Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 48 Lười không muốn đặt tên – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 48 Lười không muốn đặt tên

Hết dịch rồi trở lại công việc thôi.
—————
Những tia nắng cuối ngày lấp ló sau những rặng cây, cảnh vật hoàng hôn thật là đẹp.
Trên con đường mòn trong rừng Phi Long trong dáng vẻ Bạch Hổ đang lầm lũi mà bước đi.
Trên lưng hắn 7 cô vợ xinh đẹp đang cuộn tròn trên cái tấm lưng mềm mại của hắn giống như 7 chú mèo con vậy.
Cả ngày trời ngoài ăn rồi chịch ra thì họ chẳng làm cái quái gì khác cả.
Phi Long muốn cùng các nàng nghỉ ngơi 3-4 ngày gì đó nhưng đã bị các nàng cản lại bởi vì đế chế mới thiết lập cho nên khônb muốn hắn vì các nàng mà xao nhãng vậy nên sau một ngày bắt bướm hái hoa Phi Long cũng đành phải kết thúc chuyến nghỉ ngơi này.
Thăng Long Thành.
Phi Long đang cùng Vô Ảnh và Tư Mã Lượng nghị sự trong lâu đài của hắn.
Phi Long cảm thấy rất vui vẻ khi mà bên cạnh hắn có đến 2 cái bộ óc thiên tài như thế.
Tất cả mọi vấn đề hắn chỉ cần đưa ra thì 2 người đó đều có thể bổ sung tạo thành một kế hoạch hoàn hảo nhất.
Hôm nay hắn đưa ra kế hoạch cải tổ bộ máy chính quyền một cách cụ thể nhất.
Ngoài ra thì còn phải cải tổ lại quân đội cũng như kiến thiết lại đế chế của mình.
Một vấn đề khác hắn cần đối mặt đó là Đội quân gần 50 vạn của Thần Long giáo đang tới đây và những mầm mống vẫn còn đang hiện hữu trong đế chế vẫn đang thành lập này.
Những chính sách của hắn mặc dù có lợi cho phần lớn người dân nhưng lại động chạm rất lớn đến các thế lực trước đây.
Tư Mã Lượng nhíu mày nói.
– Đại Đế ta nghĩ cần trực tiếp diệt trừ bọn chúng, không phải bọn chúng manh nha làm loạn sao? Vậy chúng ta sẽ cho bọn chúng cơ hội.
Phi Long gật đầu nói.
– Giao việc này cho Tể Tướng, ta không muốn cùng lúc phải đối mặt với cả thù trong giặc ngoài. Quốc Sư bên phía Giáo Hoàng Điện tình hình thế nào rồi?
Vô Ảnh đáp.
– Bên đó chiến sự vẫn rất giằng co, tuy vậy thì phía Tây Bắc lại cực kì thuận lợi. Trong một tháng đã chiếm được gần 1000km.
Phi Long hài lòng nói.
– Tốt. Quân Sư ngài dẫn 5 vạn quân tây tiến phân tán lực lượng của Thần Long giáo bên đó. 50 vạn đại quân kia giao cho ta.
Ba người sau khi hội đàm xong thì Vô Ảnh và Tư Mã Lượng trực tiếp rời đi.
Phi Long hai mắt trở nên âm lãnh chống cằm mà suy tư.
Tháng 2 ngày 20 Bạch Hổ Lịch.
Đại quân 5 vạn người gồm 2,5 vạn Thanh Long quân và 2,5 vạn Phượng Hoàng quân dưới sự chỉ huy của Vô Ảnh hướng phía Tây mà đi.
Cùng thời gian đó Tư Mã Lượng dẫn 2 vạn Huyền Vũ quân trực tiếp đi nhổ sạch những thế lực còn đang âm thầm chống đối trong toàn bộ Nam Việt Quốc.
Lúc này trong tay của Phi Long chỉ còn khoảng gần 10 vạn quân trong đó có 6 vạn của Bạch Hổ Quân còn lại là một binh đoàn mới do hắn thành lập đặt tên là quân đoàn số 1 dưới sự chỉ huy của Bất Lực.
