Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 22 Tàn sát 2 – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 22 Tàn sát 2

Trương Nam Thành chỉ thẳng đại đao vào mặt Bất Lực mà nói.
– Thằng nhóc con, tao sẽ thiến mày sau đó để mày chứng kiến cảnh tao hiếp chết con đĩ kia khà khà.
Bất Lực lắc đầu nhìn hắn mà nói.
– Tội lỗi, tội lỗi, thằng con mất dậy này. Lại đây để bố dạy lại mày. Để bố đá cho mày tỉnh ngộ lại. Vô Ảnh cước.
Rợp trời là lửa hướng về vị trí của Trương Nam Thành, hắn huy động đại đao cả thanh đao toát ra một ngọn lửa rực rỡ.
– Hoả diễm Đao- Trảm.
Một luồng lửa từ thân đao xé gió mà bay về hướng Bất Lực. 2 luồng hỏa diễm không ngừng va chạm, sức nóng khủng bố làm không khí vặn vẹo.
Rầm
Chân Bất Lực va chạm với đại đao của hắn, sóng xung kích mang theo nhiệt lượng lớn bắn ra tứ phía. Bất Lực sau va chạm bay về sau chừng 10m lại tiếp tục bay về phía Trương Nam Thành, chân Bất Lực không ngừng tung cước.
Trương Nam Thành sau va chạm cũng lùi lại chừng 7m chứng kiến Vô Lực trực diện dùng chân mà đỡ đao của hắn nhưng không hề hấn gì thì cực kì ngạc nhiên. Nên biết dù trong Thần Long giáo hắn trong số đám trưởng lão thực lực mặc dù thấp nhưng để ném ra ngoài hắn cũng đủ sức mà vùng vẫy 1 phương.
– Mày làm sao có thể đỡ 1 đao của tao?
Bất Lực mặc kệ hắn hoài nghi không ngừng mà tấn công khiến hắn phải rất vất vả chống đỡ.
Keng keng keng
Chân Bất Lực trực tiếp cứng đối cứng với Trương Nam Thành không chút nào tỏ ra yếu thế. Lúc này 2 người không còn hoa mỹ thi triển chiêu thức gì nữa mà cứ trực tiếp đụng chạm vào nhau.
Tay Trương Nam Thành sau nhiều lần va chạm cũng bắt đầu có chút tê dại, nhưng hắn cũng không phải tên gà mờ mới ra đời. Nhận thấy trong tấn công của Bất Lực có chút sơ hở, hắn lập tức xoay người, mượn đà vòng ra sau lưng Bất Lực.
Hai tay hắn cầm thật chắc đại đao, huy động lực lượng mà nhắm ngay đầu Bất Lực bổ xuống.
– Khà khà không thể để mày sống lâu hơn nữa. Chết đi.
Đại đao tốc độ cực nhanh mà bổ xuống, lực đạo to lớn còn mang theo ngọn lửa rực cháy. Trong mắt hắn cái chết của Bất Lực lúc này là điều không thể tránh nổi. Hắn cười đầy khoái trá, tên trẻ tuổi này rất mạnh nếu đã không thuần phục thì phải nhanh chóng mà trừ khử. Đại đao lúc này chỉ còn cách đầu của Bất Lực trong gan tấc.
– Khôngggg.
Phượng Tường hét lớn 1 tiếng, khí thế trên người nàng bạo phát, 5 tên đang vây công này trực tiếp bị chấn văng, lảo đảo không thể giữ vững thăng bằng.
Keng.
Tất cả mọi người nhìn về phía Bất Lực và Trương Nam Thành chiến đấu đều há hốc mồm. Từ kẻ tấn công cho tới người chứng kiến, duy nhất chỉ có Bất Lực nhìn về phía Phượng Tường mà mỉm cười.
Không có cảnh đầu Bất Lực bị chẻ đôi như mọi người nghĩ hắn vẫn đứng sừng sững hiên ngang ở đó không hề sứt mẻ chút nào.
– Mày .. mày .. không thể nào.
Trương Nam Thành lúc này đã lắp bắp kinh hãi, lực dư chấn làm hắn bắn ngược ra sau chừng 20m, hai tay hắn lúc này tê rần cố gắng lắm mới giữ vững được đại đao của mình.
