Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 47 Thiết lập đế chế – Botruyen
  •  Avatar
  • 30 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 47 Thiết lập đế chế

Hắn nói xong thì từ tay phải mình một loạt tia sâng chói loà hướng thẳng về tường thành mà đánh tới.
Tốc độ các tia sánh nhanh khủng khiếp chỉ một cái chớp mắt đã phá một cái lỗ sâu trên tường thành kiên cố.
Rất nhanh chóng hơn 20 cái lỗ sâu hoắm có đường kính chừng 10cm đã được tạo thành, Phi Long từ bàn tay trái đẩy ra một quả cầu hướng về tường thành đó bay tới.
– Không ổn ngăn nó lại.
Tên trưởng lão hét lớn đám thủ hạ nhanh chóng bay ra ý đồ ngăn cản quả cầu kia.
Nhưng khi còn cách quả cầu chừng 30m thì cơ thể vọn chúng đã được chia ra làm 2 nửa, đầu và thân mỗi thứ ở một nơi.
Ầm.
Quả cầu va chạm vào tường thành, một mảng thành dài đến 20m bị phá huỷ khói bụi bay mịt mù.
Phi Long nhếch mép cười rồi rời đi, chứng kiến cảnh đó trong thành đã rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Hắn mạnh như thế ngay cả tường thành dày như thế cũng có thể phá nát, nếu như không nghe hân thì sao có thể sống đây.
Đêm qua chỉ một câu nói mà 1 vạn người đã chết lúc này hắn không phải đã mở ra cơ hội sống sót sao, chỉ cần giết một tên của Thần Long giáo thì có thể cứu sống 5 người rồi.
Không biết ai là kẻ cầm đầu nhưng rất nhiều người baqst đầu tấn công người của Thần Long giáo.
Không chỉ như thế mà bọn họ sau khi giết người xong còn chém giết lẫn nhau tranh đoạt nữa.
Cả toà thành chỉ phút chốc đã chìm trong hỗn loạn.
Khi những con người khao khát cầu sinh thì bọn họ thật sự điên cuồng đến không ngừng.
Trở lại doanh trại Phi Long ra lệnh tổng tấn công tuy nhiên lại bỏ ngỏ hướng Bắc không cho quân lính canh giữ nữa.
Gần 10 vạn quân của hắn từ 3 phía cổng thành điên cuồng mà phá cổng rồi vào thành.
Lúc này thì đám người Thần Long giáo chẳng còn đâu hơi sức mà phòng ngự bọn chúng đang bị người trong thành thảm sát là đằng khác nữa.
Tên trưởng lão hạ lệnh cho toàn bộ đám Thần Long giáo hướng phía Bắc chạy đi.
Phi Long cũng không cho quân đuổi theo mà dùng binh lực trấn áp lại đám người đang điêm cuồng trong thành kia.
Hắn ra lệnh cho quân lính không được ra tay cướp bóc hãm hiếp và giết người trong thành.
Sau chừng nửa ngày thì Bạch Hổ quân đã kiểm soát được Hoa Hạ Thành.
Trong mấy ngày ngắn ngủi thì Hoa Hạ thành đã đổi chủ.
Sáng ngày hôm sau thì Phi Long chọn một khu đất ở trung tâm của Hoa Hạ thành rồi san phẳng và đặt lâu đài của hắn ở đó tiếp đến hắn chính thức tuyên bố thành lập Nam Việt Quốc rồi tự xưng là Nam Việt Đại Đế.
Hắn cũng đổi tên Hoa Hạ Thành là Bách Biệt Thành.
Nam Việt quốc bao gồm toàn bộ đất của những nơi hắn chiếm được của Thần Long giáo và cả lãnh địa của Phượng Hoàng tộc.
Phượng Diễm trước đó cũng đã uỷ thác toàn bộ quân đội cho hắn phân phó, khi ấy nàng cũng bị rất nhiều nghi vấn nhưng dần dần họ đã hài lòng khi thấy cách Phi Long làm việc.
Hắn sau đó đã ban hành hàng loạt chính sách đặc biệt áp dụng luật pháp vào trong thành.
Sau đó hắn tung ra một loại lịch mới giống như dương lịch, bắt đầu tính từ ngày hắn lên ngôi là ngày mở đầu gọi bộ lịch đó là Bạch Hổ Lịch.
Ngoài ra thì hắn cũng phát triển giáo dục rồi mang theo chữ cái Tiếng Việt và mang vào giảng dạy, hắn muốn trong tương lai khoảng 2 năm thì người dân đều có thể đọc và viết.
