3 ngày sau.
Đứng trước toàn bộ giới sát thủ, La Sát tuyên bố.
– Đấu trường đã kết thúc sau 30 ngày, 5 Sát Thủ Tự Do của lần này là: Tuyết Trắng, Vô Danh, Daisy, Rose, Violet. Ta cũng muốn nói thêm 1 việc, Từ nay Số 1 Sát Đế sẽ làm Đảo Chủ của Đảo Chết, mọi thắc mắc gì thì Sát Đế sẽ giải đáp cho các vị.
Nói xong thì nàng cũng lặng lẽ biến mất, Sát Đế cười khổ đi lên nói.
– Như La Sát đã nói, từ nay ta sẽ là Đảo Chủ mới, mọi việc vẫn sẽ diễn cũ. Các người có 1 tháng thời gian hoàn thành cá cược của Đấu Trường.
Rồi hắn rời đi trở lại lâu đài, lâu đài lúc này đã thành 1 bãi hoang phế, nói đúng hơn toàn bộ lâu đài 5 tầng rộng gần 2000m2 đã bị La Sát mang theo, đây cũng là quy định rồi mỗi vị Đảo chủ đều có thể mang theo một số vật mình thích trong lâu đài thế nhưng mang cả lâu đài đi thì đây là lần đầu tiên trong 2000 năm qua rồi.
Lúc này hắn đành phải thiết kế lại một toà lâu đài khác theo ý của mình may mà biệt thự của hắn chưa bị La Sát mang theo.
Lúc này trong lâu đài có 5 người đang ngủ say, thực chất toà lâu đài là một kiện kiến trúc không gian có thể chứa đựng người sống, muốn đặt ra ròii thu hồi bất kì lúc nào cũng được.
Nó về cơ bản cũng khá giống với nhẫn trữ vật nhưng về trình độ thiết kế thì trình độ xa vút tầm với.
Thêm 2 ngày sau thì La Sát mới trở về đến đất liền, vào đến tửu quán thì thấy Vô Ảnh, Bất Giới, Tuyết Băng, Báo Cáo đang được nằm ngủ trên 4 cái giường rộng rãi thoải mái.
Kim Lang thì đang khoanh tay đứng canh cho họ.
Kiu Lơ, La Sát đi tới hân tươi cười nói.
– Kim Lang đại ca lâu rồi không gặp, bọn họ đây là thế nào vậy? Kẻ nào đủ sức hạ họ như thế?
Kim Lang bất đắc dĩ nói.
– Là ông Tửu bọn họ liên tiếp uống nửa tháng, đã ngủ được 2 ngày rồi.
Kiu Lơ giơ ngón tay lên hắn nói.
– Đại Ca đệ cũng rất bái phục đại ca đấy uống như vậy mà vẫn không sao.
Kim Lang lắc đầu buồn bã nói.
– Ta là thằng đầu tiên bị bật bãi, chỉ có 6 người trụ được đến cuối.
Kiu Lơ cười cười.
– Thế chắc đại ca vẫn chưa uống đủ rồi, đệ mời đại ca đi uống, lúc nào họ dậy thì dừng.
Kim Lang gật đầu đi theo hắn xuống đến nơi Kiu Lơ nhìn chủ quán rồi nói.
– Ta cần bao nơi này vài ngày tiền không thành vấn đề, kiếm ta phòng khác cho 7 người.
Chủ quán cười khổ nói.
– Đại gia ngài xem, mấy vị trước đó đã khua sạch nơi này rồi hiện tại chúng ta đang đi mua thêm nguyên liệu.
– Chỗ này ta có nguyên liệu, yên tâm chỉ là nhờ các người nấu hộ mà thôi, ta ngồi ngay đây không cần thiết phải đi xa.
Chủ quán nhận hàng đống thịt đông lạnh rồi nói.
– Được ta sẽ cố nốt mới ngày.
3 ngày nữa thì 4 người cũng dần hồi tỉnh, họ ăn một mạch 15 ngày rồi ngủ một mạch 5 ngày.
Tuyết Lão là người đầu tiên thức dậy lão ngửi thấy mùi rượu thịt thì liền phi tới.
– Nhóc trở về rồi à? Đợi ngươi lâu quá, mặt mũi ngươi trông cũng ổn hơn rồi đấy.
Kiu Lơ nịnh nọt.
