Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 56 Hmm hmm – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 56 Hmm hmm

– Không cần hỏi hắn chết rồi.
Phong Thần sau khi trở lại lạnh tanh nói một câu rồi rời đi.
Hắc Hổ Trần Dần ngay lập tức đã lao đến.
– Phong Thần nói cho rõ chuyện gì đã xảy ra.
Phong Thần nhìn nàng nhàn nhạt nói.
– Ta đã chính tay giết hắn với tư cách 1 người bạn. Đó là điều hắn đã yêu cầu ta giúp đỡ, hắn nói không thể sống với trái tim dằn vặt khi đã vi phạm lời thề không đánh con của mình.
Mọi người nghe thấy thế đều sững sờ, Phong Thần chưa từng nói dối bao giờ, như vậy thì xác định Phi Long đã thật sự chết rồi.
– Tránh đường để ta đi.
Hắc Hổ Trần Dần gầm lên.
– Thằng khốn ta phải giết ngươi.
G RỪ.
Nàng hoá thân thành một con hổ đen sì giương nanh múa vuốt mà hướng về phía Phong Thần.
Nàng từ động vật mà sống lâu thành hình người cho nên luôn giữ trong mình bản tính cực kì hoang dã.
Trong khi người khác còn cần suy nghĩ ohaan tích thì chỉ cần nghe Phong Thần đã giết Phi Long thì nàng lập tức động thủ.
Phong Thần lạnh lùng nói.
– Ta không muốn tổn thương ngươi, tránh ra.
Trần Dần mặc kệ điên cuồng mà lao đến, những cái móng vuốt sắc nhọn hướng đầu Phong Thần chụp tới.
Xung quanh Phong Thần lúc này là một mảng đen kịt chỉ thấy cơ thể nhẹ bỗng như lạc vào không gian.
Khuôn mặt Phong Thần đanh lại với hắn không quan trọng là bạn thù chỉ xem là có phải đối thủ hay không thôi.
Trên tay hắn một thanh kiếm toả ra ánh sáng u ám đã xuất hiện, hắn thủ thế như kiếm sĩ chỉ cần 1 kiếm này dường như có thể chém nát mọi thứ.
Keng.
Lưỡi kiếm của Phong Thần dứt khoát mà chém ra nó trực tiếp va chạm cùng móng vuốt sắc nhọn của Hắc Hổ Trần Dần.
Hắn lùi lại phía sau mấy m, khoé miệng rỉ máu nhưng trên mặt vẫn là khuôn mặt lạnh lùng đêan cực điểm.
Lại một lần nữa hắn thủ thế, đôi mắt hắn nhắm lại tựa hồ chẳng quan tâm xung quanh, trên thanh kiếm màu u ám cũng dần ảm đạm hơn, cả cơ thể Phong Thần dường như được hoà tan vào màn đêm ấy.
Bên ngoài luc này mọi người hồi hộp dõi theo cuộc chiến.
DÕi cái gì chỉ là chờ kết quả mà thôi, Trần Dần với họ vẫn là một ẩn số bởi vì sơ yếu lí lịch đơn giản quan hệ với Phi Long=> Phi Hành là hết, chẳng ai biết sức mạnh thật sự của nàng đến đâu.
Đừng quên rằng kẻ có Huyết Mạch cần tìm về cội nguồn còn nàng hàng thật giá thật 1010 tuổi Linh thú đấy.
Tầm 600 tuổi thì Linh Thú đã hoá hình thành người rồi mà thêm 400 nữa thì chẳng ai có thể đoán định nổi.
Còn Phong Thần 10 năm qua tuy rằng chỉ là một nông dân gương mẫu vứt đi cái mác Kiếm Sĩ của mình nhưng vào chiến đấu thì bản năng của hắn lại là 1 vấn đề rất khác đấy.
Đừng quên câu Vua thì thua thằng liều, mà thằng liều này lại không hề ngu đâu.
Quy Đầu trầm ngâm một lát rồi hướng về Hắc Long nói.
– Hắc Long, lại đây cùng ta chiến một trận, một đêm duy nhất một đêm duy nhất ta sẽ thoả mãn ngươi. Huyền Vũ Thuẫn- Khoá.
Hắc Long còn chưa kịp định thần đã bị Quy Đầu khoá lại, toàn thân hắn như bị bất động vậy.
Tuy đầu óc hắn không quá linh hoạt, nặng lời là thiếu não nhưng bản tính ương ngạnh thì không cho phép hắn thua ai cả.
NGANGGGG
Hắc Long gầm lên một tiếng phá vỡ thế giam cầm, một con rồng to lớn hiện ra cả thân nó đen sì tuy vậy còn có một hào quang ngàn nhạt hiện ra.
Trên tay hắn Quang Minh Thương phát ra ánh sáng mãnh liệt từng dòng Lôi Điện ẩn hiện quanh đầu thương.
