Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 31 Vây bắt 2 – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 31 Vây bắt 2

Kiu lơ mà đám người nghĩ là Phi Long lúc này vẫn đang tìm người mà đánh giết miệng vẫn không ngừng đặc sản chửi bới. Trên cơ thể hắn lúc này là vô số vết thương lớn nhỏ quần áo đã bị chém nát thế nhưng hắn không hề tỏ ra đau đớn chút nào.
– Đm chúng mày lại đây, chỉ biết đứng xa mà cắn trộm à.
Hắn lên tiếng chửi sau khi rút ra một nắm tên cắm trên người. Hắn càng đau đớn thì chiến ý lại càng mạnh mẽ. Kiu Lơ lúc này tựa như 1 con chó dại chỉ cần có người trước mặt sẽ vồ đến mà cắn.
– Mọi người bình tĩnh tránh xa thằng điên đó ra, tất cả mọi người thay phiên công kích từ xa. Hắn chắc chắn không thể
Một kẻ còn chưa nói hết đã bị Kiu Lơ tiếp cận xé nát cổ họng, máu trên cổ họng phun ra như suối chết ngay lập tức. Những kẻ bên cạnh hắn nhanh chóng lùi lại giữ khoảng cách trong lòng nhìn Kiu Lơ đầy hoảng sợ. Khuôn mặt Kiu Lơ dữ tợn tựa như ác quỷ mới từ trong địa ngục mà trốn ra. Ngoài máu từ với số vết thương, trên người hắn cũng không biết dính bao nhiêu máu tươi của đám người Thần Long giáo nữa.
– Tránh xa thằng đó ra giữ nguyên thế công.
Vút vút vút vèo vèo vèo
Vô số các loại công kích khác nhau, có cung tên bình thường, có các loại công kích mang theo đủ loại nguyên tố thuỷ, hoả, thổ vv nhắm vào Kiu Lơ.
– Đcmcm nữa, cắn trộm bố nhiều lắm rồi đấy.
Hắn đôi chân không ngừng gia tốc mà né tránh, thế nhưng cũng có hàng chục công kích nhằm vào thân thể hắn. Hắn lúc này như 1 cái bia cho lúc người tập bắn vậy.
Hắn ngoài chửi bới thì không ngừng tìm đến những kẻ đen đủi gần mình dùng bàn tay mà xé xác đám người, dù có rất nhiều vũ khí rơi ra nhưng hắn không thèm nhặt lấy.
– Đmm bắn bố này bắn bố này.
Lại một kẻ xấu số khác bị hắn chộp được kết cục bị hắn dùng tay giật đứt đầu.
– Đm thằng ml này, bố đấm chết mẹ mày, còn mấy thằng chó chúng mày nữa. Đm lúc chó đẻ này bố có chết cũng kéo theo chúng mày đi hết.
Trong lúc bắt được một người khác hắn vẫn chửi bới không ngừng. Từ đầu đến giờ miệng hắn vẫn không ngừng chửi bới.
Tên Sát Thần đã dứng ngồi không yên, khung cảnh bên ngoài đã làm hắn rất kích động. Tiếng rên la đau đớn như một liều chất kích thích làm cả cơ thể hắn nhộn nhạo không ngừng. Từ miệng hắn âm thanh khàn khàn phát ra.
– Tử Vong cho ta ra đi. Ta không chịu nổi nữa.
Lúc này bên ngoài 1 tên thuộc hạ chạy vào.
– Báo cáo Sứ giả. Phía Nam đang bị 2 kẻ lạ mặt tấn công, chúng không ngừng dùng lửa phá hoại.
Tử Vong lúc này mới mở mắt ra.
– Chúng đến rồi.
Lại một tên thuộc hạ khác chạy đến.
– Báo. Phát hiện có 2 kẻ địch đang hướng trên điên kia chạy đến.
– Các người lui ra. Kích hoạt tất cả các cơ quan. Không cho chúng chạy thoát.
– Rõ.
Đám thuộc hạ lục tục rời đi. Tử Vong quay sang nói với Sát Thần.