– Tất cả là nhờ sự chỉ dạy của sư phụ cả, sư phụ để con mời người 1 bình.
– Ờ uống đi, mà nhóc bây giờ nên gọi ngươi là Kiu Lơ hay Phi Long?
– Dạ tuỳ người nhưng con vẫn thích tên cha sinh mẹ đẻ đặt hơn.
Cốp. Cốp.
– Trả treo à, thằng nhóc này.
– Dạ con biết sai gọi con là Phi Long ạ, Kiu Lơ nó chỉ là nickname thôi.
Cốp cốp.
– Nickname là cái quái gì?
Phi Long nghiến răng.
– Là biệt danh giống như Tuyết Trắng ấy.
Cốp cốp.
– Cái tên cao quý đó không phải để ngươi giễu cợt.
Phi Long tữ giận nói lớn.
– Lão già làm thầy hơi lâu rồi đấy thích đánh nhau à? Thằng này chưa biết ngán đâu.
Tuyết Băng trừng mắt rồi nói.
– Kim Lang ta thích mấy thằng kiểu này, kiểu như ngươi ta không thích.
Kim Lang lắc đầu nói.
– Tuỳ ngài thôi sư phụ.
Bất Giới và Vô Ảnh đi tới, sau lưng là Báo Cáo đang rệu rã bước đi.
Vô Ảnh lên tiếng.
– Băng lão ngài thiên vị Phi Long quá đấy, ngày trước chúng con muốn ngài đánh mà không được.
Tuyết Băng tức giận nói.
– Còn không phải 2 thằng các ngươi thì ta nghỉ hưu từ 60 năm trước rồi, mẹ nó ở trong hang ăn thịt uống rượu thích biết bao nhiêu.
Phi Long vòng sau lưng lão đấm đá bóp tay bóp chân rồi nói.
– Con nói sư phụ đừng giận, thịt ngài nướng ăn như cứt ấy còn rượu thì như
Cốp cốp cốp
Một già 1 trẻ đuổi bắt nhau trong đại sảnh rộng lớn trước sự lắc đầu ngao ngán của mọi người.
Vô Danh đi lên hướng Vô Ảnh rồi nói.
– Sư phụ.
Vô Ảnh hướng hắn gật đầu nhìn Bất Hối ở bên cạnh hắn rồi nói.
– Cô chắc là Bất Hối? Ta giao hắn lại cho cô.
Bất Hối nhìn Vô Ảnh gật đầu.
5 năm trước đây khi cô mới 14 tuổi lúc đó Vô Danh 16 tuổi hai người là thanh mai trúc mã từ nhỏ tình cảm cũng rất tốt.
Đột nhiên 1 ngày Vô Danh tìm cô đến rồi nói rằng hắn phải đi không bao giờ trở về nữa, bảo cô quên hắn đi rồi tìm người khác.
Ròng rã 3 năm cô đau khổ khi không có 1 chút tin nào của hắn, cô đã trốn khỏi gia đình mà ròng rã tìm hắn suốt ngần ấy năm nhưng vẫn bặt vô âm tín.
2 năm trước cô vô tình gặp lại được hắn nhưng hắn vẫn trốn tránh cô.
Nghĩ quẩn cô đã đi tìm cái chết nhưng hắn lại xuất hiện mà cứu cô.
Cô gào khóc mà hỏi.
– Vô Ảnh anh đã giết em 1 lần thì sao không để em chết 1 lần nữa?
Vô Danh lạnh lùng nói 1 câu rồi rời đi.
– Anh còn chờ em đến giết. Nếu muốn giết anh thì 2 năm nữa đến Đảo Chết vào Đấu Trường, lúc đó anh sẽ cứu em 3 lần.
Và rồi cô tham gia một thế lực sát thủ rồi vào Đảo Chết và trong Đấu Trường được hắn cứu đủ 3 lần trước khi bị hân bóp nát lệnh bài.
Khi ấy cô đã có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng hắn lại quá bí ẩn phải biết tìm đâu để gặp, nếu không có La Sát có lẽ cô đã mất hắn mãi mãi.
– Đảo chủ tìm ta có chuyện gì?
– Ta sẽ giúp ngươi có thể ở cạnh hắn mấy ngày nhưng sau này cô phải làm việc cho ta.
