Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 19 Hắc Long vs Phong Thần – Botruyen
  •  Avatar
  • 27 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 19 Hắc Long vs Phong Thần

Tiếng nổ lớn từ phế tích thu hút không ít người đến xem, mới 1 giờ trước nơi đây vẫn là 1 mê cung thế mà bây giờ chỉ có thể thấy khắp nơi là cát. Bên ngoài khi này phần lớn là người của Thần Long giáo, Phi Ưng môn và Giáo Hoàng điện.
Đại diện của Giáo Hoàng điện là Đa tướng quân bình tĩnh nói.
– Các vị ta nghĩ chúng ta cũng nên rời khỏi đây thôi. Ta nghĩ chuyến đi này chúng ta đều hài lòng rồi. Cáo biệt các vị.
Trương Nam Thành cười như không cười mà nói.
– Đa tướng quân bảo trọng, sau này chúng ta còn gặp lại. Phiền ngài chuyển lời hỏi thăm của ta đến thuộc hạ của ngài.
Vị Đa tướng quân kia bình tĩnh mà đáp.
– Ngài cũng cần bảo trọng. Ta thấy Thần Long giáo các vị không quen thời tiết sa mạc này lắm đâu. Chúng ta đi.
Hàng lối chỉnh tề từng người trong trang phục giáp mũ đầy đủ rời đi.
– Trương trưởng lão chúng ta cũng đi.
Ưng Đại Vệ cũng dẫn theo người của mình mà rời khỏi. Cái bánh chia xong rồi giờ mỗi người đều nhanh chóng mà đi.
Trương Nam Thành đứng trầm ngâm ở đó không biết trong đầu tên cáo già này đang nghĩ gì.
– Nhanh rời khỏi đây.
Sau một hồi trầm ngâm hắn ra lệnh. 40 thân ảnh rời khỏi nơi đó phía sau là một hàng tù nhân khoảng trên dưới 200 người. Tất cả đều bị trói với nhau thành hàng dài. Hắn dẫn người của mình đi về hướng Đông Nam, cách đó khoảng 10km có hơn 2000 tên tinh anh của Thần Long giáo đang dựng trại tiếp ứng.
….
– Ầy 2000 tên, thật là nhiều đấy.
Phi Long cảm thân sau khi Hắc Long mang tin truyền về. Hắn ban đầu dự định sẽ tập kích bất ngờ mà cứu người đi ai biết đám người Thần Long giáo lại vội vàng rời đi như vậy.
– Hừ ngươi sợ.
Phượng Tường trừng mắt nhìn hắn.
– Để ta nói này em dâu, không phải là ta sợ mà là chuyện này cần phải lên kế hoạch 1 chút.
Phi Long bình tĩnh mà trả lời, Phượng Tường này lúc nào cũng nóng nảy hung hăng quá mức. Không phải là em dâu của hắn thì chắc chắn hắn đã lên kế hoạch mà làm thịt rồi.
– Theo mọi người chúng ta nên làm sao.
Phi Long hỏi.
Bạch Long điềm đạm mà nói.
– Ta thấy bọn họ đến từ Phương nam cho nên khí hậu nơi này rất là không quen thuộc. Trước hết chúng ta cứ kéo dài hành trình làm chúng mệt mỏi, sau đó lựa thời cơ mà cứu người.
– Ca ca sao chúng ta không lao thẳng vào mà cướp người ra.
Bạch Long nhìn hắn rồi lắc đầu.
– Đệ thử nghĩ xem chúng ta ở đây chỉ có 7 người hơn nữa Phi Long cần có 1 người chăm sóc. Để có thể tự tin 1 lúc đánh lại với 400 người không?
– Đệ đệ.
Hắc Long không còn phản bác được gì.
Lúc này Quy Đầu hiền lành mới lên tiếng.
– Ta lại nghĩ thế này.
Mọi người ngạc nhiên mà nhìn hắn.
– Chúng ta sẽ chia ra mà hành động, 1 số người quấy rối 1 số sẽ lẻn vào cứu người. Bạch Long, Hắc Long, Phượng Tường 3 người trên không trung quấy rối, ta và Bạch Xà Phi Long sẽ đi cứu người. Bất Lực sẽ có nhiệm vụ chặn đường.
