Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 52 Thế hệ mới – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 52 Thế hệ mới

Ngày 5-7 Bạch Hổ Lịch.
– Hai người mau biến đi, hắn đã là phế nhân không giết nổi ai đâu!
Ngày 6-7 Bạch Hổ Lịch.
– Cút.
Ngày 7-7.
– Đm chúng mày nữa đừng làm phiền chúng tao nữa. Về với cái cuộc sống thượng đẳng của chúng mày đi.
– Ta đến thu thuế đất.
– Đây cút.
Ngày 10-7.
– Lại cái gì nữa?
– Thuế thu nhập cá nhân.
– Đây bói nộp 100 năm cho 20 người luôn. Cút đi.
Ngày 16-7 Bạch Hổ Lịch.
Phong Thần và Phong Linh sinh ra một cặp gái đặt tên lần lượt là Phong Băng và Phong Tuyết.
Sự ra đời của 2 thành viên mới khiến cho không khí ở trong gia đình càng thêm vui vẻ.
Phi Long từ hôm đó lấy giấy bút bắt đầu phác thảo một thứ có tên là Giáo Án Lửa Thiêng.
Hắn suốt ngày hì hục mà viết lách bỏ quên cả việc đồng áng khiến cho mấy bà vợ mấy lần nổi giận với hắn.
Ngày 6-8 Bạch Hổ Lịch.
Phi Long sốt cao, viêm họng ho suốt cả ngày.
Từ khi mất hết sức mạnh thì so với cả người bình thường hắn còn yếu hơn nữa.
Đã thế ngoài ruộng vườn ao cá thì còn 7 cái ruộng thịt còn cần hắn cày sới nữa.
(Do là Bạch Hổ Lịch bắt đầu từ cuối mùa xuân thế nên lúc này đã là mùa đông rồi.
Theo Bạch Hổ Lịch thì tháng 1 đến tháng 3 là mùa hè cứ thế mà tính.)
Nhìn ngoài trời lá cây xơ xác đìu hiu, tâm tình Phi Long nặng trĩu.
Từng cơn gió rét thổi như cứa vào lòng hắn vậy, bên cạnh cái điếu cày hắn vê rồi châm lửa vào đóm mà làm 1 bi.
Xoẹt.
Khục khục.
Hắn ho ra một ngụm máu lớn, Thuỳ Dung thấy thế vội chạy đến vỗ lưng cho hắn không quên trách móc.
– Đã bảo chàng bao nhiêu lần rồi, cái này bổ béo gì đâu đã thế lại còn hôi nữa.
Phi Long ôm nàng vào lòng rồi thì thầm.
– Thế mà khối người vẫn say như điếu đổ đấy.
Thuỳ Dung khẽ lườm hắn rồi nói.
– Chúng em quyết định rồi, chàng mà không cai đi thì sẽ bị cách ly ra khỏi cộng đồng.
Phi Long làm ra vẻ mặt hụt hẫng nói.
– Không được, đây là vợ thứ 8 của ta. Bỏ nó khác gì bảo ta bỏ các nàng? Ta không làm được.
Bỗng bên ngoài một tiếng nói khàn khàn của phụ nữ vang lên.
– Vậy ta là thứ mấy.
Sau đó một cô gái với làn da ngăm đen dáng người đầy đặn tiến vào, trên tay nàng còn bế theo một đứa bé bụ bẫm đáng yêu chừng 3 tháng tuổi.
Cô gái mang cho mình một vẻ đẹp của ngững cô gái Latin với một khuôn mặt rất đẹp.
Cả dáng người cô toát lên vẻ khoẻ khoắn tràn đầy năng lượng.
Phi Long nhíu mày bật dậy hỏi.
– Cô Là ai?
Cô gái hung dữ hướng đến hắn rồi nói.
– Tên phụ bạc này ngươi quên ta sao? Không phải ngươi đã từng nói sẽ cùng ta đẻ nột bầy cọp con? Nếu như vậy ta phải giết ngươi.
Phi Long giơ tay ra vội vàng nói.