– Được ta chấp thuận, cảm ơn Đảo chủ, ta phải làm gì để đền ơn ngài đây?
– Dùng nó đánh ta.
Sau đó thì Phi Long đã mang một Vô Danh thương thế đầy mình trở về cho nàng chăm sóc.
Nhưng nàng không biết cái thứ Phi Long bảo nàng cho Vô Danh uống lại là thảo dược tình yêu đấy.
Không chỉ có Vô Danh mà ngay cả nàng vì để đút thuốc cho hắn cũng bị dược vật tác dụng.
Và kết quả là 2 người dùng hết 1 ngày để giải toả vấn đề, thương thế của Vô Danh nhờ vậy cũng được giải quyết.
Căn bản vì hắn đã hút quá nhiều năng lượng khác nhau vào cơ thể mình không phải tất cả đều có thể luyện chế thành Bóng Tối.
Phần tồn đọng này ngày một lớn khiến cho kinh mạch của hắn bị tắc nghẽn đấy.
Mà cái thảo dược tình yêu kia trong lúc vô tình đã khiến hắn xuất hết mấy cái tồn đọng trong người.
Sau đó thì Phi Long tìm đến và nói với Vô Danh.
– Vô Danh sao ngươi phải rời Bất Hối đi? Ngươi sợ làm cô ấy tổn thương? Ngu ngốc phải dùng thực lực bảo vệ cô ấy nếu không làm được thì cút không cần ở bên cạnh ta.
Vô Danh nghe nói vậy bừng tỉnh ôm lấy Bất Hối vào lòng rồi hứa sẽ không bao giờ rời xa blabla.
Trở lại với hiện tại.
Phi Long và Tuyết Trắng đã thôi đuổi bắt Phi Long hướng chủ quán và nhân viên đuổi hết đi hắn sau đó nói.
– Mọi người, cảm ơn luôn tin tưởng ta suốt những năm tháng qua. Mọi người đã đặt cờ vào tay thì ta phải phất vậy. Vô Ảnh đệ nói kế hoạch xem
Mọi người ngạc nhiên nhìn Vô Ảnh và Phi Long không hiểu nổi mối quan hệ của 2 tên này nữa, Bất Giới lên tiếng giải thích.
– Phi Long và chị của Vô Ảnh, mọi người hiểu chưa? Nếu hiểu rồi thì Vô Ảnh bắt đầu nói đi.
Vô Ảnh bình tĩnh nói.
– Đầu tiên nhất chúng ta sẽ đến giúp đỡ Phượng Hoàng Tộc. Tiếp đến…
3 ngày sau.
Phượng Đô.
– Mẫu Thân chàng ấy ra ngoài không biết lần này có gặp nguy hiểm gì không?
Thu Hằng trừng mắt nhìn Thuỳ Dung.
– Còn lo cho tren khốn đó? Ta mong hắn đừng quay về nữa.
Hồ Mị Nhi hướng Thu Hằng cười cợt.
– Thu Hằng cơ thể tỉ nói khác này.
– Hừ Tiểu Bạch, muội biết cái gì?
Hồ Mị Nhi bĩu môi.
– Tỉ còn nói, muội sống gần 700 năm rồi đấy.
Thuỳ Dung tươi cười nói.
– Thôi kệ chàng ấy đi, hằng ngày chúng ta đã phải bốc thuốc rồi chữa trị cho mộ người cucng mệt lắm rồi, mau đi ngủ thôi.
Một giọng nói ấm áp truyền tới.
– Ai cho các nàng được ngủ?
3 nàng quay đầu lại đã thấy Phi Long mở cửa tiến vào.
Là hắn hoàn chỉnh không sứt mẻ chứ không phải Kiu Lơ điên loạn kia, trừ bộ tóc style Đan Trường ra thì hắn không có chút khác biệt nào.
– Phi Long.
3 cô gái bổ nhào vào lòng hắn rồi khóc lóc.
– Lỗi của ta, để ta đền bì cho các nàng, từ nay ta sẽ luôn mang các nàng bên mình.
– Ừm.
Đi cùng ta, có mấy người cần giới thiệu.
Lâu Đài, Phi Long đã đặt tên cho nó là Lâu Đài Tình Ái, mỗi nàng lúc này chỉ cần dùng máu của mình nhỏ vào trung tâm lâu đài đều có thể ra vào theo ý muốn nếu trong vòng khoảng cách 100m.