Phi Long chỉ huy 6 vạn Bạch Hổ quân dựng công sự tại bờ sông Hồng Hà còn lại giao Bất Lực 4 vạn quân hướng ra cửa biển để tránh bị hải quân của Thần Long giáo tập kích.
Tháng 2 ngày 28 Bạch Hổ Lịch.
40 vạn đại quân do trưởng lão Hứa Xong Bùng chỉ huy đã tiếp cận bờ Bắc của sông Hồng Hà hắn cho thuộc hạ hạ trại chuẩn bị đóng thuyền mà vượt sông.
10 vạn quân do Ô Ma Gót trưởng lão vòng qua biển ý đồ đổ bộ rồi từ phía đông đánh tới.
Hai cánh quân hùng mạnh muốn từ hai hướng mà vây lấy thành Thăng Long rồi từ đó trực tiếp Nam Tiến.
Phi Long thân trong bộ giáp bạc đang song hành cùng Phong Thần và Vô Danh trên bầu trời hướng tầm mắt về khoảng 5km hướng bờ bắc của sông Hồng Hà.
Hắn hướng Phong Thần âm trầm hỏi.
– Đã gia cố xong đê bao quanh Thăng Long Thành chưa?
Phong Thần gật đầu, hắn hướng Vô Danh nói.
– Tình hình giao cho ngươi đến đâu rồi?
Vô Danh tỉnh queo nói.
– Đã xong.
Phi Long hài lòng nói.
– Tốt. Mong chúng nhanh đóng thuyền một chút.
Ba người bay xuống hướng công sự bên dưới 8 cái máy bắn đá siêu to khổng lồ đã được gia cố chắc chắn, bên cạnh đó là mấy chục cái máy bắn tên có cánh cung lên đến 20 m cũng đã được lắp đặt hoàn thiện.
100 cái chòi cũng được xây dựng dọc bờ sông nhất cử nhất động của Thần Long giáo đều bị thấy rõ ràng.
Nhìn mọi thứ đều hoàn thiện Phi Long hài lòng gật đầu hắn hướng La Sát hỏi.
– La Sát Đế Hậu, Nữ gia quân chuẩn bị thế nào rồi?
La Sát trong bộ giáp màu tím nói.
– Toàn bộ đều xong.
Ngày 5 tháng 3 Bạch Hổ Lịch.
10 vạn quân theo đường biển do Ô Ma Gót chỉ huy gồm 100 chiến thuyền đã cách bờ biển chừng 10km.
Chúng lúc này phải đối mặt là 4 vạn quân do Thân Vương Hoàng Phi Vũ chỉ huy đó là chức danh mà Phi Long đã phong cho hắn.
Quân Đoàn số 1 này cũng hoàn toàn được hắn chỉ huy về số lượng thì nó chỉ kém Bạch Hổ quân mà thôi.
Lúc này Bất Lực đang bay lên cao cùng Hoàng Cát và Phượng Tường, thấy 100 chiến thuyền to lớn đang lầm lũi mà tiến lên hắn nói.
– Trung Tướng Hoàng Cát quà chuẩn bị đến đâu rồi?
Hoàng Cát tươi cười nói.
– Món quà siêu to khổng lồ đax được chuẩn bị, Tiểu đoàn 1 và 2 đã vào vị trí.
Bất Lực cười đầy ranh ma nói.
– Thiện style hi vọng các thí chủ thích món quà của Bần Tăng.
Phượng Tường thấy hắn như thế gõ mạnh vào cái mũ giáp của hắn nói.
– Bỏ ngay kiểu đấy đi, nhìn mặt chàng thật đáng ghét.
Bất Lực trừng mắt nhìn nàng nói.
– Hoàng Cát trung tướng mau đem Phượng Tường trung tướng đi thi hành quân pháp, dám mạo phạm bổn tướng à?
Hoàng Cát mỉm cười rồi biến mất từ lúc nào.
Phượng Tường hung hăng nói.
– Làm đại soái thì oai rồi để xem ta làm sao trị chàng.
Bất Lực la oai oái.
– Có gì để đến đêm ai mà thấy thì mất hết hình tượng của ta.
Phượng Tường xách tai hắn rồi nói.
– Hừ tạm tha.
Ngày 6 tháng 3 Bạch Hổ Lịch.