– Khoan, nàng là Hắc Hổ phải không? Khi đó nàng đâu có hoá ra hình người làm sao ta biết được.
– Đừng nguỵ biện không phải ngươi khoe mũi ngươi thính hơn chó sao?
Phi Long xấu hổ gãi đầu nói.
– Xin lỗi, khi ấy nổ hơi quá đà, mà từ từ. Trời ơi đây có phải con ta không?
Bang.
– Thế thì còn là con của ai?
– Haha haha ta cuối cùng cũng làm cha rồi. Đi theo ta.
Phi Long kéo tay Hắc Hổ rồi gọi hết mọi người tụ tập lại sau đó hắn giới thiệu Hắc Hổ với mọi người.
Hắn kể lại chuyện xảy ra ở trong Đảo Đầu Lâu khi ấy thì hắn đã cùng nàng giao phối đấy.
Tuy nhiên do bận nhiều việc quá hắn lại quên mất phải đi đón nàng may mà thế nào nàng lại tìm đến hắn.
Tối hôm đó 13 người trưởng thành cùng ngồi ăn uống hết sức vui vẻ dưới căn nhà gỗ.
Tuy có lâu đài nhưng từ khi về núi hắn đã không còn sử dụng nữa.
Trong bữa ăn hắn đã đặt tên cho đứa bé là Phi Hành, cái tên như thế thì biết rằng trong tương lai cu cậu này phải ăn hành ngập mặt rồi.
Bên ngoài Phi Hổ và Phượng Hoa âm thầm mà nhìn vào cảnh tượng ấm cúng bên trong.
Trên khoé mắt của Phượng Hoa khẽ ngấn lệ, Phi Hổ ôm tay qua eo nàng rồi nói.
– Tất cả là lỗi của ta.
Phượng Hoa im lặng gục đầu vào bờ vai to lớn kia khẽ nói.
– Không phải đâu, chẳng qua do mỗi người một cách nghĩ thôi. Chàng làm vật tuy tàn nhẫn với con nhưng đã cứu rất nhiều sinh mạng khác. Thiếp vẫn luôn ủng hộ chàng mà.
Phi Hổ thở dài rồi nói.
– Cảm ơn nàng, chúng ta cũng cần phải trở về thôi đừng phiền đến họ nữa.
– Dạ.
Ngày 30- 11 năm 2 Bạch Hổ Lịch.
3 đứa trẻ chạy lon ton trong sân, chúng vui vẻ mà cười đùa trong khi đó thì Phong Thần cùng Phi Long đang bục mặt mà cuốc vườn trong khi đó 8 cô vợ lại đang thoải mái mà ngồi đánh bài với nhau.
– Papa papa.
3 đứa trẻ cười tươi mà chạy đến đùa nghịch cạnh mảnh vườn mới cuốc đó, sau nột lát thì 3 đứa đã lấm lem bùn đất.
Phi Long thấy thế lắc đầu mà nói.
– Phong Thần xem 2 đứa con dâu của ta kìa bẩn hết rồi, mau đi tắm cho chúng đi.
– Ai là con dâu của ngươi, đã có tiền hỏi cưới chưa?
Phi Long gắt lên.
– Con mẹ nó, 15 à đéo 12 năm tiền nhà là đủ rồi, chờ chúng nó 12 tuổi ta sẽ cưới 2 đứa này về cho con ta.
– Ngươi dám ta sẽ giết ngươi.
– Mẹ nó ta sợ quá, đừng quên ta còn 8 bà vợ đấy nhá chưa kể đến sư phụ nữa. Mà đéo biết sư phụ mấy tháng nay đi đâu nữa, mà kệ đỡ tốn tiền rượu. Nào Phi Hành ngoan để cha đi tắm cho con, cứ lê la thế này giun mà cắn mất chim thì hết cái dùng đấy.
Lúc đó 4 bóng người cũng hạ xuống sân là 2 cặp giống nhau như đúc.
Phi Long thấy thế gắt lên.
– Cút cút nhà hết gạo rồi.