Mấy cái sọ đều đã bị Phi Long dẹp sạch trừ cái của Tuyết Băng, lúc này một toà lâu đài bằng Vàng ròng đã được hiện ra trong mắt 3 người.
Thu Hằng nghi hoặc hỏi.
– Phi Long đây là?
– Nhà mới của chúng ta, Lâu Đài Tình Ái, đây là thứ mà ta mới lụm được trong lần ra ngoài này. Có một điều ta phải nói trước, bên trong còn có 4 người nữa đều là nữ nhân của ta.
Hắn dứt lời thì ôm cả 3 nàng phi thân vào trong một phòng khách to lớn,nơi này đang có 4 cô gái xinh đẹp nóng bỏng khác đang ngồi.
Phi Long cười lớn.
– Các Nàng nói chuyện với nhau ta đi nấu nướng nốt.
Vèo thân hình hắn biến mất dạng, biết tiến biết lùi đấy mới gọi khôn ngoan chứ ở đó thì chỉ có chết.
Hắn cũng không có rời xa mà chỉ loanh quanh ở đấy nghe ngóng tình hình ổn thì hắn sẽ quay lại.
7 cô gái đảo mắt nhìn nhau đều rất tán thưởng đối phương mỗi người đều toát ra một vẻ đẹp hoàn hảo không chê vào đâu được.
Thu Hằng như loài chin Phượng Hoàng cao quý uy nghiêm.
Thuỳ Dung thì giống như một com bướm nhẹ nhàng lả lướt.
Hồ Mị Nhi thì duyên dáng quyến rũ như một con cáo nhỏ.
La Sát thì lại đầy mê hoặc ma mị vì dòng máu ma ca rồng trong người.
Daisy, Rose, Violet như 3 bông hoa rực rỡ giữa cả một rừng hoa nhưng vẫn cực kì nổi bật.
Sự im lặng bao trùm không ai biết nói gì cho phải, lúc này một thanh yêu kiều non nớt phá tan không khí im lặng xuất hiện.
– Chào Các chị dâu, em là Phong Linh em gái của Phi Long, mọi người vẫn chưa biết nhau nhỉ. Em giới thiệu đây là Thu Hằng, Thuỳ Dung, Hồ Mị Nhi, còn các Chị Dâu.
– Chào Phong Linh chị là Violet rất vui được gặp mọi người.
Sau Violet thì mọi người cũng lần lượt giới thiệu, sau phút bỡ ngỡ ban đầu tuy còn dè dặt nhưng họ cũng rất nhanh mà bắt chuyện.
Phi Long giơ cho Phong Thần 1 ngón tay cái vỗ vai nói.
– Em rể đến đúc lúc lắm nếu không chắc là ta bị xé xác mất.
Phong Thần lạnh lùng nói.
– Cũng vì thói trăng hoa của ngươi thôi.
Phi Long gãi đầu.
– Âu nó cũng là bất đắc dĩ ta không thể thấy chết không cứu, mà mọi người đâu hết rồi.
– Đang tới, họ đều đang ở ngoài xem Vô Danh và Hắc Long thi thố chắc cũng nhanh trở lại thôi, mà ngươi mời chúng ta ăn kiểu gì thế ta thấy mùi khét.
– Thôi chết mẹ thịt nướng chưa kịp dở lại, mải hóng hớt mấy bà vợ quá.
Phong Thần lắc đầu nói.
– Có Phong Linh ở đây rồi ta ra ngoài xem chiến đấu chút.
– Ờ đi đi gọi bọn nó nhanh chút ta cũng đói lắm rồi.
Phong Thần lướt đi như một cơn gió, Phi Long còn đang loay hoay trong bếp thì tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến đến, một âm thanh dịu dàng vang lên.
– Để đó cho thiếp, chàng ra nói chuyện cùng các tỉ muội đi.
Phi Long nhe răng cười.
– Nàng không giận ta à?
Thuỳ Dung lắc đầu.
– Thiếp không giận đâu nhưng Mẫu Thân thì không chắc.
Chụt.
– Đúng là vợ hiền mà. Hai vợ chồng mình cũng làm cho nhanh lát nữa còn cả đám người Hắc Long, Bạch Long , Phong Thần, Bất Lực và Quy Đầu đến nữa đấy.
