Chúa Tể Bạch Hổ – Chương 10 Tây tiến – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Chúa Tể Bạch Hổ - Chương 10 Tây tiến

Hai thân ảnh đứng đối diện với nhau. Ánh trăng sáng tỏ soi rõ 2 thân ảnh cao lớn. Vô Ảnh và Kim Lang đang quan sát đối phương cực kì chăm chú. Kim Lang trên mặt hắn được phủ kín bởi 1 bộ râu quai nón rậm rạp chỉ để lộ ra một đôi mắt cực kì sắc bén. Phần thân trên của hắn để trần lộ ra 1 cơ bắp cực kì dọa người. Hắn nhìn Vô Ảnh cẩn thận bằng đôi mắt của một kẻ săn mồi.
Vô ảnh cơ thể đều được dấu trong 1 bộ trang phục màu đen bó sát chỉ để lộ ra đôi mắt. Đôi mắt hắn cũng là 1 màu đen thăm thẳm.
– Vô Ảnh ta vẫn luôn muốn tìm ngươi. Thực sự mà nói ngươi là đối thủ mà ta kính trọng nhất. Chỉ tiếc là chúng ta lại ở hai phía đối đầu.
– Kim Lang ta không biết điều gì đã khiến ngươi trở thành tay sai của Thần Long giáo nhưng ta tôn trọng quyết định của ngươi. Đến đây và dùng hết sức mạnh của mình. Để xem 20 năm qua ngươi đã mạnh mẽ thế nào.
– Được.
Kim Lang nói xong mỗi bàn tay đều mọc ra 3 chiếc vuốt sắc nhọn dài chừng 20cm. Những chiếc vuốt dưới sự phản xạ của ánh trăng đều phát ra ánh sáng loá mắt. Hai tay hắn nâng trước ngực tạo ra một chữ x. Trên người cơ thể hắn cơ bắp to hơn, phủ kín toàn thân là một bộ lông màu vàng rậm rạp.
Àu húuuu
Thanh âm của hắn vang vọng trong màn đêm yên tĩnh.
“Vậy là ngươi đã hoàn toàn thức tỉnh tốt lắm.”
Lúc này thân ảnh của Vô Ảnh dần trở nên mơ hồ như hoà vào trong màn đêm.
– Phi tiêu bóng tối.
2 luồng khí với tốc độ xé gió bay thẳng về phía Kim Lang. Không thể thấy rõ hình dáng của vật thể vừa bay ra chỉ có thể biết rằng nó mang theo sát khí bức người.
Leng keng.
2 luồng khí va chạm với 2 bộ móng vuốt khiến Kim Lang lùi về sau 1 bước. Liên tiếp sau đó từng luồng khí không ngừng bay về phía Kim Lang.
Keng keng keng.
Kim Lang đánh tan những luồng khí ấy hai chân dồn lực bàng tốc độ nhanh nhất tiến về phía Vô Ảnh.
– Lang Trảo.
Không hoa mỹ cặp móng vuốt của Kim Lang không ngừng chém về thân ảnh mơ hồ của Vô Ảnh. Mỗi một đường chém ra không gian cũng bị hắn chém rách. Thật thô bạo nhưng lại cực kì phù hợp trong một cuộc chiến tay đôi.
Vô Ảnh thân hình quỷ dị tránh né những phát chém mang theo sát thương khủng bố kia. Bằng một tốc độ khủng khiếp hắn đã lùi xa Kim Lang 30m.
Hai tay hắn nâng lên qua đầu động tác như đang nắm 1 thanh kiếm hư vô.
– Hố đen.
Không gian bỗng chốc trở nên tối đen, ánh trăng trong khu vực đó biến mất, một khu vực có đường kính 100m chìm trong bóng tối Vĩnh hằng. Không khó bên ngoài bằng tốc độ kinh người bị hút vào bên trong. Quả cầu bóng tối dần dần co rút lại khi chỉ còn đường kính chỉ còn khoảng 20m bỗng chốc một lần nữa dãn ra đến đường kính lên đến 1km bằng một tốc độ khủng khiếp.
Bên trong khoảng tối vô tận đó Kim Lang cảm thấy lạnh lẽo tột cùng, cảm giác lạnh này đến từ trong tâm hồn. Từng hơi thở mang theo sát khí hầm hập phát vào người hắn, lông tóc trên người hắn dựng đứng cả lên, giờ phút này hắn đang hoảng sợ. Cách đây 20 năm hắn và Vô Ảnh từng giao thủ nhiều lần dù thua nhưng hắn cũng chưa từng sợ hãi. Giờ đây đã mạnh hơn khi đó raat nhiều thế nhưng Vô Ảnh lại mang đến cảm giác nguy cơ thật lớn.