Hắn còn cho phép tự do buôn bán và trao đổi hàng hoá tuy nhiên mọi người đều phải đóng thuế hàng năm vì vừa chiến tranh nên hắn miễn thuế 2 năm để mọi người có thể phát triển lại.
Đám dân thường tỏ ra vô cùng hợp tác với họ thì dù sao Nam Việt Đại Đế cũng được Thần Ling giáo cũng được chỉ cần không có động chạm bát cơm của họ là được.
Không chỉ thế rất nhiều người còn tham gia quân đội của hắn nữa do chế độ lương thưởng rất hấp dẫn.
Ngày 15 Bạch Hổ Lịch.
Trong toà lâu đài của mình, Phi Long đang cùng đám người thân cận bàn bạc kế sách.
Hoa Hạ thành thì sau nửa tháng đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của họ, pháp luật cũng được áo dụng khá tốt tuy ban đầu còn hơi vấp một chút.
Phi Long hướng đám người rồi nói.
– Lúc này Hoa Hạ thành đã khá yên ổn ta sẽ để Bạch Long Trung tướng cùng 1 vạn quân ở lại trấn giữ. Còn lại tiếp tục theo ta Bắc Phạt. Chỉnh đốn quân ngũ ngày mai lên đường.
– Rõ.
Ngày 16 Bạch Hổ Lịch.
10 vạn quân chia ra làm 4 binh đoàn uy nghiêm hướng ra ngoài cổng thành phía Bắc.
Bạch Hổ Quân do Phi Long trực tiếp chỉ huy có 4 vạn người, phó tướng cho hắn là Phong Thần và Vô Danh.
Thanh Long quân có 2 vạn người do Hắc Long chỉ huy.
Phượng Hoàng có 2 vạn người thì do Phượng Diễm chỉ huy.
Quy Vũ có 2 vạn người do Quy Đầu chỉ huy.
Mỗi quân đoàn đều chia ra 3 loại kị binh, bộ binh hạng nặnmg trang bị các loại khiên chắn dày dặn và bộ binh hạng nhẹ. Ngoài ra thì bọn họ còn có một tiểu đoàn có 10 chiếc máy bắn đá to lớn.
Phi Long cũng đặt tên gọi cho quân đội của mình như trong thế giới cũ.
Cứ một Tiểu Đoàn có 1000 người điều hành bởi 1 Đại Tá.
Một Sư đoàn thì điều hành bởi một Thiếu Tướng với 5000 người.
Một Trung Đoàn thì được điều hành bởi 1 Trung tướng với 1 vạn người.
Đây là bố cục ban đầu sau này hắn sẽ sửa sang lại.
Còn Binh sĩ thì ban đầu đều là binh sĩ phổ thông trong chiến đấu dựa vào chiến công mà sẽ được thăng chức.
Làm như vậy thì chỉ cần cố gắng thì bọn họ chắc chắn sẽ có được nhiều lợi ích mà thôi.
Nói về mục đích của Phi Long lần này, hắn đang hướng đến Thăng Thành một toà thành lớn ở phía Nam này là trung tâm kinh tế của vùng đồng bằng sông Hồng Hà.
Nơi đó địa hình bằng phẳng thuận tiện giao thương do có cả đường bộ và đường thuỷ.
Thăng thành là một trong 3 khu vực kinh tế rất quan trọng mang lại một nguồn lợi kinh tế rất lớn cho Thần Long giáo đấy cho nên nơi này thì tập trung rất nhiều người của Thần Long giáo không chỉ về số lượng mà còn cả chất lượng nữa.
5 vạn quân ở đây có thể ăn đứt 6 vạn quân tại Bách Việt Thành đấy, chất lượng của nó chỉ kém so với tiền tuyến mà thôi.
Phi Long đang ngồi trên xe ngựa của mình lim dim hai mắt bỗng nghe thấy có tiếng báo cáo.
– Đại Đế phía trước có 1 tên đang ngồi trên xe lăn muốn gặp ngài.
Phi Long nhíu mày rồi bảo thuộc hạ mang tên đó tới.
Lát sau thì một tên có khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt được mang tới, phía dưới hai chân hắn đã không còn một bên tay cũng mất đi chỉ còn lại một cánh tay điều khiển xe lăn mà thôi.
Hắn nhìn Phi Long rồi nói.
– Đại Đế ta đã ngài ở đây thật lâu đấy, ta cod thể gia nhập quân đội của ngài không? Ta tên là Tứ Mã Nan Truy.
Phi Long lắc đầu nói.
– Bất kể ai đều có thể, tuy nhiên ngươi với bộ dáng này làm sao có thể ra trận mà giết địch?