10 vạn đại quân do Ô Ma Gót chỉ huy chuẩn bị đổ bộ vào cửa sông Hồng Hà, nơi đó được gọi cửa biển Vân Thành.
Ô Ma Gót cùng phó tướng Toa Tàu và quân sư Viên Bi Nhỏ đứng trên một con tàu to lớn.
Phía sau là hơn 100 chiến thuyền khác đang lầm lũi tiến lên.
Ô Ma Gót nhìn bãi biển trải dài đầy cát rồi nói.
– Tất cả đổ bộ.
Bất Lực trong bộ giáp đỏ rực trên tay là một thanh kiếm trong suốt soáng loáng giơ tay lên phía trước phát lệnh tấn công.
3 vạn người đồng loạt xông lên dẫn đầu bởi Bất Lực tách ra làm 3 hướng nhắm vào đại quân của Thần Long giáo đang đổ bộ mà tấn công.
Vèo vèo vèo.
Làn mưa tên che kín cả bầu trời hướng đám người Thần Long giáo mà bay tới.
Ô Ma Gót khinh bỉ mà nói.
– Trò trẻ con.
Hắn cùng vài chục người khác bay lên hướng đám tên đang bay xuống mà phá huỷ.
Từng đợt tên bị hắn gạt bỏ rơi xuống tựa như lá vàng mùa thu thế nhưng vẫn không thể hết được.
Bên dưới rất nhiều thuộc hạ đã bị trúng tên ngã lăn ra lúc này chừng 1 nửa đội quân đã đổ bộ thành công.
Bọn chúng dựng khiên rồi ào ạt tiến lên, tên cắm vào đó dày như nhím.
Cung thủ của bọn chúng cũng bắn trả rất rát tuy nhiên do người của Bất Lực phân tán nên thương tổn không đáng kể.
Bất Lực thấy thế phất tay mà lui binh nhưng cũng không quên vừa rút vừa quay lại bắn hàng loạt tên.
Sau nửa giờ thì 10 vạn quân của Thần Long giáo cucng hoàn tất việc đổ bộ thiệt hại của chúng ước tính chừng vài ngàn tên không thấm tháp lắm so với đội quân khổng lồ kia.
Ô Ma Gót chỉnh trang lại quân đội sau đó chia quân thành 2 mũi.
Một mũi quân theo đường bộ tiến đánh còn lại 2 vạn quân đi cùng thuyền ngượv dòng sông Hồng Hà mà tiến lên để cùng đại quân của mình tụ họp trợ giúp việc qua sông.
Hắn trực tiếp dẫn theo 8 vạn bộ binh truy kích đám người của Bất Lực.
Nhìn đại quân đang đuổi phía sau Bất Lực mỉm cười nói.
– Đến lúc tặng chúng chút quà rồi.
Đoàng Đoàng Đoàng.
Sau lưng hắn từng tiếng nổ thật lớn vang lên,bụi đất mịt mù khắp trời.
Bất Lực cười nhếch mép đây là quà mà hắn muốn nói tới, quà này là Phi Long đã bảo hắn chôn xuống đất, tổng cộng có 80 quả.
Tất cả đều là những khối thuốc nổ, lần đầu khi mà Phi Long biểu diễn cho hắn xem thì hắn đã rất sợ hãi đấy.
Sức phá hoại của nó thì không phải bàn cãi một khối có thể tạo ra một cái hố sâu đến 15m đường kính chừng 20 m chứ chẳng chơi.
Về sức phá huỷ thì sức người so với nó chẳng bõ bèn gì.
Phi Long cười tươi mà nói với hắn.
“ Đây chưa là gì cả, đợi mấy năm nữa a sẽ trình làng một loại khác khủng bố hơn nhiều.”
Sau đó hắn nói với Bất Lực.
“ Giờ trước tiên em tìm người đào một cái hố cách mặt đất 50 cm, sau đó thì đặt nó xuống, đốt sợi dây này, 1 m cháy trong 5p, căn chỉnh đường bọn chúng đi rồi, bùm tan xác khà khà.”
80 khối thuốc nổ cùng lúc phát nổ, binh đoàn của Thần Long giáo thiệt hại tương đối lớn khoảng 2 phần trực tiếp bị vụ nổ thổi tung, phần lớn khiên chắn đã bị phá huỷ trong cuộc chiến đó.
