành 30 bình.
Sau khi uống hết thì hắn chậm rãi nói.
– Nguyên team đi vào hết, hôm nay mình ta cân hết. Phục vụ mang hết rượu và mồi ra đây.
Trở lại cùng Phi Hành sau khi vào thông đạo hắn tròn xoe mắt mà nhìn trước cảnh tượng trước mặt.
Bên dưới là một thông đạo dài hun hút không thấy điểm dừng phát ra một ánh sáng vàng kim loé cả mắt.
Dọc thông đạo là những cánh cửa thật lớn mỗi cánh cửa cách nhau chừng 50m.
Mỗi cánh cửa đều làm từ mộg loại gỗ toát ra một mùi thật dễ chịu khiến Phi Hành cảm thấy đầu óc mình sảng khoái đến cực điểm.
Cô gái trẻ nhìn Phi Hành rồi nói.
– Công Tử muốn dùng dịch vụ nào trước?
Phi Hành tuy chưa từng ra thế giới bên ngoài nhưng qua lời của cha hắn thì hắn cũng đoán được một vài phần.
Không chỉ thừa hưởng thể chất của Phi Long thằng bé còn được thừa hưởng từ cha mình sự tinh ranh lọc lõi nữa.
Hắn cho tay lên xoa cái cằm nhãn nhụi của mình rồi trầm ngâm hồi lâu rồi nói.
– Tất cả đi chọn làm gì cho mệt.
Cô gái mắt tròn mắt dẹt mà nhìn hắn rồi từ tốn nói.
– Công tử sức của ngài e rằng.
Phi Hành vung tay lên rồi quả quyết nói.
– Không cần bàn lui.
– Vâng vâng, vậy công tử trước hết theo ta tắm rửa sau đó sẽ có người đến dẫn ngài đến đó.
Phi Hành nhìn về cô gái rồi nói.
– Tại sao lại không phải là cô dẫn ta đi.
Cô gái mỉm cười rồi nói.
– Cấp bậc của ta chưa đủ, để có thể phục vụ ở dưới này cấp bậc thấp nhất phải là cấp 7, ta hiện tại chỉ cấp 4.
Phi Hành nhíu mày nói.
– Vậy cấp bậc của các cô chia thế nào?
Cô gái nhìn hắn rồi nói.
– Cấp bậc được chia dựa vào số tiền mà người phục vụ đã kiếm được. Số tiền kiếm được thì bằng 5% số tiền của khách. Muốn lên cấp 7 thì cần kiếm được 1 triệu.
Phi Hành gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi nói.
– Vậy cô hiện thiếu bao nhiêu?
Cô gái sau một hồi tính toán nói.
– Ta hiện tại đã kiếm được 50 nghìn, đợi kiếm được 100 nghìn mới lên được cấp 5, 300 nghìn thì lên được cấp 6.- Tóm lại con còn thiếu 950 nghìn thì lên cấp 7 chứ gì? Cô có thể ghi cho ta bất cứ hoá đơn nào 19 triệu là được, không phải cha ta đã nói ta có thể chi tiêu thoải mái sao.
Cô gái ngã rụp một cái xuống đất khi mà nghe Phi Hành nói số tiền này thì cả đời cô ta cũng mơ không tới rồi.
Mỗi ngày cô ta chỉ kiếm được tầm 500 mà thôi thế mà đùng một cái Phi Hành vung tay tặng không cho cô số tiền bằng mấy năm không ngừng làm việc rồi.
Thấy cô gái vẫn còn ngẩn ngơ Phi Hành hỏi.
– Có chuyện gì không được sao?
Cô gái bừng tỉnh rồi nói.
– Không phải chỉ là để có thể có được hoá đơn như thế thì ta ít nhất phải theo công tử phục vụ 5 năm.
Phi Hành ngạc nhiên nói.
– Tại sao lại như thế? Cô có thể ghi bất kì hoá đơn gì cũng được mà!
Cô gái lắc đầu giải thích.
– Là công tử không biết, tại đây chúng ta không thể ghi khống hoá đơn.
Phi Hành tức tối nói.
– Mấy cái quy củ lằng nhằng quá, được rồi cô cứ ghi hoá đơn 19 triệu đi. Giờ đưa ta đi tắm rửa.
– Dạ.
Phi Hành sau đó được cô gái dẫn đến một bể nước nóng rất lớn bốc khói nghi ngút.
Thằng nhỏ khoái chí lột sạch quần áo rồi nhảy vào trong đó.
Hồ nước mang theo một mùi thơm dịu nhẹ của thảo dược làm cho cơ thể của Phi Hành sảng khoái vô cùng.
Khi đang lim dim tận hưởng thì cô gái đã trở lại trong một bộ đồ bằng lụa mỏng còn hơn là miếng thịt bò trong quán phở.
Trên bộ trang phục đó có in một con hổ đang say giấc ngủ.
Cô gái tiến lại rồi thành thạo mà xoa bóp cho Phi Hành, Phi Hành mở mắt ra thấy cô gái thì lại nhắm mắt vào mà hưởng thụ.
– Cô tên là gì?
Cô gái mỉm cười nói.
– Ở đây chúng ta không dùng tên thật, công tử có thể gọi ta là Số 2020.
Cô gái mỉm cười rồi nói.
– Công tử có vài chuyện không nên quá tò mò, một số chuyện ngài không nên biết sẽ tốt hơn.
– C-c có biết bố tôi là ai không?
Bốp.
Một cua tát trời giáng làm mặt Phi Hành đỏ ửng hắn xoa xoa khuôn mặt vẫn còn đang đau rát ấy.
Cô gái mỉm cười đầy ẩn ý nói.
– Công tử có vài chuyện ngài không thể làm đâu.
Phi Hành khẽ cười, nhàn nhạt nói.
– 2020, đ-t nhau với cô có thể chứ?
– Dạ. Khi viết hoá đơn đos thì cơ thể em trong 5 năm đã thuộc về ngài rồi. Bất kì yêu cầu nào của ngài với em đều được ạ. Tuy nhiên ngài cũng có trách nhiệm mang em khoẻ mạnh trở về sau thời gian đó.
Phi Hành cứng họng lại, hắn chỉ là đang trong lúc bí bách mà thoát ra không ngờ lại có thể như thế.
– Ừ hừ tôi tắm chán rồi, đưa tôi đến chỗ đó.
– Dạ. Công tử tôi có thể mặc quần áo tử tế lại không? Đó chỉ là mong muốn cá nhân thôiah.
– Ờ, mà ta muốn hỏi mọi thứccos liên quan đến cha ta tại đây.
2020 lắc đầu nói.
– Xin Lỗi, thông tin của cha ngài là tuyệt mật. Nếu là người khác thì đã mất mạng chỉ sau 0.02 s sau khi cá mập cắn rồi.
– Xem ra cha ta tại đây rất có thành tựu ha?
2020 lạnh lùng nói.
– Cảnh báo lần 1.
————-
Nhớ về ngày trẻ ae ạ.
Nếu không phải bố tôi có lẽ giờ tôi vẫn là xử nam đấy.
Nên cũng muốn npdi cùng ae, sau này cũng nên giáo dục giới tính cho con cái thật cẩn thận đấy.
Mong ae luôn yêu thương cha mẹ mình.
Pp tôi đi ngủ đây!