– Dạ, mà chàng nói xem còn một cô nữa đang dấu ở chỗ nào?
Phi Long gãi tai.
– Ta cũng không biết nữa, ngay cả mặt cô ấy ta còn không biết nữa nhưng chắc chắn ta sẽ sớm mang nàng ấy đến bầu bạn với các nàng.
– Ừm, này chàng cho nhiều muối quá giảm chút đi. Mà thôi chàng nhanh ra ngoài để bếp lại cho thiếp nhìn chàng phá tung hết lên rồi.
Phi Long xịu mặt lại.
– Nhưng mà ta muóin giúp.
Thuỳ Dung nghiêm nghị.
– Chàng mau ra ngoài, từ nay cấm đi vào bếp.
Phi Long đành phải ra ngoài định vào phòng khách nói chuyện thì đã bị 14 ánh mắt hình viên đạn nhìn hắn.
– Chuyện gì? Sao mọi người lại nhìn ta như thế?
7 cô gái đồng thanh nói.
– Biến, phụ nữ đang nói chuyện.
Phi Long nhăn mặt lại chẳng hiểu gì vo đầu bứt tai rồi đi ra ngoài.
– Vợ với con nhà cũnb không được ở, ra xem mấy thằng kia đánh nhau vậy.
Khi hắn đến nơi thì trận chiến gần kết thúc, Vô Danh tay cầm một thanh kiếm đen sì đang hướng phía Hắc Long chém tới, nơi đường kiếm đi qua tất cả mọi thứ đều bị nhuộm đen hết.
Hắc Long tay cầm Quang Minh Thương đáp trả công kích đó, Lôi Đình và Quanh Minh đang muốn phá tan Bóng Tối.
Ầm.
2 thân hình bắn ngược về 2 hướng trên khoé môi hai người đều rỉ máu nhưng cả 2 người đều cười rất khoái chí.
– Tốt lắm Vô Danh, không nghĩ Sát Thủ lại mạnh như thế.
– Haha, Ngươi cũng rất mạnh đấy.
Phi Long tiến lên cắt ngang cuộc nói chuyện.
– Thôi chúng mày bớt tâng bốc nhau đi, có giỏi đấu với ta, đang ngứa tay, Phong Thần, Bất Lực, Quy Đầu, Bạch Long.
Khi nghe thấy tên mình từng người quay sang hướng khác, Phi Long tức tối nói.
– Mẹ nó muốn ta chấp hết chắc.
Quy Đầu hiền hoà nói.
– Huynh đệ nghe thấy Phi Long nói gì không? Hắn chấp hết kìa mọi người cùng lên.
Cả đám hơn 10 người hướng Phi Long lao đến.
– Hừ dám bẫy ta à, muóin ăn thằng này cũng không dễ đâu. Bạch Hổ Tẩu Vi Thượng Sách.
1 tiếng sau.
Phi Long bầm dập trở lại, 8 nữ nhân nhìn thấy hắn đều cười nghiêng cười ngả.
Hắn rất bực mình thế nhưng chẳng thể làm gì khi mà gần 20 người thân đều xúm vào mà chơi khăm hắn.
Phong Linh tiến lên lắc lắc cái tay của hắn.
– Đại ca ai bắt nạt huynh thế để muội bảo Phong Thần thịt hắn.
Phi Long trợn ngược mắt suýt chút nữa mà hộc máu mồm thế nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại trong lòng thầm mắng.
“ Tốt dám hội đồng ta, để xem ta làm trị các ngươi.”
Hắn tươi tỉnh lại xoa đầu Phong Linh rồi mở miệng.
– Chỉ là vô tình ngã thôi, nào chúng ta lại ăn tối tiện thể để mọi người làm quen với nhau.
Buổi tối ăn uống hết sức vui vẻ, dường như là chiến sự không hề diễn ra vậy.
Trời đầu xuân trăm hoa đua nở còn trong lâu đài cũng có hơn chục bông hoa đang khoe sắc.
Tầm nửa đêm thì mọi người ra về, Phi Long khi tiễn họ về thì mỉm cười đầy xấu xa, 4 người La Sát muốn đi nghỉ ngơi trước đã bị Phi Long gọi lại rồi cho mỗi người 1 viên thuốc bảo về thì uống vào, các nàng nghi hoặc nhìn hắn. Hắn cười lớn.