Nếu nói hắn dùng chân đỡ đao đã đủ dùng 2 từ khủng khiếp để mô tả thì cảnh tưởng này chỉ có thể dùng vô lí mà hình dung. Bất Lực xoay người nhìn dáng vẻ của Trương Nam Thành mà nói.
– Con trai à, mày sống lâu quá nên đã lú lẫn rồi. Bố nghĩ mày cũng nên biết đến Thiết Đầu công chứ.
Nghe đến 3 chứ Thiết Đầu công khuôn mặt của hắn đã tái mét cắt không còn 1 giọt máu. Làm sao mà hắn lại không biết chứ.
20 năm trước khi hắn vẫn chỉ là một tên vạn hộ mà chưa leo lên vị trí trưởng lão như bây giờ. Khi ấy rất nhiều nhân vật mạnh mẽ của Thần Long giáo đã ra tay để vây bắt Hoàng Phi Hổ. Hắn lúc đó dẫn theo thủ hạ truy sát Hoàng Phi Hổ thì gặp 1 tên hoà thượng chặn đường. Tên của hoà thượng đó là Bất Giới, bằng vào Vô Ảnh cước và Thiết Đầu công mà tên hoà thượng đó đã hủy diệt gần một nửa nhân số của Trương Nam Thành và cũng đánh cho hắn hấp hối. Sau đó nhờ có sự xuất hiện của 5 tên trưởng lão mới có thể đuổi hắn đi. Sau khi tỉnh dậy hắn biết được tên hoà thượng đó đã bị giết chết, từ đó đến nay thỉnh thoảng nghĩ về cảnh đó thì hắn lại rùng mình mà kinh hãi.
– Mày và thằng Bất Giới có quan hệ gì?
Hắn kinh hãi nhìn Bất Lực mà hỏi. Đáp lại hắn Bất Lực khinh miệt mà trả lời.
– Thằng ngu này, sư công của mày đấy.
Nghe Bất Lực nói vậy hắn khi này đã tỉnh ngộ ra. Khi giao chiến cùng Bất Lực Vô Ảnh Cước đã làm hắn có chút nghi ngờ, thế nhưng hắn cũng không để sự lắm. Bóng ma tâm lí khiến Trương Nam Thành đã mất hết chiến ý. Hắn lúc này chỉ muốn chạy thật nhanh bởi hắn sợ mình sẽ bị Bất Giới tìm tận cửa nếu như hắn dám động vào Bất Lực. Thế nhưng hắn lại không thể chạy, nếu không Thần Long giáo cũng không tha cho hắn. Bây giờ hắn tâm trạng cực kì hỗn loạn.
– Con trai nghĩ cái gì, còn không mau đến đây.
Bất Lực không biết hắn đang nghĩ gì trong đầu, từng luồng lửa mang theo khí thế mãnh liệt không ngừng tiến về phía hắn.
Từng cước mang theo sức mạnh kinh người bị đại đao của Trưong Nam Thành bị động mà hoá giải. Tốc độ ra đòn của Bất Lực lúc này không ngừng được gia tăng.
Rầm.
1 cước đạp thẳng vào ngực của Trưong Nam Thành khiến hắn bay ra sau mấy chục mét, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi. Thanh đại đao cũng đã không còn nằm trên tay hắn nữa. Trương Nam Thành cảm thấy hít thở không thông, khí huyết trong người nhộn nhạo, việc vận lực đã rất khó khăn. Bất Lực nhanh chóng nắm bắt thời cơ, gia tốc về phía Trương Nam Thành vừa mới ổn định thân hình không ngừng tặng cho hắn thêm mấy cước. Trương Nam Thành sau khi ăn mấy cước lúc này đã bất động mà nằm im.
– Nhanh dậy thằng chó này, đmm nữa dậy. Dmm bố đá chết mẹ mày.
Bất Lực điên cuồng mà đá vào cái thân thể không thể chống cự của Trương Nam Thành. Dám xúc phạm Phượng Tường thì trong mắt hắn tên Trương Nam Thành cũng đã kia vào án tử rồi. Hắn sau hàng chục cú đá cuối cùng cũng xả giận xong, túm lấy cổ trên Trương Nam Thành mà lôi về phía Phượng Tường.Chiến trường bên kia cũng nhanh chóng đi vào hồi kết. Nhờ sự trợ giúp của Phong Linh Bạch Long mặc dù hơi tốn chút thời gian nhưng cũng dễ dàng mà làm gỏi 2 tên thiên hộ. Cả 2 tên đều bị hắn dùng tay mà bóp nát đầu, cả hai cũng chỉ còn là 2 cái xác không còn hoàn chỉnh.