Tứ Mã Nan Truy mỉm cười hắn nói.
– Ta không chiến đấu bằng tay chân, ta chiến đấu bằng cái này.
Hắn chỉ vào đầu mình Phi Long nhíu mày rồi nói.
– Vậy thể hiện xem chỗ đó có gì đặc biệt?
Tứ Mã Nan Truy âm trầm nói.
– Ta có bộ dáng như thế này là vì 10 ngày trước đã nói 1 câu trước Long Khiêm Địa rằng mục đích của các người không phải là hướng Tây hướng Nam mà là hướng Tây Bắc đấy. Ta nói đúng chứ?
Phi Long nghe thế sửng sốt nhưng rất nhanh bình tĩnh lại. Tứ Mã Nan Truy nói tiếp.
– Ta đoán mục đích của ngài chỉ đơn giản là cầm chân để phân tán bọn chúng rồi tấn công từ thượng nguồn sông Tử Hà vào bình nguyên ở phía Bắc vì địa thế nơi đó bằng phẳng và dưex tấn công chứ không phải là vùng phía Nam nhiều sông ngòi kênh rạch này.
Phi Lo g lại gật đầu hắn nói tiếp.
– Sau đó chắc chắn các ngài sẽ không công phá vào Sài Thành mà sẽ vòng ra sau tấn công vào Quân Đoàn phía Tây. Rồi 2 cánh quân sẽ áp sát Sài Thành từ 3 phía.
Phi Long vỗ tay nói.
– Rất thông minh. Ta không cần biết lí do ngươi muốn gia nhập nhưng từ nay đi theo cố vấn cho ta chỉ nghe lênnh duy nhất 1 mình ta.
Tứ Mã Nan Truy đưa tay lên ngực cúi đầu nói.
– Tuân lệnh ngài, Đại Đế. Tuy thế ta có 1 yêu cầu đó là muốn tự tay giết Long Khiêm Địa.
Phi Long gật đầu rồi nói.
– Ta muốn nghe ngươi nói làm sao để có thể chiếm được Thăng Thành mà không gây thương vong quá lớn?
– Ta có một loại độc gia truyền gọi là En Cô Vít Loại độc này tuy không gây chết người nhưng khiến cho người bị bệnh suy yếu. Đặc biệt tốc độ lây lan của nó rất khủng khiếp tuy nhiên loại độc này chỉ có thể dùng 1 lần duy nhất vì cách chế tạo đã bị thất truyền ta chỉ còn duy nhất 1 liều mà thôi.
Phi Long hài lòng nói.
– Được việc hạ độc thì cứ để ta lo.
Ngày 20 Bạch Hộ Lịch.
8 vạn quân của Phi Long đóng bên ngoài Thăng Thành 30 km, Tứ Mã Nan Truy xuất hiên làm hắn phải thay đổi kế hoạch của mình.
Vốn hắn chỉ muóin dây dưa cầm chân đám người của Thần Long giáo mà thôi tuy nhiên có cơ hội chiếm Thăng thành thì hắn sẽ không bỏ qua.
Thăng Thành thì địa hình cũng rất khó công phá tại vì xung quanh nó là sông Hồng Hà rất lớn muốn vượt sông cũng không đơn giản chút nào.
Trong đêm Vô Danh được Phi Long cử đi mang loại độc này vào thành, như lời của Tứ Mã Nan Truy thì lọ thuốc đó có thể hạ độc 1 lần 100 người chỉ cần ném nó vào đám đông là được.
Vô Danh sau khi suy tính thì hướng đến một khu chợ buôn bán đồ sống rồi thả loại độc đó ra sau đó hắn nhanh chóng mà biếm mất.
Ngày thứ 25 Bạch Hổ Lịch.
Thăng Thành chìm trong hõin loạn, một bệnh dịch xuất hiện và lan truyền với một tốc độ khủng khiếp.
Hàng ngày đều có những người đang tung tăng trên đường rồi đột nhiên ngã xuống mà hôn mê.
Bắt đầu từ 3 ngày trước đến hôm nay thì không thể kê khai hết số người mắc nữa rồi.
Đám người trong thành đều rất sợ hãi nhiều người đều muốn rời bỏ toà thành nhưng không được vì cả toà thành đã bị đóng chặt.
Trưởng lão của Thàn Long giáo ở đó Nguỵ Không đaz tuyên bố trước khi chữa khỏi bệnh này thì không cho phép ai ra ngoài cả.
Hắn lúc này rất đau đầu bởi vì tình huống của Bách Việt Thành, khi đang chấn chỉnh binh mã để chinh phạt đòi lại lãnh địa thì lại xảy ra chuyện dịch bệnh bùng phát.