– Haha uống vào đi không tối nay các nàng lại bận rộn cả đêm như họ đấy, haha bọn họ còn tưởng ta thật sự không dám làm gì đấy hahaha.
– Thật bỉ ổi.
– Vô lại.
– Khốn nạn.
…
Các nàng xúm lại tẩm quất cho hắn 1 trận, hắn vẫn cứ nhe răng ra cười thể hiện sự hưởng thụ lắm.
Đánh chán tay thì La Sát cùng Daisy, Rose và Violet trở về phòng của mình.
Lâu đài quá rộng rãi nên mỗi người đều chọn lấy một phòng mà ở cho nó mát.
Phi Long dự định sắp tới sẽ sửa sang lại một chút lâu đài vì có nhiều phần trước đây của lâu đài đều làm bằng đầu lâu đấy thôi lạc mẹ đề quay về chuyện của Phi Long.
Phi Long nhìn 3 nàng rồi dùng cánh tay rắn chắc ôm cả 3 người vào lòng.
– Dẫn các nàng đi thăm quan một vòng nhà mới.
3 nàng mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm đều ngoan ngoãn đi theo hắn.
Trước sự xa hoa của lâu đài, 3 người đều cảm thấy cực kì sửng sốt.
Các bạn biết cả lâu đài đã đúc bằng vàng thì mấy cái trang trí thì nó thế nào rồi đấy.
Hồ Mi Nhi sửng sốt mà thốt lên.
– Phi Long từ lúc nào mà chàng lại biết hưởng thụ vậy nhớ trước đây không phải chàng chỉ thích lôi thôi sao?
Phi Long giải thích.
– Ta vẫn thích lôi thôi cơ mà không thể để cho các nàng mất mặt được. Mỗi nàng chọn lấy một phòng đi.
3 người lắc đầu.
– Bọn thiếp ở cùng nhau quen rồi, một phòng như vậy còn rộng gấp mấy lần phòng trước đây của bọn thiếp.
Phi Long gật đầu.
– Vậy chúng ta vào phòng này, đợi chút ta ghi tên các nàng lên đó xem nào các nàng muốn ghi gì lên đó.
– Tuỳ chàng đi.
– Ờ vậy ghi là Tuổi Thanh Xuân đi. Xong.
4 người đi vào căn phòng, nó rộng khoảng 80m2 có 2 chiếc giường lớn còn lại là rất nhiều vật dụng như bàn trang điểm, tủ quần áo, vv ngoài ra trong đó còn có 1 nhà tắm rộng rãi bên trong có một bồng tắm rất lớn bằng sứ thiết kế cực kì tinh xảo.
Phi Long sau đó kéo sát 2 cái giường lại với nhau, 4 người nằm ôm nhau rồi tâm sự về những chuyện đã xảy ra hết cả đêm, lần đầu tiên Phi Long nằm ôm gái mà không làm gì đấy.
Ọc ọc.
Bất Lực, Phượng Tường, Phượng Diễn 3 người đang trần truồng nằm ôm nhau ngủ thì Bất Lực và Phượng Tường đều thấy bụng mình kêu la dữ dội.
Bất Lực vội vàng chạy một mạch đi vệ sinh nếu hắn mà mặc quần thì chắc chắn đã không cởi kịp quần rồi, hắn như núi lửa phun ra một đống nham thạch.
Bất Lực lắc đầu.
– Dạo này đánh đấm nhiều ăn uống không điều độ bụng dạ kém quá.
Phành phành.
– Bất Lực chàng nhanh lên thiếp sắp ra.
Tiếng Phượng Tường vọng vào, Bất Lực hí hửng nói.
– Gớm hôm nay nàng sung thế mới làm 4 nháy xong.
Bất Lực nói xong thì vệ sinh rồi đi ra, vừa mới mở cửa Phượng Tường đã chạy xộc vào mà thay chỗ của hắn.
– Bất Lực nhất định là tên Phi Long giở trò gì rồi.
Bất Lực cười tươi.
– Chắc là do huynh ấy mang mấy loại thịt lạ về thôi.
Hắn nói xong định quay vào ngủ tiếp thì một lần nữa bụng hắn lại réo ùng ục.
Khuôn mặt nhăn nhó hắn nói.