– Vũ Điệu chết chóc.
Hắn xoay người thành một vòng tròn xung quanh không gian bị hắn cắt cho vỡ nát. Từng hư ảnh móng vuốt của hắn bắn ra khắp nơi. Hắn muốn dùng sức mạnh để phâ vỡ không gian này. Hắn hiểu nếu không nhanh chóng thoát ra mình chắc chắn sẽ bị Vô Ảnh vây khốn trong bóng tối này mãi mãi.
– Thật tiếc vì không thể là đồng đội của ngươi. Nếu là ban ngày có lẽ ta ta không dễ dàng như vậy. Nhưng lúc này lại là ban đêm ta có thể mượn nhờ sức mạnh. Tạm biệt ngươi Kim Lang.
Lời Nói của Vô Ảnh như xuất phát từ 1 nơi xa xăm nào đó.
– Bóng tối Vĩnh hằng.
Kim Lang chỉ cảm thấy không gian bỗng trở nên sệt sệt, cả cơ thể hắn bỗng trầm xuống. Áp lực mà hắn phải chịu ngày một lớn hơn. Hô hấp hắn ngày một dồn dập, bóng tối như muốn trôi vào cơ thể hắn qua mỗi lần hô hấp. Thần trí hắn dần trở nên mơ hồ. Bóng tối đã đi vào cơ thể, chiếm lấy hắn mãi mãi.
Nơi chiến trường của hai người, không gian một số chỗ đã bị sụp đổ những vết rách vẫn đang từ từ khép lại. Đặt xác Kim Lang vào chiếc hố mới chôn Vô Ảnh hướng về 1 nơi xa mà nói:
“ Hãy về bảo tên Long Ngạo Thiên đó rất nhanh thôi ta sẽ tìm đến hắn, các người không cần thiết phải tìm ta.”
Hắn như trực tiếp biến mất một lần nữa chìm vào màn đêm, hắn đi không để lại dấu vết như tan vào trong không khí.
“ Về thôi Tử Vong.”
“ Địa lão ngươi nói xem hắn so với Giáo chủ có mạnh hơn không?”
“ Hắn đã hiểu một chút về không gian nhưng Ngạo Thiên đã nắm giữ hoàn chỉnh về sức mạnh ấy với cả hắn chỉ đơn độc mà chúng ta lại là 1 thế lực lớn.”
Hai người vừa phiêu du trong không khí vừa trò chuyện. Người được gọi là Địa lão kia chính là anh trai của Thần Long giáo chủ Long Ngạo Thiên tên hắn là Long Khiêm Địa.
Vẫn đứng tại chỗ đó Vô Ảnh phun ra một ngụm máu tươi. Trên cơ thể một vết thương dài chừng 30cm trước ngực đang không ngừng chảy máu.
…..
“ Giờ chàng đang ở đâu?”
Một thân ảnh xinh đẹp đang đứng trước ngôi nhà của Phi Long.
Cô gái sau đó thật nhanh rời đi.
….

  • Bất Lực, trước khi chết sư phụ muốn nói với con 1 bí mật.

Một vị đại sư cầm 1 miếng Ngọc bội có hình 1 con Phượng Hoàng lên rồi nói.
– Đây là kỉ vật của mẹ con để lại. Ta muốn con trưởng thành rồi sẽ nói cho con nhưng sợ không kịp. Con có 1 người anh trai nữa tên của hắn là…
Nói đến đây vị đại sư đã tắt thở. Bất Lực ôm thi thể đại sư mà khóc rống lên.
“ Sư phụ người chết rồi từ nay con biết sống làm sao? Người trước khi chết sao không để tiền lại cho con chứ huhuhu.”
…..
Trên một bờ biển cát vàng trải dài một dáng người mập mạp đang phơi nắng.
– Mập mạp dậy đi.
Một cô gái mặc một bộ trang phục màu trắng đá vào người hắn.
– Sao vậy? Hôm nay ta mệt lắm không hứng thú chơi đùa.
– Ta đang có hứng đi du lịch, ngươi phải đi theo hộ tống ta.
– Bạch xà lần trước cô trêu người ta, ta vì bảo vệ cô nên đã bị ăn đánh giờ vẫn chưa khỏi đây này.