Phi Long nhìn hắn gật đầu vấn đề này hắn cũng nghĩ đến chỉ là làm sao có thể đột nhập vào trong doanh trại được.
– Có 1 vấn đề làm sao chúng ta có thể đột nhập vào doanh trại được với làm sao có thể dẫn 200 người đi lặng lẽ như thế?
Bạch Long nghi hoặc hỏi.
– Ta có thể dẫn mọi người lẻn vào.
Quy Đầu cười , thân ảnh hắn dần trở nên mơ hồ, nếu không chú ý kĩ sẽ không thể thấy hắn ở đó. Một lúc sau hắn trở về nguyên bản hình dạng của mình, hắn nói.
– Tiếc rằng không khí nơi này quá khô nếu không ta có thể ẩn thân hoàn hảo rồi.
Phi Long cười to rồi nói.
– Ta có khoảng 1 khối nước có đủ dùng không?
– Trong sa mạc ngươi lấy đâu nhiều nước như vậy?
Mọi người đều tròn mắt mà nhìn hắn.
Phi Long đầy đắc ý mà nói.
– Đã quên ta có năng lực gì sao, dĩ nhiên ta không thể mang theo nước trong nhẫn thế nhưng trong nhẫn trữ vật của ta không thiếu băng.
Bạch Xà, Phượng Tường các nàng nghe hắn nói thế hai mắt thấy sáng rõ. Các nàng đều là nữ nhân nên ai cũng thích sạch sẽ. Thế nhưng trong sa mạc nước lại là hàng quá xa xỉ.
Bạch Xà ngạo mạn nói.
– Muốn bản cô nương tận tâm giúp ngươi phải cung cấp cho ta nước để tắm rửa ngay bây giờ.
Phi Long cười nói.
– Được. Cô lấy thứ gì để chứa?
Nàng lôi trong nhẫn trữ vật ra 1 cái bồn bằng gỗ có thể tích ước chừng 300l, Phi Long vui vẻ lấy trong nhẫn của hắn ra 1 khối băng lớn, rồi để vào trong bồn nước.
– Còn ai nữa không? Không chúng ta nghỉ ngơi. Tối mai bắt đầu hành động.
Phượng Tường mặc dù cũng muốn nhưng bản tính kiêu ngạo khiến nàng không thể mở mồm xin xỏ được. Lúc này Bất Lực lên tiếng.
– Đại ca đệ cũng muốn.
– Đệ nam nhân tắm cái gì tốn nước.
Bất Lực nhìn lén sang Phượng Tường rồi xoa xoa cái đầu của mình mà nói.
– Đại ca huynh biết rồi mà cứ trêu đệ.
Phi Long cười lớn rồi cũng cho Bất Lực 1 khối lớn, lúc cho hắn còn nháy mắt 1 cái. Bất Lực cười đầy vui vẻ nhanh chóng kéo tay Phượng Tường kiếm chỗ kín đáo.
Hắc Long giận dữ nói.
– 2 tên các ngươi thật bỉ ổi.
Phi Long làm mặt vô tội rồi nói,
– Ta không hiểu ngươi nói gì.
– Rõ ràng ta thấy các người nháy mắt với nhau.
– Oan uổng quá, Bạch Long ngươi nói câu công bằng xem nào.
Bạch Long vỗ vai đệ đệ rồi nói.
– Người ta gọi đây là thuận nước đẩy thuyền, khi nào mà đệ tìm được 1 cô gái tốt ta cũng dàn xếp tốt cho đệ.
Phi Long giơ cho Bạch Long 1 ngón tay cái, cả 2 nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hắc Long mà cười lớn.Một thanh âm vui vẻ đầy sức sống truyền vào nơi 3 người đang đàm đạo.
– Đại ca huynh làm hư hỏng Bất Lực huynh rồi.
– Haha khi nào muội cần ta cũng sẽ cho muội mà Phong Linh.