Vèo vèo vèo.
Dép bay về phía Phi Long như mưa hắn vội vàng khom người chống đỡ.
Tức giận chống nạnh nói.
– Này ta dù sao cũng là chủ nhà này đấy, các nàng cho ta chút sĩ diện được không?
8 người lắc đầu hắn ôm mặt mà khóc.
Hắc Hổ tiến đến đá cho hắn một cái rồi nói.
– Mau tiếp khách đàng hoàng để con đây cho em tắm.
4 người thấy Phi Long như thế thì bò ra mà cười.
Phi Long đứng dậy phủi phủi quần áo rồi nói.
– Không cần cười đến lúc lấy vợ chúng mày sẽ biết, nhìn Phong Thần kìa hơn 1 năm trước còn là kiếm sĩ tung hoành ngang dọc đấy thế mà bây giờ khÁc đéo thằng hề đâu.
Hắc Long cùng Bạch Long quay sang phía Phong Thần còn đang làm trò hề dỗ hai đứa nhỏ thì cũng chột dạ mà nuốt mọit ngụm nước bọt.
Cả hai hành động ấy không thể qua mắt của 2 người con gái giống nhau như đúc kia cả hai đều bị nhéo tai la lên oai oái.
Sau đó 2 người còn để lại một lời đe doạ.
– Liệu hồn đất.
Sau đó thì cũng gia nhập vào đám phụ nữ mà mở một cái chợ lớn.
4 người Phi Long cùng nhau đi dạo trong rừng, 4 người kể lại cuộc sống hơn 1 năm qua.
Từ khi đó Hắc Long cùng Bạch Long chỉ đơn giản ngao du cùng Thu Hoa và Thu Nguyệt mà thôi Phi Long thì ỉ ôi về cái cuộc sống bị ngược đãi của mình trong khi Phong Thần chỉ gật đầu mà xác minh điều đó.
Bạch Long âm trầm nói.
– 2 người muốn sống như vậy cả đời sao?
Phi Long cười nói.
– Ờ. Dù sao ta cũng chẳng thể làm được cái gì nữa, bay nhảy cũng mệt rồi.
Hắc Long nhìn hắn gãi đầu nói.
– Trước khi đến đây thì bọn ta cũng muốn cùng ngươi ẩn cư nhưng mà thấy 2 ngươi ta sợ quá rồi.
Phong Thần cười đầy xấu xa nói.
– Giờ đã 4 người rồi, các ngươi đã không thể chạy đi đâu nữa cả.
Phi Long gật đầu bổ sung thêm.
– Chuẩn bị tinh thần đi lát nữa ra hồ bắt cá. À mà không được sử dụng năng lực gì cả ta rất vất vả mới nuoii được đấy.
Bạch Long và Hắc Long mòim méo xệch, 2 tên từ nhỏ đã phải làm mấy việc này bao giờ đâu.
Phi Long dẫn bọn họ đến bên bờ hồ sau đó lấy cần ra câu, cần câu của hắn thì không lưỡi không mồi thế nhưng dáng vẻ của hắn rất tập trung đấy.
Hắc Long và Bạch Long ngạc nhiên định mở mồm nói gì Phi Long liền nói.
– Xuỵt, cá chạy hết bây giờ.
Phong Thần cũng lấy cần câu của mình ra hắn còn chất chơi hơn khi chỉ có mỗi cần còn không có cả đến dây câu.
Bạch Long thấy 2 tên như vậy thì mỉm cười ngồi xuống làm động tác như đang cầm cần câu trong khi tay hắn chẳng cầm cái gì thỉnh thoảng hắn còn làm động tác giật giật.
Hắc Long thấy 3 tên kia như thế thì vò đầu bứt tai sau đó hắn nằm ra đất mà ngủ mặc kệ mấy tên kia.
Một ngày mùa hè tại năm thứ 5 Bạch Hổ Lịch.
Phượng Diễm cùng Phượng Tường hạ sinh được 1 hoàng tử và 1 công chúa.