– Phượng Tường ta lại sắp ra rồi.
Không chỉ có 2 người bọn họ cả đêm bận rộn, Phong Thần, Phong Linh, Hắc Long, Bạch Long, Quy Đầu, Bạch Xà, Vô Danh, Bất Hối, Thu Hoa, Thu Nguyệt tất cả bọn họ đều có một đêm không ngủ.
Khi mặt trời chiếu rọi qua khung cửa sổ, Phi Long cũng rời giường rồi dẫn 7 cô vợ của mình đi dạo khắp Phượng Đô.
Phi Long, La Sát, Daisy, Rose và Violet đầu gây chú ý của mọi người vì phong cách ăn mặc khác lạ của mình.
5 người thì đều mặc bộ đồ da màu đen bó sát giống như vận động viên đua xe vậy, đã thế khuôn mặg của 4 người phụ nữ lại cực kì khác biệt.
Thế nhưng họ khi thấy 3 người Thu Hằng thì đax mất đi cảnh giác vì 3 người thường xuyên ra chiến trường cứu chữu cho những người thương vong thế nên ai cũng đều biết đến.
Sau đó 8 người đi đến Phượng Hoàng Điện để bàn công chuyện, đến nơi Phi Long tủm tỉm mà cười trước hơn chục c-c mắt đang oán hận nhìn hắn.
– Chào nữ hoàng, chào các vị trưởng lão, ta là Phi Long. Mọi người đêm qua đều ngủ ngon cả chứ?
Hắc Long sôi máu định lao ra sống mái với Phi Long nhưng đã bị Bạch Long ngăn lại, Phi Long đi tới một cái ghế đầu tiên hàng bên phải rồi ngồi xuống, tiếp đó là Vô Ảnh, Bất Giới, Kim Lang, Bạch Long, Phong Thần, Quy Đầu còn lại thì mấy người đều đứng.
Phượng Tường và Bất Lực thì đứng về bên trái nơi có nhóm người của Phượng Hoàng Tộc lẽ ra đúng luật khi đánh bại Phượng Vĩ Bất Lực có thể làm trưởng lão cơ mà hắn không thích.
Phượng Diễm dùng ánh mắt sắc bén mà đánh giá Phi Long thế nhưng chẳng thể nhìn ra gì, tên này mặt lúc nào cũng mitm cười trông cực kì vô hại thế nhưng để có Vô Ảnh, Bất Giới, Kim Lang phục vụ thì cũng không phải chuyện dễ dànb gì.
Phượng Diễm mở miệng nhàn nhạt nói.
– Các Vị trưởng lão đây chính là Hoàng Phi Long mà chúng ta luôn nhắc đến vì có một số việc bận giờ mới có thể đến đây, hôm nay liên minh đã đầy đủ mời Phi Long cậu hãy nói ra kế hoạch của mình.
Phi Long đứng dậy thản nhiên nói ra kế hoạch mà Vô Ảnh đã nhắc hắn.
Cả đám nghe xong sắc mặt đều âm trầm khó tin, Hoàng Cát hướng hắn mà nói.
– Phi Long kế hoạch này rất hoàn hảo nhưng có 2 vấn đề mấu chốt.
Vô Ảnh thấy vậy đứng dậy nói.
– Hoàng Cát trưởng lão ta biết 2 vấn đề của ngài, ngài không cần lo chỉnh đốn toàn bộ binh lực sáng ngày mai chúng ta bắt đầu vượt Phượng Liên chinh phạt Thần Long giáo là được đêm nay 2 vấn đề đó sẽ tự biến mất.
Phượng Diễm hướng Hoàng Cát gật đầu, nàng nhìn Vô Ảnh nói.
– Vô Ảnh ngươi ngày càng bí hiểm hơn rồi đấy.
Vô Ảnh cười.
– Không có chỉ là vài chuyện nói ra mất thiêng, giờ ta già rồi nên cũng mê tín một chút. Các vị ở lại nghị sự tiếp chúng ta đi trước làm vài việc.
Thế rồi hắn cùng Kim Lang và Bất Giới biến mất, Phượng Diễm nhìn mộ người rồi nói.
– Vậy chúng ta làm theo kế hoạch của Phi Long, các vị đi chuẩn bị Phi Long ta muốn gặp cậu một chút.
– Được Nữ Hoàng.