– Phong Linh, kỹ năng của muội thật là kỳ diệu nha. Mỗi lần tấn công ta thấy dường như có thể tăng thêm 3 thành thực lực.
Bạch Long cảm khái mà nói, Phong Linh vui vẻ mà đáp.
– Hì hì đấy là tại muội còn không có tập trung tu luyện đấy, mẹ muội mà sử dụng có thể nâng cao thực lực của người khác thêm 5 thành cơ.
Hai người cũng không tiếp tục nói chuyện mà sang giúp đỡ Phượng Tường. Lúc này 5 tên kia dù bao vây nàng nhưng trước ngọn lửa mãnh liệt của nàng cũng không kẻ nào dám tiếp cận.
– Phượng Tường muội giúp tỉ nha.
Phong Linh nói xong từ người nàng 3 luồng khí phân biệt lần lượt là xanh, đỏ , vàng bắn ra, cả 3 sau đó kết hợp với nhau tạo thành một luồng khí màu tím bao phủ quanh Phượng Tường. Lúc này ngọn lửa vốn đã mãnh liệt của Phượng Tường lại càng khủng bố thêm mấy phần.
– Phượng Hoàng hỏa tiễn.
Hàng trăm mũi tên lửa từ phía Phượng Tường phóng ra 4 phía, tốc độ so với bình thường còn muốn nhanh hơn mấy phần.
Xèo xèo.
Hai tên không kịp tránh né trúng tên lăn ra đau đớn, ngọn lửa đang không ngừng thiêu đốt trên cơ thể của bọn hắn. Một mùi thịt cháy khét lẹt từ cơ thể bọn chúng truyền đến. Hai tên giãy dụa chừng 10s thì cũng trút hơi thở cuối cùng.
3 tên còn lại sắc mặt lúc này đã rất khó coi, không ai bảo ai nhanh chóng mà quỳ rạp xuống rối rít xin tha mạng.
– Các người không đáng sống.
Phượng Tường không hề thương xót trực tiếp kết liễu mạng sống của 3 tên đó.
Vậy là chưa đầy 1h đồng hồ, nơi đồn trú của Thần Long giáo đã biến thành một biển máu.
– Mọi người đều không sao chứ?
Phong Linh khi thấy Phong Thần, Phi Long và Quy Đầu tiến đến nhanh chóng đi tới hỏi han. Phi Long nhìn nàng mà nói.
– Yên tâm, mọi người đều bình an. Trừ Hắc Long đang truy sát đám người kia thì mọi người đều an toàn rồi.
Bạch Long lắc đầu thở dài, dù Thần Long giáo là kẻ thù của bọn hắn nhưng tất cả đều là sinh mạng. Hắn không muốn đệ đệ của mình sát sinh quá bừa bãi.
– Mọi người về trước ta đi gọi hắn về.
Hắn nói xong bay thật nhanh xuống bên dưới.
Phượng Tường hai mắt đằng đằng sát khí mà nhìn về tên Trương Nam Thành đang nằm bẹp dí trong tay Bất Lực. Nàng tiến lên muốn nhanh chóng giết chết hắn.
– Em dâu, bình tĩnh đã. Hắn chết thì quá dễ dàng rồi.
Phi Long lên tiếng, nụ cười trên mặt hắn tràn đầy vẻ xấu xa.
– Hừ, ta sẽ cho ngươi sống lâu thêm 1 chút.
Nàng quay người đi không thèm nhìn thêm Trương Nam Thành thêm 1 lần. Nhìn thấy hắn là nàng lại không thể giữ bình tĩnh nổi.
– Chúng ta cũng nhanh trở về thôi.
Mọi người lúc này đã tập trung đầy đủ, tất cả đang nhìn về tên Trương Nam Thành bằng ánh mắt bất thiện. Không cần nói cũng biết tên này chắc chắn không có kết cục tốt lành gì. Đặc biệt là chúng nữ của Phượng Hoàng tộc, những ngày qua các nàng không biết đã bị bao nhiêu người thay nhau cưỡng hiếp. Mà kẻ cầm đầu chính là tên Trương Nam Thành này.