4 bóng người hiện ra trước mặt bọn họ. Thu Hằng và Thuỳ Dung nhanh chóng đi bên cạnh hắn, nhìn thấy tình trạng của hắn lòng đầy cảm khái. Phong Thần và Phong Linh như 1 đôi tiên đồng Ngọc nữ cũng tiến vào. Sau khi hấp thu xong Dị Phong khi này Phong Thần nhìn càng trở nên lạnh lùng, ánh mắt hắn lúc này tràn đầy u ám.
Phá vỡ sự im lặng Phi Long nói.
– Để ta giới thiệu với mọi người. Đây là hai huynh đệ Bạch Long và Hắc Long.
Bạch Long đưa tay làm dấu chào còn Hắc Long chỉ gật đầu. Phi Long nói tiếp.
– Đây là phu nhân của ta Thu Hằng và Thuỳ Dung.
Hai người cũng mỉm cười đáp lễ.
– Còn đây là Phong Thần và Phong Linh.
Phi Long nói tiếp. Trái với sự nhiệt tình của Phong Linh, Phong Thần chỉ khẽ gật đầu.
– Ngươi chính là Phong Thần?
Hắc Long 2 mắt tràn đầy chiến ta nhìn hắn.
– Đúng vậy.
– Nghe nói ngươi rất mạnh. Ta muốn khiêu chiến ngươi.
– Được.
Mọi người đều lắc đầu mà cười khổ. Hai tên võ si này gặp nhau thì đúng là hết thuốc chữa.
– Các người nên nhẹ nhàng một chút, mới là lần đầu.
Phi Long cười đầy Bỉ ổi mà nói.
Hắc Long và Phong Thần nhìn hắn 2 mắt đều toé lửa.
– Đợi ngươi lành lặn ta sẽ dùng Quang Minh Thương chọc nát cái mông của ngươi.
Hắc Long hung hãn mà nhìn hắn, trên người toát ra khí thế bức người.
– Haha, vì câu nói này của ngươi ta sẽ nhanh chóng mà phục hồi.
– Phong Thần chúng ta đi.
Hắc Long dứt khoát mà rời đi, hắn không muốn nhìn thêm tên Phi Long này 1 chút nào nữa. Phong Thần, Phong Linh cùng Bạch Long cũng nhanh chóng rời đi theo.
– Sao chàng không đi xem?
Thu Hằng lên tiếng hỏi.
– Ta lúc này còn phải bồi tiếp các phu nhân không rảnh đi xem.
Hắn cười đầy xấu xa. Thuỳ Dung nhìn hắn mà hai mắt rưng rưng.
– Chàng còn nói, nhìn thân thể chàng mà xem.
Hắn cười to mà nói.
– Không sao, thằng em ta vẫn hoạt động tốt lắm.
Thu Hằng véo tai hắn 1 cái đau điếng miệng lẩm bẩm.
– Bại hoại.
Phi Long kéo cánh tay nàng, đặt nàng vào lòng hắn mà nói.
– Còn không phải là do nàng nuôi ta lớn hay sao? Lại đây mấy ngày nay nhớ các nàng nhiều quá.
Thuỳ Dung đóng cửa lều lại cũng nhanh chóng mà đến bên hắn. Hắn vui vẻ mà ôm hai nữ nhân vào trong lòng miệng hắn nói ra đầy bỉ ổi.
– Không chỉ ta nhớ các nàng đâu cả tiểu đệ của ta cũng nhớ. Nhiều lúc nó cứ ngẩng đầu lên mà kêu đói, ta bảo phải thật ngoan khi gặp Thu Hằng và Thuỳ Dung ta sẽ cho nó ăn thật no. Haha nàng nói tiểu muội của các nàng có nhớ ta không?
Thu Hằng hung hăng trừng mắt.
– Tên bại hoại này, hôm nay tỉ muội chúng ta phải dạy dỗ chàng.
Nàng nhanh chóng cởi bỏ y phục hắn ra. Tiểu đệ của hắn đã ngẩng cao đầu mà nhìn nàng.
– Mẫu thân à nàng nhanh trừng trị nó đi, nhìn xem nó đã hư hỏng thế này rồi. Nó rất là lì dù bị ta hung hăng đánh nhưng nó vẫn không chịu khuất phục.
Thu Hằng vén mái tóc lên dùng chiếc miệng xinh xắn mà nuốt lấy tên tiểu đệ to lớn kia.