Đám người còn lại hoảng loạn không dám tiến lên nữa, lúc này dàn chắn đã mất nếu tiến lên thì sẽ bị tên bắn đến chết mất.
Ô Ma Gót chật vật mới ổn định lại được thân hình, thiệt hại này quá khủng bố rồi.
Hắn lúc này vẫn không thể hiểu những vụ nổ kia xuất hiện như thế nào.
Khi nãy hắn đã đi qua mà không phát hiện bất cứ dấu hiệu sống nào cả.
Nhưng hắn không có thời gian mà suy nghĩ nhìn người của mình còn đang hoatn loạn hắn đành phải phát lệnh lui binh.
Lúc này nếu tiến lên thì không biết sự việc như thế còn có xảy ra không.
Nếu Phi Long ở đây hắn sẽ cười ỉa, thế giới này quá sức lạc hậu rồi nếu là ở Trái Đất thì chỉ cần vác một sư đoàn tăng thiết giáp cũng đủ nghiền nát hành tinh này rồi.
Các người có mạnh thì làm sao? Bay nhảy sử dụng các loại sức mạnh thì làm sao? 1 vs 1 có thể ăn đứt 1 cái xe tăng đấy nhưng khi vào chiến tranh thì 1000 cường giả đừng mơ phá hoại bằng 1000 xe tăng.
Tuy hiện tại thì xe tăng súng máy hắn không làm ra ngay được nhưng mấy khối thuốc nổ cũng không to tát gì, cái này thì kiếp trước Phi Long vẫn dùng nó để mưu sinh đấy( Đố biết Phi Long kiếp trước làm cái gì!)
Trở lại với cuộc chiến.
Ô Ma Gót đành phải kéo quân trở lại thuyền chiến của mình không dám tiếp tục dùng đường bộ mà đánh nữa.
Hắn có mạnh thì sao 3 vạn người đứng xếp hàng cho hắn giết thì hắn cũng hết hơi rồi.
10 vạn lúc đầu giờ chỉ còn 8 vạn mà thoii hắn lệnh cho tất cả lên thuyền ngược dòng sông Hồng Hà tiến lên.
Bất Lực hướng đám người của mình phất tay bẻ lái sang hướng khác.
Ngày 7 tháng 3 Bạch Hổ Lịch.
100 chiến thuyền chở theo 8 vạn quân của Thần Long giáo lầm lũi từ cửa biển Vân Thành mà kéo vào.
Đến khi tiến được 5km vào phía trong thì đoàn thuyền bị vài thuyền nhỏ lao ra ngăn cản tấn công.
Vài thuyền đó nhanh chóng mà bỏ chạy trước sức công kích của các chiến thuyền.
Ô Ma Gót thúc giục binh lính tăng tốc mà đuổi theo thế nhưng đám người đã phi xuống nước mà chạy mất.
Cả ngày hôm đó bọn chúng ì ạch tiến vào được 20km.
Ô Ma Gót ra lệnh cho quân lính nghỉ ngơi trên thuyền của mình.
Nửa đêm cảnh vật yên tĩnh đến cực điểm chỉ có tiếng kêu rả rích của côn trùng trăng sáng vằng vặc soi toả ra ánh sáng hiền hoà.
Hai bên bờ sông hàng loạt mũi tên sáng rực hướng phía đoàn thuyền neo động mà tiến tới.
Từ thượng nguồn hàng ngàn đốm sáng theo sông mà trôi đến.
Đừng đốm sáng lớn dần sau đó hiện rõ là những chiếc thuyền nhỏ chứa đầy chất dễ cháy.
Ô Ma Gót thấy thế liền hướng thuộc hạ ngăn chặn mưa tên đang từ 4 phía bắn đến còn mình thì trực tiếp hướng thượng nguồn phá huỷ những thuyền nhỏ đang lao đến kia.
Sau lưng vài gã khác cũng đang theo sau lưng hắn.
Trong tay Ô Ma Gót thuỷ nguyên tố cấp tốc được hình thành một làn nước mát phóng thẳng đến một chiến thuyền đang lao đến.
Ầm ầm.
Chiếc thuyền nhỏ trực tiếp bị phá nát.