Roẹt.
Mũi thương với tốc độ xé gió lao thẳng vào hướng của Quy Đầu đang đứng.
Hắc Long với ánh mắt đầy kiên định hai tay cầm chắc cây thương đâm tới.
RẦM.
Thương và Thuẫn va chạm, một xung kích mạnh mẽ lan tràn ra xung quanh, mấy người phục vụ đều bị quậy ngã hết, họ đều lo sợ cho mình, Bạch Long phải dùng thân mình mà cản lại công kích ấy.
– Bọn này bị điên hết rồi à?
Bạch Long lẩm bẩm, tuy nhiên vài giây sau hắn đã mỉm cười đầy vui vẻ, từ cơ thể hắn một cơn gió mạnh mẽ đã thổi bay 50 người phục vụ rồi nhẹ nhàng đặt họ xuống một vị trí an toàn.
Rồi hắn dùng tốc đôj nhanh nhất lao về và biến mất trong màn đêm.
Băng lão thì ở xa xa trong một cái chòi nhỏ vô tư mà uống nước dừa,từ khi đến đây thì lão đã hoàn toàn thay rượu bằng nước dừa.
Xung quanh có mấy cô gái tuổi từ 18 đến vân vân đang bận rộn chuẩn bị dừa cho lão uống.
Trên khuôn mặt lão nước mắt dàn dụa mà chảy ra.
Bạch Long đến bên cạnh lão rồi ra hiệu cho mấy cô gái rời đi bình tĩnh nói.
– Này lão già, làm trận chứ?
Băng Lão chép miệng không nói không rằng giơ bàn tay mình ra hướng đầu Bạch Long mà chụp đến.
Còn lại chỉ còn 12 cô gái vẫn ngẩn ngơ nơi đó chưa hiểu nổi chuyện gì, chẳng ai biết vì sao một bữa tiệc vốn đang vui vẻ thoáng chốc đã xảy ra một trận chiến đầy hỗn loạn như thế.
Violet nhìn về Thuỳ Dung rồi nói.
– Tại các người, nếu không Phi Long chắc chắn đã không ở ẩn như thế và sẽ không có sự việc hôm nay ta phải giết chết các người.
Rồi nàng lao thẳng vào Thuỳ Dung, trên tay một con dao găm sắc bén hướng về cổ nàng mà cắt.
Keng.
Lưỡi kiếm trên tay Thuỳ Dung đã chặn lại đòn sát thủ ấy đẩy lùi thế công của Violet.
Rose, Daisy không ngần ngại đã cùng Violet vây công Thuỳ Dung hình thành thế 3 vs1.
Nhưng các nàng đã bị người khác cản lại, duy nhất chỉ còn Thu Hằng và La Sát vẫn còn bất động ở nơi đó.
La Sát nhìn về Thu Hằng cao ngạo nói.
– 3 đánh 7 là đủ, còn ta sẽ tự mình giải quyết ngươi.
26-3-11 Bạch Hổ Lịch.
Hoàng Phi Hổ mở đôi mắt của mình ra, vẫn là màu mắt trắng xoá ấy nhưng mang theo một sự lạnh lẽo khủng khiếp khiến người nhìn dường như linh hồn cũng bị đóng băng vậy.
Bên cạnh hắn lúc này Phượng Hoa với khuôn mặt buồn bã đang ngồi, nàng như kẻ mất hồn chỉ lặng lẽ khóc rồi cười( mất hồn còn nhẹ đấy), đôi mắt thất thần đến cực điểm.
– Hoa nàng sao thế?
Hoàng Phi Hổ khẽ lay đôi vai nàng, Phượng Hoa nhìn hắn bằng ánh mắt mờ mịt vô hồn rồi lại nhìn về hướng cũ rồi hết khóc lại cười.
– Phi Hổ con chúng ta, Phi Long huhu nó haha đuổi huhu thiếp rồi huhu.
Phi Hổ khẽ nhíu mày, rồi hắn dùng cánh tay rắn chắc vỗ mạnh lên đầu của Phượng Hoa, nàng lập tức ngất đi, Phi Hổ dùng đôi tay rắn chắc mà mang nàng đi.
Cùng ngày hôm đó, chiến tranh một lần nữa chính thức nổ ra.
Long Ngạo Thiên trực tiếp xé bỏ Hoà Ước Sài Thành tự mình dẫn đại quân Nam Tiến nhắm thẳng vào Thăng Long Thành.
Cùng lúc đó Phi Ưng Môn vốn hoà hoãn bỗng dưng ồ ạt xuất binh hướng thẳng về Tây La Mã.
5 thế lực hay nói đúng hơn là 4 đã chính thức dấy binh đẩy lục địa vào một cuộc chiến tranh toàn diện.
5 ngày trước đó.
Sài Thành.