– Ngươi nhanh giải quyết tên điên kia cùng 2 kẻ hướng phía hắn. Ta đi giải quyết bọn dùng lửa.
Sát Thần 2 mắt sáng lên, nhanh chóng như 1 làn gió mà rời đi. Phía sau lưng hắn không khí nồng nặc một mùi máu tươi đầy kinh tởm.
Tử Vong cũng nhanh chóng mà biến mất khỏi căn phòng. Sau lưng hắn là vô tận sát khí bức người.
– Phượng Tường, muội có thấy tự nhiên lạnh không?
– Đúng thế Bất Lực lẽ ra chúng ta không thấy lạnh mới đúng chứ?
Bất Lực hốt hoảng,
– Không ổn, chúng ta mau lùi lại.
Bất Lực nói xong rất nhanh kéo tay Phượng Tường lại. Sau một cái chớp mắt chỗ Phượng Tường vừa đứng đã xuất hiện một cái lưỡi hái sắc bén tỏa ra quang mang u ám tối tăm.
Một giọng nói già nua vang lên.
– Phản ứng rất tốt, thảo nào các ngươi dám cả gan tấn công Thần Long giáo.
Một gương mặt già không đoán nổi tuổi xuất hiện. Trên gương mặt nếp nhăn của lão phải dùng cả ngày cũng không đếm hết. Chiếc áo choàng của hắn rộng thùng thình giống như thứ mà Phi Long và Phong Thần đã dùng.
– Thằng già ta sẽ giết ngươi. Chu Tước trảo.
Phượng Tường hung hăng lao lên. Trong tay nàng lúc này là một loại vũ khí có hình dáng giống hệt một cái móng vuốt của loài chim với 3 ngón hơi cong. Trên 2 cái móng vuốt đó bốc lên một ngọn lửa đỏ rực soi sáng cả màn đêm.
Công pháp nàng đang dùng so với Phượng Hoàng trảo thì đã được nâng cấp lên. Trên tay nàng lúc này là cặp vuốt mà Chu tước đã thưởng cho nàng trong phế tích. Ngoài cặp vuốt ra nàng còn được tặng một bộ chiến giáp nữa nhưng nàng đã tặng nó cho Phượng Diễm.
– Mỹ nhân thật tiếc vì phải giết ngươi.
Keng.
Hắn giơ lưỡi hái đón lấy công kích của Phượng Tường đầy dễ dàng, tay trái hắn vận lực, cả bàn tay dần biến thành màu xám. Một quyền nhắm ngay đầu Phượng Tường mà nện tới.
Phượng Tường định rút lại, thế nhưng dù nàng có dùng bao nhiêu sức thì vẫn không thể di động thân thể. Linh hồn nàng lúc này như bị khoá chặt. Lúc này một quyền màu xám kia đã cách đầu nàng rất gần.Ầm
Một quyền của Tử Vong đã bị Bất Lực dùng cước đá lùi lại. Dư chấn mạnh mẽ làm mấy kẻ yếu xung quanh đều bị càn quét làm ngã ngửa ra. Tử Vong lùi sau mấy bước, cánh tay hắn tê rần . Trực tiếp đấm vào một khối kim cương cũng không dễ chịu lắm. Bên ngoài tuy vẫn bình thường nhưng tròng lòng rất cảm khái.
Phượng Tường cũng thoát khỏi vây khốn nhanh chóng đến bên cạnh Bất Lực bị phản chấn bay ra sau. Phải mất mấy bước hắn mới ổn định lại thân hình. Chân hắn cũng không dễ chịu gì, cảm giác như chân đang mất đi sự khống chế vậy. Hắn nhìn Tử Vong đầy khiếp sợ, đây là cái lực lượng gì.
Tử Vong bằng giọng già nua ra lệnh.
– Tất cả mau lui ra. Để ta trực tiếp xử lí bọn chúng. Nhóc con ngươi cũng rất khá, đáng tiếc lại chống đối chúng ta. Để ngươi chết cho minh bạch thì người ta vẫn gọi ta là Tử Vong.
Bất Lực bằng một giọng mỉa mai đáp lại.