Hoàng tử được đặt tên là Phi Lôi còn công chúa được đặt tên là Phi Vân.
Bất Lực cực kì vui vẻ trước pha double kill này.
5 năm nay đây có lẽ là lần hiếm hoi mà hắn vui vẻ như thế.
Lúc nào trong đầu thì hắn cũng nhớ Phi Long, dù đã nhiều lần đi tìm nhưng đều vô vọng.
Tuy hắn không hoàn toàn ủng hộ cách làm trước đây của Phi Long nhưng hắn cũng không hoàn toàn ủng hộ cách làm của cha mình.
Nói chung hắn ở giữa nên lúc nào cũng buồn rầu.
Để tránh suy nghĩ nhiều hắn tập trung phát triển đất nưowsc theo ngững gì Phi Long đã để lại.
Ngoài ra hắn còn phát triển Phật giáo xây dựng chùa chiền ở nhiều nơi.
Dưới sự trị vì của hắn thì Nam Việt Quốc phát triển rất yên ổn và hoà bình.
Trong ngày vui đó thì Phi Hổ và Phượng Hoa vẫn hiện lên một thoáng mất mát một chút buồn bực.
Trong bữa tiệc Phi Hổ đã rời đi rất sớm hắn lặng lẽ rời Thăng Long Thành mà đi đến nơi ở của Phi Long.
Tầm 7h tối hắn thấy Phi Long ăn mặc chỉnh tề đang dạy học cho Phi Hành, Phong Tuyết và Phong Băng.
– 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10.
3 tiếng nói non nớt vang lên, Phi Long hài lòng nói.
– Tốt, đọc lại 1 lần nữa.
– 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10.
Phi Long giơ hai tay lên đập với từng đứa trẻ rồi nói.
– Các con đi chơi đi, nhớ ngủ sớm đấy.
Một thằng nhóc 5 tuổi đi lên kéo chân hắn rồi nói.
– Cha, con thấy lạ quá. Cha xem này.
Gào.
Sau lưng Phi Hành hiện lên hư ảnh một con Bạch Hổ hết sức mơ hồ.
Phi Long thấy vậy vỗ đầu con trai mình rồi nói.
– Không sao đâu con, đợi mấy tháng nữa cha dạy cho con kiểm soát nó.
– Dạ, con đi sang chơi với 13 em bé đây.
– Ừ, phải ngủ sớm đấy.
– Dạ.
Bên ngoài Phi Hổ thấy cháu mình như vậy cũng thất thần không thôi.
Vô Ảnh vỗ vai hắn rồi nói.
– Ngài định khi nào mới vào?
Phi Hổ lắc đầu buồn bã nói.
– Ta không có mặt mũi gặp nó.
Vô Ảnh âm trầm nói.
– Dù sao ngài cũng là cha ngài ấy.
Phi Hỏi cười khổ.
– Lúc đó ngươi không thấy vẻ mặt quyết tâm của nó khi đã loại bỏ toàn bộ sức mạnh ra khỏi cơ thể mình nên không biết. Nó khi ấy đã không còn coi chúng ta là cha mẹ nữa rồi. Ta lấy tư cách gì để gặp nó đây?
Một tiếng nói già nua vang lên.
– Ngươi có thể gặp nó rồi thu thuế, môi trường chẳng hạn.
Phi Hổ ánh mắt buồn bã rồi nói.
– Băng Lão ngài chê cười rồi. Ta đi đây tạm biệt ngài.
Rồi trong đêm hai bóng người lặng lẽ mà rời đi, Băng Lão nhấp 1 ngụm rượu rồi lắc đầu.
Một ngày ở năm thứ 7.
4 người Phi Long đang dạy cho 3 đứa nhỏ sử dụng năng lực của mình.
Đúng là hổ phụ sinh hổ tử, 3 đứa nhỏ cực kì thông minh đặc biệt là Phi Hành sau 2 năm lúc này nó đã có thể đóng băng được 1 chậu nước rồi.