– Tên mập mạp này, ta nói ngươi phải nghe lời. Nếu không ta sẽ bảo mẹ cắt cơm của ngươi và bảo cha ngươi đánh đòn ngươi.
Thanh niên mập mạp đành phải chấp nhận.

Phong Thần khuôn mặt sưng vì tức tối nhìn Phi Long. Phi Long như không nhìn thấy mặt ngửa lên trời mà huýt sáo.
“ Tên khốn một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi.”
“ Cố lên ta chờ.”
Phi Long lạnh nhạt nói.
“ Phong Thần chàng muốn hạ được Phi Long đại ca thì phải hấp thu dị phong mạnh mẽ mới được chứ chàng mà cứ cố chấp không chịu tìm kiếm thì không thể thắng nổi đâu. Mà nhìn mặt chàng sưng như vậy cũng rất đáng yêu nha.” Phong Linh nói xong chạy lên hôn cho hắn 1 cái.
“ Đi thôi ta sẽ kiếm giúp ngươi, ngày trước ở sa mạc phía Tây ta đã gặp 1 loại dị phong rất mạnh. Lúc ấy suýt nữa ta đã để mạng lại rồi.”
“ Huynh phải kiếm cả cho muội nữa nha Đại ca” Phong Linh lắc cánh tay hắn mà xin xỏ.“ Không thành vấn đề. Mà muội dạo này rất là lười biếng tập luyện nha. Hôm nào cũng giữa trưa mới dậy. Đã thế ăn xong lại lên giường ngủ. Phong Thần ngươi chiều hư Linh Nhi rồi nha.”
Linh Nhi xấu hổ nói
“ Không phải đại ca có 2 tỷ tỷ sao. Đằng này Phong Thần có mỗi mình muội.”
Phong Thần ho khan hai tiếng rồi nói.
“ Đi ăn thôi ta đói quá rồi.”
4 người còn lại nhìn dáng vẻ mất tự nhiên đó của hắn không ngừng cười lớn.
“Muội nên học hỏi kinh nghiệm của câc tỷ tỷ đi.”
Thu Hằng nhéo tay Phi Long rồi nói” Tên bại hoại này, tối nay ra ngoài mà ngủ.”
“ Nàng không muốn thì ta cùng Thuỳ Dung vậy.”
Hắn nói xong lao lên ôm Thuỳ Dung bay đi mất dạng. 2 người còn lại thì lắc đầu ngao ngán, từ ngày Phong Linh nhận hắn làm đại ca thì mặt hắn đã dày lên trông thấy. Bây giờ trong từ điển của hắn đã không còn lại 2 từ xấu hổ nữa rồi.
“ Này buông thiếp ra đi. Chàng ngày càng lớn mật rồi nha. Ai thấy thì xấu hổ chết.”
“ Xấu hổ gì nàng là phu nhân của ta mà, khà khà hôm nay tướng công sẽ dành cả đêm cho nàng. Ta sẽ để Thu Hằng trống vắng vì dám chọc giận ta.”
Thuỳ Dung bĩu môi
“ Chàng đúng là đồ hư hỏng.”
“ Ta không sợ làm người hư hỏng, ta chỉ cần có lí do thôi.” Hắn vô sỉ mà trả lời.
“ Không đừng làm thế thiếp khó chịu quá. Xuống đất đi chàng.”
Chỉ thấy vẫn ở trên không trung 1 tay của hắn đã mò vào khe mông của Thuỳ Dung rồi.
“ Khà khà ta sẽ cho nàng lên đỉnh lúc đang bay.”
“ Nóng quá chàng, ấy lạnh quá, thiếp ngứa ngáy chết mất, chàng đừng nghịch ngợm thế.”
Thuỳ Dung giọng nói đầy năn nỉ.
“ Được rồi ta sẽ không đùa nàng nữa.”
Bay đến 1 khe suối nước trong veo hắn đặt nàng xuống. Dùng hàn băng chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng tạo ra những bức tường băng quây 1 đoạn suối lại thành 1 đường tròn có đường kính chừng 1m2. Hắn tiếp tục dùng hỏa chÂn khí làm nước ở bên trong ấm lên. Một bồn nước tắm ấm áp được bao bọc bởi thành băng nhanh chóng được tạo thành.
Thuỳ Dung đã lột bỏ y phục ra rồi ngâm mình trong làn nước ấm áp đó. Phi Long nhìn nàng đang thỏa thích tắm rửa trong đó cười đầy bí hiểm không biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Lột y phục mình ra hắn cũng nhảy ngay vào bồn nước. Hắn tiếp tục làm cho thành bồn tắm dày và lạnh hơn.