Long Ngạo Thiên cao cao tại thượng ngồi trên ngai vàng hướng mắt nhìn về phía dưới nơi có 1 dáng người bình thường đang ung dung ngồi uống trà.
Hắn chẳng phải là Ưng Ức sao bên cạnh hắn là một nam nhân khác tướng tá cao lớn phải đến 3m, người hắn trông như một bức tượng đá vôi với làn da trắng bóc.
Từ người đó toả ra một uy áp tựa hồ núi Thái Sơn.
– Giáo Chủ vẫn chưa nghĩ thoing suốt sao?
Ưng Ức nhàn nhạt nói, tay bưng chén trà hít hà rồi chầm chậm thưởng thức.
Long Ngạo Thiên thấy vậy rất nóng mắt nhưng vẫn phải đè nén xuống bởi vì kẻ thái độ bố đời này chính là 1 trong những người quyền lực nhất đại lục đấy.
– Ta vẫn chưa thấy lợi ích ở trong đó.
Ưng Ức hạ chén trà xuống hướng Lonv Ngạo Thiên rồi nói.
– Giáo chủ ngài không có sự lựa chọn khác. Ta nếu đồng ý cùng Tây La Mã, bùm=> Thần Long Giáo biến mất. Ta cùng Nam Việt Quốc vẫn tương tự như trên. Thế nên đó đã là khả dĩ nhất.
– Haha ta nhổ vào, muốn thì mang hết quân của các người đến đây,3 ae ta chưa ngán bố con thằng nào bao giờ.
Một giọng nói đầy nội lực truyền đến sau chừng rất ít thời gian một nam nhân giống Long Ngạo Thiên 8 phần xuất hiện.
Long Ngạo Thiên ung dung ngồi đó, kẻ mới đến là Long Thương Thuỷ anh trai của hắn chính là kẻ mạnh nhất trong 3 ae. Đã mất tích một lần 59 năm nay mới trơr lại mấy hôm trước.
– Vậy thì thôi ta xin đi trước, nếu các người không muốn ta cũng đành thôi.
Ưng Ức xoay người rồi rời đi.
27-3-11 Bạch Hổ Lịch.
Phượng Hoa mở mắt thấy mình đang nằm trên một chiếc giường ấp áp mềm mại trải đầy hoa hồng.
Nàng lúc này đang trong vòng tay ấm áp của Phi Hổ, hai mắt Phi Hổ vẫn đang nhắm lại tuy thế đôi loing mày hắn thì đang nhíu lại.
Hoàng Phi Hổ bỗng choàng tỉnh đôi mắt hắn trong suốt tựa thuỷ tinh, trên môi hắn một nụ cười đầy dữ tợn hiện ra.
– Hoa, giúp anh.
Nói rồi hắn dùng cánh tay rắn chắc xé toạc trang phục nàng ra, hắn lật úp nàng lại.
Dùng đôi mắt tham lam hắn quyét hết bờ mông mịn màng săn chắc của nàng, lưỡi hắn liếm vòng quanh mép mình.
– Phi Hổ, Anh muốn làm gì thế aghh đau em, Phi Hổ em đau quá.
Phi Hổ không nói không rằng, xé toạc quần áo đang mặc trên người, rút con c-c quá khổ của mình ra rồi nhắm ngay cái l-n Phượng Hoa mà đâm một nhát lút cán.
Con c-c hắn đâm mạnh đến mức muốn xé toạc Phượng Hoa ra, hắn chỉ hừ hừ rồi cứ thế mà đâm lia lịa.
Phượng Hoa nước mắt chảy ròng ròng vì đau đớn, cảm giác này so với lần đầu bin phá thân còn khủng khiếp hơn nhiều.
Lần đó thì nàng được Phi Hổ vuốt ve đầy tình tứ chứ không phải kiểu nhất kích tất sát như bây giờ.
Mà cũng phải nói tuy đã sinh nở 2 lần tuy nhiên số lần nàng cùng chồng qua lại cũng rất ít cơ bản bên nhau dù hơn 20 năm nhưng nàng cũng mang thai 2 lần còn lại thì Phi Hổ cũng trị thương 30 năm sau đó hắn dường như mất hứng thú với chuyện đó luôn.
Tóm lại từ lúc mang thai Phi Vũ- Bất Lực đến nay 31 năm hai người chưa xxx bao giờ luôn.
(Tôi có thằng bạn từng nói để lâu như thế nó còn quắt hơn cả thịt trâu khô rồi)
Phi Hổ mặc kệ cảm xúc của vợ mình cứ điên cuồng mà đâm tới rên hừ hừ đầy khoái cảm.
– Sướng hừ hừ.
Một người sướng một người đau đó chính là tình cảnh lúc này, Phượng Hoa bị Phi Hổ dí mặt mình vào chăn mà không thể kêu la gì chỉ có thể nhẫn nhịn mà chịu đựng nỗi đau về thể xác.