Phong Tuyết và Phong Băng cũng không hề kém cạnh sau 2 năm cũng đax có thể sử dụng sơ sơ phong nguyên tố trong kiếm pháp của mình rồi.
Phong Thần hướng 2 đứa đi theo con đường của Phong Linh là hỗ trợ chủ yếu là tăng phúc cho người khác.
Còn lại 11 bà mẹ thì phân chia ra quản lí lớp mẫu giáo với 13 đứa, trong đó Phi Long có 8 đứa, Phong Thần có 1 đứa và 2 cặp song sinh của Bạch Long và Hắc Long.
Đặc biệt là 2 cặp song sinh của Hắc Long và Bạch Long giống nhau như đúc mà còn đẻ cùng ngày luôn.
Hiện tại chúng đã gần 3 tuổi rồi đang được mấy bà mẹ gắt gao mà săn sóc còn giao cho mấy ông bố quản lí 3 đứa nhỏ kia.
Thuỳ Dung nhẹ nhàng quát.
– Nào nào các con không được lộn xộn, bắt đầu điểm danh.
-1. Phi Trung.
-2. Phi Hiếu.
-3. Tiểu Bạch Long.
-4. Tiểu Hắc Long.
– 5. Bạch Tiểu Long.
-6. Hắc Bạch Long.
– 7. Phong Phú Sĩ.
– 8. Phi Nhân.
– 9. Phi Lễ.
– 10. Phi Nghĩa.
– 11. Phi Trí.
– 12. Phi Tín.
– 13. Phi Đức.
Toàn bộ lứa này đều là con trai hết, 13 thằng nhóc kháu khỉnh bụ bẫm đang xếp thành 1 hàng thẳng tắp tay giơ lên giống như kiểu chào trong quân đội.
Thuỳ Dung thấy vậy thì hiền hậu nói.
– Các đồng chí mau đi tắm cho tôi sau đó chúng ta đi ăn cơm. Bước đều 1 2 1 2.
Nhìn đám trẻ như mấy con vịt bầu chạy qua 4 người Phi Long không nhịn nổi cười, Phi Long rất vui với cái đám trẻ này.
-Phi Hành lại cha bảo.
– Dạ.
Xù xào xì xào.
– Dạ con đi liền, Phong Băng Phong Tuyết đi cùng với anh.
3 người quay sang Phi Long hỏi.
– Bảo nó làm gì đấy?
– Bí mật. Đi câu cá thôi.
Hắc Long lắc đầu nói.
– Ta chán ngấy rồi ta đi vào rừng kiếm chút thịt.
– Ờ thong thả.
Trong phòng tắm đám trẻ đang đùa nghịch trong nước la toáng lên.
– Mẹ mẹ ơi có con mèo to quá.
– Mèo cắn con huhu.
– Mẹ ơi cứu con con mèo đuổi con.
Hắc Hổ lao vào khi thấy cái con mèo mà đám trẻ nói thì tức giận xách cổ nó ra ngoài rồi vỗ vào mông nó mấy cái.
Mấy người khác cũng nhao nhao chạy đến
– Huhu là cha bảo con làm cha nói hoá hình 1 chút chơi với các em các em sẽ rất vui.
– Phi Longgggggg
Hắc Hổ gầm lên Phi Long gẩy gẩy lỗ tai nói.
– Hét to quá cá chạy hết trơn rồi.
Bạch Long cười tươi vỗ vai hắn rồi nói.
– Ngươi càng ngày càng thích ăn đòn thì phải.
Phi Long xoa đầu nói.
– Tất cả đều có ẩn dụ trong đó. Thứ nhất ta muốn dạy cho Phi Hành biết trước khi biết rõ hậu quả thì đừng mù quáng tin người khác bất kể là ai. Thứ 2 ta muốn mấy đứa nhóc kia có được tính can đảm. Thứ 3 là hôm nay ta mệt nên không dám lại gần mấy cô vợ của mình.
Phong Thần lắc đầu không biết nói gì, Bạch Long vỗ vai hắn nói.
– Người anh em cũng do ngươi quá tham lam đấy mà.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.