Trong 3 ngày ngắn ngủi có gần một nửa dân số đã mắc bệnh mà ngay cả trong quân của hắn cũng đã xuất hiện trường hợp mắc bệnh lạ rồi.
Hắn đành phải cử người về thông báo cho Sài Thành sau đó ngận được lệnh phải phong toả Thăng Thành lại để giải quyết không để dịch bệnh lây lan sang nơi khác.
Toàn bộ các danh y đều đã bắt tay vào nghiên cứu nhưng vẫn không thể nào tìm ra căn nguyên và cách giải độc.
Không những thế ngay cả bọn họ cũng bị dính bệnh luôn.
Biểu hiện của nó chỉ đơn giản là ho khó thở sốt cao khi phát tác khiến cho người mắc suy yếu toàn thân vô lực.
Trong thành không ngừng vang lên tiếng oán thán người mắc bệnh mệt mỏi người chưa mắc thì lo sợ chưa biết mình sez mắc luac nào, gần 3 triệu dân tại đây sống trong sợ hãi toàn bộ các cửa hàng đóng cửa người dân cũng không dám ra đường.
Vô Danh thấy tình hình như vậy thì âm thầm trở về trong đêm.
Trong soái trướng hơn 20 người đang nghị sự.
Phi Long âm trầm nhìn Tứ Mã Nan Truy, so với tưởng tượng của hắn thì loại độc này còn lây lan khủng khiếp hơn nhiều.
– Cố Vấn loại độc này có trực tiếp giết người không vậy?
Tứ Mã Nan Truy lắc đầu nói.
– Không hề nó chỉ làm cho người ta mệt mỏi 1 tuần rồi sẽ tự động mất, Đại Đế hiện tại chúng ta cần vào thành phao tin rằng bệnh dịch này là do thượng đế trừng phạt vì ác nghiệt của Thần Long giáo và chỉ có đi theo sứ giả của ngài thì mới có thể thoát khỏi sau đó thì 3 ngày nữa ngài dẫn đại quân tiến vào. Hãy nhớ đại quân cần phải dùng vải che kín miệng mũi của mình lại nếu không cũng sẽ trúng độc đấy.
Phi Long nghe lời hắn rồi cử 10 người do Vô Danh dẫn đầu vào thành mà phao tin.
Hắn sau đó quyết định chỉ dẫn theo 1 vạn đại quân vào mà thôi để lại 7 vạn ở bên ngoài nếu không nhỡ toàn quân mắc bệnh thì hỏng bét.
Ngày 28 của Bạch Hổ Lịch.
1 vạn quân do Phi Long cầm đầu dùng thuyền vượt qua sông Hồng Hà, bên phía của Thần Long giáo không hề có chút ngăn cản nào.
Lúc này bọn họ đều đang bị loại độc kia hành hạ thì sức đâu mà chống trả nữa.
Phi Long hướng cửa thành rồi phá tung hắn chia người của mình ra làm nhiều ngả sau đó rêu rao.
– Sứ giả thượng đế đã tới, chỉ cần thành tâm xám hối nghe theo Sứ giả phân phó chỉ 7 ngày sẽ khỏi bệnh dịch.
5000 người đi khắp mọi ngóc ngách mà rêu rao còn lại 5000 người khác theo Phi Long đi tìm kiếm và tiêu diệt toàn bộ người của Thần Long giáo.
Lần này Phi Long không hề nương tay vì hắn biết chỉ cần nương tay khi bọn chúng hết độc thì 1 vạn người của hắn đã biến thành cá trong chậu khỏi chạy.
Toàn bộ tài sản của đám Thần Long giáo đều bị hắn tịch thu hết lúc này thì tiền bạc là thứ mà hắn rất cần.
3 ngày lùng sục vẫn không thể tìm thấy tên trưởng lão Nguỵ Không đâu hẳn là hắn đã trốn mất ròii.
Lúc này thì những người bị bệnh đầu tiên đã khỏi bệnh, Phi Long phân phó toàn quán giúp bọn họ sau đó càng nhiều người tin tưởng và nghe theo hắn hơn.
Phi Long như một vị thánh sống và được rất nhiều người tôn sùng.
14 ngày sau toàn thành đã khỏi bệnh, Phi Long hướng cho quân đội của mình tiến vào, dân chúng chào dfosn bọn họ như những người hùng vậy.
Phi Long tìm một vị trí thuận lợi đặt lâu đài của mình xuống rồi đổi tên Thăng Thành là Thăng Long Thành rồi chọn nó làm Kinh Đô của mình.