– Hừ đúng rồi, dạy dỗ hắn như thế. Thuỳ Dung lại đây ta cũng nhớ tiểu muội của nàng quá.
Thuỳ Dung cả người đã phơi bày trước đôi mắt tham lam của Phi Long. Tiểu muội hồng hào với những cọng lông mượt mà làm hắn nuốt những ngụm nước miếng lớn. Vòng đôi tay quá khổ qua hông nàng tiểu muội của nàng dí sát vào mặt hắn. Hắn hít Hà đầy tham lam.
– Tiểu muội của nàng thơm quá, nhìn này nó nhớ ta mà khóc nhè rồi này.
– Vậy chàng nhanh dỗ dành nó đi.
Hắn nhanh chóng hôn lên tiểu muội của Thuỳ Dung, cắn nhẹ hạt đậu hồng hào rồi dùng răng lắc nhè nhẹ, lưỡi hắn cũng liếm dọc cái khe hồng hào với những nếp nhăn đầy mê hoặc.
Dùng hai tay banh mép hồng hào đó ra hắn dùng chiếc lưỡi thô ráp của mình không ngừng ngọ nguậy ở bên trong.
Hai tay Thuỳ Dung ôm lấy đầu hắn miệng không ngừng nói.
– Phải rồi hừ hừ đúng chỗ đó hừ hừ ngứa lắm hừ nhanh dùng hừ lưỡi chàng hừ hừ mà gãi cho thiếp đi.
Lưỡi hắn ngọ nguậy không ngừng, dâm thủy Thuỳ Dung chảy ướt nhẹp cả mặt hắn.
– Thơm quá, ngọt quá, nàng nhanh ngồi xuống cho tiểu đệ của ta ăn đi.
Lúc này Thu Hằng đã làm tiểu đệ của hắn dựng thẳng như cái cột chống trời, Thuỳ Dung để tiểu muội cùng tiểu đệ kề sát nhau từ từ mà ngồi xuống cả 2 đều hừ lên một tiếng khi tiểu muội nuốt hết tiểu đệ của hắn.
– Hừ bên trong nàng nóng mà khít quá.
– Của chàng cũng nóng, nó đâm thủng thiếp ra mất.
Nàng bắt đầu nhấp nhổm.
– Chàng ơi hừ hừ của chàng hừ hừ cứng quá hừ hừ đâm hừ sâu quá hừ hừ lấp hết hừ bên trong thiếp rồi hừ hừ ưm ưm.
Lúc này miệng nàng đã bị Thu Hằng bịt kín, cặp vừa to lớn cũng đang bị Thu Hằng nhào nặn đêsn biến dạng, mông nàng cũng bị Phi Long nhào nặn như bột làm bánh. Cả cơ thể đều truyền đến kích thích mãnh liệt.
Thu Hằng đang chăm sóc cho Thuỳ Dung, sự nàng cũng bị Thuỳ Dung nhào nặn, bên dưới âm đạo đang bị Phi Long tham lam mà bú mút, dâm thủy nàng không ngừng tuôn ra chảy kín khuôn mặt của hắn.
– Sướng quá aghhh thiếp aghhh ra mất.
Thu Hằng hét lớn lên.
– Nàng cứ ư ra đi ta sẽ ư ư nuốt hết ư Thuỳ Dung ta cũng ư ư sướng quá ư nàng co bóp làm ta ư ue sắp nổ tung rồi ư ư
– Thiếp cũng hừ hừ sướng lắm hừ hừ hừ của chàng hừ cứ nóng hừ hừ rồi lạnh hừ thiếp hừ muốn tè quá hừ hừ hừ.
Cả 3 người đều kích thích nhau mãnh liệt, bên trong căn lều âm thanh hỗn tạp mà vang lên, tiếng da thịt va chạm, tiếng nhóp nhép, tiếng rên la.
Agghhhhhhhhh
Cả 3 người đều lên đỉnh ôm nhau đầy sung sướng. Cả ba sau đó cứ để trần truồng mà ôm nhau ngủ.

Phong Thần và Hắc Long rời đi sau đó tìm một nơi khá bằng phẳng mà tỉ thí. Bạch Long điềm đạm mà nói.