Ngay sau đó hắn tìm đến đôi môi mọng của Thuỳ Dung mà hôn ngấu nghiến.
“ Ta vừa nghĩ ra 1 ta tưởng mới. Khà khà chắc chắn nàng sẽ thích.”
Nói xong hắn đặt Thuỳ Dung nằm lên trên băng. Cảm giác lạnh buốt làm nàng rùng mình.
“ Chàng làm gì thế thiếp lạnh lắm.”
Hắn hôn nàng ngấu nghiến khiếp nàng không thể nói tiếp điều gì.
Ngón tay to lớn của hắn ngoáy vào âm đạo nàng,ngón tay hắn mang theo hơi thở lạnh buốt. Nàng chỉ biết rùng mình miệng không những kêu ú ớ. Hắn lại nhét thêm 1 ngón tay vào lỗ nhị nhỏ nhắn của nàng, ngón tay này của hắn lại mang theo hơi nóng rực. Lần này vì thốn nàng cong người lên.
Hắn chỉ đặt 2 ngón tay ở đó rồi không ngừng luân phiên thay đổi nhiệt độ. Cảm giác này làm cho Thuỳ Dung cực kì ngứa ngáy nàng khong ngừng có thể vặn vẹo thân người. Bên dưới dịch nhờn tiết ra rơi xuống nước phát ra những tiếng tõm tõm.
Hai luồng nhiệt nóng lạnh không ngừng truyền đến khắp cơ thể chúng nhẹ nhàng vuốt về chứ không hề mạnh bạo làm nàng cảm thấy cực kì thoải mái. Nàng nhắm hai mắt lại mà tận hưởng sự chăm sóc ấy mà ngủ lúc nào không hay.
Đến khi tỉnh lại đã thấy mình nằm trong vòng tay săn chắc của hắn, trong lòng hắn nàng thật nhỏ bé biết bao.
“ Thật thoải mái quá chàng ơi,”
Nàng vuốt về mái tóc hắn.
“ Haha từ giờ ta đã có thể giúp các nàng luyện thể rồi.”
Hôn lên môi nàng 1 cái hắn nói
“ Giờ chúng ta về để chia sẻ với Thu Hằng thôi.”
“Ừm”
Cả đêm đó hắn dành cả đêm để nghiên cứu ra cách bố trí nhiệt lượng chuẩn xác nhất. Các nàng thì dưới sự nghiên cứu của hắn đã không biết đã lên đỉnh bao nhiêu lần.
Sau 1 đêm hắn đã rút ra được kết luận để có hiệu quả tốt nhất thì dương vật hắn cắm vào âm đạo còn hai chiếc lưỡi mút lấy nhau . Tại hai điểm tiếp xúc hắn sẽ truyền 2 dòng nhiệt khác nhau vào đảm bảo làm sao cho hai dòng nhiệt đó cân bằng. 2 dòng nhiệt sẽ đi theo hướng ngược chiều nhau.Sau đó hắn sẽ luân chuyển 2 đầu liên tục. Hắn làm như vậy 2 dòng nhiệt không những không triệt tiêu nhau mà còn tăng cường hiệu quả. Điều này sẽ làm cường độ cơ thể các nàng mạnh mẽ hơn. Hắn tin làm như vậy đến khi các nàng có thể chịu đựng được áp lực như hắn thì sẽ có thể gần như đao kiếm bất nhập.
Rất tâm đắc với công pháp này hắn đặt tên cho nó là Băng Hoả Song Tu.
Khi Luyện tập công pháp này trong cơ thể hắn 2 luồng chân khí cũng vận chuyển nhanh hơn. Điều này làm cho việc 2 luồng chân khí có thể hoàn toàn đả thông diễn ra 1 cách nhanh hơn. Bây giờ bên trong cơ thể khoảng 70% đã được đả thông. Hắn tin tưởng lâu thì 1 năm toàn bộ chân khí sẽ thông suốt. Khi ấy trong cơ thể hắn sẽ tồn tại 2 luồng chân khí vận chuyện ngược chiều nhau.
Hắn dành 2 ngày tiếp theo để hoàn toàn thành thạo công pháp. Hắn không muốn mình có bắt cứ sai lầm nào vì hắn sợ chỉ 1 chút sai lầm có thể tổn thương các nàng.
Đến sáng ngày thứ 3 mọi người bắt đầu tiến về phía Tây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.