Sau chừng hơn 1 phút hơn 100 chiếc thuyền nhỏ đều bị phá nát, Ô Ma Gót hài lòng quay đi tuy nhiên hắn bỗng ngửi thấy một mùi lạ.
Mùi này giống như là mùi dầu thắp, hắn hoảng sợ hét lên.
– Tất cả lùi thuyền ra ngoài biển.
Nhưng tất cả đã quá muộn màng, Bất Lực Tay cầm một chiếc cung đỏ rực một mũi tên lửa được hắn ngưng tụ hướng thẳng đoàn thuyền bắn tới.
Mũi tên bay đi với tốc độ khủng khiếp xung quanh nhiệt độ nóng rực khiến cho không khí vặn vẹo.
Xèo xèo.
Âm thanh tạo ra khi mũi tên đang không ngừng thiêu đốt không khí xung quanh.
Ô Ma Gót phản ứng cũng rất nhanh hướng mũi tên lao đến.
Thuỷ nguyên tố được hắn ngưng tụ vào hai tay với ý đồ dập tắt ngọn lửa ấy thế nhưng ngọn lửa này dường như không thể bị dập tắt vậy.
Bất Lực thấy vậy khinh thường mà nói.
– Ngọn Lửa Bất Diệt của ta mà cũng muốn dập sao? Nằm mơ.
Rồi hắn quay lại hướng toàn bộ quân đoàn đang ẩn nấp mà nói.
– Toàn bộ tấn công không để một tên nào thoát.
Vèo vèo vèo.
Một làn mưa tên mới được bay đến lửa ngập trời hướng về đoàn thuyền chiến.
Ô Ma Gót vẫn đang khổ sở với mũi tên của Bất Lực, hắn đành phải vận lực mà đem mũi tên đó đẩy lên trời.
Tuy nhiên đó là tất cả những gì mà hắn làm được những mũi tên khác vẫn miệt mài hướng đến.
Bùnggggg
Một khúc sông hoàn toàn trở thành biển lửa, chiến thuyền bị thiêu đốt bốc cháy bừng bừng.
Tiếng kêu la thảm thiết vang lên.
Bất Lực nhếch mép cười tháo ra bộ giáp đỏ rực mà lao tới, hắn hướng Ô Ma Gót mà mỉm cười.
– LẠi đây để bần tăng hoá kiếp cho ngươi.
Ô Ma Gót giận dữ nói.
– Thằng chó để bố giết mày.
Ô Ma Gót sao mà không cay cho nổi, 10 vạn quân mới đặt chân lên đất liền đã bị thổi bay 2 phần chưa kể bẫy rập cứ trùng điệp mà đến.
Tất cả đều là Phi Long tính kế cả rồi.
Một màn cháy nổ phong cách Mai Cồ Bâh này chỉ mới là khởi đầu thôi đấy.
3 km bên ngoài, Bất Lực cười đầy ngạo nghễ.
– À nghe nói mày là Ô Ma Ô Ba Ma đéo gì đấy, để bần tăng hoá kiếp cho ngươi. Sư Phụ thằng này cứng quá ra mặt giúp con.
Cốp.
Bất Giới từ hư không lao ra vỗ lên đầu của Bất Lực.
– Cút về thằng óc này để ta.
Bất Lực dựng ngón tay cái lên rồi nói.
– Ok sir Am cút.
Vèo.
Hắn mất tích chỉ còn lại Bất Giới và Ô Ma Gót đối đầu với nhau, Bất Giới xều xoà nói.
– Nghe bảo Ô Mai Gót mạnh lắm, nghe bảo Thuỷ nguyên tố mạnh lắm lại đây bố đá cho mày tỉnh ngộ ra.
Trong lúc đó Bất Lực trở lại ngắm nhìn chiến trường, trong lònv hắn Phật Pháp bỗng nổi lên.
8 vạn Thần Lonb giáo như mấy con lợn quay chạy đâu cũng không hết lửa rồi.
Thuyền cháy có thể nhảy xuốnb sông đấy nhưng ngay cả sông còn bốc lửa rừng rực thế kia thì chạy đi đâu?
—-
Định viết mà ur đau đầu vl.
Ngày mai viết tiếp 1 1/2 vậy

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.