Phi Long bằng 1 giọng hết sức mỉa mai mà nói.
– Trương trưởng lão, chúng ta bắt đầu nói chút chuyện cũ nhỉ.
– Khà khà muốn giết thì giết đi. Dù gì trước khi chết ta cũng có thể dùng con c-c của mình đ-t nát l-n mấy con đĩ của Phượng Hoàng tộc rồi khà khà.
Chúng nữ nhân đều giận tím mặt trước câu nói của hắn, bọn họ đều muốn giết chết cái tên khốn nạn này.
Phi Long nói lớn.
– Bình Tĩnh. Hắn đang muốn khiêu khích để các người giết hắn đấy. Ta nói phải không Trương trưởng lão?
Trương Nam Thành tắt hẳn nụ cười khốn nạn trên môi. Không sai hắn đã muốn kích động để ai đó có thể dễ dàng mà giết hắn, hắn biết bọn họ bắt sống hắn thì chắc chắn là hắn sống không bằng chết rồi.
– Ngài thật là, ta muốn nói chuyện tử tế lại không chịu.
Chống cái nạng đi đến cạnh Trương Nam Thành, Phi Long dùng cái Vuốt Bạch Hổ sắc bén mà cắt đi 1 tay của Trương Nam Thành, sau đó hắn nhanh chóng đóng băng miệng vết thương lại.
Trương Nam Thành lăn lộn trên mặt đất miệng không ngừng la hét đau đớn.
– Ầy, một chút mà ngài đã như vậy. Cuộc vui vừa mới bắt đầu mà.
Xoẹt.
bàn chân trái đã rơi ra. Trương Nam Thành lúc này mặt đã tái mét vì thiếu huyết khí.
– Đmm thằng chó này, có chết bố cũng không tha cho mày đâu.
Hắn dù đau đớn vẫn không ngừng chửi rủa.
– Bất Lực đệ cho hắn uống chút thảo dược ta cho đệ mượn đi.
Bất Lực nhanh chóng đổ vào mồm Trương Nam Thành mấy giọt nước rồi nhét 1 cái giẻ vào mồm hắn.
– Cứ để hắn nằm đó 1 lát, chúng ta không nên hành hạ người già neo đơn.
Rồi như không có chuyện gì hắn ngồi xuống ghế rồi lôi rượu ra uống.
– Trương trưởng lão chắc ngài đang rất ngứa ngáy nhỉ, có phải cả người ngài có cảm giác như có hàng trăm con kiến đang cắn không?
Trương Nam Thành lúc này mắt đã trắng dã , dại ra, không còn suy nghĩ được cái gì nữa. Con c-c hắn cứng ngắc, máu vẫn không ngừng dồn xuống, cảm giác khó chịu đêsn cực điểm.
– Ây tên này thật không ra gì. Làm hỏng hết mắt chị em rồi. Bất Lực giẫm cho nó bẹp xuống.
Bụp bụp bụp.
Bất Lực nghiến răng nghiến lợi lấy sức bú mẹ ra mà không ngừng dẫm đạp hạ thể Trương Nam Thành. Con c-c hắn bị Bất Lực dẫm thành thịt vụn. Hắn đau quá mà ngất đi.
Rào
Một dòng nước lạnh ngắt làm hắn tỉnh lại, đau đớn, ngứa ngáy khắp cơ thể truyền đến.
Cảm giác này mới gọi là sống không bằng chết.
– Ta vui đùa đủ rồi, mọi người tự nhiên.
Đám nữ nhân coi hắn như bao cát mà tẩm quất, đấm đá dẫm đạp không thiếu chút nào. Uất hận dồn nén làm các nàng ra tay không hề có chút nhân từ nào.
Cứ khi nào hắn đau quá không chịu nổi ngất đi thì lại bị nước lạnh buốt đánh thức. Hắn cứ như thế mà bị hành hạ suốt cả đêm. Sáng ngày hôm sau hắn đã thân tàn ma dại.
Đám người sau khi ăn sáng thì rời đi bỏ lại cái xác bị sét đánh cháy thành than của Trương Nam Thành như lời của 2 chị em sinh đôi đã nguyền rủa lão.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.