Hắn sau đó phong cho 7 cô vợ của mình thành Đế Hậu lần lượt là Hồ Điệp Đế Hậu, Phượng Hoàng Đế Hậu, Bạch Hồ Đế Hậu, La Sát Đế Hậu, Hồng Hoa Đế Hậu, Cúc Hoa Đế Hậu và Bạch Hoa Đế Hậu.
Hắn cũng bắt tay vào xây dựng bộ máy hành chính rồi phân chia các quan lại cai trị.
Phi Long là Đại Đế tối cao nhất nắm giữ mọi quyền lực.
Vô Ảnh thì trở thành Quốc Sư.
Tứ Mã Nan Truy được phong làm Tể Tướng.
Mọi người thì dựa vào chiến công đều được phong tước vị, đất đai, tiền bạc.
So với Bách Việt thì mọi thứ hắn làm tại Thăng Long Thành dễ dàng hơn nhiều.
Quân đội cũng được bổ sung thêm 5 vạn, tiền bạc cũng được quên góp rất nhiều tất cả điều này đều do En Cô Vít của Tứ Mã Nan Truy đem tới.
Phi Long cũng bắt tay xây trường học tại Thăng Long thành chủ yếu nhất vẫn là phổ biến chữ viết trước tiên hắn sau đó sẽ dạy thêm các môn tự nhiên khác nữa.
Nhìn cả Đại Lục vẫn như đang trong thời trung cổ này, Phi Long muốn đem toàn bộ tri thức tại thế giới trước đó mang tới nhưng hắn cũng cần thống nhất nơi này trước đã.
1 tháng 15 ngày Bạch Hổ Lịch.
Phi Long thức dậy trong lâu đài nguy nga của mình bên cạnh hắn là 7 cô vợ đầy xinh đẹp.
Đã lâu lắm rồi hôm qua hắn mới thoải mái mà vui vẻ cùng các nàng đấy, mấy tháng này hắn luôn phải bận bịu mà lo nát hết óc may mắn hân cũng đã thành công.
Chiếm được Thăng Long thành thì cho dù Thần Long giáo có mạnh đến đâu đi nữa muốn công phá cũng là một vấn đề lớn đấy.
Lúc này Phi Long đang giao cho Vô Ảnh cùng Tứ Mã Nan Truy xây dựng cho hắn một công xưởng để sản xuất vũ khí và tuyển thêm những người giỏi nhất đến để làm việc.
Đến lúc làm xong thì hắn có thể vác vài chục khẩu đại bác ra chiến trường mà nghiền nát đối thủ tuy nhiên muốn hoàn thành cũng cần 10 năm nữa.
Vươn vai một cái hắn bỏ hết những suy nghĩ trong đầu ngắm nhìn 7 bà vợ của mình rồi thở dài tự trách mình thời gian qua đã quá bỏ bê các nàng, hôm nay nhất định hắn phải chăm sóc cho các nàng thật tốt.
La Sát lười biếng mà mở mắt.
– Chàng dậy sớm thế?
Phi Long mỉm cười lắc đầu nói.
– Đế Hậu của ta đã 10h rồi đấy.
La Sát ôm hắn nũng nịu nói.
– Kệ đi lâu lắm rồi mới được ở gần chàng 1 ngày.
Phi Long ôm nàng vào lòng vuốt ve rồi nói.
– Hôm nay ta dành thời gian bên các nàng kệ hết thảy mọi chuyện.
Hắn sau đó đánh thức các nàng dậy bằng cái dùi cui thịt của mình sau khi đã vụt các nàng tới tấp.
Mấy người đều đau đớn hét lớn rồi thức dậy.
Sau khi mọi người cùng nhau thay đồ xong 8 người rời khỏi lâu đài, trên cửa có một tấm bảng ghi: Close.
Phi Long sau đó tìm gặp Bất Lực và Vô Ảnh giao phó công việc trong mấy ngày tới rồi 8 người cùng nhau phi thân biến mất.
Hắn đã có ý định sẽ nhanh chóng nhường ngôi cho Bất Lực nay đã được trở lại với tên gốc là Hoàng Phi Vũ sau đó hắn sẽ cùng mấy bà vợ của mìnb ngao du thiên hạ kệ mẹ sự đời nhưng ít nhất cũng cần 10 năm nữa khi cái công xưởng kia hoàn thành đã.
Bay chừng 2h đám người đi tới một bìa rừng bên cạnnh một dòng suối trong vắt chảy róc rách.
Phi Long vô tư cởi hết đồ rồi nhảy xuống dòng suối trong lành mà tắm rửa.
– Các nàng cũng xuống đi mát lắm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.