– Đều là người nhà cả, đừng để mất hoà khí.
Hai gã đều gật đầu.
Hắc Long lấy ra Quang Minh Thương cầm trên tay phải, Quang Minh Thương phát ra tiếng rồng ngâm trầm thấp trên thương phát ra ánh sáng chói loà chiếu sáng cả khoảng trời.
– Thương tốt.
Phong Thần cảm khái lấy Phong Thần kiếm của mình ra, quanh thân kiếm tiếng gió rít chói tai không ngừng vang lên, cả thanh kiếm chìm trong 1 quang mang u ám đầy chết chóc.
– Kiếm tốt, huynh đệ cẩn thận.
Hắc Long huy động Quanh Minh Thương lướt về phía của Phong Thần xoay người 1 vòng trên thương 1 vầng ánh sáng hình bán nguyệt bằng tốc độ xé gió lao đến Phong Thần.
– Quang Minh Trảm.
Phong Thần tay phải nâng kiếm không khí xung quanh đều bị bóp méo, một lốc xoáy nhanh chóng to lớn được hình thành. Lốc xoáy này không chỉ mang theo kiếm khí mà còn mang theo một luồng sát khí khủng bố nữa.
Ầm ầm ầm
Hai luồng lực lượng khủng bố va chạm vào nhau không gian chỗ tiếp xúc bị chấn vỡ một cột sáng nhanh chóng bắn lên cao. Cột sáng một bên là ánh sáng chói lòa của Quang Minh Thương, 1 bên là sát khí mang màu sắc u ám của Phong Thần kiếm. Cột sáng và tiếng nổ thu hút không ít người gần đó.
– Chuyện gì thế Quy Đầu?
– Ta không biết, chúng ta nhanh tắm rồi đi xem.
– Ừm.
Tại một nơi khác.
– Kệ chúng đi Bất Lực.
– Ừ
Trên chiến trường lúc này cục diện một lần nữa thay đổi.
Một vùng bên trong sấm rền chớp giật không ngừng lao về phía Phong Thần. Lôi điện mang lực lượng khủng bố không ngừng từ Quang Minh Thương mà bổ sung vào trong vùng sấm sét đó.
– Bạch Long huynh đó là gì vậy? Phong Linh thắc mắc hỏi.
– Thiên phú của Long tộc là Lôi cùng Quang Minh. Thứ Hắc Long đang dùng được gọi là Bão Sấm Sét. Ta cũng không ngờ lúc này nó lại mạnh vậy.
– Phong Thần của muội cũng mạnh lắm huynh xem, huynh ấy đang vận dụng kĩ năng gọi là Bão Kiếm. Trong đó có phong, kiếm khí và sát khí đấy.
– Ừ chúng ta xem tiếp đi.
Ầm ầm ầm.
Hai lực lượng 1 lần nữa va chạm, năng lượng khủng bố lan tràn ra, Bạch Long phải vận dụng Quang Minh Giáp để bảo vệ cho Phong Linh.
Từng tiếng sấm sét chói tai kết hợp với tiếng gió rít thét gào tạo thành khung cảnh giống như cơn bão sắp kéo đến. 2 luồng lực lượng không những không triệt tiêu nhau mà còn kết hợp tạo nên 1 khung cảnh cực kì hùng vĩ.
– Chuyện gì thế Bạch Long?
Quy Đầu và Bạch Xà vừa đến kịp lúc chứng kiến khung cảnh khủng bố trước mặt. Trong không gian có đường kính chừng 200m đang xuất hiện những cột sét lớn giáng mạnh xuống mặt đất ngoài ra còn có nhất nhiều lốc xoáy cao đến cả 100m không ngừng tàn phá cảnh vật bên dưới.
– Ta không biết là Hắc Long đang giao thủ cùng Phong Thần, người mà Bất Lực hay nhắc đến đó. Khi nãy 2 tên đó thi triển kĩ năng, khi chúng va chạm không những không triệt tiêu mà còn kết hợp lại. Chuyện này ta chưa từng gặp.
Quy Đầu vỗ ót nói.