– Thằng già ngươi cũng rất khá, đáng tiếc lại chống đối chúng ta. Để ngươi chết cho minh bạch tên ta là Bất Lực.
– Láo xược.
Tay phải nắm chắc lưỡi hái,động tác của Tử Vong cực kì biến ảo không thể thấy rõ thân ảnh của lão nữa. Xung quanh đều biến thành một màu u ám tang thương, cảm giác ngột ngạt như muốn kéo linh hồn ra khỏi thể xác.
– Lưỡi hái linh hồn.
Trong khi Tử Vong đang chăm sóc Phượng Tường và Bất Lực, Sát Thần đang điên cuồng mà công kích Kiu lơ cùng Hắc Long và Bạch Long. Khi nãy nếu nói Kiu Lơ như con chó dại thì lúc này cuộc chiến đang diễn ra giữa 1 con chó dại cùng với 1 con chó dại, 1 con rồng dại và 1 con rồng tỉnh táo hơn đôi chút.
Sát Thần cười lên đầy man rợ trong giọng khàn khàn mang theo máu tanh đầy tởm lợm.
– Khè khè khè một lũ ngu ngốc kém cỏi.
– Đmm câm mẹ mồm đi mồm thối như cứt bố mày, đánh thì đến đây Đmm nói cái đầu b-ài à?
Chửi người khác nói nhiều trong khi hắn luôn nói không ngừng.
– Khè khè, mày phải chết bố mày là cung bọn cạp động vào bố mày thì phải chết.
Cơ thể Sát Thần hút hết máu tươi của những kẻ xung quanh, cả cơ thể hắn lúc này đã biến thành 1 trên huyết nhân. Ý muốn giết chó của hắn bị máu tươi kích thích tăng lên nhiều lần. Trong tay phải của hắn lúc này đã có thêm 1 thanh huyết kiếm. Từ cơ thể Sát Thần tỏa ra mùi máu tươi đầy mãnh liệt.
– Khè khè khè đi chết hết đi. Lồng giam chết chóc.
4 thân ảnh đều bị nhốt vào trong 1 không gian độc lập được tạo thành từ máu tươi. Bên trong mang đến cảm giác sền sệt, vị máu tanh tưởi dộc lên óc khiến cho mọi người đều rất khó chịu.
– Đm 2 thằng mày tránh ra, để đấy tao giết thằng l-n này, đm nó nữa dám nhốt bố vào chỗ củ l-n này,
Hắc Long nhìn sang Phi Long rồi hỏi.
– Đại ca hắn thật sự là Phi Long sao?
– Phong Thần không nói sai đâu, nhanh chóng giết tên trước mặt, hắn rất khó chơi đấy.
-Ừ.
Trong lúc đó Phong Thần và Phong Linh cũng bị 3 tên vây công. 3 tên này giống nhau như đúc chắc chắn là ae sinh ba. Cả 3 kẻ đều dùng kích tấn công và phòng thủ cực kì ăn ý.
– Tam Kích quy vị.
Ba tên tách ra từ 3 hướng không ngừng huy động kích pháp ảo diệu vây khốn lại Phong Thần, về thực lực cá nhân 3 kẻ cũng không quá nổi trội thế nhưng về hợp bàn chiến đấu, 3 người lại cực kì thành thạo. Bọn chúng liên thủ không những tấn công mãnh liệt mà còn che chắn cho nhau rất hiệu quả. Nếu 1 tên sơ hở tên kia nhanh chóng mà hỗ trợ. Từ khi bị vây khốn Phong Thần đã ăn không ít thiệt thòi, mọi kĩ năng Của Phong Thần đều bị chúng bóp chết từ trứng nước không thể phát huy. Lúc này Phong Thần chỉ có thể mà cứng đối cứng, dùng kiếm trực tiếp mà chống lại trận hình kích pháp của 3 tên kia.
Phải rất vất vả di chuyển Phomg Thần mới tránh né được những pha tấn công đầy quỷ dị của chúng, mắt thấy tên phía trước sơ hở, Phong Thần nhanh chóng dùng Phong Vân bộ pháp tiếp cận, tránh né truy kích, lưỡi kiếm hắn quét ngang.