Cơ thể nàng bị dùi cui thịt của Phi Hổ không ngừng tra tấn mà chưa hết hắn còn dùng hàm răng mình tha thu khắp tấm lưng trần trắng mịn của nàng.
Lúc này thứ duy nhất trên cơ thể mà nàng có thể tự do điều khiển có chăng là đôi mắt vì lúc này thì nước mắt nàng nó đã hoá thành 1 dòng sông.
Phi Hổ xoay nàng lại, khi nàng còn chưa kịp mở miệng thì đã bị hắn bóp chặt vào cổ khiến nàng dường như tắc thở.
Trên cổ 1 dấu tay đỏ ửng đã in hằn, nàng muốn dãy dụa nhưng bâdt thành, tảng thịt 120kg đó đè ép không cho nàng cơ hội.
– Hừ hừ Phê Hoa em ngon quá, l-n thật khít hừ hừ đ-t em anh sướng hừ hừ Anh ra.
Phụt phụt phụt.
Từ c-c Phi Hổ tinh binh ồ ạt phóng ra giống như nước lũ tràn bờ hướng vào tử cung Phượng Hoa lao đến.
Dòng tinh đặc sệt giống như silicon nhiều đến mức trào cả ra ngoài.
Phi Hổ đôi mắt trở nên trong suốt lại, hắn nhìn xung quanh mọojt vòng rồi nhìn Phượng Hoa đang khóc đến hai mắt đỏ hoe thì giật mìnb buông hai tay đang bóp cỏi nàng ra vội vàng ôm nàng vào lòng thật chặt.
Hắn tuy không hiểu chuyện gì thế nhưng khi càng không hiểu lại càng sơn hãi.
– Hoa, Anh xin lỗi.
Phượng Hoa ôm thật chặt hắn sụt sùi rồi nấc lên từng hồi nước mắt nóng bỏng từng giọt rơi xuống tấm lưng to bản của hắn.
Phi Hổ nghiến răng ken két mặt đanh lại, bàn tay rắn chắc ôm thật chặt Phượng Hoa truyền cho nàng thật nhiều hơi ấn để một phần xua tan đi những ấm ức nàng phải chịu.
Phượng Hoa qua hồi lâu thút thít mới mở miệng đầy yếu ớt nói.
– Hổ em đau lắm. Em đau ở đây này.
Nàng chỉ vào lòing ngực bên trái nơi có trái tim vẫn còn đang đập liên hồi rồi ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn về Phi Hổ.
– Anh à, chúng ta mất Phi Long rồi, nó thật sự chết ròii huhu hôm đó em đến muốn nói chuyện, nó đuổi em đi sau đó em vì quá nhớ nó muốn quay lại thì được biết vì cái chết của nó mà toàn bộ Đảo Thiên Đường chia phe phái mà chém giết lẫn nhau. Em em khi đó đã rời đi rồi tỉnh dậy ở đây, Phi Hổ em đau lắm huhu. Anh à em giờ chỉ còn Anh và Phi Vũ em sợ lắm, khi nãy em tưởng đã mất anh rồi em em huhuhu….
Phi Hổ ôm thật chặt vợ của mình không hề nói một lời nào, để cho nàng ỉ ôi hết tâm sự trong lòng.
Tuy thế mỗi lời nói của nàng giống như một vết dao thật sắc cắt đứt từng khúc ruột của hắn vậy.
Dù mạnh mẽ đến đâu thì khuôn mặt hắn đã xuất hiện hai dòng lệ lăn dài chảy xuống tấm lưng nõn nà của Phượng Hoa.
Hắn im lặng không nói gì, đàn ông thì sao vẫn là con người đấy, mạnh mẽ thì sao ai cũng có lúc mềm lòng mà mọi chuyện dù là Phượng Hoa không nói rõ thế nhưng tất cả đều là do hắn mà ra.
Nếu ngày đó hắn không quá độc đoán, nếu ngày đó hắn chịu nghe Phi Long trình bày thì 10 năm qua mọi chuyện đã khác rồi.
Lúc này thì hắn thật sự đã rất hối hận về quyết định ngày đó rồi, hắn vù thấy Phi Long sẵn sàng giết 20 vạn người mà coi Phi Long là tàn bạo vô tình quyết định diệt trừ để bây giờ phải từng ngày trả giá về quyết định ngày ấy.
Giá như giá như mà có l-n cái giá như nào ở đây cả, hối hận trong anh thì tìm Tuấn Hưng mà trình bày còn không nói giữ im lặng thì gặp LK.
– E Hèm, cha mẹ cũng nên giải quyết nốt, 3 ngày sau con quay lại, không phải mê tín chứ cha hơi thiếu kinh nghiện thì phải hmm hmm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.