– Ta biết rồi có thể là 2 kĩ năng đó vừa vặn bổ sung cho nhau, sấm sét kết hợp với gió tạo thành khung cảnh như vậy.
– Như vậy làm sao để cho nó dừng lại vậy.
Phong Linh chen vào.
– Chúng ta cứ chờ xem.
Bạch Long nói rồi cả bọn nhìn về phía vùng trời đang diễn ra cuộc tỉ thí kia.
Khắp nơi trong bán kính 20km mọi người nhìn lên bầu trời đều chứng kiến cảnh tượng khủng bố mà Phong Thần và Hắc Long đang tạo ra,
– Chuyệnn gì thế?
– Sao trong sa mạc lại có sấm sét giông bão như vậy?
– Chuyện này thật hư cấu,
– Ai cod thể giải thích cho ta nghe không.
Từng người tụ tập nghị luận bàn tán. Họ đã sống ở đây rất lâu nhưng lần đầu thấy được khung cảnh này.
Bên trong vùng trời đầy chết chóc ấy Phong Thần và Hắc Long giờ đã Thương kiếm trực tiếp mà va chạm. Trên Quang Minh Thương là Lôi Điện khủng bố theo mỗi va chạm mà bắn ra tứ phía. Bên kia Phong Thần Kiếm của Phong Thần mỗi lần va chạm cũng bắn ra gió lốc tán loạn tứ phía.
– Phong Thần ngươi thật mạnh mẽ. Ngày khác chúng ta tiếp tục. Ta không muốn bị chú ta quá nhiều.
– Được.
Hai thân ảnh nhanh chóng tách nhau ra, Phong Thần phiêu giật như gió, Hắc Longtoosc độ nhanh như lôi điện đều rời khỏi khu vực chết chóc đó.
Mặt đất bên dưới đã là 1 mảnh hoang tàn, những cột sét bắn xuống tạo thành vô số hố sâu, lốc xoáy cũng không kém cạnh cắt mặt đất thành những đường rãnh sắc bén. Nhìn vào khung cảnh này rất khó tưởng tượng là do 2 người tạo ra.
– Phong Thần huynh có sao không?
Phong Linh thấy hắn thì chạy đến hỏi thăm.
– Ta không sao.
Bạch Long thấy họ bình yên trở ra cũng nhẹ nhõm gật đầu thúc giục mọi người nhanh chóng trở về.
Về đến lều của mình Bạch xà hỏi.
– Chàng so với bọn họ thì thế nào?
Quy Đầu trầm ngâm 1 lúc rồi nói.
– Không ngờ bọn họ lại mạnh như thế. Nghe bọn họ nói Phi Long còn mạnh hơn Phong Thần nữa thì không biết hắn khủng bố đến cỡ nào.
– Sao chàng lại tự hạ thấp mình thế. Chàng cũng nhận được truyền thừa của Huyền Vũ mà.
– Ừ ta cũng phải cố gắng nhiều mới được.
Căn lều của Phong Thần.
– Phong Thần huynh nói 2 người sống chết với nhau ai sẽ thắng.
-Rất khó nói. Sau này sẽ có lúc phân ra thắng bại.
– Phong Thần của thiếp là giỏi nhất. Lại đây thiếp thưởng cho chàng.
– Ừ.
Trong căn phòng của 2 ae Hắc Long và Bạch Long.
– Phụt.
– Đệ sao thế.
– Sát khí của hắn thật kinh khủng, may mà đệ kịp dừng tay.
– Haha đệ mà cũng biết sợ sao.
– Huynh không cùng hắn giao thủ nên không biết. Trong đó đệ thấy uy áp cực kì mãnh liệt. Nếu là trước khi được truyền thừa chắc chắn dù đệ có hoá hình cũng không là đối thủ của hắn.
– Nói như vậy khi nãy đệ không hoá hình
– Đúng thế, nhưng đệ biết hắn vẫn chưa đánh hết sức.
Bạch Long cũng hít sâu một hơi. Nhân loại bình thường không có huyết mạch thần thú mà cũng mạnh đến như vậy. Bình tĩnh lại hắn nói.
– Nghỉ ngơi đi tối mai còn có việc.
– Ừ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.