Khi lưỡi kiếm còn cách trên kia chừng 1m, Phong Thần cảm thấy nguy cơ đầy mãnh liệt hắn đành từ bỏ thế công. Ngay khi hắn vừa lắc mình trở lại 1 lưỡi kích sáng bóng đã ở vị trí trước đó của hắn, nếu khi nãy hắn tiếp tục tấn công chắc chắn mạng sườn của hắn đã được đục thêm 1 lỗ rồi.
Thành công tránh thoát mấy kẻ vây công hắn nhanh chóng kéo tay Phong Linh dùng tốc độ cực nhanh mà chạy.
– Muốn chạy?
3 tên tăng tốc cước bộ muốn dồn hắn vào chỗ chết. Trong lần hành động này ngoài Tử Vong và Sát Thần thì còn có thêm 3 ae hắn. Tên bọn chúng là Kích Thích, Kích Dâm và Kích Dục.
Trên không trung lúc này có thêm 3 bóng người, 3 người như một bộ phận của không khí rất tự nhiên mà tồn tại ở đó.
– Vô Ảnh có cần giúp không?
– Nếu bọn chúng thất bại thì chúng ta mới xen vào?
– Được,
Bên ngoài cửa Tây lúc này Hồ Mị Nhi lòng như lửa đốt không biết bên trong thành thế nào rồi.
Trong lòng thầm cầu nguyện mọi người bình an nàng âm thầm nhớ về quá khứ.
– Thuỳ Dung nó tỉnh rồi này, chúng ta từ nay gọi nó là tiểu Bạch. Xem này nó là con gái, cái bím thật dễ thương, a a đau quá, từ sau ta sẽ không thế nữa.
– Tiểu Bạch ngoan, lại đây đại ca ôm.
– Thuỳ Dung, Thu Hằng các nàng thật tuyệt, tiểu Bạch là người thì tốt rồi lúc đấy ta sẽ một lúc đ-t cả 3 nàng.
– Ngày mai ta phải đi, lại đây chúng ta đ-t nhau thâu đêm, tiểu Bạch nữa nó thích liếm tinh trùng lắm, lần trước bắt nó uống nó còn cắn c-c ta thế mà giờ nó nghiện rồi.
– Thu Hằng, Thuỳ Dung ta đi. Các nàng chăm sóc tiểu Bạch nhé. Tiểu Bạch đại ca đi. Aghhhh sao lại cắn đại ca?
Mọi hình ảnh trong đầu nàng về Phi Long không ngừng hiện ra. Mấy năm nay nàng đi tìm hắn thật vất vả, vài ngày trước thấy hắn thế mà hắn đã khác quá nhiều.
– Phi Long chàng phải mau trở lại, thiếp sẽ thực hiện mọi yêu cầu của chàng.Phong Thần sau khi chạy một lúc thì dừng lại, trên môi hắn là 1 nụ cười xảo quyệt. 3 thằng Kích Thích, Kích Dâm , Kích Dục khi nãy không cho hắn thể hiện kĩ năng giờ là lúc hắn biểu diễn rồi.
– Phong Thần trảm
3 tên đang truy đuổi bị một lốc xoáy chặn đường, 3 tên liên thủ mới có thể thoát khỏi lực hút cực lớn của lốc xoáy đó. Từ lúc Phong Thần hấp thụ dị Phong mỗi kĩ năng của hắn lúc này đều mang theo không khí nén rất khủng bố. Nếu bị trúng kĩ năng của hắn lúc ấy kiếm khí mang theo sát khí cùng khí nén sẽ vào trong cơ thể mà phá nát bên trong, khi nãy nếu một trong 3 tên bị cuốn vào đó thì kết cục sẽ không được tốt đẹp lắm.
– Trúng kế của hắn rồi, chúng ta mau lùi lại.
– Haha quá chậm rồi. Bão kiếm.
Không khí xung quanh 3 tên lúc này bỗng như đặc lại, nương theo ánh trăng mờ ảo từng dòng khí mờ ảo lượn lờ xung quanh. Một hơi thở mang theo sát khí khủng bố đập vào mặt 3 tên Kích Thích.
– Mau phòng thủ.
3 tên chụm lưng lại với nhau, kích pháp cực kì tinh thuần, phía bên ngoài 3 tên chỉ thấy từng đường kích sáng loáng bảo bọc 3 người vào trong.
– Hừ dám đuổi bổn cô nương à, tướng công chàng phải ép chết chúng.
Phong Linh ưỡn ngực to tròn lên, cong môi tức giận nói.
– Phong Linh chúc phúc
3 luồng sáng phân biệt là đỏ, xanh, vàng từ người nàng thoát ra, hoà vào nhau tạo thành màu tím rồi bao quanh kết nối nàng cùng Phong Thần.
Sức ép bên trong không ngừng tăng lên, không khí ngày càng đặc hơn, từng luồng khí lúc này đã trở nên rõ ràng hơn nhiều.
Ba người khi này tốc độ múa kích bỗng chậm lại 1 chút, chỉ 1 chút như thế không khí bên ngoài ngay lập tức mà tràn vào, 3 người hoảng sợ cảm giác như là dưới đáy biển sâu chứ không phải là trong không trung nữa. Từng luồng khí xám thông qua những lỗ chân lông muốn xâm nhập vào trong cơ thể chúng.
– Nhanh phong bế toàn thân.
Kích Thích hét lên, phong bế hô hấp hắn tuy không biết cái luồng khí xám kia là gì nhưng chắc chắn không phải cái gì tốt lành. Nhanh chóng huy động kích pháp muốn pháp muốn phá vỡ cái không khí sệt sệt này nhưng bọn chúng làm gì cũng vô dụng.
Phong Thần và Phong Linh nhìn chúng đầu giễu cợt, các ngươi biết là không khí có vấn đề thế nhưng không hít thở các ngươi cũng phải chết. Càng vùng vẫy các người càng nhanh chết. Phong Thần nhớ lại những lần cùng Phi Long thi thố.
– Phong Thần, kiếm của ngươi tuy nhanh, kiếm khí rất sắc bén nhưng vấn đề là gặp mấy tên có phòng thủ mạnh thì làm sao? Ngay như ta bây giờ thứ duy nhất ngươi có thể làm là cắt rách được quần áo. Ngươi muốn tăng sức phá hoại thì cần để kiếm khí vào trong cơ thể đối thủ tàn sát từ bên trong như thế thì thần tiên cũng khó sống khà khà.
Nhìn sang 3 tên kia, sau một hồi giãy dụa chúng thiếu khí nhanh chóng mở mồm hít lấy 1 hơi sâu. Phong Thần mỉm cười thu hồi lại kĩ năng nắm tay Phong Linh không thèm nhìn đối thủ thêm 1 cái.
3 tên kia vô cùng chật vật, trong lồng ngực một cỗ áp lực khổng lồ muốn xé toạc lồng ngực chúng ra, kiếm khí của Phong Thần đi vào kinh mạch chúng mang theo sát khí tàn sát bừa bãi bên trong.
3 sinh mạng cứ từ từ bị bòn rút, bọn chúng giãy dụa được 2p thì đã đến bước cuối cùng.
Bùm Bùm Bùm
Xác bọn chúng như ba quả bom nổ tan tành không còn một mảnh. Bọn chúng tuy mạnh nhưng lại mắc một sai lầm rất lớn đó là chủ quan. Nếu như bọn chúng không liều mạng truy sát Phong Thần thì đã không chết dễ dàng như vậy.
– Phong Thần giờ chúng ta làm gì tiếp.
– Đi xuống dưới đại khai sát giới. Tặng chúng Vạn kiếm quy tông.
Hai người hướng Thần Long giáo mà đi tới, cũng có vài kẻ mạnh ra chặn đường thế nhưng thực lực so với Phong Thần yếu hơn nhiều. Tất cả biến thành ma không đầu dưới lưỡi kiếm của hắn. Hắn trên môi nở một nụ cười đầy tàn nhẫn.
“ Muốn vây bắt chúng ta, chúng ta sẽ biến các người thành cá.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.